Bọn hắn chỉ đơn thuần là lợi dụng không gian pháp tắc gia tốc, cũng không biết như thế nào đong đưa thân hình đến giảm nhỏ lực kéo kinh khủng kia của Thần giới! Cái này cũng khó trách, Liễu gia cao nhất là Trung Nguyên Thần tọa trấn, sao có thể vượt qua Phượng Niệm Yên có một Thượng Thiên thần tọa trấn!
Vô luận ở pháp tắc hay là lĩnh ngộ kỹ nghệ, Phượng Niệm Yên tự nhiên bỏ Liễu gia mười đầu phố, song phương căn bản không có thể so!
Bởi vậy, tuy Lâm Lạc cũng gần kề từ trên người Phượng Niệm Yên học trộm đến hai ba thành vận dụng kỹ nghệ, nhưng kết hợp không gian pháp tắc bản thân lại đủ để đối kháng Trung Nguyên Thần rồi!
Bành! Bành! Bành!
Hai người lập tức giao thủ mấy vạn kích, nhưng để cho người kinh dị chính là, hai người chiến đấu cũng không có lực lượng tràn ra mảy may, giống như bọn hắn là đùa giỡn! Nếu không phải xem mặt mũi Tử Mộc bà bà tràn đầy dữ tợn như là ăn con ruồi, không sai biệt lắm tất cả mọi người sẽ cho rằng Lâm Lạc là con riêng của lão bà tử rồi.
- Các ngươi bắt những nữ tử kia lại, mang về cùng nhau xử phạt!
Tử Mộc bà bà đột nhiên gọi quát.
- Vâng!
Sáu thủ hạ của nàng cùng lên tiếng, ánh mắt lành lạnh hướng Phong Sở Liên, Phượng Niệm Yên chúng nữ nhìn lại, theo bọn hắn nghĩ cũng chỉ có Phượng Niệm Yên là có chút khó giải quyết, những người khác hoàn toàn không đáng nói đến.
Mà bọn hắn đồng dạng có hai Sơ Vị Thần tam trọng thiên, hai đánh một còn dọn dẹp không được sao?
Người khác chỉ nghĩ Tử Mộc bà bà là muốn một mẻ hốt gọn, nhưng chỉ có Tử Mộc bà bà trong cục mới biết được tình huống của mình có nhiều hỏng bét! Tiểu tử kia, hoàn toàn là quái thai, lúc đầu ở trên lực lượng bị nàng hoàn toàn áp chế, nhưng lại là càng đánh càng mạnh, giống như gặm thuốc tăng lực, rất nhanh ở trên lực lượng không rơi vào thế hạ phong, thậm chí còn dần dần siêu việt!
Lại tiếp tục như vậy, nàng thua không nghi ngờ!
Đúng vậy, sẽ thua ở trong tay một Sơ Vị Thần, thậm chí chỉ là tiểu tử Sơ Vị Thần Nhị trọng thiên!
Bắt các nàng Phong Sở Liên, tự nhiên là dùng để uy hiếp Lâm Lạc, Trung Nguyên Thần đối phó Sơ Vị Thần vốn là lấy lớn hiếp nhỏ, lại không từ thủ đoạn thì như thế nào?
Thân là tên còn lại trong chiến cuộc, Lâm Lạc tự nhiên cũng minh bạch Tử Mộc bà bà đánh cái chủ ý gì.
Chỉ tiếc, hy vọng của lão thái bà là nhất định thất bại!
- Phượng cô nương, tiểu nha đầu, những tiểu tạp chủng kia giao cho các ngươi!
Thanh âm của Lâm Lạc cũng nhẹ nhàng đi ra.
- Oa ha ha ha, tỷ tỷ đại nhân, Nữu Nữu sẽ bảo hộ ngươi!
Sư Ánh Tuyết vỗ Hoàng Kim Bàng Giải ra đón, bàn tay nhỏ bé chỉ sáu người Liễu gia.
- Tiểu bát, giết cho Bổn ma vương!
