Rất nhiều tộc nhân cảnh giới yếu ớt đã nhao nhao uống gọi, nhưng người thực lực càng mạnh thì sắc mặt càng khó xem, bởi vì bọn hắn rõ ràng cảm giác được thực lực của mình cùng đối phương có bao nhiêu chênh lệch, căn bản không có địa phương có thể so sánh.
Trần Vũ nguyên kia đúng là Trần gia gia chủ đương thời, Trung nguyên thần Nhị trọng thiên đại năng, bình thường chính là nhân vật cao cao tại thượng, nhưng bây giờ là mặt mũi tràn đầy sợ hãi mà nhảy lên nhập không, vô cùng cung kính nói:
- Thuộc hạ Trần Vũ Nguyên, bái kiến Liệt đại nhân!
Liệt đại nhân? Ahhh, toàn bộ Đại La Thần Quốc có ai được xưng Liệt đại nhân đây, chỉ có vị Thượng Thiên thần Liệt Cổ Thiên Liệt đại nhân kia! Nguyên lai là Thượng Thiên thần giá lâm, tự nhiên có tư cách gọi Trần gia gia chủ lăn ra đây quỳ đón.
Chỉ là vị Thượng Thiên thần đại nhân này vì cái gì hỏa khí lớn như vậy? Chẳng lẽ là hậu đại ngu xuẩn nào đó của Trần gia không cẩn thận đắc tội thân nhân vị đại nhân này?
Liệt Cổ Thiên đứng ngạo nghễ trên trời cao, hai mắt dài nhỏ đảo qua Trần Vũ nguyên, hừ một tiếng nói:
- Trần gia các ngươi hiện tại lá gan càng lúc càng lớn rồi, ngay cả người của Thần Vương đại nhân cũng dám trêu chọc!
Cái gì!
Oanh thoáng một phát, Trần gia cao thấp da đầu ai cũng run lên! Thần… Thần… Thần Vương? Trời ạ, chỉ là Liệt Cổ Thiên giá lâm đã để cho bọn hắn sắp hồn phi phách tán, nghe được Thần Vương còn không dọa bọn hắn đến té cứt té đái sao?
Chẳng lẽ, bốn hỗn đản mười năm trước kia nói là thật sự?
- Đại, đại nhân, ta, ta ta ta ta ta…
Trần Vũ Nguyên thân là Trần gia gia chủ, tự nhiên không biết đã trải qua bao nhiêu mưa gió, thế nhưng mà nghe được uy danh Thần Vương, hắn lại cà lăm nói cũng nói không nên lời.
Liệt Cổ Thiên làm sao có thời giờ cùng một gã Trung nguyên thần lãng phí thời gian, nói thẳng:
- Ngươi bây giờ cũng biết vì cái gì rồi, Thần Vương chỉ nói, nhất định phải nghiêm trị ác nhân, ngươi có thể minh bạch không?
- Vâng! Vâng! Thuộc hạ minh bạch, đa tạ Đại nhân!
Trần Vũ Nguyên sắp vui đến phát khóc rồi, nguyên lai tưởng rằng Thượng Thiên thần đích thân tới chính là muốn hoàn toàn xóa đi Trần gia, nhưng bây giờ là để lại chỗ trống sâu sắc, hắn tự nhiên là cảm kích không thôi.
Đương nhiên, gia hỏa phạm phải việc ác này, thiếu chút nữa hại Trần gia vạn kiếp bất phục tự nhiên phải chết, đây chính là Thần Vương tự mình nói, cho dù người nọ là trưởng tôn ruột thịt của hắn thì như thế nào, hắn dám bao che sao?
- Không, không, cha, gia gia, cứu ta! Cứu ta!
Một thanh niên tướng mạo anh tuấn, nhưng trên mặt có tà khí thoáng cái ngồi xuống trên mặt đất, dưới mông hiện ra một bãi nước vàng vàng.
