Hai mươi năm thời gian rất nhanh qua đi, đối với Thần linh mà nói, chút thời gian này không tính là gì, mà đối với thiên tài, đặc biệt là thiên tài có đại lượng thần đan ủng hộ mà nói, tiến bộ vẫn là tương đối rõ ràng. Như Phong Sở Liên cũng đã thẳng bức Sơ Vị Thần đỉnh phong, Đường Điềm càng là lần thứ tư thức tỉnh huyết mạch, tu vi trực tiếp tăng lên một tiểu cảnh giới, đạt tới hư thần Nhị trọng thiên!
Đáng tiếc, sau khi tiến vào Thần Cảnh, tu vi của nàng tăng lên không có thể lấy trước kia một bước bước qua vài bậc thang, để cho tiểu ma nữ phi thường khó chịu. Mà càng làm cho nàng khó chịu là, cho dù nàng có thể lập tức thức tỉnh Cửu Vĩ huyết mạch cũng không quá đáng là Sơ Vị thần tam trọng thiên, căn bản đánh không lại Lâm Lạc!
- Ngươi nên biết đủ a!
Lâm Lạc ở trên đầu nàng gõ một cái.
- Có hồ ly tinh còn không thể thức tỉnh huyết mạch, loại người lười biếng thành tinh như ngươi cũng có thể không làm mà hưởng, đây mới gọi là không có thiên lý!
Bị hắn nói như vậy, Đường Điềm ngược lại vui thích.
Xác thực, không có thần đan của Sư Ánh Tuyết ủng hộ, nàng sao có thể nhanh như vậy thức tỉnh huyết mạch lần thứ tư?
- Đi Dưỡng Tâm hũ hảo hảo vững chắc cảnh giới, chúng ta phải vào cốc!
Lâm Lạc biểu lộ dần dần nghiêm túc, xâm nhập Tinh Điện có chín đại Thần Vương tọa trấn, đây cũng không phải là đùa giỡn, một sơ sẩy có thể trí mạng!
Cho nên, Sư Ánh Tuyết nhất định phải mang theo trên người làm bùa hộ mệnh, chín Thần Vương Tinh Điện không có tham gia cùng tiến vào Minh Ngục chiến tranh, tự nhiên không có khả năng nhận thức tiểu nha đầu. Cũng không biết chín Thần Vương này đến tột cùng là tu vi gì, nếu cũng có cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương, khối bùa hộ mệnh của tiểu nha đầu chưa hẳn có tác dụng.
Cửu Tinh Thần Vương... Có lẽ không có không đáng tiền như vậy a?
Trong lòng Lâm Lạc thầm nói.
Nếu để cho Thần Vương thiên hạ biết rõ lúc này hắn oán thầm, cái kia không làm thịt tiểu tử nà là không thể! Đem Thần Vương trở thành cái gì? Cho dù là từ nhất tinh Thần Vương tăng lên tới nhị tinh, cái này khả năng cũng trên trăm ức năm thời gian!
Mà càng là hướng lên trên leo, tốc độ này lại càng chậm, đặc biệt tam tinh Thần Vương lại là một đạo hạm, Thần Vương bỏ ngàn vạn ức năm cũng khó có thể vượt qua, cái gì gọi là không đáng tiền?
Có thể tiến vào Thần Vương là đạt được Thiên Địa chiếu cố, đạt được thần khí mạnh nhất thiên hạ!
Lâm Lạc cười hắc hắc, kỳ thật cũng không phải hắn không biết Thần Vương cường đại, thành tựu Thần Vương vị gian nan, nhưng hắn có Tử đỉnh, con đường tu luyện tuy tao ngộ rất nhiều lần sinh tử khảo nghiệm, nhưng một đường cơ bản không có thụ qua ngăn trở gì, hơn nữa ngắn ngủn 5000 năm thời gian tiến vào Trung Nguyên Thần, tự nhiên có cổ ngạo khí!
Mà cái này cũng xác thực đáng giá hắn kiêu ngạo, trừ hắn ra, thiên hạ còn có người nào có thể làm được?
