Nhưng mà Lâm Lạc còn chưa kịp đi mấy đổ thạch phường khác, trong thành không ngờ truyền lưu lên một truyền thuyết, Phi Vũ thành đột nhiên đến hai vị đổ thạch đại sư, đổ thạch đại sư chính thức, mở mười thạch trúng mười thạch!
Lâm Lạc nghe tin đi vào Doanh Thông đổ thạch phường, chứng kiến hai vị đại sư bị mọi người vây xem, thiếu chút nữa té ngã sấp xuống!
Đường Điềm, Sư Ánh Tuyết!
Sớm nên nghĩ đến ah, ngoại trừ Sư Ánh Tuyết đồng dạng có thể ăn gian kia, ai còn có thể làm được mở mười thạch trúng mười thạch?
Nhìn xem Đường Điềm vui thích mở ra từng khối Thần Thạch, Sư Ánh Tuyết luân phiên càn quét, quần chúng vây xem tự nhiên kinh hô liên tục, tràn đầy hâm mộ cùng khiếp sợ, mà người đổ thạch phường thì mặt tái xanh rồi!
Bởi vì, Thần Thạch bị hai vị "Đại sư" nhặt xong còn lại còn có cái nào sẽ mua?
Nếu không phải còn cố lấy chiêu bài cùng thể diện, đổ thạch phường tuyệt đối là muốn đuổi người đi a!
- Oa ha ha ha!
Đường Điềm vốn là người có lợi là đổ vào trong túi tiền của mình, mà Sư Ánh Tuyết lại là tài đại khí thô đến ngay cả Cửu Biến Thiên Long chi cũng không để vào mắt, chỉ là muốn chơi, tự nhiên để cho tiểu ma nữ trong bụng nở hoa.
May mắn, các nàng tuy mười thạch trúng mười, nhưng bởi vì nhóm Thần Thạch này cũng không có hàng quá mức xuất chúng, cao nhất chỉ mở ra thượng phẩm Thần tinh, nếu không có cực phẩm Thần tinh hoặc là thần dược, thần liệu trân quý hơn xuất thế, đoán chừng đổ thạch phường sẽ có tâm giết người rồi.
Lâm Lạc cũng không hiện thân, mà là đợi hai nữ chơi mệt mỏi trở lại bên trong Dưỡng Tâm hũ, mới đột nhiên vươn tay, tay trái mang theo lỗ tai tiểu ma nữ, tay phải thì là Sư Ánh Tuyết.
- Hai người các ngươi, chơi thật vui vẻ a!
Hắn nghiến răng nói, ẩn ẩn có xúc động bạo lực.
- Ha ha a…
Đường Điềm là hạng quỷ linh tinh gì, xem sắc mặt Lâm Lạc bất thiện, lập tức đã bắt đầu giả ngây giả dại, nhưng Sư Ánh Tuyết vẫn là tâm tính tiểu hài tử, mạnh miệng nói:
- Người quái dị, nhanh buông Bổn ma vương ra!
- Các ngươi còn ẩu tả như vậy, đừng trách ta đánh nát cái mông của các ngươi!
Lâm Lạc hung dữ nói.
- Các ngươi muốn đi đổ thạch, nhưng kiêu ngạo như vậy không sợ người khác chú ý đến các ngươi sao?
- Đương nhiên!
Sư Ánh Tuyết không biết sống chết nói, hồ đồ không thấy được Đường Điềm một mực đối với nàng nháy mắt.
- Chúng ta không có trái với quy củ!
- Ngươi cái nha đầu này, có quy củ hay không, từ trước đến nay là do người có nắm đấm lớn định đoạt đấy!
- Bổn ma vương nắm đấm lớn nhất, ai dám gây Nữu Nữu, Nữu Nữu ném Hỏa Long đạn đốt cháy hắn!
Sư Ánh Tuyết đột nhiên hưng phấn lên, bên trong tiểu nha đầu này thực chất là một người man rợ!
