- Tiểu hữu, bảy kiện lễ vật này kiện kiện trân quý, bản tọa tuy có chút xấu hổ, nhưng càng không bỏ được cắt nhường, chỉ có thể mặt dạn mày dày nhận lấy!
Chúc Liệt Thiên nộ cười hướng Lâm Lạc nói ra, thành như hắn đang nói, dù là Lâm Lạc chỉ tống xuất một khối cực phẩm Thần tinh cũng có thể được xưng tụng đại lễ, huống chi là bảy kiện? Huống chi trong đó còn có một cây thần dược càng thêm trân quý, một cây có thể trân quý gấp 10 lần so với sáu khối cực phẩm Thần tinh cộng lại!
Tiểu hữu!
Chúc Liệt Thiên Nộ xưng hô một tiếng như vậy, ít nhất ở trong phạm vi hắn thống trị tuyệt không người còn dám cùng Lâm Lạc khó xử! Một đám tân khách đều không ngừng hâm mộ, nhưng ai có thể một ngụm xuất ra sáu khối cực phẩm Thần tinh cộng thêm một cây thần dược, hơn nữa còn để cho Chúc Liệt Thiên Nộ tự tay khai ra, tự nhiên cũng có thể đạt được vinh quang này!
Mấu chốt là, bọn hắn được sao? Đây chính là hâm mộ không đến!
Lâm Lạc mỉm cười, cho hắn mà nói, Thần tinh cũng không có ý nghĩa quá lớn, chỉ có thể trở thành tiền tiêu, mà Tử Bối Diệp càng là vô dụng, dù sao là dựa vào Hỗn Độn Dung Lô đến đề thăng tu vi, Tâm Ma cùng hắn có quan hệ gì?
Hơn nữa đây cũng không phải là tặng không, chỉ cần Chúc Liệt Thiên Nộ cao hứng, như vậy Chúc Liệt thành còn có ai dám cùng Tinh Hà đổ thạch phường gây khó dễ? Mà sinh ý ở trong đó chính thức trải rộng ra rồi, hắn có thể đánh vào nội bộ Tinh Điện, đạt được tin tức cụ thể của chân vạc thứ sáu, một khâu khấu trừ một khâu.
So với chân vạc thứ sáu, điểm đầu tư nho nhỏ ấy lại được coi là cái gì!
- Đây chỉ là chút tấm lòng của tiểu điếm, chúc Chúc đại nhân tu vi tinh tiến, sớm ngày đạt tới Thượng Thiên thần đỉnh phong!
Lâm Lạc ôm quyền cười nói.
- Hảo, mời tới ngồi ở đây!
Chúc Liệt Thiên Nộ tự giác thu lễ vật quá quý trọng, tự nhiên muốn đền bù tổn thất cho Lâm Lạc thoáng một phát, lúc này hướng hắn vẫy vẫy tay, để cho hắn ngồi vào trên chủ bàn.
Cái này, mọi người càng thêm đỏ mắt!
Bên kia là có bảy vị Thượng Thiên thần ah, có thể cùng bọn họ ngồi cùng bàn, cái này là mặt mũi bực nào?
Long Quân Ích thì là sắc mặt tái nhợt, Lâm Lạc có tư cách gì cùng hắn ngồi chung một tịch? Nhìn xem bàn này đều là người nào? Bảy vị Thượng Thiên thần, hơn nữa hắn là Thần Vương đặc sứ, Lâm Lạc là cái gì đó?
Nhưng ở hắn nhìn chằm chằm xuống, Lâm Lạc lại đi nhanh tới, không chút nào khách khí ngồi xuống, đúng lúc là đối diện với hắn, trả lại cho hắn một ánh mắt tràn ngập khiêu khích, để cho hắn tức giận đến thiếu chút nữa ngực bạo liệt!
Tiểu nhân khí lượng cũng nhỏ!
Bảy Thượng Thiên thần đều đối với Lâm Lạc rất là khách khí, tuy bọn hắn cũng không phải đều từ chỗ Chúc Liệt Thiên Nộ nhận được cực phẩm Thần tinh, nhưng Tử Bối Diệp lại mỗi người đều có phần, bởi vậy tự nhiên đối với Lâm Lạc nhìn cao một chút, đưa hắn trở thành tiểu bối đáng giao hảo.
