Tuy Hà Nãi Lượng khẩu khí cực kỳ hung hăng càn quấy, nhưng người ta có thực lực như vậy, mọi người Phong gia ai cũng tức giận tới mức niết nắm đấm, mà người xem bên trong đấu thú trường lại vì hắn điên cuồng, tiếng la như sóng biển, một lớp đón lấy một lớp.
- Phong Tòng Long, như thế nào, Phong gia không có lấy ra được cao thủ sao?
Trên khán đài Hà gia truyền ra một đạo cười lạnh tràn ngập mỉa mai, làm mọi người Hà gia đều cười ha ha, nhưng lại để cho người Phong gia sắc mặt giận dữ, rồi lại phát tác không được!
- Đã không người nào dám lên, vậy thì đừng lưu lại Kim Quang thành mất mặt xấu hổ, nhanh xéo đi!
- Xéo đi!
- Xéo đi!
Trên khán đài Hà gia tiếng kêu nổ vang, những người xem khác cũng lớn tiếng ồn ào, gọi lấy Phong gia tranh thủ thời gian phái người ra kết cục.
Phong gia gia chủ Phong Tòng Long ánh mắt sâm lãnh, hai tay vịn trên ghế dựa, nhẹ nhàng gõ lấy.
Kỳ thật, nội tình Phong gia cũng không phải ngoại nhân có thể tưởng tượng! Tuy gia tộc không có Trung Nguyên Thần, nhưng trăm triệu năm xuống Sơ Vị Thần lại ít nhất hơn trăm cái, trong đó càng có bảy người đạt đến đỉnh phong, đã sớm không hỏi thế sự, chuyên tâm trùng kích Trung Nguyên Thần.
Chỉ cần có một người có thể đột phá, địa vị của Phong gia liền nước lên thì thuyền lên, nhảy lên đến một cấp độ mới! Mà một vị lão tổ trong đó càng là đến thời điểm mấu chốt nhất, tùy thời có thể thực hiện đột phá!
Bởi vậy dù cho bị Hà gia khiêu khích như thế, Phong Tòng Long cũng không kinh động bảy vị lão tổ, để tránh thất bại trong gang tấc! Hắn cân nhắc một phen, quyết định tạm thời nhường nhịn một bước này, hư danh không có chút ý nghĩa nào, chỉ cần có một vị lão tổ có thể đột phá Trung Nguyên Thần, như vậy ai còn nhớ rõ Phong gia nhượng bộ?
Lui một vạn bước mà nói, dù là bảy vị lão tổ không cách nào đột phá, nhưng tùy tiện cái nào đi ra hít thở không khí có thể tiêu diệt Hà gia!
Hiện tại thật sự không cần phải cứng rắn tranh giành cơn tức này!
- Họ Phong tất cả đều là bọn hèn nhát sao?
Hà Nãi Lượng cười ha ha.
- Nếu như thế, vậy phàm là nam nhân Phong gia đều theo dưới háng lão tử chui qua! Nữ nhân nha, liền làm Liệt Mã dưới háng lão tử!
- Tôi tớ đê tiện!
Phong Sở Liên giận dữ nhảy xuống, tiến nhập trong đấu thú trường. Tuy nàng cùng Phong gia chưa nói tới cảm tình gì, nhưng Hà Nãi Lượng không nên một gậy tre đem toàn bộ người Phong gia quét đến.
- Ồ, Phong gia thật sự là không người nào, rõ ràng để cho một nữ nhân chạy xuống!
Hà Nãi Lượng nhìn xem dáng người Phong Sở Liên thướt tha, trong mắt không khỏi toát ra một đạo ngân tà chi sắc, tuy nhìn không tới tướng mạo của nữ vương đại nhân, thế nhưng mà riêng dáng người có lồi có lõm này lại để cho hắn tà hỏa thẳng thăng!
