Loại dị thú này, trong thiên địa chỉ sẽ xuất hiện một cái, chỉ có một cái sau khi chết, Thiên Địa mới có thể bao hàm dưỡng dục phát triển một cái mới ra, vĩnh viễn không có khả năng thịnh vượng, cũng vĩnh viễn không có khả năng diệt tuyệt.
Ánh mắt Lâm Lạc lãnh khốc nhìn về phía cha con Tả gia, hắn hảo ý đến trả nhân tình, phụ tử bọn hắn là dùng bán đứng hắn báo lại mình!
- Lâm thiếu gia.
Tả Nhược Hề lộ ra biểu lộ đáng thương.
- Ta cùng phụ thân chỉ là nhất thời hồ đồ, kính xin Lâm thiếu gia khai ân, tha cho chúng ta một lần!
Sắc mặt Tả Văn Trạch thì là vừa thẹn vừa giận, hắn đường đường Thượng Nguyên Thành Chi Chủ, đã từng là bá khí hạng gì, nhưng bây giờ lại dựa vào con gái đến xin mệnh, cái này để cho hắn làm sao chịu nổi? Nhưng vì tánh mạng, hắn lại không thể không nén giận, nhìn xem con gái bán đứng nhan sắc.
- Vậy sao?
Lâm Lạc giơ tay phải lên, năm ngón tay xiết chặt, lực lượng khủng bố ngưng tụ, lúc này lực lượng của Tam đại Trung Nguyên Thần hội tụ tới, lệ khí trong đó để cho hắn có loại xúc động phải dùng bạo lực.
Tả Nhược Hề hướng Tả Văn Trạch đưa mắt ra hiệu một cái, sau đó nhẹ giẫm bước liên tục hướng Lâm Lạc đi đến, một bên cởi áo nới dây lưng, dùng tư thái vô cùng uyển chuyển thoát khỏi váy dài màu xanh biếc, hiện ra một bộ áo lót tuyết trắng.
Tả Văn Trạch chậm rãi lui về phía sau, cúi đầu thấp xuống, trong ánh mắt sát khí cuồn cuộn, hắn không dám cùng Lâm Lạc tranh phong, nhưng cũng không có nghĩa là hắn sẽ nhịn xuống cơn tức này. Hắn có hai ý định: nếu như ái nữ có thể mê hoặc Lâm Lạc, như vậy trước hết đem của cải Lâm Lạc ép sạch sẽ, ngày sau lại nghĩ biện pháp giết chết hắn!
Nếu như Lâm Lạc không để bị mìn đẩy lòng vòng, như vậy hắn đi đến mời Thượng Thiên thần cứu binh, đem Lâm Lạc đè chết! Bất quá bởi như vậy, bảo vật trên người Lâm Lạc là khẳng định không có phần của hắn rồi!
Bởi vậy, hắn tự nhiên vẫn là hi vọng ái nữ có thể thành công, về phần con gái bị Lâm Lạc đùa bỡn, hắn tuy trong nội tâm không thoải mái, nhưng so với bảo vật cùng tánh mạng, vậy lại không nói chơi rồi.
Động tác của Tả Nhược Hề tương đối yêu mị, tuy Lâm Lạc có thể khẳng định nàng vẫn là tấm thân xử nữ, nhưng hấp dẫn nam nhân tựa hồ là bản lĩnh bẩm sinh của mỗi một mỹ nữ. Nàng phong tình vạn chủng, bước liên tục sinh huy, không hề ngượng ngùng mà cởi ra phòng ngự cuối cùng trên người, đem thân thể xinh đẹp động lòng người của nàng hoàn toàn hiện ra trước mặt Lâm Lạc.
Nàng vốn là mỹ nữ tuyệt đỉnh, mà đặc sắc lớn nhất là hai cái chân dài, đủ để cao tới bên hông nữ tử bình thường, thon dài, thẳng tắp, da thịt bạch ngọc phản xạ ánh sáng gợi cảm động lòng người.