Chứng kiến một tiểu cô nương đáng yêu mê người ở trên lưng một con cua lớn hoa chân múa tay vui sướng, tất cả mọi người có đều loại cảm giác buồn cười, nhưng thật nhiều người đều biết tiểu nha đầu thoạt nhìn đáng yêu này là hung danh ở phía trên Lâm Lạc… Bàng Giải ma nữ, đều muốn biết hung danh này là tạo nên như thế nào.
Phượng Niệm Yên ngồi ngay ngắn như lãnh thạch, có tiểu nha đầu anh dũng ngăn cản ở phía trước, nàng tự nhiên khinh thường cùng những "người kém cỏi" này giao chiến.
Nàng xác thực hiếu chiến, nhưng chỉ là đối với yêu nghiệt đồng dạng cường đại, khi dễ đối thủ không bằng mình lại có ý tứ gì.
Hoàng Kim Bàng Giải vung hai cái kìm lớn lên, thân hình tăng vọt, mà khí tức cũng tùy theo tăng lên, lập tức đạt đến trình độ Sơ Vị Thần tam trọng thiên!
- Cái này, đây là đầu huyết thú kia!
Liễu gia có người run giọng nói ra.
Trước kia không nhận ra, một là vì bọn hắn tuyệt đối không thể tin có người có thể thu phục chiếm được hung vật như Bàng Giải! Thứ hai Hoàng Kim Bàng Giải rút nhỏ, biểu lộ ra cảnh giới càng chỉ có Sơ Vị Thần nhất trọng thiên, ai có thể đủ nghĩ đến là hung vật đột nhiên tấn giai mà Liễu Thanh Mạn đã từng nói qua kia?
Hiện tại bọn hắn đã biết, nhưng quá muộn!
Hoàng Kim Bàng Giải song kìm khẽ múa, hướng về sáu người đồng thời kẹp tới. Tám đạo pháp tắc chi lực đồng thời lưu chuyển, hiển thị rõ bản tính hung tàn cùng bá đạo.
- Không tốt!
Tử Mộc bà bà kinh hô một tiếng, uy năng của Hoàng Kim Bàng Giải đáng sợ đến cỡ nào nàng không rõ ràng lắm, bởi vậy nàng trước tiên muốn bay xuống đi trấn áp Hoàng Kim Bàng Giải, nếu không sáu người kia của gia tộc chính là kết quả hẳn phải chết.
- Lão thái bà, đối thủ của ngươi là ta!
Lâm Lạc xé rách không gian, ngăn ở phía trước Tử Mộc bà bà, một đấm oanh tới.
Lỗ đen đã hấp thụ đến lực lượng đáng sợ, trình độ đã có thể nghiền áp Tử Mộc bà bà, mà cái này cũng đạt tới cực hạn mà thần thể của Lâm Lạc có thể thừa nhận. Lại muốn hấp thụ lực lượng, thần thể của hắn sẽ bắt đầu văng tung tóe rồi.
- Tiểu súc sinh, cút ngay cho lão thân!
Tử Mộc bà bà hét giận dữ một tiếng, sáu người kia là nàng mang đi ra, nếu chết ở chỗ này, nàng cầm cái gì hướng gia tộc bàn giao?
- Vậy cũng phải xem ngươi có bổn sự này hay không!
Lâm Lạc ra quyền oanh kích, hắn phải đại lượng phóng thích lực lượng trong hắc động, trước mắt tích lũy lực lượng cũng đầy đủ đối kháng lão bà tử này rồi.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hai bên đều đại chiến, Hoàng Kim Bàng Giải đã nghiền ép sáu người Liễu gia tới hoàn toàn mất hết tính tình, mà Tử Mộc bà bà cũng hoàn toàn bị Lâm Lạc hạn chế, căn bản không thể ra tay đi viện trợ hậu bối gia tộc.
Tất cả mọi người ai cũng trợn mắt há hốc mồm!
Mà cấp bậc Trung Nguyên Thần thì là dùng ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào Hoàng Kim Bàng Giải, bởi vì bọn hắn đã nhận ra đầu hung vật này đến tột cùng là cái gì.
