- Hừ, bát trảo rất biết điều, chưa bao giờ sẽ chủ động đả thương người, nhất định là ngươi công kích nó trước!
Mỹ Nhân Ngư giận dữ nói ra.
Lâm Lạc sững sờ, giống như xác thực là có chuyện như vậy!
Hắn và Lâm Hồng Hoang phát hiện một cây lạ, sau đó hắn phát hiện một tia không ổn, đánh ra một kích tính thăm dò, kết quả chọc giận đầu bạch tuộc quái này, dùng thần thức chấn động oanh Lâm Hồng Hoang bị thương, lúc này mới đánh nhau.
- Hơn nữa, cái này vốn là lãnh địa của chúng ta, ngươi xông tới bát trảo phát động công kích cũng là nên phải, ai bảo ngươi xông loạn chứ?
Mỹ Nhân Ngư lại quát tháo một câu.
Lâm Lạc cũng không phải người không thèm nói đạo lý, hắn tinh tế tưởng tượng, xác thực như đối phương nói, việc này thật đúng là hắn không chiếm lý. Hắn không khỏi cười cười, ôm quyền nói:
- Tại hạ Lâm Lạc, lúc trước xác thực lỗ mãng rồi, nếu như cô nương có yêu cầu gì có thể nói ra, tại hạ sẽ cân nhắc!
Mỹ Nhân Ngư thò tay vỗ vỗ xúc giác của bạch tuộc quái, giống như ôn nhu an ủi nó, trong miệng cũng phát ra từng đạo thanh âm nhu hòa êm tai, nhưng tuyệt đối phân không ra là có ý gì, một lát sau mới nói:
- Cũng không cần bồi thường gì, chỉ cần ngươi nhanh chóng thối lui là được!
Lâm Lạc nhướng mày, vị trí chân vạc thứ bảy đang ở phía trước, hắn lại há có thể vào lúc đó đi trở về?
- Cô nương, tại hạ có chuyện quan trọng phải tiếp tục đi về phía trước, kính xin dàn xếp một chút. Tại hạ cam đoan, trừ khi tự vệ, nếu không tuyệt không xông vào!
Lâm Lạc thành khẩn nói.
- Ngươi người này như thế nào nghe không hiểu lời nói như vậy? Nói muốn ngươi rời đi, ngươi lại càn quấy!
Mỹ Nhân Ngư có chút mất hứng nói.
Sư Ánh Tuyết đã từng nói qua, bên trong vùng biển này có vị Chí Tôn nắm giữ thủy hệ bổn nguyên pháp tắc kia, hiện tại đột nhiên xuất hiện một Nhị Tinh Thần Vương, Lâm Lạc cơ hồ có thể xác định, đối phương tất nhiên cùng vị Chí Tôn kia có quan hệ.
Hắn rất không muốn đem sự tình nháo đại, nếu không chỉ là một Nhị Tinh Thần Vương lại dám xông vào Vô Thượng thánh địa của Chí Tôn, cho dù hắn thực cùng một chỗ cưới Liễu Bán Yên cùng Sư Ánh Tuyết, vị Chí Tôn Loạn Không nhất mạch kia cũng sẽ không vì hắn xuất đầu.
Lâm Lạc vội vàng cười cười nói:
- Vị cô nương này, xưng hô như thế nào?
- Ngươi người này thật sự là kỳ quái, bảo ngươi đi, ngươi như thế nào ngược lại hỏi tên của người ta!
Mỹ Nhân Ngư mang theo một tia hờn dỗi nói, tóc dài màu lam bồng bềnh, có một loại phong tình mê người nói không nên lời.
- Ngươi một mực ở đáy biển không buồn bực sao?
Nhưng Lâm Lạc lại tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, nói đến hống người, hắn và tiểu ma đầu Sư Ánh Tuyết kia cũng ở chung được hơn vạn năm, như thế nào cũng coi như là cao thủ trong đó, mà Mỹ Nhân Ngư này nhìn về phía trên lại cực kỳ đơn thuần, khả năng so với Sư Ánh Tuyết còn muốn dễ dụ hơn.
