Nếu như nói ba Tinh Đế lão tổ còn không là lực lượng tuyệt đối, vậy cái gì mới là tuyệt đối?
- Lâm Lạc?
Tinh Đế lão tổ Tứ đại tộc cũng nhất tề ánh mắt ngưng trọng, hướng Lâm Lạc nhìn qua, lúc trước chuyện tình Nghiêm Thanh bị cứu đi tự nhiên đã bị bọn họ phát hiện, mà theo "đường hoàng" thất tung, bọn họ đại thể cũng có thể nghĩ thông suốt đến tột cùng là chuyện gì xảy ra!
Đây chính là ị trên đầu cọp a, chẳng phải để cho bọn họ tức giận đến sôi lên sao? Rõ ràng nghiệt tử ngay ở trước mắt bọn họ, nhưng bọn họ một cái cũng không có nhận ra, này làm mặt mũi của Tinh Đế lão tổ còn đâu!
- Hảo ngươi một cái nghiệt tử, lão phu muốn bổ ngươi!
Trần Trác Nhĩ tính tình bạo nhất, lúc này muốn giết đi ra.
Bang!
La gia lão tổ cũng một chưởng phách qua, hóa giải công kích của Trần Trác Nhĩ.
- La Nghiễm Nghĩa, ngươi muốn cùng lão phu khai chiến sao?
Trần Trác Nhĩ nổi giận.
La gia lão tổ cùng Lâm Lạc và tứ đại tộc có ân oán, chỉ cho rằng Trần Trác Nhĩ xuất thủ là vì Thần khí, này là quan hệ lấy then chốt của mỗi người bọn họ đột phá, ai dám nương tay?
- Trần lão quái, lão phu còn sợ ngươi sao!
Hắn không tỏ ra yếu kém chút nào, Thánh địa cùng tứ đại cổ tộc vốn là thủy hỏa bất dung, căn bản không tồn tại vấn đề ai cho ai mặt mũi.
- Theo lão phu nhập tinh không đánh một trận!
Trần Trác Nhĩ hét lớn.
Lúc này La Nghiễm Nghĩa cũng không có phản ứng hắn, cũng không phải bởi vì hắn kiêng kỵ không địch lại, mà là Thần khí quan hệ trọng đại, vạn nhất hắn đi đánh nhau rồi, Thần khí bị Tinh Đế lão tổ khác đoạt đi rồi thì làm sao bây giờ?
Lâm Lạc cười ha ha nói:
- Các ngươi không cần tranh đến tranh, ta không phải đến tự chui đầu vào lưới, mà là tới thu chút lợi tức!
- Cái gì?
Đám tán tu Tinh vực chí tôn đều là liên tục lắc đầu, một Tinh Vương nho nhỏ chạy đến trước mặt một đống Tinh Đế lão tổ còn dám cao điệu, này không phải dũng khí hơn người, mà là muốn chết!
Ánh mắt của Lâm Lạc ngưng tụ nhìn La Thiên Quân, sát khí tràn ra, tâm niệm khẽ động, không gian bí pháp phát động.
- Thiên Quân…
Trong lòng La Nghiễm Nghĩa mạnh mẽ hiện lên một đạo bất an cường liệt, muốn thu La Thiên Quân vào đan điền không gian.
La Thiên Quân mạc danh kỳ diệu, chưa từng có gặp qua phụ thân toát ra biểu tình bất an như thế, tựa như trời sắp sập vậy! Nhưng hắn còn không có chuyển qua ý niệm trong đầu, bỗng nhiên thấy bản thân trong nháy mắt biến thành hàng tỉ phân tử nhỏ, sau đó ý thức trong nháy mắt mai một!
- Không…
Tuy rằng La Nghiễm Nghĩa là Tinh Đế chí tôn, nhưng lúc này cũng không thể nào bình tĩnh, La Thiên Quân là con nối dòng duy nhất của hắn, tận mắt nhìn thấy nhi tử chết ở trước mặt, cũng để hắn hoảng sợ biến sắc!
