Ngạo kiều nữ vương vốn có thể là người thứ nhất thông qua, nhưng nàng lại ngừng chân ở bậc thang sau cùng, khoanh chân ngồi xuống đối chiến với cỗ áp lực cực đại kia, hiển nhiên là do nội tâm cực độ khó chịu, không chịu đựng được có địch nhân đối chiến trong vô hình, nhưng nàng kiên trì đến khi Nam Nhược Hoa thông qua thì sắc mặt nàng đã ngày càng tái nhợt, chỉ có thể không cam lòng vỗ một chưởng xuống đất, lướt qua bậc thang cuối cùng.
Dù là như thế, sự cường đại của nữ vương đại nhân cũng làm mọi người hít sâu một hơi lạnh, dù sao mọi người đều biết áp lực trên bậc thang có bao nhiêu, đặc biệt ba mươi sáu bậc cuối cùng, Nam Nhược Hoa, Nghiêm Thanh đều phải hộc máu mới có thể thông qua, Đường Điềm bị bức ra đuôi thứ ba, các nàng muốn thông qua cho thật nhanh, ngay đợi thêm một chút cũng không dám, so sánh với nàng đúng là hoàn toàn thất sắc.
Cuối cùng Lữ Nguyệt Đồng không cách nào kiên trì, chỉ đi tới cửa thứ ba thì bại trận, cũng may đi tới khó khăn nhưng rút lui thì dễ dàng, áp lực khủng bố sẽ biến mất trong nháy mắt, vô cùng thần kỳ.
Mặc dù Lăng Kinh Hồng có trái tim cứng cỏi, nhưng có một số việc không thể miễn cưỡng, cực hạn của nàng là cửa thứ sáu, nhưng chỉ đi được ba bước đã bị đè bẹp lên mặt sàn, chỉ có thể ảm đạm quay đầu lại, khóe mắt hiện lên nước mắt.
Ở trong này có thể cho thấy rõ tư chất võ đạo của mọi người trực quan nhất, điều này không quan hệ gì tới ý chí, thật giống như hậu thiên võ giả gặp được Linh cảnh chí cường, người ta chỉ đè xuống một ngón tay mặc kệ hậu thiên võ giả có ý chí cường đại tới bao nhiêu nhưng cũng không cách nào đứng thẳng.
Kỳ thật có thể đi qua một nửa tiềm chất của Lăng Kinh Hồng đã tương đối khá, Lâm Lạc có thể khẳng định có thật nhiều người sẽ bị ngã ở cửa đầu tiên, có thể đạt tới cửa thứ sáu xem như trong trăm vạn người chưa chắc có một!
Lâm Lạc đưa một ánh mắt an ủi cho Lăng Kinh Hồng, mỹ nữ lãnh diễm nguyên bản tâm tình thật uể oải lập tức yên tĩnh trở lại – tuy rằng tư chất nàng có hạn, nhưng nam nhân nàng yêu mến lại là cửu thiên chi long, chỉ cần hắn có thể bay lượn trên chín tầng trời, bản thân nàng cần gì để ý?
Vừa nghĩ tới đây, nàng không khỏi lộ ra nét cười, cùng Tô Mỵ các nàng nhìn lên Lâm Lạc, đều tràn ngập tự hào.
Lâm Lạc bồi bên cạnh Thủy Doanh Tâm, hai người luân phiên bế quan, trăm năm qua cơ hội gặp mặt ít đến thương cảm. Theo yêu cầu của Nghiêm Thanh, hai người xưng hô sư tỷ đệ, miễn cho gặp mặt liền gây, hơn nữa giữa tỷ đệ dễ dàng nuôi dưỡng cảm tình.
- Ta nói sư tỷ, ngươi rốt cục được không ah?
Lâm Lạc cười ha ha, đối phương đã ngồi ở cửa thứ tám hồi lâu.
Thủy Doanh Tâm vô cùng tức giận, nguyên bản nàng đã đạt tới cực hạn, nhưng thấy Lâm Lạc thật đáng hận, lại có thể tự mình đột phá, cả thân thể phát ra thanh âm “hoa hoa hoa”, đằng đằng đằng đi luôn hai mươi bảy bước, tiến lên cửa thứ chín.