Lâm Lạc thở dài, loại tiểu thư hoàn toàn bị làm hư, hơn nữa thân có dị năng, tay cầm trọng bảo này, sao có thể giáo dục chứ?
Bất quá, nói thật cũng chỉ có một mình Sư Ánh Tuyết, nàng xác thực muốn chơi như thế nào thì chơi như thế đó, ngay cả Thượng Thiên thần cũng không nhúc nhích được nàng một sợi lông, thậm chí còn bị Hỏa Vũ công kích đáng sợ dọa đến chạy trối chết, xác thực có tư cách ngang ngược.
Nhưng Lâm Lạc chơi không nổi a!
Ngày nào đó cô nàng này đột nhiên không có hứng thú, vỗ vỗ bờ mông đi trở về, vậy Lâm Lạc cáo mượn oai hùm này làm sao bây giờ? Nếu Sư Ánh Tuyết cùng hắn không phải một đường cũng không sao cả, nhưng mấu chốt là tiểu nha đầu này kề cận Phong Sở Liên không chịu ly khai, rất dễ dàng bị người khác coi bọn họ trở thành một nhóm.
- Các ngươi ở vài ngày kế tiếp thành thật một chút!
Loại đạo lý này cũng đừng hy vọng tiểu nha đầu có thể lý giải, Lâm Lạc nghĩ nghĩ cũng chỉ có thể nói như vậy rồi.
- Không nên không nên, trung thực vài ngày không phải sẽ lỗ lớn rồi sao!
Đường Điềm vội vàng phản đối, đột nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên nói.
- Đừng lo, người ta cho ngươi hôn thoáng một phát là được!
Lâm Lạc thiếu chút nữa phun ra một búng máu, hôn tiểu ma nữ này, hắn ngại mệnh dài sao? Nhưng không thể phủ nhận chính là, bộ dáng xấu hổ của tiểu ma nữ này thật đúng là đẹp mắt, tuy biết rõ đây chỉ là Ác Ma nàng giả vờ thanh thuần mà thôi.
- Hừ hừ, mỹ nhân kế đối với ta là vô dụng đấy!
Lâm Lạc rất cao điệu nói.
- Phu quân lại đang giả đứng đắn!
Tô Mị các nàng nhao nhao đi tới, đây là Sư Ánh Tuyết gọi cứu binh tới.
Nhiều nữ nhân như vậy tới tràng, hiển nhiên phê đấu (*công khai xử lý tội lỗi) đại hội là tiến hành không nổi nữa. Lâm Lạc tiện tay nhét Sư Ánh Tuyết vào trong ngực Ninh Kiều Nguyệt, về phần tiểu ma nữ thì là vứt qua một bên.
- Oa. Bờ mông cũng muốn ngã thành hai nửa rồi!
Đường Điềm khoa trương kêu to lên.
- Phu quân, các nàng đã đem sự tình huyên náo lớn như vậy rồi, cho dù tạm thời thu tay lại cũng sẽ đưa tới vô số người suy đoán, căn bản không được an bình, không bằng…
Triệu Ngọc Phi trầm ngâm một chút nói:
- Dứt khoát dùng đại náo đại, phu quân cùng các nàng hát cái cạnh tranh, đồng dạng cao điệu làm việc, đem lực chú ý của người khác dẫn tới chuyện song phương các ngươi đối chọi!
Cái gọi là đồng hành tương yết, Đường Điềm cùng Sư Ánh Tuyết đã biểu hiện ra tiêu chuẩn đại sư nhất lưu của đổ thạch giới. Nếu như Lâm Lạc cũng có biểu hiện đồng dạng, như vậy ít nhất có không ít người sẽ từ "Bọn hắn như thế nào sẽ lợi hại như vậy" biến thành "Bọn hắn cái nào lợi hại hơn".
Bên trên sự tình khả năng có yêu nghiệt, nhưng đồng thời xuất hiện hai yêu nghiệt, lại cùng một chỗ, cái này không khỏi cũng quá không có khả năng rồi!
