Tuy trở về Sư Ánh Tuyết làm Lâm Lạc nhức đầu, lại để cho chúng nữ vui mừng, nhưng Lâm Lạc vốn là có vấn đề chưa kịp hỏi nàng, ngược lại vừa vặn.
- Tiểu nha đầu, ra, hỏi ngươi vài vấn đề!
Lâm Lạc vẻ mặt ôn hoà.
Sư Ánh Tuyết nổi lên một thân da gà:
- Người quái dị, đừng dùng loại bộ dáng này cùng Bổn ma vương nói chuyện, thật dối trá!
Lâm Lạc cười ha ha, tiểu nha đầu láu lỉnh, thật sự là không dễ lừa gạt, liền trực tiếp hỏi:
- Có phải Chủ Thần Khí còn phân đẳng cấp hay không?
- Không có!
Sư Ánh Tuyết đang cùng ba con cua nhỏ vui đùa ầm ĩ, một bên lắc lắc đầu.
- Chủ Thần Khí là do 3000 Đại Đạo diễn sinh, không có cao thấp chi phân, không có cấp bậc khác nhau!
Lâm Lạc kỳ quái rồi, vậy vì cái gì hắn sẽ cảm giác pháp tắc Thần Vương không cao thâm bằng pháp tắc mà Tử Đỉnh trấn áp Cấm tự?
Chẳng lẽ Minh Hà Vương là hàng lậu, vài tỷ năm cũng không có nắm giữ đến tinh áo của Thần Vương pháp tắc? Không đúng, Minh Hà Vương là Tam Tinh Thần Vương, như thế nào cũng nắm giữ đến thêm vài phần Thần Vương pháp tắc, nếu không lại há có thể dùng một người địch nổi mười Thần Vương vây công?
Hơn nữa, Tử Đỉnh cường đại như vậy cũng bị oanh phá, lại là Thần linh cường đại cỡ nào mới có thể làm được?
Thật sự là kỳ quái!
Lâm Lạc lại hướng Sư Ánh Tuyết hỏi thăm sự tình Loạn Không Tiễn, không nghĩ tới tiểu nha đầu ở phương diện này giữ kín như bưng, mặc kệ hắn dụ dỗ như thế nào đều không chịu nói ra, chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha cho.
Nhưng Lâm Lạc tin tưởng, khi hắn bổ xong Tử Đỉnh, cũng đặt chân đến một bước Thần Vương này, hết thảy nghi vấn đều sẽ đạt được đáp án! Hắn hiện tại không cần biết nhiều như vậy, chỉ cần kiên quyết thẳng trước là đủ rồi.
Hắn đã bắt đầu đi khắp thế giới tìm kiếm, tìm kiếm khối tàn phiến Tử Đỉnh thất lạc kia.
Đang mang trọng đại, Lâm Lạc không dám lộ ra ý chút nào, để cho người khác đi giúp hắn làm chuyện này. Một là người khác căn bản không có khả năng tìm kiếm được mảnh vỡ Tử Đỉnh, hai nha, nếu tồn tại lúc trước nổ nát Tử Đỉnh phát hiện dấu vết để lại...
Lâm Lạc cũng không nhận ra hiện tại mình có thể chống lại địch nhân mạnh như vậy!
Từ chỗ Sư Ánh Tuyết tìm hiểu, mẫu thân cùng sư tỷ của tiểu nha đầu đều không có thành lập Thần Quốc, thuộc về tồn tại không hiện thế. Như vậy, toàn bộ Thần giới còn có bao nhiêu thế lực đáng sợ như thế?
Lâm Lạc tận khả năng ít xuất hiện làm việc, năm qua năm, ngày qua ngày mà ở phiến thổ địa rộng lớn này triển khai trải thảm tìm tòi, coi như là một ngàn năm, một vạn năm, hắn cũng muốn tìm được mảnh vỡ!
Đây là một chỗ mà từ khi Lâm Lạc sinh ra đến bây giờ ở lại thời gian dài nhất, thậm chí vượt qua gấp ba tuổi lúc trước của hắn!
