Cả nhóm tiến bước đến phòng thí nghiệm trong trường .Con mèo bị Giang Thiên xách vẻ mặt vô cùng tội nghiệp ,không dám cử động .Giang Thiên không thèm gõ cửa ,đá một cái bước vào ,ném Ask xuống sàn :
-,Con mèo nè !
Anh chàng kính cẩn mặc áo trắng đang chăm chú quan sát cái gì đó dưới kính hiển vi liền ngẩng mặt lên nhìn bọn nó cười nói :
- Cảm ơn các cậu !
Nhưng khi nhìn thấy Ask nằm dưới sàn cậu liền cuống quýt lên ,vội tháo dây cột Ask .
- Trời ơi !Các cậu cột Ask thế này lỡ nó bị thương thì tôi biết nói sao với ngài chủ tịch ???
Đã thế chú mèo tam thể nào đó lại cố tình kêu vài tiếng nhỏ yếu ớt ,làm ra dáng đáng thương vô cùng càng làm anh chàng kính cẩn hoảng lên ,ôm Ask vỗ về .
Ask quơ quơ đôi chân nhỏ như tố cáo bị ức hiếp .Giang Thiên hừ lạnh một tiếng ,con mèo liền co người lại không dám động đậy ,giấu đầu trong vòng tay kính cẩn .
- Các cậu thật là...mà dù sao các cậu cũng đã tìm được nó cho nên các cậu qua rồi ...Á . Cậu mau bỏ xuống !
Anh chàng kính cẩn la toáng lên khi thấy nó giơ một bình để cái gì đó giống nhân sâm ngâm bên trong dung dịch trắng đục lên xuống ,nhìn ngó .Anh chàng kính cẩn giành lấy từ tay nó trừng mắt cảnh cáo :
- Cậu không được đụng vào .Lỡ nó mà rơi xuống tính sao ?
- Mới cầm một chút thôi mà !- Lam Thanh lẩm bẩm .Nhìn cậu ta lúc nói ra thử thách rụt rè ,nhút nhát vậy mà lập tức xù lông khi thấy nó đụng vào mấy vật thí nghiệm .Tên này đúng là có tố chất làm nhà khoa học .
- Con này là con gì nhìn nó ngộ ngộ !- Tử Phong gõ vào một cáo lọ đậy kính nắp bên trong để một con gì nhỏ đen xì .
- Á !Đừng gõ !- Anh chàng kính cẩn đặt bình kìa lại chỗ cũ nhào đến chỗ Tử Phong .
Tử Phong giật mình quơ tay sang bên phải ,một lọ khác rơi xuống ,anh chàng lập tức nhào xuống đất đỡ lấy .Ánh mắt thẫn thờ nhìn những mảnh thủy tinh vương vãi trên sàn ,dòng nước chảy lênh láng .chưa kịp hoàn hồn thì một bên khác Khả Vi cầm một vật giống cây ép khô sờ sờ thử .Kính cận gắt lớn :
- Đừng đụng vào !
- A .- Khả Vi giật nảy lỡ tay bứt một nhánh ra .- Đứt rồi !
Anh chàng kính cận liền tái mét mặt mày .Vật nghiên cứu quan trọng của cậu...
- Chậc .Có cái cây thôi mà làm gì quýnh lên vậy !- Đan Bảo vừa nói vừa thả vài hạt nhỏ vào một cái bể có mấy con cá .
Thế nhưng khi mấy con cá ăn sống liền phơi bụng nổi lên trên mặt .Đan Bảo sửng sốt :
- Chưa gì đã đi rồi sao ?
- Cá của tôi !Cậu cho nó ăn cái quái gì vậy !- Kính cận ôm bể cá khóc ròng .
- Tôi cho nó ăn thức ăn cho cá trong cái hộp này thôi!- Đan Bảo cầm hộp lên .Lúc này cậu mới để ý bên trên có ghi vài chữ cái giống kí hiệu hóa học .
Trong khi anh chàng kính cận bị bọn nó làm cho loạn lên thì giữa phòng Giang Thiên chọc chọc bụng mỡ của chú mèo bị bỏ rơi tàn ác nói :
- Mày thấy chưa !Tên kia quan tâm mấy cái quái dị kia hơn mày đó !Mày bị bỏ rơi rồi !Bỏ rơi rồi đó !
Ask đáng thương tiếp tục bị lăn qua lăn lại làm đồ chơi tiêu khiển cho vị hội trưởng tóc đỏ .
Cuối cùng không thể chấp nhận hành vi của tụi nó nữa ,kính cận mới quát lên :
- Các cậu không muốn tiếp tục thi nữa sao ???Sắp hết thời gian rồi đó !!!
- Đúng rồi ha !Chúng ta mau tiếp tục đi tìm người tiếp theo thôi !- Giang Thiên và bọn nó rời đi như chưa có chuyện gì xảy ra .
Anh chàng kính cận vội đóng cửa ,khóa lại thầm thề nhất định sẽ không cho ai đến đây nữa .Vật nghiên cứu của cậu hu hu hu .
