Không có trình tự trực quan phân chia, hai người Lâm Lạc tự nhiên cũng không biết lợi hại bao nhiêu, lại không biết mạnh nhất là như thế nào.
Mã Thanh Huệ thực sự chỉ có mười sáu tuổi, ngây thơ thuần khiết, tuy rằng không có tâm cơ nhưng cũng không biết nhiều sự tình. Hai người Lâm Lạc nếu muốn biết thêm nhiều tin tức cũng chỉ có thể đi gặp trưởng bối của nàng.
Hai người đều quyết định đi một lần, có khôi lỗi linh cảnh tồn tại bọn họ cũng không cần quá lo lắng chuyện an toàn.
Sơn cốc nhỏ không bao xa, chỉ đi chừng nửa nén hương bọn họ đã đến. Sơn cốc thực sự rất nhỏ, cây xanh cỏ xanh, cây ăn quả nặng trĩu, nhìn qua thật có phong cảnh điền viên.
Trong sơn cốc có khoảng mười gian nhà, không phân chia gì quá mức nghiêm khắc, đã hình thành một thôn xóm nhỏ đến thương cảm.
- Cha, mẹ, ca ca, gia gia, cháu gặp mặt hai người, hai người nha!
Mã Thanh Huệ vừa đi vào sơn cốc đã thật hưng phấn kêu lên.
Sưu sưu sưu, nhất thời hơn mười thân ảnh bắn ra, xuất hiện ngay trước mặt Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng.
Những người này đều đã hơn hai mươi, người già cũng đã hoa râm, nhưng người tiến vào Tiên Thiên cảnh cũng không thể dùng tướng mạo hình dung tuổi thọ của một người, điều này thật không chuẩn xác. Nhưng trong bốn người Lâm Lạc nhìn không ra sâu cạn, giống như người thường, nhưng lại tựa hồ ẩn chứa lực lượng khủng bố đủ băng thiên liệt địa!
Linh Cảnh chí cường giả!
Hơn nữa còn tới bốn người, những người khác mặc dù không khoa trương như vậy, nhưng nếu không tới Thích Biến cảnh thì là Thiên Hợp cảnh, quả nhiên thật mạnh, thật lợi hại!
Thật quá kinh khủng, chỉ bốn nhà trong sơn cốc nhỏ đã đủ so sánh với tứ đại gia tộc của Càn Nguyên quốc, nếu như bọn họ tái hiện nhân gian, nhất định có thể khiến cho toàn bộ vận mệnh thế lực trên đại lục phải phân chia lại lần nữa!
- Di, Vẫn Thần chi hậu!
Một lão giả chòm râu hoa râm liếc mắt nhìn Lâm Lạc, đột nhiên trong mắt sát khí lan tràn, nguyên bản bộ dáng giản dị tự nhiên nhất thời đại biến, khí thế tăng lớn, tay phải vung lên đánh ra một đạo hắc ảnh, hóa thành một thanh hắc sắc thiết kiếm hướng Lâm Lạc bắn tới.
Lĩnh vực!
Lâm Lạc không dám có chút chần chờ, tâm niệm vừa động, Tử Đỉnh nhất thời bay ra.
Ông!
Tử khí lưu chuyển, nhất thời đón đỡ thiết kiếm, hắc kiếm va chạm, một lần nữa hóa thành một đoàn hắc ảnh biến mất.
Vẫn Thần chi hậu? Nói đùa gì vậy! Hắn chính là hậu duệ của Thiểm Điện tộc thượng cổ, mà theo Hỏa Diễm Cự Nhân nói tứ đại cổ tộc đều bị Vẫn Thần tiêu diệt, nếu như nói Thiểm Điện tộc là Vẫn Thần, còn không phải tự mình đem mình tiêu diệt?
- Gia gia…
Mã Thanh Huệ kinh hô một tiếng, như thế nào cũng không nghĩ ra vì sao lão nhân lại đột nhiên công kích.
- Tránh ra!
Lão nhân vung tay lên, Mã Thanh Huệ lập tức bị một cỗ lực lượng ôn nhu đổ sang một bên, lão nhân nhảy dựng hướng Lâm Lạc trực tiếp đánh tới.
