- Chư vị, đại thọ 10 tỷ năm Phi Vũ đại nhân đắc đạo sắp tới, tệ chủ nhân muốn dùng khối Thần tinh này hiến cho Phi Vũ đại nhân, kính xin các vị nhường một chút!
Một lão đầu râu tóc hoa râm đột ngột xuất hiện, mở miệng nói ra.
Nghe hắn nói như vậy, mọi người lập tức trở nên lặng ngắt như tờ.
Lão nhân này là quản sự của đổ thạch phường, Sơ Vị Thần tam trọng thiên đỉnh phong, tuy phần tu vi này ở Phi Vũ thành không coi là cao như thế nào, nhưng ai bảo sau lưng người ta có một vị Trung Nguyên Thần vô cùng cường thế. Đây chính là một trong bảy người có quyền thế nhất trong Phi Vũ thành ngoại trừ Phi Vũ Thiên Sương!
Người đã nói nhường một chút rồi, tuy là khách khí, nhưng ai còn dám ra giá cạnh tranh, ngại mệnh dài sao?
- Một 1500 trăm cân thượng phẩm Thần tinh!
Lão nhân kia rất là thoả mãn mà quét mọi người một vòng, báo ra giá cả, toàn trường yên tĩnh, cũng không có người nào lại ra giá.
Trong lòng Lâm Lạc không khỏi giận dỗi, hiển nhiên cái giá tiền này còn xa xa không có đạt tới giá chân thật của khối Thần tinh này, nhưng mọi người đều bị sợ rồi, không có một cái nào dám ra giá cạnh tranh, hắn cũng chỉ có hai lựa chọn: bán giá cả như vậy, hoặc là cầm Thần tinh rời đi.
Bất quá, hắn là tới phát tài, cũng không phải đến nôn khí!
Đổ thạch phường đã điếm đại lấn khách, vậy hắn cũng không cần khách khí rồi!
Lâm Lạc mỉm cười nói:
- Phi Vũ đại nhân đắc đạo là đại hỉ, tại hạ tự nhiên cũng muốn chúc mừng, vậy lấy giá tiền này của đại nhân thành giao là được!
- Rất tốt!
Lão nhân kia hai tay vuốt râu, đối với Lâm Lạc thức thời rất thoả mãn, lúc trước hắn còn có chút lo lắng Lâm Lạc tuổi trẻ khí thịnh, trực tiếp cầm lấy Thần tinh phẫn nộ mà đi!
Tuy chủ nhân của hắn cường thế, nhưng ở trong Phi Vũ thành nếu đối phương không có phạm tội mà nói, cũng không thể cứng ngạnh ra tay, dù sao Phi Vũ Thiên Sương trị hạ vẫn là tương đối nghiêm khắc, nghiêm cấm vô cớ khinh người.
Kể từ đó, tất cả đều vui vẻ.
- Tiểu Thúy, lấy 1500 thượng phẩm Thần tinh đến!
Lão nhân kia rất có uy nghiêm nhìn một gã thị nữ bên cạnh nói ra.
- Đợi một chút…
Lâm Lạc đem tay vung lên.
Lão nhân kia cho rằng Lâm Lạc muốn đổi ý, không khỏi nhướng mày, dùng kinh nghiệm của hắn ở đổ thạch phường bồi dưỡng đến ánh mắt nhiều năm như vậy, cực phẩm Thần tinh lớn như vậy, giá cả chân thật có lẽ ở 2500 cân thượng phẩm Thần Tinh.
Bất quá, bởi vì là thủy thuộc tính, cùng Phi Vũ Thiên Sương đại nhân tu đại đạo tương hợp, kính dâng cho vị đại nhân này mà nói, đó chính là thiên đại công lao, dù là 5000, một vạn thượng phẩm Thần tinh cũng sẽ đổi!
Bởi vậy lão nhân kia mới có thể cho rằng Lâm Lạc lại đột nhiên hối hận.