Nếu so sánh, Long Quân Ích ngạo mạn kiêu căng, mà Lâm Lạc lại khiêm tốn hữu lễ, vừa so sánh bảy Thượng Thiên thần tự nhiên càng cảm thấy Lâm Lạc thuận mắt rồi.
Lễ mừng tiếp tục tiến hành, lại không ngừng có người đưa lễ vật lên, nhưng đã có bảy khối Thần Thạch của Lâm Lạc làm so sánh, về sau hạ lễ tự nhiên đều trở nên không đáng giá nhắc tới, đừng nói Thượng Thiên thần không để ý chút nào, dù là những Trung Nguyên Thần kia mất hứng.
- Lâm tiểu hữu, không biết ngươi đối với Loạn Vũ Bí Cảnh có hứng thú hay không?
Tiếp cận khâu cuối cùng của bảy ngày đại yến, Chúc Liệt Thiên Nộ hướng Lâm Lạc hỏi.
- Chúc Liệt đại nhân…
Lâm Lạc vẫn không nói gì, nhưng Long Quân Ích lại mạnh mẽ đứng lên, trong ánh mắt chớp động lên lửa giận mãnh liệt.
- Người này không phải người Vạn Dương Thần Quốc ta, không có tư cách vào Loạn Vũ Bí Cảnh!
- Hừ, bản tọa dùng thân phận tư nhân mang theo Lâm tiểu hữu tiến vào Bí Cảnh, dù là Thần Vương đại nhân cũng sẽ không chỉ trích, cần ngươi đến nghi vấn sao?
Chúc Liệt Thiên Nộ cuối cùng là Thượng Thiên thần, sao có thể cho Long Quân Ích nhiều lần nhảy nhót ở trước mặt hắn?
Long Quân Ích không nghĩ tới Chúc Liệt Thiên Nộ cư nhiên không để cho hắn mặt mũi như thế, trong nội tâm lập tức bay lên một đoàn lửa giận, nhưng dù hắn cảm giác mình hài lòng thế nào cũng không dám ở trước mặt đối phương phát tác, cái này có thể sau khi trở về hướng Vạn Dương Thần Tử khóc lóc kể lể rồi.
Hắn buông mặt xuống không rên một tiếng, chỉ là hai đấm niết chặt, ẩn ẩn có thể thấy được đang run rẩy, cho thấy lúc này trong lòng có phẫn nộ cỡ nào.
- Xin hỏi đại nhân, Loạn Vũ Bí Cảnh là địa phương nào?
Lâm Lạc cũng không có đem Long Quân Ích để vào mắt, ngay cả một tia đắc ý cũng không có. Mà đúng là vẻ mặt hắn như thế, lại để cho Long Quân Ích càng thêm phẫn nộ.
- Loạn Vũ Bí Cảnh, trước kia chính là Thần thành của Loạn Vũ Thần Vương, sau khi Loạn Vũ Thần Vương vẫn lạc, kiện Chủ Thần Khí cũng một mực lưu lại chỗ đó!
Chúc Liệt Thiên Nộ thổ lộ ra một tuyệt đại bí mật.
Thần Vương! Chủ thần khí!
Chỉ là hai từ này có thể để cho người sinh ra một cổ kính sợ! Mà Thần Vương vừa chết đi, một kiện Chủ thần khí vô chủ sẽ càng làm cho người thèm chảy nước miếng!
Đạt được Chủ thần khí, thành tựu Thần Vương vị, tấn thăng thành một trong 3000 người cường đại nhất Thần Cảnh, dụ hoặc như vậy lại có ai có thể kháng cự? Khó trách Long Quân Ích mãnh liệt phản đối, ở hắn xem ra Lâm Lạc sao có thể xứng đạt được Chủ thần khí, thậm chí ngay cả tư cách tham dự cũng không có!
Lâm Lạc không khỏi kỳ quái nói:
- Chủ thần khí hạng gì trân quý, như thế nào nhiều như vậy năm không có bị người lấy đi?