Lâm Lạc cũng không phải muốn xem Thủy Doanh Tâm xấu mặt, hắn biết đối phương rất không thích mình, bởi vậy cố ý kích thích nàng.
Tiềm lực của một người được kích phát chỉ nằm trong mấy tình huống, giống như gặp được nguy hiểm, hoặc là đặc biệt phẫn nộ, Thủy Doanh Tâm thuộc loại sau, Lâm Lạc xem như đúng bệnh hốt thuốc.
Nhưng sức người luôn có giới hạn, sau khi đi tới cửa thứ chín, Thủy Doanh Tâm đã mệt đến muốn chết, chẳng những toàn thân ướt đẫm mồ hôi, hơi thở hổn hển dồn dập, thân hình lảo đảo lung lay, ánh mắt đã hiện lên dấu hiệu tán loạn.
Nguyên bản cửa thứ tám đã là cực hạn của nàng, hiện tại đột phá cực hạn tiến tới cửa thứ chín đã đem nàng hoàn toàn ép khô, tùy thời đều có thể hỏng mất.
Nhưng nếu như nàng có thể chịu đựng qua cửa ải này, sẽ giúp ích thật lớn đối với việc phát triển võ đạo ngày sau của nàng!
Lâm Lạc lộ ra một tia do dự, hắn mơ hồ cảm giác mình có thể trợ giúp Thủy Doanh Tâm vượt qua khảo nghiệm đó, nhưng phương pháp sẽ có chút…hạ lưu!
Nhưng đem ra so sánh, tiền đồ mới là trọng yếu nhất, huống hồ Thủy Doanh Tâm không phải chưa từng bị hắn đánh mông, nhiều lắm thì hiện tại bị người chứng kiến mà thôi! Mà nơi này ngoại trừ Mai Hoa tiên tử đều là người một nhà, hẳn là, có thể, đại khái sẽ không có vấn đề đi!
Lâm Lạc vẫn làm ra quyết định, bởi vì điều này đối với Thủy Doanh Tâm mà nói chứng thật là cơ hội tốt khó gặp muôn đời!
Hắn hướng Thủy Doanh Tâm hống lên:
- Roi da của ngươi đâu?
Đây là thần thức truyền âm, thẳng tới thức hải của Thủy Doanh Tâm, chân chính có được giác ngộ tuyên truyền.
Thủy Doanh Tâm đã bị vây trong giai đoạn ý thức mơ hồ, áp lực cực lớn khiến cho nàng căn bản không thể bình thường tự hỏi, tận sâu trong tâm linh nổi lên thanh âm kia nàng không cần suy nghĩ đã đem chủ linh khí lấy ra khỏi đan điền giao vào trong tay Lâm Lạc.
Hắc hắc!
Lâm Lạc lộ ra nét cười xấu xa, ba ba ba, đem roi da quất vào hư không vài lần, đột nhiên hướng mông của Thủy Doanh Tâm quất tới.
- Ah…
Thủy Doanh Tâm hoàn toàn không phòng bị, bị một cảm giác đau đớn kỳ lạ truyền đến, nàng nhất thời rên lên một tiếng, nhưng ngay lập tức lại có một cỗ khoái cảm bốc lên trong thân thể nàng, như đột ngột dựng lên.
Ba! Ba! Ba!
Lâm Lạc liên tục vung roi, mỗi một roi đều mang theo Tinh Vực lực, nhưng độ mạnh yếu khống chế thật tốt, vừa làm Thủy Doanh Tâm cảm thấy đau đến toàn tâm nhưng cũng không thực sự tạo thành thương tổn không thể chữa khỏi đối với nàng.
Đây là…chuyện gì đang xảy ra ah!