Nhưng mà trong mắt Thần linh thọ nguyên vô hạn, ba ngàn năm tựu như là mí mắt khẽ đảo, cứ như vậy đi qua, chẳng một ai để ý.
Trên thực tế, Lâm Lạc ở trên tu vi cũng không có đạt được tiến bộ gì, bởi vì hắn tận lực ít xuất hiện làm việc, hơn nữa lại tiến vào Trung Nguyên Thần, ở trên mảnh thổ địa này đã được cho là cường giả nhất lưu, chỉ cần đừng gặp gỡ cấp bậc như Hướng Phong Thạch, hắn hoàn toàn có thể đi ngang, không người dám trêu chọc hắn.
Dưới loại tình huống này, trừ khi Lâm Lạc chủ động đi làm cường đạo, nếu không người nào sẽ đi tặng không thần khí cho hắn?
Còn nữa, hắn tiến vào Trung Nguyên Thần, còn muốn tiếp tục tăng lên nhất định phải luyện hóa Nguyên Thần Khí hoặc là thần khí, thần liệu càng thêm trân quý, dù là Sơ Thần Khí đã đối với hắn không có trợ giúp gì.
Đương nhiên hắn ở ba ngàn năm này cũng không phải sống không, đối với thân pháp, kỹ nghệ vận dụng cuối cùng đạt đến hoàn mỹ, đã hoàn toàn vượt qua Phượng Niệm Yên, đạt đến lại để cho hắn thoả mãn trình độ.
Dù sao Phượng Niệm Yên chỉ là có một tàn hồn từng là Trung Nguyên Thần đỉnh phong, bản thân nàng còn không có đạt tới một bước này!
Đối với chư nữ bên trong Dưỡng Tâm hũ mà nói, Sư Ánh Tuyết tồn tại cho các nàng quá nhiều kinh hỉ, vô luận là hằng ngày ở chung hay là trên việc tu luyện.
Tiểu nha đầu thập phần hào phóng, sau khi chạy về nhà một chuyến, lại bị nàng chôm ra rất nhiều đan dược trân quý, kể cả bảo tọa gia tốc tu hành, lĩnh ngộ pháp tắc, không sai biệt lắm mỗi người một cái, trình độ phá sản đủ để Thần Vương thổ huyết!
Mà mọi người ở dưới sự trợ giúp như vậy, thực lực tiến bộ có thể nói là cực nhanh!
Tiến bộ nhanh nhất là Phong Sở Liên, Sư Ánh Tuyết còn có thể bí mật thiên vị cho nàng, vụng trộm cho thần dược trân quý số lượng không nhiều lắm, mà nữ vương đại nhân vốn là thiên tư trác tuyệt, rất nhanh vượt qua Hư Thần Nhị trọng thiên, cũng ở hơn hai nghìn năm trước thuận lợi đột phá Hư Thần tam trọng thiên, hôm nay đã là Hư Thần đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa có thể tiến vào Sơ Vị Thần!
Tốc độ tu luyện như vậy để cho Phượng Niệm Yên là thổ dân Thần giới cũng tương đối kinh ngạc. Cũng làm cho mọi người càng thêm minh bạch Sư Ánh Tuyết cho bọn hắn thần đan là trân quý bực nào.
Tiếp theo là Đường Điềm, tuy nàng vẫn là Hư Thần nhất trọng thiên không thay đổi, nhưng huyết mạch sắp thức tỉnh lần nữa. Một khi nhiều hơn một cái đuôi, tu vi của nàng tất nhiên sẽ xuất hiện nhảy vọt thẳng tắp.
Đối với cái này, chính Đường Điềm cũng không biết tiềm lực của nàng như thế nào. Ngược lại là Sư Ánh Tuyết kiến thức rộng rãi nói:
- Cửu Vĩ thiên hồ bốn vĩ thành thần, về sau mỗi nhiều một đuôi sẽ tăng lên một cảnh giới nhỏ, đạt tới Cửu Vĩ là một, hai, ba, bốn, năm, sáu, ah Sơ Vị Thần đỉnh phong!