Nhẹ nhàng quay người lại, Tả Nhược Hề để cho Lâm Lạc có thể hoàn toàn thưởng thức được mình gợi cảm, bởi vì ngoại trừ hai cái chân dài, nàng còn có một đặc điểm là bờ mông đặc biệt vểnh lên, mượt mà, đầy đặn, hình dạng như mật đào, mặc cho ai nhìn đều yết hầu phát khô.
Gió nhẹ nhẹ phẩy, mái tóc dài đến eo của nàng uyển chuyển huy vũ, như tiên nữ đến thế gian (DG: ặc, con mẹ nó đây là Thần giới, kia là Thần linh ah), một mảnh cỏ thơm um tùm kia đen được thần bí, thắng cảnh dụ hoặc lấy mỗi một người nam nhân muốn đi tìm kiếm.
- Chủ nhân đến chinh phục nữ nô thấp hèn của ngươi a!
Nàng đơn thân mà đứng, đem đùi phải thon dài vịn đến đỉnh, đem môn hộ thần bí không đề phòng mà hướng Lâm Lạc rộng mở, trong suối cốc mơ hồ có một ít ẩm ướt, tạo thành một giọt sương, xấu hổ rơi xuống.
Tả Nhược Hề có tự tin mãnh liệt, tuy nàng chưa từng có trải qua chuyện nam nữ, nhưng xuất thân cao quý, phương diện này nàng chẳng những biết rõ quá trình cụ thể, càng là học qua rất nhiều mị hoặc chi thuật.
Nàng không biết tương lai mình sẽ gả cho ai, nhưng vô luận là cái ai, khẳng định là đối với nàng, đối với phụ thân nàng ở trên tu hành có trợ giúp, ở trên quyền lực có tăng lên. Bởi vậy, nàng nhất định phải nịnh nọt người như vậy!
Đối tượng lý tưởng nhất, tự nhiên là hậu đại Thượng Thiên thần, đương nhiên một ít Trung Nguyên Thần cường thế đã ở trong danh sách nhân tuyển của nàng. Nhưng nam nhân như vậy bên người há sẽ thiếu nữ nhân, nàng muốn mê hoặc đối phương, không có chút công phu trên giường sao được?
Chỉ cần Lâm Lạc tiến vào thân thể của nàng, nàng tin tưởng bằng kỹ xảo trên giường của mình, cùng với hai cái chân dài, bờ mông ngạo nghễ ưỡn lên cho nam nhân khoái cảm lớn lao, thị giác hưởng thụ, tất nhiên có thể cho Lâm Lạc thần hồn điên đảo, trở thành nô bộc của nàng!
Lâm Lạc đi nhanh tới, đứng ở trước người của nàng, ngay thời điểm Tả Nhược Hề cho rằng Lâm Lạc muốn xực nàng, BA~ thoáng một phát, trên mặt nàng đã trúng một cái tát, thẳng đánh nàng bay ra ba trượng.
- Tiện nhân, cút sang một bên!
Tả Nhược Hề hai mắt tối sầm, trực tiếp một búng máu phun tới, đây là bị tức, nhục nhã cực lớn, nàng cỡi hết đem chân tách ra, nhưng người ta lại ngay cả hứng thú phang nàng thoáng một phát cũng không có, đây đối với nàng đả kích nhiều đến bao nhiêu?
Thân hình Lâm Lạc lóe lên, đã xuất hiện ở trước người Tả Văn Trạch, bành một quyền oanh qua, Tả Văn Trạch liền lăn trở về.
Oa thoáng một phát, Tả Văn Trạch đồng dạng một búng máu phun tới, đây là bị đả thương.
- Ta nói, phụ tử các ngươi đầu óc có vấn đề sao!
Lâm Lạc cười nhạt một tiếng.
- Ta vừa rồi không có nói muốn giết các ngươi!
Cha con Tả gia đồng thời khẽ giật mình, không giết mình? Vậy bọn họ phí hết sức lực như vậy làm cái gì, muốn bị coi thường sao?
- Ta có thể lý giải lý do các ngươi bán đứng ta, người không vì mình, trời tru đất diệt, vốn ta cũng không ngại giết các ngươi! Bất quá, trước kia như thế nào coi như là nhận qua nhân tình của các ngươi, bởi vậy, tội chết có thể miễn!