Vô luận là mấy người trên đỉnh bậc thang như Nghiêm Thanh, hay là Tô Mỵ các nàng bên dưới bậc thang, đều trợn mắt há hốc mồm, vì sao khảo nghiệm đang êm đẹp biến thành đánh đòn? Hai người này cho dù muốn thông dâm với nhau, cũng không cần làm ngay lúc này cho mọi người nhìn thấy đi?
Nói tới thật sự rất dễ dàng làm mọi người hiểu sai, bởi vì mỗi khi Thủy Doanh Tâm bị quất một roi đều sẽ vểnh cao mông, thân hình đầy đặn run rẩy, trong miệng lại lầm bầm phát ra thanh âm mà người khác nghe không hiểu nổi, gương mặt đỏ hồng, ánh mắt điên cuồng mê loạn, nhìn qua rõ ràng là thích tới cực điểm, mà Tô Mỵ các nàng từng có kinh nghiệm trong phương diện này nên hiểu rất rõ ràng.
Nhưng cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Dù cho hai người các ngươi có thông dâm, cũng không thể ngay lúc này không tự chủ được đi, phải biết rằng nơi này còn có hai “lão” cùng một “tiểu”, không sợ bị làm mắt người ta trường lỗ kim sao?
- Oa, đại phôi đản thật hung dữ ah!
Đường Điềm lấy ra một đùi gà cắn lên, một bên phất cờ hò reo nói:
- Thủy tỷ tỷ, cố lên! Cố lên! Đẩy ngã đại phôi đản!
Từng luồng nhiệt lưu vô danh điên cuồng lưu chuyển trong thân thể, giống như sắp đem nàng chen chúc nổ tung! Đem ra so sánh, áp lực gia tăng trong thân thể ngược lại không còn quan trọng gì!
Thủy Doanh Tâm chỉ cảm thấy bộ ngực mình cứng ngắc lên, mà nửa thân dưới lại ướt đẫm như đập nước tràn, như muốn chảy ra!
Nửa canh giờ gần qua!
- Ha ha ha!
Lâm Lạc phát ra một tiếng cười dài, ở bên trong một đạo lôi kiếp cuối cùng, hắn đã gọi Thiên Anh điện đến bên người, cái Bán Thần khí này tự nhiên có thể co lại, bị hắn thu nhỏ lại giống như hạt bụi.
- Đám lão gia hỏa này, ta tu luyện vài năm lại cùng các ngươi đấu!
Thời điểm nói xong lời cuối cùng, hắn đã tiến nhập nội bộ Thiên Anh điện.
Bành! Bành! Bành!
Lực lượng có thể nổ nát một khỏa tinh cầu kia đều đánh vào phía trên Thiên Anh điện, nhưng ngay cả nửa vết rách cũng không có để lại, đây chính là Bán Thần khí, hơn nữa là Bán Thần khí phòng ngự, nếu có thể bị nổ nát dễ dàng như thế mà nói, vậy cũng quá không hợp thực tế rồi.
Lâm Lạc đâu thèm dây dưa cùng những lão gia hỏa sắp khí bạo bên ngoài kia, cùng Phong Sở Liên, Nghiêm Thanh thông báo một chút, hắn tiếp tục bế quan khuếch trương Tinh Hải.
Mọi người thông báo một tiếng, là miễn cho có người muốn đi ra ngoài hít thở không khí bị Tứ đại tộc giam giữ, bát đại Tinh Đế lão tổ liên thủ, lại có bốn kiện Bán Thần khí, cho dù là Tinh Đế mạnh nhất như Mai Hoa tiên tử cũng chỉ có thể chạy trối chết!
Cũng may tất cả mọi người đang tiêu hóa chỗ tốt của bảo vật, không có ai muốn đi ra ngoài, cho dù Lâm Lạc không nói gì cũng sẽ không có người chạy ra đi lãng phí thời gian.
Hai mươi năm sau, Lâm Lạc hoàn tất khuếch trương Tinh Hải, ngựa không dừng vó mà tiếp tục tu luyện, hắn muốn một hơi xông lên Tinh Đế cảnh!
