Các bạn đọc giả có thể nghe 1 số bài liên quan tới bạn bè trong chap này, nếu không có bài nào thì nghe bài "Best Friend - BoA (Beat of Angel)" cũng hợp lắm á. Nhưng cái đó là theo suy nghĩ của mình thôi. Bắt đầu đọc nào!!!
Sau khi đuổi bà Kim chảnh choẹ muốn oẹ ra ngoài thì dì của tụi nó quay qua hỏi:
_Tụi con kiếm dì có việc gì hả? - hỏi Sunny, Sandy với giọng hiền dịu khác xa lúc nãy
_À dạ không có gì hết đó dì. Chỉ là cho 3 cái thằng đầu đất này biết dì rõ hơn í mà! - Sandy lễ phép nói với hiệu trưởng, sẵn tiện xỉa xói mấy tụi hắn luôn 1 thể
_Ai là mấy thằng đầu đất hả? - Gin la lên
_Ủa tui nói ai thì kệ tui, bộ nhột hả? - Sandy (Tg: 1 like for you)
_Cô... cô... - Gin
_Sao nào cứng họng rồi phải không? Haha! - Sandy ôm bụng cười
_Trông tụi con có vẻ thân thiết nhỉ? - dì nhìn Sandy và Gin cãi nhau thì cười hỏi
_Dạ hình như là vậy đó! - Sunny vừa nói vừa liếc 2 đứa kia đang cãi nhau ì xèo
_Thưa dì tụi con về lớp! - Anna lảng sang chào dì sau đó lôi Sandy và Gin ra ngoài
Trên đường về lớp.
Kin chưa thật sự tin tụi nó là cháu hiệu trưởng nên quay qua hỏi cô đang đi kế bên:
_Mà mấy cô là cháu của hiệu trưởng thật hả? - Kin hỏi với giọng thắc mắc
_Thấy rồi còn hỏi. Chứ không lẽ là chị em? - Anna trả lời
Còn 4 đứa kia cứ thay nhau kể về sắc mặt của mụ Kim lúc bị đuổi rồi cười phá lên. Cô thấy cảnh đó cũng vui vẻ mà cười mỉm theo. Anh nhìn chăm chăm vào cô, tự thắc mắc rằng tại sao cô cười đẹp như thế lại ít cười. Nhưng với cái IQ cao ngất ngưỡng trời xanh của mình thì anh suy luận ra rằng chắc Anna vì 1 chuyện buồn hoặc sốc nào đó nên mới như vậy. Cả đám vừa bước vào cửa lớp liền bị 1 nùi câu hỏi đè muốn dẹp lép (Tg: Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ):
_Bà có sao không? - học sinh 1 hỏi thăm cô
_Vậy mụ Kim sao rồi? - học sinh 2
_... (Tg: Mình sơ lược vài câu được rồi hén)
Tụi nó đang mệt và không muốn làm phiền nên im lặng và đi thẳng xuống chỗ ngồi, tụi hắn thấy vậy cũng đi theo để lại bao nhiêu dấu chấm hỏi trên đầu tụi kia.
Anh rất muốn làm bạn với cô nhưng không biết cô có muốn làm bạn với anh không nữa (Tg: Thật sự là muốn làm bạn hay hơn thế vậy ta!/ Kin: Im ngay!/ Tg: Á, sợ quá), liền quay qua hỏi Anna:
_Tụi mình là bạn đúng không? - Kin hơi sốt ruột (Tg: Trầu âu, làm như ảnh đang tỏ tình vậy á!)
_Không phải sao? - Anna
Giọng nói đã giảm đi mấy phần băng lãnh, dù còn lạnh nhưng Kin nghe thật ấm áp. Anh chợt nở 1 nụ cười, đây là lần đầu tiên anh cười sau lần đó.
Mấy bạn có biết lần đó là gì không? Vậy thì hãy nhớ đón xem các chap tiếp theo nhé!
P/S: Sorry đọc giả nhiều và tới giờ mới đăng truyện. Cho nên mình bù lại 1 chap dài òi đó nha. Nhưng mà bi giờ đang lười viết quá à, có ai tạo động lực cho mình không? Theo lịch trình thì tối nay mình vẫn đăng 1 chap nhưng nếu có nhiều người ủng hộ thì mình sẽ làm nhiều hơn ha! Yêu nhiều!!!