- Buồn bực nha!
Mỹ Nhân Ngư này tuy là Nhị Tinh Thần Vương, nhưng làm người lại không có chút phòng vệ, bị Lâm Lạc nhẹ nhõm giật ra chủ đề cũng không tự biết, ngược lại theo mạch suy nghĩ của Lâm Lạc đi rồi, nàng chi chống tay, cái miệng nhỏ nhắn hơi vễnh, một bộ không biết làm sao.
Lâm Lạc mỉm cười nói:
- Nếu ngươi nguyện ý, ta có thể mang ngươi đi thế giới bên ngoài dạo!
- Thật sự?
Mỹ Nhân Ngư mục quang lóng lánh, nhưng lập tức liền đem cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên.
- Nhưng mẫu thân đại nhân là sẽ không cho phép ta ly khai tộc địa, nàng nói bên ngoài người xấu nhiều lắm!
- Không sao, ta sẽ bảo hộ ngươi!
Lâm Lạc vội vàng nói.
- Tu vi của ngươi cũng cùng với ta đồng dạng, nếu ta đánh không lại, ngươi như thế nào bảo hộ ta?
Mỹ Nhân Ngư đơn thuần là đơn thuần, nhưng không đần chút nào, lập tức nhíu quỳnh tị nói ra.
Lâm Lạc cười ha ha nói:
- Kỳ thật chúng ta liên thủ, trên đời này người đánh thắng được chúng ta cũng không nhiều!
Đôi mắt đẹp của Mỹ Nhân Ngư nháy nháy, lộ ra cực kỳ ý động, nhưng cuối cùng là không dám, lắc đầu nói:
- Ai nha, ngươi người này thật đúng là biết làm rối loạn loạn, rõ ràng bảo ngươi đã đi ra, như thế nào còn nói với ta nhiều lời như vậy!
Đôi mắt đẹp của nàng làm bộ dáng giận, cực kỳ xinh đẹp đáng yêu, mà một thân ăn mặc trong trẻo nhưng lạnh lùng càng làm cho người tim đập thình thịch.
Lâm Lạc ngược lại không có hướng phương diện nam nữ suy nghĩ, tuy Mỹ Nhân Ngư này giả vờ lớn mật, nhưng khí chất lại ngọt ngào thanh thuần, để cho người chỉ có thể phát lên thương tiếc chi ý, mà sẽ không muốn đi khinh nhờn nàng.
Hắn lấy ra một ít đồ ăn đi, hướng Mỹ Nhân Ngư đưa tới, muốn dọn dẹp tiểu Ma Vương Sư Ánh Tuyết kia, trong túi không cất giấu chút vật kỳ lạ quý hiếm sao được?
Mỹ Nhân Ngư một bộ kinh nghiệm sống chưa nhiều, căn bản nhịn không nổi hiếu kỳ trong nội tâm, chỉ là thoáng rụt rè một phát liền cầm đồ đạc bắt đầu ăn, một bên chơi lấy đồ vật mới lạ, không ngừng phát ra tiếng cười khanh khách thanh thúy.
Mấy phen công phu xuống, nàng ở đâu còn có lòng cảnh giác, bị Lâm Lạc đem nội tình rút sạch sẽ.
Nàng tên Hư Hải Quỳnh, xuất thân hải tộc.
Cái gọi là hải tộc, đây là một chủng tộc rất pha tạp, hỗn tạp, ngoại trừ Nhân Ngư ra, còn có Hải Mã Nhân, Hải Tượng Nhân, Ngư Hổ Nhân,… đương nhiên, còn có một loại tồn tại càng thêm cao cao tại thượng… Chân Long!
Bất quá, Hư Hải Quỳnh cũng không đơn giản, mẫu thân của nàng là Nhân Ngư, nhưng phụ thân lại là Chân Long, địa vị bên trong hải tộc tương đối cao.