Ánh mắt Lâm Lạc lành lạnh, một ngón tay điểm ra, Tả Văn Trạch cùng Tả Nhược Hề đồng thời kêu rên một tiếng, yếu đuối đầy đất.
- Ta phong bế lực lượng của các ngươi, từ nay về sau, các ngươi là người bình thường, nhưng sẽ không sinh lão bệnh tử, 10.000 vạn năm về sau, cấm chế tự tiêu!
Hả, người bình thường?
Cha con Tả gia đồng thời sắc mặt đại biến, bọn họ đều là Thần linh cao cao tại thượng, như thế nào có thể xuống làm phàm nhân? 10.000 vạn năm? Chỉ là một tháng cũng chịu không được!
- Đương nhiên, các ngươi muốn chết, ta cũng sẽ không chú ý cho các ngươi một quyền! Hiện tại, cút cho ta!
Lâm Lạc hai tay chắp sau lưng, trong đôi mắt đỏ thẫm càng thêm huyết tinh, làm cho người ta sợ hãi.
Cha con Tả Văn Trạch lẫn nhau liếc mắt nhìn, vội vàng xám xịt giúp nhau dắt díu rời đi.
Bọn hắn muốn đi tìm Thượng Thiên Thần Liệt Cổ Thiên, vô luận trả một cái giá lớn gì, đều phải thỉnh vị Thượng Thiên thần này ra mặt trấn giết Lâm Lạc!
Lâm Lạc biết rõ bọn hắn không cam lòng, cái này thay đổi ai cũng sẽ không tâm bình khí hòa, nhưng hắn không quan tâm.
Thủ đoạn phong trấn cha con Tả gia, hắn dùng lên lỗ đen pháp tắc, liên tục không ngừng rút ra lực lượng trong thần hạch bọn hắn, Thượng Thiên thần ra tay cũng vô dụng, muốn đem cỗ lực lượng này khu trục, như vậy cũng sẽ xóa đi cha con Tả gia!
- Này, người xấu, ngươi vì cái gì dùng loại ánh mắt này nhìn xem Nữu Nữu, cho rằng Bổn ma vương dễ khi dễ sao?
Sư Ánh Tuyết đối với Lâm Lạc quơ quơ nắm tay nhỏ.
- Tiểu tạp chủng, ngoan ngoãn đem nữ nhân của mình đưa lên, bản thiếu gia muốn ở trước mặt ngươi xực nàng!
Hoàng Phủ Thần Dật báo ra thân thế, cho rằng Lâm Lạc lại cường hoành cũng chỉ có cúi đầu, ngạo khí đại thiếu gia lại tới nữa.
Trong lòng Phong Quảng Uyên là không ngừng kêu khổ, hiện tại bọn hắn là đang ở một phương hạ phong, lựa chọn tốt nhất tự nhiên là toàn thân trở ra, sau đó gọi đến cao thủ trấn áp Lâm Lạc, đến lúc đó muốn thế nào còn không phải tùy ý sao?
Hết lần này tới lần khác muốn vào lúc đó đi kích thích Lâm Lạc, đây không phải muốn chết sao?
Người ta đại náo một hồi lại vỗ vỗ bờ mông rời đi, Thần giới lớn như vậy, muốn tìm được một vị Trung Nguyên Thần nói dễ vậy sao!
Hắn làm sao có thể nghĩ đến Hoàng Phủ Thần Dật bởi vì lúc tuổi còn trẻ nhận lấy phần lớn bạch nhãn, một khi đắc thế tính hung hăng càn quấy cực độ bắn ngược, đã không phải là hai chữ ngạo mạn có thể hình dung rồi.
Ánh mắt Lâm Lạc rét lạnh, vươn tay hướng Hoàng Phủ Thần Dật bắt tới.
- Các hạ, kính xin nghĩ lại mà làm !
Phong Quảng Uyên không có cách nào hoành thân ngăn cản, biết rõ phía trước là vũng hố cũng chỉ có thể nhắm mắt nhảy xuống, nếu không vị Thượng Thiên thần kia trách cứ, cái này đồng dạng là kết quả hắn không cách nào thừa nhận!
