Tuy hắn buông lỏng tay, nhưng Liễu Bán Yên còn ở vào trạng thái tuyệt đối hỗn loạn, trên mặt đẹp lập tức bay lên hai rặng mây đỏ, toàn thân đều nhiễm lên một tầng ửng đỏ, một cổ nhiệt khí từ trên người của nàng xông ra.
- Chậc chậc chậc, Liễu muội muội phát tao sao?
Nguyệt Nguyệt ở trên ngực Liễu Bán Yên nắn một cái.
- Mặc dù nhỏ một chút, nhưng hình dạng coi như không tệ, độ kiên quyết cũng đủ rồi!
- Nguyệt… Nguyệt…
Liễu Bán Yên lập tức giận dữ, lúc này có thể làm cho nàng từ trong tình yêu nam nữ tỉnh táo lại, cũng chỉ có oan gia đối đầu Nguyệt Nguyệt này rồi.
- Đến truy tỷ tỷ a!
Nguyệt Nguyệt phát ra tiếng cười liên tiếp, thân hình nhoáng một cái, đã chạy ra ngoài.
Liễu Bán Yên tự nhiên lập tức đuổi theo, một đường đều là tiếng cười động lòng người của Nguyệt Nguyệt.
Thời điểm hai nữ đi ra bên ngoài cung điện, chỉ thấy Lâm Lạc cùng Tinh Vô Ngân cũng đang giằng co mà đứng, các nàng lập tức đình chỉ truy trốn, đều dùng thần sắc nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Tinh Vô Ngân.
Vấn đề này Loạn Không Chí Tôn không thích hợp nhúng tay, mà Tinh Vô Ngân chẳng những là nhân vật cấp bá chủ trong Cửu Tinh Thần Vương, càng là có được thể chất đặc thù, ngay cả Liễu Bán Yên cùng Nguyệt Nguyệt liên thủ cũng khó có thể chiến thắng hắn, Lâm Lạc nên làm cái gì bây giờ?
- Đại thối đầu, để cho Nữu Nữu Đại Ma Vương đến chiếu cố ngươi!
Sư Ánh Tuyết động thân mà ra.
Tinh Vô Ngân lại căn bản không để ý tới nàng, mà thủy chung dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc nói:
- Tiểu tử, ngươi vẫn là giống như trước đồng dạng, chỉ có thể dựa vào nữ nhân thay ngươi xuất đầu sao?
Hắn tự nhiên muốn bỏ qua Sư Ánh Tuyết, tuy tiểu nha đầu vẻn vẹn là Hư thần cảnh, nhưng lại là hư vô chi thân, không phải Chí Tôn không thể tổn thương, nếu hai người đánh nhau mà nói, cái kia đánh lên mấy nguyên kỷ cũng là ai cũng tổn thương không đến ai.
Lâm Lạc cười ha ha nói:
- Ngươi như thế nào mau quên như vậy, ta nhớ được người nào đó đã từng nói qua, về sau nhìn thấy ta sẽ đi vòng qua đấy!
Tinh Vô Ngân không khỏi thẹn quá hoá giận, ở trên tay Lâm Lạc bị nhục chính là hắn vô cùng nhục nhã! Tuy về sau hắn biết Lâm Lạc chính là Chí Tôn tương lai có được Thôn Thiên đỉnh, nhưng cơn tức này lại cuối cùng nuốt không trôi.
Hiện tại Lâm Lạc không có Chí Tôn thần khí, đúng là thời điểm hắn lấy lại công đạo, tuy ở Loạn Không điện không có khả năng sát nhân, nhưng hắn nhất định sẽ làm cho Lâm Lạc ăn đủ đau khổ, đương nhiên, nếu Lâm Lạc thụ kích thích, theo hắn đến nơi khác chiến một trận mà nói, hắn sẽ không để ý lấy mệnh Lâm Lạc, cùng lắm thì trốn về bên người lão tử hắn nghỉ ngơi một thời gian ngắn.
- Hãy bớt sàm ngôn đi, lúc trước ngươi cũng không quá đáng là ỷ vào thần kiếp chi uy mà thôi!
