Liễu Bán Yên giơ tay phải lên, trong tay lập tức nhiều một thanh trường kiếm do pháp tắc hình thành, vầng sáng Thất Thải lưu động, có đại khí thế không hiểu.
Đạt tới cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương này, thế gian trừ Chủ thần khí đã rất ít thần khí có thể phát huy ra chiến lực của bọn hắn, cho dù là thần khí bao hàm lực lượng cấp bậc lục tinh, Thất Tinh Thần Vương cũng không cách nào thừa nhận pháp tắc trùng kích, căn bản phát huy không ra toàn lực của bọn hắn.
Bởi vậy, Liễu Bán Yên thà rằng dùng pháp tắc hóa kiếm, cũng còn hơn dùng các loại thần khí khác chiến đấu.
- Giải Chi, chúng ta quấn lấy nàng, ngươi đi làm thịt tiểu tử kia!
Một gã Cửu Tinh Thần Vương của Hỏa gia hướng Chư Giải Chi nói.
- Tốt!
Chư Giải Chi còn đang muốn tự tay tiêu diệt Lâm Lạc, thiên tài vốn là đố kị, huống chi Lâm Lạc còn cướp đi ý trung nhân của hắn!
XÍU...UU!, XÍU...UU!, hai đại Cửu Tinh Thần Vương của Hỏa gia hướng Liễu Bán Yên liên thủ công tới, mà Chư Giải Chi thì hướng về Lâm Lạc oanh ra, tuy Lâm Lạc có được đại năng lực vượt qua hai ba cảnh giới giao chiến, thế nhưng mà gặp được Cửu Tinh Thần Vương cũng chỉ có tự than thở sinh không gặp thời!
Lâm Lạc thét dài một tiếng, thân hình trở mình, cực kỳ gian nan đi qua một kích này của Chư Giải Chi, điềm nhiên nói:
- Họ Chư, ngươi đây là không muốn sống nữa sao?
Cái gì, dám uy hiếp một gã Cửu Tinh Thần Vương?
Chư Giải Chi khí cực ngược lại cười nói:
- Bổn tọa ngược lại muốn nhìn, ngươi có bản lãnh gì có thể uy hiếp được bổn tọa!
Nói xong, hắn lại duỗi bàn tay lớn hướng Lâm Lạc theo qua.
Bành! Một cột nước xuyên không, đại uy lực vô cùng đáng sợ oanh hướng Chư Giải Chi! Bành, lại một đạo băng trụ tuôn ra! Bành, lại một đạo! Bành bành bành, trong nháy mắt, tám đạo cột nước, băng tiễn, mũi băng nhọn ngay ngắn hướng Chư Giải Chi đánh đi qua.
Cái gì!
Chư Giải Chi vẻ mặt biến đổi!
Công kích cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương?
Nếu chỉ có một đạo, như vậy dùng thực lực Cửu Tinh Thần Vương của Chư Giải Chi, tự nhiên có thể thong dong hóa giải! Nhưng đó là tám đạo ah, nếu hắn cứng rắn ăn mà nói, đủ để cho hắn ăn đến chết!
- Hắc!
Chư Giải Chi nào còn lo lắng đuổi giết Lâm Lạc, tuy hắn oán hận Lâm Lạc, nhưng mà tuyệt đối sẽ không bởi vì muốn giết Lâm Lạc mà đem tánh mạng mình đáp lên, vội vàng hóa thân hỏa diễm bỏ chạy.
Oanh, hỏa diễm hóa thực, Chư Giải Chi một lần nữa hiện ra thân hình, dùng biểu lộ vô cùng khiếp sợ nhìn về phía quanh người Lâm Lạc đột ngột xuất hiện tám đầu quái vật cự đại.
Hải Thú?
Dùng lịch duyệt của Chư Giải Chi, tự nhiên có thể nhận được lai lịch tám đầu quái vật khổng lồ kia, nhưng vấn đề là, Hải Thú từ trước đến nay kiệt ngao bất tuân, như thế nào lại nhìn về phía trên như là bảo tiêu của Lâm Lạc?