Lãnh địa Hải tộc tương đối lớn, mà địa phương đại khái của chân vạc thứ bảy, đang ở trong phạm vi lãnh địa của hải tộc, hắn muốn tìm được chân vạc thứ bảy, nhất định phải tiến nhập thế giới thần này bí.
Lâm Lạc liên tục lừa gạt, cảnh giác của Hư Hải Quỳnh rất nhanh tiêu tán, nghe hắn nói chuyện trên lục địa, không khỏi lộ ra biểu lộ ngẩn người mê mẩn.
Kỳ thật dùng thực lực của nàng hoàn toàn có thể ở Thần giới hoành hành không trở ngại, ai sẽ đi dùng tới não cân đối với một Thần Vương, trừ khi đụng phải gia hỏa chuyên môn săn giết Thần Vương kia, nhưng tỷ lệ này thực sự rất nhỏ.
- Ngươi xem, ta cũng là Thần Vương Thủy tu, lại nói tiếp còn là người một nhà!
Lâm Lạc ngay cả mình cũng cảm thấy có chút vô sỉ rồi, rõ ràng lừa gạt một nữ nhân đơn thuần như thế, đây cũng không phải là tiểu khả ái đồng dạng giả như Sư Ánh Tuyết vờ.
- Thật sự?
Hư Hải Quỳnh không khỏi vui vẻ, kính sợ chi tâm của nàng đối với Lâm Lạc sớm đã không có, nhưng nếu Lâm Lạc đồng dạng là Thủy tu Thần Vương mà nói, khó tránh khỏi để cho nàng sống lại thân cận chi ý.
Ngoại trừ Lâm Lạc có được Hỗn Độn Dung Lô ra, người bình thường chỉ có ở sau khi đối phương ra tay mới có thể phát hiện đối phương tu luyện đến tột cùng là hệ đại đạ nào o.
Lâm Lạc mỉm cười, một ngón tay điểm ra, Thủy hệ pháp tắc vận chuyển, ở đầu ngón tay của hắn tạo thành một khỏa thủy cầu bạch sắc, bay bổng lấy lực lượng chấn động cường đại.
Đường Điềm cùng Sư Ánh Tuyết đều là tham ăn chi nhân, nghe mùi thơm này cũng đã nước miếng như thác nước cuồn cuộn lăn xuống, mỗi qua một hồi sẽ hỏi một tiếng được chưa, có thể ăn chưa?
Mười ngày sau, Thiên Dương Thủy vốn là thanh tịnh trong suốt đã biến thành màu ngà sữa, tơ lụa mềm mại, bốc ra đại đạo tang thương vô tận biến hóa, lại thủy chung không thể ly khai phía trên Tử đỉnh, dược lực đều bị Tử đỉnh khóa lại.
Đây chính là Chí Tôn thần khí, còn có dụng cụ nào cao hơn nó sao?
Lâm Lạc đem nước thuốc đổ ra, tất cả người cùng hắn thân cận tự nhiên đều có phần, mà ở trong Tử đỉnh, Huyền Âm Thiềm Châu vẫn còn, chỉ là thu nhỏ lại một vòng, vốn là lớn nhỏ giống như trứng ngỗng, hiện tại chỉ còn lớn như trứng gà.
Chiếu cái này tính toán, còn có thể lại nấu hai lần, tinh hoa của Huyền Âm Thiềm Châu sẽ triệt để hao hết.
Mọi người xé xác ăn, Lâm Lạc thoáng làm điều chỉnh, nhóm kiều thê của hắn phân đến ít hơn rất nhiều. Đây là bởi vì kiều thê của hắn có thể thông qua cùng hắn song tu đạt được lực lượng tích lũy, mà bọn người Lâm Hồng Hoang, Bạch Uyển Hoa lại không thể như thế!
Nhưng Phong Sở Liên chẳng những không có ít phần, ngược lại so với người khác còn nhiều hơn rất nhiều.
Thứ nhất nàng vốn là tu luyện Thủy hệ pháp tắc, Huyền Âm Thiềm Châu đối với nàng vô cùng hữu ích. Thứ hai nha, nàng hiện tại là thời điểm dưỡng thai, cần bảo vật như vậy đến tẩm bổ, tự nhiên phải tính cả hài tử trong bụng nàng.