Chúc Liệt Thiên Nộ lắc đầu:
- Chủ thần khí quá cường đại, nếu nó không muốn bị người lấy đi, ai cũng không có khả năng hàng phục được nó!
- Đại khái hơn hai tỷ năm trước, Vạn Dương Thần Quốc cùng Loạn Vũ Thần quốc triển khai một hồi kịch chiến, Vạn Dương Thần Vương một đường công thành phạt trại, thành công đánh tan Loạn Vũ Thần quốc, bức bách Loạn Vũ Thần Vương quyết nhất tử chiến!
- Đại chiến dùng Loạn Vũ Thần Vương vẫn lạc mà chấm dứt, nhưng Chủ thần khí của Loạn Vũ Thần Vương lại yên lặng ở bên trong Thần thành, tựa hồ là ở chỗ này đợi truyền nhân Thần Vương mới!
Tuy trong bảy đại Thượng Thiên Thần chỉ có một gã là Thần linh Thủy tu, nhưng dụ hoặc của Chủ thần khí thật sự quá lớn, nếu như có thể đạt được Chủ thần khí nhận đồng, bọn hắn đều nguyện ý bắt đầu lại từ đầu, sửa tu Thủy hệ đại đạo, dù sao hiện tại thu hoạch pháp tắc cảm ngộ cũng sẽ không vứt bỏ.
Đến lúc đó, hai đạo pháp tắc Thần Vương và một cấp bậc Thượng Thiên Thần, cái chiến lực này so với Thần Vương hơn cường rất nhiều!
Sáu Thượng Thiên Thần lần này tới ăn mừng Chúc Liệt Thiên Nộ đắc đạo 10 tỷ năm, cũng có một phương diện nguyên nhân là thương lượng liên thủ tìm tòi thần tích kia, dù sao đây chính là địa phương có Chủ thần khí tọa trấn, cho dù là Thượng Thiên Thần cũng không có nắm chắc toàn thân trở ra.
Nhưng mà Lâm Lạc chỉ gần bảy ngàn năm đã hoàn thành tích lũy này, tâm lý của bọn họ làm sao cân đối được?
Chủ thần khí, tiểu tử này nhất định đạt được kiện chủ thần khí kia rồi, nếu không dựa vào nó thì làm sao bảy ngàn năm đột phá được?
Đó là thuộc về Vạn Dương Thần quốc, cho dù bọn họ không chiếm được cũng không thể để cho tiểu tử ghê tỏm kia.
Bốn người đưa mắt nhìn nhau, Kha Tuyết Quyên xuất ra một đạo lệnh phù, lặng yên bóp nát, một đạo hỏa quang thổi qua, lập tức biến mất. Đây là lệnh phù mà Vạn Dương Thần Vương ban cho, có thể dễ dàng truyền tin tức trở về.
Chỉ cần thần vương vừa đến thì có chuyện gì không làm được?
Hiện tại thần kiếp phát uy, ai cũng không dám lúc này đánh lén Lâm Lạc, cho dù là thần vương cũng không dám! Nhưng thần kiếp vừa qua thì dù chín Thượng Thiên Thần nào cũng không muốn nhìn chủ thần khí bị lấy đi.
Nửa canh giờ qua đi thật nhanh, lôi kiếp khủng bố đầy trời đã biến mất, Lâm Lạc ở giữa không trung ngạo nghễ đứng thẳng, pháp tắc lỗ đen mượt mà. Bởi vì hắn từ Loạn Vũ Lệnh lấy được đại đạo thủy hệ, bản thân tử đỉnh cũng có năm loại đại đạo khác, chỉ cần cảnh giới của hắn tăng lên thì pháp tắc dễ như đồ trong túi.
Hắn đang lặng lẽ cảm ngộ pháp tắc, thuận tiện củng cố cảnh giới, quản gì người khác?
XIU....XIU... XÍU...UU!, chín đại Thượng Thiên Thần lúc này lơ lửng, bốn người Long Quân Ích cũng không cam lòng. Không nói còn có Chủ thần khí cái này nguyên nhân dẫn đến, chỉ là Lâm Lạc đáng sợ như vậy thiên phú đều đầy đủ lại để cho rất nhiều người phát lên sát cơ!
