Mà đây trước kia chính là Thần thành, bên trong có rất nhiều bảo vật ngay cả Thần Vương cũng tâm động, bởi vậy cho dù là không chiếm được Chủ thần khí nhận đồng, nhưng lấy tới chút ít bảo vật cũng là không tệ.
Thật giống như bất luận cấm chế gì đều có suy yếu kỳ, phế tích Thần thành kia mỗi cách ngàn vạn năm sẽ có một lần "Kỳ an toàn" ngắn ngủi. Uy năng của Chủ thần khí vào lúc này sẽ cự kỳ suy yếu, cho người từ ngoài đến tiến vào trong đó cướp đoạt bảo vật, thậm chí cơ hội hàng phục Chủ thần khí.
Mặt ngoài Lâm Lạc rất được bảy đại Thượng Thiên Thần để mắt, nhưng hắn cũng có tự mình hiểu lấy, người ta chỉ là xem ở phân lượng bảy khối Thần Thạch kia, mà mời hắn tiến về phế tích cũng đã có thể đem nhân tình này trả sạch sẽ.
Hắn không có tư cách lại hỏi lung tung này kia, chỉ có thể lựa chọn đi hoặc là không đi.
Bảy ngày thọ yến chấm dứt, Lâm Lạc trở lại Tinh Hà đổ thạch phường, tự hỏi phải chăng muốn bỏ việc này. Chủ thần khí tuy tốt, nhưng cái gì cũng so không được bổ khuyết Tử Đỉnh, lúc này chạy tới chỗ kia tầm bảo, thấy thế nào đều là có chút lẫn lộn đầu đuôi!
Bất quá, sinh ý của Tinh Điện muốn ở chỗ này trải rộng ra cũng không phải sự tình ngày một ngày hai, cùng hắn ngồi chơi không có việc gì, còn không bằng đi vào trong đó kiếm ít chỗ tốt.
Vạn nhất thực lấy tới một kiện Chủ thần khí, đây không phải là phát đạt sao?
Bất kể là bị hắn luyện hóa, hay giao cho Phong Sở Liên đây đều là thiên đại hảo sự.
Lâm Lạc ngẫm lại, tiến vào Dưỡng Tâm hũ triệu tập chúng nữ đến cùng một chỗ, đem sự tình muốn đi thăm dò Thần Vương phế đô nói ra, quyết định lớn như vậy hắn bình thường đều nói trước cho chúng kiều thê.
- Kỳ quái, muốn nói Thượng Thiên Thần không có biện pháp thu Chủ thần khí, nhưng Thần Vương vì cái gì không thể đây?
Đinh Đại Dung rất là kỳ quái nói.
Không sai, Loạn Vũ Thần Vương cùng Vạn Dương Thần Vương chiến đấu bộc phát ở hơn hai tỷ năm trước, Vạn Dương Thần Vương ngay cả Loạn Vũ Thần Vương cũng tiêu diệt, chẳng lẽ thời gian dài như vậy còn thu thập không được một kiện Chủ thần khí không có Thần Vương?
Lui một bước mà nói, cho dù là không thu phục chiếm được, lại thế nào còn có thể để cho kiện Chủ thần khí kia tùy tiện ở trong Thần Quốc của hắn như thế?
- Cái này cũng chỉ có Nữu Nữu Ma Vương vĩ đại mới có thể trả lời.
Sư Ánh Tuyết vội vàng giơ bàn tay nhỏ bé lên, một bên không quên dùng khuôn mặt ở trên đùi Phong Sở Liên cọ vài cái.
- Nhanh ca ngợi Nữu Nữu vĩ đại thoáng một phát, nếu không Nữu Nữu sẽ quên mất!
Phong Sở Liên thò tay ở trên gương mặt của tiểu nha đầu nhéo một cái, tiểu nha đầu nhe răng nhếch miệng, lập tức trở nên thành thành thật thật, vội vàng kêu lên:
- Tỷ tỷ đại nhân bớt giận, Nữu Nữu lập tức nói!
