Gần kề chỉ là trong nháy mắt, những nam nữ này đều dùng ánh mắt vô cùng phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, Bạch Quang Vinh Hiên cùng với Tô Mị tam nữ, đều là có loại phẫn nộ y hệt phóng hỏa.
Những người này cái nào không phải con cưng, quý nữ, chính là hậu đại của các Trung Nguyên Thần trong Chúc Liệt thành, mỗi người đều là ngậm lấy chìa khóa vàng xuất thân, đừng nói không có người dám cùng bọn họ ác ngôn tương hướng, dù là nói cũng sợ không đủ cung kính mà đắc tội những thiếu gia tiểu thư này, nhưng bây giờ nhận lấy thiên đại nhục nhã như vậy, cái nào có thể không giận?
Nhắc tới sự tình này đối với đại bộ phận người bọn hắn mà nói đều không tính kỳ lạ quý hiếm như thế nào, tánh mạng vô hạn, mặc kệ ai cũng sẽ không đem trung trinh chi niệm coi quá nặng, ngẫu nhiên đi nếm thử "Tiên" cũng là chuyện rất bình thường.
Hơn nữa trong này còn có lão luyện bụi hoa, có đôi khi gây ra động tĩnh so với cái này còn lớn!
Nhưng đó là bọn họ tự nguyện, chủ động, nhưng bây giờ giống như hai con chó trên đường cái giao phối, lộ ra không biết cảm thấy thẹn chút nào, đê tiện không thôi!
Cái này tự nhiên để cho bọn hắn phẫn nộ đến phát bạo! Ở lại có mấy cái vốn là hoàng hoa khuê nữ, luyện Đồng Tử Công, lúc này bị cường hành phá giới, bọn hắn tự nhiên càng tức giận hơn.
- Các ngươi chết chắc rồi!
- Súc sinh!
- Ngay cả bản thiếu gia cũng dám gây, không quản các ngươi là ai, không đem bọn ngươi tra tấn một vạn năm, bản thiếu gia không phải họ Tề!
Cho dù Lâm Lạc cùng Bạch Quang Vinh Hiên toát ra khí tức đều cường đại hơn bọn họ rất nhiều, nhưng những người này bị phẫn nộ tràn ngập thần kinh, lại quen kiêu căng ở đâu sẽ quan tâm?
Bọn hắn đánh không lại không sao, không phải còn có lão tử gia tộc sau lưng bọn hắn sao? Bọn hắn là đại biểu cho lực lượng thượng tầng của toàn bộ Chúc Liệt thành, chọc tới bọn hắn chẳng khác nào chọc tới trên đầu tất cả Trung Nguyên Thần, chẳng khác nào chọc phải Chúc Liệt Thiên Nộ đại nhân!
Lâm Lạc có chút nhức đầu, thả những người này ra mà nói, vậy Tinh Hà đổ thạch phường tuyệt đối không có khả năng lại ở chỗ này dừng chân, cũng không phải là sinh ý có vấn đề!
Cho nên, tuyệt không thể để cho những người này rời đi!
Lâm Lạc còn không có tới tình trạng vì bản thân mà muốn muốn giết hết người vô tội, những hắn ý định giam cầm toàn bộ những người này, chờ tới lúc hắn lấy chân vạc thứ sáu xong lại thả những người này đi ra.
Về phần sau đó Tinh Hà đổ thạch phường sẽ như thế nào liền không liên quan chuyện của hắn, ngay cả Bạch Quang Vinh Hiên Thiếu điện chủ này cũng không để ý, hắn vẫn còn lo cái rắm?
- Thật lắm lời!
Bạch Quang Vinh Hiên hừ lạnh một tiếng, tay phải thò ra, từng đạo khí lưu đỏ sậm đột nhiên hướng mọi người quấn qua, dùng tu vi Thượng Thiên Thần của hắn tự nhiên không có một cái nào có thể may mắn thoát khỏi.
- Cái này là cái gì?
