Phong Sở Liên ở trước mặt hắn dẫn động tinh thần lực Chư Thiên, tương đương với gieo cho hắn một nền móng, mà Lâm Lạc bế quan một năm này chính là làm cho nền móng này nẩy mầm sinh trưởng!
Tuy rằng hắn có tử đỉnh, mặt trên trấn áp bốn cấm tự, ẩn chứa bí mật thần linh. Nhưng vì có liên quan đến thần, tầng thứ quá cao, ngược lại không thể trợ giúp Lâm Lạc nhiều lắm, nếu không phải lúc trước luyện hóa qua một tia tinh hoa của hỏa diễm cự nhân thì ngay cả một phần bên ngoài của bốn cấm tự cũng không thể lĩnh ngộ đến.
Mà Phong Sở Liên tuy rằng còn chưa đạt tới cảnh giới thần linh, nhưng đã là chí tôn tiếp cận tối gần với thần linh. Lực lượng của nàng thật sự đã bao hàm một tia thần đạo, bao hàm trong nền móng kia.
Mà Lâm Lạc trong một năm này chính là đem một tia thần đạo này tham chiếu với bốn cấm tự.
Ưu thế của hắn là tử đỉnh tương liên với thức hải, là một phần của hắn!
Vốn với cảnh giới thấp như hắn, căn bản không thể có khả năng chạm vào bốn cấm tự này. Lúc trước Trương Hạo lưu lại tại cổ mộ hai ma tự đã khiến đệ bát bộ lão tổ thiếu chút nữa điểm hóa, huống hồ thần tự như thế?
Lâm Lạc từng cho Nghiêm Thanh xem qua tử đỉnh, ý đồ tạo cơ hội cho Nghiêm Thanh đột phá tinh hoàng, nhưng với tu vi của Nghiêm Thanh tự nhiên nhìn không ra cấm tự trên đỉnh, chỉ nói là một đoàn bạch ảnh mơ hồ, căn bản nhìn không tới phía dưới bao trùm là cái gì!
Có thể thấy được tầng thứ của cấm tự cao tới mức nào!
Lâm Lạc có thể nhìn ra thâm ảo huyền diệu trong đó, tự nhiên rất hữu ích với lĩnh ngộ đại đạo. Chỉ là vì tu vi trước kia của hắn quá thấp nên không nhìn ra bao nhiêu, nhưng giờ có nền móng mà Phong Sở Liên thì lại khác. Trong vòng một năm, hắn cũng đã có đôi chút hiểu về bốn cấm tự nên mới có thể nắm giữ bí mật của tinh vực.
Bốn cấm tự kinh thiên động địa, chỉ nắm giữ một tia trong đó cũng đủ để cho Lâm Lạc đột phá tinh vực!
Hắn hiện tại cần chính là thời gian tích lũy, ngắn thì nửa năm, lâu là mười năm, tất có thể bắt đầu đánh sâu vào cảnh giới kia.
Đương nhiên, nếu có thể không ngừng huyết chiến thì Lâm Lạc tin tưởng sẽ có thể rút ngắn rất lớn thời gian. Hắn trời sinh chính chiến sĩ, chỉ có ở trong chiến đấu mới có thể đề thăng nhanh nhất.
Bất quá, chiến đấu như vậy tự nhiên không bao gồm cùng đánh với Thủy Doanh Tâm!
Tuy rằng chỉ thời gian một năm, lực lượng của Lâm Lạc cũng không tăng lên vì hắn đã đạt tới chủ linh cảnh đỉnh phong. Lôi hệ công pháp có tiến bộ, nhưng vẫn như cũ đảo quanh tại Tông Tiên cảnh, bất quá chiến lực của hắn cũng xuất hiện biến hóa về chất, nguyên nhân ở chỗ hắn có đột phá lý giải đối với bốn cấm tự !
Trong bốn cấm tự thì Tàng Vân sơn mạch thuộc hỏa. Còn ba cấm tự còn lại thì phân biệt là kim, mộc và không gian.
Lâm Lạc chỉ mới nắm giữ một chút vỏ ngoài nhưng năng lực vốn của thần linh này có được một chút cũng đã đủ rồi!
Đối mặt với một chưởng đánh đến của Thủy Doanh Tâm, Lâm Lạc căn bản không tránh không tránh, để mặc một chưởng này đánh vào người hắn.