Đối với Lâm Lạc mà nói, chỉ cần có đầy đủ bảo vật cho hắn luyện hóa, lực lượng tích lũy, cảnh giới lĩnh ngộ đều không là vấn đề, ngược lại là khuếch trương Tinh Hải tốn thời gian nhất. Gần kề lại nửa năm, hắn liền đột phá đến Tinh Hoàng tam trọng thiên!
Ly khai Thiên Anh điện, độ kiếp!
Không ra ngoài dự kiến, tám người Nghiêm Kiếm Tâm y nguyên ở bên ngoài trông coi hắn, nhưng Lâm Lạc không gian thuấn di một cái lập tức bắt đầu độ kiếp. Lại để cho tám lão tổ chỉ có thể phẫn nộ, lại không biết làm sao!
Lâm Lạc một bên độ kiếp, một bên vẫn không quên trêu chọc Trần Trác Nhĩ nói:- Ồ, lão đầu ngươi còn chưa chết?
- Ngươi mới chịu chết, cả nhà ngươi đều phải chết!
Trần Trác Nhĩ thở hổn hển cùng Lâm Lạc mắng nhau, lão nhân này vốn là tính tình nóng nảy, không che đậy miệng. Sau khi mắng ra ngoài, mới nghĩ đến mẫu thân của Lâm Lạc là người Thiểm Điện tộc, mà Tứ đại tộc lại thân như một nhà, chú Lâm Lạc chết cả nhà, đây không phải là tương đương chú chính mình sao?
Lão đầu không khỏi càng phẫn nộ, vù vù vù thở nặng khí. Hận không thể đem Lâm Lạc từ lôi kiếp cầm ra, đánh hắn thành thịt nát.
- Các vị, tiếp tục như vậy không phải là biện pháp!
Chu Quỳnh Vũ nhướng mày.
- Mới hơn hai mươi năm, tiểu tử này liền từ Tinh Hoàng Nhị trọng thiên tiến nhập Tinh Hoàng tam trọng thiên, nếu lại tiếp tục như vậy…
Nàng cũng không nói gì xuống dưới, nhưng bảy người khác cũng biết ý của nàng, lại tiếp tục như vậy, thời điểm Lâm Lạc xuất hiện lần tiếp theo, chẳng lẽ lại trở thành Tinh Đế rồi sao?
Một khi đạt tới Tinh Đế, muốn chặn giết Lâm Lạc cơ hồ là chuyện không thể nào!
Ở dưới đại cảnh giới giống nhau, muốn phân ra thắng bại dễ dàng, nhưng muốn giết chết đối phương, cho dù là Tinh Đế tam trọng thiên cũng giết không chết một Tinh Đế nhất trọng thiên muốn chạy, huống chi Lâm Lạc am hiểu không gian công pháp, ai có thể ngăn được hắn?
Tuyệt đối không thể để cho tiểu tử này tiến vào Tinh Đế cảnh!
- Vận dụng tổ khí đuổi giết hắn!
- Ân!
Nhưng nồng độ huyết mạch của tám người bọn hắn còn không có đạt đến trình độ để cho tổ khí nhận chủ, muốn dịch động tổ khí, nhất định phải trả một cái giá lớn! Nhưng Lâm Lạc uy hiếp đã trở thành một cây gai trong nội tâm bát đại lão tổ, cho dù bọn hắn liều mạng tổn thất mất mấy ngàn năm thọ nguyên cũng phải đánh chết Lâm Lạc!
Bát đại lão tổ kết thành trận thế, đem lực lượng lẫn nhau dung hợp đến cùng một chỗ, hết thảy đánh vào trong cơ thể Trần Trác Nhĩ. Hắn là lão tổ Thiên Khí tộc, là người am hiểu sai khiến đồ vật nhất trên đời, do hắn đến phát động tổ khí, kia chính là lựa chọn cuối cùng.
Trần Trác Nhĩ cũng không có lập tức ra tay, mà là đợi trong nháy mắt Lâm Lạc hoàn thành độ kiếp, bọn hắn cũng không muốn bị cuốn vào lôi kiếp, cho dù có Bán Thần khí phòng ngự lôi kiếp cũng không phải đùa giỡn!