Thật giống như có một người mọc ba chân tuyệt đối là quái vật, nhưng có 100 cái, một ngàn cái như thế, vậy mọi người sẽ không có kỳ quái như vậy nữa rồi.
Lâm Lạc vẫn còn do dự, dù sao hậu quả làm như vậy không thể dự đoán, nói không chừng liền có thế lực lớn nào đó buộc hắn và Sư Ánh Tuyết gia nhập, cho bọn hắn làm đổ thạch sư ngự dụng thì sao?
Nhưng hắn lập tức nở nụ cười, hai người tiểu ma nữ đã đem sự tình nháo đại rồi, còn muốn ít xuất hiện là không thể nào, vậy thì dứt khoát chơi lớn một chuyến, thật muốn không thể vãn hồi vậy thì bỏ của chạy lấy người, đây lại không phải là lần đầu tiên!
Hắn gật đầu đáp ứng, Đường Điềm lập tức trong bụng nở hoa, dù sao Sư Ánh Tuyết khai ra Thần tinh đều bị nàng thu vào trong túi, nếu tiếp tục tiến hành xuống dưới, như vậy không thể nghi ngờ nàng là người kiếm được lớn nhất!
Bởi vì Sư Ánh Tuyết cùng Đường Điềm đều am hiểu không gian pháp tắc. Các nàng đến đi thần bí khó lường, cũng không có bị người biết rõ khách sạn của Lâm Lạc, cũng làm cho Lâm Lạc cùng hai cô nương tinh nghịch kia có thể hát lên khúc cạnh tranh.
Ngày hôm sau, Lâm Lạc cũng bắt đầu biểu diễn cao điệu, dùng thân phận đổ thạch đại sư xuất hiện, một đường càn quét đổ thạch phường, biểu hiện yêu nghiệt đủ để cùng hai vị siêu cấp đại sư mấy ngày hôm trước so sánh!
Tin tức truyền ra, toàn thành xôn xao!
Đương nhiên, hiện tại nàng chỉ là mở ra đan dược phong tỏa, đã lấy được tư cách có thể tiến vào Trung Nguyên Thần, cũng không phải nàng lập tức có thể tăng lên tới cảnh giới này!
Nhưng ngàn vạn năm, thậm chí trăm triệu năm đều bị áp chế ở Sơ Vị Thần đỉnh phong, nàng tích lũy cũng đạt tới tình trạng đáng sợ, hơn nữa trái lại nuốt chửng huyết thú, nàng không sai biệt lắm đạt đến trình độ nửa bước Trung Nguyên Thần đáng sợ!
Mà bây giờ cái dã thú, Sát Thần này, là gắt gao nhìn thẳng Lâm Lạc.
Ở bên trong trí tuệ đơn giản của nàng, ai tổn thương nàng, nàng liền giết kẻ đó! Ai làm nàng chán ghét, nàng liền giết!
Nàng chán ghét thế gian hết thảy, vậy thì xóa đi hết thảy thế gian, liền từ tên địch nhân trước mặt này bắt đầu đi!
- Đột phá!
Thân thể Đinh Đại Dung, người áo đen đột nhiên chấn động.
- Nguyên lai bản tọa nhìn lầm rồi, cô gái này vậy mà có được nghị lực, đại trí tuệ lớn như thế! Đáng tiếc, quá muộn, tâm linh hoàn toàn bị giết chóc đánh chết, nếu không ngược lại có thể thu làm đệ tử!
- Ngài là nói... gia hỏa họ Lâm sẽ chết?
Đinh Đại Dung ngân nga nói.
- Đúng vậy, cô gái này tuyệt đối là muôn đời thiên tài, nếu như không phải bị trở thành đỉnh lô, nói không chừng thành tựu hiện tại đã vượt qua bản tọa! Đáng tiếc, chỉ là một công cụ giết chóc, sau này bản tọa sẽ tự mình xóa đi nàng!
Người áo đen y nguyên dùng thanh âm khàn khàn nói ra.