Hơn nữa càng thêm kỳ quái là, Thiên Địa thần thú một khi đạt tới Cửu Tinh Thần Vương sẽ mở ra thần trí, có được trí tuệ không kém gì nhân loại, yêu tu, nhưng nhìn tám đầu Hải Thú này lại như là dã thú Hậu Thiên cảnh, tràn đầy dã man cùng chưa khai hóa, nào có một điểm trí tuệ đáng nói?
Nhưng mà, ngàn vạn lần không nên xem thường những Hải Thú này!
Nắm giữ pháp tắc không quan hệ thể tích lớn nhỏ, nhưng lực lượng lại khác! Dưới cảnh giới giống nhau, thể tích càng lớn, lực lượng này cũng lại càng lớn! Đây cũng là vì cái gì yêu tu ở thời điểm phát huy toàn lực phải hóa thành nguyên hình, bình thường mà nói, bản thể của bọn hắn là không ai biết!
Chỉ từ lực lượng mà nói, Hải Thú có thể đè chết bất luận nhân loại, yêu tu nào, hơn nữa đối với nắm giữ pháp tắc cũng đạt tới trình độ Cửu Tinh Thần Vương, trên lý luận tồn tại như vậy là solo vô địch!
Trừ khi loại tồn tại đặc thù như Liễu Bán Yên, chẳng những nắm giữ Không Gian Pháp Tắc chỉ vẹn vẹn có 100 đại đạo, huống chi đem sáu chi trong đó đều diễn biến đến cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương! Nếu không, Hải Thú cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương tuyệt đối là bá chủ trong cảnh giới này!
Mà bây giờ rõ ràng có tám đầu tồn tại bá chủ như vậy liên thủ hướng hắn phát động công kích!
Chư Giải Chi không khỏi toàn thân chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, nghĩ đến trước kia Lâm Lạc nói "không muốn sống", cái này con mẹ nó căn bản không phải uy hiếp, mà là sự thật xích lõa ah!
Nếu tử chiến mà nói, hôm nay ba người Hỏa gia toàn bộ đều sống không nổi!
Bát đại Hải Thú cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương ngay ngắn hiện thân, tràng diện này thật sự là quá Bá Đạo, chẳng những Chư Giải Chi khiếp sợ đến thiếu chút nữa té cứt té đái, dù là hai đại Thần Vương khác cũng không khỏi dừng công kích lại.
Cho dù là dùng nội tình của Hỏa gia, cũng chỉ có thể xuất ra mười một Cửu Tinh Thần Vương! Thế nhưng mà mười một Cửu Tinh Thần Vương thực sự có thể đánh bại hoàn toàn tám đầu Hải Thú cùng cảnh giới sao? Lui một bước mà nói, cho dù có thể thắng, nhưng phải trả một cái giá bao nhiêu?
Chết một nửa là đoán chừng lạc quan nhất a?
Mà cho dù Hỏa gia chịu trả một cái giá lớn như vậy, nhưng lại có vị Cửu Tinh Thần Vương nào nguyện ý đi làm một trong mấy người hi sinh kia?
Trong khoảng thời gian ngắn, Hỏa gia Tam đại Cửu Tinh Thần Vương toàn bộ lâm vào trạng thái si ngốc.
Lâm Lạc đứng chắp tay, cũng không nói chuyện, lạnh như băng nhìn chằm chằm vào ba người Hỏa gia.
Chỉ là một nhị tinh Thần Vương rõ ràng dám đối với Cửu Tinh Thần Vương lộ ra thần sắc khinh miệt như thế! Ba người Hỏa gia đều là trong nội tâm bốc lên một đoàn hỏa diễm, bọn hắn vốn là Thần Vương nắm giữ Hỏa hệ pháp tắc, cái giận dữ này ai cũng hóa thành ba đoàn hỏa diễm hình người.