Ở trong Minh Ngục chiến trường nhẫn nhịn mấy trăm vạn năm, vừa mới đi ra hắn là heo mẹ cũng muốn lên, tuy cái này hơn mười năm xuống xem như hóa giải thoáng một phát, nhưng chứng kiến mỹ nữ đẳng cấp như Phong Sở Liên vẫn là để cho hắn lập tức nổi lên phản ứng, hạ thân nhô lên một cái lều vải cực lớn.
Lâm Lạc không khỏi trong lòng giận dữ, một ngón tay lặng yên không một tiếng động điểm ra, lập tức khóa lại đan điền của Hà Nãi Lượng.
Hắn là Trung Nguyên Thần duy nhất trong tràng, hơn nữa còn là tồn tại mạnh nhất trong Trung Nguyên Thần, ai cũng khó có khả năng phát hiện hắn ra tay, ngay cả Hà Nãi Lượng cũng không biết, bởi vì cái này sẽ chỉ ở thời điểm mấu chốt nhất bộc phát.
- Mỹ nữ xinh đẹp khá lắm, đem cái khăn che mặt hái xuống cho lão tử xem thật kỹ!
Hà Nãi Lượng sắc đảm hun tâm, càng xem Phong Sở Liên càng cảm thấy nàng thướt tha vũ mị, toàn thân đều lộ ra mị lực kinh người, thò tay liền hướng khuôn mặt của Phong Sở Liên sờ tới.
- Cẩu nô tài!
Phong Sở Liên giận dữ, ngọc thể của nàng chỉ có thể bị thối phu quân chạm vào, người hầu đê tiện này cũng dám đối với nàng động thủ động cước?
Băng Nhận trảm!
Nàng hai tay mở ra, bảy đạo mũi băng nhọn lập tức hiện lên mà ra, hướng về Hà Nãi Lượng phi sắc mà đi.
- Chút tài mọn!
Hà Nãi Lượng khẽ cười một tiếng, tiện tay đánh ra một chưởng, đối phương bất quá là Sơ Vị Thần nhất trọng thiên, hơn nữa nhìn bộ dáng còn là vừa vặn đột phá, ngay cả cảnh giới cũng không có vững chắc như thế nào, lại há có thể là đối thủ của hắn?
Một mỹ nữ xinh đẹp như vậy, sẽ lập tức áp dưới thân thể làm thống khoái!
- Ồ!
Hà Nãi Lượng một kích oanh ra, nhưng trên mặt lại đột nhiên biến sắc, bởi vì lực lượng của hắn đang kịch liệt suy yếu!
Trong nháy mắt oanh ra có được lực lượng Sơ Vị Thần tam trọng thiên, thế nhưng mà lúc nghênh đến phía trên mũi băng nhọn lại rõ ràng ngã rơi xuống Hư Thần đỉnh phong, cái này há có thể không cho hắn giật mình đến bạo phát?
Xoát xoát xoát!
Trên người hắn huyết hoa văng khắp nơi, hiện ra vài miệng vết thương sâu thấy xương, mà trên người càng là nhiều hơn một tầng Hàn Băng, nhìn về phía trên như mới từ hồ băng leo ra, toàn thân đều run rẩy.
Toàn bộ đấu thú trường tiến nhập trầm mặc ngắn ngủi, nhưng lập tức lại bộc phát ra tiếng hoan hô ngất trời, đối với người xem bình thường mà nói, bọn hắn không để ý là người nào thắng, mà là thầm nghĩ chứng kiến chiến đấu huyết tinh, chứng kiến cường giả ra đời.
Hà Nãi Lượng khác thường không có ai thấy, chỉ cho là hắn oanh ra công kích bị Phong Sở Liên hóa giải, lúc này mới sẽ uy lực giảm nhiều. Nói cách khác, ai có thể giải thích là chuyện gì xảy ra?
- Ngươi, ngươi động tay chân gì?
Hà Nãi Lượng tự nhiên biết rõ vấn đề xảy ra ở trên người mình, nhưng cũng chỉ là hoài nghi là Phong Sở Liên động tay chân, ví dụ như kịch độc nào đó!
- Nô tài thấp hèn, dám chỉ trích bổn hậu?
