Nhưng chỉ cần tiến vào Thần Cảnh, bọn hắn có thể ở trên mảnh thổ địa này tự do đi lại.
Mà cái này cũng thành động lực cho mọi người, mỗi người đều liều mạng tu luyện, cũng chỉ có đạt tới Thần Cảnh mới có thể thoát khỏi sinh lão bệnh tử. Mà trước đó, ai cũng không thể chính thức chủ quan, vạn nhất bọn hắn bị vây ở một chỗ mất mấy vạn năm thì sao, không thành tựu thần vị như vậy chỉ có hóa thành tro tàn!
Bất kể tư chất bản thân thế nào, hiện tại Lâm Lạc đã thay mọi người lấy ra đầy đủ Nguyên Thần đan, chỉ cần đạt tới Tinh Đế đỉnh phong liền có thể đột phá!
Theo như Lâm Lạc đoán chừng, Nghiêm Thanh cùng Triệu Ngọc Phi tiến cảnh nhanh nhất có khả năng trong mười năm bước ra một bước này. Sau đó là Nam Nhược Hoa, Thủy Doanh Tâm, về sau là Lăng Kinh Hồng, Hoa gia tứ mỹ.
Cuối cùng mới đến phiên Tô Mị, Ninh Kiều Nguyệt, Hạ Mộng Như, Lạc Ngưng Vân cùng gia gia Lâm Hành Nam.
Nhưng bởi vì Dưỡng Tâm hũ có hiệu quả hấp thu linh khí, lại thêm đại lượng đan dược ủng hộ, cho dù mấy người Tô Mị tư chất rất kém cỏi, tối đa 300 năm thời gian cũng đầy đủ để cho bọn hắn đạt tới Tinh Đế đỉnh phong, cũng dùng Nguyên Thần đan bước ra một bước thành thần.
Cũng chỉ có đến lúc đó, Lâm Lạc mới có thể chính thức buông lỏng một hơi, không cần lại lo lắng vấn đề tuổi thọ cho thân nhân của mình.
Lại là vài ngày sau, bọn hắn đi tới bên cạnh một hồ nước.
Hồ nước này so với thủy đàm lớn hơn không bao nhiêu, vô cùng thanh tịnh. Nhưng chiều sâu lại vượt xa dự liệu của bọn hắn, dùng thần nhãn của mọi người cũng nhìn không thấy đáy.
Lâm Lạc thử dùng thần thức nhìn quét, nhưng mới xâm nhập dưới nước hơn mười dặm liền bị một cỗ kỳ hàn ngăn cản, không thể không đem thần thức thu trở về, sắc mặt khẽ biến thành tái nhợt.
- Thật là lợi hại!
Hắn thập phần thận trọng nói, tuy thần thức vô hình vô ảnh, sẽ không bị lực lượng gây thương tích, nhưng không có biện pháp ngăn cản pháp tắc trùng kích.
- Càng là địa phương nguy hiểm, lại càng có bảo vật !
Hai mắt Đường Điềm tỏa ánh sáng, một bên dùng tặc nhãn nhìn chằm chằm vào bờ mông của Lâm Lạc, rất có ý tứ một cước đá hắn xuống.
- Này này, đừng muốn hại người!
Lâm Lạc vội vàng cảnh cáo nói.
- Có nên xuống dưới tìm tòi hay không?
Chu Hạnh Nhi nhìn về phía Lâm Lạc.
Lâm Lạc nghĩ nghĩ:
- Nguy hiểm khẳng định là có, nhưng có bảo vật hay không lại không có thể xác định, nếu vất vất vả vả lại một chuyến tay không, vậy thì có chút thua lỗ!
- Vậy buông tha cho sao?
- Các ngươi trước tiến vào Dưỡng Tâm hũ, ta xuống dưới thử xem!
Lâm Lạc vẫn là quyết định muốn xuống dưới dò xét đến tột cùng, vạn nhất thực sự có bảo vật gì, bỏ lỡ không khỏi thật là đáng tiếc sao.
- Ân, thậm chí có người tới trước rồi?