Cây cỏ có mọc thành rằng cũng bị gió thổi bật rễ!
Nếu như Lâm Lạc là người của Vạn Dương Thần, như vậy có được Vạn Dương Thần Vương trấn bãi thì chín đại Thượng Thiên Thần cũng không dám ra tay với "Người một nhà", Thượng Thiên Thần là rường cột của thần quốc! Nhưng Lâm Lạc là người của Tinh Điện, tuy thế lực này tương đối cường đại, nhưng mà cách Vạn Dương Thần Quốc thật sự quá xa, sợ bọn chúng tơi tận cửa sao?
Nếu xuất động nhiều Thượng Thiên Thần như vậy, trên đường đi đã sớm kinh động thần vương khác, còn không có chạy tới đây cũng phải chết phân nửa rồi.
Lâm Lạc đảo mắt nhìn qua, cười nói:
- Mấy vị không cần khách khí như thế, tại hạ mới đột phá Thượng Thiên Thần a!Ahhh, lời này này quá cuồng a, chẳng lẻ muốn đột phá thần vương mới xem như đại sư? Hơn nữa bọn họ còn phải chúc mừng Lâm Lạc tiến vào Thượng Thiên Thần!
Bọn người Chúc Liệt Thiên Nộ tức giận, ánh mắt đầy hàn ý nhìn qua Lâm Lạc, nhưng cũng không có ra tay nữa.
Lúc Lâm Lạc còn ở cấp độ nguyên thần thì có được chiến lực tương tự Ngạo Hải Phong, hiện tại thì như thế nào?
- Lâm Lạc, chủ thần khí đó ngươi đã nhận được?
Chúc Liệt Thiên Nộ nhìn qua Lâm Lạc cảm xúc ngổn ngang, bảy ngàn năm trước tiểu tử này nhìn thấy hắn còn phải kêu một tiếng tiền bối, nhưng bây giờ thì bình khởi bình tọa, ai không suy nghĩ đây?
- Không sai!
Lâm Lạc cũng không giấu diếm, giấu diếm cũng không được gì.
- Giao ra đây!
Kha Tuyết Quyên quát mắng, nàng đúng là thần linh thủy tu, đối với kiện chủ thần khí kia đương nhiên là tràn ngập suy nghĩ hướng tới. Nàng suy nghĩ tới thần vương là người không gì không làm được, nếu như Vạn Dương Thần Vương chịu giúp nàng trấn áp thì chủ thần khí chắc chắn sẽ tán thành nàng ta!
Bởi vậy Lâm Lạc tương đương với việc cướp chủ thần khí của nàng, không gấp sao được?
- Oa, đại phôi đản ngươi đã xuất quan rồi à?
Sư Ánh Tuyết nhảy ra, ánh mắt nhìn qua Lâm Lạc thì kinh dị kêu lên một tiếng.
- Chẳng lẽ ngươi thực sự thành công?
- Giao ra đây!
Kha Tuyết Quyên lại quát một tiếng, trường kiếm trong tay đánh ra, một đạo sóng lửa quay cuồng, hóa thành hỏa vũ đầy trời cuống lấy Lâm Lạc cùng sư Ánh Tuyết.
- Xú nữ nhân, ngươi dám đánh lén bé gái đại nhân vĩ đại?
Sư Ánh Tuyết lập tức nhoáng một cái, không gian thuấn di xuất hiện trước người Kha Tuyết Quyên và tát một cái thật mạnh.
Kha Tuyết Quyên hừ lạnh một tiếng, tay trái chém qua tiểu nha đầu, nàng tự nhiên không đem Hư Thần cảnh "Con sâu cái kiến" để vào mắt.
Ba!
Một tiếng giòn vang, bàn tay nhỏ bé của Sư Ánh Tuyết lúc này quất mạnh vào mặt của Kha Tuyết Quyên, nhưng mà thực lực của nàng ta quá yếu, một tát này tuy tát lên mặt của đối phương, nhưng chỉ làm cho mặt của đối phương xuất hiện màu đỏ nhạt, mơ hồ có thể hình dáng dấu tay nhỏ bé.