Tất cả mọi người chậc chậc sợ hãi thán phục, tuy Sơ Vị Thần đã không bị mọi người xem trọng như thế nào, thế nhưng mà phóng tới toàn bộ Thần giới mà nói, Sơ Vị Thần vẫn là tương đối bá khí, đủ để ở trong một tòa tiểu thành xưng Vương rồi!
- Có chút Thiên Hồ có thể đột phá tổ huyết, đạt tới mười đuôi, thành tựu Trung Nguyên Thần! Bất quá, huyết mạch mười đuôi là sẽ không truyền thừa, Đường tỷ tỷ ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình đi ra một bước này rồi!
Đường Điềm không khỏi sầu mi khổ kiểm, nàng là trời sinh lười biếng, cả ngày chỉ nghĩ ngợi lấy nghịch ngợm gây sự, làm sao có thời giờ tu luyện, huyết mạch thức tỉnh đến Cửu Vĩ chỉ có Sơ Vị Thần đỉnh phong, siêu việt Tổ Thần thức tỉnh mười đuôi cũng chỉ có Trung Nguyên Thần, lại thế nào đánh thắng được Lâm Lạc chứ?
- Đừng có dùng loại ánh mắt ủy khuất này nhìn ta!
Lâm Lạc thở dài.
- Lại nói ngươi cùng tiểu nha đầu sao không đi ra tùy tiện dạo chơi, đừng yên tâm thoải mái luôn đem nơi đây trở thành nhà của các ngươi được không?
- Keo kiệt!
- Còn là nam nhân nữa không!
Đường Điềm cùng Sư Ánh Tuyết đồng thời bĩu môi. Hôm nay một lớn một nhỏ hai cái nghịch ngợm này ở trình độ ăn ý là càng ngày càng cao rồi, cũng làm cho Lâm Lạc càng thêm đau đầu, thập phần sứt đầu mẻ trán.
- Thật đúng là tiểu hài tử nuôi không lớn, thật sự là thay cha mẹ của ngươi buồn ah!
Nàng vốn là ở Sơ Vị Thần đỉnh phong, chỉ là thiếu một đạo lĩnh ngộ, một phần tích lũy, mới không có bước ra một bước mấu chốt nhất, nhưng từ chỗ Lâm Lạc lấy được năng lượng rời rạc lại trợ giúp nàng bước ra một bước này, bởi vì lúc ấy Lâm Lạc là tổng cộng hấp thụ tinh hoa hơn ba mươi Trung Nguyên Thần!
Tuy đầu to vẫn bị Lâm Lạc chiếm đi, nhưng coi như là chỉ có một phần mười lực lượng bị Đinh Đại Dung hấp thu, vậy cũng tương đương với tích lũy suốt đời của ba Trung Nguyên Thần ah!
Những pháp tắc lĩnh ngộ này đối với Đinh Đại Dung mà nói vậy là đủ rồi!
Lâm Lạc gật gật đầu, ở trên môi đỏ mọng của nàng hôn một ngụm:
- Ngươi yên tâm, tại đây không có người khác tới quấy rầy ngươi!
Đinh Đại Dung đối với hắn trừng mắt:
- Ta là lo lắng ngươi!
Lâm Lạc cười ha ha, vẫn còn là quay người rời đi.
- Phu quân, thật vui vẻ a!
Tô Mị chư nữ đã sớm ở bên ngoài trông coi hắn rồi, nhao nhao vòng vây tới, đều có một loại hung ác tựa như giết người.
Nương tử quân càng ngày càng khổng lồ, hắn đơn quyền nan địch tứ thủ, cuộc sống sau này càng ngày càng không dễ chịu lắm nha! Lâm Lạc vội vàng biện giải, nói đến năng lực hắn vừa mới lấy được, từng cái kỳ thật cũng không phải vừa mới đạt được, theo Hỗn Độn Dung Lô tiến hóa thành thôn phệ pháp tắc, chỉ là trước kia một mực không có giết người qua, thẳng đến lúc này mới phát hiện.