“Ha ha ha, ngươi bế quan một năm mà chiến lực giảm xuống nhiều như vậy sao?” Thủy Doanh Tâm cười to, kỳ thật muốn làm đau Lâm Lạc mới là mục đích của nàng. Nếu không được thì mới chịu để Lâm Lạc thi ngược, còn nếu có thể ngược hắn thì nàng tuyệt không bỏ qua.
Nhưng nàng lập tức phát hiện không đúng, một chưởng này đánh vào Lâm Lạc thì hắn cứ thế vỡ ra ngàn vạn khối!
Không đúng, đây cũng không phải thực thể của Lâm Lạc mà chỉ là một tàn ảnh. Bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh nên tàn ảnh chưa biến mất, không gian bị nàng đánh tan nên mới xuất hiện cảnh tượng vỡ vụn.
“Không gian bí thuật?” Thủy Doanh Tâm không khỏi kinh hãi, có Đường Điềm tồn tại, nàng cũng không xa lạ đối với không gian thuấn di, nhưng Lâm Lạc rõ ràng không có không gian linh căn, làm sao có thể đủ sử dụng không gian bí thuật?
Nàng xoay người lại, chỉ thấy Lâm Lạc đang đứng trên không trung cách mười trượng, khoanh tay nhàn nhã, thanh sam phất phơ theo gió.
“Đáng giận, đùa giỡn bản thống lĩnh sao?” Thủy Doanh Tâm tức tối, song chưởng đánh ra,“Tằng Loan cửu điệp!”
Trải qua một năm củng cố, hiện tại nàng đã hoàn toàn nắm giữ Tằng Loan cửu điệp, dù là thập điệp cũng nhìn thấy khe cửa, nhưng đây cũng là cực hạn hiện giờ, chỉ cần nàng chưa đột phá đại cảnh giới thì trong nháy mắt chỉ đánh ra chưởng số hữu hạn.
Bất quá sau khi đạt tới thập điệp thì nàng có thể thông qua dung hợp giảm bớt lực lượng lãng phí nên uy lực một chiêu này tăng lên không nhỏ.
Chưởng lực cửu điệp sau khi đánh đến hóa thành một con bạch hổ, chồm về Lâm Lạc, sau lưng để lại một luồng lưu quang.
“Hỗn đản, nếu không xuất ra bản lãnh thật sự đến, bản thống lĩnh sẽ tìm mấy thê thiếp của ngươi!” Thủy Doanh Tâm lại bắt đầu khiêu khích.
“Bà điên này!” Lâm Lạc giận dữ, thân hình chợt lóe, đã xuất hiện ở phía sau Thủy Doanh Tâm, đánh ra một quyền.
Oành!
Đối mặt Lâm Lạc có được không gian bí thuật , Thủy Doanh Tâm căn bản không có lực chống cự, nhất thời bị trúng một quyền. Hai mắt nàng hoa lên, tựa hồ ngũ tạng lục phủ đều đảo lộn!
Đau quá!
Nhưng sau khi cơn đau qua đi thì một khoái cảm khó có thể nói nên lời bùng lên. Hai gò má nàng đỏ bừng, cánh cửa đại đạo cũng có xu thế mở ra.
Thủy Doanh Tâm mừng rỡ, miệng càng kêu lớn, muốn thay thế Lâm Lạc “An ủi” mấy nữ, làm cho các nàng về sau tên xú nam nhân này! May mắn nàng là nữ nhân, nếu không Lâm Lạc thật sự nổi sát tính.
Nhưng ngay cả như vậy, hắn cũng cực độ khó chịu, bắt đầu ra tay liên tiếp với Thủy Doanh Tâm.
“A --” Thủy Doanh Tâm vừa đau vừa có khoái cảm. Đến lúc khoái cảm đạt đến cao nhất thì giữa hai chân cũng đã ướt đầm đìa, mà cánh cửa tinh vực rốt cuộc hoàn toàn mở rộng, để cho nàng nhìn thấy bí mật vô thượng của võ đạo!
Chỉ cần có thêm một trăm hay tám mươi năm tích lũy thì nàng mới hoàn toàn tiêu hóa được sở đắc hôm nay, chính thức đánh sâu vào tinh vực, thành tựu cảnh giới tối cường dưới tinh không!