Bách niên chi kỳ tới gần, Hi Linh sơn mạch đột nhiên nhiều rất nhiều người.
Ở phương diện đối ngoại tuyên bố, Tinh Điện là siêu cấp thế lực có được 30 Thượng Thiên Thần tọa trấn! Mà Hi Linh sơn mạch lại ở vào khu vực không quản lý của hai đại Thần Quốc, cả hai Thần Vương đều khó có khả năng ở chỗ này dùng Chủ thần khí đạt được cả nước chi lực tương trợ.
Bởi vậy, 30 tên Thượng Thiên Thần đủ để đối với Thần Vương tạo thành uy hiếp trí mạng!
Ở dưới điều kiện tiên quyết dạng này, Chu Tước, Chư Thiên hai đại Thần Vương biết rất rõ ràng bên cạnh giường ngủ một đầu Mãnh Hổ, lại chỉ có thể coi như nhìn không thấy! Nếu không thật muốn đánh, dù cho hai đại Thần Vương này có thể phá hủy Tinh Điện, cũng phải trả giá thật lớn!
Đây là bọn hắn ai cũng đảm đương không nổi!
Mà đối với Thần linh phổ thông mà nói, Thượng Thiên Thần là đại nhân vật thông thiên, mà Tinh Điện có nhiều đại nhân vật như vậy tọa trấn, nghe được Tinh Điện nói muốn thu đồ đệ, ai mà không hấp tấp chạy tới?
Vạn nhất được ThượngThiên Thần ưu ái thu làm đồ đệ, đây không phải là lập tức bay lên Cửu Trọng Thiên sao?
Mà xác thực có người được Tinh Điện thu làm đồ đệ chạy đến hiện thân thuyết pháp, bởi vậy cho dù có rất nhiều người là vĩnh viễn biến mất, nhưng mỗi lần Tinh Điện mở ra cấm chế sơn cốc thu đồ đệ, người đến vẫn là nối liền không dứt, người ta tấp nập, từ phía trên nhìn xuống mà nói, rậm rạp chằng chịt giống như con kiến.
Lâm Lạc lẫn trong đám người, bên cạnh hắn là Sư Ánh Tuyết, chỉ vẹn vẹn có hai người bọn họ lộ diện, những người khác ở trong Dưỡng Tâm hũ.
Tiểu nha đầu cưỡi con cua, tu vi Sơ Vị Thần đỉnh phong của đại gia hỏa ở bên ngoài cũng được cho là nhất lưu, để cho người chung quanh đều tự động chừa ra một khu vực, không người nào dám đến gần.
Ngược lại là Lâm Lạc không lộ khí tức ra, trong đám người không thu hút chút nào, nếu không chuyên chú nhìn hắn, rất dễ dàng liếc mắt liền bỏ qua. Nhưng nếu cẩn thận theo dõi hắn, như vậy càng xem lại càng có thể phát hiện hắn bất phàm, hắn ra vẻ yếu kém, thật giống như một thanh tuyệt thế Danh Kiếm giấu ở trong vỏ, sát khí tàng mà dấu diếm, nhưng mơ hồ lộ ra một chút cũng đủ để cho nhân tâm băng hàn!
- Tinh Điện mở ra, mọi người xếp thành hàng tiến vào, ai dám bất tuân, giết!
Thanh âm lạnh lẽo vang lên, lập tức đè xuống tất cả tạp âm trong núi, cũng làm cho tràng diện vốn là ầm ầm giống như chợ bán thức ăn lập tức an tĩnh lại.
Đây là một vị Thượng Thiên Thần!
Tới nơi này bái sư, đại đa số chỉ là tu vi Hư Thần Cảnh, thậm chí cũng không có ít Ngụy Thần, những người này hiển nhiên là không thể nào còn sống ly khai, Sơ Vị Thần cũng có số lượng tương đối, Trung Nguyên Thần là ít nhất.