- A, thật là khó chịu!
- Nhanh buông ra, ngươi cái thằng khốn này!
Một mảnh ầm ĩ, nhưng rất nhanh thanh âm này nhỏ hơn xuống dưới. Không phải những người này học nghe lời, mà là không còn sức!
Thần linh vốn hẳn nên thọ nguyên vô hạn, nhưng những người kia lại lập tức già yếu, nguyên bản khuôn mặt hồng nhuận phơn phớt trở nên ngàn khô, tóc đen nhánh trở nên khô héo, lại đến hoa râm, cuối cùng nhao nhao từ trên đầu rớt xuống!
Gần kề chỉ là mấy cái thời gian hô hấp, những người kia nguyên một đám đại thiếu gia đại tiểu thư nhao nhao biến thành lão đầu bà lão! Bọn hắn chứng kiến bộ dáng vừa già vừa xấu của người khác, nghĩ lại vừa rồi mình cùng đối phương làm "chuyện tốt", đều là nhịn không được nôn ọe lên.
Nhưng bọn hắn lập tức nghĩ đến bộ dáng mình lúc này chỉ sợ cũng là như thế, không khỏi bể mật, muốn cầu xin tha thứ, nhưng trong miệng cũng rốt cuộc phát không ra một tí thanh âm.
Thời gian cắn nuốt không phải lực lượng của bọn hắn, mà là thần tính của bọn hắn, bọn hắn... đã mất đi thân phận Thần linh!
Phàm nhân thọ nguyên tối đa cũng chỉ là mười vạn năm, ở dưới Bạch Quang Vinh Hiên gia tốc thời gian, những người kia rất nhanh đi qua đoạn nhân sinh này, da thịt trên người từng khối rơi xuống, nhưng không thấy một giọt máu tươi, phảng phất thi thể hong gió!
BA~! BA~! BA~!
Sau da thịt là khung xương, nhưng cho dù là khung xương cũng không hủy, lập tức biến thành tro bụi, tỏ khắp Thiên Địa tầm đó.
Không đến mười tức thời gian, tất cả toàn bộ chết mất, duy nhất lưu lại cũng chỉ có quần áo trên người cùng đan điền không gian tuôn ra vật phẩm của bọn họ, số ít người còn có thần khí, nhưng cao cấp nhất cũng chỉ là Sơ Thần Khí.
Quả nhiên là thằng điên!
Những người này cùng Bạch Quang Vinh Hiên hoàn toàn vốn không quen biết, nhưng hắn lại bắt bọn chúng về cho ăn xuân dược, để cho bọn hắn trình diễn xuân cung đồ, sau đó lại vô tình xóa đi tánh mạng của bọn hắn, thủ đoạn của hắn tàn nhẫn, tâm tính hắn vặn vẹo đã đạt đến trình độ người bình thường không cách nào tưởng tượng.
Tương đối mà nói, Bạch Quang Vinh Hiên ra tay đối với Lâm Lạc coi như là có cái ý do!
- Lâm Lạc, những nam nhân này sẽ là kết cục của ngươi! Mà nữ nhân của ngươi... Ha ha ha, bản thiếu gia có hứng thú sẽ chơi thoáng một phát, chơi chán sẽ ném đến đường lớn để cho mọi người cùng nhau chơi, có câu nói là nói như thế này, thứ tốt không thể che giấu, phải xuất ra chia xẻ!
Bạch Quang Vinh Hiên như không có việc gì nhìn xem Lâm Lạc, giống như người sát nhân trước kia căn bản không phải hắn.
Lâm Lạc không phải là không có giết người qua, hơn nữa giết còn không ít. Nhưng hắn tuyệt đối sẽ không đi giết người cùng mình không hề có ân oán, dù cho hiện tại đạt đến cảnh giới Trung Nguyên Thần, Lâm Lạc cũng thủy chung không cho mình so với một Hậu Thiên võ giả ở hạ giới có cái gì tôn quý, không ngoài là đi được xa hơn chút ít.