Nàng quên hết tất cả hét rầm lên.
Sảng khoái trong mộng sao có thể so sánh với sự thực, mỗi lần tỉnh độ đều cực độ trống rỗng, đâu có thể nào rõ ràng như hiện tại, khoái cảm vô cùng chân thật dâng trào trong mạch máu, làm cho hai mắt nàng mờ đi, chỉ cầu Lâm Lạc đừng có ngừng.
Lâm Lạc rốt cục phát hiện không thích hợp, bởi vì phong bà nương này hô đau nhưng biểu tình trên mặt không khác các nàng Tô Mị sau khi hoan hảo, kiều diễm ngọt ngào! Hắn một năm trước đã phát hiện Thủy Doanh Tâm có chút không thích hợp, nhưng sau đó bế quan một lòng nghiên cứu cấm tự nên đã quên, giờ mới nhớ tới.
Nguyên lai, mục đích nữ nhân này là muốn làm cho hắn thi ngược!
Điên tử, tuyệt đối điên!
Trước kia là cuồng ngược đãi, hiện tại lại biến thành cuồng chịu ngược!
Lâm Lạc cũng không có nhiều thời gian để bồi tiếp một nữ nhân điên, còn phải đi bồi tiếp đám Tô Mị! Hắn lập tức thu tay lại, thân hình chợt lóe, hạ xuống mặt đất.
Giờ hắn đã nắm giữ không gian bí pháp, tốc độ tự nhiên tăng nhiều, tuy rằng tiêu hao cũng lớn, không thích hợp đi đường dài nhưng trùng kích như thiểm điệm trong cự ly ngắn thì không ai có thể sánh, Đường Điềm ở trước kia đã từng chứng minh qua.
Ngũ nữ bởi vì ở Hận Tuyệt cốc đã lâu nên khi Lâm Lạc xuất hành thì cũng đòi tới chỗ Lãng Nguyệt vực. Lâm Lạc tự nhiên sẽ không cự tuyệt yêu cầu, với thực lực hiện tại của hắn, Đông châu dù lớn nhưng hoàn toàn có thể bảo hộ các nàng.
Bọn họ xuất hành chưa quá ba ngày thì lại lập tức quay về Hận Tuyệt cốc.
Bởi vì lúc này thiên hạ đang ồn ào về một đại sự.
-- Ba đại hào môn trong ba vực liên hợp tuyên bố, bọn họ đã bắt được bốn đệ tử của Lâm Hồng Hoang, ba tháng sau công khai xử cực hình!
Lâm Hồng Hoang là người ra sao? Tất cả mọi người không ai biết được, nhưng có thể làm cho tam đại hào bôn trong ba vực liên thủ tiến hành chuyện này, có thể thấy được coi trọng ra sao với hắn! Ngươi muốn giết người liền giết thôi, cần gì tới thời gian ba tháng?
Chỉ cần không phải thằng ngốc cũng có thể đoán ra dụng ý của ba đại hào môn, chính là làm cho Lâm Hồng Hoang xuất thủ cứu người, mà bọn họ tất nhiên đã sớm thiết hạ mai phục, chỉ còn chờ Lâm Hồng Hoang chui vào bên trong!
Nhưng Lâm Hồng Hoang đến tột cùng là ai mà cần đến tam đại hào môn liên thủ đối phó? Toàn bộ thiên hạ đều nhao nhao bàn tán, người có thực lực đều chạy tới Tuyệt Hổ thành ở Tinh La vực để xem xử quyết bốn đệ tử của Lâm Hồng Hoang.
Lâm Lạc vừa nhận được tin tức này, lập tức mang theo ngũ nữ trở lại Hận Tuyệt cốc, hắn muốn đi cứu người!
Hắn biết rõ đây là một cái bẫy nhưng vẫn muốn tiến hành!
Vô luận là Bao Thức Lễ hay là Bạch Uyển Hoa đều có ân cứu mạng đối với Lâm Lạc, tuy rằng bọn họ là bị Lâm Hồng Hoang sai khiến, nhưng Lâm Lạc vẫn đặt ở đáy lòng! Tuy rằng hắn không biết thân phận bốn người này như thế nào mà bị người Nội Tam vực biết nhưng ba nhà La, Lí, Phương vì tử đỉnh mà diệt Lâm gia, nay vì bức Lâm Hồng Hoang hiện thân trọng đoạt tử đỉnh, tự nhiên là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào!