Mấy người Lâm Lạc còn không có động tác, chỉ thấy ba đạo nhân ảnh dùng tốc độ cực nhanh bay vọt tới, đứng ở trước mặt của bọn hắn.
Ba người này đều là nam tử trẻ tuổi, quần áo hoa lệ, ẩn ẩn còn có sáng bóng hiện động. Khả năng là có được bảo vật thuộc tính phòng ngự, chỗ tương đồng của ba người ở chỗ đều có một cỗ ngạo khí, là cái loại tự hào xuất thân danh môn.
Ba Sơ Vị Thần, hơn nữa tu vi toàn bộ là tam trọng thiên, hai cái sơ kỳ, một cái cuối cùng thì tiếp cận hậu kỳ, tổ ba người như vậy ở trong Minh Ngục chiến trường có lẽ cũng được cho là tương đối cường lực rồi.
Chúng nữ Phong Sở Liên đều đem khăn che kín mặt, các nàng cũng không muốn bởi vì mỹ mạo bản thân mà dẫn phát chiến đấu không có ý nghĩa.
Bất quá, ở trong Tu La sát tràng, loại cố kỵ này của các nàng là dư thừa, chỉ cần là trận doanh đối địch, thực lực của hai bên lại phân cách mà nói, như vậy một hồi huyết chiến là như thế nào cũng tránh không khỏi.
Tuy lần này Lâm Lạc không có ẩn dấu thực lực, nhưng tu vi chỉ là Sơ Vị Thần nhất trọng thiên làm sao có thể đủ chấn nhiếp ba Sơ Vị Thần? Lâm Lạc không có ý đại khai sát giới, nhưng ở Sát Lục Chi Địa nơi này, cảnh giới không bằng người khác chẳng khác nào ở trên mặt dán một tấm bản "mau tới giết ta"!
Cho dù Lâm Lạc gặp người nói lão tử có lỗ đen bí thuật, cùng giai vô địch, nhưng há sẽ có ai tin tưởng, chỉ biết xem hắn là muốn dựa vào chiêu này đến dọa người!
- Thất ca, như thế nào?
Hai thanh niên Sơ Vị tam trọng thiên sơ kỳ đều nhìn về người cuối cùng nọ.
- Giết a, miễn cho rước lấy phiền toái, nói sau, tuy bảy người thiếu một chút, nhưng còn hơn không có!
Người nọ quét mắt trên người chúng nữ Phong Sở Liên, mặc dù không có thấy rõ hình dạng của các nàng, nhưng dáng người uyển chuyển, nhất định là mỹ nữ, đáng tiếc bọn hắn thân có sứ mạng, cũng không phải tới chơi nữ nhân, chỉ có đốt đàn nấu hạc rồi.
Xem ra, tại đây thực sự có bảo bối ah!
Lâm Lạc cũng không có đem ba người này để ở trong lòng, mà là đem ánh mắt nhìn về phía hồ nước, trong này đến cùng cất giấu bảo bối gì, đáng giá ba Sơ Vị Thần tự thân xuất mã?
- Ân, lại có người đến?
Cái gọi là Thất ca kia vừa mới nâng tay lên liền để xuống, ánh mắt nhìn về phương tây.
XÍU...UU!! XÍU...UU!!
Lại là hai đạo nhân ảnh hiện lên, bên cạnh hồ nước cũng nhiều hai người trẻ tuổi, rất xảo chính là Liễu Thanh Mạn cùng đồng bạn của nàng, hai người đồng dạng có quý khí, hiển nhiên đều là xuất thân danh môn.
- Nguyên lai là hậu đại của Phong công, Thanh Mạn tiểu thư cùng Bách Cương huynh!
Thất ca kia hướng về hai người Liễu Thanh Mạn nhìn sang, còn chắp tay thành lễ.
- Thì ra là ba vị Lỗ gia của Thanh Lâm!
Thanh niên cùng Liễu Thanh Mạn chung một chỗ kia cũng là Liễu thị tộc nhân, tên là Liễu Bách Cương, về phần bối phận cùng Liễu Thanh Mạn như thế nào thật đúng là không thể tính toán, Thần linh thọ nguyên vô hạn, không phải quan hệ huyết thống bình thường cũng là dùng cảnh giới phân địa vị.
