Ít nhất nửa canh giờ sau, Lâm Lạc mới hổ gầm một tiếng, ghé vào trên người Mã Cẩn Huyên không động đậy được nữa.
- Sư phụ, trước kia đồ nhi thật sự là sống uổng phí!
Mã Cẩn Huyên thì thào nói ra.
Tuy đây là một câu vuốt mông ngựa, nhưng Lâm Lạc vẫn là nghe tương đối thoả mãn, hắn y nguyên ở lại trong thân thể Mã Cẩn Huyên, bàn tay thì vuốt ve bộ ngực sữa kiên quyết rất tròn của đối phương, dù cho hắn đang nằm trên chúng nó.
- Khanh khách …
Mã Cẩn Huyên đột nhiên nghĩ đến cái gì, phát ra tiếng cười liên tiếp.
- Chuyên tâm một chút!
Lâm Lạc bất mãn nói, lúc này nàng rõ ràng còn cảm tưởng sự tình khác, thật sự là quá không "Tôn sư trọng đạo" !
- Vũ Chân luôn ở trước mặt ta bày phái đoàn sư tỷ, nhưng lần này ta lại lên làm sư mẫu của nàng, xem nàng còn đắc ý thế nào!
Mã Cẩn Huyên hiến môi thơm cho Lâm Lạc, dùng tay vuốt lên lưng hắn:
- Lòng dạ hẹp hòi.
Lâm Lạc lắc đầu liên tục, tâm tư những nữ nhân này hắn đời này là đừng muốn hiểu biết, nhưng vưu vật này ở dưới người hắn không ngừng vặn vẹo, để cho hắn hùng phong lại chấn, đại xà nhanh chóng thẳng mình, nhồi vào thân thể Mã Cẩn Huyên.
- Sư phụ, đồ nhi vừa muốn chết …
Mã Cẩn Huyên phát ra rên rỉ ỏn ẻn.
Đem tinh hoa hai ba đầu xà hoàn toàn luyện hóa, tu vi của Lâm Lạc lại có tiến bộ nhảy vọt, khoảng cách Tam Tinh Thần Vương hậu kỳ nhiều lắm là còn có 30 bước, mà Mã Cẩn Huyên càng là trực tiếp bế quan, những năm này nàng vốn là đạt được vô số chỗ tốt, tiếp cận đến Trung nguyên thần nhất trọng thiên đỉnh phong, hiện tại chia xẻ đến nhiều lực lượng tích lũy cùng pháp tắc cảm ngộ như vậy, đã có được tư cách đột phá.
Từ Dưỡng tâm hũ đi ra, Hư Hải Quỳnh trực tiếp ném cho hắn bạch nhãn, mà thần sắc của Liễu Bán Yên cũng tương đối bất thiện, cầm một chạc cây màu đen quơ quơ.
Dưỡng tâm hũ chỉ là Nguyên thần khí, lại há có thể ngăn cản được mấy Thần Vương này cảm ứng? Cái này vừa mới đánh xong một trận chiến liền không thể chờ đợi được đi tìm nữ nhân, hơn nữa còn là đồ đệ của mình, cái này tự nhiên để cho Liễu Bán Yên cùng Hư Hải Quỳnh sinh khí.
Nhất là Hư Hải Quỳnh, như thế nào cũng là phu nhân cùng Lâm Lạc bái đường chính quy, như thế nào Lâm Lạc không tìm nàng?
Lâm Lạc cười khổ, Hỗn Độn Dung Lô chính là đại bí mật của hắn, chỉ có những thê tử của hắn biết rõ, Liễu Bán Yên Sư Ánh Tuyết có thể biết một chút, nhưng tuyệt đối không có khả năng hoàn toàn.
Chẳng lẽ tìm Liễu Bán Yên cùng Hư Hải Quỳnh nói hắn hấp thu quá nhiều tinh khí, còn có lệ khí cần phát tiết, muốn các nàng phối hợp thoáng một phát? Cái này không bị hai nữ trở thành sắc ma cầm bạch nhãn trừng chết mới là lạ!