Chúng nữ quả nhiên bị hắn chuyển dời đi lực chú ý, đây chính là so với Song tu quả càng cường đại hơn ah, về sau các nàng còn lo tiến cảnh quá chậm sao?
- Đáng giận, lần thứ nhất rõ ràng bị người ngoài chăn ăn hết!
Hạ Mộng Như rất không có tư vị nói.Chúng nữ nhao nhao gật đầu, mỗi một cái đều là khổ đại thù sâu.
Tại sao lại quấn trở về?
Lâm Lạc liền tranh thủ ôm lấy Lăng Kinh Hồng nói:
- Kinh Hồng mới là người thứ nhất, các ngươi không được hiểu lầm!
Chúng nữ đều cười rộ lên, ván đã đóng thuyền, nếu các nàng không cam lại có thể có biện pháp gì, cũng chỉ có thể thoải mái mà tiếp nhận.
Tuy Lâm Lạc rất muốn tăng thực lực chúng nữ lên, nhưng giết người cướp lấy tinh hoa tu luyện của đối phương, đây đối với Lâm Lạc mà nói vẫn là sự tình cực độ kháng cự. Hắn không muốn bởi vậy cải biến chính mình, cho nên hắn vẫn là quyết định cùng trước kia đồng dạng, nếu không có ai chọc tới trên đầu của hắn, hắn cũng tuyệt đối sẽ không đi cố ý giết người.
Sau khi trấn an chúng nữ, Lâm Lạc đã đi ra Dưỡng Tâm hũ.
- Phu nhân nhà ta đâu rồi!
Xa phu cùng thị nữ của Đinh Đại Dung đều thủ ở bên ngoài, chứng kiến Lâm Lạc đi ra lập tức chất vấn.
Lâm Lạc nghĩ nghĩ nói:
- Phu nhân nhà của ngươi có cảm ngộ, đang trùng kích cảnh giới Trung Nguyên Thần, hiện tại không nên quấy nhiễu!
Xa phu cùng thị nữ hai mặt nhìn nhau, tự nhiên sẽ không tin tưởng Lâm Lạc nói. Nếu Đinh Đại Dung phát sinh bất trắc gì mà nói, hai người bọn họ cũng có thể cảm ứng được, bởi vậy, Đinh Đại Dung khẳng định không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng muốn nói trùng kích cảnh giới Trung Nguyên Thần vậy thì tuyệt không có khả năng rồi!
Bọn hắn đối với tu vi tiến cảnh của Đinh Đại Dung hiểu quá rõ, tuy Đinh Đại Dung là ở Sơ Vị Thần đỉnh phong, thế nhưng mà trùng kích Trung Nguyên Thần ít nhất còn phải ngàn vạn năm tích lũy trở lên.
- Mau đem phu nhân giao ra đây!
Hai người này đều hướng Lâm Lạc trách móc nói, nhưng đều là sắc lệ từ trong gốc, Lâm Lạc đáng sợ bọn họ đã tận mắt thấy rồi, không thấy Tân, Vệ hai nhà đã bị diệt sạch sẽ sao!
Lâm Lạc mỉm cười nói:
- Phi Vũ thiên sương lúc nào có thể xuất quan, ta muốn gặp nàng!
Đoạt con dâu người ta, như thế nào cũng phải cho người một câu trả lời thỏa đáng.
- Lớn mật, lại dám đối với đại nhân mất cung kính!
Hai người này đồng thời giận dữ mắng.
Lâm Lạc tiện tay hướng bọn hắn vươn tay, Đại Lực cuốn qua, hai người này đồng thời nghẹn ngào, sắc mặt một mảnh trắng bệch.
- Phi Vũ thiên sương đã không rảnh, vậy thì lưu cái lời nhắn cho ta, ngày sau sẽ lại tới bái phỏng!
Vệ, Tân hai nhà đã diệt, Lâm Lạc cũng không có lý do ở lại Phi Vũ thành, bước tiếp theo của hắn là trở lại Đại La Thần Quốc, đòi lại một ít nợ cũ!
- Ngươi không thể đi, thả phu nhân ra!