Chỉ là bọn hắn có biết thực lực hiện giờ của Lâm Hồng Hoang hay không, nếu như biết rồi thì cao thủ dùng để đối phó Lâm Hồng Hoang tuyệt đối là tinh vực chí tôn! Ba nhà La, Lí, Phương của Đông châu hiển nhiên lấy không ra cao thủ như vậy, vậy thì có nghĩa là tổ gia thánh địa sau lưng bọn họ cũng phái người tham dự !
Nếu muốn cứu người trong tình huống như vậy, Lâm Lạc không hề có điểm nắm chắc!
Nhưng hắn tin tưởng bực hùng tài đại lược như Lâm Hồng Hoang tuyệt không để địch nhân biết rõ. Bởi vậy người của thánh địa cũng chỉ là cấp bậc tinh vương! Lâm Lạc tự nhiên không có khả năng đánh với tồn tại chí tôn như vậy nhưng với không gian thuật lĩnh ngộ từ cấm tự thì cũng có vài phần bản lĩnh cứu người bỏ chạy.
Người là nhất định phải cứu, nhưng phải có bố trí chu mật, nếu làm việc tùy tiện thì ngay cả bản thân cũng bị bắt.
Lâm Lạc về tới Hận Tuyệt cốc thì chuyện đầu tiên là an bài năm nữ thích đáng, thứ hai cũng muốn mời Nghiêm Thanh xuất thủ. Bất quá, bởi vì bốn người Bao Thức Lễ là đệ tử của Lâm Hồng Hoang đệ tử, Lâm Lạc cũng không cho rằng Nghiêm Thanh sẽ chịu ra tay. Khi hắn nhắc tới chuyện này thì quả nhiên bị Nghiêm Thanh quả quyết cự tuyệt, thậm chí muốn Lâm Lạc cũng không đi mạo hiểm. Nhưng Lâm Lạc không từ bỏ chủ ý, mà là lập tức lên đường. Hắn cũng không đặt toàn bộ hy vọng vào Nghiêm Thanh mà là có Nghiêm Thanh tương trợ thì hắn sẽ nắm chắc cứu được người hơn.
Nắm giữ không gian bí thuật, Lâm Lạc tương đối tự tin bảo mệnh, chỉ cần để cho hắn thu được bốn người Bao Thức Lễ vào tử đỉnh vậy thì tối thiểu nắm chắc một nửa có thể thoát thân.
Hơn nữa, ưu thế của hắn còn ở chỗ hắn có thể giấu trong, người của Nội Tam vực cũng không biết tồn tại của hắn, bọn họ còn không biết Lâm Hồng Hoang có một người con như vậy!
Đám Tô Mị tuy rằng lo lắng cho Lâm Lạc, nhưng biết tính cách của hắn, nếu như không làm được chuyện này thì cả đời hắn sẽ áy náy! Võ đạo của Lâm Lạc chính là không thẹn bản tâm, lưu lại ý áy náy sẽ ảnh hưởng đến phát triển của hắn sau này!
Hơn nữa Lâm Lạc cũng hướng các nàng cam đoan, việc này tuy rằng cứu người là quan trọng nhất nhưng hắn cũng sẽ không mù quáng làm việc, nếu sự tình thực không thể vì, hắn sẽ gặp lui về Hận Tuyệt cốc, tu luyện đến tinh vực lại đi tìm ba nhà La Lí Phương báo thù!
Thời gian có gần ba tháng, nếu theo như tốc độ bình thường chỉ e lúc Lâm Lạc đuổi tới thì đám Bao Thức Lễ hoặc là được Lâm Hồng Hoang cứu, hoặc là đã bị xử tử! Cũng may Lâm Lạc gần đây nắm giữ không gian thuật, không tiếc tiêu hao công lực để chạy đi, khiến cho tốc độ tăng nhiều! Nhưng cũng phải qua hơn hai tháng, Lâm Lạc mới chạy tới Tuyệt Hổ thành Thiên La vực.
Chuyện đầu tiên hắn làm chính là nghỉ ngơi để khôi phục linh lực đã tiêu hao. Cũng may trong tay Nghiêm Thanh tuy rằng không có cực phẩm linh thạch, nhưng thượng phẩm linh thạch vẫn có rất nhiều, tự nhiên sẽ không keo kiệt đối với con yêu. Nếu không phải Lâm Lạc không quá cần linh thạch thì Nghiêm Thanh cũng sẽ nhét đầy vào không gian pháp khí.