- Tại hạ còn phải lựa chút Thần Thạch, những Thần tinh này trước ghi lại, đợi lát nữa cùng một chỗ kết toán!
Lâm Lạc vừa cười vừa nói.
Lão nhân kia lập tức nhẹ nhàng thở ra, phất phất tay nói:
- Tôn giá cứ thỏa thích chọn lựa, lão phu lén làm chủ, vô luận tôn giá mua bao nhiêu Thần Thạch, toàn bộ giảm giá10%!
Trong lòng của hắn đắc ý, cái gọi là mười thạch chín không, tiểu tử này cho rằng đụng phải một lần đại vận có thể đi thẳng vận tiếp sao?
Hắc hắc, thoạt nhìn ngay cả hạ phẩm Thần tinh cũng không cầm ra một khối!
Những người khác cũng là một mảnh thổn thức, trước kia bọn hắn cũng là từ một đường đổ thạch đi tới, chịu thiệt, tổn hại, bất lợi nhiều hơn, mới học xong làm thượng du thương nhân, loại sự tình tìm vận may này là cực ít, sẽ để cho càng nhiều người mất tài hơn nữa!
Tiểu tử này, đắc ý quên hình đi à nha!
Nguyên lai Lâm Lạc ý định lợi nhuận một chuyến sẽ đổi địa phương, nhưng nhà đổ thạch phường này ỷ thế hiếp người, vậy thì trách không được hắn đại khai "Sát giới" rồi.
Hắn lần nữa trở lại khu vực tam đẳng Thần Thạch, một đường quét đến khu vực nhị đẳng Thần Thạch, sau đó khu vực nhất đẳng Thần Thạch, đem cả sân rộng đi qua một lần, Thần Thạch trong tay hắn chí ít có chừng trăm khối, nặng mấy ngàn cân.
Lâm Lạc cũng không có thoả mãn, thay đổi một cái sân tiếp tục càn quét, thẳng quét sạch ba cái sân nhỏ mới dừng lại, cũng không phải lòng hắn mềm nhũn, mà là Thần Thạch cầm trong tay cũng không sai biệt lắm đạt đến 1500 thượng phẩm Thần tinh của hắn.
Hắn lần nữa đi tính tiền, kết quả mất hết 1400 cân thượng phẩm Thần tinh, chỉ còn lại có 100 cân thượng phẩm Thần tinh, nhưng so với lúc mới tới là phất nhanh gần trăm lần.
Đương nhiên, nếu tính cả Thần Thạch vừa mới bị hắn thu nhập đan điền không gian, đoán chừng Lâm Lạc thoáng cái có thể trở thành phú ông trong thành rồi!
Đại Luân đổ thạch phường đã khinh người như vầy, vậy thì đừng trách hắn quét sạch, trong bốn sân có ba cái sân nhỏ bị hắn huyết tẩy, Thần Thạch có giá trị trong đó toàn bộ bị càn quét, còn lại đều là hàng mua vào lỗ lớn!
Tuy mọi người đều biết đổ thạch mười bạc chín thua, nhưng chỉ cần vận khí tốt, vậy khai ra một khối cực phẩm Thần tinh có thể toàn bộ lợi nhuận trở về. Bởi vậy, lại thiệt thòi cũng sẽ không ảnh hưởng sinh ý của đổ thạch phường, điều kiện tiên quyết là thường xuyên có người khai ra thượng phẩm, cực phẩm Thần tinh.
Nhưng bị Lâm Lạc quét qua như vậy, đừng nói thượng phẩm, cực phẩm Thần tinh toàn bộ hết sạch, cho dù là trung phẩm Thần tinh cũng mở không ra mấy khối!
Một 1500 trăm cân thượng phẩm Thần tinh vẫn là rất có sức mua đấy!
- Khách nhân, không ở chỗ này mở thạch sao?
Người bên trong Đổ thạch phường hỏi.
- Không cần, về nhà chậm rãi mở!