Kha Tuyết Quyên lúc này tức điên lên, nàng được Vạn Dương Thần Vương sủng ái thì địa vị của nàng nhất phi trùng thiên, ai không tăng ba thành tâng bốc nàng ta? Đừng nói bị người đánh, cho dù nửa câu mất cung kinh cũng chưa từng nghe qua.
Chuyện này làm sao nàng nhẫn nhịn được?
XIU....XIU... XÍU...UU!, trường kiếm của nàng ta đánh vào người Ánh Tuyết, rút ra đại lượng cực phẩm thần tinh trong kiếm, hóa thành hỏa vũ đầy trời làm cho bọn người Ngạo Hải Phong không thể không tránh đi, miễn cho bị dư âm hỏa diễm quét tới.
Đây là do thần vương tự tay chế ra,, tuy không có khả năng có được lực sát thương thần vương, nhưng miễn cưỡng đạt tới Thượng Thiên Thần tam trọng thiên, không ai không có việc gì đi ra ngăn cản chứ?
- Ha ha ha, xú nữ nhân, đánh không trúng bổn ma vương đâu!
Thân hình Sư Ánh Tuyết chớp động, bàn tay nhỏ bé quất liên tục lên mặt của Kha Tuyết Quyên.
Kha Tuyết Quyên lúc này muốn lấy một kiếm chém đầu của Sư Ánh Tuyết, nhưng mà thân hình của tiểu nha đầu biến ảo thất thường nên không làm gì được. Tiểu nha đầu tuy am hiểu không gian pháp tăc, hơn nữa vượt xa cảnh giới vốn có của nàng, cho dù nàng chỉ là Hư Thần cảnh.
Hơn nữa tiểu nha đầu quá xấu, mỗi lần đánh đều là tát thẳng vào mặt của đối phương. Bởi vậy tuy lực lượng của nàng có hạn nhưng góp gió thành bảo, tát chừng trăm tát thì hai bên gò má của Kha Tuyết Quyên đã xưng cao lên, gương mặt xinh đẹp bị phá hư biến thành lệ quỷ.
Một lớn một nhỏ chơi trốn tìm, chỉ có tiểu ma nữ quá trơn trượt cho nên không ai làm gì được.
Lâm Lạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Các ngươi cũng muốn ta giao chủ thần khí ra sao?
Chín người Ngạo Hải Phong hai mặt nhìn nhau, trong nội tâm tự nhiên muốn nói đối mặt với yêu nghiệt như vậy thì bọn họ dám động tay sao? Tự vấn trong lòng nếu như bọn họ có được chủ thần khí, nếu có người nào dám bảo bọn họ giao chủ thần khí ra không phải là đại địch sinh tử sao?
Đây là kỳ ngộ liên quan tới việc có trở thành thần vương hay không, dù là biết rõ ở phía trước là biển lửa cũng xông thẳng vào a.
Lúc này Lâm Lạc không giao thì bọn họ chỉ có thể liên thủ tiêu diệt Lâm Lạc mà thôi, nhưng nếu nói có vài người chôn cùng thì ai dám cam tâm đây?
Trong khoảng thời gian ngắn, chín người không biết trả lời hắn thế nào.
- Lâm Lạc, ngươi rõ ràng tiến vào Thượng Thiên Thần!
Âm thanh trần ngập kinh ngạc vang lên, thân ảnh Bạch Vinh Hiên xuất hiện đột ngột, thần sắc hiện ra vẻ kinh sợ.
Trong mắt Lâm Lạc hiện sát cơ, ánh mắt đảo qua:
- Ngươi không nghĩ tới sao!
- Hừ --
Dưới chân Bạch Vinh Hiên bồng bềnh, bước về phía Lâm Lạc, mỗi một bước dường như xuất hiện tuế nguyệt tang thương đang không ngừng biến ảo, vừa sải bước thì giống như có vô tận tuế nguyệt hiện ra, trong nháy mắt đã hiện ra trước mặt lâm Lạc rồi.