Tinh Vô Ngân hướng trên mặt của mình thiếp vàng, tận lực muốn đem mặt mũi đòi lại.
- Cùng ta chiến một trận, bản thiếu gia muốn biết một chút về năng lực của Chí Tôn tương lai!
Hắn đây là đang cố ý vạch trần vết sẹo của Lâm Lạc, đối với bất luận kẻ nào mà nói, thấy được hi vọng tiến vào Chí Tôn rồi lại lọt vào ách diệt như thế, đây tuyệt đối là tra tấn lớn nhất thế gian a?
Bởi vậy Tinh Vô Ngân mới không có cố ý muốn giết Lâm Lạc, còn sống mới có thể để cho Lâm Lạc lúc nào cũng cảm thụ toàn tâm đau nhức kia!
Hắn sẽ không ngại đến lửa đổ thêm dầu, ở trên vết sẹo của Lâm Lạc lại vung thêm muối, lại cho người này một bại, hoàn toàn nát bấy tin tưởng của Lâm Lạc.
Thật đúng là cho rằng hắn là hổ lạc đồng bằng sao?
Lâm Lạc cười nhạt một tiếng, hai đấm chấn động nói:
- Ít làm kỷ nữ còn muốn lập bàn thờ trinh tiết đi, muốn đánh cứ đánh, sao nói nhảm nhiều như vậy!
- Hừ, ngươi thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, đến lúc này còn dám mạnh miệng! Tinh Vô Ngân cười lạnh một tiếng, thân hình nhảy ra hướng về Lâm Lạc là một chưởng đánh ra.
Tám đạo pháp tắc vận chuyển, Lâm Lạc thét dài một tiếng, hướng về Tinh Vô Ngân nghênh đón.
Bành! Bành! Bành!
Hai người lập tức triển khai đại kích chiến, quyền đến chưởng đi, một quyền liền có thể nổ nát tinh thần, một chưởng có thể phá vỡ hư không, cũng may đây là đang ở phụ cận Loạn Không điện, có đại năng lực của Loạn Không Chí Tôn bảo hộ, nếu không hư không này đã sớm nghiền nát, đại lượng không gian loạn lưu, hơn nữa dư âm của hai người giao chiến không biết sẽ tạo thành phá hư đáng sợ cở nào.
Một cái là nhi tử Chí Tôn, Cửu Tinh Thần Vương, cái khác thì là Chí Tôn tương lai, độc chưởng chín đạo bổn nguyên pháp tắc, rõ ràng ở trong thời gian ngắn chiến ngang tay!
Lâm Lạc độc chưởng chín đạo bổn nguyên pháp tắc, tuy hiện tại chỉ có thể phát huy uy lực Thần Vương cấp, hơn nữa Thôn Phệ pháp tắc cũng chưa từng có trong chiến đấu phát sinh qua tác dụng, nhưng tám đạo pháp tắc chi lực Thần Vương cấp cũng đủ làm cho hắn có được uy năng đuổi giết Cửu Tinh Thần Vương.
Nhưng Tinh Vô Ngân lại không phải Cửu Tinh Thần Vương tầm thường, mà còn có một thân phận càng thêm hiển hách… nhi tử Chí Tôn!
Thể chất của hắn đặc thù, có thể đem thân thể lui trở về bất kỳ một thời gian nào, do đó cam đoan ăn vào tổn thương gì cũng sẽ không đối với hắn tạo thành tính đả kích thực chất, cái này ở trên tiên thiên quyết định hắn là "bất bại".
Tinh Vô Ngân cười lạnh, đừng nhìn hiện tại lực lượng của Lâm Lạc hùng hồn, cùng hắn liều cái kỳ phùng địch thủ, nhưng cuối cùng sẽ có thời điểm lực lượng hao hết, huống chi hắn vẫn là "Bất Tử" chi thân, căn bản không quan tâm đấu pháp dùng tổn thương đổi tổn thương.
Trước kia, hắn là khinh thường loại phương thức thủ thắng giống như vô lại này, nhưng đối mặt một yêu nghiệt, hắn vừa vội báo thù, Tinh Vô Ngân tự nhiên là rốt cuộc đành phải vậy.