Bọn nó vừa rời khỏi đi được một đoạn thì mới nhớ đến vấn đề quan trọng tiếp theo đến ai bây giờ .Ngày lúc đó ,Giang Thiên mới nhận được tin nhắn từ Hạo Kỳ :“ Đến vườn hoa của trường .Thử thách thứ hai chờ các cậu ở đó !”
- Vườn hoa ?Là vườn hoa dọc đường đi tới nhà ăn phải không ?- Khả Vi hỏi .
- Cậu ta không nói ở đâu thì chắc chỉ có một cái .Tới đó thôi !- Giang Thiên nói .
- Phải quay lại nữa sao ?- Lam Thanh uể oải nói .Biết thế ghé qua đó rồi tới phòng thí nghiệm sau rồi .
Bọn nó đi tới vườn hoa ,nơi ấy ,một bóng dáng nữ sinh đang ngồi nhìn ngắm vườn hoa trước mắt ,mái tóc đen nhẹ bay trong gió .Cô gái tóc đen ngoảnh đầu nhìn bọn nó :
- Các cậu đến rồi !
- Thế thử thách là gì ?- Giang Thiên trực tiếp hỏi .
- Thử thách ở trong đó .Các cậu hãy làm một bài thơ đáp ứng đủ yêu cầu của đề là được .- Cô gái mỉm cười đánh mắt về phía vườn hoa .
- Trong đó ?- Cả bọn nhìn theo .
- Đừng nói là cô để đề thi trong đó nha .Chơi ác vậy ?- Tử Phong kêu lên .Vườn hoa này nhìn chung cũng rộng 1 ha .Kiếm tới già à ?
- Ừ .Tôi để đề thi trong đó !Các cậu hãy cố gắng mà tìm ra nhanh nếu không sẽ không còn thời gian đâu .- Cô gái nhẹ nhàng nói .- Điều đó cũng giống như một bài thơ vậy .Hãy dùng cách mà cậu đọc thơ để tìm ra đề thi .Tôi sẽ đợi các cậu ở đài phun nước .
Năm người hoàn toàn không hiểu ý của cô gái .Cả bọn ngồi chống cằm nhìn vườn hoa hơn một tiếng vẫn không nghĩ ra .
- Ý cô ta là gì ?Dùng cách đọc thơ để tìm ra đề thi ?Khó hiểu thật ?- Tử Phong nói .
- Dùng cách đọc thơ ...dùng cách đọc thơ ...- Đan Bảo lẩm bẩm theo .- A .Phải rồi cờ vây !
- Cờ vây thì liên quan gì ?- Giang Thiên hỏi .
- Cách đọc thơ cũng giống như cách nhìn một ván cờ vây vậy .Chúng ta phải nhìn sâu vào ý nghĩa của nó ,không chỉ nhìn bề ngoài mà phán xét ,không chỉ đọc mà không hiểu ý nghĩa nó muốn nói gì .
- Vậy ...nhìn vào ý nghĩa của nó ...là ý nghĩa của các loài hoa sao ?- Lam Thanh tự hỏi .
- Ở đây có hoa tú cầu ,hoa oải hương ,loa kèn trắng ,cát cánh .Tổng cộng là bồn loài hoa .- Tử Phong đếm .
- Ý nghĩa thì hoa tú cầu là sự kiêu hãnh ,oải hương là thủy chung ,loa kèn trắng là sự tinh khiết ,cát cánh là kiên cường .- Khả Vi reo lên .
- Nếu thế phải làm một bài thơ mà có đủ những cái đó ...thơ về thứ gì ?- Giang Thiên nhíu mày .
- Kiêu hãnh ,thủy chung ,tinh khiết ,kiên cường ...
- Cái này tớ chịu .Tớ chỉ biết đến kiếm thuật thôi !- Tử Phong than .
- Kiếm .Samurai !Đúng rồi !Samurai !- Lam Thanh nhảy cẫng lên .- Tôi có thể làm được!
- Thật sao ?- Ba người con trai nhìn nó nghi hoặc chỉ có Khả Vi thì không vì cô biết khả năng làm văn của nó mà !
- Mau mau tới đài phun nước thôi !
Ở đài phun nước ,cô gái tóc đen đang ngồi đọc sách ,từ xa nó la oái lên :
- Bọn tôi tới rồi !Tới rồi nè !
- Các cậu nghĩa ra rồi sao ?Nhanh hơn tôi tưởng !
- Đề bài có phải tập hợp sự kiêu hãnh ,thủy chung ,tinh khiết ,và kiên cường đúng không ?- Lam Thanh hỏi .
- Ừ .Đúng rồi !- Cô gái nhẹ gật đầu .- Cậu cũng làm ra bài thơ rồi sao ?
- Ừ .Ừ .- Lam Thanh gật đầu .
- Cậu đọc thử xem .Các cậu đã có nửa điểm khi tìm ra đề nhưng liệu có qua hay không còn dựa vào bài thơ cậu đọc .
