Chỉ có ở trên cơ sở phối hợp ăn ý, gia tốc mới có ý nghĩa, bằng không chỉ có chỗ hỏng.
Bất quá, nếu có thể rất nhanh thích ứng mà nói, gia tốc có thể mang đến cho võ giả đề thăng tương đối, dù sao cảnh giới của võ giả đề thăng, mang đến là lực lượng, tốc độ đề thăng.
Tuy rằng thời gian công pháp vô pháp đề thăng lực lượng, nhưng có thể đề thăng tốc độ cũng là chuyện tình tương đối đáng sợ.
Lâm Lạc gật đầu, năng lực thích ứng của hắn từ trước đến nay không sai.
- Chiến!
Hắn khẽ quát một tiếng, lúc này từ trên thạch bích nhảy xuống, hướng về Huyết Nhuyễn Trùng thật lớn kia vọt qua.
Nguyên bản hai người thu liễm khí tức, vừa cách cách tương đối xa, Huyết Nhuyễn Trùng cũng không có phát hiện bọn họ tồn tại, nhưng theo Lâm Lạc khẽ động, lập tức làm hắn lộ ra ngoài, Huyết Nhuyễn Trùng to lớn lập tức một ngụm nuốt bảy đoàn Hư Nguyên khí vào trong bụng, sau đó phát sinh một tiếng khẽ kêu chói tai, nhất thời, không chỉ là ấu trùng đang hướng ra phía ngoài lập tức quay về, dù là Huyết Nhuyễn Trùng thành niên ở bên ngoài cũng điên cuồng giết ngược.
Thực sự là hay a!
Tốt xấu gì cũng là tồn tại vô hạn tiếp cận Tinh Hoàng cấp, thế nhưng thấy hai Tinh Vương cảnh cư nhiên không trước tiên xuất thủ, ngược lại gọi đồng bọn lao tới tử chiến, thực sự là không hề có tôn nghiêm đáng nói a!
Nhưng như vậy hiệu quả cũng rất tốt, trùng hải bao phủ nhiều, một mảnh đỏ như máu nhúc nhích. Phun ra từng đạo dịch thể màu đỏ tươi, có thể làm người trong nháy mắt bị ăn mòn.
- Hắc!
Lâm Lạc chỉ là thân hình chợt lóe, không gian công pháp phát động, xuất hiện ở phía sau Huyết Nhuyễn Trùng to lớn kia, một quyền nặng nề kích qua.
Bang!
Tuy khí tức con Huyết Nhuyễn Trùng này cường đại không gì sánh được, nhưng cho dù sức chiến đấu xa xa không có xứng đôi, tựa hồ tất cả năng lực toàn bộ phát triển tới sinh sản, một kích này nó căn bản không có đề phòng, nặng nề oanh xuống.
Thân thể thật lớn ở trên mặt đất trở mình mấy lần, ba ba ba, mấy trăm Linh cảnh Huyết Nhuyễn Trùng trên mặt đất đều bị nó ép tới huyết nhục không rõ, đúng là sinh sôi nghiền chết!
Lâm Lạc hoảng sợ, cúi đầu vừa nhìn, hữu quyền của bản thân dĩ nhiên trở nên gấp khúc đứng lên, đúng là quyền cốt ở dưới va chạm trực tiếp đoạn liệt rồi!
Huyết Nhuyễn Trùng to lớn này không thiện chiến đấu là sự thực, nhưng lực phòng ngự bản thân cũng kinh khủng không gì sánh được, oanh nó một quyền như thế, bản thân nó chỉ trở mình lăn mấy vòng, cũng làm nắm tay của Lâm Lạc sinh sôi đánh gãy, đây là lực phòng ngự cấp bậc gì a?
Không Gian Thiết Cát!
Tâm niệm Lâm Lạc khẽ động, không gian mười trượng xung quanh hắn trong nháy mắt nghiền nát thành vô số mảnh nhỏ, tất cả Huyết Nhuyễn Trùng bị cắt thành mảnh nhỏ, hắn liền triển khai Mộc hệ công pháp.
