Các nàng Liễu Bán Yên là mỹ, nhưng tuyệt đối còn không có đạt tới loại đẳng cấp như Phong Sở Liên, có thể cho bất luận nam nhân gì đều tâm thần bấn loạn!
Đây chỉ có một giải thích, là địa phương này căn bản không có nữ nhân, mà nam tử cơ bắp kia lại ở chỗ này đợi vô hạn tuế nguyệt, chứng kiến heo mẹ cũng động tâm, gặp được mỹ nữ trong mỹ nữ như mấy người Liễu Bán Yên, tự nhiên sẽ khiếp sợ như là tám đời chưa từng gặp qua nữ nhân.
Ếch ngồi đáy giếng!
Không chỉ là chưa từng gặp qua mỹ nữ, càng là chưa từng gặp qua cường giả chính thức, lái bốn đầu hung thú Thần Vương cấp liền cho rằng vô địch thiên hạ!
Liễu Bán Yên khí thế nhẹ phát, bành bành bành, bốn đầu hung thú kia đồng thời dưới chân mềm nhũn, ngay ngắn quỳ xuống, thậm chí hất nam tử cơ bắp kia xuống, giống như bóng da cút ra ngoài.
Nam tử cơ bắp kia khó dấu mặt mũi tràn đầy khiếp sợ, chỉ là trước kia khiếp sợ là nhan sắc của tam nữ, mà lần này là bị thực lực của Liễu Bán Yên làm cho giật mình!
Bốn đầu hung thú hắn ngồi đều là Thần Vương ah!
Chỉ là phát ra khí thế lại để cho bốn đầu thần thú đồng thời bị dọa, cái này là thực lực đáng sợ đến bực nào?
- Nói, Cổ Lôi Thần Quốc này là cái đồ chơi gì?
Lâm Lạc đột nhiên mở hai mắt ra, một đạo Thất Thải dị quang trong mắt hắn lóe lên tức thì, hắn cười nhạt một tiếng, hướng nam tử cơ bắp kia hỏi.
Ngay tại vừa rồi, hắn luyện hóa toàn bộ chỗ tốt của sừng tê giác, tu vi đột tiến đến Tam Tinh Thần Vương trung kỳ, đồng dạng dùng trăm bước tính toán mà nói, như vậy cách hậu kỳ còn có bảy mươi bước, nếu có ba kiện bảo vật như vậy cho hắn luyện hóa, như vậy hắn tất nhiên có thể tiến vào Tứ Tinh Thần Vương.
Hắn đối với lai lịch của nam tử cơ bắp rất có hứng thú, phải biết rằng đây chính là tuyệt địa, ngay cả Thần Vương phổ thông cũng không dám đơn giản giao thiệp, nhưng Thượng Thiên Thần rõ ràng có thể ở chỗ này sống sót, bản thân là một kỳ tích.
- Ta… ta cảnh cáo các ngươi, cha ta là Thần Vương cường đại nhất thiên hạ, các ngươi dám vô lễ đối với ta, cha ta tất nhiên sẽ giết sạch các ngươi!
Nam tử cơ bắp kia ngoài mạnh trong yếu kêu lên.
Thần Vương cường đại nhất?
Lâm Lạc không khỏi cười cười, từ Chủ thần khí tiến vào Thần Vương, chỉ có thể có một đạo Thần Vương pháp tắc, nhưng như Liễu Bán Yên, Nguyệt Nguyệt, loại Thần Vương được Chí Tôn dạy dỗ đi ra thì là nắm giữ vài đạo Thần Vương pháp tắc.
Tuy đều là đồng nhất hệ, không thể so sánh với Lâm Lạc loại vượt qua đại đạo bất đồng này, thế nhưng đồng dạng không phải Thần Vương chỉ có một đạo pháp tắc có thể địch nổi!
Cho dù phụ thân nam tử cơ bắp kia chính là Cửu Tinh Thần Vương thì như thế nào, đại cũng chỉ tương đương cùng những người Chư Giải Chi này.