Lâm Lạc nghỉ ngơi suốt năm ngày mới khôi phục trạng thái tới đỉnh phong, hắn cũng bắt đầu suy tư đến tột cùng nên làm như thế nào mới cứu được bốn người kia.
Trước mắt, hắn còn không biết bốn người này nhốt ở đâu nên cũng không thể hành động, đành đợi đến ngày hành hình mới được
Ba nhà La Lí Phương vì phòng ngừa Lâm Hồng Hoang ra tay cứu người, khẳng định sẽ giữ bí mật nơi giam giữ tù nhân. Nhưng quan nhân địa phương không biết, địa điểm hành hình cũng đã sớm đã công bố là ở quảng trường trong thành.
Lâm Lạc cải biến tướng mạo, lấy tử đỉnh ngăn cách khí tức, chỉ cần hắn không toát ra khí tức thì ai cũng không thể nhìn ra.
Hắn đi lại như thường dân trên quảng trường, lại phát hiện trong này ít nhất cũng có cường giả linh cảnh xuất hiện!
Đúng rồi, Lâm Hồng Hoang nếu xuất hiện cứu người thì với tính cách của hắn sao phải chú ý người vô tội, ra tay một lần chắc sẽ khiến cả Tuyệt Hổ thành đều hỏng mất! Cường giả tinh vực cho dù là một tia lực lượng tràn ra đều có thể oanh sát cường giả linh cảnh, huống hồ là người thường?
Bọn họ đều đã sớm di dời, cho dù với cường giả chí linh cảnh xem phàm nhân vì con kiến, nhưng sẽ không ra tay giết “Thần dân của mình!” Dù sao quyền lực cũng phải thể hiện thông qua người khác.
Võ giả linh cảnh nơi này hẳn là những người nhận được tin tức đến xem náo nhiệt, đến lúc chiến đấu xảy ra thì bọn họ cũng sẽ xem tình huống mà bỏ chạy. Bất quá, bọn họ căn bản không biết Lâm Hồng Hoang là người ra sao, càng không biết trên linh cảnh còn có tồn tại tinh vực. Lấy linh cảnh để tưởng tượng uy lực tinh vực cường giả, một khi bùng nổ đại chiến, nói không chừng bọn họ ngay cả cơ hội lui lại đều không có, mà trực tiếp bị kình lực cuồng bạo giảo sát!
Ở trong chiến đấu của tinh vực cường giả, chỉ có cao thủ chủ linh cảnh mới có thể bảo mệnh, những kẻ tầm thường e là bị vô tình giết chết!
Lâm Lạc có nắm chắc ba nhà La Lí Phương cũng không biết thực lực sâu cạn của Lâm Hồng Hoang, tuyệt không xuất động cao thủ cấp bậc tinh đế, thậm chí tinh hoàng cũng sẽ không xuất hiện, có thể phái ra cấp bậc tinh vương cũng đã đủ để mắt Lâm Hồng Hoang ! Nhưng Lâm Hồng Hoang có thể xuất hiện hay không thì Lâm Lạc lại không nắm chắc.
Lâm Lạc cũng không thể xác định địa vị của bốn người Bạch Uyển Hoa trong lòng Lâm Hồng Hoang. Nghe theo như lời của Lâm Hồng Hoang thì bốn người bọn họ chỉ là bảo tiêu của Lâm Lạc, từ thực lực “Yếu ớt” của bọn họ cũng có thể thấy được đại khái!
Ngay cả Lữ Nguyệt Đồng cũng có thực lực Huyễn Linh cảnh đỉnh phong, gia tộc này cũng không thể là gia tộc nhỏ ở Đông châu, chẳng lẽ Lâm Hồng Hoang cấp bậc tinh hoàng lại dạy ra đồ đệ có năng lực kém Lữ gia sao?
Bởi vậy, tam gia tộc của thánh địa nghĩ là bắt được nhược điểm của Lâm Hồng Hoang nhưng rất có khả năng Lâm Hồng Hoang căn bản là không xem bọn Bạch Uyển Hoa quan trọng gì! Nếu thực như thế, áp lực Lâm Lạc sẽ rất lớn!