- Tâm hồn thuần khiết tựa sen trắng ,
Một lòng trung thành với lý tưởng ,
Mỗi đường kiếm là sự kiêu hãnh ,
Dù máu chảy cũng không khuất phục
Đẹp như hoa anh đào ,một samurai !
Vừa đọc xong Lam Thanh liền hỏi :
- Thế nào ?Được chứ ?
- Tôi...lần đầu tiên nghe một bài thơ như thế !Không theo quy luật gì cả !- Cô gái nói !
- Tôi theo chủ nghĩa tự do hơn nữa trong nhất thời nghĩ ra không thể theo đúng luật được !- Lam Thanh nói .
- Nhưng tôi ấn tượng với nó !Bài thơ của cậu thể hiện một samurai có tâm hồn thuần khiết ,thủy chung với lý tưởng của mình ,kiêu hãnh và không bào giờ khuất phục !Lần này có lẽ miễn cưỡng tôi sẽ cho qua !- Cô gái mỉm cười nói .Chỉ cần bọn nó tìm ra đề thi thì cũng đủ để qua vòng rồi .
- Hay quá !
- Nhưng cũng không còn nhiêu thời gian đâu !Thời gian là buổi chiều thường là 5 giờ .Từ giờ đến lúc đó còn hai tiếng ba tiếng nữa thôi !Tôi nghĩ rất khó để các cậu có thể vượt qua thử thách còn lại !
- Phải rồi !Chúng ta phải mau đi tìm người còn lại !- Khả Vi nói .
- Tới rồi .Cậu ta theo dõi chúng ta sao ?- Giang Thiên nhận tiếp tin nhắn của Hạo Kỳ .- Lần này là căn phòng ở cuối hành lang tầng cao nhất khu phòng học .
- Chúng ta mau đến đó thôi !
- Chúc các cậu may mắn !
Cả nhóm lại tiếp tục chạy lên .Khi vừa bước vào bên trong cánh cửa đang mở tự động đóng chặt .Bên trong hoàn toàn không có ai .Phòng cũng trống trơn có duy nhất một cái ti vi treo tường .
- Sao thế này ?
- Chào các cậu !Chúc mừng các cậu đã đến căn phòng Live or Die .- Trên màn hình ti vi ,chàng trai trí tuệ xuất hiện .
- Căn phỏng này là sao ?- Giang Thiên hỏi .
- Như đã nói đây là căn phòng mà các cậu phải dùng trí thông minh để sống sót hay chết !Trong căn phòng này có gắn một quả bom ,mà một khi nó phát nổ các cậu ...đi tong !
- Cái gì ?- Cả nhóm sửng sốt .
- Không thể nào !Nếu chúng tôi chết các cậu cũng sẽ bị ảnh hưởng !- Tử Phong nói .
- Cái đó tôi không quan tâm .Tôi chỉ muốn biết các cậu thông minh đến mức nào thôi !Thấy cái bảng điện tử không ?Bên dưới có 9 nút từ số 1 đến số 9 chỉ cần các cậu bấm đúng mật mã 13 chữ số bom sẽ tự hủy .Các cậu cũng chỉ được bấm một lần thôi nếu sai thì bùm...Thời hạn là đến năm giờ !Nếu không giải được thì đó cũng là thời khắc các cậu bị loại đồng thời chết !Lucky !- Nói rồi màn hình tắt vụt .
- Tên này điên rồi !- Đan Bảo nói .Cậu quay sang Giang Thiên .- Chúng ta làm sao đây ?
- Giải thôi !Dù sao cũng còn ba tiếng .Các cậu hãy cố tìm xem trong căn phòng này có gợi ý gì không ?- Giang Thiên phân phó rồi đứng trầm ngâm !
Một tiếng trôi qua !
- Trong phòng này ngoài cái ti vi ra thì chẳng có gì hết !- Tử Phong nói .
- Cửa sổ cũng khóa chặt lại dùng loại kính siêu bền khó vỡ .- Đan Bảo đứng bên cửa sổ nói .- Từ đây có thể nhìn thấy rõ căn phòng ở tòa nhà đối diện .Chậc toàn giải thưởng .
- Một chút manh mối cũng không có .Ít nhất cũng phải giống trong Spiral Suiri no kizuna gợi ý một con số hay chữ cái chứ ?- Lam Thanh nói .
- Chữ cái và con số !- Giang Thiên giật nảy .Gợi ý đã có ngay từ đầu .Giờ thì chính là cách sắp xếp !Những con số này chắc chắn phải liên quan đến cái gì đó .Không thể nào chỉ đơn giản như vậy theo thứ tự chữ cái trong từ .
Giang Thiên nhíu chặt lông mày .
- Giang Thiên anh nghĩ ra chưa ?- Lam Thanh nhìn cậu hỏi .- Đã hơn tiếng rưỡi rồi đó .
Giang Thiên không đáp lại .