- Không rảnh nghe ngươi nói nhảm, hỏi cái gì đáp cái đó, không nên nói chút ít đồ vật không có ý nghĩa!
Lâm Lạc cho sắc mặt lạnh lẽo, đem khí thế nhẹ phát, lập tức tạo thành áp lực vô cùng cường đại cho nam tử cơ bắp.
Trong nội tâm nam tử cơ bắp kia biệt khuất, nhưng đối mặt bốn Thần Vương, đối phương lại không bán mặt mũi cho phụ thân hắn, chỉ bằng hắn là Thượng Thiên Thần lại ở đâu có lực lượng cậy mạnh, như thế nào cũng phải nhịn xuống.
Đợi phụ thân xuất mã, nhất định phải đuổi giết nam tử kia thành cặn bã, mà ba mỹ nữ này... trong lòng của hắn rung động.
Cũng thật sự là bởi vì hắn ở địa phương quỷ quái này không biết bao nhiêu năm, chứng kiến nữ nhân hạ thân sẽ cứng ngắc, trong đầu đều là xấu xa, ngay cả dưới loại tình huống này cũng phản ứng.
- Bản thiếu gia Mã Thành Phong, phụ thân ta là Cửu Tinh Thần Vương Mã Phổ Trạch, hừ, nhận thức mà nói, nhanh hướng bản thiếu gia quỳ xuống nhận tội!
Nam tử cơ bắp kia thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, tổng cho rằng lão tử hắn là đệ nhất thiên hạ, không có chuyện lão tử hắn làm không được.
Ba, Lâm Lạc rút cái tát đi qua, lực lượng tuôn ra, một loạt hàm răng của nam tử cơ bắp Mã Thành Phong lập tức phun ra. Lâm Lạc vốn là khinh thường cùng loại tiểu nhân vật này chấp nhặt, nhưng bây giờ có chuyện muốn hỏi, đối phương lại chỉ lo mang lão tử ra dọa người, Lâm Lạc cũng chỉ có thể nhắc nhở hắn thoáng một phát.
Mã Thành Phong oán độc trừng mắt nhìn Lâm Lạc, hắn là chưa từng nếm qua thiệt thòi lớn như vậy!
Thần Vương lại thế nào? Hắn còn không phải kỵ hung thú Thần Vương cấp dưới thân thể sao, nếu không phải lão tử hắn phát thệ không thể rời nơi này, Mã gia bọn hắn sớm có thể quét ngang thiên hạ, nhất thống cả Thần giới.
Nhớ kỹ cho bản thiếu gia!
Mã Thành Phong tuyệt đối là hiếm thấy, ở dưới tình huống như vậy còn dám nghĩ đến trả thù Lâm Lạc, hắn hừ hừ lả lướt vài cái, mới nói:
- Cha ta cảm ứng được trong Lôi Trì này dị động, đặc biệt lệnh bản thiếu gia đến đây xem xét… hừ, may mắn các ngươi không dám hạ Lôi Trì, nếu không hiện tại các ngươi đã là người chết!
Đối mặt với kẻ dở hơi như vậy, bốn người Lâm Lạc đều lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt, không phải bọn hắn không có hạ Lôi Trì, mà là bảo vật trong Lôi Trì đã bị Lâm Lạc lấy đi.
Lâm Lạc ngẫm lại, nói:
- Chúng ta phải ở chỗ này một thời gian ngắn, không muốn tìm phiền toái mà nói, thì đừng tới chọc chúng ta, mọi người nước sông không phạm nước giếng, nếu không tự gánh lấy hậu quả, cút!
Đối với loại người như Mã Thành Phong này, hắn thật sự khó có thể phát lên khách khí, tiện tay ném đối phương ra mấy trăm dặm, tính cả bốn đầu hung thú kia cũng cùng nhau bị hắn quẳng đi.
- Mã gia...
Nguyệt Nguyệt lộ ra một tia nhớ lại.
- Tỷ tỷ ngẫu nhiên nghe sư tôn nói, năm đó vị Lôi hệ Chí Tôn kia là họ Mã!
- Ồ?
