Thần tinh lớn nhỏ bất đồng, đồng dạng là cực phẩm Thần tinh, tự nhiên càng lớn trong đó ẩn chứa lực lượng cùng pháp tắc càng nhiều. Nếu như ở trong đó sinh ra đời thần dược mà nói, "chất dinh dưỡng" tự nhiên bất đồng, Thần tinh càng lớn, thần dược trong đó tự nhiên cũng có thể lớn lên càng tốt.
Cái này nguyên vốn là khối cực phẩm Thần tinh, được thiên chi sủng sinh ra một cây thần dược, đáng tiếc, bởi vì quá nhỏ, không để cho thần dược trong đó chính thức thành thục.
- Cửu Biến Thiên Long chi có cái gì dùng?
Lâm Lạc hỏi, mặc dù đối phương là tiểu cô nương, nhưng cũng là "Lão" tiểu cô nương sống hai ngàn tỷ năm, hơn nữa còn là hậu đại Thần Vương, kiến thức uyên bác tự nhiên không phải hắn có thể so sánh.
- Tác dụng nha, Thiên Long chi mỗi nhiều thêm một biến, có thể để cho Thần linh lĩnh ngộ nhiều nhất trọng thiên pháp tắc! Nếu như là Cửu Biến, ngươi bây giờ là Sơ Vị Thần nhất trọng thiên, như vậy có thể ba thêm ba thêm ba,…
Nàng nắm chặt lấy ngón tay đếm tới đếm lui.
- Ah , có thể đem pháp tắc lĩnh ngộ đẩy mạnh đến Thượng Thiên thần tam trọng thiên, bất quá không có khả năng đột phá Thần Vương!
Lâm Lạc không khỏi chấn kinh, bỏ qua pháp tắc lĩnh ngộ, đây không phải như hắn rồi sao? Thần linh không thiếu nhất chính là thời gian, chỉ cần pháp tắc lĩnh ngộ không ngại, như vậy chỉ cần thông qua thời gian không ngừng tích lũy lực lượng, một cây Cửu Biến Thiên Long chi có thể cho tùy ý một Hư Thần tiến vào Thượng Thiên thần!
Cái này cũng quá khoa trương đi!
- Thôi đi, có cái gì ngạc nhiên chứ, như loại vật này trong nhà Nữu Nữu không biết có bao nhiêu, đưa cho Nữu Nữu cũng không thèm!
Sư Ánh Tuyết hừ hừ nói.
- Hơn nữa, đây chỉ là ba biến Thiên Long chi, đạt tới Thượng Thiên thần là vô dụng, muốn cho Thượng Thiên thần từ nhất trọng thiên tăng lên tới Nhị trọng thiên, vậy cần ít nhất Thất Biến Thiên Long chi trở lên!
- Nhưng có thể cho Trung Nguyên Thần tiến vào Thượng Thiên thần phải hay là không?
Trái tim Lâm Lạc thẳng thắn kích nhảy.
- Ân!
Sư Ánh Tuyết gật gật đầu, nhưng lập tức cầm ánh mắt xem thường trừng nhìn Lâm Lạc.
- Không phải là Thượng Thiên thần sao, làm gì kích động thành như vậy? Cắt, quả nhiên là thức kẻ đáng thương không có kiến, cầm cái này coi là bảo!
Tiểu nha đầu là Thần Vương hậu đại, nàng có thể không quý trọng, nhưng Lâm Lạc không thể ah!
Nhưng gốc Cửu Biến Thiên Long chi này đối với Lâm Lạc mà nói hoàn toàn là một củ khoai lang phỏng tay, cầm lấy đi bán? Hắn không biết có thể tiến vào bán đấu giá rồi tựu vĩnh viễn ra không được hay không!
Thành tựu Thượng Thiên thần, ai có thể cự tuyệt hấp dẫn như vậy?