- Tôi không muốn chết ở đây !Tôi còn chưa sống đủ !- Lam Thanh ngửa mặt lên trần nhà nói .
- Cô trật tự cái đi !- Giang Thiên gắt .Cậu đang cố liên tưởng .Tầng cao nhất ,căn phòng trống ,ti vi ,cửa sổ ,còn gợi ý gì hay không ?
- Live or die cái gì chứ ?Tôi ghét tiếng anh !- Lam Thanh lẩm bẩm .
Một tia sáng xẹt qua đầu Giang Thiên .Cậu đã nghĩa ra rồi .Thứ tự của các con số .
Chính là nó .Giang Thiên ấn từng nút .Cả dõi theo ngón tay cậu ,đây là thời khắc sinh tử nha .
Khi Giang Thiên ấn tới số cuối cùng cơ hồ tất cả đều nín thở .Bỗng có một tiếng cạch .Sau đó trên màn hình hiện từ “correct “ .
- Đúng...đúng rồi !- Tử Phong lẩm bẩm .
- Chúng ta làm được rồi sao ?- Khả Vi tưởng như đang mơ .
Một tiếng cạch nữa phát lên .Cánh cửa tự động mở ra .Bên ngoài bốn người hội học sinh và ba người thử thách đợi sẵn .
- Chúc mừng mọi người đã hoàn thanh vòng đầu tiên !- Hạo Nhiên cười nói .
- Không ngờ các cậu lại giải ra sớm vậy mà không có chút gợi ý nào !- Anh chàng trí tuệ nói .
- Không là anh đã gợi ý rồi thôi !- Giang Thiên nói .
- Thật sao ?- Lam Thanh hỏi .Nó có thấy gì đâu .
- Đầu tiên là dựa vào tên căn phòng Live or Die .Từng chữ cái của chúng ứng với con số 11 ,9 ,22 ,5 ,15 ,18 ,4 ,9 ,5 .Còn lại là thứ tự sắp xếp chúng sẽ ra mật mã .- Giang Thiên nói .
- Cậu thông minh thật .Nhưng không lẽ cậu lại bấm đại sao ?Như thế cũng quá may mắn !
- Là do suy đoán không phải may mắn !- Giang Thiên nói .- Thứ tự đó liên quan đến những thứ chúng tôi thấy được .Đầu tiên là tầng cao nhất nó có nghĩa là con số cao nhất 22 ,tiếp theo đó là cửa chính ,tôi nhận thấy anh dùng tiếng Anh để đặt mật mã vậy nó cũng sẽ liên quan đến tiếng anh - Door ,4 từ vậy tiếp theo là con số dứng thứ tư 5 ,sau đó một gợi ý khác là cánh cửa đóng lại như vậy nghĩa là lúc anh vào và ra ,chúng tôi vào thì cánh cửa được đóng hai lần ,hai số 5 .Và đập vào mắt chúng tôi đầu tiên là căn phòng trống .Trống trong tiếng anh là empty 5 từ số 15 .Sau đó là tivi viết theo tiếng anh là television nó không phù hợp nhưng còn cách viết khác là TV hai từ số 9 .Và còn lại trong căn phòng là cửa sổ window ,6 từ số 18 .Còn lại số 4 ,9 ,và 11 .
- Vậy cậu giải quyết thế nào ?Chỉ sai một vị trí mật mã cũng đi tong ?- Anh chàng trí tuệ hỏi .
- Đương nhiên ba con số này liên quan đến anh .Những giải thưởng mà anh nhận được trong thời gian gần đây !
- Cậu biết !Tôi nghĩ là cậu sẽ không quan tâm đến học sinh trường khác chứ ?- Anh chàng kính cận ngạc nhiên .
- Tôi không quan tâm không có nghĩa là không biết !- Giang Thiên nhàn nhạt nói .Lần nào Hiệu trưởng Tống cũng than thở với cậu trường mình không đạt nhiều giải bằng người ta mà người anh nói nhiều nhất là về học sinh trường Thần Phong cậu không muốn nhớ cũng muốn nhớ .- Khi anh vào trường lập tức đoạt về 9 giải thưởng ,năm hai 11 giải thưởng và năm nay 4 giải thưởng .Đó không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên .Như vậy mật mã sẽ là 2255159189114 mười ba con số .
- Quả là hội trưởng hội kỉ luật có khác ,tôi đã biết được thực lực của cậu !
- Vậy là vòng thi đầu kết thúc rồi !Các cậu cũng mau về nghỉ ngơi đi !- Hạo Nhiên thúc giục .
Lúc bọn nó về tới phòng ,Hạo Nhiên nói :
- À mà đề thi của vòng thứ hai được đặt ở một chỗ rất đặc biệt .Các cậu phải tự tìm lấy !Tất cả đều dựa vào ba thử thách ngày hôm nay .Hãy cố tìm ra nó trước tám giờ ngày mai nhé !- Nói rồi vẫy tay chạy đi .
Cánh cửa phòng dần khép lại .Kiểu ra đề thi gì đây ?