Kỳ thật lấy năng lực hư vô của nàng hoàn toàn có thể không bị Phong Sở Liên đụng phải, nhưng nàng lại dùng loại phương thức này để làm Phong Sở Liên chú ý, thật sự quá đáng xấu hổ.
Lâm Lạc âm thầm nói ra, trước kia Phong Sở Liên căn bản lờ đi tiểu nha đầu, nhưng bây giờ tựa hồ dần dần có xu thế yêu mến tiểu nha đầu, có thể thấy được khổ tâm của tiểu nha đầu thật sự là không có uổng phí!
- Khục khục khục!
Sư Ánh Tuyết đứng dậy, vỗ vỗ bộ ngực nhỏ.
- Đầu tiên phải nói, Chủ thần khí là không có phẩm giai đẳng cấp chi phân!
- Cái này trước kia đã từng nói qua!
Chúng nữ đều cười nói.
- Nhưng các ngươi biết rõ Chủ thần khí đến tột cùng có bao nhiêu uy năng sao?
Ngữ khí của Sư Ánh Tuyết đột nhiên có chuyển hướng.
Chủ thần khí có bao nhiêu uy năng? Ai biết được, các nàng lại chưa từng gặp qua Thần Vương nào sai khiến Chủ thần khí tiến hành chiến đấu qua!
- Tiểu nha đầu, đừng thừa nước đục thả câu, nói tiếp!
Lâm Lạc ném một trái linh quả đi qua.
Sư Ánh Tuyết tiếp được, vui thích cắn một ngụm mới nói:
- Thần Vương chia làm Cửu Tinh, nhưng cho dù là Cửu Tinh Thần Vương lợi hại nhất cũng chỉ đến được độ cao của Chủ thần khí, cái kia các ngươi nói, Thần Vương nào có thể chính thức hàng phục Chủ thần khí?
Phải a, Thần Vương là Chủ thần khí chọn lựa ra, lúc này mới có thiên chi sủng đáng nói!
- Vậy tại sao sư tỷ của ngươi có thể một người đè xuống nhiều Thần Vương như vậy?
Lâm Lạc khó hiểu hỏi, muốn nói một kiện Chủ thần khí tương đương với một Cửu Tinh Thần Vương, cái kia ban đầu thời điểm ở Minh Ngục chiến trường, sư tỷ của tiểu nha đầu là quay mắt về phía hơn ngàn Thần Vương ah!
Hơn ngàn Thần Vương thì có hơn ngàn kiện Chủ thần khí, không phải tùy tiện trấn áp sao?
- Thực ngốc! Tuy Chủ thần khí rất lợi hại, thế nhưng Thần Vương có thể phát huy ra được sao!
Sư Ánh Tuyết cho Lâm Lạc một cái bạch nhãn, Đường Điềm thì không cam lòng rớt lại phía sau cũng bay qua một đạo bạch nhãn, cái này một lớn một nhỏ hợp tác càng ngày càng lộ ra ăn ý.
- Lực lượng bản thân Thần Vương cường đại đến cỡ nào, như vậy có thể phát huy ra Chủ thần khí bao nhiêu uy lực. Chủ thần khí cũng không phải nô bộc của Thần Vương, nó là vâng chịu Thiên Địa số mệnh mà sinh, bổ Tam Thiên Đại Đạo chi nguyên, làm sao chính thức thần phục Thần Vương!
Lâm Lạc không khỏi kỳ lạ quý hiếm nói:
- Nói cách khác, trừ khi đạt tới Cửu Tinh Thần Vương, nếu không Chủ thần khí ở dưới tình huống không có Thần Vương ngược lại là so với cùng Thần Vương liên thủ lợi hại hơn?
- Ha ha ha, đại phôi đản thực ngốc, quấn cả buổi như vậy mới hiểu được!
Sư Ánh Tuyết vỗ tay cười nói.
Thật đúng là kỳ quái, cái này là ví dụ điển hình của một cộng một còn nhỏ hơn một! Vốn là Chủ thần khí vô chủ là tồn tại tương đương với Cửu Tinh Thần Vương, nhưng sau khi nhận chủ lại thực lực giảm mạnh!