Cho dù Cửu Biến Thiên Long chi này ở Thượng Thiên thần không có hiệu quả, nhưng vị Phi Vũ Thiên Sương kia đại nhân kia sẽ cho phép bên dưới xuất hiện một người có thể ảnh hưởng hắn thống trị sao? Tuyệt đối sẽ trước tiên cướp đi thần dược, cho dù tiêu hủy cũng sẽ không ban thưởng cho ai!
Tại trên địa bàn của người ta, Lâm Lạc còn trông cậy vào vị Thượng Thiên thần kia sẽ xuất tiền mua sắm sao?
Được rồi, không thể bán thì không bán, dù sao thân nhân của hắn nhiều như vậy, còn sợ không sử dụng được sao? Ngược lại là chính bản thân hắn có thể trực tiếp không để ý, hắn có được Tử Đỉnh, chỉ cần bổ khuyết Tử Đỉnh xong, vậy liền không cần bất luận pháp tắc lĩnh ngộ gì của thế gian.
Hắn trân trọng cất Cửu Biến Thiên Long chi vào Tử Đỉnh, cái đồ chơi này tuyệt đối không thể để cho ngoại nhân biết rõ, nếu không chắc chắn đưa tới cho hắn thiên đại phiền toái!
- Cắt…
Sư Ánh Tuyết mặt mũi tràn đầy xem thường, nhưng một đôi tặc nhãn bóng bẩy lại nhìn chăm chú vào Tử Đỉnh.
- Người quái dị, kiện thần khí này của ngươi như thế nào cho Nữu Nữu một loại cảm giác quen thuộc!
Nàng là Thần Vương hậu đại, khẳng định nhìn thấy, thậm chí tiếp xúc qua Chủ Thần Khí, tự nhiên sẽ không đối với khí tức của Chủ Thần Khí lạ lẫm.
Lâm Lạc cười hắc hắc, thu Tử Đỉnh vào thức hải, loại thần vật này vẫn là tận lực đừng cho người biết rõ, cho dù là loại tiểu hài tử ngàn tỷ năm cũng không lớn này.
- Keo kiệt!
Sư Ánh Tuyết nhếch miệng, đột nhiên ánh mắt sáng ngời.
- Nữu Nữu nghĩ tới, cái đó và Loạn Không Tiễn của mẫu thân đại nhân đồng dạng! Không đúng, yếu hơn rất nhiều, hừ, đưa cho bản Ma Vương đại nhân cũng không thèm, hiếm có cái gì chứ!
Ẩn ẩn truyền đến cảm giác đau nhức ở dưới, Lâm Lạc nhịn không được kéo răng, hắn đem Thần Thạch còn lại toàn bộ mở ra, nhưng loại vật thần dược này, có thể thu hoạch một cây là thiên chi vạn hạnh, ở đâu có thể được phần thứ hai, nhưng cực phẩm Thần tinh là đến bốn khối, hai khối Hỏa hệ, một khối Kim hệ, một cái khác là Mộc hệ.
Mặt khác còn có bảy mươi sáu khối thượng phẩm Thần tinh, cộng lại chừng hơn hai trăm cân, nhưng giá trị ngay cả một khối cực phẩm Thần tinh cũng kém xa, có thể thấy cạy ra cực phẩm Thần tinh là vận khí bực nào, cũng là nguyên nhân một đêm phất nhanh.
Trung phẩm Thần tinh càng là có gần ngàn cân, nhưng giá trị thấp hơn.
Bất quá, những vật này đều chẳng qua là Lâm Lạc dùng chín khối trung phẩm Thần tinh đổi lấy, dù là không tính Cửu Biến Thiên Long chi, cái giá trị này lại gấp bao nhiêu lần? Khó trách nhiều người mê luyến đổ thạch như vậy, cái này thực đụng vào đại vận, thật sự là lập tức phất nhanh!
Sư Ánh Tuyết căn bản không có kiên nhẫn, nhìn một hồi liền nhàm chán ngáp ra, sau đó hấp tấp đi tìm tỷ tỷ đại nhân của nàng, lập tức bỏ chạy không có thân ảnh, chỉ còn lại có Lâm Lạc ẩn ẩn cảm giác trứng đau nhức.