Năm người dán mắt vào cánh cửa đã đóng chặt .Lại phải mệt rồi ...
Cả nhóm tiến bước đến phòng thí nghiệm trong trường .Con mèo bị Giang Thiên xách vẻ mặt vô cùng tội nghiệp ,không dám cử động .Giang Thiên không thèm gõ cửa ,đá một cái bước vào ,ném Ask xuống sàn :
-,Con mèo nè !
Anh chàng kính cẩn mặc áo trắng đang chăm chú quan sát cái gì đó dưới kính hiển vi liền ngẩng mặt lên nhìn bọn nó cười nói :
- Cảm ơn các cậu !
Nhưng khi nhìn thấy Ask nằm dưới sàn cậu liền cuống quýt lên ,vội tháo dây cột Ask .
- Trời ơi !Các cậu cột Ask thế này lỡ nó bị thương thì tôi biết nói sao với ngài chủ tịch ???
Đã thế chú mèo tam thể nào đó lại cố tình kêu vài tiếng nhỏ yếu ớt ,làm ra dáng đáng thương vô cùng càng làm anh chàng kính cẩn hoảng lên ,ôm Ask vỗ về .
Ask quơ quơ đôi chân nhỏ như tố cáo bị ức hiếp .Giang Thiên hừ lạnh một tiếng ,con mèo liền co người lại không dám động đậy ,giấu đầu trong vòng tay kính cẩn .
- Các cậu thật là...mà dù sao các cậu cũng đã tìm được nó cho nên các cậu qua rồi ...Á . Cậu mau bỏ xuống !
Anh chàng kính cẩn la toáng lên khi thấy nó giơ một bình để cái gì đó giống nhân sâm ngâm bên trong dung dịch trắng đục lên xuống ,nhìn ngó .Anh chàng kính cẩn giành lấy từ tay nó trừng mắt cảnh cáo :
- Cậu không được đụng vào .Lỡ nó mà rơi xuống tính sao ?
- Mới cầm một chút thôi mà !- Lam Thanh lẩm bẩm .Nhìn cậu ta lúc nói ra thử thách rụt rè ,nhút nhát vậy mà lập tức xù lông khi thấy nó đụng vào mấy vật thí nghiệm .Tên này đúng là có tố chất làm nhà khoa học .
- Con này là con gì nhìn nó ngộ ngộ !- Tử Phong gõ vào một cáo lọ đậy kính nắp bên trong để một con gì nhỏ đen xì .
- Á !Đừng gõ !- Anh chàng kính cẩn đặt bình kìa lại chỗ cũ nhào đến chỗ Tử Phong .
Tử Phong giật mình quơ tay sang bên phải ,một lọ khác rơi xuống ,anh chàng lập tức nhào xuống đất đỡ lấy .Ánh mắt thẫn thờ nhìn những mảnh thủy tinh vương vãi trên sàn ,dòng nước chảy lênh láng .chưa kịp hoàn hồn thì một bên khác Khả Vi cầm một vật giống cây ép khô sờ sờ thử .Kính cận gắt lớn :
- Đừng đụng vào !
- A .- Khả Vi giật nảy lỡ tay bứt một nhánh ra .- Đứt rồi !
Anh chàng kính cận liền tái mét mặt mày .Vật nghiên cứu quan trọng của cậu...
- Chậc .Có cái cây thôi mà làm gì quýnh lên vậy !- Đan Bảo vừa nói vừa thả vài hạt nhỏ vào một cái bể có mấy con cá .
Thế nhưng khi mấy con cá ăn sống liền phơi bụng nổi lên trên mặt .Đan Bảo sửng sốt :
- Chưa gì đã đi rồi sao ?
- Cá của tôi !Cậu cho nó ăn cái quái gì vậy !- Kính cận ôm bể cá khóc ròng .
- Tôi cho nó ăn thức ăn cho cá trong cái hộp này thôi!- Đan Bảo cầm hộp lên .Lúc này cậu mới để ý bên trên có ghi vài chữ cái giống kí hiệu hóa học .
Trong khi anh chàng kính cận bị bọn nó làm cho loạn lên thì giữa phòng Giang Thiên chọc chọc bụng mỡ của chú mèo bị bỏ rơi tàn ác nói :
- Mày thấy chưa !Tên kia quan tâm mấy cái quái dị kia hơn mày đó !Mày bị bỏ rơi rồi !Bỏ rơi rồi đó !
Ask đáng thương tiếp tục bị lăn qua lăn lại làm đồ chơi tiêu khiển cho vị hội trưởng tóc đỏ .
Cuối cùng không thể chấp nhận hành vi của tụi nó nữa ,kính cận mới quát lên :
- Các cậu không muốn tiếp tục thi nữa sao ???Sắp hết thời gian rồi đó !!!
- Đúng rồi ha !Chúng ta mau tiếp tục đi tìm người tiếp theo thôi !- Giang Thiên và bọn nó rời đi như chưa có chuyện gì xảy ra .