Lực lượng tinh hoa của Tam Tinh Thần Vương phân tán trăm phần, mỗi một phần đối với Lâm Lạc mà nói tự nhiên không có bao nhiêu bổ ích, hắn chỉ nếm thử hương vị liền không uống nữa, nhưng đối với người dưới Thần Vương mà nói, đây chính là thiên đại cơ duyên!
Lớn đến tựa như phàm nhân một bước thành Thần!
Mỗi uống hết một chén nước thuốc, tất cả mọi người sẽ luyện hóa vài năm thời gian, sau đó tu vi dùng tốc độ đáng sợ tiến về phía trước một khoảng cách! Mà trừ Lôi hệ đại đạo, hiện tại Lâm Lạc có thể trao tặng bảy loại Thiên Thần pháp tắc, đủ để cho mỗi người điên cuồng đột phá!
Khi tinh hoa của Huyền Âm Thiềm Châu toàn bộ phân tán đến trong cơ thể chúng nhân, đây đã là sự tình bốn năm sau, tất cả mọi người tối thiểu đột phá một tiểu cảnh giới, mà vốn là kẹt ở biên giới đại cảnh giới như bọn người An Vũ Chân, Tô Mị, thì ngay ngắn phóng ra một bước mấu chốt nhất.
Chỉ là An Vũ Chân tiến vào là Trung nguyên thần, các nàng Tô Mị tiến vào là Sơ vị thần. Tuy làm sư mẫu còn so ra kém đồ đệ, nhưng ngẫm lại dùng tư chất thấp kém của các nàng Tô Mị cũng có thể ở không đến hai vạn năm tiến quân đến Sơ vị thần, đây quả thực là kỳ tích Thần giới!
Lâm Lạc cũng sớm đem ba khối thần liệu kia luyện hóa, nhưng để cho hắn thất vọng là, từ nhị tinh Thần Vương đến Tam Tinh Thần Vương cần lực lượng tích lũy thật sự rất nhiều, dù là ba khối thần liệu kia thêm cùng một chỗ cũng chỉ để cho hắn đạt tới nhị tinh Thần Vương hậu kỳ, khoảng cách đột phá còn một đoạn.Hắn cũng không có cái gì không biết đủ, nếu tốc độ tinh tiến như thế này còn ngại chậm mà nói, còn có thiên lý sao?
- Xin hỏi, Lâm Lạc Lâm công tử có đây không?
Một ngày nào đó, một thanh âm mềm nhũn, nũng nịu đột nhiên ở trên không hoàng cung vang lên, tuy ỏn ẻn đến như có thể nhỏ ra mật nước, nhưng sửng sốt lại để cho nhân sinh không dậy nổi một chút dục vọng, bởi vì trong đó còn có một đạo uy áp đáng sợ!
Lâm Lạc nhướng mày, một cất bước đi vào không trung, giương giọng nói:
- Vị cao nhân nào giá lâm, mời đi ra nói chuyện!
- Cao nhân thì không dám nhận, chỉ là muốn trông thấy thiên tài mới xuất hiện, sách, không nhìn không biết, nguyên lai là một thanh niên tuấn tú như vậy!
Thanh âm nũng nịu lần nữa vang lên, ở trước mặt Lâm Lạc cũng hiện ra một nữ tử mặc váy dài hỏa hồng sắc.
Dáng người nàng thon dài, một khuôn mặt càng là tươi mỹ, so với các nàng Tô Mị còn cao hơn ra một đoạn, rất gần với Phong Sở Liên rồi.
Cửu Tinh Thần Vương!
Ánh mắt của Lâm Lạc ở trên người đối phương đảo qua, đối với dáng người trước sau lồi lõm của nàng nhìn như không thấy, mà là âm thầm cảnh giác.
- Tiểu đệ đệ, không nên dùng loại ánh mắt này nhìn xem tỷ tỷ, này sẽ để cho tỷ tỷ rất thương tâm!