Lâm Lạc tùy ý cười cười, nói giỡn sao, cái này mỗi một khối Thần Thạch đều có thể mở ra bảo bối, hắn dám ở chỗ này mở sao? Lập tức sẽ trở thành quái vật rồi, không phải bị người giết là bị thế lực nào đó bắt về làm nghề coi đá!
Đương nhiên, hắn còn có thể chuyển ra một tiểu ma đầu đến hộ giá, nhưng việc này là tới phát tài, không phải đến sinh sự, có thể ít xuất hiện thì ít xuất hiện một chút, thật sự không được lại đánh nhau.
Người phụ cận nghe xong cũng là không kỳ quái, vừa rồi Lâm Lạc đã bị người đổ thạch phường lừa một phen, mang về tự mình mở thạch hoàn toàn có thể lý giải. Bất quá, tiểu tử này cho rằng một mực có thể có vận khí tốt như vậy sao?
Trong ánh mắt không giống nhau của tất cả mọi người, nhất là đôi vợ chồng ghen ghét đến cực điểm kia, Lâm Lạc đã đi ra Đại Luân đổ thạch phường, tin tưởng ít nhất trong nhiều năm kế tiếp, sinh ý ở đây sẽ rớt xuống ngàn trượng!
Hắc hắc, chọc giận một cao thủ biết ăn gian đổ thạch, như vậy coi như có thể chuẩn bị đóng cửa!
Lâm Lạc về khách sạn, tiến nhập trong Dưỡng Tâm hũ.
- Con rệp phu quân, nhanh đem gia hỏa chán ghét này bắt đi!
Phong Sở Liên dùng sức đá lấy chân dài, Sư Ánh Tuyết đang ôm chân của nàng ngủ rất ngon, khóe miệng còn chảy ra một dòng nước miếng, cũng không biết nàng ở dạng trạng thái này còn ngủ được thế nào.
Bất quá, bởi vì tiểu nha đầu này thể chất đặc thù, Phong Sở Liên căn bản không động được nàng, chỉ có thể phát tính tình nữ vương.
Chỉ là Phi Vũ thành đã có trăm triệu con dân, tuy số lượng Thần linh không nhiều lắm, nhưng cộng thêm trị hạ một đống lớn tiểu thành hội tụ tài phú tới, lần này tuyệt đại bộ phận đều đặt ở Tân Tứ trong mấy hơi thời gian có thể đuổi giết Lâm Lạc, bộ phận đánh cuộc này lớn đến con số khủng bố.
Đinh Đại Dung che miệng cười khẽ nói:
- Lâm công tử thật đúng là thần kỳ, chẳng những là đổ thạch đại sư, ngay cả chiến lực cũng đáng sợ như thế, để cho ta cũng nhìn sai rồi!
Nếu như nàng biết rõ Lâm Lạc có năng lực lớn như vậy, ít nhất sẽ không khai ra tỉ lệ đặt cược cao như vậy rồi, để cho nàng buôn bán lời ít bao nhiêu? Đây chính là món tiền khổng lồ có thể làm cho Trung Nguyên Thần đau lòng ah!
Lâm Lạc chuyển đề nói chuyện nói:
- Đinh phu nhân cũng biết sự tình Huyết Dưỡng đan?
Đinh Đại Dung nao nao, trên khuôn mặt yêu mị hiện lên một tia chán ghét nói:
- Tà thuật như thế, ta ngược lại là hi vọng chưa từng có nghe nói qua!
- Ah, đến tột cùng là tà pháp như thế nào?
Lâm Lạc ngược lại thật là có chút hiếu kỳ.
- Còn không phải là vì lỗ đen pháp tắc hư vô phiêu miểu sao!
Đinh Đại Dung thở dài.
- Thần Cảnh tăng lên từng cảnh giới đều là ngàn khó muôn vàn khó khăn, đặc biệt là bình chướng của đại cảnh giới, đủ để cho bất luận thiên tài gì cũng phải ngừng chân trăm triệu năm, thậm chí vĩnh viễn không thể vượt qua!