Các bạn đọc giả có thể nghe số bài liên quan tới bạn bè trong chap này, nếu không có bài nào thì nghe bài "Best Friend - BoA (Beat of Angel)" cũng hợp lắm á. Nhưng cái đó là theo suy nghĩ của mình thôi. Bắt đầu đọc nào!!!
Sau khi đuổi bà Kim chảnh choẹ muốn oẹ ra ngoài thì dì của tụi nó quay qua hỏi:
_Tụi con kiếm dì có việc gì hả? - hỏi Sunny, Sandy với giọng hiền dịu khác xa lúc nãy
_À dạ không có gì hết đó dì. Chỉ là cho cái thằng đầu đất này biết dì rõ hơn í mà! - Sandy lễ phép nói với hiệu trưởng, sẵn tiện xỉa xói mấy tụi hắn luôn thể
_Ai là mấy thằng đầu đất hả? - Gin la lên
_Ủa tui nói ai thì kệ tui, bộ nhột hả? - Sandy (Tg: like for you)
_Cô... cô... - Gin
_Sao nào cứng họng rồi phải không? Haha! - Sandy ôm bụng cười
_Trông tụi con có vẻ thân thiết nhỉ? - dì nhìn Sandy và Gin cãi nhau thì cười hỏi
_Dạ hình như là vậy đó! - Sunny vừa nói vừa liếc đứa kia đang cãi nhau ì xèo
_Thưa dì tụi con về lớp! - Anna lảng sang chào dì sau đó lôi Sandy và Gin ra ngoài
Trên đường về lớp.
Kin chưa thật sự tin tụi nó là cháu hiệu trưởng nên quay qua hỏi cô đang đi kế bên:
_Mà mấy cô là cháu của hiệu trưởng thật hả? - Kin hỏi với giọng thắc mắc
_Thấy rồi còn hỏi. Chứ không lẽ là chị em? - Anna trả lời
Còn đứa kia cứ thay nhau kể về sắc mặt của mụ Kim lúc bị đuổi rồi cười phá lên. Cô thấy cảnh đó cũng vui vẻ mà cười mỉm theo. Anh nhìn chăm chăm vào cô, tự thắc mắc rằng tại sao cô cười đẹp như thế lại ít cười. Nhưng với cái IQ cao ngất ngưỡng trời xanh của mình thì anh suy luận ra rằng chắc Anna vì chuyện buồn hoặc sốc nào đó nên mới như vậy. Cả đám vừa bước vào cửa lớp liền bị nùi câu hỏi đè muốn dẹp lép (Tg: Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ):
_Bà có sao không? - học sinh hỏi thăm cô
_Vậy mụ Kim sao rồi? - học sinh
_... (Tg: Mình sơ lược vài câu được rồi hén)
Tụi nó đang mệt và không muốn làm phiền nên im lặng và đi thẳng xuống chỗ ngồi, tụi hắn thấy vậy cũng đi theo để lại bao nhiêu dấu chấm hỏi trên đầu tụi kia.
Anh rất muốn làm bạn với cô nhưng không biết cô có muốn làm bạn với anh không nữa (Tg: Thật sự là muốn làm bạn hay hơn thế vậy ta!/ Kin: Im ngay!/ Tg: Á, sợ quá), liền quay qua hỏi Anna:
_Tụi mình là bạn đúng không? - Kin hơi sốt ruột (Tg: Trầu âu, làm như ảnh đang tỏ tình vậy á!)
_Không phải sao? - Anna
Giọng nói đã giảm đi mấy phần băng lãnh, dù còn lạnh nhưng Kin nghe thật ấm áp. Anh chợt nở nụ cười, đây là lần đầu tiên anh cười sau lần đó.
Mấy bạn có biết lần đó là gì không? Vậy thì hãy nhớ đón xem các chap tiếp theo nhé!
P/S: Sorry đọc giả nhiều và tới giờ mới đăng truyện. Cho nên mình bù lại chap dài òi đó nha. Nhưng mà bi giờ đang lười viết quá à, có ai tạo động lực cho mình không? Theo lịch trình thì tối nay mình vẫn đăng chap nhưng nếu có nhiều người ủng hộ thì mình sẽ làm nhiều hơn ha! Yêu nhiều!!!