Lâm Lạc cũng không ở lại chờ kết quả xử lý sự tình, nếu Đại La Thần Vương ngay cả điểm ấy cũng làm không được mà nói, cũng không có tư cách ngồi ở trên vị trí Thần Vương lâu như vậy.
Đã trả nhân tình, Lâm Lạc trở về Đại Ma Thần quốc, không biết tình huống của cha mẹ oan gia bây giờ là như thế nào rồi.
- Ngươi đi theo ta!
Lâm Hồng Hoang hướng Lâm Lạc vẫy vẫy tay, tuy thực lực của Lâm Lạc ở phía xa hắn, nhưng dù thế nào cũng là con của hắn, lão tử gọi nhi tử không phải sự tình thiên kinh địa nghĩa sao?
Lâm Lạc cũng không có cảm thấy có chỗ nào không đúng, hắn nhìn nhìn Nghiêm Thanh bên cạnh như con dâu mới vào nhà chồng, mà Nghiêm Thanh thì mặt đầy ngượng ngùng mà gục đầu xuống, nàng kêu la muốn báo thù đã có hơn vạn năm thời gian, nhưng kết quả lại là báo ở trên giường, tự nhiên là xấu hổ rồi.
Theo Lâm Hồng Hoang đến thư phòng, Lâm Lạc hỏi trước:
- Bọn người Bao sư huynh còn tốt chứ?
- Ân, mấy người bọn hắn đều rất tốt!
Lâm Hồng Hoang gật gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc.
- Chẳng lẽ ngươi không kỳ quái tu vi cảnh giới của ta sao sẽ tăng lên nhanh như vậy?
Lâm Lạc không nhịn được cười một tiếng, muốn nói tu vi cảnh giới tăng lên nhanh, lại có ai có thể so với hắn? Bất quá, không cùng yêu nghiệt như hắn so sánh mà nói, cảnh giới của Lâm Hồng Hoang tăng lên quả thật có chút dọa người.
- Cha ngươi được cơ duyên gì sao?
Hắn hỏi, theo như bình thường mà nói, tính toán Lâm Hồng Hoang lại thiên tung chi tử không có hơn mười ức năm cũng mơ tưởng đi tới một bước này!
- Từ khi ở Thăng Dương tinh phân biệt, ta trải qua 2000 năm thì tiến vào Thần Cảnh, mà ở trong quá trình phi thăng, một cỗ lực lượng kỳ dị dẫn dắt ta xuất hiện ở trong một Bí Cảnh, đúng là ở đó, ta được một truyền thừa chí cao, cũng rất nhanh đột phá tiến vào Trung nguyên thần!
Lâm Hồng Hoang cũng không có hứng thú thừa nước đục thả câu, lập tức tiến nhập chính đề.
Lâm Lạc cũng không có chen vào, lẳng lặng nghe nói.
- Nguyên bản ta còn nghĩ cỗ khí tức này sẽ để ta tấn thăng tới Thần Vương, nhưng một thanh âm thần bí lại muốn ta ly khai, đi tìm chủ nhân chính thức của nó!
Lâm Hồng Hoang tiếp tục nói, chỉ chỉ Lâm Lạc.
- Cũng là ngươi!
- Chẳng lẽ là…
Lâm Lạc không nén được kích động trong lòng, mạnh mẽ đứng lên.
- Đúng vậy, là chân vạc của Tử Đỉnh mà Lâm gia lịch đại truyền thừa xuống!
Lâm Hồng Hoang nhẹ gật đầu, sau đó có chút cảm khái nói.
- Tuy gia tộc có nói Lâm gia tổ tiên chính là đại nhân vật cực kỳ khó lường, nhưng ta tối đa cũng cho rằng bất quá là Thượng Thiên thần, nhưng kể từ bây giờ đến xem…
Một cái chân vạc lại để cho hắn như kỳ tích mà phá vỡ vào Trung nguyên thần, càng là hy vọng đột phá Thần Vương, như vậy Lâm gia tổ tiên tại sao có thể là Thượng Thiên thần, ít nhất cũng phải là Thần Vương, hơn nữa còn là Thần Vương vô cùng cường đại!