Lúc tiến nhập Tinh vực, vô luận là võ giả hay Yêu tu, độ khó muốn sinh sản cũng không kém đột phá Thần cảnh bao nhiêu!
La Nghiễm Nghĩa rất uy nghiêm, bởi vì cờ hiệu Thành Long thương đoàn, đối với La Thiên Quân nghiêm gia quản giáo, thậm chí ngay cả Thánh khí cũng không có ban tặng, là muốn rèn luyện hắn, có thể thu được tăng tiến chân chính.
Mà dùng hắn nghĩ đến, dù không ban thưởng Thánh khí thì có làm sao, trên đời này còn có người dám giết con hắn sao? Kia là con nối dõi duy nhất của Tinh Đế lão tổ, không sợ một gã Tinh Đế khởi xướng công kích điên cuồng, ngay cả Ngân Nguyệt tinh cũng sẽ bị chấn nát sao?
Nhưng thật là có người dám lớn mật như vậy, lại là ở dưới mí mắt hắn bầm thây vạn đoạn ái tử!
Làm Tinh Đế lão tổ, tâm tính của hắn tự nhiên vững như biển rộng, nhưng mắt thấy ái tử bị giết, trong lòng hắn cũng dâng lên sóng gió động trời, hai mắt thoáng cái trở nên huyết hồng, phẫn nộ quát:
- Lão phu muốn giết ngươi! Không chỉ ngươi muốn chết, mọi người họ Lâm trong thiên hạ đều phải chết!
Lão nhân tang tử, La Nghiễm Nghĩa phẫn nộ đã đạt đến cực điểm, ở thời khắc này, hắn thậm chí ngay cả Thần khí cũng có thể dứt bỏ thầm nghĩ trước vì ái tử báo thù!
Tinh Đế chí tôn giận dữ, toàn bộ Ngân Nguyệt tinh đều tựa hồ bao phủ lấy một mảnh diệt vong, vô luận nhân, thú đều có thể cảm ứng được lửa giận vô biên kia của La Nghiễm Nghĩa, tựa hồ có thể ở trên bầu trời bốc cháy lên.
- Tử!
Hắn nén giận xuất thủ, một đại thủ đỏ như máu, hướng về Lâm Lạc trấn áp qua.
- Không cần thiết!
Lâm Lạc hừ lạnh một tiếng, không gian bí thuật lại triển khai, La Nghiễm Nghĩa cư nhiên trong nháy mắt tiêu thất, mà công kích của hắn tự nhiên cũng không giải tự tiêu.
Di!
Chúng Tinh Đế lão tổ như Nghiêm Kiếm Tâm nhất tề ngẩn ra. Ngay cả bọn họ cũng bỗng nhiên động dung, ngạnh sanh ngăn chặn xung động muốn xuất thủ. Tu đến Tinh Đế cảnh, bọn họ càng thêm cẩn thận, ở trước mặt nguy hiểm không biết, bọn họ thà rằng áp dụng thái độ bảo thủ.
Lâm Lạc nhân cơ hội thân hình tan biến, một cái cất bước trong lúc đó đã tiến nhập Cổ Nguyên động, chỉ chừa lại cho mọi người một bóng lưng.
- Tiểu súc sinh…
Thân ảnh của La Nghiễm Nghĩa cũng lập tức xuất hiện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh của Lâm Lạc, nhưng không có đuổi theo đi ra, bởi vì hắn biết bản thân vào Cổ Nguyên động không được!
Bởi vậy, hắn hiện tại duy nhất có khả năng làm là đợi, tối đa mười năm, Lâm Lạc phải từ nơi này đi ra, bằng không hắn khó thoát khỏi cái chết!
Lúc này, bọn người Nghiêm Kiếm Tâm mới biết được bản thân là chuyện bé xé ra to rồi.
Lâm Lạc có thể tạm thời trục xuất một gã Tinh Đế chí tôn đã là thế gian kỳ tích, há có thể thật bị thương một gã Tinh Đế? Hắn bất quá là Tinh Vương, cùng Tinh Đế có cách xa vạn dặm, sao có thể vượt qua hồng câu như vậy!