Hắn muốn hao tổn chết Lâm Lạc!
Lâm Lạc không có hóa thân Hắc động, bởi vì trong trí nhớ Tử Đỉnh truyền tới, Lâm Thương La là lấy một địch tám, dốc sức chiến đấu bát đại Chí Tôn cường giả! Lâm Thương La cũng không có nắm giữ những pháp tắc khác, nhưng có thể Bá Đạo như thế, cái kia nói rõ kỳ thật Thôn Phệ pháp tắc không chỉ có thể dùng ở trên việc tu luyện.
Hắn am hiểu nhất đúng là pháp tắc lĩnh ngộ, vừa vặn Tinh Vô Ngân cũng không có khả năng đối với hắn tạo thành uy hiếp trí mạng, hoàn toàn có thể trở thành đá mài đao của hắn, để cho hắn đem uy năng của Thôn Phệ pháp tắc chính thức phát huy ra.
Bành! Bành! Bành!
Hai người kích liệt giao chiến, tràng diện vẫn là kết quả bất phân thắng bại, nhưng cân nhắc đến đặc tính "Bất Tử" của Tinh Vô Ngân, trận chiến đấu này người thắng tuyệt đối không thể là Lâm Lạc.
Liễu Bán Yên, Hư Hải Quỳnh, Phượng Niệm Yên một đám nữ nhân không có bị Lâm Lạc "dọn dẹp" đều là toát ra thần sắc khẩn trương, quan tâm sẽ bị loạn, các nàng cũng không muốn chứng kiến Lâm Lạc bị đánh bại.
Lâm Lạc cũng không muốn thua ở trong tay Tinh Vô Ngân, trong lòng của hắn có cổ ngạo khí!
Trong óc không ngừng hiển hiện lấy tràng diện Lâm Thương La đại chiến bát đại Chí Tôn, Lâm Lạc một bên chống đỡ lấy công kích của Tinh Vô Ngân, một bên đang không ngừng suy diễn Thôn Phệ pháp tắc biến hóa.
Tuy trên mặt mang dáng tươi cười trào phúng, nhưng trong ánh mắt càng nhiều hơn là ghen ghét, tựa hồ muốn toát ra hỏa đến, những năm này hắn một mực đang theo đuổi chúng nữ Liễu Bán Yên, nhưng vô luận là Liễu Bán Yên, Nguyệt Nguyệt hay là Hư Hải Quỳnh đều không có đưa hắn coi làm chuyện quan trọng, miễn cưỡng ứng phó hắn thoáng một phát cũng là xem ở phân lượng bảy đại Chí Tôn muốn liên thủ đối kháng Lâm Thương La, không nên chế tạo mâu thuẫn bên trong.
Nhưng Lâm Lạc vừa xuất hiện những nữ nhân này liền chủ động dán đi lên, cái này để cho Tinh Vô Ngân làm sao có thể đủ tiếp thụ?
Muốn nói thân phận, Lâm Lạc tuy cũng là hậu đại Chí Tôn, lại căn bản không bị chào đón, thậm chí ngay cả Lâm Thương La cũng muốn giết hắn! Mà cho dù Lâm Thương La đối đãi hắn vô cùng tốt cũng vô dụng, thôn phệ Chí Tôn là địch nhân của bảy đại Chí Tôn, song phương căn bản không có khả năng ngang hàng ở chung, thân phận hậu nhân Chí Tôn này của Lâm Lạc ngược lại là cái vướng víu.
Bởi vậy, trong nội tâm Tinh Vô Ngân ê ẩm vừa lên đến là mỉa mai nói như vậy, vạch trần "vết sẹo" của Lâm Lạc.
- Hỗn đãn, ngươi muốn chết sao?
Sư Ánh Tuyết đem hai tay cắm ở bên hông, một bộ nổi giận đùng đùng.
- Hừ!
Nhưng Tinh Vô Ngân chỉ là Xùy~~ một tiếng, một bộ khinh thường cùng tiểu hài tử đấu võ mồm, chỉ là dùng ánh mắt nhìn xéo qua Lâm Lạc.