Kỳ thật Trung Nguyên Thần vô luận ở Thần Quốc nào cũng có thể đứng ở tầng trên của Kim Tự Tháp, một Thần Quốc lại có thể có mấy vị Thượng Thiên Thần? Đạt tới Trung Nguyên Thần đỉnh phong không sai biệt lắm đã tiếp cận quyền lực hạch tâm của Thần Quốc!
Trung Nguyên Thần tới nơi này phần lớn là mấy chục tỷ năm không thể đột phá, muốn tới đây thử xem vận khí, dù sao Tinh Điện được xưng là có 30 vị Thượng Thiên Thần, khả năng đạt được chỉ điểm tương đối lớn.
Mà bất kể nói thế nào, một vị Thượng Thiên Thần tự mình lên tiếng, ai còn dám làm trái?
Cũng không phải là không có…
- Lão gia hỏa nào đánh thức bản Ma Vương ngủ?
Sư Ánh Tuyết thoáng cái từ trên lưng con cua nhảy xuống, quệt quệt nước miếng trên miệng, tướng ngủ của nàng cực kém, mỗi lần tỉnh lại tất nhiên là nước miếng chảy ròng.
Thanh âm trẻ con lập tức truyền khắp cả sơn cốc.
- Ha ha ha, nguyên lai là tiểu nha đầu!
Thanh âm lạnh lùng kia đột nhiên cười cười, hào khí nghiêm túc lập tiêu tan, XÍU...UU! bóng người lóe lên, một lão giả áo bào xanh cũng lập tức xuất hiện ở trước người Sư Ánh Tuyết, khuôn mặt thanh quắc, có một loại khí thế không giận tự uy.
- Là Đại Ma Vương!
Sư Ánh Tuyết kiêu ngạo mà chỉ chỉ chính mình, con cua ở dưới thì là phối hợp kẹp kẹp kìm lớn, phát ra tiếng vang thanh thúy, sau đó tám cái chân nằm sấp, làm ra hình dáng sợ hãi.
Chứng kiến Lâm Lạc có thể theo sát cước bộ của mình, Chúc Liệt Thiên Nộ không khỏi lộ ra một vòng kinh hãi, nhưng ngẫm lại Lâm Lạc có thể là Thần linh Không Gian Hệ, một đạo thân pháp đúng là hắn am hiểu nhất, có thể theo hắn cũng không phải hết sức kỳ quái.
Trăm dặm xa đối với Thần linh mà nói chỉ là thoáng chớp mắt khoảng cách, mọi người rất nhanh tiến nhập cái này tòa vứt đi thần đều bên trong.
Cho dù là cách hơn hai tỷ năm, Lâm Lạc y nguyên có thể cảm giác được trong một gạch một ngói bảo tồn xuống chiến ý, đáng sợ đến dù cho Thượng Thiên thần đi gây mà nói cũng sẽ lọt vào trọng thương!
- Đừng tùy tiện chạm bất luận một kiện đồ vật gì ở đây!
Chúc Liệt Thiên Nộ nhàn nhạt nói ra, ánh mắt đảo qua bốn người Long Quân Ích theo sau tới, hắn cũng không muốn vì những người này liều lĩnh mà gặp khó khăn.
Lâm Lạc ôm quyền hành lễ nói:
- Chúc Liệt đại nhân, tại hạ có thể tới nơi này mở mang tầm mắt đã cảm thấy mỹ mãn, không dám lại làm phiền đại nhân, mười năm về sau ở bên ngoài tùy tiện đi dạo, không theo đại nhân cùng một chỗ tiến vào nội thành rồi!
Lâm Lạc nói ra như vậy, những người bên Chúc Liệt Thiên Nộ kia đều cảm thấy tiểu tử này rốt cục thức thời một chút, ánh mắt nhìn về phía hắn không khỏi nhu hòa một tí.
Chúc Liệt Thiên Nộ mời Lâm Lạc đến đây là đã trả nhân tình trước kia, tự nhiên không thể nào làm bảo tiêu cho Lâm Lạc, thấy hắn rất có tự mình hiểu lấy, lúc này lộ ra một dáng tươi cười nói:
- Vậy chính ngươi cẩn thận một chút!