Phong Sở Liên ngạo kiều mà hừ nhẹ một tiếng, hai tay đánh ra.
- Tỷ tỷ đại nhân uy vũ! Tỷ tỷ đại nhân vô địch thiên hạ!
Sư Ánh Tuyết ở bên cạnh đã hò hét là chưa đủ nghiền rồi, trực tiếp nhảy đến, hoa chân múa tay vui sướng, thậm chí còn lấy ra một cái loa thổi lên.
Tuy Hà Nãi Lượng toàn lực chống cự, nhưng đều không ngoại lệ lực lượng của hắn vẫn là một oanh tức tiết, căn bản tổ chức không dậy nổi, bị Băng Nhận trảm đến máu tươi thịt phi, vô cùng thê thảm.
Nữ vương đại nhân cũng không phải người thiện tâm gì, ở trong mắt Phong Sở Liên, đối phương thậm chí ngay cả người cũng không tính là, như vậy giết chết thì như thế nào?
Tuy Hà Nãi Lượng ở cảnh giới cao hơn Phong Sở Liên lưỡng trọng thiên, trải qua nhiều hơn hai lần lôi kiếp rèn thể, thân thể cường hoành, thế nhưng mà cũng chịu không được Phong Sở Liên tàn phá như vậy, chừng trăm công kích tay chân đều đoạn, bị Hàn Băng phong trấn, căn bản không cách nào gây dựng lại cùng một chỗ nữa!
- Cô gái này cũng là tộc nhân Phong gia ta?
Phong Tòng Long không khỏi ngạc nhiên, Sơ Vị Thần ở Phong gia tuyệt đối là tồn mỗi người đều biết, trường cái dạng gì, cụ thể ở cảnh giới gì, hắn đều là biết rành mạch!
Nhưng Phong Tòng Long có thể xác định hắn trước đó chưa từng có nhìn thấy Phong Sở Liên!
- Mọi người cùng là Tinh Điện chi nhân, ngươi xem như điện chủ cũng không có tư cách tùy ý ô nhục người! Thất phu giận dữ, còn máu tươi ba thước! Ta hướng ngươi khiêu chiến!
Trên mặt Lâm Lạc có lửa giận đáng sợ.
- Khiêu chiến? Ha ha ha, chỉ là một Trung Nguyên Thần lại dám khiêu chiến bản thiếu gia?
Thanh niên kia cười to.
- Tốt, đã ngươi muốn tự mình chuốc lấy cực khổ, bản thiếu gia sẽ thành toàn ngươi!
Có cái gì so với gió còn nhanh hơn?
Đây tuyệt đối là tin tức! Tin tức càng oanh động tốc độ truyền bá lại càng nhanh.
Tin tức Lâm Lạc khiêu chiến Bạch Quang Vinh Hiên so với gió còn nhanh hơn mà truyền bá toàn bộ Tinh Điện, thời điểm hai người đến đấu võ trường, tại đây đã tụ tập rất nhiều người, tất cả mọi người muốn nhìn một chút vị "Dũng sĩ" dám khiêu chiến Bạch Quang Vinh Hiên kia, cùng với kết cục bi thảm của hắn.
Bạch Quang Vinh Hiên dĩ nhiên là thanh niên mở miệng ô nhục Lâm Lạc, hắn chẳng những là Thượng Thiên thần, hơn nữa còn có một thân phận càng thêm tôn quý, cái kia chính là Tinh Điện Thiếu chủ!
Về phần là ái tử của vị điện chủ nào, lại không người nào biết!
Nhưng chỉ là một Trung Nguyên Thần cũng dám khiêu chiến Thượng Thiên thần, đây cũng không phải là dũng khí hơn người, mà là ngu xuẩn, ngu xuẩn đến cảnh giới nhất định rồi!
Khi biết được Lâm Lạc là đệ nhất nhân của cuộc chiến Trung Nguyên Thần lần này, tất cả mọi người là cảm thấy Lâm Lạc thật ngông cuồng, cho rằng chiến thắng một đám Trung Nguyên Thần là có được lực lượng vượt qua đại cảnh giới tác chiến sao!Buồn cười!