Lâm Lạc mặt dạn mày dày cười cười, tiếp nhận chạc cây đen nhánh kia, nếu không phải hắn có Hỗn Độn Dung Lô có thể chứng kiến vầng sáng lực lượng, tuyệt đối sẽ cho rằng Liễu Bán Yên tùy tiện ở đâu lấy nhánh cây đến lừa gạt hắn.
- Đây là cái gì?
Hắn quay đầu nhìn Sư Ánh Tuyết, còn là tiểu nha đầu tốt nhất, tuy không có tim không có phổi, nhưng sẽ không vì chuyện như vậy mà tức giận.
- Nữu Nữu cũng không biết! Bất quá, cái đồ chơi này còn không có hoàn toàn trưởng thành, ngày sau là có thể đạt tới lực lượng tích lũy cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương, đến lúc đó lại bị hai đầu thối xà kia luyện hóa hợp ở thể nội mà nói, hai đầu thối xà kia sẽ vô cùng lợi hại!
Sư Ánh Tuyết chậc chậc nói ra.
- Đáng tiếc, đây là Lôi hệ thần liệu!
Nguyệt Nguyệt lộ ra một vẻ thất vọng, nếu như là Hỏa hệ thần liệu mà nói, nàng tuyệt đối sẽ ra tay cầm xuống, cái kia đối với thực lực nàng tăng lên cũng không phải là nhỏ tí tẹo.
- Ồ, đoạn đường này ngươi thu thập nhiều Lôi hệ thần liệu như vậy... Chẳng lẽ kiện Chí Tôn thần khí trên người của ngươi là Lôi hệ? Thật quái, nếu như vậy mà nói, gia hỏa tự xưng Tử Lôi nhất mạch truyền thừa kia lại là chuyện gì xảy ra?
Nàng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc.
- Mặc kệ ngươi!
Lâm Lạc thu cành cây kia vào trong cơ thể, trực tiếp mở ra Hỗn Độn Dung Lô luyện hóa thần liệu này.
Nguyệt Nguyệt tức giận đến toàn thân phát run, cái gia hỏa này, như thế nào luôn dùng loại ngữ khí này nói với nàng?
Liễu Bán Yên thì hiện lên một dáng tươi cười không thể phát hiện, nàng cùng Nguyệt Nguyệt cảnh giới giống nhau, thực lực không kém nhau, lại không thể thực sự liều chết chiến một trận, ai cũng không thể chính thức áp đảo ai. Nhưng Lâm Lạc đã ba phen mấy bận để cho Nguyệt Nguyệt ăn thiệt thòi, ở Liễu Bán Yên mà nói, tương đương với thay nàng hung hăng xả giận.
Nghĩ đến Lâm Lạc trước kia đã từng nói qua muốn truy cầu mình, nàng không khỏi hà phi hai gò má, lộ ra thái độ thẹn thùng của tiểu nhi nữ.
Từ chỗ ba đầu xà được đến thần liệu chính là Bát Tinh Thần Vương cấp bậc, nếu như không phải là bị các nàng Liễu Bán Yên sớm lấy ra, mà tiếp tục ở trong huyệt động hấp thu Lôi Trì chi lực mà nói, tuyệt đối có thể đạt tới trình độ Cửu Tinh Thần Vương!
Sở dĩ Lôi Trì này nhìn về phía trên Lôi Điện chi lực mỏng manh, chính là vì đại lượng lôi hệ chi lực bị khối thần liệu kia hấp thu, nếu như hoàn toàn hấp thụ sạch sẽ mà nói, hắc thụ kia cuối cùng nhất sẽ đạt tới cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương.
Tuy hiện tại còn không có đạt đến mức tận cùng, nhưng đối với Lâm Lạc mà nói vẫn là một bữa tiệc lớn, tu vi vừa mới đột nhiên tăng mạnh xuất hiện tăng nhiều lần nữa, một lần hành động xung phá Tam Tinh Thần Vương hậu kỳ, cách đỉnh phong cũng không xa.
Hắn hết sức hài lòng gật đầu, chỉ cần có một khối thần liệu cấp bậc Tứ Tinh Thần Vương, như vậy hắn tất nhiên có thể đột phá đến Tứ Tinh Thần Vương!