Nếu chỉ có một người Lâm Lạc, vậy bọn họ không cần nghĩ trực tiếp một cái tát đập đi qua! Nhưng khi nhìn tám đầu Hải Thú cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương bảo hộ ở bên người Lâm Lạc kia, bọn hắn chỉ có thể ngạnh sanh khắc chế xúc động trong nội tâm.
Ba đánh tám, đây là tìm đường chết sao?
Phải, Cửu Tinh Thần Vương muốn chạy, trừ Chí Tôn Thần Hoàng không có người có thể giết được! Nhưng nổi giận đùng đùng đi tới giết người, kết quả lại bị người xám xịt đuổi trở lại, cái này có mặt mũi sao?
Chỉ có mất mặt ném càng lớn!
Bởi vậy, ba người Chư Giải Chi đều là cắn răng khắc chế lửa giận trong lòng, đến loại cảnh giới như bọn hắn nếu còn không có thể khống chế cảm xúc của mình cũng có thể đi chết.
- Xem như ngươi lợi hại, chúng ta đi!
Một gã Cửu Tinh Thần Vương dậm chân một cái, vẻ mặt hậm hực, như là thụ bao nhiêu ủy khuất.
- Có sự tình dễ dàng như vậy sao?
Lâm Lạc lạnh lùng nói.
- Các ngươi đã chạy tới giết ta, hiện tại đánh không lại, vỗ vỗ bờ mông muốn chạy sao? Coi ta là tượng đất niết, không có một chút hỏa khí hả?
- Tiểu tử, ngươi bất quá là cáo mượn oai hùm, có cái gì tốt đắc ý?
- Là đắc ý hay không không quan trọng, nhưng cũng không phải các ngươi có thể tùy ý khi nhục!
Lâm Lạc nhàn nhạt nhìn xem ba người, ánh mắt lạnh như băng.
- Xuất ra chút thành ý, nếu không, các ngươi cũng đừng nghĩ trở về!
- Thiên hạ tám chi bổn nguyên, đối ứng lấy tám kiện Chí Tôn thần khí, bát đại Chí Tôn Thần Hoàng, làm sao có thể xuất hiện đệ cửu đạo bổn nguyên!
Liễu Bán Yên trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn không cách nào tiếp nhận việc này.
Thiên hạ Bát Pháp, đây là sự thật cả Thần giới công nhận!
- Oa, cái kia có phải ngày sau đại phôi đản ngươi sẽ trở thành Thần Hoàng thứ chín không!
Con mắt Sư Ánh Tuyết lóe sáng:
- Trách không được ngươi có thể đối phó bản Ma Vương, nguyên lai ngươi cũng là Thần Hoàng!
- Đại phôi đản, bản Ma Vương có phải nên đổi giọng gọi ngươi là đại Thần Hoàng bại hoại hay không?
- Được, muốn gọi như thế nào thì gọi như thế đó, ta chính là ta!
Lâm Lạc vừa cười vừa nói.
- Dưới đời này rõ ràng còn có đệ cửu đạo bổn nguyên pháp tắc... Không được, ta phải lập tức nói cho sư phụ!
Liễu Bán Yên nói xong liền đứng dậy.
- Đợi một chút!
Lâm Lạc vội vàng một tay nắm lấy cổ tay nàng.
- Ngươi muốn làm cái gì?
Liễu Bán Yên lại lấy ánh mắt trừng Lâm Lạc.
Như thế nào nữ nhân này ưa thích trừng người nhỉ!
Lâm Lạc lắc đầu, nói:
- Ta không thể bốc lên phong hiểm lớn như vậy!
- Ngươi cho rằng sư phụ ta sẽ ham Chí Tôn thần khí của ngươi?Thanh âm của Liễu Bán Yên bỗng nhiên cao lên, cũng toát ra phẫn nộ rất mãnh liệt. Trong lòng nàng, sư phụ nàng tự nhiên là tồn tại vĩ đại nhất, há có thể có tiếng xấu! như thế
- Không, chỉ là suy nghĩ cho mạng nhỏ của ta!