Cũng may những lão gia hỏa này đều là lòng dạ sâu đậm, tuy Lâm Lạc đâm một đạo, nhưng trên mặt đều là giấu diếm tâm tình, chỉ có Trần Trác Nhĩ quay về phía La Nghiễm Nghĩa cười nhạt, nếu không phải đối phương ngăn cản hắn trước tiên bắt Lâm Lạc, vừa khởi có chuyện như vậy phát sinh sao?
Hắn biểu tình của nhìn có chút hả hê, nhất thời khiến cho La Nghiễm Nghĩa nổi giận, lão đầu này vừa tang tử lạnh giọng nói:
- Trần Trác Nhĩ, có cái gì buồn cười?
- Lão phu cười là chuyện của lão phu, quản ngươi chó má gì!
Tứ đại cổ tộc cùng Thánh địa vốn là địch nhân tuyệt đối, Trần Trác Nhĩ căn bản không cần cấp đối phương mặt mũi, càng không kinh sợ đối phương.
- Lão thất phu, dám cùng lão phu đánh một trận không?
Hiện tại La Nghiễm Nghĩa nhu cầu cấp bách một địch thủ đến hòa hoãn lửa giận trong lòng một chút, bằng không hắn tuyệt đối nhẫn không được mười năm chi kỳ.
- Sợ ngươi sao!
Trần Trác Nhĩ dẫn đầu bay vút lên không, La Nghiễm Nghĩa cũng mau chóng đuổi đi, chỉ là mấy cái thời gian hô hấp, trên bầu trời chớp động lên quang mang cường liệt, hai đại Tinh Đế đã triển khai chiến đấu kịch liệt.
Theo Lâm Lạc hiện thân lại đến đánh chết La Thiên Quân, trốn vào Cổ Nguyên động, này kỳ thực chỉ là chuyện tình mấy cái hô hấp. Nhưng rất nhiều tán tu cũng thấy nghẹn họng nhìn trân trối, đến bây giờ còn không có phục hồi tinh thần lại.
- Không nói đâu xa, nói tới Âm Dương thánh giáo kia, lấy việc thái bổ người khác giúp mình tăng trưởng tu vi nguyên khí, kéo dài tuổi thọ, người như vậy để cho bọn hắn sống sót, không phải sẽ hại càng nhiều người? Nếu ngươi trách trời thương dân, vậy hẳn càng nên hóa thân tu la, đem loại ác ma kia giết chết!
Hắn còn nói thêm.
Nam Nhược Hoa thở dài, nói:
- Ở trong lòng Lâm huynh, Nhược Hoa là một lạn người tốt sao?
- Nguyên lai ngươi còn có chút tự mình hiểu lấy!
- Sai lầm rồi, Nhược Hoa cũng không phải lạn người tốt. Mà là Ngân Nguyệt Tinh không bao lâu nữa sẽ gặp phải một trận đại kiếp nạn, cần tập hợp toàn bộ lực lượng chí tôn tinh vực đến đối kháng, hiện tại mỗi người tử vong đến lúc đó sẽ thiếu một khả năng vượt qua cửa ải khó khăn!
Nam Nhược Hoa nghiêm nghị nói.
Lâm Lạc cười ha ha, nói:
- Đây là tôn sư bói toán ra sao? Trước khoan hãy nói chuyện tương lai không nhất định sẽ phát sinh, nếu như thật sự phát sinh lại thế nào. Có chút người dưới uy hiếp sinh mạng chỉ biết phản bội đầu hàng, trở thành trợ lực của địch nhân, hoặc là bỏ trốn thật xa!
- Không có khả năng, ở trong trận đại kiếp đó không ai có thể không đếm xỉa tới, hơn nữa cỗ lực lượng kia vô cùng hắc ám, nó tuyệt sẽ không tiếp nhận bất luận kẻ nào đầu hàng, mà chỉ biết hủy diệt, hủy diệt, hủy diệt!