Xác thực có yêu nghiệt ở Trung Nguyên Thần có thể cùng Thượng Thiên thần đối kháng, nhưng vậy cũng gần kề chỉ là có thể giữ được tánh mạng! Mỗi vượt qua một đại cảnh giới, chênh lệch này lại càng lớn, Sơ Vị Thần có thể nghịch phạt Trung Nguyên Thần, nhưng Trung Nguyên Thần chém ngược Thượng Thiên thần, thì chưa từng có nghe nói qua.
Nhưng lúc mọi người biết rõ vì sao Lâm Lạc phải khiêu chiến Bạch Quang Vinh Hiên, không ít người lại đối với Lâm Lạc nghiêm nghị kính nể, bởi vì bọn hắn cũng không nhận ra sau khi mình lọt vào ô nhục có dũng khí lớn như vậy, dám khiêu chiến quyền cao!
Tựa hồ, mọi người sớm đã thành thói quen quyền lực áp bách, người địa vị cao nhục mạ người phía dưới, đây không phải chuyện rất bình thường sao?
Dần dà, liền có một người đứng ra phản đối, hò hét, mỗi một lần đều biến thành sự tình kỳ lạ quý hiếm!
Bất quá, Trung Nguyên Thần Nhị trọng thiên khiêu chiến Thượng Thiên thần nhất trọng thiên, này xem làm sao cũng là bị một chiêu xua nát! Xác thực, trong Tinh Điện không có sự tình tự giết lẫn nhau, nhưng một Trung Nguyên Thần ở trước mặt mọi người khiêu chiến Thượng Thiên thần, hơn nữa còn là Thiếu chủ trong điện, việc này sẽ đơn giản bỏ qua sao?
Ở bên trong đấu võ trường, Lâm Lạc cùng Bạch Quang Vinh Hiên cách xa nhau mười trượng, chung quanh ít nhất hơn một ngàn người xem, thậm chí Thượng Thiên thần cũng đến mấy cái, đây là sợ Bạch Quang Vinh Hiên khống chế không nổi ở trước mặt mọi người giết người, bọn hắn có thể kịp thời ngăn cản!
Trong Tinh Điện không được tự giết lẫn nhau, đây là chín vị điện chủ liên hợp định ra quy tắc, ai cũng không thể trái, ít nhất không thể ở trước mặt mọi người làm trái! Cho dù là thân phận địa vị như Bạch Quang Vinh Hiên cũng không được, thật muốn ra tay giết người, vì phục chúng, chín đại điện chủ khẳng định cũng phải nghiêm khắc xử trí một phen, cho cái bàn giao nhắn nhủ!
Nhưng chỉ có mấy người như Cách Thương được chứng kiến tiềm lực của Lâm Lạc, mới biết được Lâm Lạc đáng sợ đến cỡ nào, tuy chiến thắng không được Bạch Quang Vinh Hiên, nhưng muốn tự bảo vệ mình lại hoàn toàn không thành vấn đề.
- Tiểu tử nói năng lỗ mãng, lần này bản thiếu gia chỉ lấy ngươi một cánh tay, cho ngươi học chút nghe lời!
Bạch Quang Vinh Hiên lạnh lùng nói ra.
Đối với Lâm Lạc mà nói, đây là một lần tai ương tuyệt đối, nhưng hắn còn không có nén giận đến trình độ bị người dẫm lên trên đầu còn phải bài trừ đi ra khuôn mặt tươi cười. Tính cách của hắn ngoài mềm trong cứng, chỉ cần chớ chọc đến trên đầu của hắn, hắn từ trước đến nay rất dễ nói chuyện, nhưng thật muốn vượt qua giới hạn thấp nhất của hắn, như vậy tính tình của hắn cũng sẽ bắt đầu bạo phát.
Nếu hắn nhịn xuống cơn tức hôm nay, ngày sau sẽ nhịn xuống càng nhiều ác khí hơn nữa!