Hắn luôn đối với Lâm Lạc có vài phần hảo cảm, y nguyên vẻ mặt ôn hoà.
- Đa tạ Đại nhân quan tâm!
Lâm Lạc ôm quyền nói ra.
Bốn người Long Quân Ích liếc mắt nhìn nhau, Kha Ngọc Quyên cũng hướng Chúc Liệt Thiên Nộ nói:
- Chúc Liệt đại nhân, bốn người chúng ta cũng muốn tự mình đi một chút, cũng không nhọc đến đại nhân rồi!
Hiển nhiên, bọn họ là muốn cùng Lâm Lạc gây khó dễ.Chúc Liệt Thiên Nộ khẽ nhíu mày, nhưng ngẫm lại Lâm Lạc là Trung Nguyên Thần Nhị trọng thiên, lại am hiểu không gian pháp tắc, cho dù là dùng một địch bốn hắn muốn thoát được tánh mạng cũng là dễ như trở bàn tay, lúc này cũng không có nhúng tay cỡi ân oán của song phương.
Dù sao phía sau bốn người Kha Ngọc Quyên là tồn tại cường đại nhất Thần Quốc, vì Lâm Lạc đi đắc tội chủ thượng của mình cũng quá không đáng.
Hắn phất phất tay, mang theo mọi người rất nhanh rời đi, chỉ có Đơn Cốc Vân đối với Sư Ánh Tuyết lộ ra lưu luyến không rời, tựa hồ hận không thể đoạt lấy tiểu nha đầu đi cùng một chỗ.
Lâm Lạc vuốt vuốt tóc của Sư Ánh Tuyết, thầm nghĩ nếu như Đơn Cốc Vân thật có thể mang tiểu nha đầu đi vĩnh viễn mà nói, vậy hắn thực sự sẽ đốt pháo ăn mừng rồi.
- Oa, đại phôi đản ngươi làm cái gì!
Sư Ánh Tuyết bất mãn mà kháng nghị nói, hiện tại người ở bên ngoài cũng đã đi được thất thất bát bát, nàng tự nhiên sẽ lộ ra tướng mạo sẵn có.
- Không trang tiểu hài tử nghe lời nữa rồi hả?
Lâm Lạc cười nói.
- Hừ, Nữu Nữu vốn chính là nghe lời nhất, cần trang sao?
Sư Ánh Tuyết cho hắn một cái bạch nhãn.
Nhìn xem hai người không coi ai ra gì nói giỡn, sắc mặt bốn người Kha Ngọc Quyên đều là tương đối âm trầm, phải biết Kha đại tiểu thư không lâu về sau khả năng sẽ trở thành Thần Quốc chi mẫu, tuy vẻn vẹn là một trong, nhưng cái thái độ này của Lâm Lạc cũng quá mất cung kính đi à nha?
Bốn người đều cười lạnh nhìn xem Lâm Lạc, tính toán nên xử trí gia hỏa không biết tốt xấu này như thế nào.
- Đi thôi!
Lâm Lạc hướng Sư Ánh Tuyết vẫy vẫy tay, bốn người Kha Ngọc Quyên căn bản không có bị hắn để vào mắt.
- Đứng lại!
Bốn người Kha Ngọc Quyên vội vàng kêu lên, chưa nghĩ tới xử trí như thế nào, sao có thể cho thằng này chạy?
Lâm Lạc chỉ làm như không nghe thấy, dưới chân bồng bềnh, lập tức đi xa chừng trăm trượng. Mà Sư Ánh Tuyết thì quay người trở lại, hướng bốn người làm một cái mặt quỷ, sau đó hì hì mà chạy như một làn khói.
- Đáng giận!
