Ngân Mang trời sinh da dầy, tuy n thực lực không mạnh, nhưng lại điềm nhiên như không, ngược lại là Bạch Hổ toàn thân da tróc thịt bong, cơ hồ bị một kích mất mạng! Thảm nhất chính là Triệu Ngọc Nhụy, gần kề chỉ là Hậu Thiên tu vi, sao có thể chịu đựng được kình lực như thế, lập tức hóa thành thịt nát đầy trời!
Cho dù lúc này tu vi của Ám Huyết Ma Quân tụt lùi, nhưng y nguyên không phải bọn họ có thể chống lại!
- Ha ha ha, máu tươi, đây là nhan sắc mỹ lệ cỡ nào, chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy sao?
Ám Huyết Ma Quân chậm rãi đi về hướng bọn họ, trên mặt đã nhiều ra một lớp da, mặc dù là xích hồng sắc, nhưng tổng so với thịt tương lúc trước máu chảy đầm thì không quá chán ghét như vậy.
- Biến thái!
Thái Kế Vũ cũng không phải hàng kinh sợ, lập tức chửi ầm lên:
- Lão nương của ngươi cũng không biết tạo cái nghiệt gì, mới sinh ra một súc sinh như ngươi!
Ám Huyết Ma Quân thật là Thích Biến Cảnh cường giả, người khác đối với hắn hận đến nghiến răng, cũng chỉ có thể đem hận ý để ở trong lòng, ai dám trách mắng! Hai mắt lão quái vật này lập tức phát lạnh, mục quang như điện, như là xé rách không khí, vô số đạo huyết khí màu đỏ sậm sôi trào.
- Phốc ~~
Thái Kế Vũ lập tức nôn ra máu liên tục, mang lấy một khối cấm khí ngọc bài bóp nát, một đạo ngân quang bao lấy hắn, cứu hắn một cái mạng nhỏ.
- Nửa bước Linh giả!
Đôi mắt Tô Mị xiết chặt.
Nhưng Ám Huyết Ma Quân lại giận dữ, đồ đạc của mình hắn tự nhiên nhận ra, thấy Thái Kế Vũ rõ ràng cầm cấm khí hắn sưu tầm đến chống đỡ công kích của hắn, làm cho hắn tức giận gần chết!
- Lui!
Lâm Lạc vội vàng lớn tiếng nói.
- Muốn đi sao?
Hai con ngươi của Ám Huyết Ma Quân đã có, đồng tử không phải hắc sắc như người thường, mà đồng dạng là xích hồng như máu! Trong ánh mắt của hắn hiện lên một vẻ khinh miệt, lại bắn ra một ngón tay, một đạo huyết quang lần nữa bay tới Tử Đỉnh.
- Ta tới!
Thái Kế Vũ chạy ra khỏi Tử Đỉnh bảo vệ, mở khối ngọc bài thứ hai, một đạo ngân quang bao quanh, hắn dùng thân chặn đạo huyết quang kia.
Mặc dù cấm khí có hạn chế số lần sử dụng, nhưng uy lực xác thực cường đại, sinh sinh ngăn lại công kích này của Ám Huyết Ma Quân.
Nhưng sáu khối ngọc bài đã qua thứ hai, bọn họ chỉ có thể lại ngăn cản bốn kích!
- Bổn tọa cũng muốn nhìn xem các ngươi còn có thể ngăn cản được mấy chiêu!
Ám Huyết Ma Quân lạnh lùng nói ra, xoạt xoạt xoạt, liên tục bắn ra hơn mười đạo huyết quang!
Cái này phải ngăn cản như thế nào!
Ngang!
Nhưng vào lúc này, cổ của Tô Mị đột nhiên bay vụt ra một đạo kim quang, hóa thành một kim sắc Thần Long, bảo hộ ở trước mặt của bọn hắn, một cổ uy áp mênh mông cuồn cuộn lập tức đẩy ra, giống như thần linh đến thế gian, thiên uy to lớn!