Linh Cảnh chí cường giả cũng không chỉ có sát chiêu lĩnh vực, lực lượng bản thân cao hơn Thích Biến cảnh cường giả không biết bao nhiêu lần! Nếu lĩnh vực không có hiệu quả đối với Lâm Lạc, vậy thì dùng cậy mạnh trực tiếp phá hủy!
Nhất lực phá vạn pháp!
Tử Đỉnh mặc dù ngăn cản được độc khí cùng tinh thần công kích, thậm chí cũng có được năng lực chống cự lĩnh vực, nhưng đối với lực công kích thuần túy cũng chỉ có tác dụng yếu nhất. Tuy rằng hiện tại Lâm Lạc đã lên tới tu vi Thích Biến cảnh, nhưng Linh Cảnh chí cường giả cùng Thích Biến cảnh chênh lệch cũng giống như hậu thiên võ giả cùng Tiên Thiên cảnh cao thủ, đủ một kích giết chết hắn!
Linh Cảnh khôi lỗi, xuất!
Oanh!
ikienthuc.org
Lão giả kia đánh một chưởng trúng lên người khôi lỗi, nhưng khôi lỗi có được lực phòng ngự cường đại khủng bố, một quyền đánh trúng căn bản không tạo thành chút thương tổn!
- Linh Cảnh khôi lỗi?
Lão giả kia thở nhẹ một tiếng, không khỏi nhăn mày.
- Tiền bối không nói lời nào đã phát động công kích, không cảm thấy quá mức sao?
Lâm Lạc lạnh lùng nói, nếu không phải hắn có được Tử Đỉnh cùng khôi lỗi, hiện tại hắn cùng Lăng Kinh Hồng đã chết.
- Hừ, năm đó Vẫn Thần giết vô số người của tộc ta, ngươi là đời sau của bọn hắn chính là kẻ thù một mất một còn của chúng ta!
Lão giả kia giận quát một tiếng:
- Hồ huynh, ngươi ngăn cản khôi lỗi kia, chờ lão phu diệt đi đại thù rồi nói sau!
Lâm Lạc tâm niệm vừa động, khí tức của khôi lỗi lập tức trướng lớn, hữu quyền vung ngang người, lực lượng khủng bố bắt đầu tụ tập. Nếu như đối phương không chịu hòa bình nói chuyện, vậy chỉ có thể dùng vũ lực chấn nhiếp, một mặt phòng thủ chỉ có thể làm đối phương càng thêm hùng hổ dọa người.
Khí tức lực lượng đệ nhị bộ cuồn cuộn tràn đến, lập tức làm hai lão nhân đều ngừng lại, lộ ra biểu tình khiếp sợ.
Nhị bộ linh giả, đây còn mạnh hơn bọn họ một bậc!
- Ta là hậu duệ Thiểm Điện tộc, các ngươi vì cái gì cho rằng ta là hậu nhân Vẫn Thần?
Lâm Lạc lớn tiếng nói, đây thực sự không có đạo lý.
- Ha ha, Thiểm Điện tộc không phải là Vẫn Thần sao?
Lão giả kia lành lạnh nói.
Trong đầu Lâm Lạc nhất thời ầm ầm chấn động, đây là tình huống gì, Thiểm Điện tộc vì sao lại là Vẫn Thần?
Nếu nói như thế cũng có thể giải thích vì sao chỉ một ấn ký hình thiểm điện còn có uy lực cường đại như thế, có thể tự động hấp thu lôi điện lực tiến hành tu luyện, bởi vì bọn họ là đời sau của thần linh, cho dù là thần linh “vẫn lạc”. Nhưng như vậy cũng lưu động một ít thần huyết, có được một bộ phận thần uy.
Lâm Lạc đột nhiên nghĩ đến, ở Tổ Lôi Trì hắn từng tiếp thụ được một ít ý niệm tàn hồn, trong đó có từ “phản bội”. Chẳng lẽ lúc trước tứ đại cổ tộc bị hủy là bởi vì nội loạn?