Nếu có Lâm Hồng Hoang thu hút sự chú ý của cao thủ địch quân, như vậy Lâm Lạc liền có thể âm thầm làm việc, trực tiếp cứu đám Bạch Uyển Hoa, dùng không gian bí thuật mà chạy. Nhưng nếu Lâm Hồng Hoang không xuất hiện thì hắn sẽ đối mặt với cao thủ ít nhất là cấp bậc tinh vương! Chỉ mong Lâm Hồng Hoang không có máu lạnh như thế!
Lâm Lạc không hề nắm chắc vấn đề này, Lâm Hồng Hoang là kiêu hùng, mà kiêu hùng sẽ tuyệt đối không mềm lòng! Trong mắt của Lâm Hồng Hoang, nếu như trên đường giành thắng lợi cần hy sinh thì hắn cũng sẽ không nhíu mày.
Đau đầu a!
Lâm Lạc triệt hồi ngăn cách khí tức của tử đỉnh, lộ xuất khí tức tu vi Hạo Linh cảnh, đủ để cho người không dám trêu chọc, còn không thân phận “người thường” của hắn trong một đám võ giả linh cảnh vạn phần bắt mắt.
Thời gian chỉ còn có ba ngày!
Tửu lâu gần quảng trường mấy ngày này làm ăn rất tốt, mỗi ngày đều có đại lượng võ giả ngồi trong đó uống rượu đợi lúc hành hình, muốn nhìn nam nhân tên là Lâm Hồng Hoang đến cùng là thần thánh phương nào mà có thể khiến cho ba đại hào môn xuất động đại trận như vậy.
Lâm Lạc cũng ra giá cao để chọn một vị trí gần cửa sổ. Để có được vị trí này hắn đã trả giá năm trăm khối thượng phẩm linh thạch, về phương diện khác lại bởi vì hắn có tu vi “Hạo linh cảnh” nên không ai dám tranh!
Võ giả trên thế giới đều quyền đầu nói chuyện , quyền đầu ai càng lớn thì người đó chính là vương!
Đối với linh cảnh mà nói, một lần bế quan chính là mười năm trăm năm, thời gian ba ngày chỉ nháy mắt đã tới.
Đó là một ngày nắng đẹp, vào lúc vầng dương vừa nhú lên thì cũng là lúc mà bốn cỗ xe tù tiến đến trong tiếng ồn ào. Mỗi một xe tù đều chỉ chở một tù nhân, có ba nam một nữ, Lâm Lạc nhìn xem rõ ràng, đúng là bốn người Bao Thức Lễ.
Bốn người bọn họ hiển nhiên đều bị tra tấn nặng nề, vẻ mặt tiều tụy, nhưng tu vi không có bị phế.
Lâm Lạc vừa hơi suy nghĩ liền hiểu đạo lý trong đó, nếu phế đi tu vi vậy tương đương với là bốn phế nhân, Lâm Hồng Hoang sẽ vì bốn phế nhân mạo hiểm sao?
Hiển nhiên, những người này cũng không hiểu biết tính cách của Lâm Hồng Hoang, chỉ nhìn tu vi thấp đến đáng thương của bốn người Bao Thức Lễ cũng biết bọn họ kỳ thật trong lòng Lâm Hồng Hoang không khác phế nhân!
Nhìn bốn người biểu tình gần như chết lặng, Lâm Lạc không khỏi dâng lên một trận phẫn nộ, hận không thể lập tức lao ra đi!
Nhưng hiện tại xúc động làm việc sẽ chỉ hỏng chuyện!
Lâm Lạc còn chưa có thể khẳng định Lâm Hồng Hoang đến tột cùng có thể hiện thân hay không! Nếu Lâm Hồng Hoang ra mặt cho bốn đồ đệ vậy thì Lâm Lạc tùy tiện làm việc sẽ phá hủy bố trí của Lâm Hồng Hoang. Bởi vậy hắn quyết định đợi lát nữa, nếu Lâm Hồng Hoang thủy chung không hiện thân, vậy cho dù ngàn nan vạn hiểm thì Lâm Lạc cũng phải xông ra!
Nam nhi làm việc ngẩng đầu không thẹn với trời, cúi xuống không thẹn với người, chỉ cầu không làm lương tâm thất vọng!