Nam Nhược Hoa lại triển thời gian công pháp, ở trong phạm vi lĩnh vực của nàng, động tác của tất cả Huyết Nhuyễn Trùng đều thả chậm gấp đôi. Mà tốc độ của Lâm Lạc cùng nàng cũng đề thăng gấp đôi!
Một tăng một giảm này, tốc độ của song phương sẽ kém nhau bốn lần! Hơn nữa còn không phải tốc độ di động đơn thuần, mà là bao quát cả tốc độ xuất thủ, thậm chí tốc độ tư duy!
Quả nhiên lợi hại!
Võ giả đồng cảnh giới nào có thể cùng nàng tranh phong? Thời gian công pháp xác thực cường đại, trách không được sư phụ của nàng có thể làm cho bọn người Nghiêm Kiếm Tâm kiêng kỵ không gì sánh được. Nhìn đồ đệ liền biết năng lực sư phụ có bao nhiêu kinh khủng!
Hơn nữa, sư phụ nàng có thể bói toán, đây không phải cũng là năng lực của thời gian công pháp chứ?
Lâm Lạc đang suy tưởng, khuôn mặt của Nam Nhược Hoa cũng trở nên tái nhợt lên, nhưng lập tức lại nổi lên đỏ ửng kinh người, đây là nàng tiêu hao quá độ. Nhưng nàng luôn luôn trong trẻo nhưng lạnh lùng đột nhiên có rặng mây đỏ đập vào mặt. Này làm cho vô tận hạ tưởng, càng tăng diễm lệ không gì sánh được, làm cho tim đập thình thịch.
- Lâm huynh, xin mời toàn lực ứng phó!
Nàng thở nhẹ nói.
Đại uy năng tất nhiên nương theo đại tiêu hao, dù sao cũng phải muốn tương đối "công bình" một ít.
Lâm Lạc gật đầu, hỏa diễm công pháp phát động!
Oanh! Oanh! Oanh! Vô số đạo hỏa lãng từ trong cơ thể hắn tuôn ra, trong nháy mắt tập quyển toàn bộ huyệt động.
- Chi!
Ngoại trừ mẫu trùng ra, tất cả Huyết Nhuyễn Trùng chỉ kịp phát sinh một tiếng hét thảm, lập tức bị đốt đến hư vô, ngay cả tro tàn cũng không có còn lại, có thể thấy được uy lực lửa này có bao nhiêu kinh khủng!
Đây là Lâm Lạc lĩnh ngộ đến Cấm tự huyền ảo, ở Kim Hỏa Mộc cùng với không gian công pháp đạt được tính đột phá to lớn!
Đương nhiên, sau khi phát sinh một kích này, Tinh Hải của Lâm Lạc bỗng dưng không còn, hầu như bị lấy đi một phần ba lực lượng!
Đại uy năng tất nhiên là đại tiêu hao!
Lâm Lạc vội vã nuốt vào một viên đan dược để khôi phục lực lượng, hiểm địa như vậy, hắn phải tận lực bảo trì trạng thái tốt nhất. Bất quá, đan dược khôi phục của Tinh vực cấp bậc trân quý không gì sánh được, hắn cũng chỉ có bảy khỏa, ba khỏa là Nghiêm Thanh cấp, bốn khỏa là ở Thiểm Điện tộc lấy tới.
- Chi…
Thanh tĩnh chỉ là tạm thời, bên ngoài lại có đại quân trùng hải điên cuồng tràn tới.
Trong mắt Lâm Lạc chợt lóe lên lệ mang nói:
- Nam cô nương, phiền phức ngươi bảo vệ phía sau, ta đến oanh sát con trùng này!
- Nhược Hoa chỉ có thể kiên trì một nén hương thời gian!
Nam Nhược Hoa không có cự tuyệt, cũng không có hỏi Lâm Lạc dùng biện pháp gì, chỉ là nói ra cực hạn nàng có thể chống đỡ.
- Được rồi!
Lâm Lạc gầm nhẹ một tiếng, như lưu quang đánh về phía Huyết Nhuyễn Trùng to lớn, tay phải vươn ra, một trường mâu hồng sắc xuất hiện, hướng về Huyết Nhuyễn Trùng oanh kích qua.