Chẳng lẽ…ngày xưa đúng do tuyệt thế cường giả của Thiểm Điện tộc ra tay đem dãy cung điện kia phá hủy sao?
Trong khoảnh khắc trong lòng Lâm Lạc gió giục mây vần, ngăn không được ý nghĩ trong lòng đã rối loạn.
- Đều đã qua bao nhiêu ngàn năm, các ngươi vẫn còn muốn chém tận giết tuyệt đối với chúng ta sao?
Lão giả kia giận dữ hét.
Nếu năm đó thật sự do cường giả Thiểm Điện tộc tiêu diệt thế lực cung điện nơi này, những người này quả thật oán hận Lâm Lạc cũng có đạo lý, vừa nhận ra hắn là hậu nhân Thiểm Điện tộc liền phát động công kích.
Nhưng những người này luôn bị vây nơi đây, căn bản không biết bao vạn năm nay chuyện gì đã xảy ra, Thiểm Điện tộc đã sớm tan thành mây khói, hiện tại chỉ còn có một tộc nhân là Lâm Lạc, chẳng khác gì bị diệt tộc.
Hắn giương giọng nói:
- Chuyện đã xa xưa, đã qua nhiều năm như vậy, cừu hận lớn thế nào cũng nên buông xuống! Ta cũng không phải tới tìm các ngươi phiền toái, mà chỉ trùng hợp gặp được Thanh Huệ cô nương nên mới qua đây xem mà thôi!
- Lời nói bịp bợm!
Lại có một lão giả hừ nói.
Hiển nhiên thân phận hậu nhân “kẻ thù” làm lời hắn nói ra không ai chịu nghe.
- Di?
Lúc này ánh mắt một lão giả quét nhìn qua Lăng Kinh Hồng, nhất thời lộ ra ánh mắt vô cùng nghi hoặc.
- Mã huynh, Lưu huynh, Triệu huynh, các ngươi xem…
Bốn lão giả đều nhìn vào Lăng Kinh Hồng, thân thể run lên, ánh mắt từ nghi hoặc đến khẳng định, cuối cùng biến thành kích động.
Không có trình tự trực quan phân chia, hai người Lâm Lạc tự nhiên cũng không biết lợi hại bao nhiêu, lại không biết mạnh nhất là như thế nào.
Mã Thanh Huệ thực sự chỉ có mười sáu tuổi, ngây thơ thuần khiết, tuy rằng không có tâm cơ nhưng cũng không biết nhiều sự tình. Hai người Lâm Lạc nếu muốn biết thêm nhiều tin tức cũng chỉ có thể đi gặp trưởng bối của nàng.
Hai người đều quyết định đi một lần, có khôi lỗi linh cảnh tồn tại bọn họ cũng không cần quá lo lắng chuyện an toàn.
Sơn cốc nhỏ không bao xa, chỉ đi chừng nửa nén hương bọn họ đã đến. Sơn cốc thực sự rất nhỏ, cây xanh cỏ xanh, cây ăn quả nặng trĩu, nhìn qua thật có phong cảnh điền viên.
Trong sơn cốc có khoảng mười gian nhà, không phân chia gì quá mức nghiêm khắc, đã hình thành một thôn xóm nhỏ đến thương cảm.
- Cha, mẹ, ca ca, gia gia, cháu gặp mặt hai người, hai người nha!
Mã Thanh Huệ vừa đi vào sơn cốc đã thật hưng phấn kêu lên.
Sưu sưu sưu, nhất thời hơn mười thân ảnh bắn ra, xuất hiện ngay trước mặt Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng.
Những người này đều đã hơn hai mươi, người già cũng đã hoa râm, nhưng người tiến vào Tiên Thiên cảnh cũng không thể dùng tướng mạo hình dung tuổi thọ của một người, điều này thật không chuẩn xác. Nhưng trong bốn người Lâm Lạc nhìn không ra sâu cạn, giống như người thường, nhưng lại tựa hồ ẩn chứa lực lượng khủng bố đủ băng thiên liệt địa!
Linh Cảnh chí cường giả!