Người là một loại động vật rất kỳ quái, chịu lui bước đầu tiên sẽ lui bước thứ hai, lui lấy lui lấy sẽ không có giới hạn thấp nhất! Cho nên, bước đầu tiên cũng đừng có đơn giản lui xuống!
Lâm Lạc cười nhạt một tiếng, bình thân tay phải, lấy tay ngoéo một cái.
Khiêu khích!
Rõ ràng còn dám khiêu khích Bạch Quang Vinh Hiên! Tiểu tử này thật đúng là lá gan mập ah!
Sắc mặt Bạch Quang Vinh Hiên cũng lập tức trở nên càng thêm âm trầm, hắn thật không nghĩ đến Lâm Lạc rõ ràng còn dám không biết sống chết mà khiêu khích hắn, thực cho là có quy củ không thể tự giết lẫn nhau hắn sẽ không dám giết người sao?
- Đại phôi đản, tiêu diệt hắn!
Sư Ánh Tuyết ở một bên phất cờ hò reo, bên cạnh là tiểu tùy tùng Tinh công chúa, đã oa oa oa kêu to. Tiểu cô nương này nếu theo chân Sư Ánh Tuyết lâu vài ngày, đồng dạng sẽ trở thành tồn tại để người đau đầu.
Mọi người xem xét, tựa hồ có chút lý giải Lâm Lạc to gan lớn mật rồi, tuy đối thủ là Bạch Quang Vinh Hiên, nhưng hắn đồng dạng có công chúa làm chỗ dựa! Chỉ là Tinh công chúa căn bản chính là tiểu hài tử, thực sự có thể thay Lâm Lạc che gió che mưa sao?
-Thoạt nhìn, một cánh tay là không đủ rồi, gọt sạch hai cái, cho ngươi biến thành một cây nhân côn!
Bạch Quang Vinh Hiên hừ lạnh một tiếng, tay phải thò ra, đã phát động ra kích thứ nhất.
Oanh! Oanh! Oanh!
Phảng phất vô số ngôi sao trụy lạc, từng đạo Tinh Quang hướng về Lâm Lạc đánh thẳng đi qua! Cái này là bất đồng Mưu Sâm Vũ khảo hạch, Bạch Quang Vinh Hiên vừa ra tay là ôm mục đích đả thương người, không hề có khả năng hạ thủ lưu tình.
Bất quá, hắn cũng gần kề chỉ là Thượng Thiên thần nhất trọng thiên!
Trong ánh mắt Lâm Lạc lật qua lật lại Nhật Nguyệt dị tượng, lỗ đen pháp tắc đã bố ở trong cơ thể, hai đấm liên tiếp không ngừng oanh ra, nghênh hướng ngôi sao đầy trời.
Bành! Bành! Bành! Bành!
Vừa tiếp xúc, Lâm Lạc rơi xuống hạ phong, trên người bị Tinh lực liên tục oanh trúng, từng đạo thần huyết lập tức bão táp mà ra, nhưng ba bốn tức thời gian sau, khí tức của hắn lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ, rõ ràng phản đón ngôi sao vọt lên bầu trời.
Điều này sao có thể!
Nếu ngay từ đầu tiếp được cố hết sức, như vậy liên tiếp không ngừng đả kích nhất định là càng ngày càng lộ ra chống đỡ hết nổi, cuối cùng không chịu nổi mà sụp đổ! Nhưng Lâm Lạc lại phản rồi, bắt đầu rất cố hết sức, nhưng lại càng đánh càng cường, đây là chuyện gì xảy ra?
Cái này tự nhiên là hiệu quả đáng sợ của lỗ đen!
Sau khi đại thành có thể cùng Thần Vương chống đỡ, tự nhiên có được đại uy năng mà thường nhân khó có thể tưởng tượng!
Bành!
Ngôi sao đầy trời bị Lâm Lạc xua nát toàn bộ, hắn như là Chiến Thần hàng lâm, hướng về Bạch Quang Vinh Hiên oanh đi.