Bốn người Kha Tuyết Quyên đều là mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ, một lớn một nhỏ này rõ ràng dám đem bốn người bọn họ coi không ra gì, quả thực là không đem Thần Vương đại nhân để vào mắt! Mà thời điểm bọn hắn chạy theo, Lâm Lạc cùng Sư Ánh Tuyết đã sớm biến mất khỏi thần thức của bọn hắn!
- Lúc gặp lại hắn, nhất định phải chém giết!
- Không sai!
Bốn người này đều là một bộ tức giận, giống như bị tổn thất nặng vậy.
...
Bốn người Long Quân Ích ngay cả tư cách để cho Lâm Lạc để ở trong lòng cũng không có, tuy Chủ Thần Khí một lần "hôn mê" sẽ đạt tới mười năm. Nhưng thật muốn đem thần thành to như vậy tìm một lần, chút thời gian này thật đúng là chưa đủ.
Bởi vậy hắn một phần nửa khắc cũng không muốn lãng phí, mục tiêu thẳng chỗ hoàng cung.
Ở Lâm Lạc mà nói, bây giờ có thể hấp dẫn hắn là trân tàng cấp bậc Thần Vương, tự nhiên sẽ không ở khu vực ngoại vi lãng phí thời gian. Mà mấy Thượng Thiên thần kia cũng là ý định như thế, mang theo tộc nhân người hầu cận một đường trực chỉ hoàng cung.
Nếu tộc nhân nào đó vận khí ngập trời, Chủ Thần Khí tự mình chạy đến nhận chủ mà nói, kia là trời ban kỳ duyên rồi.
- Dù là Thần Vương cũng không gì hơn cái này, cuối cùng có thời điểm vẫn lạc, thực sự có cái gọi là Bất Hủ sao?
Lâm Lạc nhìn xem tòa Thần Thành tan hoang này, không khỏi phát ra cảm thán.
- Đương nhiên là có rồi!
Sư Ánh Tuyết cắn ngón tay nói ra.
- Đáng tiếc cái phá đỉnh kia của đại phôi đản ngươi hư mất rồi, bằng không thì ngươi cũng có cơ hội trở thành dạng tồn tại này!
Lâm Lạc nói:
- Nếu như đó là tồn tại Bất Hủ, như thế nào lại bị oanh xấu?
Sư Ánh Tuyết nhất thời nghẹn lời, nhưng con ngươi đảo một vòng nói ngay:
- Cái này chính nói rõ nó là Bất Hủ ah, nếu không cũng không phải là hư mất, mà là chôn vùi rồi!
Lâm Lạc cười ha ha.
Tiểu nha đầu luôn sẽ kiếm cớ, dưới chân hắn đột nhiên ngừng lại, thời điểm nhàn rỗi nhàm chán có thể cùng Sư Ánh Tuyết đấu võ mồm, nhưng bây giờ là xuất hiện khách không mời.
Phía trước xuất hiện năm người biểu lộ chết lặng, khuôn mặt tiều tụy, không hề có một tia sinh khí.
Âm Thi?
Không, không phải Âm Thi!
Lâm Lạc lộ ra một tia thần sắc cảm thấy hứng thú, Âm Thi là chí tà chi vật, nhưng năm người này mặc dù không có khí tức, lại cũng không có khí tà ác, phảng phất là năm con rối.
Nhưng cũng là năm con rối có được lực lượng cường đại!
- Ách…
Năm người này phát ra thanh âm khô quắt, ngẩng đầu hướng Lâm Lạc cùng Sư Ánh Tuyết nhìn lại, trong mắt một mảnh trắng bệch, có chút dọa người. Bọn hắn đồng thời vũ động hai tay, hướng về Lâm Lạc cùng Sư Ánh Tuyết vung chỉ mà đi.
XIU....XÍU... XÍU...UU!, hơn mười đạo Hàn Băng hình thành mũi tên lập tức phác thiên cái địa tới!
Lâm Lạc thò tay ở trước người vẽ một vòng, một đạo Đại Lực cuốn qua, những băng tiễn này nhao nhao nứt vỡ rơi xuống, hắn nhẹ hắc một tiếng, nắm đấm đảo đi ra ngoài.