Hơn nữa còn tới bốn người, những người khác mặc dù không khoa trương như vậy, nhưng nếu không tới Thích Biến cảnh thì là Thiên Hợp cảnh, quả nhiên thật mạnh, thật lợi hại!
Thật quá kinh khủng, chỉ bốn nhà trong sơn cốc nhỏ đã đủ so sánh với tứ đại gia tộc của Càn Nguyên quốc, nếu như bọn họ tái hiện nhân gian, nhất định có thể khiến cho toàn bộ vận mệnh thế lực trên đại lục phải phân chia lại lần nữa!
- Di, Vẫn Thần chi hậu!
Một lão giả chòm râu hoa râm liếc mắt nhìn Lâm Lạc, đột nhiên trong mắt sát khí lan tràn, nguyên bản bộ dáng giản dị tự nhiên nhất thời đại biến, khí thế tăng lớn, tay phải vung lên đánh ra một đạo hắc ảnh, hóa thành một thanh hắc sắc thiết kiếm hướng Lâm Lạc bắn tới.
Lĩnh vực!
Lâm Lạc không dám có chút chần chờ, tâm niệm vừa động, Tử Đỉnh nhất thời bay ra.Ông!
Tử khí lưu chuyển, nhất thời đón đỡ thiết kiếm, hắc kiếm va chạm, một lần nữa hóa thành một đoàn hắc ảnh biến mất.
Vẫn Thần chi hậu? Nói đùa gì vậy! Hắn chính là hậu duệ của Thiểm Điện tộc thượng cổ, mà theo Hỏa Diễm Cự Nhân nói tứ đại cổ tộc đều bị Vẫn Thần tiêu diệt, nếu như nói Thiểm Điện tộc là Vẫn Thần, còn không phải tự mình đem mình tiêu diệt?
- Gia gia…
Mã Thanh Huệ kinh hô một tiếng, như thế nào cũng không nghĩ ra vì sao lão nhân lại đột nhiên công kích.
- Tránh ra!
Lão nhân vung tay lên, Mã Thanh Huệ lập tức bị một cỗ lực lượng ôn nhu đổ sang một bên, lão nhân nhảy dựng hướng Lâm Lạc trực tiếp đánh tới.
Linh Cảnh chí cường giả cũng không chỉ có sát chiêu lĩnh vực, lực lượng bản thân cao hơn Thích Biến cảnh cường giả không biết bao nhiêu lần! Nếu lĩnh vực không có hiệu quả đối với Lâm Lạc, vậy thì dùng cậy mạnh trực tiếp phá hủy!
Nhất lực phá vạn pháp!
Tử Đỉnh mặc dù ngăn cản được độc khí cùng tinh thần công kích, thậm chí cũng có được năng lực chống cự lĩnh vực, nhưng đối với lực công kích thuần túy cũng chỉ có tác dụng yếu nhất. Tuy rằng hiện tại Lâm Lạc đã lên tới tu vi Thích Biến cảnh, nhưng Linh Cảnh chí cường giả cùng Thích Biến cảnh chênh lệch cũng giống như hậu thiên võ giả cùng Tiên Thiên cảnh cao thủ, đủ một kích giết chết hắn!
Linh Cảnh khôi lỗi, xuất!
Oanh!
ikienthuc.org
Lão giả kia đánh một chưởng trúng lên người khôi lỗi, nhưng khôi lỗi có được lực phòng ngự cường đại khủng bố, một quyền đánh trúng căn bản không tạo thành chút thương tổn!
- Linh Cảnh khôi lỗi?
Lão giả kia thở nhẹ một tiếng, không khỏi nhăn mày.
- Tiền bối không nói lời nào đã phát động công kích, không cảm thấy quá mức sao?
Lâm Lạc lạnh lùng nói, nếu không phải hắn có được Tử Đỉnh cùng khôi lỗi, hiện tại hắn cùng Lăng Kinh Hồng đã chết.
- Hừ, năm đó Vẫn Thần giết vô số người của tộc ta, ngươi là đời sau của bọn hắn chính là kẻ thù một mất một còn của chúng ta!
Lão giả kia giận quát một tiếng:
- Hồ huynh, ngươi ngăn cản khôi lỗi kia, chờ lão phu diệt đi đại thù rồi nói sau!