- Lâm gia tổ tiên, hẳn là Chí Tôn nắm giữ bổn nguyên pháp tắc nào đó!
Lâm Lạc tiếp lời nói, lão tử hắn sẽ không biết rõ phía trên Thần Vương còn có cảnh giới khác, nên hắn cũng thuận miệng nói ra.
Lâm Hồng Hoang nghe xong không khỏi trầm mặc, có được Tử Đỉnh cố nhiên là phúc vận của Lâm gia, nhưng mà có khả năng mang đến đại tai nạn, đừng nhìn Lâm Lạc bây giờ là Thần Vương, thế nhưng mà những Chí Tôn đại năng còn không hiện thân qua kia lại có thể nhẹ nhõm trấn áp Lâm Lạc!
- Cha, cái chân vạc kia ở nơi nào?
Lâm Lạc cùng Lâm Hồng Hoang là không cần phải khách khí gì, lập tức hỏi lên, hắn có thể thấy được Lâm Hồng Hoang nắm giữ chính là Thủy hệ đại đạo, chân vạc thứ bảy kia trấn áp tự nhiên là thủy hệ cấm tự rồi.
- Gấp cái gì, còn sợ ta lừa được đồ đạc của ngươi sao!
Lâm Hồng Hoang trừng mắt nhìn hắn một cái, nhưng lập tức lại nói.
- Nửa tháng sau xuất phát!
Vì cái gì còn phải đợi nửa tháng?
Lâm Lạc ban đầu không rõ, nhưng thẳng hai ngày sau bị các nàng Triệu Ngọc Phi ân cần dạy bảo mới tỉnh ngộ, nguyên lai cha mẹ "luyến gian tình nhiệt", tự nhiên phải qua nhiều một chút thời gian.
Thật không có nghĩ dùng Lâm Hồng Hoang kiêu hung cũng sẽ có lúc nhi nữ tình trường, Lâm Lạc không khỏi bật cười, nhưng cha mẹ cuối cùng có thể kết thành quyến lữ, đây đối với hắn tự nhiên là chuyện đại hỉ sự, đừng nói nửa tháng, dù là mười năm tám năm hắn cũng đợi rất tốt.
Hải tộc chính là chủng tộc cao ngạo, quyết làm không ra chuyện như vậy!
- Ngoại tộc nhân, ta hướng ngươi khiêu chiến!
Lúc này, một Tôm Hùm nhân bơi đi ra, trong tay nắm một thanh trường kiếm đỏ như máu, chớp động lực lượng vầng sáng đáng sợ.
Lâm Lạc cười ha ha nói:
- Lục tinh Thần Vương? Sách!
Hắn chỉ là sách một tiếng, nhưng tất cả mọi người biết là có ý tứ gì, này không khỏi làm hải tộc nhân chung quanh lộ ra vẻ giận dữ, ngoại tộc nhân này cư nhiên dám giễu cợt hải tộc vĩ đại bọn họ?
- Yên tâm, ta sẽ không dùng chiến lực lục tinh Thần Vương!
Tôm hùm nhân kia thản nhiên nói, khí tức trên người đột nhiên áp súc, thối lui đến trình độ Tứ Tinh Thần Vương.
- Hải tộc cao quý sẽ không làm ra chuyện tình đê tiện như vậy!
Nói là như thế, nhưng cho dù lục tinh Thần Vương đem cảnh giới đè thấp đến Tứ Tinh Thần Vương, nhưng chịu hạn chế cũng chỉ là lực lượng! Đương nhiên pháp tắc cũng cần lực lượng duy trì, nhưng thân là lục tinh Thần Vương tuyệt đối có thể ở dưới lực lượng của Tứ Tinh Thần Vương duy trì đánh ra một công kích cao hơn Tứ Tinh Thần Vương!