Ở hai bên xe chở tù là một đội cao thủ, ít nhất là cấp bậc Hạo Linh cảnh, số lượng đạt tới ngàn người!
Quần chúng vây xem lân cận không khỏi một trận líu lưỡi!
Cũng chỉ có ba đại hào môn trong Nội Tam vực mới có thể làm ra kiệt tác như vậy, lực lượng này đủ để quét ngang toàn bộ Đông châu, ngay cả thế lực của ba mươi ba vực liên thủ cũng không địch lại!
Trận trượng này càng lớn thì càng có thể nhìn ra ba đại hào môn coi trọng Lâm Hồng Hoang, chẳng lẽ đối phó hắn cần nhiều cao thủ như vậy?
Cho dù là cao thủ chủ linh cảnh hình thành ngũ hành tiểu thế giới nhìn đến đội hình này cũng muốn dọa ướt quần! Lâm Hồng Hoang còn dám hiện thân cứu người? Nếu vậy hắn không phải tuyệt thế cuồng nhân thì chính là kẻ điên!
Lâm Lạc lại biết, chỗ hắn đã thấy chính là thực lực của Đông châu ba đại hào môn mà cũng không phải nội tình của thánh địa ba đại gia tộc!
Lưu lại Đông châu chính là huyết mạch gia tộc lưu lại, người chân chính có tiền đồ đã sớm tiến vào thánh địa ! Thế lực này hiển nhiên còn chưa có xuất hiện, bọn họ mới là chủ lực đối phó Lâm Hồng Hoang, nhưng Lâm Hồng Hoang không hiện ra, bọn họ tự nhiên cũng sẽ không xuất hiện.
Ở trên quảng trường đã dựng lên một khán đài tạm thời, tựa hồ thực sự đem chuyện xử quyết bốn người Bao Thức Lễ theo nghi thức trang trọng. Bốn người Bao Thức Lễ bị phân biệt buộc vào một cây cột sắt, người trên khán đài cũng lục tục đến, đều là nhân vật quyền quý của ba đại gia tộc.
Ân?
Ánh mắt Lâm Lạc chợt lóe, rõ ràng thấy được một bóng dáng quen thuộc, chính là Phong Sở Liên!
Bất quá, lúc này nàng cũng không mang theo hai thị nữ Thanh Nguyệt và Phồn Tinh mà có một nam tử trẻ tuổi phong thần tuấn lãng bên cạnh. Nam tử này dáng người dong dỏng, diện mạo cực anh tuấn nhưng vầng sáng lực lượng trên người cũng cường đại vượt xa cấp bậc chủ linh cảnh!
Tinh vực chí tôn!
Tinh vương nhất trọng thiên, Lâm Lạc có thể khẳng định!
Tuy rằng nhìn như tuổi trẻ cũng không đại biểu cho chân chính tuổi trẻ, nhưng ngẫm lại tinh vực chí tôn ít nhất có được hai vạn năm thọ nguyên, người dưới bốn ngàn năm đều có thể xưng là tuổi trẻ , cũng không biết người nhìn như tuổi trẻ này đến tột cùng có bao nhiêu tuổi.
Hiển nhiên, Phong Sở Liên tựa hồ lại tìm được rồi một vị hôn phu hậu tuyển! Mà người này cũng là một thành viên của ba nhà La, Lí, Phương.
Nghĩ đến Tử Nhân Yêu lại gieo tai họa cho ba nhà này, Lâm Lạc đáng ra phải thở phào nhẹ nhõm nhưng không hiểu sao hắn lại có cảm giác chua xót, bất giác nổi lên ý căm hận với người tuổi trẻ kia.
Hắn đem điều này quy kết đến thù cũ của Lâm gia cùng thánh địa tam tộc, đánh chết cũng sẽ không thừa nhận hắn sinh ra tình cảm với Tử Nhân Yêu!
Lâm Lạc lắc đầu, hiện giờ hắn cần chú ý đến cũng không phải Phong Sở Liên, mà là bốn người Bao Thức Lễ đối với hắn có ân cứu mạng!
Chăm chú nhìn vào đám Bao Thức Lễ, Lâm Lạc ẩn ẩn chỉ cảm thấy Phong Sở Liên hơi hơi nhíu mi, nhìn qua vị trí của hắn, tựa hồ ý thức được cái gì.