Lâm Lạc tâm niệm vừa động, khí tức của khôi lỗi lập tức trướng lớn, hữu quyền vung ngang người, lực lượng khủng bố bắt đầu tụ tập. Nếu như đối phương không chịu hòa bình nói chuyện, vậy chỉ có thể dùng vũ lực chấn nhiếp, một mặt phòng thủ chỉ có thể làm đối phương càng thêm hùng hổ dọa người.
Khí tức lực lượng đệ nhị bộ cuồn cuộn tràn đến, lập tức làm hai lão nhân đều ngừng lại, lộ ra biểu tình khiếp sợ.
Nhị bộ linh giả, đây còn mạnh hơn bọn họ một bậc!
- Ta là hậu duệ Thiểm Điện tộc, các ngươi vì cái gì cho rằng ta là hậu nhân Vẫn Thần?
Lâm Lạc lớn tiếng nói, đây thực sự không có đạo lý.
- Ha ha, Thiểm Điện tộc không phải là Vẫn Thần sao?
Lão giả kia lành lạnh nói.
Trong đầu Lâm Lạc nhất thời ầm ầm chấn động, đây là tình huống gì, Thiểm Điện tộc vì sao lại là Vẫn Thần?
Nếu nói như thế cũng có thể giải thích vì sao chỉ một ấn ký hình thiểm điện còn có uy lực cường đại như thế, có thể tự động hấp thu lôi điện lực tiến hành tu luyện, bởi vì bọn họ là đời sau của thần linh, cho dù là thần linh “vẫn lạc”. Nhưng như vậy cũng lưu động một ít thần huyết, có được một bộ phận thần uy.
Lâm Lạc đột nhiên nghĩ đến, ở Tổ Lôi Trì hắn từng tiếp thụ được một ít ý niệm tàn hồn, trong đó có từ “phản bội”. Chẳng lẽ lúc trước tứ đại cổ tộc bị hủy là bởi vì nội loạn?
Chẳng lẽ…ngày xưa đúng do tuyệt thế cường giả của Thiểm Điện tộc ra tay đem dãy cung điện kia phá hủy sao?
Trong khoảnh khắc trong lòng Lâm Lạc gió giục mây vần, ngăn không được ý nghĩ trong lòng đã rối loạn.
- Đều đã qua bao nhiêu ngàn năm, các ngươi vẫn còn muốn chém tận giết tuyệt đối với chúng ta sao?
Lão giả kia giận dữ hét.
Nếu năm đó thật sự do cường giả Thiểm Điện tộc tiêu diệt thế lực cung điện nơi này, những người này quả thật oán hận Lâm Lạc cũng có đạo lý, vừa nhận ra hắn là hậu nhân Thiểm Điện tộc liền phát động công kích.
Nhưng những người này luôn bị vây nơi đây, căn bản không biết bao vạn năm nay chuyện gì đã xảy ra, Thiểm Điện tộc đã sớm tan thành mây khói, hiện tại chỉ còn có một tộc nhân là Lâm Lạc, chẳng khác gì bị diệt tộc.
Hắn giương giọng nói:
- Chuyện đã xa xưa, đã qua nhiều năm như vậy, cừu hận lớn thế nào cũng nên buông xuống! Ta cũng không phải tới tìm các ngươi phiền toái, mà chỉ trùng hợp gặp được Thanh Huệ cô nương nên mới qua đây xem mà thôi!
- Lời nói bịp bợm!
Lại có một lão giả hừ nói.
Hiển nhiên thân phận hậu nhân “kẻ thù” làm lời hắn nói ra không ai chịu nghe.
- Di?
Lúc này ánh mắt một lão giả quét nhìn qua Lăng Kinh Hồng, nhất thời lộ ra ánh mắt vô cùng nghi hoặc.
- Mã huynh, Lưu huynh, Triệu huynh, các ngươi xem…
Bốn lão giả đều nhìn vào Lăng Kinh Hồng, thân thể run lên, ánh mắt từ nghi hoặc đến khẳng định, cuối cùng biến thành kích động.