Anh chàng kính cận vội đóng cửa ,khóa lại thầm thề nhất định sẽ không cho ai đến đây nữa .Vật nghiên cứu của cậu hu hu hu .
Bọn nó vừa rời khỏi đi được một đoạn thì mới nhớ đến vấn đề quan trọng tiếp theo đến ai bây giờ .Ngày lúc đó ,Giang Thiên mới nhận được tin nhắn từ Hạo Kỳ :“ Đến vườn hoa của trường .Thử thách thứ hai chờ các cậu ở đó !”
- Vườn hoa ?Là vườn hoa dọc đường đi tới nhà ăn phải không ?- Khả Vi hỏi .
- Cậu ta không nói ở đâu thì chắc chỉ có một cái .Tới đó thôi !- Giang Thiên nói .
- Phải quay lại nữa sao ?- Lam Thanh uể oải nói .Biết thế ghé qua đó rồi tới phòng thí nghiệm sau rồi .
Bọn nó đi tới vườn hoa ,nơi ấy ,một bóng dáng nữ sinh đang ngồi nhìn ngắm vườn hoa trước mắt ,mái tóc đen nhẹ bay trong gió .Cô gái tóc đen ngoảnh đầu nhìn bọn nó :
- Các cậu đến rồi !
- Thế thử thách là gì ?- Giang Thiên trực tiếp hỏi .
- Thử thách ở trong đó .Các cậu hãy làm một bài thơ đáp ứng đủ yêu cầu của đề là được .- Cô gái mỉm cười đánh mắt về phía vườn hoa .
- Trong đó ?- Cả bọn nhìn theo .
- Đừng nói là cô để đề thi trong đó nha .Chơi ác vậy ?- Tử Phong kêu lên .Vườn hoa này nhìn chung cũng rộng ha .Kiếm tới già à ?
- Ừ .Tôi để đề thi trong đó !Các cậu hãy cố gắng mà tìm ra nhanh nếu không sẽ không còn thời gian đâu .- Cô gái nhẹ nhàng nói .- Điều đó cũng giống như một bài thơ vậy .Hãy dùng cách mà cậu đọc thơ để tìm ra đề thi .Tôi sẽ đợi các cậu ở đài phun nước .
Năm người hoàn toàn không hiểu ý của cô gái .Cả bọn ngồi chống cằm nhìn vườn hoa hơn một tiếng vẫn không nghĩ ra .
- Ý cô ta là gì ?Dùng cách đọc thơ để tìm ra đề thi ?Khó hiểu thật ?- Tử Phong nói .
- Dùng cách đọc thơ ...dùng cách đọc thơ ...- Đan Bảo lẩm bẩm theo .- A .Phải rồi cờ vây !
- Cờ vây thì liên quan gì ?- Giang Thiên hỏi .
- Cách đọc thơ cũng giống như cách nhìn một ván cờ vây vậy .Chúng ta phải nhìn sâu vào ý nghĩa của nó ,không chỉ nhìn bề ngoài mà phán xét ,không chỉ đọc mà không hiểu ý nghĩa nó muốn nói gì .
- Vậy ...nhìn vào ý nghĩa của nó ...là ý nghĩa của các loài hoa sao ?- Lam Thanh tự hỏi .
- Ở đây có hoa tú cầu ,hoa oải hương ,loa kèn trắng ,cát cánh .Tổng cộng là bồn loài hoa .- Tử Phong đếm .
- Ý nghĩa thì hoa tú cầu là sự kiêu hãnh ,oải hương là thủy chung ,loa kèn trắng là sự tinh khiết ,cát cánh là kiên cường .- Khả Vi reo lên .
- Nếu thế phải làm một bài thơ mà có đủ những cái đó ...thơ về thứ gì ?- Giang Thiên nhíu mày .
- Kiêu hãnh ,thủy chung ,tinh khiết ,kiên cường ...
- Cái này tớ chịu .Tớ chỉ biết đến kiếm thuật thôi !- Tử Phong than .
- Kiếm .Samurai !Đúng rồi !Samurai !- Lam Thanh nhảy cẫng lên .- Tôi có thể làm được!
- Thật sao ?- Ba người con trai nhìn nó nghi hoặc chỉ có Khả Vi thì không vì cô biết khả năng làm văn của nó mà !
- Mau mau tới đài phun nước thôi !
Ở đài phun nước ,cô gái tóc đen đang ngồi đọc sách ,từ xa nó la oái lên :
- Bọn tôi tới rồi !Tới rồi nè !
- Các cậu nghĩa ra rồi sao ?Nhanh hơn tôi tưởng !
- Đề bài có phải tập hợp sự kiêu hãnh ,thủy chung ,tinh khiết ,và kiên cường đúng không ?- Lam Thanh hỏi .
- Ừ .Đúng rồi !- Cô gái nhẹ gật đầu .- Cậu cũng làm ra bài thơ rồi sao ?
- Ừ .Ừ .- Lam Thanh gật đầu .