- Ah…
- Má ơi!
Kêu thảm thiết không dứt bên tai, sáu người Liễu gia từ sáu người nguyên vẹn bị cắt thành mười hai phần. Sau đó lại từ mười hai phần biến thành 24 phần, bốn mươi tám phần, hóa thành từng mảnh từng mảnh, thần huyết chảy đầy đất.
Tuy loại tổn thương này đối với Thần linh mà nói cũng không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng tràng diện lại vô cùng huyết tinh, để cho người chứng kiến ai cũng trong lòng phát lạnh!
Hung vật là hung vật, bản tính khó sửa đổi!
- Lớn mật!
Tử Mộc bà bà bạo rít gào liên tục, trong hai mắt nàng một mảnh màu trắng rừng rực, căn bản thấy không rõ tròng mắt, giống như tia chớp cuồn cuộn mà động, ở bên trong quải trượng chém ra, uy thế tăng vọt!
Nắm tay phải của Lâm Lạc huy động liên tục, hắn đã dùng tới kỹ xảo công kích của Phượng Niệm Yên, đem lực lượng tập trung đến một điểm, mỗi một quyền đều có được đại uy lực để cho Trung Nguyên Thần bị thương.
Bành!
Hắn đồng dạng hai mắt lóe sáng, tay trái thò ra một mực mà cầm chặt quải trượng, nắm tay phải thì hạo nhiên chém ra, thẳng oanh mặt mo của đối phương.
Hai tay của Tử Mộc bà bà thoáng giãy dụa, lại phát hiện căn bản đoạt không nổi quải trượng, đành phải buông tay trái ra, hóa chưởng nghênh hướng nắm đấm của Lâm Lạc.
Cắn cắn cắn!
Ở bên trong một mảnh huyết hoa bay tán loạn, tay trái của Tử Mộc bà bà bị lập tức nổ nát, căn bản không ngăn cản được nắm đấm của Lâm Lạc, ở trong lúc mặt mũi nàng tràn đầy biểu lộ kinh ngạc, nắm đấm của Lâm Lạc đã oanh đến trên mặt của nàng.
Bành bành bành, lực lượng mạnh mẽ cuốn qua, nữ Âm Thi xông vào trước nhất lập tức bị đánh bay ra, cùng phía sau vỡ thành một đoàn, nhưng vẫn là có càng nhiều mãnh liệt mà đến, hoặc mở ra hai tay, hoặc nhếch miệng, hướng về Lâm Lạc, Hoàng Kim Bàng Giải cùng Tử Kim Thiềm Thừ phóng đi.
Lâm Lạc thu hồi nắm đấm, lại oanh, lại oanh, lại oanh!
Bành bành bành, từng dãy Âm Thi bị đánh bay, nhưng bởi vì lực phòng ngự khủng bố, đây căn bản không thể đối với các nàng tạo thành một chút ít thương tổn, lập tức lại bò dậy, tiếp tục khởi xướng trùng kích.
Những Âm Thi này mặc dù đều ở Sơ Vị Thần cảnh, cùng Lâm Lạc không kém bao nhiêu, nhưng ở độ cao pháp tắc là hoàn toàn nghiền ép Lâm Lạc, nếu không phải Lâm Lạc có Tử đỉnh bảo vệ, có hố đen phòng ngự, hắn sớm bị Thi Hải nhấn chìm rồi!
Hoàng Kim Bàng Giải ở chỗ này căn bản không có sức đánh một trận, chỉ có Tử Kim Thiềm Thừ mới có thể miễn cưỡng chống đỡ, thay Lâm Lạc chia sẻ một bộ phận áp lực. Nhưng nó đồng dạng bị xả rơi xuống Sơ Vị Thần cảnh, căn bản không cách nào phát huy ra uy năng nên có, đưa đến tác dụng cũng là cực kì bé nhỏ.
Lâm Lạc như trụ cột vững vàng, hai chân vững vàng đứng không có lui về phía sau một bước, hắn phải ở chỗ này chống đỡ đến ngày thứ tư!