Đây là hắn dùng hỏa diễm công pháp ngưng tụ thành, lực sát thương vô cùng cường đại.
Đinh! Đinh! Đinh!
Trường mâu cùng mẫu trùng kịch liệt đối oanh, phát sinh tiếng nổ kịch liệt, nhưng mẫu trùng này không hổ là tồn tại tiếp cận Tinh Hoàng cấp, này căn bản đâm phá không nổi da nó, ở trên người nó chỉ lưu lại một đạo tiêu ngân!
Lâm Lạc phát động Kim, Mộc cùng Lôi hệ công pháp, nhưng vẫn chưa có cánh nào phá vỡ phòng ngự cường đại của nó!
Đây là nó buông tha lực công kích, ngược lại chiếm được lực phòng ngự khoa trương!
Trong lòng Lâm Lạc nảy sinh ác độc, nghĩ đến trước còn có thể dụng quyền oanh trở mình quái vật này, hắn quát lên một tiếng lớn, song quyền cố lấy, Chiến Thiên Quyết phát động, lần thứ hai nhu thân phác thượng.
Ra quyền!
Bang! Bang! Bang!
Mỗi oanh ra một quyền, mẫu trùng này tất nhiên oanh đến lăn đầy đất, nhưng không đợi nó ổn định thân hình, Lâm Lạc đã không gian thuấn di tới, lần thứ hai ra quyền như mưa!
Tuy rằng lực phòng ngự của Mẫu trùng kinh người, nhưng mà không chịu nổi Lâm Lạc oanh kích như vậy, huống hồ mỗi lần Lâm Lạc chỉ nhìn chằm chằm vào một điểm đánh, để trên đỉnh đầu của nó xuất hiện một cái hố sâu, còn đang không ngừng mở rộng.
Nhưng Lâm Lạc cũng không sống khá giả, chấn lực cực lớn làm quyền cốt của hắn nổ nát, làm hắn chỉ có thể không ngừng thiêu đốt tử huyết đến mạnh mẽ khôi phục!
Đây là cầm mệnh đi đổi!
Cửu Túc Quái cùng Tinh Vương tứ đại tộc đều cùng chung một mục tiêu, chính là đánh chết Lâm Lạc cướp lấy bảo vật, đương nhiên lúc bọn hắn đánh tới cũng không để ý công kích lẫn nhau, nhưng ngay lập tức lại đem điểm tựa thả lên trên người Lâm Lạc.
Nam Nhược Hoa lại bị lâm vào tình cảnh ba mặt thụ địch, vừa muốn ngăn cản đám người Nghiêm Phi Dương công kích Lâm Lạc, vừa muốn ngăn cản Lâm Lạc đánh nhóm người Nghiêm Phi Dương, còn phải ngẫu nhiên công kích Cửu Túc Quái.
Lâm Lạc nghĩ đơn giản hơn một ít, chỉ cần xuống tay với đám người Nghiêm Phi Dương cùng Cửu Túc Quái là được, không cần thực sự giao thủ với Nam Nhược Hoa, không toàn lực ứng phó nàng, dù sao thật không đáng giá.
Trường hợp cực kỳ hỗn loạn, bốn phương đều xem nhau là kẻ địch, đánh đến mức hoàn toàn rối loạn.
- Trò chơi nên kết thúc!
Lâm Lạc không nhịn được, lần này giành được thần quả là thu hoạch lớn nhất, có thể viên mãn rời đi. Mà lần này muốn đi Cổ Nguyên Động sẽ càng dễ hơn khi đến, Tinh Đế lão tổ khẳng định càng đến hậu kỳ sẽ càng canh gác nghiêm ngặt.
Không gian thiết cát!
Nhất thời không gian vỡ vụn, cho dù là võ giả Tinh Vương nhất trọng thiên cũng ở trong nháy mắt bị cắt thành mảnh nhỏ lập tức mất mạng! Mà Tinh Vương nhị trọng thiên, tam trọng thiên cường giả tuy rằng không chết ngay lập tức nhưng cũng không thoải mái hơn được bao nhiêu, trên người lập tức xuất hiện vô số miệng vết thương, máu tím cuồng phun.