Thanh Lâm cũng không phải Thượng Thiên thần, Trung Nguyên Thần hoặc là Sơ Vị Thần chủ thành nào, mà là Thanh Lâm Thần Quốc, cùng Liệt Hỏa Thần Quốc giáp giới.
Rõ ràng hẳn là tử địch, nhưng xem bộ dạng hai bên tâm bình khí hòa, tựa hồ căn bản không có ý tứ đánh đập tàn nhẫn. Quả nhiên, giết chóc chỉ thuộc về nhân vật tầng dưới chót. Những hào phú có lai lịch lớn này là vì bảo vật nơi đây mà đến.
Ba người Lỗ gia này theo thứ tự là Lỗ Đạt Hiếu, Lỗ Nhĩ Dương cùng Lỗ Đông Quân, Lỗ Đông Quân chính là Thất ca Sơ Vị Thần tam trọng thiên tiếp cận hậu kỳ.
- Thanh Mạn tiểu thư, Bách Cương huynh, người tới trước là được, mọi người đừng tổn thương hòa khí như thế nào?
Lỗ Đông Quân mỉm cười, chỉ chỉ mấy người Lâm Lạc.
- Xem mặt mũi hai vị, chúng ta không giết mấy người này là được!
- Ha ha ha!
Liễu Bách Cương cười to, tựa hồ hiện ra một tia xem thường.
- Đông Quân huynh, ngươi cho rằng giá trị mấy người này vượt qua vật kia sao? Nói sau, các ngươi cũng chưa chắc giết được mấy người này!
Lỗ Đạt Hiếu cùng Lỗ Nhĩ Dương nghe vậy cười to, bọn hắn làm sao nhìn không ra Lâm Lạc chỉ là Sơ Vị Thần nhất trọng thiên. Những người khác càng không cần phải nói, trong ba người bọn họ tùy tiện chọn một cái đi ra có thể đơn giản trấn giết những người đó.
Đương nhiên, cái này cũng là bởi vì Lâm Lạc mới chỉ có Sơ Vị Thần Nhị trọng thiên, kém một cảnh giới nhỏ mới khiến cho tốc độ song phương ngang hàng, nếu không thời điểm Lâm Lạc đạt tới Sơ Vị Thần tam trọng thiên, tất nhiên vẫn là không gian thuấn di càng thêm uy vũ!
Mà kiếm pháp của thiếu nữ áo trắng thì là vô cùng huyền diệu, đem tất cả lực lượng đều tập trung vào một điểm, sinh ra lực sát thương cùng lực phá hoại càng cường đại hơn.
Sau khi tiến vào Thần giới, Lâm Lạc chú trọng chính là lực lượng tích lũy cùng lĩnh ngộ pháp tắc, mà hoàn toàn không để mắt đến vận dụng kỹ xảo.
Bởi vì hắn là nhiều hệ pháp tắc cùng tu, khởi điểm cao đến đáng sợ, không gian thuấn di kéo gần khoảng cách, bốn hệ, năm hệ, sáu hệ pháp tắc cùng chuyển, lực lượng khủng bố đến có thể nghiền áp bất luận Thần linh ở đại cảnh giới đồng nhất gì, Nhất Lực Phá Vạn Pháp, căn bản không cần kỹ xảo.
Mà sau khi đem uy năng của lỗ đen pháp tắc đẩy mạnh đến Sơ Vị Thần, hắn càng là có được năng lực đuổi giết bất luận Sơ Vị Thần gì, càng không cần đi cân nhắc loại kỹ nghệ này.
Hiện tại thiếu nữ áo trắng đã cho hắn một bài học.
Kỹ xảo tuyệt đối không kém lực lượng, pháp tắc!
Uy lực của lỗ đen xác thực cường đại, nhưng đánh không trúng người lại có gì dùng? Trường kiếm của thiếu nữ tuy không phải thần khí, nhưng sau khi bị nàng quán chú Kim hệ pháp tắc, cứng rắn vô đối, cũng có thể ở trình độ nhất định chống lại lỗ đen thôn phệ!