Thời gian trôi qua, ngoại trừ đánh, chính là đánh!
Những Âm Thi này bản thân cũng không hề có lực lượng cường đại, đều dựa vào pháp tắc đến hạ thấp cảnh giới đối thủ, lại lấy thi độc đến tạo thành thương tổn, bởi vậy hố đen của Lâm Lạc cũng thôn phệ không tới lực lượng nào, cũng thôn phệ không được thân thể của những Âm Thi cấp bậc Thượng Thiên Thần này, hoàn toàn là dùng lực lượng của bản thân khổ sở chống đỡ.
Không còn ưu thế dùng ít sức, lại đồng thời đối mặt nhiều Âm Thi như vậy, Lâm Lạc tiêu hao lực lượng lớn đến thái quá, vẻn vẹn sau một ngày hắn liền thần tình uể oải, lực lượng hầu như rơi xuống tới đáy cốc.
May là tiểu nha đầu rốt cục tỉnh lại, ném cho Lâm Lạc mấy viên đan dược, cầm lấy Hoàng Kim Bàng Giải tiến vào bên trong lồng ánh sáng, sau đó lại bắt đầu nghỉ ngơi.Lâm Lạc nuốt lấy linh dược, đan điền như linh tuyền khô cạn thức tỉnh, lần thứ hai tuôn ra vô số linh lực, thẩm thấu lấy toàn thân hắn, để hắn ở trong nháy mắt liền khôi phục khoảng bảy phần mười linh lực.
Mà này vẻn vẹn chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi.
Âm Thi như nước thủy triều, từng làn từng làn hướng về phía Lâm Lạc khởi xướng trùng kích, các nàng không biết đau đớn, không biết sợ hãi, lại là chân chính xa luân chiến, làm sao cũng không giết chết, để Lâm Lạc áp lực không có giảm bớt qua!
Hắn liều nuốt đan dược, mới khổ sở chống đỡ đến tiểu nha đầu tỉnh lại lần thứ hai, để Tử Kim Thiềm Thừ cũng bị dẫn tới trong truyền tống trận.
- Đại phôi đản, ta hết đan dược rồi!
Sư Ánh Tuyết sờ sờ túi mình, lộ ra túng quẫn nói.
- Ăn sạch hết!
- Không có chuyện gì, những đồ vật này thương không tới ta!
Lâm Lạc khẽ mỉm cười, bản thân hắn cũng không e ngại những quái vật này, bởi vì thi độc đối với hắn vô hiệu, mà những Âm Thi này chỉ là cảnh giới Sơ Vị Thần, đối với hắn có thể tạo thành cái thương thế gì?
Không cần bảo hộ những người khác, kỳ thực vậy chính là hai con sủng vật của Sư Ánh Tuyết, Lâm Lạc liền không cần cố thủ trận tuyến, mà chỉ cần bảo vệ bản thân liền có thể, hố đen bố trí ở trong cơ thể tiến hành phòng ngự, hắn thừa nhận chút ít Âm Thi công kích, thi độc ngược lại có tử đỉnh hóa giải.
Vẻn vẹn chỉ là phòng ngự như vậy, hắn tiêu hao nhất thời giảm nhỏ vô số lần, vô cùng thoải mái mà kiên trì một ngày, tiểu nha đầu tỉnh lại lần thứ ba, mang theo Lâm Lạc thuấn di tiến vào bên trong lồng ánh sáng.
- Nơi này tại sao có thể có nhiều Âm Thi như vậy?
- Mau lui lại!
- A...
Trong lúc Lâm Lạc cùng Sư Ánh Tuyết tiến vào bên trong lồng ánh sáng, chỉ thấy xa xa bay vọt lại đây hơn hai mươi người, đại bộ phận phân là Trung Nguyên Thần, chỉ có bảy người mới là Sơ Vị Thần, mà bên trong bảy Sơ Vị Thần này thình lình có ba người Cổ Phong tồn tại.
Những người này hẳn là giữa đường liên hợp đến cùng một chỗ, bằng không đối mặt nhiều Âm Thi như vậy bọn họ đã sớm băng bàn rồi!