Khai mở tất cả Thần Thạch, hắn nằm trong phòng của mình thiêm thiếp một lát, đây là phương pháp trừ đau nhức tốt nhất.
Nhưng hắn vừa mới nằm ngủ, liền cảm giác được có người vào phòng, từ khí tức quen thuộc để phán đoán, hẳn là Tô Mị.
Cô nàng này rất thuần thục mà cởi quần của Lâm Lạc xuống, một bên phát ra điệu hát dân gian, trái ngược với nam nhân lúc tầm hoan sẽ hát nhạc phong lưu, nhưng sau khi nàng sờ vào tiểu huynh đệ của Lâm Lạc, lập tức hai tay xiết chặt, cũng làm cho Lâm Lạc lập tức từ trên giường dựng người dậy.
- Hí!
Tuy lực lượng Tinh Hoàng cấp không thể đối với Lâm Lạc tạo thành tổn thương, nhưng trứng vốn là bị tổn thương, lại tránh không được một hồi co rút đau đớn.
- Này, nàng muốn mưu sát chồng sao? Còn nữa, nếu nàng lộng thương nó, về sau khổ là các nàng a!
- Hừ, ngươi đây là bị ai cắn?
Tô Mị khuấy động lấy tiểu huynh đệ cảu Lâm Lạc, trên mặt cười dịu dàng, nhưng tuyệt đối là miệng nam mô, bụng một bồ dao găm, làm người sợ hãi.
- Còn không phải bị một cái trong các ngươi!
Lâm Lạc cúi đầu xem xét, rõ ràng còn lưu lại một loạt vết răng tinh tế, tiểu nha đầu kia thật đúng là hung ác ah!
- Ah, là cái nào? Hàm răng mảnh như vậy, ta ngược lại thật không biết là của tỷ muội nào đấy!
Tô Mị đằng đằng sát khí.
Da mặt của Lâm Lạc điên cuồng co rút, cái này cũng có thể nhìn ra sao?
Nói không rõ đừng nói rồi, trực tiếp "diệt khẩu" !
Nhưng, còn không phải hiện tại!
Lâm Lạc hít và một hơi thật sâu, tình huống như vậy cũng không chỉ phát sinh ở Phi Vũ thành, mà là trong thiên thiên vạn vạn tòa thành thị của Thần giới! Từng Trung Nguyên Thần có dã tâm, có thân gia đều đang làm lấy hoạt động như vậy!
Số lượng địch nhân to lớn như vậy, hắn tạm thời còn đả đảo không được, dù là Sư Ánh Tuyết hỗ trợ cũng vô dụng, tiêu hao phẩm luôn luôn có thời điểm hao hết!
Chờ đó, khi hắn tiến vào Trung Nguyên Thần, những Ác Ma hút máu thực tủy chính thức kia, cả đám đều trốn không thoát!
Lâm Lạc nhìn về phía Vệ Thập Thất, sát ý trong mắt càng đậm, càng hàn, hắn hiện tại duy nhất có thể làm vì đối phương, là giết nàng, để cho nàng không cần không hề tôn nghiêm, không hề nhân tính mà sống sót như vậy!
- Cho giết chóc bắt đầu đi!
Thanh âm của Tân Bằng lạnh lùng vang lên, lập tức để cho toàn trường lần nữa nhấc lên âm thanh điên cuồng hét lên.
Vệ Thập Thất tứ chi chạm đất, giống như một linh miêu, vờn quanh lấy Lâm Lạc quay vòng lên.
Cẩn thận, là đặc thù cộng đồng của tất cả tử vong Ác Ma, bọn hắn không có nhân tính, nhưng lại có bản năng sinh tồn. Tuy Vệ Thập Thất có được thực lực cường đại, nhưng nàng y nguyên áp dụng lấy hành động cẩn thận nhất, tuyệt sẽ không dễ dàng ra tay.