Không phải nói uy lực của lỗ đen biến mất, mà là hiệu quả biến kém, chỉ có thể đối với trường kiếm tạo thành được vết thương nhất định, nhưng chỉ cần thiếu nữ đem Kim hệ pháp tắc lưu chuyển liền có thể nhanh chóng chữa trị trường kiếm, hoàn toàn triệt tiêu uy lực của lỗ đen.
Nếu không phải Lâm Lạc có thể đem lỗ đen bày kín toàn thân, hắn sớm đã bị đối phương gọt thành mười bảy mười tám khúc!
Nữ nhân thật cường đại!
Lâm Lạc cũng không phải là không có biện pháp chiến thắng, cái kia chính là hoàn toàn tế ra lỗ đen, cả người hóa thành lỗ đen thôn phệ vạn vật, như vậy hết thảy công kích chỉ cần không vượt ra ngoài lực lượng cực hạn mà lỗ đen có thể thừa nhận, như vậy hắn chính là Vô Địch.Bất quá, nếu không có sống còn, Lâm Lạc tuyệt không muốn lỗ đen pháp tắc cho hấp thụ ánh sáng.
Trong kiếm khí của thiếu nữ áo trắng chỉ có chiến ý, không có sát khí! Nàng xác thực muốn cùng Lâm Lạc đại chiến một hồi, điểm ấy Lâm Lạc có thể vỗ ngực cam đoan.
Nhưng tiếp tục như vậy là không làm được, hắn nhất định sẽ bại, hơn nữa bị bại vô cùng thê thảm!
Lâm Lạc thu nhiếp tâm thần, hiện tại ưu thế duy nhất của hắn là thần thức cảm ứng đáng sợ, hắn phải liệu địch cơ ứng, một lần nữa đoạt lại quyền chủ động chiến đấu.
XIU....XÍU... XIU....XÍU..., kiếm quang của thiếu nữ áo trắng như cầu vồng, mỗi một kiếm đều hết sức quỷ dị, tất cả đều vượt qua Lâm Lạc tưởng tượng, thể hiện ra uy năng đáng sợ của một môn kiếm pháp.
Đáng sợ! Thật là đáng sợ!
Đây là kiếm pháp cùng pháp tắc kết hợp hoàn mỹ, bạo phát đi ra uy lực lại cường đại như thế!
Lâm Lạc đột nhiên đình chỉ bất động, giống như buông tha cho chống cự .
Xoát xoát xoát, thiếu nữ áo trắng một kiếm gọt qua, đãng ra bảy đạo kiếm hoa, trên người Lâm Lạc cũng nhiều bảy đạo vết thương, thần huyết bão táp.
- Đáng đánh! Đáng đánh!
Sư Ánh Tuyết ở một bên không có tim không có phổi mà hoan hô nói, mà Hoàng Kim Bàng Giải cũng đã được thần dược trị liệu xong, hoàn toàn khôi phục nguyên trạng, đồng dạng vung vẩy lấy hai cái kìm lớn, hai con ngươi run đến vui sướng.
Tuy đầu hung vật này bị Sư Ánh Tuyết hàng phục, nhưng bởi vì ở trong tay Lâm Lạc nếm qua thiệt thòi lớn, nó tự nhiên hận Lâm Lạc đến tận xương, ước gì hắn bị giết chết mới sướng.
Lâm Lạc bất động như núi.
Hắn là đánh qua ý niệm muốn lâm trận học trộm, nhưng lập tức phát hiện loại kỹ xảo này cùng pháp tắc kết hợp vận dụng vô cùng phức tạp, là một loại nắm giữ thành lập ở trên lĩnh ngộ pháp tắc rất cao, cũng không phải hắn bây giờ nhìn vài lần có thể học được.
Chỉ là nữ tử áo trắng cũng không quá đáng là Sơ Vị Thần đỉnh phong, nàng lại bằng cái gì nắm giữ được kỹ xảo chiến đấu đáng sợ như thế?