Lâm Lạc hiếu kỳ nói:
- Không phải nói Thần Hoàng vẫn lạc, Thần Vương pháp tắc hắn truyền lại cũng sẽ bị Thiên Địa thu hồi sao? Nếu không, Lâm gia như thế nào lại xuống dốc đến bởi vì muốn tránh né Minh Ngục chiến tranh mà chạy trốn tới hạ giới?
- Đúng vậy, Thần Hoàng vẫn lạc, hắn truyền thừa lại Thần Vương pháp tắc xác thực sẽ chôn vùi hậu thế!
Liễu Bán Yên gật gật đầu, trầm ngâm thoáng một phát:
- Trừ khi…
- Trừ khi đạt được Chủ thần khí truyền thừa!
Lâm Lạc tiếp lời nói.
Nhân loại hoặc là yêu tu muốn tiến vào Thần Vương cũng cũng chỉ có hai loại biện pháp này. Đương nhiên bản thân Chí Tôn thần khí cũng có thể truyền thừa ra Thần Vương pháp tắc, tựa như mảnh vỡ Tử đỉnh bồi dưỡng được Tinh Điện mười Đại điện chủ, Minh Hà Vương, cùng với đại lượng Hải Thú Thần Vương.
Mã Phổ Trạch kia khả năng lớn nhất là đạt được một kiện Chủ thần khí nhận chủ, nếu như hắn là hậu đại Lôi hệ Chí Tôn, như vậy bản thân tất nhiên cũng là cực kỳ thân hòa Lôi hệ đại đạo, được Chủ thần khí nhận đồng cũng không khó khăn.
Đương nhiên cũng có khả năng phi thường nhỏ, cái kia chính là đối phương bị chân vạc thứ tám truyền thụ Lôi hệ Thần Vương pháp tắc!
Tương đối mà nói, cái khả năng này nhỏ đến không hợp thói thường.
Trước tận khả năng tăng cảnh giới lên!
Nơi này thật đúng là không thiếu cái lạ, đường đường lục tinh Thần Vương lại như lưu manh.
Sáu người sau lưng thanh niên cũng đồng dạng đều là nam tử, thực lực từ Tứ Tinh Thần Vương đến Ngũ Tinh Thần Vương không đều.
Nhạc Thường Côn nhướng mày, ngưng mắt hướng thanh niên kia nhìn lại nói:
- Minh Huy, ngươi đây là ý gì?
- Ah, nguyên lai là Thất Thập Tứ thúc, trách không được nhìn về phía trên quen mắt như vậy!
Thanh niên tên là Nhạc Minh Huy, vẻ bên ngoài của hắn thì cười nhưng trong lòng không cười giật xuống mồm mép.
- Nơi này cháu đã sớm nhìn trúng, Thất Thập Tứ thúc hãy để lại cho a!
Tuy hắn là vãn bối, nhưng trong giọng nói lại không có chút cung kính nào, gọi là thúc, nhưng tùy tiện giống như là phân phó hạ nhân .
Sắc mặt Nhạc Thường Côn lập tức trầm xuống:
- Ngươi dám ra lệnh cho ta?
- Có cái gì không dám!
Nhạc Minh Huy không cho là đúng nói:
- Ngươi là thứ đồ vật không có tiền đồ nhất Nhạc Gia, mấy ngàn vạn năm trước là lục tinh Thần Vương, đến hiện tại vẫn là dậm chân tại chỗ, quả thực là bôi đen cho lão tổ!
Lồng ngực Nhạc Thường Côn kịch liệt phập phồng, trong mắt như phun ra lửa!
Tuy là nhi tử Chí Tôn, thế nhưng mà Kim nguyên Chí Tôn rất biết sinh, trong đó chính thức kế thừa đến huyết mạch của hắn cũng bất quá bảy người, bảy người này tự nhiên sớm đến được Cửu Tinh Thần Vương.