Tuy nàng là dùng tứ chi mà đi, lại không có một chút không được tự nhiên chút nào, phảng phất nàng trời sinh nên như thế. Bất quá, ở quần da bó sát người bọc vào, cái mông của nàng vốn là ngạo nghễ ưỡn lên, hiện tại càng là kéo căng đến mê người, hai bờ mông hoàn toàn phác hoạ đi ra, vô cùng gợi cảm.
- NGAO…
Trên khán đài có rất nhiều nam nhân đã hai mắt tỏa ánh sáng mà sói tru lên.
Mỹ nữ khêu gợi, giết chóc huyết tinh, còn có cái gì so với đây càng có thể làm cho người hưng phấn?
XÍU...UU!!
Vệ Thập Thất đột nhiên động, nếu so sánh, nàng so với Tân Tứ mạnh hơn ít nhất 5 lần.Quá nhanh!
Chỉ lóe lên như vậy, Vệ Thập Thất đã xuất hiện ở sau lưng Lâm Lạc, tay phải chém ra hóa thành móng vuốt sắc bén, nhắm cổ của Lâm Lạc bổ xuống.
Không gian thuấn di!
Thân hình của Lâm Lạc đồng dạng lóe lên, ở bên trong một mảnh huyết quang chớp động, hắn xuất hiện ở sau lưng cách Vệ Thập Thất vài chục trượng, nhưng phần cổ lại có Thất Thải thần huyết rơi xuống.
Hắn vẫn là chậm một chút, bị một kích của Vệ Thập Thất oanh phá phòng ngự bản thân, ăn một chút thiệt thòi nhỏ!
Nữ nhân này nắm giữ không gian pháp tắc, hơn nữa đạt đến Sơ Vị Thần đỉnh phong! Mặt khác, Kim hệ pháp tắc cũng giống như thế. Nếu không tuyệt không có khả năng một kích xé mở phòng ngự của hắn!
XÍU...UU!, Vệ Thập Thất lại lóe lên, không gian thuấn di, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Lâm Lạc, tay phải lại vung.
Thực sự quá nhanh!
Luận lý giải ở trên không gian pháp tắc, Lâm Lạc không dưới đối phương chút nào, nhưng giới hạn trong lực lượng bản thân, hắn có thể vận dùng đến hiệu quả lại như thế nào cũng không có khả năng sánh vai cùng Vệ Thập Thất.
Hậu quả như vậy rất nghiêm trọng, không gian thuấn di là thân pháp biến hóa cường đại nhất, ở trên tốc độ bị người áp chế một bậc mà nói, Lâm Lạc sẽ triệt để ở trạng thái bị động.
Bất quá, Lâm Lạc còn không muốn lập tức tế ra lỗ đen bí thuật.
Hắn thật không muốn đem môn bí kỹ có thể địch nổi Thần Vương kia biểu diễn trước mặt công chúng! Tuy ở chỗ này hắn có thể vỗ vỗ bờ mông rời đi, nhưng không thể lúc nào cũng như thế, hắn cũng không phải chó nhà có tang!
Hắn muốn che dấu đặc thù của lỗ đen bí thuật, nhưng lại đồng thời giữ lại uy lực của nó!
Nhưng muốn làm đến điểm ấy nói dễ vậy sao?
Lâm Lạc hết lần này tới lần khác muốn chọn vào lúc đó làm chuyện như vậy, đúng là muốn nhờ Vệ Thập Thất cho hắn áp lực cường đại! Càng là ở dưới tình huống nguy cấp, hắn lại càng có thể phát huy ra tiềm lực, thuộc về hình thức bị buộc!
Vệ Thập Thất hung như mãnh thú, Tân Tứ cùng nàng so với hoàn toàn là dê nhỏ ôn nhu! Lâm Lạc có loại trực giác, Vệ Thập Thất có được năng lực giết chết hắn, nếu như hắn không tế ra lỗ đen bí thuật!
Mà hắn ở dưới áp lực Sinh Tử, cũng sẽ bộc phát ra lực lĩnh ngộ kinh người!