- Cậu đọc thử xem .Các cậu đã có nửa điểm khi tìm ra đề nhưng liệu có qua hay không còn dựa vào bài thơ cậu đọc .
- Tâm hồn thuần khiết tựa sen trắng ,
Một lòng trung thành với lý tưởng ,
Mỗi đường kiếm là sự kiêu hãnh ,
Dù máu chảy cũng không khuất phục
Đẹp như hoa anh đào ,một samurai !
Vừa đọc xong Lam Thanh liền hỏi :
- Thế nào ?Được chứ ?
- Tôi...lần đầu tiên nghe một bài thơ như thế !Không theo quy luật gì cả !- Cô gái nói !
- Tôi theo chủ nghĩa tự do hơn nữa trong nhất thời nghĩ ra không thể theo đúng luật được !- Lam Thanh nói .
- Nhưng tôi ấn tượng với nó !Bài thơ của cậu thể hiện một samurai có tâm hồn thuần khiết ,thủy chung với lý tưởng của mình ,kiêu hãnh và không bào giờ khuất phục !Lần này có lẽ miễn cưỡng tôi sẽ cho qua !- Cô gái mỉm cười nói .Chỉ cần bọn nó tìm ra đề thi thì cũng đủ để qua vòng rồi .
- Hay quá !
- Nhưng cũng không còn nhiêu thời gian đâu !Thời gian là buổi chiều thường là giờ .Từ giờ đến lúc đó còn hai tiếng ba tiếng nữa thôi !Tôi nghĩ rất khó để các cậu có thể vượt qua thử thách còn lại !
- Phải rồi !Chúng ta phải mau đi tìm người còn lại !- Khả Vi nói .
- Tới rồi .Cậu ta theo dõi chúng ta sao ?- Giang Thiên nhận tiếp tin nhắn của Hạo Kỳ .- Lần này là căn phòng ở cuối hành lang tầng cao nhất khu phòng học .
- Chúng ta mau đến đó thôi !
- Chúc các cậu may mắn !
Cả nhóm lại tiếp tục chạy lên .Khi vừa bước vào bên trong cánh cửa đang mở tự động đóng chặt .Bên trong hoàn toàn không có ai .Phòng cũng trống trơn có duy nhất một cái ti vi treo tường .
- Sao thế này ?
- Chào các cậu !Chúc mừng các cậu đã đến căn phòng Live or Die .- Trên màn hình ti vi ,chàng trai trí tuệ xuất hiện .
- Căn phỏng này là sao ?- Giang Thiên hỏi .
- Như đã nói đây là căn phòng mà các cậu phải dùng trí thông minh để sống sót hay chết !Trong căn phòng này có gắn một quả bom ,mà một khi nó phát nổ các cậu ...đi tong !
- Cái gì ?- Cả nhóm sửng sốt .
- Không thể nào !Nếu chúng tôi chết các cậu cũng sẽ bị ảnh hưởng !- Tử Phong nói .
- Cái đó tôi không quan tâm .Tôi chỉ muốn biết các cậu thông minh đến mức nào thôi !Thấy cái bảng điện tử không ?Bên dưới có nút từ số đến số chỉ cần các cậu bấm đúng mật mã chữ số bom sẽ tự hủy .Các cậu cũng chỉ được bấm một lần thôi nếu sai thì bùm...Thời hạn là đến năm giờ !Nếu không giải được thì đó cũng là thời khắc các cậu bị loại đồng thời chết !Lucky !- Nói rồi màn hình tắt vụt .
- Tên này điên rồi !- Đan Bảo nói .Cậu quay sang Giang Thiên .- Chúng ta làm sao đây ?
- Giải thôi !Dù sao cũng còn ba tiếng .Các cậu hãy cố tìm xem trong căn phòng này có gợi ý gì không ?- Giang Thiên phân phó rồi đứng trầm ngâm !
Một tiếng trôi qua !
- Trong phòng này ngoài cái ti vi ra thì chẳng có gì hết !- Tử Phong nói .
- Cửa sổ cũng khóa chặt lại dùng loại kính siêu bền khó vỡ .- Đan Bảo đứng bên cửa sổ nói .- Từ đây có thể nhìn thấy rõ căn phòng ở tòa nhà đối diện .Chậc toàn giải thưởng .
- Một chút manh mối cũng không có .Ít nhất cũng phải giống trong Spiral Suiri no kizuna gợi ý một con số hay chữ cái chứ ?- Lam Thanh nói .
- Chữ cái và con số !- Giang Thiên giật nảy .Gợi ý đã có ngay từ đầu .Giờ thì chính là cách sắp xếp !Những con số này chắc chắn phải liên quan đến cái gì đó .Không thể nào chỉ đơn giản như vậy theo thứ tự chữ cái trong từ .
Giang Thiên nhíu chặt lông mày .
- Giang Thiên anh nghĩ ra chưa ?- Lam Thanh nhìn cậu hỏi .- Đã hơn tiếng rưỡi rồi đó .