Ngân Mang, Cự Viên đồng thời nằm sấp xuống đất, xào xạc phát run, mà Bạch Hổ bởi vì vốn bị thương nghiêm trọng, nên không cách nào kháng cự được cổ uy áp này, sinh sinh bị sợ bạo trái tim!
Pằng! Pằng! Pằng!
Kim Long vừa nhấc trảo, tất cả công kích bị đánh tan thành mây khói! Trong mắt Thần Long lộ ra sát khí, cái đuôi Kim Long quất xuống, đã bay về phía Ám Huyết Ma Quân, một móng vuốt đánh ra.
- Linh khí! Làm sao có thể!
Ám Huyết Ma Quân phát ra tiếng kêu hoảng sợ, nhưng căn bản ngăn không được Thần Long chi lực, cường giả mới vừa rồi còn uy phong bát diện lại bị đập dẹp, một đạo kim quang tuôn ra, ngay cả thi thể cùng kiện huyết bào kia đều bị chấn nát!
Hắn cũng thật xui xẻo, giả chết ngàn năm, vừa mới phục sinh ngay cả uy phong cũng không có run vài cái lại treo! Lúc này, hắn ngay cả bộ xương cũng không còn, là chân chân thật thật chết đi!
Kim Long ngửa mặt lên trời hét giận dữ một tiếng, lại lần nữa hóa thành một đạo kim quang, trở về trên người của Tô Mị, hóa thành một dây chuyền kim sắc.
Lâm Lạc cùng Thái Kế Vũ đều là mặt mũi tràn đầy không thể tin, lão ma đầu này lại bị một cái tát chụp chết rồi? Cái cấm khí kia rõ ràng lợi hại như vậy! Mặc dù nói thực lực Ám Huyết Ma Quân xa xa không có khôi phục, nhưng cái này cũng mạnh đến mức biến thái đi!
- Ta nói Tô đại cô nương, ngươi cư nhiên lợi hại như vậy, làm gì không sớm sử dụng ra, làm hại bản đại soái lãng phí hai khối cấm khí trân quý a!
Thái Kế Vũ bắt đầu đau lòng hai khối ngọc bài này.
Tô Mị thập phần hèn mọn quét mắt nhìn hắn một cái nói:
- Ngọc bài của ngươi có thể cùng ta so sánh sao? Hơn nữa, cấm khí của ta cũng chỉ có thể sử dụng ba lượt, hơn nữa chỉ ở lúc ta gặp phải nguy hiểm tánh mạng mới có thể phát động, ngươi cho rằng là muốn dùng có thể dùng sao?
Bị nàng trách móc một phen, Thái Kế Vũ như tiểu tức phụ bị ủy khuất chạy đi đến một bên, nhưng ba người rất nhanh đã nghĩ đến những người lúc trước tự giết lẫn nhau mà chết kia, không khỏi trong lòng buồn bã.
- Chúng ta rời khỏi địa phương quỷ quái này đi!
Lâm Lạc nói ra.
- Chờ một chút!
Tô Mị chỉ chỉ ngăn tủ bên tường nói:
- Chỗ đó hẳn là có bảo vật chính thức của Ám Huyết Ma Quân!
Nếu không có huyết chiến trước kia, ba người bọn họ nhất định sẽ vô cùng hưng phấn, nhưng giờ khắc này lại đều có chút trong nội tâm bị đè nén.
Ngăn tủ tổng cộng có ba tầng, Lâm Lạc đem ngăn kéo thứ nhất mở ra, chỉ thấy trong đó đặt hai quyển sách hơi mỏng, quyển thứ nhất viết sáu chữ to đỏ tươi "Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp", làm cho người ta có một loại ảo giác trong chữ viết chảy xuôi ra máu tươi.
- Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp, đây chính là công pháp của Ám Huyết Ma Quân tu luyện, có thể hút huyết nhục chi lực rất nhanh tăng trưởng tu vi, một trong những công pháp ác độc nhất trên đời này!
Tô Mị nói ra.
- Công pháp ác độc như vậy, tốt nhất là theo tên biến thái kia biến mất khỏi cỏi đời này a!
Thái Kế Vũ tiếp lời nói.
- Ân!
Lâm Lạc gật gật đầu, cầm lấy Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp, Hỏa Long Quyền phát động, trên hai tay lập tức bốc cháy lên một đoàn liệt diễm, đem bản công pháp tuyệt đối đạt tới thập phẩm kia đốt thành tro tàn.
Đối với có ít người mà nói, chỉ cần có thể đạt được thực lực, bọn họ có thể buông tha cho nguyên tắc, thậm chí không có nguyên tắc. Nhưng đối với một ít người mà nói, trong lòng bọn họ có một điểm tới hạn, tuyệt sẽ không cho mình bước qua!
Vô luận là Lâm Lạc hay là Thái Kế Vũ, hai người đều không thể tiếp nhận mình trở thành Ám Huyết Ma Quân thứ hai!
Hơn nữa, đối với Lâm Lạc mà nói, Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp này căn bản không thể đánh đồng cùng Hỗn Độn Dung Lô! Một cái chỉ có thể rút ra huyết nhục chi lực, cái khác lại có thể luyện hóa vạn vật cho mình dùng, hắn căn bản không có khả năng ném dưa hấu đi lấy hạt vừng.
Một quyển sách khác tên là Chiến Thiên Quyết, bất luận võ giả gì cũng có thể tu luyện, đạt tới cảnh giới chí cao mà nói, mấy ngày liền cũng có thể chiến!
Có thể được Ám Huyết Ma Quân sưu tầm, cũng cùng ma công mà hắn thành danh đặt song song, đủ thấy Chiến Thiên Quyết này bất phàm!
Ngân Mang trời sinh da dầy, tuy n thực lực không mạnh, nhưng lại điềm nhiên như không, ngược lại là Bạch Hổ toàn thân da tróc thịt bong, cơ hồ bị một kích mất mạng! Thảm nhất chính là Triệu Ngọc Nhụy, gần kề chỉ là Hậu Thiên tu vi, sao có thể chịu đựng được kình lực như thế, lập tức hóa thành thịt nát đầy trời!
Cho dù lúc này tu vi của Ám Huyết Ma Quân tụt lùi, nhưng y nguyên không phải bọn họ có thể chống lại!
- Ha ha ha, máu tươi, đây là nhan sắc mỹ lệ cỡ nào, chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy sao?
Ám Huyết Ma Quân chậm rãi đi về hướng bọn họ, trên mặt đã nhiều ra một lớp da, mặc dù là xích hồng sắc, nhưng tổng so với thịt tương lúc trước máu chảy đầm thì không quá chán ghét như vậy.
- Biến thái!
Thái Kế Vũ cũng không phải hàng kinh sợ, lập tức chửi ầm lên:
- Lão nương của ngươi cũng không biết tạo cái nghiệt gì, mới sinh ra một súc sinh như ngươi!
Ám Huyết Ma Quân thật là Thích Biến Cảnh cường giả, người khác đối với hắn hận đến nghiến răng, cũng chỉ có thể đem hận ý để ở trong lòng, ai dám trách mắng! Hai mắt lão quái vật này lập tức phát lạnh, mục quang như điện, như là xé rách không khí, vô số đạo huyết khí màu đỏ sậm sôi trào.
- Phốc ~~
Thái Kế Vũ lập tức nôn ra máu liên tục, mang lấy một khối cấm khí ngọc bài bóp nát, một đạo ngân quang bao lấy hắn, cứu hắn một cái mạng nhỏ.
- Nửa bước Linh giả!
Đôi mắt Tô Mị xiết chặt.