Ở tăng lên thực lực của mình, Lâm Lạc so với những tử vong Ác Ma này thậm chí càng thêm điên cuồng! Chỉ là hắn chưa bao giờ sẽ đi hại chết thiên thiên vạn vạn người vô tội đến thành tựu vương tòa của hắn, không thẹn với lương tâm, đây là Lâm Lạc vẫn tự nói với mình.
Bành!
Lâm Lạc đánh ra một quyền, nghênh hướng móng vuốt của Vệ Thập Thất, phán đoán chính xác để cho hắn sớm chém ra một quyền này, nếu không căn bản theo không kịp tốc độ của Vệ Thập Thất.
Nhưng…
Lúc Lâm Lạc chém ra một quyền này là mãnh liệt, nhưng mới chém ra một nửa rõ ràng bắt đầu giảm tốc độ, ít nhất chậm gấp ba!
BA~!
Phía sau lưng Lâm Lạc hiện lên một đạo huyết hoa, hiện ra năm vết trảo tươi sáng rõ nét, thần huyết cuồng tràn, mơ hồ có thể thấy được sống lưng!
Thời gian pháp tắc!
Nữ nhân này, thật đáng sợ!
Không gian, thời gian, lôi hệ, đây là ba loại đại đạo khó tu luyện nhất. Hơn nữa từ số lượng đi lên mà nói cũng xa xa ít hơn những đại đạo khác, cộng lại mới có thể so sánh với một hệ Ngũ Hành, tu luyện ba loại pháp tắc này tự nhiên ít đến đáng thương.
Vệ Thập Thất ít nhất nắm giữ ba đạo pháp tắc rồi, còn có thể thêm nữa sao?
Rất tốt! Rất tốt! Để cho áp lực lại lớn một chút, lại lớn một chút! Để cho da đầu của hắn cũng run lên, để cho cảm giác bồi hồi ở trước mắt sống chết cường thịnh hơn một chút!
Chiến ý của Lâm Lạc hưng phấn ngẩng cao, mái tóc đen nhánh vũ động, trong hai mắt chớp động lên khao khát chiến đấu điên cuồng.
- Hắn thực là tên điên!
Trong một gian ghế lô tinh xảo trên khán đài, Đinh Đại Dung ghé vào ở trong ghế ngồi ngay ngắn, toàn thân khóa lại trong đùi người áo đen, phát ra thanh âm tựa như làm nũng, một bên còn đong đưa ống quần đối phương.
- Hắn là Chiến Sĩ trời sinh!
Người áo đen phát ra thanh âm mơ hồ, trầm thấp như nước.
- Ngài để mắt hắn như vậy?
Đinh Đại Dung có chút kinh ngạc mà ngẩng cái cổ trắng ngọc, từ góc độ này có thể mơ hồ nhìn thấy hai tòa ngọc phong rất tròn của nàng, kiên quyết tuyết trắng, để cho người hận không thể một tay xé y phục của nàng tinh quang, nhìn cho tường tận.
Nhưng người áo đen lại căn bản không có một tia phản ứng, ánh mắt rơi vào trong đấu thú trường:
- Những năm này, bọn người Tân Bằng cũng huyên náo có chút quá mức rồi, vậy dùng tiểu tử này đi đánh thoáng một phát!
- Ngài sẽ không cho rằng tiểu tử kia có thể thắng Vệ Thập Thất chứ?
Lúc này Đinh Đại Dung thật đúng là lắp bắp kinh hãi, nửa quỳ trên mặt đất nhìn xem người áo đen.
- Trực giác!
Người áo đen nhẹ gật đầu, lại không nói thêm gì nữa.
Đinh Đại Dung không khỏi kinh ngạc vạn phần, một lần nữa nhìn lại Lâm Lạc đang đẫm máu chiến đấu hăng hái, thấy thế nào thằng này cũng là hoàn toàn rơi vào hạ phong, đừng nói lật bàn chiến thắng, có thể bảo trụ mạng nhỏ hay không cũng là vấn đề.