- Bởi vậy, rất nhiều người đã nghĩ ngợi lấy dùng đường ngang ngõ tắt để đạt tới mục đích. Huyết Dưỡng đan chỉ là một loại trong đó!Đinh Đại Dung tựa hồ rất có cảm khái, trong ánh mắt hiện ra một tia mê ly chi sắc, mê người đến muốn đè nàng xuống tiến hành một phen chạy nước rút. Nàng thổn thức một lát mới nói tiếp:
- Huyết Dưỡng đan từ khi nào thì bắt đầu truyền lưu đã không thể khảo chứng, nhưng công hiệu lại để cho người đỏ mắt, hắc, sự tình không làm mà hưởng, ai lại không muốn chứ?
- Chỉ có điều, muốn bồi dưỡng một quả Huyết Dưỡng đan đi ra hao phí quá lớn, hơn nữa, chỉ là phôi chủng cũng có giá trên trời, cho dù là Trung Nguyên Thần cũng hao hết sạch gia sản, đương nhiên, nếu có thể bồi dưỡng được một dược đỉnh nắm giữ lỗ đen pháp tắc, vậy hết thảy đều đáng giá!
- Nhưng mà, dù là tận chưởng 3000 Đại Đạo thì như thế nào. Lỗ đen pháp tắc là bí thuật có thể địch nổi Thần Vương, 10 tỷ năm cũng không nhất định có thể hiện ra một kỳ tài như vậy!
Nàng tựa hồ đối với Huyết Dưỡng đan có mâu thuẫn chi ý mãnh liệt, không chút nào che dấu vẻ chán ghét.
Có thể đạt tới Sơ Vị Thần, Trung Nguyên Thần, cái nào không phải thiên tài, kỳ tài chân chánh, ai nguyện ý dưới người? Nhất là bảy đại Trung Nguyên Thần cường thế, cái nào không muốn một ngày kia có thể cùng Phi Vũ Thiên Sương địa vị ngang nhau, thậm chí trái lại siêu việt hắn?
Nhưng muốn thành tựu Thượng Thiên thần vị sao mà gian nan, bắt buộc bọn hắn không thể không vắt hết óc, thông qua những biện pháp khác để đạt tới một bước này.
Nhưng mà, đến nay Phi Vũ Thiên Sương vẫn ở thành chủ vị ngồi vững vàng, có thể thấy được muốn tu luyện thành lỗ đen bí thuật, độ khó không kém thành tựu Thượng Thiên thần chút nào.
- Lâm công tử, ngươi giết đỉnh lô của Tân gia, thù này là kết lớn hơn rồi!
Đinh Đại Dung đột nhiên che miệng cười cười, mị nhãn híp lại thành một đường nhỏ.
Lâm Lạc nhún vai, cái này hắn ngược lại là không sợ, hôm nay nắm giữ lỗ đen pháp tắc cấp bậc Sơ Vị Thần, phối hợp Tử Đỉnh, dù cho Trung Nguyên Thần cũng không phải không có lực đánh một trận, cùng lắm thì đổi cái địa phương khác lăn lộn.
Hiện tại hắn cũng muốn làm lớn, dùng tính cách không cam lòng ở dưới người của hắn, ở đâu cũng mơ tưởng thường thường ổn ổn mà sống! Huống hồ, con đường tu luyện không phải là đấu thiên mà là đấu người, muốn lên đỉnh phong há có thể thiếu đi tranh đoạt?
Dù sao Thần giới lớn như vậy, hắn vượt qua mấy Thần Quốc là được, đợi đến một ngày hắn "danh chấn" toàn bộ Thần giới, đoán chừng hắn cũng có thể khí lực va chạm Thần Vương rồi, vậy còn sợ cái gì?
- Tân gia ở ngoài sáng vẫn là phải tuân thủ quy củ trong thành, bất quá, bọn hắn chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ!
Biểu lộ của Đinh Đại Dung rất nghiêm túc.