Lâm Lạc ôm tiểu nha đầu đến trong ngực, chỉ là duỗi ra tay trái nói:
- Tinh Vô Ngân, ta cho ngươi một tay, ở trong mười chiêu tất đánh ngã ngươi!
- Haha, ha ha ha ha!
Tinh Vô Ngân sững sờ, lập tức cười như điên.
Để cho một tay hay không đối với Thần Vương mà nói kỳ thật đã không sao cả, pháp tắc công kích cũng không phải nhất định phải dùng tay mới có thể đánh đi ra! Tinh Vô Ngân lại có ngược tố thời gian chi thân, chỉ cần không phải Chí Tôn là trời sinh ở vào thế bất bại, Lâm Lạc rõ ràng khoe khoang rằng ở trong mười chiêu có thể đánh ngã hắn, cái này thực có thể nói là thiên đại chê cười!
Ánh mắt Tinh Vô Ngân nhíu lại nói:- Nếu như ngươi làm không được thì sao?
- Ngươi cân nhắc cái này, không bằng lo lắng đợi chút nữa làm như thế nào cầu xin tha thứ!
Lâm Lạc cười ha ha.
- Đại phôi đản nói hay lắm, Bổn ma vương ủng hộ ngươi!
Sư Ánh Tuyết vỗ vai Lâm Lạc dùng bày ra cổ vũ.
- Hừ, nếu ngươi làm không được, về sau chứng kiến bản thiếu gia thì đi vòng qua!
Tinh Vô Ngân cũng biết mình không có khả năng bị thương được thôn phệ thể chất của Lâm Lạc, chỉ là muốn cho Lâm Lạc ở trước mặt chúng nữ xấu mặt.
Lâm Lạc rất là tùy ý phủi miệng, cười nói:
- Nói lên cái này, Tinh đại thiếu không phải sớm nên xéo đi rồi sao?
Tinh Vô Ngân bị Lâm Lạc nhắc tới chuyện xưa, lập tức thẹn quá hoá giận, lập tức nhảy ra, vươn tay hướng Lâm Lạc bổ tới:
- Chiêu thứ nhất!
Bành!
Lâm Lạc oanh ra một quyền, dùng tốc độ vô cùng nhanh đánh vào trên mặt Tinh Vô Ngân, oanh đối phương lảo đảo trở ra, một đạo máu mũi đã chảy ra, làm khuôn mặt tuấn tú của hắn rất khó coi.
- Đây tính toán là chiêu thứ nhất... hay là chiêu thứ hai?
Lâm Lạc thu hồi nắm đấm cười hỏi.
Con mắt của Tinh Vô Ngân lập tức bởi vì kinh hãi mà trừng được rất tròn, bởi vì thể chất của hắn rõ ràng không có chút nào tác dụng, ở dưới đả kích của Lâm Lạc hoàn toàn không có phản ứng!
Điều này sao có thể!
Tinh Vô Ngân xem qua Lâm Lạc cùng bổn nguyên thi hoàng chiến đấu, biết rõ Lâm Lạc có được một tia bổn nguyên chi lực, nhưng vậy cũng quá nhạt! Phải biết rằng thể chất đặc thù của hắn vốn là một loại diễn hóa của bổn nguyên pháp tắc, chỉ là bản thân hắn không cách nào khống chế mà thôi!
Thể chất như vậy đủ để đối kháng bổn nguyên chi lực của Lâm Lạc, tựa như hắn cũng không làm gì được thôn phệ thể chất của Lâm Lạc đồng dạng.
Nhưng bây giờ hắn rõ ràng bị Lâm Lạc một quyền oanh đến máu mũi chảy ròng, cái này lại là chuyện gì xảy ra?
- Oa, oa, oa, đại phôi đản tiếp tục tiến công, nghe Nữu Nữu chỉ huy, bên trái, bên phải, đánh ở giữa, bành!
Sư Ánh Tuyết cười ha ha, hưng phấn đến đem con mắt trương rất tròn, mà Lâm Lạc cũng rất phối hợp nghe chỉ huy của nàng, trái đánh, phải đánh, oanh giữa!