Trong đó cũng có một bộ phận nguyên nhân rất lớn là ba người Lâm Lạc đi ở mặt trước nhất, hấp dẫn đi đại bộ phận Âm Thi, mới để cho bọn họ có thể nhanh như vậy đi tới nơi này. Nhưng bọn hắn cũng tương đối bất hạnh, bởi vì Lâm Lạc tiến vào bên trong lồng ánh sáng, những Âm Thi này mất đi mục tiêu nguyên lai, đương nhiên phải nhìn chăm chú đến trên người bọn họ.
Trong nháy mắt này Âm Thi xuất hiện cũng quá nhiều quá nhiều, cho dù lấy những cường nhân này tổ hợp cũng hoàn toàn không địch lại, chỉ có thể lập tức lui lại, cùng dùng ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm ba người Lâm Lạc bên trong lồng ánh sáng.
Bọn họ tự nhiên có thể nghĩ đến, những Âm Thi này đều là bởi vì truy kích Lâm Lạc mà tụ lại đây. Hiện tại ba người Lâm Lạc trốn vào bên trong lồng ánh sáng, lại làm cho bọn họ chịu đựng hậu quả như vậy, này tự nhiên để bọn hắn phẫn nộ tới cực điểm!
Ở bọn hắn nghĩ đến, nơi này nguyên bản nhất định là không có lồng ánh sáng, mà là bị ba người Lâm Lạc khởi động, bằng không chỉ là ba người lại há có thể đỡ nổi những Âm Thi làm sao cũng đánh không chết này?
Lâm Lạc cũng không có thời gian để ý tới bọn họ, mà là khoanh chân ngồi xuống, lấy ra thần tinh luyện hóa, để khôi phục linh lực tổn hao. Mà tiểu nha đầu cũng phải ngủ đủ một ngày mới có thể khôi phục, tả hữu cũng là muốn loại.
Cũng không lâu lắm, trước đó hơn hai mươi người kia lại đi vòng trở về, hơn mười người tạo thành trận tuyến liên hợp phòng ngự chặn lại Âm Thi phía sau, mà những người còn lại thì bắt đầu công kích lên lồng ánh sáng.
Trong mắt mỗi người bọn họ mang hỏa, nếu như đánh tan lồng ánh sáng, bọn họ không ngần ngại trước đem ba người Lâm Lạc xé thành mảnh vỡ!
Một nhóm người ở bên ngoài liều mạng tước khảm lấy lồng ánh sáng, một bên còn phải chống lại Âm Thi công kích, mà ba người khác là thảnh thơi ngồi ở bên trong lồng ánh sáng hoặc khoanh chân đả tọa, hoặc nhắm mắt dưỡng thần hoặc thẳng thắn ngủ say như chết, tạo thành sự chênh lệch rõ ràng.
Đúng là như thế, cũng làm cho nhóm cường giả bên ngoài kia phẫn nộ đến muốn nuốt sống ba người Lâm Lạc!
Bọn họ lại không biết tiểu nha đầu có năng lực đặc thù, mà cường độ lồng ánh sáng này bọn họ hiện tại cũng biết, ít nhất bọn họ phải không ngừng chém vào một ngày trở lên mới có thể công phá, nhưng bọn người Lâm Lạc rõ ràng chỉ có ba người, còn muốn đối phó phía sau nhiều Âm Thi như vậy là làm sao có thể?
Hiển nhiên không thể nào!
Lồng ánh sáng này lúc trước nhất định là không tồn tại, mà bị ba người Lâm Lạc khởi động, dụng ý là muốn đem bọn họ che ở bên ngoài, nguyên nhân rất đơn giản, bảo tàng a...
Một là sinh mệnh của mình hứng chịu uy hiếp, hai là căm ghét bảo vật khả năng bị người nhanh chân đến trước, ba là càng tức ba người này còn ở bên trong lồng ánh sáng xem kịch vui, những cường giả này có thể không động Lôi Đình Nộ sao?