Ồ?
Lâm Lạc nghĩ đến Tử Đỉnh, bảo vật này trừ luyện hóa vạn vật ra, tác dụng rõ ràng nhất là phòng ngự, có thể hóa giải chín thành lực lượng! Mà chín thành lực lượng này không bởi vì thực lực của đối phương cường đại như thế nào mà có biến hóa, vẫn là nhiều như vậy!
Thế nhưng mà hóa giải chín thành lực lượng của Thần Vương cùng hóa giải chín thành lực lượng của Hư Thần có thể đánh đồng sao?
Hiển nhiên, Tử đỉnh cũng chưa từng có phát huy ra công hiệu lớn nhất, bởi vì thực lực của Lâm Lạc còn chưa đủ cường!
- Ha ha, vốn ta còn muốn để cho tiểu nha đầu chuyển ra sư tỷ đến thu Chủ thần khí kia, hiện tại xem ra là không có hi vọng!
Lâm Lạc xoa xoa tóc của Sư Ánh Tuyết.
- Đại phôi đản ngươi thật sự là đáng giận, lại muốn để cho sư tỷ tới bắt Nữu Nữu trở về! Bất quá, sư tỷ xác thực không có khả năng hàng phục được một kiện Chủ thần khí, ngươi là nói đúng rồi! Bất quá mẫu thân đại nhân…
Tiểu nha đầu đột nhiên dừng lại không nói, còn dùng bàn tay nhỏ bé ngăn miệng, giả vờ giả vịt ngáp.
- Có chút buồn ngủ!
- Chẳng lẽ mẹ của ngươi có thể trấn áp Chủ thần khí sao?
Lâm Lạc không khỏi cả kinh, mặc dù lời của tiểu nha đầu còn chưa dứt, nhưng từ trong giọng nói lộ ra ý đồ lại rất rõ ràng.
Hắn lật tay một chưởng đánh vào người Lâm Lạc:
- Sớm biết ngươi yêu nghiệt như vậy thì lúc trước đã không lưu tình.
Lâm Lạc tiện tay đánh ra một quyền ngăn cản, oanh! Tiếng nổ vang len, Bạch Vinh Hiên bị oanh bay ra ngoài:
- Ta cũng không có cảm giác ngươi hạ thủ lưu tình a?
- Ít sính miệng lưỡi lợi hại, ngươi xem thực lực chân chính của bổn thiếu gia đi.
Bạch Vinh Hiên ngừng bay ngược ra, hắn lại tiến lên một bước và xuất hiện quỷ dị một màn, ở nơi hắn đứng thẳng xuất hiện hai thân ảnh a.
Nếu như nói tốc độ nhanh đến mức tận cùng, như vậy lưu ở chỗ cũ chính là tàn ảnh, mà tốc độ của Bạch Vinh Hiên lại chậm tới cực điểm, tàn ảnh sau lưng của của hăn chậm rãi biến mất.
Nhưng mà Bạch Vinh Hiên lại đi lên phía trước một bước, lại có hắn xuất hiện lần thứ ba, lại một bước, lại một bước, hắn liên tục bước ra tám bước biến thành chín Bạch Vinh Hiên.
Không phải tàn ảnh, mỗi một tồn tại đều chân thật.
Lực lượng này không phải là giả vờ.
Nhưng mà đây không nhất định là Bạch Vinh Hiên luyện thành thân bí thuật, bởi vì trừ một Bạch Vinh Hiên ra thì có tám Bạch Vinh Hiên đều ở trạng thái không ổn định, dường như có thể tùy thời sụp đổ.
Thời gian pháp tắc?
- Sát!
Bạch Vinh Hiên cũng không có ý dương dương đắc ý với Lâm Lạc làm cái gì, chín cỗ thân thể đồng thời hét lớn một tiếng, nhao nhao xuất chưởng đánh về phía Lâm Lạc.
Đây là chín đại Thượng Thiên Thần liên thủ!