Nam Nhược Hoa liên tục nói ra ba chữ “hủy diệt”, trên gương mặt thanh lệ hiện lên dáng vẻ bất lực sợ hãi, hiển nhiên là vì nhận lấy lực ảnh hưởng của sư phụ nàng, ngay cả Tinh Đế Chí Tôn cũng lo lắng như thế, đại kiếp nạn kia thực sự không phải chuyện đùa giỡn!- Ta chỉ có thể đáp ứng một điều, nếu bọn hắn không chọc tới ta thì thôi, nếu chọc tới trên đầu ta, ta cũng sẽ không cho phép ai cưỡi lên trên đầu ta!
Lâm Lạc lui một bước, đây xem như vì giao tình giữa hai người mấy năm nay, càng bởi vì thực lực của Nam Nhược Hoa.
Công pháp thời gian vô cùng huyền ảo, nếu nàng quyết tâm đối nghịch với Lâm Lạc, vậy hắn sẽ gặp phiền toái. Hơn nữa hắn đối với nàng không thù không oán, nếu là bởi vì thánh địa cùng tứ đại tộc mà cùng nàng trở thành kẻ thù sinh tử, vậy thật không ý nghĩa.
Với thực lực cấp bậc Tinh Vương của hai người bọn họ, hoàn toàn có thể xem thường núi lửa kia, trực tiếp nhảy xuống dưới, dưới nham tương cuồn cuộn di chuyển chậm rãi, chẳng khác gì đi dạo trong hậu hoa viên.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, một quái vật hỏa diễm xuất hiện ngay trước mặt bọn họ, giống như một đoàn chất lỏng, nhanh chóng hình thành hình thể nhân loại, bộ ngực nhô ra, bàn tọa vểnh cao, xem khuôn mặt còn có vài phần giống Nam Nhược Hoa.
Nhưng quái vật kia vừa xuất hiện liền vươn một bàn tay liệt diễm hướng Lâm Lạc cùng Nam Nhược Hoa chụp tới, khiến nham tương sôi trào.
- Định!
Nam Nhược Hoa nhẹ phun ra một chữ, lập tức thực hiện, động tác của quái vật kia lập tức ngừng bặt, nhưng tinh tế quan sát có thể phát hiện kỳ thật nó vẫn còn động, chỉ là tốc độ bị kéo chậm tới cực hạn!
Đây là công pháp thời gian của nàng đã phát huy uy lực, suốt bốn năm thời gian, nàng chiếm được đại lượng Hư Nguyên Khí, đã có năng lực đập vào Tinh Hoàng, lúc này uy lực công pháp đã tăng lên nhiều!
Bởi vì quái vật kia là Tinh Vương nhất trọng thiên, mà Lâm Lạc vẫn tinh tường nhớ rõ lúc trước nàng khống chế Huyết Nhuyễn Trùng còn chưa đạt tới được giảm chậm sự lưu tốc của thời gian!
Bốn năm nay người tiến bộ không chỉ có mình hắn!
Lâm Lạc tùy tay bổ sung một quyền, quái vật kia lập tức bị oanh thành mảnh nhỏ, tan rã bên trong nham tương. Hắn mỉm cười nói:
- Nó có điểm giống Nhược Hoa, thật làm ta có cảm giác gây tội ác, thế nhưng sẽ đối với Nhược Hoa ra tay!
- Lâm huynh, đừng tiếp tục đùa giỡn Nhược Hoa, nếu không Nhược Hoa sẽ tức giận!
Nam Nhược Hoa ra vẻ thật buồn bực.
Lâm Lạc cười ha ha, hai người tiếp tục đi tới, nhưng trong nham tương không chỉ có một con quái vật, thường thường luôn có quái vật dũng mãnh xông ra công kích hai người. Hơn nữa loại quái vật kia lại không có bộ dáng cố định, có thể bắt chước hình thái của đối thủ, thậm chí Lâm Lạc còn đánh đố với Nam Nhược Hoa xem quái vật sẽ bắt chước bộ dáng của hắn hay của nàng nhiều hơn.