Hơn nữa, phòng ngự bản thân cũng sẽ không bởi vì đè thấp cảnh giới mà suy yếu, cái gọi là công bình tuyệt đối lại như thế nào có thể tồn tại?
Lâm Lạc đồng dạng ảm đạm cười nói:
- Chiến lực Tứ Tinh Thần Vương cũng không phải là đối thủ của ta!Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đề toát ra một thần sắc phẫn nộ, lục tinh Thần Vương cho dù đem cảnh giới đè thấp đến Tứ Tinh Thần Vương, nhưng chiến lực thực tế tuyệt đối có thể đạt tới Ngũ Tinh, tiểu tử này tuy là quái thai, nhưng muốn nói vượt qua ba cảnh giới còn có thể chiến thắng, này không khỏi cũng quá bất khả tư nghị!
- Hừ, ngươi thật đúng là đủ cuồng ngạo!
Tôm hùm nhân lộ ra một tia uấn giận, Thần giới cấp bậc sâm nghiêm, tuy bên trong hải tộc cũng không có coi trọng như vậy, nhưng cảnh giới thấp chính là thấp, nào có tư cách cùng cường giả gõ nhịp?
Lâm lạc cười ha hả nói:
- Không bằng chúng ta đánh cuộc, ngươi có thể ra hết toàn lực, nếu còn không có thể đả bại ta mà nói, liền đem phá kiếm kia giao cho ta!
Phá kiếm?
Kia chính là thần khí a! Tuy rằng phẩm giai vẫn chỉ có thể xem như Thiên thần khí, nhưng trong đó ẩn chứa lực lượng là cường đại đến trình độ Ngũ Tinh Thần Vương, so với Tam xoa kích của Hư Hải Quỳnh kia còn muốn cao hơn một bậc!
Này nếu còn là phá kiếm mà nói, vậy đồ vật gì có thể xưng là thần kiếm? Chủ thần khí sao?
Vẻ giận dử của Tôm hùm nhân kia càng tăng lên, tiểu tử này cư nhiên muốn hắn khai hỏa toàn bộ chiến lực, còn muốn mơ ước thần khí trong tay hắn, thật đúng là to gan lớn mật về đến nhà! Nếu hắn tay cầm thần khí, toàn lực phát huy chiến lực cấp bậc lục tinh Thần Vương còn không có thể nghiền áp một nhị tinh Thần Vương mà nói, kia hắn còn không bằng một đầu đâm chết!
- Ngươi đã cậy mạnh, ta đây liền thỏa mãn ngươi!
Tôm hùm nhân lạnh lùng nói, ở trình tự tứ tinh Thần Vương hắn thật đúng là không đủ nắm chắc có thể oanh bại Lâm Lạc, lần này lại là vì chung thân đại sự của tiểu công chúa, mặt mũi không đáng kể chút nào!
Lâm Lạc ngoắc ngón tay, ý khiêu khích mười phần.
Hắn thật sự phiền đánh cùng một đám, như vậy không bằng nhất lao vĩnh dật, trực tiếp oanh bại một lục tinh Thần Vương, nghĩ đến dùng da mặt của hải tộc nhân cũng sẽ không đưa ra thất tinh Thần Vương đến đây a?
Đương nhiên, đánh bại một lục tinh Thần Vương đối với Lâm Lạc mà nói cũng cơ bản là chuyện tình không có khả năng làm được, trừ khi tế Tử đỉnh đi ra, mượn Tử đỉnh phòng ngự, như vậy thời gian dài chiến đấu hắc động có thể phát huy ra uy lực đáng sợ nhất.
Lâm Lạc khẳng định không có khả năng đem Tử đỉnh tế đi ra, cho nên hắn cũng không có nói đánh bại đối phương, mà là chơi ngôn ngữ bẩy rập, đổi thành không bị thua, khó khăn này hoàn toàn không ở một tầng thứ.
Đánh một hồi như vậy, tự nhiên cũng phải thu chút chỗ tốt.
- Tiếp chiêu!