- Không phải hiện tại ra tay?
Con ngươi của Đinh Đại Dung đảo quanh.
- Đây là bản tọa tự mình định ra quy tắc, há có thể tự mình vẽ mặt!
Người áo đen nhàn nhạt nói ra....
Mặc dù Tân Bằng, Vệ Cao Ca không có nhãn lực như người áo đen, cũng chính là Phi Vũ Thiên Sương, nhưng thân là Trung Nguyên Thần tự nhiên có thể cảm giác được khí tức của Vệ Thập Thất tăng vọt, đều khiếp sợ đến nghẹn họng nhìn trân trối!
Dược đỉnh đột phá hạn chế, rõ ràng có thể tiến giai Trung Nguyên Thần rồi hả?
Mà theo khí tức của Vệ Thập Thất nhộn nhạo, toàn bộ đấu thú trường đều quanh quẩn uy áp cường đại của nàng, để cho lòng của mỗi người đều phảng phất đè nặng một ngọn núi, PHỐC PHỐC PHỐC, không ít người đã bắt đầu cuồng phun máu tươi, mà thực lực thấp hơn thậm chí tròng mắt cũng bị lách đi ra!
Cấm chế trận pháp chỉ có thể ngăn cản lực lượng thuần túy, khí tức uy áp thì không thể cách trở.
Hí!
Thân thể của Vệ Thập Thất bất động, nhưng đầu lâu lại hướng Lâm Lạc cắn tới, đầu lưỡi duỗi ra, biến thành lưỡi rắn ánh, hai cái nanh chớp động lên hàn mang đáng sợ.
Thân hình của Lâm Lạc hơi cong, ra quyền!
Bành!
Vệ Thập Thất cắn đến trên người Lâm Lạc, mà nắm đấm của Lâm Lạc cũng hung hăng đánh vào trên cổ của đối phương!
Một mảng mưa máu tung tóe!
Cái cổ của Vệ Thập Thất bị sinh sinh oanh đoạn, một cái đầu quẳng lên, nhưng lúc lực lượng lan tràn đi qua, lập tức BA~ hóa thành một mảnh thịt nhão toái cốt.
Làm sao có thể! Làm sao có thể! Làm sao có thể!
Trên khán đài, bọn người Tân Bằng toàn bộ giật mình đến tròng mắt muốn đột đi ra, mà toàn thân của Phi Vũ Thiên Sương cũng mạnh mẽ run lên, không tự chủ được đứng dậy.
Tuyệt đối không có thể!
Một kích này của Vệ Thập Thất chẳng những không có làm bị thương Lâm Lạc, rõ ràng ngược lại bị một quyền oanh mất đầu?
Nói giỡn sao!
Nửa bước Trung Nguyên Thần, hơn nữa còn là nửa bước Trung Nguyên Thần nắm giữ tám đạo pháp tắc, đủ để thuấn sát bất luận Sơ Vị Thần gì! Làm sao có thể giống như là con ruồi bị một chưởng đập bay?
Tạp! Cắn cắn cắn!
Trên cái cổ của Vệ Thập Thất, lại lần nữa dài ra một đầu lâu mới, mà cái đầu mới này hoàn toàn bất đồng bộ dáng xinh đẹp lúc trước, biến thành một đầu rắn hoàn toàn là tam giác!
Nuốt chửng huyết thú, bản thân của Vệ Thập Thất cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, không còn là người, cũng không phải yêu, mà là sinh vật tổng hợp cả hai!
Bản thân nàng không có tình cảm nhân loại, nhưng phẫn nộ là cảm xúc mà mỗi sinh vật cộng đồng có được, lần nữa bị tổn thất nặng, Vệ Thập Thất sát khí như rực, hóa thành từng đạo binh khí ở quanh người nàng di động.
Lâm Lạc duỗi tay phải ra, sau đó làm động tác ngéo ngón tay.
Ở vận dụng lỗ đen pháp tắc, hắn càng ngày càng thuần thục rồi, nhưng còn không có đạt tới trình độ để cho hắn thoả mãn.