Tuy hắn chỉ có một cơ hội xuất thủ, nhưng dịch động Bán Thần khí sát nhân, một kích vậy là đủ rồi!
Chờ đợi! Chờ đợi!
Nửa canh giờ xê dịch tức qua, trong nháy mắt Lôi Vân đầy trời tiêu tán, Trần Trác Nhĩ đột nhiên ra tay, tập hợp lực lượng tánh mạng tinh hoa mà bát đại lão tổ rót vào trong tổ khí Thiên Bảo la bàn, lập tức Bán Thần khí này tạm thời bị kích hoạt, lập tức xoay tròn, ẩn ẩn có thất thải quang hoa tràn đầy.
Dù cho bát đại lão tổ liên thủ, cũng chỉ có thể tạm thời kích hoạt Bán Thần khí, thời gian tuyệt sẽ không vượt qua ba tức, nhưng chút thời gian này để xóa đi một tiểu tử còn không có tiến vào Tinh Đế, vậy là đủ rồi!
Thiên Bảo la bàn ở trên không trung xoáy tròn, nhưng công kích lại chậm chạp không có đánh ra!
Lâm Lạc không khỏi kỳ quái, tám lão gia hỏa này đang làm cái gì, ở đằng kia bày ra trận địa sẵn sàng đón quân, nhưng lại không ra tay! Hắn cũng không công phu cùng bọn họ mò mẫm hao tổn, trực tiếp phất phất tay tiến nhập ở bên trong Thiên Anh điện, chỉ cần lại đột phá một lần, hắn liền có tư cách cùng đám người bên ngoài kia chính diện là địch rồi!
...
- Trác Nhĩ huynh, vì cái gì không ra tay?
Bọn người Chu Quỳnh Vũ là vừa giận vừa vội, nếu không phải vì vài vạn năm giao tình bày ở kia, bọn hắn cũng có thể trở mặt rồi!
- Không phải lão phu không muốn ra tay, mà là…
Trần Trác Nhĩ đồng dạng một bộ sắp tức điên, sắc mặt cực kỳ khó coi.
- Tổ khí không chịu ra tay đối với tiểu tử kia!
- Cái gì?
Bảy đại lão tổ khác đồng thời kinh hô.
- Theo tổ khí truyền đến phản ứng yếu ớt, nó cho rằng tiểu tử kia là người một nhà, hướng hắn ra tay cùng pháp niệm đưa vào lúc nó được luyện chế là hoàn toàn trái ngược!
Sắc mặt Trần Trác Nhĩ thảm đạm.
PHỐC!
Bảy đại lão tổ đồng thời tức giận đến thổ huyết!
Bọn hắn không tiếc tổn hao mấy ngàn năm thọ nguyên cường hành kích hoạt tổ khí, đổi lấy lại là một câu bay bổng của tổ khí?
- Hiện tại như thế nào cho phải?
Sau khi thổ huyết thống khoái, bọn hắn không thể không cân nhắc một vấn đề sự thật.
Ở đây thủ xuống còn có ý nghĩa sao?
- Lão phu cũng không tin tiểu tử này có thể dễ dàng xông lên Tinh Đế cảnh như vậy!
Tôn Bất Thông lắc đầu liên tục, bọn hắn cái nào không là một đời Thiên Kiêu năm đó, có thể từ Tinh Hoàng đến Tinh Đế, cái nào không phải trải qua ít nhất vạn năm lắng đọng, Lâm Lạc lại yêu nghiệt ít nhất cũng phải tiêu tốn mấy ngàn năm.
- Cho dù hắn không có khả năng nhanh như vậy xông lên Tinh Đế cảnh, nhưng hiện tại hắn đã lấy được bí bảo của các vị tổ tiên, hoàn toàn có thể ở trong Thiên Anh điện tu luyện vạn năm, thẳng đến tiến vào Tinh Đế mới hiện thân, chúng ta lại có thể thế nào?
Nghiêm Kiếm Tâm thở dài, không thể không thừa nhận bọn hắn hoàn toàn thất bại.