Nhưng Ám Huyết Ma Quân lại giận dữ, đồ đạc của mình hắn tự nhiên nhận ra, thấy Thái Kế Vũ rõ ràng cầm cấm khí hắn sưu tầm đến chống đỡ công kích của hắn, làm cho hắn tức giận gần chết!
- Lui!
Lâm Lạc vội vàng lớn tiếng nói.- Muốn đi sao?
Hai con ngươi của Ám Huyết Ma Quân đã có, đồng tử không phải hắc sắc như người thường, mà đồng dạng là xích hồng như máu! Trong ánh mắt của hắn hiện lên một vẻ khinh miệt, lại bắn ra một ngón tay, một đạo huyết quang lần nữa bay tới Tử Đỉnh.
- Ta tới!
Thái Kế Vũ chạy ra khỏi Tử Đỉnh bảo vệ, mở khối ngọc bài thứ hai, một đạo ngân quang bao quanh, hắn dùng thân chặn đạo huyết quang kia.
Mặc dù cấm khí có hạn chế số lần sử dụng, nhưng uy lực xác thực cường đại, sinh sinh ngăn lại công kích này của Ám Huyết Ma Quân.
Nhưng sáu khối ngọc bài đã qua thứ hai, bọn họ chỉ có thể lại ngăn cản bốn kích!
- Bổn tọa cũng muốn nhìn xem các ngươi còn có thể ngăn cản được mấy chiêu!
Ám Huyết Ma Quân lạnh lùng nói ra, xoạt xoạt xoạt, liên tục bắn ra hơn mười đạo huyết quang!
Cái này phải ngăn cản như thế nào!
Ngang!
Nhưng vào lúc này, cổ của Tô Mị đột nhiên bay vụt ra một đạo kim quang, hóa thành một kim sắc Thần Long, bảo hộ ở trước mặt của bọn hắn, một cổ uy áp mênh mông cuồn cuộn lập tức đẩy ra, giống như thần linh đến thế gian, thiên uy to lớn!
Ngân Mang, Cự Viên đồng thời nằm sấp xuống đất, xào xạc phát run, mà Bạch Hổ bởi vì vốn bị thương nghiêm trọng, nên không cách nào kháng cự được cổ uy áp này, sinh sinh bị sợ bạo trái tim!
Pằng! Pằng! Pằng!
Kim Long vừa nhấc trảo, tất cả công kích bị đánh tan thành mây khói! Trong mắt Thần Long lộ ra sát khí, cái đuôi Kim Long quất xuống, đã bay về phía Ám Huyết Ma Quân, một móng vuốt đánh ra.
- Linh khí! Làm sao có thể!
Ám Huyết Ma Quân phát ra tiếng kêu hoảng sợ, nhưng căn bản ngăn không được Thần Long chi lực, cường giả mới vừa rồi còn uy phong bát diện lại bị đập dẹp, một đạo kim quang tuôn ra, ngay cả thi thể cùng kiện huyết bào kia đều bị chấn nát!
Hắn cũng thật xui xẻo, giả chết ngàn năm, vừa mới phục sinh ngay cả uy phong cũng không có run vài cái lại treo! Lúc này, hắn ngay cả bộ xương cũng không còn, là chân chân thật thật chết đi!
Kim Long ngửa mặt lên trời hét giận dữ một tiếng, lại lần nữa hóa thành một đạo kim quang, trở về trên người của Tô Mị, hóa thành một dây chuyền kim sắc.
Lâm Lạc cùng Thái Kế Vũ đều là mặt mũi tràn đầy không thể tin, lão ma đầu này lại bị một cái tát chụp chết rồi? Cái cấm khí kia rõ ràng lợi hại như vậy! Mặc dù nói thực lực Ám Huyết Ma Quân xa xa không có khôi phục, nhưng cái này cũng mạnh đến mức biến thái đi!