- Hừ, hai người các ngươi cho rằng còn có thể không đếm xỉa đến sao?
Lâm Lạc tiện tay một quyền oanh hướng Phong Quảng Uyên, tay kia thì y nguyên hướng Hoàng Phủ Thần Dật bắt tới.
- Ngươi dám!Phong Quảng Uyên hét lớn một tiếng, trước kia tuy bị tổn thất nặng, nhưng cùng Hoàng Phủ Thần Dật liên thủ chẳng lẽ vẫn không thể đào tẩu? Chỉ cần cưỡi Truyền Tống Trận đến Giang Nguyên thành, chỉ là cao thủ của Phong thị bổn gia cũng đủ để trấn áp Lâm Lạc rồi!
Đương nhiên, nếu hắn biết rõ Lâm Lạc từng ở Phi Vũ thành dùng lực lượng một người diệt đi hai đại gia tộc Trung Nguyên Thần cường thế, đoán chừng sẽ không có tự tin như thế rồi!
Bành!
Một quyền oanh qua, Phong Quảng Uyên lập tức cuồng phun máu tươi, lảo đảo liền lùi lại, sắc mặt lần nữa trở nên trắng bệch.
Tay phải của Lâm Lạc dò xét hướng Hoàng Phủ Thần Dật, nhưng trong ánh mắt đối phương đột nhiên diễn biến ra tuế nguyệt tang thương, phảng phất thời gian đột nhiên trì hoãn ức vạn lần, tốc độ của hắn lập tức hạ thấp cực hạn.
Lúc này tốc độ công kích của Lâm Lạc đừng nói Trung Nguyên Thần, chỉ sợ tùy tiện một Thần linh cũng có thể đơn giản né tránh!
Không hổ là thời gian pháp tắc chỉ có 100 loại đại đạo trong thiên địa, nếu so sánh, Ngũ Hành pháp tắc xa xa kém huyền ảo bằng nó!
Lâm Lạc mỉm cười, lỗ đen pháp tắc lưu chuyển, tốc độ thời gian gia tăng ở trên người hắn lập tức biến mất, một đạo Ngũ Hành pháp tắc xác thực không sánh bằng thời gian pháp tắc, nhưng Ngũ Hành cùng chuyển, đặc biệt là lấy được hoàn toàn cân đối, lỗ đen pháp tắc tương dung tương sinh lại hoàn toàn nghiền ép thời gian pháp tắc!
Thân hình của hắn bỗng nhiên gia tốc, ở trong ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của Hoàng Phủ Thần Dật, liền nắm lấy cổ của đối phương.
- Ngươi chỉ có một cơ hội, ta hỏi cái gì, ngươi đáp cái đó!
Tiếng nói của Lâm Lạc lạnh như băng, hắn cũng không ngại một bả bóp chết ăn chơi thiếu gia này, bởi vì hắn giết chết người đồng dạng có thể hấp thụ đến ký ức của đối phương!
Chỉ là Hoàng Phủ Thần Dật ít nhất sống trên triệu năm, muốn từ trong trí nhớ dài dòng buồn chán như thế tìm ra tin tức hắn muốn biết, đây nhất định không phải sự tình nhất thời bán hội. Hơn nữa, ký ức người này tất nhiên tràn đầy sự tình Hắc Ám, buồn nôn xấu xa, Lâm Lạc thật sự là không muốn xem.
- Ha ha ha, ngươi dám sao.
Từ khi Hoàng Phủ Thần Dật bày ra thân phận Hoàng Phủ gia đại thiếu của hắn, còn chưa từng có người dám đối với hắn ngỗ nghịch, căn bản không đem uy hiếp của Lâm Lạc coi vào đâu.
- Ngươi thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, được rồi, dù sao ta cũng không phải cần ngươi chính miệng nói!
Lâm Lạc lộ ra sát khí cười lạnh, năm ngón tay bỗng nhiên xiết chặt, cắn cắn cắn, cần cổ của Hoàng Phủ Thần Dật lập tức truyền đến tiếng khớp xương rên rỉ.
- Dừng tay! Dừng tay!