Nhưng Bạch Quang Vinh Hiên ỷ vào tu vi của mình, hoàn toàn đem thiên hạ sinh linh trở thành đồ chơi hắn có thể tùy ý đùa bỡn, loại người này là Lâm Lạc vô cùng thống hận.
Trong ánh mắt Lâm Lạc chớp động lên hàn ý, nhưng lại không có ý tứ ra tay.
Bạch Quang Vinh Hiên giết không được hắn, hắn cũng đồng dạng không thể giết một gã Thượng Thiên Thần, ít nhất bây giờ là như vậy. Đã không thể giết, như vậy đối với Bạch Quang Vinh Hiên rống, mắng lại có cái ý nghĩa gì?
Chỉ cần tu vi lại đột phá một cảnh giới nhỏ, lúc đó là thời điểm Bạch Quang Vinh Hiên chết!
Lâm Lạc ở trong lòng nói ra, sắc mặt bình thản. Bạch Quang Vinh Hiên đặc biệt tới biệt viện của hắn đùa giỡn như vậy, dụng ý là chọc giận hắn, dùng phát tiết lửa giận không thể giết chết hắn.
Nếu như Lâm Lạc tức giận đến điên lên, kỳ thật sẽ chịu thiệt trong tay Bạch Quang Vinh Hiên.
Nhưng Bạch Quang Vinh Hiên tuyệt đối sẽ không nghĩ đến tốc độ tinh tiến tu vi của Lâm Lạc so với tên bay còn nhanh, nếu hắn có thể bỏ đi giới hạn thấp nhất, khắp nơi đồ sát Trung Nguyên Thần hấp thu lực lượng tinh hoa người chết, như vậy làm thịt một ngàn cái, một vạn cái tổng có thể đem tu vi của hắn đẩy mạnh đến Trung Nguyên Thần tam trọng thiên!
Nhưng vấn đề không ở đây!
Mấu chốt là hai tồn tại Thượng Thiên thần này là tiểu cô nương kia triệu hoán đi ra đấy!
Ngạo Hải Phong có thể khẳng định, hai hầu tinh này là sinh linh chân chính, hơn nữa linh trí không khai mở, chỉ có hung tính, dã tính vô cùng! Bởi vậy, muốn thu phục chiếm được tồn tại như vậy là vô cùng khó khăn, nhưng một khi thu phục được, những sinh linh này cũng cơ bản sẽ không phản bội chủ nhân, tận tâm làm hết phận sự, tuyệt đối có thể yên tâm!
Tiểu cô nương kia là như thế nào thu phục được hai hầu tử thực lực tiếp cận đỉnh phong Thần giới này?
Quỷ dị! Đáng sợ!
Ngạo Hải Phong lập tức đè xuống khiếp sợ, bất mãn trong lòng, ngược lại lộ ra một dáng tươi cười:
- Lão phu là hiếu kỳ tiểu cô nương xinh đẹp đáng yêu đến hư không tưởng nổi này tên gọi là gì!
- Ha ha ha!
Sư Ánh Tuyết lập tức lộ ra nụ cười hài lòng nói.
- Lão đầu, coi như ngươi thật tinh mắt, vậy Bổn ma vương sẽ nói cho ngươi biết a, ta chính là muốn thống nhất Thần giới, trở thành Vạn Vương Chi Vương Nữu Nữu Đại Ma Vương!
Ngạo Hải Phong không khỏi kéo ra mồm mép, cái này xem như cái danh tự gì, nhưng tiểu nha đầu mở máy hát lại ở đâu thu được, bắt lấy cơ hội thổi da trâu.
- Đi thôi!
Lâm Lạc ở trên đầu Sư Ánh Tuyết gõ xuống, nếu để cho tiểu nha đầu thỏa thích phát huy mà nói, nàng có thể líu ríu nói trên ba ngày ba đêm cũng không dừng lại đấy!- Đại phôi đản, đừng cứ mãi đánh đầu Nữu Nữu, sẽ biến đần đấy!