Giang Thiên không đáp lại .
- Tôi không muốn chết ở đây !Tôi còn chưa sống đủ !- Lam Thanh ngửa mặt lên trần nhà nói .
- Cô trật tự cái đi !- Giang Thiên gắt .Cậu đang cố liên tưởng .Tầng cao nhất ,căn phòng trống ,ti vi ,cửa sổ ,còn gợi ý gì hay không ?
- Live or die cái gì chứ ?Tôi ghét tiếng anh !- Lam Thanh lẩm bẩm .
Một tia sáng xẹt qua đầu Giang Thiên .Cậu đã nghĩa ra rồi .Thứ tự của các con số .
Chính là nó .Giang Thiên ấn từng nút .Cả dõi theo ngón tay cậu ,đây là thời khắc sinh tử nha .
Khi Giang Thiên ấn tới số cuối cùng cơ hồ tất cả đều nín thở .Bỗng có một tiếng cạch .Sau đó trên màn hình hiện từ “correct “ .
- Đúng...đúng rồi !- Tử Phong lẩm bẩm .
- Chúng ta làm được rồi sao ?- Khả Vi tưởng như đang mơ .
Một tiếng cạch nữa phát lên .Cánh cửa tự động mở ra .Bên ngoài bốn người hội học sinh và ba người thử thách đợi sẵn .
- Chúc mừng mọi người đã hoàn thanh vòng đầu tiên !- Hạo Nhiên cười nói .
- Không ngờ các cậu lại giải ra sớm vậy mà không có chút gợi ý nào !- Anh chàng trí tuệ nói .
- Không là anh đã gợi ý rồi thôi !- Giang Thiên nói .
- Thật sao ?- Lam Thanh hỏi .Nó có thấy gì đâu .
- Đầu tiên là dựa vào tên căn phòng Live or Die .Từng chữ cái của chúng ứng với con số , , , , , , , , .Còn lại là thứ tự sắp xếp chúng sẽ ra mật mã .- Giang Thiên nói .
- Cậu thông minh thật .Nhưng không lẽ cậu lại bấm đại sao ?Như thế cũng quá may mắn !
- Là do suy đoán không phải may mắn !- Giang Thiên nói .- Thứ tự đó liên quan đến những thứ chúng tôi thấy được .Đầu tiên là tầng cao nhất nó có nghĩa là con số cao nhất ,tiếp theo đó là cửa chính ,tôi nhận thấy anh dùng tiếng Anh để đặt mật mã vậy nó cũng sẽ liên quan đến tiếng anh - Door , từ vậy tiếp theo là con số dứng thứ tư ,sau đó một gợi ý khác là cánh cửa đóng lại như vậy nghĩa là lúc anh vào và ra ,chúng tôi vào thì cánh cửa được đóng hai lần ,hai số .Và đập vào mắt chúng tôi đầu tiên là căn phòng trống .Trống trong tiếng anh là empty từ số .Sau đó là tivi viết theo tiếng anh là television nó không phù hợp nhưng còn cách viết khác là TV hai từ số .Và còn lại trong căn phòng là cửa sổ window , từ số .Còn lại số , ,và .
- Vậy cậu giải quyết thế nào ?Chỉ sai một vị trí mật mã cũng đi tong ?- Anh chàng trí tuệ hỏi .
- Đương nhiên ba con số này liên quan đến anh .Những giải thưởng mà anh nhận được trong thời gian gần đây !
- Cậu biết !Tôi nghĩ là cậu sẽ không quan tâm đến học sinh trường khác chứ ?- Anh chàng kính cận ngạc nhiên .
- Tôi không quan tâm không có nghĩa là không biết !- Giang Thiên nhàn nhạt nói .Lần nào Hiệu trưởng Tống cũng than thở với cậu trường mình không đạt nhiều giải bằng người ta mà người anh nói nhiều nhất là về học sinh trường Thần Phong cậu không muốn nhớ cũng muốn nhớ .- Khi anh vào trường lập tức đoạt về giải thưởng ,năm hai giải thưởng và năm nay giải thưởng .Đó không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên .Như vậy mật mã sẽ là mười ba con số .
- Quả là hội trưởng hội kỉ luật có khác ,tôi đã biết được thực lực của cậu !
- Vậy là vòng thi đầu kết thúc rồi !Các cậu cũng mau về nghỉ ngơi đi !- Hạo Nhiên thúc giục .
Lúc bọn nó về tới phòng ,Hạo Nhiên nói :
- À mà đề thi của vòng thứ hai được đặt ở một chỗ rất đặc biệt .Các cậu phải tự tìm lấy !Tất cả đều dựa vào ba thử thách ngày hôm nay .Hãy cố tìm ra nó trước tám giờ ngày mai nhé !- Nói rồi vẫy tay chạy đi .
Cánh cửa phòng dần khép lại .Kiểu ra đề thi gì đây ?
Năm người dán mắt vào cánh cửa đã đóng chặt .Lại phải mệt rồi ...