Bọn họ rất nhanh đi tới đáy núi lửa, sau khi đánh thông một vách tường hỏa hồng sắc, tiến nhập vào một hang động rộng rãi dưới lòng đất, nơi này vẫn có nham tương đỏ sậm cuồn cuộn du động, nhưng không bao phủ tới đỉnh, có thể di động trên không.
Hai người đi tới một khoảng cách, liền thấy được một quái vật giống như Tích Hạt đảo bụng nằm trên nham tương, nơi bụng có một vết thương cực lớn, không hề có chút sinh mệnh khí tức.
Miệng mồm quái vật kia bao trùm huyết vảy đỏ như máu, phía bụng lại bị cháy sém thành đen sẫm, chín chân, miệng dài nhọn, có răng nanh lộ ra ngoài, đuôi dài, lại thu nhỏ rút lại như đuôi rắn, nhưng ở phía gần cuối lại mọc lên một khối như viên cầu, bên trên bao phủ gai nhọn, nhìn qua thập phần dữ tợn.
Bởi vì nơi này trước kia chưa từng có người đi qua, Nam Nhược Hoa cũng không biết đó là quái vật gì.
Hiển nhiên đây là do tứ đại tộc đánh chết, tuy rằng không rõ ràng lắm khi quái vật còn sống đạt tới tiêu chuẩn nào, nhưng có thể xuất hiện trong này ít nhất phải có cấp bậc Tinh Vực. Mà cấp bậc Tinh Vực chính là bảo vật, cho dù không hiểu rõ giá trị cũng có thể thu vào không gian pháp bảo, chẳng qua ngày sau có thể ném, nhưng không khả năng không hề có giá trị!
Mà tứ đại tộc lại bỏ qua thi thể quái vật kia, nguyên nhân chỉ có một, bọn hắn gặp phải cục diện vô cùng nguy hiểm, ngay cả thời gian lấy đi chiến lợi phẩm cũng không có!
Tốc độ của Nam Nhược Hoa lập tức nhanh hơn, Lâm Lạc biết lòng từ bị phổ độ chúng sinh của nàng lại tràn ra.
Hắn im lặng không chút tiếng động theo sát sau nàng, hai người tiếp tục đi tới, dọc theo đường đi lại thấy được thi thể của quái vật, bộ dáng cũng giống như lúc trước. Nam Nhược Hoa khởi động công pháp tra xét, lại nói đây là cuộc chiến phát sinh từ ba ngày trước đó.
Tiếp tục đi lên phía trước một khoảng cách, một cuộc chiến kịch liệt liền xuất hiện trước mắt hai người.
Ba mươi mấy quái vật đang vây công mười mấy nhân loại, đánh nhau kịch liệt, nham tương kích bay, hỏa diễm ngập trời, cuộc chiến vô cùng căng thẳng, chính là Tinh Vương của tứ đại tộc. Lúc này bọn hắn đã tràn đầy nguy cơ, bởi vì nhóm quái vật phần lớn đều là Tinh Vương tam trọng thiên, chỉnh thể thực lực chiếm lĩnh thượng phong tuyệt đối.
Trong tứ đại tộc, Nghiêm Phi Dương, Trần Nguyệt, Chu Thiếu Thành đều có trụ cột vững vàng tuyệt đối, vào lúc này phát huy ra tác dụng cực lớn, mà đổi lại ba gã lão nhân hơn sáu mươi cũng là Tinh Vương tam trọng thiên đỉnh phong, lần này nhất định là đến tìm kiếm kỳ ngộ cầu đột phá Tinh Hoàng, có bảy người khác chặt chẽ chống đỡ khiến phòng tuyến của bọn họ không hỏng mất.
Ánh mắt Lâm Lạc sáng ngời, bởi vì Ngũ Hành Thiểm Lôi Châu của Trần Nguyệt rõ ràng đã tăng lên tới Tinh Vương tam trọng thiên cấp bậc!
- Kiên trì!
Nam Nhược Hoa từ xa xa phi tới, đã phát ra tiếng thét dài, thân hình mềm mại dùng công pháp thời gian gia tốc lướt qua.
- Nam tiên tử!