Mà Nhạc Thường Côn bởi vì huyết mạch Chí Tôn yếu kém, ở trên thiên phú tu luyện kỳ thật cũng không thể so với Thần Vương bên ngoài tốt hơn chỗ nào, tiến cảnh không khoái kỳ thật cũng có thể lý giải. Nhưng còn có một vấn đề quan trọng, cái kia chính là chẳng những Kim nguyên Chí Tôn biết sinh, rất nhiều con cái của hắn cũng đồng dạng biết sinh!Người khác không tính, nhưng bảy Cửu Tinh Thần Vương này sinh hạ con nối dõi lại há có thể không hưởng thụ đãi ngộ tu luyện tốt nhất?
Con nối dõi của Kim nguyên Chí Tôn quá nhiều, người huyết mạch yếu kém như Nhạc Thường Côn, bồi dưỡng đến Thần Vương cảnh là không hề phí tâm tư gì, trông nom quyền hành trong tộc hoàn toàn giao cho bảy con cái xuất sắc nhất kia.
Điều này sẽ đưa đến tài nguyên tu luyện chếch đi, Nhạc Thường Côn là nhi tử Chí Tôn đạt được tài nguyên còn so ra kém cháu hắn, chỉ có thể mắt nhìn thấy nhóm người như Nhạc Minh Huy cái sau vượt cái trước!
Đương nhiên, hậu bối như vậy cũng không có mấy, hơn nữa bối phận tuy thấp, nhưng niên kỷ chân thật chưa hẳn nhỏ hơn hắn bao nhiêu, thậm chí còn có so với hắn lớn hơn.
Bởi vậy khi Nhạc Minh Huy châm chọc hắn cảnh giới "thấp kém", Nhạc Thường Côn tự nhiên tức giận đến tạc ngực, nếu không phải tài nguyên tu luyện phân phối bất công, hiện tại dù cho hắn không đạt được Cửu Tinh Thần Vương, nhưng Thất Tinh Thần Vương lại không thành vấn đề!
Đây cũng là nguyên nhân hắn không tiếc dùng Khôi Lỗi Thụ đến nịnh nọt Lâm Lạc, hắn rất cần ngoại lực như vậy, mà Khôi Lỗi Thụ tuy có thể bảo vệ tánh mạng, lại không thể tăng cường tu vi của hắn!
Nhạc Thường Côn thật sâu hấp khẩu khí, đã bình ổn cảm xúc phẫn nộ kia nói:
- Hung thú trấn thủ nơi đây là ta giết chết, lúc này các ngươi tới chặn ngang một cước, không biết là quá mức sao?
- Ha ha ha, Thất Thập Tứ thúc thật đúng là khoác lác, chỉ bằng các ngươi cũng làm thịt được đầu hung thú cấp bậc Thất Tinh Thần Vương kia?
Nhạc Minh Huy cười ha ha, mà sáu người phía sau hắn cũng cười đi theo.
Liễu Bán Yên, Nguyệt Nguyệt đều là khí tức không lộ ra, như vậy trong mấy người còn lại cảnh giới cao nhất là Nhạc Thường Côn, khó trách bọn hắn căn bản không tin tưởng Nhạc Thường Côn nói.
- Ngươi …
Nhạc Thường Côn rất muốn nói Lâm Lạc chính là yêu nghiệt có được lỗ đen pháp tắc, chiến lực cường đến không hợp thói thường! Nhưng ai có thể chưa từng thấy tận mắt sẽ tin tưởng có Thần Vương có thể sử dụng lỗ đen pháp tắc?
Đó căn bản là nói chuyện hoang đường viển vông!
Nếu Nhạc Thường Côn nói thật mà nói, chỉ sợ sẽ lọt vào bọn người Nhạc Thường Huy cười nhạo càng thêm không chịu nổi.
- Thất Thập Tứ thúc, nói như thế nào ta cũng là vãn bối, có lợi đương nhiên không thể quên hiếu kính trưởng bối một phần!
Nhưng Nhạc Minh Huy lại đột nhiên ý nghĩ xoay chuyển, trên mặt lại lộ ra biểu lộ âm tà nói:
- Nghe nói trước đây ít năm Thất Thập Tứ thúc vừa nạp mỹ thiếp, quốc sắc thiên hương, nếu chia xẻ cho tiểu chất chơi đùa, cái gì kia cũng có thể thương lượng!