Lâm Lạc cười ha ha nói:
- Vậy thì thật là tốt, tại hạ sẽ không để ý lợi nhuận nhiều một chút Thần tinh!
Đinh Đại Dung lập tức che miệng nở nụ cười, bộ ngực sữa loạn chiến, để cho người lo lắng nó có thể lột quần áo mà ra hay không:
- Lâm công tử cũng rất xấu! Nguyên bản ta còn muốn khích lệ Lâm công tử đi trốn tránh đầu gió, nhưng nhìn bộ dạng hào khí này của Lâm công tử, hiển nhiên là sẽ không nghe ta khuyên!
- Diệu Tinh, tiễn khách a!
Nàng quay đầu lại nhìn về phía thị nữ Trung Nguyên Thần của mình.
- Chậm đã!
Lâm Lạc liền tranh thủ nâng tay, cũng làm cho thị nữ vốn là nhìn hắn không thuận mắt kia lông mày dựng lên.
- Đinh phu nhân có phải là đã quên cái gì hay không?
- Đã quên cái gì?
Vẻ mặt của Đinh Đại Dung kinh ngạc.
- Tiền đánh cuộc!
Lâm Lạc cắn răng nói, hắn có thể khẳng định đối phương là cố ý, nếu đổi lại là hắn thiếu nợ người, đoán chừng các nàng này đã sớm sờ đến trên người của hắn lục soát sạch sẽ rồi.
- YAA.A.A.., Lâm công tử không nói, ta còn thiếu chút nữa đã quên rồi!
Lúc này Đinh Đại Dung mới một bộ bừng tỉnh đại ngộ.
Rốt cuộc là một trăm chín mươi vạn thượng phẩm Thần tinh ah, nếu như hồ lộng qua, có thể để cho người ít phấn đấu bao nhiêu năm? Nếu thay đổi chút ít người ý chí không kiên định, chứng kiến bộ dáng tao mị tận xương kia của Đinh Đại Dung, trong đầu đoán chừng đều là hình ảnh để cho người mặt đỏ tới mang tai, sớm đem ý đồ đến vứt qua một bên rồi.
Rốt cục thu một trăm chín mươi vạn thượng phẩm Thần tinh tới tay, trong này còn có hai mươi vạn là tiền vốn của Lâm Lạc, trên thực tế kiếm được chỉ là 170 vạn thượng phẩm Thần tinh mà thôi, căn bản mua không được vài cọng thần dược.
Lâm Lạc rất không biết đủ mà thầm nghĩ, nghênh ngang rời đi.
Đợi thân ảnh của hắn biến mất, Đinh Đại Dung miễn cưỡng khởi động dáng tươi cười lập tức suy sụp xuống, đây chính là một trăm chín mươi vạn cực phẩm Thần tinh ah, trơ mắt nhìn từ trong tay của mình chảy ra, ai có thể không đau lòng!
Mà càng làm cho nàng khó chịu chính là, vì cái gì Lâm Lạc có thể bình tĩnh bỏ qua mị lực của nàng như thế? Chẳng lẽ, là yếu sinh lý? Nàng có chút ít ác ý mà tiến hành phỏng đoán tà ác.
- Phu nhân, Phi Vũ đại nhân tới rồi!
Ngay thời điểm Đinh Đại Dung thất thần, thần sắc của thị nữ đột nhiên nghiêm túc.
...
Tân gia tự nhiên sẽ không bỏ qua như vậy, nuốt vào cái thiệt thòi lớn này.
Đặc biệt là khi bọn hắn phát hiện hai hạt châu có giá trị nhất trong cơ thể Đại Bạch Xà đã không cánh mà bay, huống chi đã Lâm Lạc hận đến tận xương tủy, Lâm Lạc không biết luyện đan, lấy hai khỏa hạt châu kia lại có cái gì dùng, chỉ cần trễ một ngày, pháp tắc bên trong sẽ lãng phí một ít. Trừ khi có thể dùng xác ngoài cùng loại với Thần tinh phong ấn!