- Đừng lo lắng, ngươi đã đủ vốn rồi, lại đần cũng sẽ không đần đi nơi nào!
- Đáng giận!
Sư Ánh Tuyết nhảy tới trên lưng Lâm Lạc, hai người dẫn đầu mà đi, Ngạo Hải Phong trấn định tâm thần thoáng một phát, lúc này mới đi theo.
Theo như Ngạo Hải Phong nói, một tầng cuối cùng của cung điện này có khi có bảo vật xuất hiện, hẳn là trân tàng của Loạn Vũ Thần Vương ngày xưa, có đan dược Thần Vương cấp, cũng có thần liệu cấp bậc Thượng Thiên thần, vô luận gặp được loại nào đều là đại phát!
Như trong chín Thượng Thiên Thần bọn hắn có một cái đã nhận được một viên thần dược, mới ba trăm triệu năm từ Thượng Thiên thần Nhị trọng thiên đột phá đến tam trọng thiên, không biết để cho bọn người Ngạo Hải Phong đỏ mắt bao lâu!
Ba người đi rất chậm, bởi vì mỗi gian phòng, cái góc nào đó cũng có thể xuất hiện bảo vật như vậy. Đương nhiên, hiện tại hai người là liên thủ hợp tác, nhưng thời điểm thực gặp được bảo vật, vậy quan hệ kia tuyệt đối không có thể hài hòa rồi.
Cũng không biết là hạnh vận hay bất hạnh, bọn hắn trên đường đi căn bản không có bất luận thu hoạch gì, nhưng cũng may tầng này không có quái vật gì, ba ngày sau bọn hắn liền đi tới chỗ sâu nhất của hoàng cung.
Chỗ đó an trấn lấy Chủ Thần Khí!
Ngạo Hải Phong cũng không có dã tâm đi lấy Chủ Thần Khí, ngay cả Vạn Dương Thần Vương cũng không có năng lực như thế, những người khác tự nhiên càng là mơ tưởng! Nhưng Chủ Thần Khí đại biểu chính là một trong 3000 Đại Đạo của Thần giới, dù cùng mình sở tu không phải một hệ, nhưng đại đạo tương thông, nếu có thể khoảng cách gần cảm ngộ Chủ Thần Khí phóng xuất ra chấn động, đều có thể để cho hắn đạt được cảm ngộ cực lớn.
Mà loại cảm ngộ này đối với người tu vi càng cao mà nói, lại càng trân quý!
Bởi vậy, biết rất rõ ràng không có khả năng thu phục chiếm được Chủ Thần Khí, nhưng mỗi lần thần tích mở ra chín Thượng Thiên Thần vẫn là sẽ ba ba ba chạy đến, một là muốn nhìn một chút có thể kiếm đến vài món bảo vật hay không, càng quan trọng hơn là mượn Chủ Thần Khí Ngộ Đạo.
Bọn hắn không hy vọng xa vời tiến vào Thần Vương, chỉ cầu ở trên đường Thượng Thiên Thần có thể đi được xa hơn!
Xuyên qua một hành lang, đẩy ra một cánh cửa đá khổng lồ, ba người đi vào một gian đại sảnh, lập tức, một cỗ đại đạo tang thương đập vào mặt, đủ để cho bất luận Thượng Thiên thần nào cũng giật mình ngẩn người, mất phương hướng ở bên trong đại đạo.
Khí tức của Chủ Thần Khí!
Ngạo Hải Phong lập tức như si mê như say sưa, trong ánh mắt Nhật Nguyệt chợt hiện, đã không tự chủ được mà bắt đầu cảm ngộ.
Nhưng Lâm Lạc lại nhíu mày.
Cái này là khí tức của Chủ Thần Khí? Cái này là pháp tắc chấn động cấp bậc Chủ Thần Khí? Quá yếu!