Bên tứ đại tộc cùng là bảy Tinh Vương tam trọng thiên, năm Tinh Vương nhị trọng thiên cùng ba Tinh Vương nhất trọng thiên, trong một phiến không gian vỡ vụn, ba Tinh Vương nhất trọng thiên lập tức tử vong, căn bản không hề có chút khả năng giãy dụa!
Một kích này kinh động lòng người!
- Lâm Lạc…
Khóe mắt đám người Nghiêm Phi Dương đều như nứt vỡ! Tứ đại tộc thân như một nhà, vô luận người của thế lực nào tử vong, chẳng khác gì là người trong một nhà!- Các ngươi không phải muốn giết ta sao? Muốn giết người, phải có giác ngộ bị người giết, thế giới này cũng không phải vòng quanh các ngươi chuyển!
Lâm Lạc lạnh lùng nói, trong không gian thuấn di, hắn lại triển khai tiến công Trần Nguyệt.
- Ngươi – phải – chết!
Nghiêm Phi Dương nổi giận gầm lên một tiếng, ánh mắt như điện, trong con ngươi như có dị tượng nhật nguyệt tinh thần chớp động, khí tức toàn thân bắt đầu điên cuồng tăng trưởng!
Cửu Túc Quái không tự chủ được dừng lại công kích, bởi vì nó từ trên người Nghiêm Phi Dương cảm ứng được nguy hiểm, đó là một loại bản năng của động vật, trực giác, mơ hồ cảm thấy được nam nhân kia có được năng lực đủ hủy diệt nó!
Càng là sinh mệnh không trí tuệ, càng biết được nên lùi bước trước nguy hiểm, bởi vì bọn họ không có tôn nghiêm gì đáng nói, đánh không lại đương nhiên phải trốn, chẳng lẽ muốn chết vô ích hay sao?
Thần quả tuy nhiên trọng yếu, nhưng nếu đã chết không còn cái gì!
- Ân?
Ánh mắt Lâm Lạc ngưng tụ, hắn luôn cảm thấy Nghiêm Phi Dương có đại bí mật, nhưng tuyệt đối thật không ngờ kinh người như thế!
Lôi, thủy, hỏa, thổ!
Lực lượng của Nghiêm Phi Dương đang tăng vọt, bởi vì tứ hệ công pháp của hắn trong nháy mắt đột phá! Hắn vốn là Tinh Vương tam trọng thiên, vừa đột phá đã thẳng tới Tinh Hoàng cảnh!
Nhưng nơi này ngăn cách thiên địa cảm ứng, lại bị áp chế cổ quái, hắn cũng không thể chân chính đạt tới Tinh Hoàng cảnh, mà giống như Cửu Túc Quái, đã đạt tới tiếp cận Tinh Hoàng cảnh!
- Từ ba ngàn năm trước ta đã có thể đột phá Tinh Hoàng!
Ánh mắt Nghiêm Phi Dương như điện, cho dù bị hắn liếc mắt cũng cảm thấy xương cốt đau đớn:
- Nhưng vì muốn khuếch trương Tinh Hải tốt nhất, cũng vì có thể tiến vào Cổ Nguyên Động, ta lựa chọn nhẫn nại, muốn cho sáu môn công pháp đồng loạt đột phá!
- Hiện tại tuy rằng không phải thời cơ hoàn mỹ nhất, nhưng ngươi làm cho ta không còn lựa chọn nào khác!
- Lâm Lạc, ngươi phải chết!
Nghiêm Phi Dương hoàn thành xong biến chất cuối cùng, giống như thần hoàng đứng trước mặt Lâm Lạc, lực lượng cường đại đủ nháy mắt hủy diệt một Tinh Vương!
Lâm Lạc luôn cảm giác Nghiêm Phi Dương che giấu thực lực, nhưng tuyệt không ngờ rằng lực nhẫn nại của hắn cường hãn tới trình độ này!
Là võ giả có ai có thể ngăn cản được hấp dẫn tăng lên thực lực? Nhưng mà hắn chẳng những nhẫn nhịn, còn nhẫn nhịn được bốn lần! Nếu không phải hiện tại Lâm Lạc giết vài người của hắn, hắn còn có thể tiếp tục nhẫn nại xuống, thẳng tới khi nào sáu môn công pháp có thể đồng thời đột phá mới thôi!