Ỷ vào năng lực lỗ đen có thể thôn phệ lực lượng, Lâm Lạc mặc cho đối phương oanh kích, không phải một chút thần huyết sao, hắn tổn thất được rất tốt!
Hắn dùng thần thức quét lấy nhất cử nhất động của thiếu nữ áo trắng. Tuy muốn nắm giữ kỹ xảo của đối phương là chuyện không thể nào, nhưng muốn từ trong hành động của đối phương tổng kết ra quy luật nhất định, đối với người khác mà nói rất khó khăn, mà thần thức Lâm Lạc vô cùng cường đại lại có thể đơn giản làm được.
Oanh, sau khi hắn ăn hết khoảng một nghìn kiếm, rốt cục phát động phản kích.
Bất quá, một quyền này hoàn toàn rơi vào khoảng không, cách thân thể thiếu nữ áo trắng xa chừng hai trượng!
Nhưng trên mặt Lâm Lạc lại hiện lên một dáng tươi cười, hắn dần dần nắm giữ đến quy luật thân pháp của đối phương, tuy một quyền này nhìn như kém cách xa vạn dặm, nhưng trên thực tế lại phản ánh ra hắn tiến bộ cực lớn.
Chỉ cần lại nhiều một chút thời gian.
Trên mặt ngọc của thiếu nữ áo trắng hiện lên một vẻ kinh ngạc, nàng cảm thấy Lâm Lạc biến hóa, đối với chiến cuộc nắm chắc lên, kỳ thật nàng so với Lâm Lạc càng thêm nhạy cảm. Nàng không thể không thừa nhận, thiên phú của Lâm Lạc gần như yêu nghiệt, khó trách sư phụ muốn nàng tự mình đến khảo thí.
Bất quá, loại trình độ này muốn cùng nàng đối kháng sao?
Áo trắng thiếu nữ chấn động tay phải, kiếm quang huy sái, bắn ra trăm ngàn đạo kiếm khí đáng sợ, mỗi một đạo đều có được uy lực tạo thành trọng thương đối với Thần linh Sơ Vị Thần đỉnh phong!
Hoàng Kim Bàng Giải thấy mà hai con ngươi trừng đi ra. Ở bên trong trí tuệ đơn giản của nó, vốn tưởng rằng là tồn tại cùng cảnh giới Vô Địch, thế nhưng mà trước tiên ở trong tay Lâm Lạc bị tổn thất nặng, lại bị tiểu nha đầu thu phục chiếm được, hiện tại càng là thấy được một nữ nhân đủ để đối với nó tạo thành uy hiếp tử vong, khiến nó cảm giác được cái thế giới này thật sự là đáng sợ!
- Dùng sức! Dùng sức đánh!
Sư Ánh Tuyết cười ha ha, một bên ở trên lưng cua đung đưa bàn chân nhỏ, vừa ăn lấy đồ ăn vặt. Nàng tuy có được đại năng lực, nhưng ở trên nắm chắc chiến cuộc lại xa xa không bằng thiếu nữ áo trắng. Cũng không có phát giác đến Lâm Lạc đã bắt đầu phản kích.
Bên trái, bên phải, xéo xuống!
Lâm Lạc đánh ra từng quyền, càng ngày càng chính xác, sau khi oanh ra chừng trăm quyền, hắn đã có ba quyền còn kém một chút là có thể đánh tới thiếu nữ áo trắng, bức đối phương phải hoành kiếm tự bảo vệ mình, đánh cũng bắt đầu cẩn thận lên.
- Ồ, đại phôi đản như thế nào đột nhiên mãnh liệt lên?
Sư Ánh Tuyết gặm một quả cây, một bên vỗ Hoàng Kim Bàng Giải. Mà đại gia hỏa này thì rất không thoải mái mà cổ cổ tròng mắt, hận không thể gia nhập chiến đoàn đi đem Lâm Lạc kẹp lại thành hai đoạn!
- Thập thức kiếm!
Áo trắng thiếu nữ đột nhiên thanh xích một tiếng, trường kiếm gọt ra, dùng tốc độ vô cùng nhanh đâm ra mười kiếm.