Hoàng Phủ Thần Dật cố nhiên khó chịu đến tay chân cuồng loạn nhảy múa, Phong Quảng Uyên càng là gấp đến độ giơ chân, hắn có thể cảm giác được sát khí của Lâm Lạc, rét lạnh thấm cốt, cũng không phải dọa Hoàng Phủ Thần Dật!
- Có chuyện hảo hảo nói, ngươi hỏi cái gì ta trả lời cái đó!
Hoàng Phủ Thần Dật cuối cùng cũng sợ, đối phương phong bế đan điền của hắn, để cho hắn không cách nào dùng lực, mà một cỗ lực lượng đáng sợ thì xâm thức hải của hắn, để cho hắn sinh ra nguy cơ thần hồn có thể lập tức chôn vùi!
- Đã muộn!
Năm ngón tay của Lâm Lạc càng thu càng chặt, hắn vốn có thể để cho Hoàng Phủ Thần Dật được chết một cách thống khoái, nhưng tựa hồ cái này quá tiện nghi rồi!
- Hoàng Phủ công tử có phụ thân là Hoàng Phủ Hiên Kỳ, Thượng Thiên thần tam trọng thiên tuyệt thế cường giả, các hạ đừng rước lấy họa sát thân cho mình!
Phong Quảng Uyên cố nén ngực sôi huyết, lại hướng Lâm Lạc nhào tới, một bên lại dùng lời nói uy hiếp.
Hắn cũng chỉ có thể làm như vậy rồi.
- Ah, hiện tại ta thu tay, chẳng lẽ Hoàng Phủ gia có thể từ bỏ ý đồ sao?
Lâm Lạc mỉm cười nhìn về phía Hoàng Phủ Thần Dật, nhưng nụ cười kia lại để cho Hoàng Phủ Thần Dật toàn thân lạnh như băng, có một loại giật mình sợ hãi đến hít thở không thông.
Hoàng Phủ Thần Dật nước mũi nước mắt toàn bộ chảy ra, trong miệng đã nói không ra lời, chỉ có thể dùng thần thức cổ đãng, phát ra thanh âm thút thít nỉ non:
- Đại ca, tha mạng, bỏ qua cho ta một lần! Ta cam đoan không bao giờ ... sẽ tìm ngươi gây chuyện!
- Đáng tiếc, ta còn đang muốn chiếu cố phụ thân của ngươi, cho nên, ta cự tuyệt đề nghị của ngươi, hơn nữa, ta cũng cho rằng đồ vật tận mắt thấy so sánh tin cậy, vẫn là không làm phiền ngươi rồi, thành thành thật thật lên đường đi, ta tin tưởng trong địa ngục có lẽ có rất nhiều người đang chờ đại giá của ngươi quang lâm!
Tay phải của Lâm Lạc gập lại.
Tạp, một tiếng giòn vang, Hoàng Phủ Thần Dật lập tức tứ chi đạp một cái, thần thức lập tức bị xóa đi, tánh mạng chi hỏa dập tắt, bị chết triệt triệt để để.
Thần hồn đã vong, như vậy dù là Cửu Tinh Thần Vương đến cũng mơ tưởng để cho Hoàng Phủ Thần Dật sống lại!
- Không…
Sắc mặt Phong Quảng Uyên tái nhợt, vậy phải làm sao bây giờ, trên người Hoàng Phủ Thần Dật tất nhiên có thần thức ấn ký của Hoàng Phủ Hiên Kỳ lưu lại, hắn vừa chết, Hoàng Phủ Hiên Kỳ lập tức cảm ứng được, mà thời điểm vị đại thần này giết tới, toàn bộ Kim Quang thành đều có thể lập tức sụp đổ!
- Ngươi xông đại họa ngập trời rồi!
Phong Quảng Uyên giống như lập tức già yếu hơn mười tuổi, lộ ra hữu khí vô lực.
Đầu sỏ gây nên tự nhiên phải chết, thế nhưng mà người có quan hệ chuyện này cũng một cái đừng mơ tưởng sống sót, Hoàng Phủ Hiên Kỳ nhất định sẽ tiễn đưa bọn hắn chôn cùng cho con của mình!