Bành! Bành! Bành!
Cho dù có Sư Ánh Tuyết sớm "tiết lộ" lộ tuyến công kích, nhưng Tinh Vô Ngân là phòng bất trụ! Hắn rõ ràng một chưởng phong khung, nhưng Lâm Lạc lại không tốn sức chút nào oanh xuyên qua, một quyền nện ở trên mặt của hắn, đánh cho hắn mặt mũi bầm dập, thần huyết vẩy ra!
Sau mười quyền, Tinh Vô Ngân nằm rạp trên mặt đất, giống như một bãi bùn nhão.
- Ai, chút trình độ ấy cũng đi ra mất mặt, thật sự là thay đại nhân nhà của ngươi buồn đây này!
Sư Ánh Tuyết nhún nhún vai, buông buông tay, một bộ hận hắn không tranh giành.
Tinh Vô Ngân vừa giận vừa thẹn, hận không thể đào cái động đem mình vùi đi vào, chỉ là hắn như thế nào cũng nghĩ không thông vì cái gì thực lực của Lâm Lạc lại có tăng lên khủng bố như vậy, ngay cả thể chất đặc thù của hắn cũng có thể oanh phá!
- Hừ!
Hừ lạnh một tiếng, thân hình khôi ngô của Thái Cổ Chí Tôn cũng thình lình xuất hiện, con mắt âm hàn chăm chú nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, cũng không có ra tay, bởi vì Loạn Không Chí Tôn cùng Hỏa Linh Chí Tôn đang ở sau lưng theo dõi hắn.
Nếu như không có Lâm Thương La, Thái Cổ Chí Tôn tuyệt đối sẽ ngang nhiên ra tay, giết tiểu bối thì như thế nào? Nhưng bây giờ hắn lại không thể không lấy đại cục làm trọng, miễn cho hư mất bảy đại Chí Tôn liên thủ đồng minh!
- Là ngươi….
Nhưng vào lúc này, một bóng đen xẹt qua, một Hắc y nhân cũng đoạt bước mà ra, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc.
Đúng là hắc y khách đoạt được Tử Lôi chùy kia, hôm nay đã chính thức tiến vào Thần Hoàng, xưng là Tử Lôi Chí Tôn!
Ánh mắt Lâm Lạc đảo qua, cũng hơi lắp bắp kinh hãi, không có nghĩ tới tên này vừa mới tiến vào Thần Hoàng đã bị mấy người Thái Cổ Chí Tôn tìm được. Nhưng ngẫm lại cái này cũng bình thường, loại chiến đấu cấp bậc Chí Tôn này, nhiều một chút lực lượng cùng ít một chút lực lượng là kết quả hoàn toàn bất đồng.
Bảy đại Chí Tôn chiến Lâm Thương La mà nói, dù cho thắng cũng là thắng thảm, có thể phải chết mất một nửa, thậm chí thêm nữa, nhưng nếu như là bát đại Chí Tôn mà nói, vậy chuẩn bị lại đầy đủ một điểm, nói không chừng một người cũng sẽ không treo.
- Dùng danh nghĩa của ta, thần lôi diệt sát!
Tử Lôi Chí Tôn lập tức vẫy tay, thần lôi xuất hiện đầy trời, hướng về Lâm Lạc trấn giết mà đi.
Khách quan với bọn người Thái Cổ Chí Tôn, Tử Lôi Chí Tôn tuy cũng là lão ngoan đồng đã sống một nguyên kỷ, nhưng một mực ở vào trạng thái cẩn thận từng li từng tí ẩn núp, còn xa xa không có đủ khí thế của Chí Tôn cấp.
Hắn từ bên trong Tử Lôi chùy lấy được bộ phận trí nhớ của Tử Lôi Chí Tôn tiền nhiệm, mọi cử động là y dạng họa hồ lô (*đồ lên vật có sẵn mà ra hình vẽ), nhưng mà bản thân còn không có hữu hình trở thành thật khí phách, cái này là họa hổ ra khuyển, ngược lại là lưu tại tầm thường.