Lực nhẫn nại như vậy Lâm Lạc không thể không bội phục!
Hơn nữa tu vi không phải nói muốn tăng lên liền có thể tăng lên, nhưng muốn áp chế tu vi cũng không phải nói thì có thể áp chế! Đây thật sự giống như một đập nước vẫn luôn tích tụ thật nhiều nước, luôn sẽ có một ngày bị vỡ đê!
Đem tu vi áp chế thật quá lâu, sẽ xuất hiện tính tổn thương vĩnh cửu! Tỷ như vẫn thần, bọn hắn tự giảm tu vi xuống trần gian, không còn biện pháp tu luyện đến Hồi Thần cảnh, nếu không sắp hết thọ nguyên lại chạy đi phi thăng, sau đó lại hạ trần, không phải sẽ biến thành có được tuổi thọ vô tận?
Nghiêm Phi Dương áp chế tu vi nhất định là chuyện cực kỳ nguy hiểm, thậm chí có thể vĩnh viễn dừng lại tại Tinh Vương tam trọng thiên! Nhưng hắn có cơ hội, Cổ Nguyên Động mở ra, như vậy có thể đạt được Hư Nguyên Khí!
Đó là mảnh nhỏ bảo vật kỳ dị súc tích thần đạo, đủ làm công pháp đã lâm vào tĩnh mịch của hắn tỉnh lại, có thể thực hiện được giấc mộng tề tụ đầy đủ sáu môn công pháp cùng đột phá!
Nhưng hiện tại Nghiêm Phi Dương bị buộc vào đường cùng, đành phải trước tiên đem bốn môn công pháp đột phá tới Tinh Hoàng cảnh, tuy rằng còn chưa được hoàn mỹ, nhưng nếu như có thể giết Lâm Lạc đoạt lại Thần Đạo Quả, chỉ cần trong bốn năm khuếch trương Tinh Hải vẫn có nhiều khả năng đem hai môn công pháp còn lại đột phá!
Sau khi tăng lên tới Tinh Hoàng cảnh, Nghiêm Phi Dương giống như đế tôn nhân gian, lấy xu thế trên cao nhìn xuống liếc nhìn Lâm Lạc, ngạo khí mười phần.
Lâm Lạc lạnh lùng cười nói:
- Ngươi dù là Tinh Hoàng chân chính ta còn không để ý, huống chi chỉ là một ngụy tinh hoàng còn chưa vượt qua lôi kiếp, ngay cả Tinh Hải còn chưa kịp khuếch trương!
Hiện tại Nghiêm Phi Dương chỉ có thể xưng là tiếp cận Tinh Hoàng, nhưng cho dù có tiếp cận hay không cũng chỉ là vô dụng, còn chưa độ lôi kiếp tăng lên lực lượng chân chính, ở phương diện về chất vẫn giống như Lâm Lạc, thật giống như Lâm Lạc tu luyện Chiến Thiên bí quyết, có thể phát huy ra lực lượng càng thêm khủng bố!
Đương nhiên, khi lực lượng cường đại tới trình độ nhất định, lúc này cũng sẽ hình thành biến chất, nhưng dù sao Nghiêm Phi Dương còn chưa đạt tới loại tình trạng này.
- Cứng miệng!
Thân hình Nghiêm Phi Dương chợt lóe, sau khi lực lượng tăng lên tốc độ của hắn đã đạt tới cực hạn mới. Cho dù là Tinh Vương cấp cũng rất khó bắt giữ được thân ảnh của hắn, nhoáng một cái liền xuất hiện sau lưng Cửu Túc Quái, oanh một tiếng bổ ra một chưởng.
- Ngao…
Cửu Túc Quái phát ra một tiếng bi thảm kinh thiên động địa, tràn ngập phẫn nộ cùng sợ hãi. Dưới cỗ cự lực kia nó lăn tròn trên mặt đất hơn mười vòng mới ngừng lại được, trên lưng còn lưu lại một dấu chưởng ấn.