Nữ tử áo đỏ này cười khanh khách, chấn đắc bộ ngực no đủ đãng ra gợn sóng mãnh liệt.
XÍU...UU!, Liễu Bán Yên hiển hiện trời cao, hướng về nữ tử áo đỏ này chú mục mà đi.
- Ơ, Liễu muội muội, đã lâu không gặp!
Nữ tử áo đỏ dị thường nhiệt tình, muốn đi kéo bàn tay như ngọc trắng của Liễu Bán Yên.
Liễu Bán Yên nhướng mày, trở tay liền hướng đối phương phong đi qua.
- Liễu muội muội làm gì khách khí như thế, tỷ tỷ chỉ là muốn cùng ngươi trao đổi cảm tình thoáng một phát!
Áo đỏ nữ tử không để ý chút nào, tay phải trở mình, lại hướng Liễu Bán Yên quấn đi qua.
Hai nữ triển khai vật lộn trong phạm vi nhỏ, vừa chạm tức thu, nhưng Cửu Tinh Thần Vương là Cửu Tinh Thần Vương, từng đạo lực lượng đáng sợ còn lại lập tức hướng về bốn phương tám hướng bức bắn đi.
Lâm Lạc lập tức kêu lên bát đại Hải Thú cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương kia, tất cả thủ một phương, hóa giải lực lượng mà hai nữ giao thủ tràn ra.
Nữ tử áo đỏ này là Thần Vương hỏa tu, tất nhiên cùng Hỏa gia có quan hệ!
- Liễu muội muội, đừng đánh, tỷ tỷ da mịn thịt mềm, cũng không muốn bị ngươi giày vò xấu!
Thân hình nữ tử áo đỏ lướt đi, kéo ra khoảng cách cùng Liễu Bán Yên.
Liễu Bán Yên nhăn mày lại nói:
- Nguyệt Nguyệt, ngươi tới nơi này làm cái gì?
- Tu vi tỷ tỷ không có rơi xuống a?
Áo đỏ nữ tử cười khanh khách, trong nháy mắt toát ra ngàn vạn phong tình, để cho tâm trí người hướng về. Nàng lập tức nghiêm sắc mặt nói:
- Chính thức giới thiệu, Hỏa linh nhất mạch Nguyệt Nguyệt!
- Nguyệt Nguyệt cô nương, ngươi là tới thay Hỏa gia xuất đầu sao?
Lâm Lạc có chút kỳ quái nói, hắn cũng không có từ trên người đối phương cảm giác được địch ý gì, đương nhiên cũng có khả năng nữ nhân này lòng dạ quá sâu, không lộ tình cảm nội tâm chút nào.
- Phải, cũng không phải!
Nguyệt Nguyệt nói lập lờ nước đôi.
- Không nên ấp a ấp úng!
Liễu Bán Yên thì biểu đạt ra tương đối không kiên nhẫn.
Nguyệt Nguyệt che miệng cười khẽ, vòng eo lắc nhẹ như Dương liễu trong gió, uyển chuyển vô cùng, đặc biệt là bộ ngực kia rất tròn, đi theo động tác này của nàng nhảy phục, đủ để cho sắc lang đỏ hồng mắt nhào lên, làm đức quân tử nước miếng chảy ròng.
Nàng cũng không sợ Liễu Bán Yên, tựa như Liễu Bán Yên không sợ nàng, hai người đều là Chân truyền đệ tử của Chí Tôn, đều nắm giữ không chỉ một đạo Thần Vương pháp tắc, có thể nói là kỳ phùng địch thủ.
- Sư tôn tuy xuất thân từ Hỏa gia, nhưng không thích phương thức xử sự của Hỏa gia, chỉ là niệm ở thân tình, mới cho giúp trợ nhất định.
Nguyệt Nguyệt không có việc thì cười, mới nói một câu cũng đã cười đến run rẩy hết cả người.
- Oa, có náo nhiệt cũng không gọi bản Ma Vương!
Sư Ánh Tuyết bắn ra.