Duy nhất đáng tiếc chính là, tại đây sản xuất thần liệu ẩn chứa độ cao pháp tắc cũng chỉ có cấp bậc Thượng Thiên Thần đỉnh phong, chế ngự ở Thiên Địa quy tắc, dù thế nào cũng không thể đạt tới cấp bậc Thần Vương.
Bởi vậy, Lâm Lạc đối với nắm giữ Lôi hệ pháp tắc cũng thủy chung chỉ có thể dừng lại ở Thượng Thiên Thần đỉnh phong.
Bốn ngày sau, Lâm Lạc chấm dứt bế quan ly khai Lôi Trì, mà lúc này ba người Liễu Bán Yên đã sớm ở một bên chờ.
Tại đây hoàn cảnh ác liệt, Thượng Thiên Thần cũng bị thuấn sát, tuyệt đại bộ phận người trong Dưỡng tâm hũ là không thể nào đi ra hít thở không khí, trừ Liễu Bán Yên, Nguyệt Nguyệt cùng Hư Hải Quỳnh Tam đại Thần Vương ra, cũng chỉ có quái thai Sư Ánh Tuyết mới có thể hoành hành không sợ.
- Để cho các ngươi đợi lâu!
Lâm Lạc áy náy cười cười, nói cho cùng Liễu Bán Yên cùng Sư Ánh Tuyết đều là cố ý đến cùng hắn, hắn đương nhiên ôm tương đối cảm kích. Về phần Nguyệt Nguyệt cùng Hư Hải Quỳnh tất bị hắn hoa lệ bỏ qua, kia đều thuộc về không mời mà tới.
- Soái đệ đệ, ngươi thần thần bí bí đến tột cùng là đang làm cái gì? Hơn nữa, tu vi của ngươi giống như lại tinh tiến không ít!
Đôi mắt đẹp của Nguyệt Nguyệt tỏa ánh sáng, nàng hơi có chút đầu mối, nhưng cũng không phải rất khẳng định, dù sao nàng phỏng đoán quá lớn gan, để cho chính nàng cũng không thể tiếp nhận!
- Ai, sư tỷ luôn khẩu thị tâm phi như vậy! (Lời không đúng tâm).
Sư Ánh Tuyết giang tay, bộ dáng thật bất đắc dĩ.
- Nữu nữu, muội muốn bị đánh đòn phải không?
Liễu Bán Yên càng thêm đỏ mặt.
Lâm Lạc cười ha ha, cất bước đi lên trước thật tùy ý nói:
- Nếu Nhạc tiểu thiếu gia còn muốn bị đánh, làm sao ta lại không biết xấu hổ mà cự tuyệt đây?
Nhạc Tử Thạch không nghĩ tới Lâm Lạc lại không cho hắn chút mặt mũi, ngay trước mặt hắn còn đòi đánh con của hắn, sắc mặt không khỏi tối sầm, Nhạc Minh Huy nhịn không được kêu lên:
- Tiểu tạp chủng, ngươi nói cái gì!
- Không cần nói nhiều!
Nhạc Tử Thạch đưa tay nhấn lên vai của Nhạc Minh Huy một cái, mặt ngoài giống như khuyên can đứa con, nhưng một cỗ lực lượng thật lớn đã dũng mãnh tràn vào trong thân thể Nhạc Minh Huy.
Chỉ trong nháy mắt khí tức Nhạc Minh Huy trương lên, trực tiếp từ lục tinh thần vương tăng lên tới bát tinh thần vương!
Đây là thủ đoạn nghịch thiên mà chỉ có cửu tinh thần vương mới có thể thi triển, hơn nữa điều kiện vô cùng hà khắc, chẳng những yêu cầu song phương cần có quan hệ huyết thống, còn phải có được chí tôn huyết mạch, nếu không người thừa nhận căn bản không có khả năng tiếp nhận được lực lượng như thế!