Tôm hùm nhân kia ngẫm lại mình lấy đại khi tiểu, căn bản cũng không tốt kêu gào gì, lúc này chính là một chưởng đánh ra, đối với Lâm Lạc trấn áp mà đi, về phần huyết sắc trường kiếm kia thì nằm ở trên lưng.
Lâm Lạc hừ nhẹ một tiếng, hắc động pháp tắc ẩn trong cơ thể, hắn không chút nào yếu thế đón nhận, căn bản không có một tia tính toán muốn đánh du đấu.
- Thật can đảm!
Tôm hùm nhân kia hừ lạnh một tiếng, chỉ là một nhị tinh Thần Vương cư nhiên dám cùng lục tinh Thần Vương đánh bừa, đây là loại dũng khí nào? Hoặc là nói cuồng ngạo tới cực điểm rồi!
Thình thịch!
Hai người trao đổi một kích, lực lượng thật lớn va chạm qua đi, hướng bốn phương tám hướng bức bắn ra dư ba đáng sợ, này cũng là Lâm Lạc đem hắc động ẩn trong cơ thể, nếu không khẳng định là tất cả bị cắn nuốt, ngay cả một tia gợn sóng cũng không có thể ra.
- Cái gì!
- Như thế nào sẽ như vậy.
- Long Hoàng ở trên!
Khi nhìn đến Lâm Lạc chỉ là bị đẩy lui ra hơn trăm dặm, mà không có bị thương chút nào, hải tộc nhân ai cũng lộ ra biểu tình vô cùng kinh hãi! Muốn nói nhị tinh Thần Vương có thể chém giết động vật biển cấp bậc tứ tinh Thần Vương đã là chuyện tuyệt đối kinh người, nhưng ai có thể có năng lực nghĩ đến hắn cư nhiên còn có thể dùng lực địch lục tinh Thần Vương!
Vượt qua bốn cảnh giới, người này quả thực so với động vật biển còn muốn dã man hơn!
- Hừ!
Tôm hùm nhân nhướng mày, trong ánh mắt phát ra tinh quang mãnh liệt, lập tức lại giết trở về, hắn tổng cộng có năm cặp cánh tay, một đôi lớn nhất tự nhiên là cặp kìm, quơ hướng Lâm Lạc quét qua.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Lâm Lạc ở kích thứ nhất biểu hiện ra hắn có được chiến lực đủ để đối kháng lục tinh Thần Vương, liền không có cùng đối phương đánh bừa, mà là phát huy ra đại uy lực của không gian cùng thời gian pháp tắc, phối hợp hắc động pháp tắc vận chuyển.
Một mình một đạo nhị tinh Thần Vương pháp tắc là không có khả năng tạo thành uy hiếp trí mạng cho lục tinh Thần Vương, Lâm Lạc càng nhiều chính là lấy không gian pháp tắc đến thuấn di, lấy thời gian pháp tắc đến gia tốc, làm cho lục tinh Thần Vương kia có loại cảm giác đầu óc choáng váng.
Lúc ở phía trước, trong nháy mắt liền ở phía sau!
Hắn so với người cá còn muốn linh động hơn, đem thân pháp phát huy tới cực hạn!
Lâm Lạc chiếm cứ chủ động tuyệt đối, bởi vì không gian, thời gian hai loại bản nguyên pháp tắc cũng không có giống Ngũ hành pháp tắc diễn hóa ra 500 đạo đạo, mà chỉ có 100 đại đạo, này cũng ý nghĩa dưới tình huống cảnh giới giống nhau. Không gian, thời gian hệ Thần Vương so với Ngũ hành hệ Thần Vương cường hơn một ít!
Tuy rằng không đạt được tăng cường gấp năm lần, nhưng hai đến ba lần vẫn là dư dả, Lâm Lạc dựa vào hắc động pháp tắc cắn nuốt đủ lực lượng, mượn dùng lực lượng này đánh ra khí nhận liền có được lực sát thương làm cho lục tinh Thần Vương kia cũng phải nhíu mày!