- Sách, còn có tam mỹ nhân này, khó trách tu vi Thất Thập Tứ thúc chậm chạp, nguyên lai tinh lực toàn bộ lãng phí ở trên bụng nữ nhân!
- Tam nữ này tiểu chất cũng muốn!
Lâm Lạc cùng Nhạc Thường Côn chỉ có gặp mặt một lần, tự nhiên không muốn xen vào việc của người khác, huống hồ vẫn là việc nhà người ta.
Nhưng Nhạc Minh Huy rõ ràng đem chủ ý đánh tới trên người Liễu Bán Yên chúng nữ, cái này để cho hắn không thể không nộ, ít nhất ở trên danh nghĩa Hư Hải Quỳnh là thê tử của hắn, về Liễu Bán Yên thì là hắn đang theo đuổi, đã bị hắn coi thành một thành viên trong hậu cung.
Con dâu nhà mình bị người lôi ra ô nhục, Lâm Lạc là tuyệt đối sẽ không nhẫn.
Hắn giẫm chận tại chỗ mà ra nói:
- Thu hồi lời nói vừa rồi, hơn nữa xin lỗi!
- Ha ha ha, ngươi là ai, dám cùng bản thiếu gia nói như vậy?
Nhạc Minh Huy căn bản không có đem Lâm Lạc để vào mắt, ngược lại hướng Nhạc Thường Côn nhìn sang.
- Thất Thập Tứ thúc, ngươi từ nơi nào tìm được loại hạ nhân chẳng phân biệt được tôn ti này?
Tại Chí Tôn gia, Thần Vương cũng chỉ là hạ nhân mà thôi!
- Không che đậy miệng, đây là khách quý của ta!
Nhạc Thường Côn lạnh lùng nói ra, lực lượng mười phần.
Liễu Bán Yên, Hư Hải Quỳnh, Nguyệt Nguyệt là phân biệt đại biểu cho Tam Đại Chí Tôn, bản thân Liễu Bán Yên hai nữ càng là Cửu Tinh Thần Vương, có những người này đứng ở phía sau hắn, hắn lại có cái gì phải sợ?
- Ha ha ha, đó cũng là hồ bằng cẩu hữu a!
Nhạc Minh Huy không có thu liễm hung hăng càn quấy chút nào, mà tiếp tục hướng về Nhạc Thường Côn ép hỏi nói:
-Thế nào, Thất Thập Tứ thúc, tam mỹ nhân này ngươi có bằng lòng cho hay không? Phải biết rằng đây chính là Khôi Lỗi thụ, muốn phân cho Thất Thập Tứ thúc một phần, tiểu chất cũng rất đau lòng!
- Hừ!
Lâm Lạc dưới chân bắn ra, tật hướng Nhạc Minh Huy vọt tới.
- Chỉ là Tứ Tinh Thần Vương, cũng dám ở trước mặt bản thiếu gia làm càn!
Nhạc Minh Huy tay phải khẽ nâng, muốn ở Lâm Lạc bổ nhào vào cho hắn một kích.
- Xem phân lượng Thất Thập Tứ thúc, bản thiếu gia lưu ngươi một mạng!
XÍU...UU!, Lâm Lạc phát động không gian thuấn di, thân hình lóe lên đã xuất hiện ở trước người Nhạc Minh Huy, tay phải xiết chặt, thiết quyền bỗng nhiên oanh ra.
Nhạc Minh Huy không khỏi biến sắc, hắn không ngờ rằng Lâm Lạc vậy mà nắm giữ Không Gian Pháp Tắc, nhưng nói như thế nào hắn cũng là lục tinh Thần Vương, thực lực bày ở đàng kia! Bởi vậy, hắn không vội đẩy tay phải ra, có mười thành nắm chắc có thể nhẹ nhõm cầm xuống Lâm Lạc.
Nhưng mà đúng lúc này, sắc mặt Nhạc Minh Huy đột nhiên biến đổi!
Động tác của hắn chậm lại!