Xa phu cùng thị nữ cũng chỉ có một câu như vậy, chỉ là giọng điệu này lại càng ngày càng yếu.
Lâm Lạc chẳng muốn cùng bọn họ nói nhảm nói:
- Lại muốn dây dưa không rõ, đừng trách ta xuất thủ! Còn nữa, nếu Phi Vũ thiên sương muốn trách các ngươi mà nói, nói ý tốt trước kia của nàng ta đã tiếp nhận!
Thân hình hắn nhoáng một cái, đã đi tới Truyền Tống Trận trong thành, khí tức Trung Nguyên Thần vừa để xuống, thủ vệ phụ cận ngay cả hỏi cũng không dám hỏi, vội vàng thay hắn mở ra Truyền Tống Trận, thẳng đến sau khi đưa hắn tiễn đi, lúc này mới nghĩ đến còn không có thu phí tổn, không khỏi mà mặt mũi tràn đầy cười khổ, thầm nghĩ vài năm bổng lộc đã không còn.
Nhưng nhất niệm còn không có chuyển qua, đã thấy một đạo thất thải quang hoa hướng hắn tật bắn tới, người nọ thò tay chụp được, đã thấy rõ ràng là một khối thượng phẩm Thần tinh nặng chừng ba cân, lập tức lộ ra vẻ mừng như điên, còn không có đợi hắn cảm tạ, ở bên trong vầng sáng lưu chuyển, Lâm Lạc đã sớm biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Một đường cưỡi Truyền Tống Trận đi tới vùng biên cảnh phía nam của Liệt Hỏa Thần Quốc, Lâm Lạc đi bộ về Đại La Thần Quốc.
Lúc này sau khi Minh Ngục chiến tranh kết thúc, ảnh hưởng cũng chầm chậm nổi bật đi ra, trên biên cảnh hai nước đóng lấy đại lượng quân đội!
Đại lượng nhân viên dũng mãnh tràn vào, khiến cho quyền lực Thần Quốc đã cân đối xuất hiện tranh đoạt vô cùng kịch liệt, mà biện pháp hóa giải mâu thuẫn nội bộ hữu hiệu nhất thủy chung là đối ngoại chiến tranh!
Bởi vậy, cảnh giới chỗ biên cảnh tương đối nghiêm khắc, chẳng những bày ra trận pháp phòng ngự, còn có vũ khí lực sát thương thật lớn, do Thần tinh cung cấp lực lượng, mũi tên phóng đi ra ngay Trung Nguyên Thần cũng có thể sinh sinh xuyên thủng!
Một chi hai chi, cấp bậc Trung Nguyên Thần tự nhiên không chút nào để ý, nhưng một vạn chi, 10.000 vạn mũi tên nhọn đánh úp lại, dù là Thượng Thiên thần cũng phải suy nghĩ một chút.
Cũng may vũ khí như vậy là vị trí cố định, không có khả năng khắp nơi chạy loạn, hơn nữa tiêu hao thật lớn, cũng chỉ có Thần Vương nắm giữ toàn bộ Thần Quốc mới có của cải như vậy, chịu đựng được tiêu xài như thế!
Một cái này bắn một vòng là vạn cân thượng phẩm Thần tinh biến mất, Thượng Thiên thần cũng chịu không được bại gia như vậy.
Bất quá, cái này không làm khó được Lâm Lạc, hắn ở không gian pháp tắc nắm giữ đã đạt đến trình độ tương đối cao, sau khi xé rách không gian, hắn trực tiếp xuyên qua phòng tuyến biên cảnh, tiến nhập lãnh thổ Đại La Thần Quốc.
Bởi vì chân vạc thứ năm đã quay về Tử Đỉnh, Bách Tùng Đào lại bị Sư Ánh Tuyết cùng sư tỷ của nàng hù sợ, tự nhiên sẽ không trở lại phiến sa mạc này. Mà đã không có đệ ngũ chân vạc ảnh hưởng, sau bốn ngàn năm mảnh thổ địa này dần dần trở nên có sinh khí, mơ hồ đã có một tia màu xanh lá.