- Ha ha ha…
Nhạc Minh Huy cảm giác toàn thân có lực lượng vô cùng cường đại, một loại cảm giác vô địch đủ oanh vỡ thiên địa, nhưng pháp tắc cũng không phải do hắn tự mình lĩnh ngộ, chỉ có thể trực tiếp đánh ra mà không có khả năng tùy tâm sở dục tiến hành biến hóa.Nhưng như vậy cũng đã đủ, lực lượng tuyệt đối có thể nghiền áp hết thảy!
- Tiểu tạp chủng, mau tới đây nhận lấy cái chết!
Nhạc Minh Huy đỏ mắt quát, thứ nhất là oán hận Lâm Lạc, thứ hai là do hiện tại thừa nhận quá nhiều lực lượng, đây đã vượt qua khả năng của hắn, làm sao không trả giá thật lớn?
Sắc mặt Lâm Lạc lạnh như băng, tuy rằng hắn không muốn giết người, nhưng miệng Nhạc Minh Huy thúi như vậy, hắn không đánh cho tên kia biến thành bãi bùn lầy mới lạ!
- Chết!
Nhạc Minh Huy vung một chưởng đánh thẳng tới Lâm Lạc, lực lượng bát tinh thần vương thật giống như cuồng phong sóng thần, tràn ngập lực sát thương đáng sợ.
Lâm Lạc nháy mắt hóa thân hắc động, hai đấm trương lên, không chút yếu thế nghênh tiếp.
Hiện tại hắn đã có thể chém giết thất tinh thần vương, cùng bát tinh thần vương chiến đấu ngang tay, mà Nhạc Minh Huy lại không phải bát tinh thần vương chân chính, chỉ tạm thời lấy được tu vi bát tinh thần vương, tựa như một nhà giàu mới nổi chỉ biết dùng vàng đi tạp người, căn bản không biết hợp lý lợi dụng lực lượng bản thân mình.
Giao thủ chỉ hơn trăm hiệp Lâm Lạc đã chiếm cứ thượng phong, đem Nhạc Minh Huy đè nặng đánh.
Hắc động pháp tắc!
Nhạc Tử Thạch cũng giống như Nhạc Thường Côn, lộ ra biểu tình tuyệt đối không thể tưởng tượng, thật lâu còn chưa thể tỉnh hồn lại, ngay cả con trai hắn bị người đè nặng đánh cũng còn chưa ý thức.
- Cha, cứu mạng! Cứu con!
Nhạc Minh Huy oa oa kêu thảm thiết, hắn làm sao có thể nghĩ đến cho dù mình đã lấy được lực lượng bát tinh thần vương nhưng vẫn gặp kết cục bị đè xuống đánh, khí thế vừa tan nhất thời liền bộc lộ ra một mặt không chịu nổi của chính mình.
- Đáng đánh! Đáng đánh!
Sư Ánh Tuyết ở một bên vỗ tay kêu lên vui mừng:
- Đại phôi đản, theo bên trái đến một quyền, đúng đúng rồi, tiếp tục bên dưới một quyền, oa, người bay không trung, lại giẫm xuống đi, oành, không còn thấy người, ha ha ha…
- Dừng tay!
Nhạc Tử Thạch vội vàng quát bảo ngưng lại, hắn vốn muốn cho con mình đến báo thù, không phải bị người đánh! Ai có thể nghĩ đến Lâm Lạc lại yêu nghiệt như thế, tứ tinh thần vương lại có thể đè nặng bát tinh thần vương mà đánh!
- Nhạc thế huynh, cuộc chiến còn chưa chấm dứt, ngươi đừng nhúng tay thì tốt hơn!
Liễu Bán Yên đồng dạng bước ra, hướng Nhạc Tử Thạch lạnh lùng nói, trước đó nàng đã nhường một bước cho Nhạc Tử Thạch, hiện tại tự nhiên sẽ không tiếp tục lui nhường.
Chiến đấu còn chưa chấm dứt? Chưa chấm dứt mà con mình đã bị đánh thảm như vậy, nếu đợi tới khi đánh xong còn có khối xương cốt đầy đủ hay sao?
Nhạc Tử Thạch đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Liễu Bán Yên.