Lâm Lạc chỉ vào một chân đứt chân cuối cùng của Tử đỉnh nói:
- Ta lúc ban đầu đạt được cái Tử đỉnh này, phía trên chỉ có ba chân, thân đỉnh cũng nghiền nát! Ngươi nên biết, đây là Chí Tôn thần khí, có thể phá hư nó, vậy là dạng tồn tại gì?
Hí!
Liễu Bán Yên không khỏi cả kinh, cái miệng nhỏ nhắn mạnh mẽ hé mở, bộ dáng kia không khỏi để cho Lâm Lạc có loại tưởng tượng tà ác, có một loại xúc động muốn hôn đi lên.
- Ta không thể bốc lên nguy hiểm này!
Lâm Lạc một lần nữa nhắc lại nói:
- Có lẽ sư phụ ngươi không phải người nổ nát Tử đỉnh năm đó, nhưng thiên hạ có năng lực làm được điểm ấy, chỉ có bảy đại Chí Tôn còn sống, bí mật, vĩnh viễn là người biết rõ càng ít càng an toàn!
-Vậy tại sao ngươi nói cho ta biết?
Liễu Bán Yên tỉnh táo lại, đôi mắt đẹp nháy cũng không nháy nhìn xem Lâm Lạc.
- Chúng ta là bằng hữu!
Lâm Lạc chăm chú nói ra.
- Ôi sư tỷ, ngươi như thế nào đần như vậy, đại phôi đản rõ ràng là thích ngươi mà! Chỉ cần ngươi gả cho hắn, bí mật của hắn bị ngươi biết lại có thể thế nào?
Sư Ánh Tuyết rất giảng nghĩa khí làm thuyết khách cho Lâm Lạc.
Khuôn mặt của Liễu Bán Yên không khỏi đỏ lên, tuy trước kia Lâm Lạc đánh bại Hắc y nhân, lui Tinh Không Lưu, cường thế ở trong lòng nàng lưu lại dấu vết thật sâu, nhưng nói đến như vậy ái mộ đối với Lâm Lạc là kém xa.
Da mặt của Lâm Lạc rất dày, lén lút đối với Sư Ánh Tuyết dơ ngón tay cái, trên mặt hợp thời lộ ra một vẻ ái mộ, trong mắt có thâm tình. Tuy hắn cũng xa xa chưa nói tới chung tình đối với Liễu Bán Yên, nhưng vì Lâm gia từ trên xuống dưới nhiều miệng ăn như vậy, đã sinh ra, vẫn còn trong bụng, tương lai mới có thể ở trong bụng, hắn nhất định phải lưu Liễu Bán Yên lại.
Dù Liễu Bán Yên là Cửu Tinh Thần Vương, tâm tính tu dưỡng đã đạt tới trời sụp đổ ở trước mắt cũng sẽ không nháy mi, nhưng giờ phút này lại như thiếu nữ thế gian, khuôn mặt xoát thoáng một phát trở nên đỏ bừng, mạnh mẽ bỏ qua Lâm Lạc, một bộ bị dọa đến không nhẹ.
- Hắc hắc!
Lâm Lạc không khỏi bật cười, cái phong tình thẹn thùng vô hạn này để cho hắn cũng có chút tim đập thình thịch.
- Hắc hắc hắc!
Sư Ánh Tuyết ôm tay ở trước ngực, đồng dạng cười xấu.
- Ngươi cười cái gì?
Lâm Lạc xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng.
- Oa nha nha, đại phôi đản ngươi còn dám đụng tóc bản Ma Vương, bản Ma Vương muốn liều mạng với ngươi!
Sư Ánh Tuyết bất mãn kháng nghị nói.
...
Vài ngày sau, Liễu Bán Yên đều là tránh không có gặp Lâm Lạc, nhưng cũng không có ly khai Dưỡng tâm hũ, tựa hồ cam chịu cách làm của Lâm Lạc, tạm thời là sẽ không đem bí mật Tử đỉnh nói cho sư phụ nàng biết.
Nàng biến hóa, Nguyệt Nguyệt nhìn ở trong mắt.