Bọn người Ngạo Hải Phong thình lình kinh hãi, tuy bọn họ cũng là Thượng Thiên Thần nhưng nếu gặp đối thủ như Bạch Vinh Hiên thì chỉ sợ một chiêu là thua ngay.
Yêu nghiệt!
Thế gian này tại sao lại có nhiều yêu nghiệt như vậy!Lâm Lạc hừ nhẹ một tiếng, nếu như Bạch Vinh Hiên đem lực lượng chín phân thân này tụ tập cùng một chỗ thì như vậy hắn có lẽ còn có chút sức nặng, nhưng nếu chỉ là chín "Người" liên thủ, vậy căn bản không đặt vào trong mắt của hắn.
Lượng biến xác thực có thể hình thành chất biến, nhưng số lượng chín người không cách nào làm được mức này a!
Thủy hệ pháp tắc vận chuyển, hỏa hệ pháp tắc vận chuyển, thổ hệ pháp tắc vận chuyển, Lâm Lạc điều động pháp tắc trong người!
Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!
Hắn đánh ra một quyền là đánh bay một Bạch Vinh Hiên, nhưng hắn đánh nhanh cũng không chậm hơn tốc độ của Bạch Vinh Hiên, bị đánh một quyền là bay ngược về phía trước. Tràng diện này khá tốt, Bạch Vinh Hiên thật sự giống như người biểu diễn trên không, liên tiếp múa trên không trung.
Chuyện này cũng không diễn ra trong bao lâu cả.
Mỗi cỗ thân thể đều thừa nhận chừng trăm quyền liền bắt đầu nhanh chóng văng tung tóe, hóa thành tro, từ chín biến thành tám, bảy, sáu, cuối cùng nhất chỉ chỉ còn lại Bạch Vinh Hiên toàn thân đầm đìa máu tươi.
- Đáng hận!
Bạch Vinh Hiên lúc này trong mắt bốc lửa, hai tay giơ lên và một hạt cát bay ra ngoài.
- Hạt Cát Thời Gian, phân cách người này!
XÍU...UU!!
Cát này do vô số hạt cát biến thành, Bạch Vinh Hiên vung vẩy ra thì nó như con rắn bay về phía Lâm Lạc.
Lâm Lạc cũng không muốn cảm nhận chiêu này của đối phương mạnh như thế nào, sáu đạo pháp tắc đồng thời vận chuyển đánh vào con rắn.
Bành, sau khi hắn đánh ra một quyền, con rắn bị đánh nát ngay lập tức không có lực chông cự nào!
Không đúng!
Hai mắt Lâm Lạc nhíu lại, con rắn hóa thành hạt cát lốm đốm xuyên qua phòng ngự của hắn, bám vào trên người của hắn. Sau đó Lâm Lạc lại cảm nhận biến hóa quỷ dị!
Thân thể của hắn mỗi bộ phận đều cảm nhận được thời gian vận chuyển, hoặc dùng tốc độ nhanh gấp trăm lần đi về phía trước, hoặc bị tốc độ chậm gấp hàng ngàn lần!
Trong nháy mắt này thân thể của hắn như tan vỡ ra.
Thân thể của hắn không có cùng thời gian với nhau, tự nhiên khó mà bảo trì thân thể nguyên vẹn
Đây chính là uy lực của thời gian!
Lâm Lạc hừ lạnh một tiếng.
Ông, vô số hạt cát màu bạc dính trên người của hắn bắn ra ngoài, một lần nữa hóa thành con rắn theo gió mà bay.
- Không có khả năng!
Bạch Vinh Hiên chấn kinh nhìn qua, Hạt Cát Thời Gian ngay cả Thượng Thiên Thần đỉnh phong cũng có thể hóa thành mảnh vỡ ngay lập tức, nhưng mà lúc này không thể làm bị thương đối phương mảy may.
Lâm Lạc cất bước thuấn di vào trong không gian, bỗng nhiên hắn xuất hiện trước người Bạch Vinh Hiên, một quyền đánh ra ngoài!