Trừ phi là đem Nhạc Thường Côn cùng Nhạc Tử Thạch cùng nhau diệt khẩu, nếu không Lâm Lạc khẳng định không thể giết Nhạc Minh Huy, dù sao hắn là hậu nhân của chí tôn.
Có thể đánh, có thể mắng, chỉ cần không chết người thì chí tôn cũng sẽ không vì chút việc như vậy mà xuất thủ. Nếu thật giết người mà không giải quyết được hai người Nhạc Tử Thạch, như vậy Kim Nguyên chí tôn tuyệt đối sẽ tự mình ra tay.
Trước mắt Lâm Lạc còn chưa có năng lực trở mặt với chí tôn, hắn vẫn phải nhẫn nhịn!
Nhưng không thể giết người cũng không có nghĩa là không thể đánh người, Lâm Lạc cơ hồ xuất cả hỏa lực, loạn quyền như mưa, làm toàn thân da thịt máu huyết của Nhạc Minh Huy bay tứ tung, khớp xương không ngừng gãy, chỉ tránh né không làm thương tổn thần hồn của hắn.
Nhạc Tử Thạch liên tục gầm lên giận dữ, nhưng bị Liễu Bán Yên ngăn trở hắn căn bản không thể xông qua!
Người của Nhạc gia thật quá nhiều, ngoại trừ bảy con trai có tiền đồ nhất đã lấy được hai đạo pháp tắc của kim hệ thần vương, những người khác đều chỉ lấy một đạo, nhưng còn chưa phân được đến!
Nắm giữ hai đạo kim hệ pháp tắc làm sao có thể so sánh với Liễu Bán Yên đã nắm giữ sáu đạo không gian pháp tắc?
Nếu không phải Liễu Bán Yên hạ thủ lưu tình, Nhạc Tử Thạch cũng đã rập khuôn theo đứa con, bị đánh đến nỗi ngay cả Kim Nguyên chí tôn cũng không nhận ra!
Đánh tới khi Nhạc Minh Huy chỉ còn lại một đống thịt nhão, một đống vỡ cốt, lúc này Lâm Lạc mới thu hồi nắm tay. Nhưng đừng nhìn Nhạc Minh Huy thê thảm như vậy nhưng vì tinh thần không bị hao tổn, lập tức có thể đem thân thể phục hồi, chỉ phải tổn thất thần huyết, cần có thời gian thật dài mới có thể tu luyện trở về.
Điểm trả giá đó hắn nhất định cần phải trả!
Sắc mặt Nhạc Tử Thạch xanh mét, bật lui vài bước không tiếp tục công kích Liễu Bán Yên, đã đánh xong, hắn còn xông tới cái rắm! Hắn hung tợn nhìn chằm chằm Lâm Lạc, trong ánh mắt chớp động vẻ kinh hãi mãnh liệt!
Tứ tinh thần vương đã có được năng lực chống lại bát tinh thần vương, nếu hắn còn đề thăng thêm một cảnh giới chẳng phải cả cửu tinh thần vương cũng không làm gì được hắn?
Nếu như nói trước đó Nhạc Tử Thạch còn có hoài nghi có phải nhớ lầm tu vi của Lâm Lạc hay không, nhưng hiện tại hắn đã có thể xác định Lâm Lạc tuyệt đối có được thiên phú yêu nghiệt như thế! Chỉ sợ không bao lâu nữa tiểu tử kia có thể tiến vào ngũ tinh thần vương, ngay cả hắn cũng chỉ có thể giương mắt mà nhìn!
Mà một khi Lâm Lạc tiến vào cửu tinh thần vương thì dưới gầm trời này còn có thần vương nào có thể đối kháng được Lâm Lạc? Cho dù đồng thời nắm giữ được năm trăm kim hệ đại đạo thì như thế nào, chí tôn không hiện, tiểu tử kia tuyệt đối thiên hạ vô địch!
Vì sao lại có yêu nghiệt như vậy?
Hiện tại ý tưởng duy nhất của Nhạc Tử Thạch chính là liều lĩnh làm thịt Lâm Lạc, không cho hắn có được một ngày đại thành chân chính. Nhưng Liễu Bán Yên đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, hắn có ra tay làm sao lấy được ưu đãi?