- Ta nói Tô đại cô nương, ngươi cư nhiên lợi hại như vậy, làm gì không sớm sử dụng ra, làm hại bản đại soái lãng phí hai khối cấm khí trân quý a!
Thái Kế Vũ bắt đầu đau lòng hai khối ngọc bài này.
Tô Mị thập phần hèn mọn quét mắt nhìn hắn một cái nói:
- Ngọc bài của ngươi có thể cùng ta so sánh sao? Hơn nữa, cấm khí của ta cũng chỉ có thể sử dụng ba lượt, hơn nữa chỉ ở lúc ta gặp phải nguy hiểm tánh mạng mới có thể phát động, ngươi cho rằng là muốn dùng có thể dùng sao?
Bị nàng trách móc một phen, Thái Kế Vũ như tiểu tức phụ bị ủy khuất chạy đi đến một bên, nhưng ba người rất nhanh đã nghĩ đến những người lúc trước tự giết lẫn nhau mà chết kia, không khỏi trong lòng buồn bã.
- Chúng ta rời khỏi địa phương quỷ quái này đi!
Lâm Lạc nói ra.
- Chờ một chút!
Tô Mị chỉ chỉ ngăn tủ bên tường nói:
- Chỗ đó hẳn là có bảo vật chính thức của Ám Huyết Ma Quân!
Nếu không có huyết chiến trước kia, ba người bọn họ nhất định sẽ vô cùng hưng phấn, nhưng giờ khắc này lại đều có chút trong nội tâm bị đè nén.
Ngăn tủ tổng cộng có ba tầng, Lâm Lạc đem ngăn kéo thứ nhất mở ra, chỉ thấy trong đó đặt hai quyển sách hơi mỏng, quyển thứ nhất viết sáu chữ to đỏ tươi "Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp", làm cho người ta có một loại ảo giác trong chữ viết chảy xuôi ra máu tươi.
- Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp, đây chính là công pháp của Ám Huyết Ma Quân tu luyện, có thể hút huyết nhục chi lực rất nhanh tăng trưởng tu vi, một trong những công pháp ác độc nhất trên đời này!
Tô Mị nói ra.
- Công pháp ác độc như vậy, tốt nhất là theo tên biến thái kia biến mất khỏi cỏi đời này a!
Thái Kế Vũ tiếp lời nói.
- Ân!
Lâm Lạc gật gật đầu, cầm lấy Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp, Hỏa Long Quyền phát động, trên hai tay lập tức bốc cháy lên một đoàn liệt diễm, đem bản công pháp tuyệt đối đạt tới thập phẩm kia đốt thành tro tàn.
Đối với có ít người mà nói, chỉ cần có thể đạt được thực lực, bọn họ có thể buông tha cho nguyên tắc, thậm chí không có nguyên tắc. Nhưng đối với một ít người mà nói, trong lòng bọn họ có một điểm tới hạn, tuyệt sẽ không cho mình bước qua!
Vô luận là Lâm Lạc hay là Thái Kế Vũ, hai người đều không thể tiếp nhận mình trở thành Ám Huyết Ma Quân thứ hai!
Hơn nữa, đối với Lâm Lạc mà nói, Huyết Hải Hủ Thực Đại Pháp này căn bản không thể đánh đồng cùng Hỗn Độn Dung Lô! Một cái chỉ có thể rút ra huyết nhục chi lực, cái khác lại có thể luyện hóa vạn vật cho mình dùng, hắn căn bản không có khả năng ném dưa hấu đi lấy hạt vừng.
Một quyển sách khác tên là Chiến Thiên Quyết, bất luận võ giả gì cũng có thể tu luyện, đạt tới cảnh giới chí cao mà nói, mấy ngày liền cũng có thể chiến!
Có thể được Ám Huyết Ma Quân sưu tầm, cũng cùng ma công mà hắn thành danh đặt song song, đủ thấy Chiến Thiên Quyết này bất phàm!