Bành, một đạo hoa máu bay trên không trung, ngực của Bạch Vinh Hiên ngực bị xuyên thủng, một lỗ thủng thông suốt hiện ra ở ngực! Mà thân thể Bạch Vinh Hiên lúc này bay lên cao và rơi xuống.
- Ah --
Bạch Vinh Hiên phát ra tiếng gào thét như dã thú, hắn không cam lòng, hắn không phục ah!
Nếu không có luyện thành công phấp thì hắn sớm có thể giết chết Lâm Lạc, làm sao nhục nhã như hiện tại? Nhưng mà chuyện đã thế này thì hắn không cách nào làm gì được cả, hắn tích lũy tức giận và oán hận cũng chả để làm gì.
- Lâm Lạc, không bao lâu nữa ta sẽ hoàn lại mối thù ngày hôm nay!
Hắn quát to một tiếng sau đó quay người bỏ chạy!
- Muốn chạy trốn?
Sát cơ Lâm Lạc đã động, người này nhiều lần đối đầu với hắn, lại vô cùng hung ác, đã vượt qua cực hạn tha thứ của hắn rồi! Hắn lại dùng không gian thuấn di, đuổi theo sau lưng Bạch Vinh Hiên.
Nhưng mà Bạch Vinh Hiên lúc này đem Hạt Cát Thời Gian ném lên người của mình, thân hình đột nhiên gia tốc còn nhanh hơn Lâm Lạc thuấn di nhiều, trong hai ba hô hấp đã không còn bóng dáng đâu nữa.
Nhưng mà một đường phun máu tươi thế này thì cái giá phải trả cực lớn.
Nhưng mà chuyện đã như thế thần thức của hắn quét qua hoàn toàn mất đi cảm ứng đối phương, cho dù muốn truy kích cũng không có khả năng.
Hắn xoay người lại, rất tùy ý nhìn qua đám người Ngạo Hải Phong, nói:
- Mấy vị nếu không có việc gì thì ta xin cáo lui.
Chín người Ngạo Hải Phong đều câm như hến, nếu như lúc trước thì có lẽ bọn họ còn không phục, hiện tại chỉ còn lại kính sợ thật sâu. Bạch Vinh Hiên chín bản thể bọn họ không cách nào đối kháng được, mà Lâm Lạc lại có thể dễ dàng nghiền áp tồn tại đáng sợ này, chiến lực mạnh bao nhiêu?
Bảo vật mặc dù tốt nhưng phải có mạng mới hưởng được.
- Tiểu nha đầu --
Lâm Lạc kêu một tiếng, Sư Ánh Tuyết vẫn còn không biết mệt mỏi tát Kha Tuyết Quyên đấy.
- Đi!
- Ah!
Sư Ánh Tuyết lúc này mới chưa thỏa mãn thu hồi tay của mình, đi theo sau Lâm Lạc rời đi.
Đúng lúc này một đạo uy áp đáng sợ hàng lâm, hư không vỡ tan, một đạo thân ảnh lăng không hiện ra, uy áp vô cùng đáng sợ kia còn mạnh hơn cả chủ thần khí cả trăm lần, quân lâm đại địa, không người nào có thể đứng thẳng được!
- Tham kiến Vạn Dương Thần Vương!
Chín người Ngạo Hải Phong đồng thời biến sắc, xoay người ôm quyền, nhìn qua người kia cung kính thi lễ.
Vạn Dương Thần Vương rốt cục đã đến!
Tuy Thượng Thiên Thần địa vị tôn sùng, thậm chí ngay cả thần vương cũng phải khách khí, nhưng đó là tương đối, chỉ có Thượng Thiên Thần trước tiên cung kinh với thần vương thì thần vương mới có thể khách khí, không thì chẳng phải tìm chết sao?
- Các khanh bình thân!
Vạn Dương Thần Vương có chút khoát tay, trên mặt cũng không có biểu lộ gì, ánh mắt nhìn qua Lâm Lạc, đây là một Thượng Thiên Thần vừa sinh ra trong Thần quốc, nhưng mà lại không phải thủ hạ của hắn.