Vốn là nha, nam nữ thiên hạ tình tình yêu yêu quản nàng chuyện gì. Nhưng Liễu Bán Yên lại không giống, chính là oan gia đối đầu của nàng, phàm là đồ vật Liễu Bán Yên ưa thích, nàng đều muốn tham gia một cước!
Huống hồ Lâm Lạc cũng có cái làm cho nàng tim đập thình thịch!
Đương nhiên, nếu không có Liễu Bán Yên quan hệ, nàng nhiều lắm là đối với Lâm Lạc hiếu kỳ, tuyệt đối sẽ không chủ động hướng hắn triển khai truy cầu, nhưng vì phá hư "tình cảm lưu luyến" của Liễu Bán Yên, nàng bất chấp!
Sau khi cua về, lại bỏ Lâm Lạc! Chẳng lẽ Liễu Bán Yên còn không biết xấu hổ "dùng" "thứ đồ vật" nàng vứt bỏ sao?
Đương nhiên Cửu Tinh Thần Vương tự nhiên có ngạo khí của Cửu Tinh Thần Vương, nàng chắc chắn sẽ không chủ động quấn lại, mà là thỉnh thoảng ở trước mặt Lâm Lạc triển lộ phong tình mê người thoáng một phát, lấy nàng tuyệt mỹ, hơn nữa dáng người gợi cảm như ma quỷ, đây quả thật cũng mang đến phức tạp rất lớn cho Lâm Lạc, thậm chí còn sinh ra ý nghĩ cứng rắn đoạt lấy nàng, lột hết quần áo hung hăng "khi dễ" một phen.
Thế giới này không thiếu mỹ nữ, lại càng không thiếu vưu vật, sinh ra chính là muốn làm cho nam nhân tâm ngứa!
- Đại phôi đản, bây giờ chúng ta đi đâu?
Sư Ánh Tuyết thư thư phục phục nằm ở trong ngực Hư Hải Quỳnh, ở trong Dưỡng tâm hũ, trừ Nguyệt Nguyệt, Thạch Nguyệt Nha cùng Lâm Lạc ra, ai không đem nàng trở thành bảo bối?
- Ta cũng không biết, tùy tiện đi một chút a, tổng có chuyện có thể làm!
Lâm Lạc thuận miệng nói ra.
- Ta đây ngược lại biết rõ nên đi đâu!
Liễu Bán Yên đột nhiên nói ra.
Lâm Lạc không khỏi đối với nàng mỉm cười nhìn lại, nữ nhân này trải qua mấy ngày nay lòe lòe trốn trốn, rốt cục chịu đi ra gặp người. Hắn nói:
- Ah, là sao?
- Ngươi cũng đã biết bát đại Chí Tôn thần khí cũng không phải lăng không sinh ra?
Nhưng Liễu Bán Yên không đáp hỏi lại.
Lâm Lạc sững sờ nói:
- Chẳng lẽ địa phương chúng ta muốn đi là địa phương Chí Tôn thần khí sinh ra đời?
- Sách, đại phôi đản không tính đần!
Sư Ánh Tuyết vỗ bàn tay nhỏ bé nói ra.
- Cái kia đến tột cùng là tồn tại như thế nào?
Lâm Lạc tự nhiên hiếu kỳ, chỗ có thần khí đều là Thiên Địa bao hàm dưỡng dục, bất đồng ở chỗ thần khí cấp thấp có thể có ngoại lực giao thiệp, nhưng thần khí càng là đẳng cấp cao lại càng thuần túy.
Ví dụ như Sơ thần khí, có thể đem thần liệu vùi sâu vào địa phương có pháp tắc chi lực nồng đậm, qua ức năm, thậm chí vài tỷ năm, chỉ cần thần liệu có thể thừa nhận được pháp tắc chi lực ăn mòn, như vậy dĩ nhiên là có thể thành thần khí.
Nhưng từ Thiên Thần khí hướng lên, thần khí hình thành cơ bản không phải sức người có thể nhúng tay.
- Đi ngươi đã biết rõ!
Sư Ánh Tuyết hì hì cười cười.