Bất quá, nơi này có trận pháp ngăn cách lực lượng tràn động, người khác chỉ dùng con mắt xem là căn bản không có khả năng phát hiện hắn sử dụng đến tột cùng là loại đại năng lực nào! Hơn nữa, lại khó được có một đối thủ cường đại như vậy, vừa vặn dùng để ma luyện tài nghệ của hắn.
Cử động khiêu khích này của hắn, lại để cho Vệ 17 giận tím mặt!
Vèo!
Nàng lần nữa phát động ra không gian thuấn di, không hề dấu hiệu mà xuất hiện ở sau lưng Lâm Lạc, cổ rắn thật dài vươn ra, liền vây Lâm Lạc ở trong đó, pháp tắc chi lực hoàn toàn giam cầm thân thể Lâm Lạc, để cho hắn căn bản không cách nào xé rách không gian đào tẩu.
Sau khi giam cầm không gian, Vệ Thập Thất mạnh mẽ thu cổ lại, tám hệ pháp tắc chi lực đồng thời vận chuyển, ở dưới lực lượng đan vào, đủ để lập tức làm cho thần thể của Lâm Lạc tan vỡ, ngay cả thần hồn cũng hoàn toàn bị xoắn giết!
Lỗ đen bí thuật ở trong cơ thể Lâm Lạc lặng yên mở rộng, bố trí ở dưới mỗi một tấc da thịt, điên cuồng hấp thu lấy lực lượng kinh khủng kia của Vệ Thập Thất.
- Thằng này như thế nào còn chưa chết!
Trên khán đài chết tổn thương một mảnh, người nhát gan đã chạy ra khỏi đấu thú trường, những người còn lại toàn bộ là loại sát tính cuồng dã. Bọn hắn chứng kiến Lâm Lạc bị Vệ Thập Thất quấn chặt, không khỏi lộ ra biểu lộ khiếp sợ.
- Treo cổ hắn!
Có người khàn giọng hét lớn.
- Tại sao có thể như vậy?
Khuôn mặt của Phi Vũ Thiên Sương che ở trong áo đen nên nhìn không thấy biểu lộ, nhưng tin tưởng giờ phút này nhất định là vô cùng kinh ngạc.
Lại nhìn lầm rồi sao?
Da mặt của vị Thượng Thiên thần này co lại, trước kia tuy coi trọng Lâm Lạc, nhưng chỉ là một loại trực giác, hơn nữa sau khi Vệ Thập Thất cắn nuốt Thực Huyết Thú, liền buông tha cho loại trực giác này.
Nhưng hiện tại Lâm Lạc dùng sự thật máu chảy đầm đìa lớn tiếng tuyên cáo, thần kỳ của hắn biểu hiện còn xa xa không có chấm dứt!
Tiểu tử này, đến tột cùng là cái gì?
...
Ngũ Hành chi lực ở trong người đan vào, tùy ý hắn áp súc, tổ hợp, pháp tắc phảng phất từng khối gạch đá, có thể tùy ý hắn tổ hợp!
Hai mắt của Lâm Lạc nhắm lại, hắn phát hiện mình đối với lỗ đen lĩnh ngộ còn ở vào một cấp độ rất thấp.
Không, tựa hồ không thể nói như thế!
Trước kia hắn là Hư Thần cảnh, mà bây giờ là Sơ Vị Thần, ở độ cao trên pháp tắc tồn tại khác biệt cực lớn. Đồng dạng là vận dụng pháp tắc, trước kia thật giống như ở bờ biển dùng bùn cát xây thành, lại hoàn mỹ, lại hùng vĩ, vậy cũng chỉ là đồ vật của trẻ nhỏ, sóng biển xông lên, tòa thành rã rời.
Nhưng bây giờ là dùng hòn đá, cục gạch kiên cố sửa chữa phòng ốc chính thức, có lẽ không có mỹ quan như trước, nhưng lại càng thêm thực dụng!