Hắn trước kia đã cảm thấy Minh Hà Vương nắm giữ Mộc chi đại đạo phi thường nông cạn, so sánh với Tử Đỉnh trấn áp Mộc hệ Cấm tự quả thực kém cách xa vạn dặm! Bất quá Minh Hà Vương cũng chỉ là Tam Tinh Thần Vương, có thể là hắn không có chưởng đến tinh áo của Thần Vương cấp!
Nhưng mà bây giờ cái chấn động này là Chủ Thần Khí phát ra đấy!
Theo như Sư Ánh Tuyết nói, Chủ Thần Khí không xấu, Bất Diệt, vậy tự nhiên sẽ không phải chịu tổn thương gì, cũng sẽ không ảnh hưởng đến lực lượng của nó. Mà Chủ Thần Khí lại không có phẩm giai chi phân, đều là tồn tại cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương, chính là mạnh nhất Thần giới!
Nhưng vì cái gì loại Thủy hệ đại đạo chấn động này lại cho hắn một loại cảm giác không gì hơn cái này.
Tuy so với Minh Hà Vương cường đại hơn rất nhiều!
Dù Tử Đỉnh còn không có bổ hết Thủy hệ Cấm tự, nhưng so với năm hệ pháp tắc khác mà nó trấn áp lại kém nhiều lắm, quả thực là hoàng đế cùng thảo dân khác nhau!
Nếu như nói ở bên trong là một kiện Chủ Thần Khí mà nói, vậy Tử Đỉnh là gia gia, lão tổ tông của Chủ Thần Khí!
Nói cách khác, tọa trấn này nơi đúng là một kiện chủ thần khí.
Nếu không, Ngạo Hải Phong lúc này cũng không có kinh ngạc như vậy, Vạn Dương Thần Vương càng không ngồi nhìn mà không quan tâm tới.
Nhưng mà tại sao đại đạo của chủ thần khí tràn ra lại ít như vậy! Chẳng lẽ bởi vì đây chỉ là chấn động truyền ra mà thôi, cũng không phải là thần vương pháp tắc hạch tâm sao?
Cũng có khả năng!
Bởi vì chỉ có người mà chủ thần khí tán thành mới có thể rút pháp tắc ra mà thôi, những người khác không cách nào có phúc phận này cả, nhưng mà hiện tại cũng không phải pháp tắc thần vương chính thức!
Lâm Lạc miễn cưỡng tìm cách giải thích cho mình, tuy nhiên cách giải thích này cũng không cách nào làm cho hăn thỏa mãn được.
- Hải Phong huynh, ngươi là người cuối cùng!
Trong phòng đã có rất nhiều người, Cửu Thiên Thượng Thiên Thần cũng chỉ có Ngạo Hải Phong là tới. Nhưng làm cho Lâm Lạc hơi ăn cả kinh là bốn người Long Quân Ích cũng tới, đang khoanh chân tu luyện muốn hấp thu lĩnh ngộ pháp tắc.
Mà mà hắn lập tức tỉnh ngộ, nếu bốn người này bị Vạn Dương Thần Vương phái tới thì trên người khẳng định có mang theo bảo vật nào đó có thể chống cự vạn quái tập kích, đây cũng là lượng lượng Thượng Thiên Thần không để vào mắt.
Trong nội tâm Ngạo Hải Phong cũng thầm kêu hổ thẹn, nếu không phải trên đường gặp được Lâm Lạc thì hắn không biết mình làm sao tới được nơi này, hắn cũng không có nhanh như vậy.
Chúc Liệt Thiên Nộ nhìn qua Lâm Lạc một cái, có chút hiện ra một tia kinh ngạc, tự nhiên đang kỳ quái tu vi nguyên thần của Lâm Lạc rốt cuộc là mất đi ở nơi nào, nhưng hắn nghĩ đến Lâm Lạc đi cùng với Ngạo Hải Phong thì nguyên nhân chỉ có thể tìm trên người Ngạo Hải Phong.