Thường thì trong vô vọng con người ta lại tìm thấy thứ ánh sáng le lói trong con đường không lối thoát đó. Đôi khi chỉ những điều vô cùng giản dị và nhỏ bé lại thay đổi cả một cuộc đời của một con người. Hãy cứ sống hết mình và đừng nuối tiếc về bất cứ điều gì, để rồi khi nhắm mắt, ừ thì ta đã sống một cuộc sống không nuối tiếc...
Chap 30 : Sự xuất hiện của Jenny
Tưởng chừng như tất cả đã kết thúc, tường chừng như cuộc sống đã đặt dấu chấm hết với tibu nhưng... rồi thì mọi chuyện cũng suôn sẻ, khi đi tái khám tại một bệnh viện khác, tibu mừng rỡ với kết quả trên tay, chỉ bị xuất huyết dạ dày, chứ không hề có vấn đề gì về ung thư cả. Thế đấy, khi buông xuôi rồi thì tự nhiên hy vọng nó cũng lại tìm đến trong cuộc sống.
Phải bước ra từ cõi chết mọi lần, phải nếm trải cái mùi vị tưởng chừng mất đi tất cả mới biết quý trọng nó, mới biết quý trọng cái cuộc sống vốn có của mình. Chưa bao giờ tibu thấy mỗi ngày mới trôi qua lại tràn đầy sức sống và niềm hy vọng như lúc này, ít nhất từ bây giờ tibu luôn quý trọng mỗi ngày lại được sống, lại được bắt đầu tất cả cho dù nó không suôn sẻ và như mong đợi.
Và người đầu tiên tibu muốn nói chuyện chính là sunny, bao nhiêu cái suy nghĩ trong đầu tibu, tibu sẽ không bao giờ để mất sunny nữa, tibu sẽ xuống sài gòn, sẽ làm tất cả để có lại một người con gái bên cạnh sunny.
Hai bàn tay tibu run lên vì hạnh phúc, cầm điện thoại trên tay tibu nghĩ tới những hình ảnh của sunny, nghĩ tới những lúc hai đứa bên nhau, và rồi chỉ trong một vài giây nữa lần đầu tiên tibu có thể tự tin về tương lai mà nói chuyện với sunny.
Day 1:
- Sunny hả?
- Dạ, em là sunny
Ôi giọng nói đáng yêu đó, cái giọng nói mà khiến trái tim tibu bao đêm thổn thức và luôn nhớ tới. Rồi tibu tiếp tục nói.
- Em khỏe không? anh nhớ em nhiều lắm, em thế nào rồi, cuộc sống dưới đó thế nào? Em sống tốt chứ?
- Dạ em vẫn khỏe, nhưng cho em hỏi ai vậy ạ?
Tibu hơi khựng lại, không hiểu có chuyện gì đang xảy ra
- Em đừng đùa nữa, anh nè, tibu nè.
- Dạ, tibu nào ạ?
Chần chừ một chút, rồi tibu lại nói tiếp
- Sunny, em đừng đùa nữa? Tibu nè. Anh biết em giận anh vì quãng thời gian qua anh lạnh lùng với em, anh xin lỗi. Đừng giận anh nữa.
- Dạ xin lỗi anh, nhưng hình như mình không quen nhau thì phải, thật sự em không quen ai tên tibu cả.
- Đừng đùa dai nữa, mình học chung hai năm ở Đl, rồi em đi sài gòn, giỡn gì mà ghê vậy, giả bộ quên anh hả?
- Dạ đúng là mình có học trên đó 2 năm, nhưng xin lỗi bạn, thật sự mình không nhớ bạn là ai hết, mình học chung lớp à?
- Em đừng như thế nữa, em hận anh lắm sao? Có chuyện gì vậy, em như thế anh đau lòng lắm...
- Bạn đừng nói chuyện thân mật như vậy, xin lỗi bạn. Giờ mình bận rồi
Tút... tút … tiếng máy cắt ngang như một gáo nước lạnh dội thẳng vào cái khuôn mặt đang háo hức của tibu, mà bây giờ nó đã chuyển sang bàng hoàng và quá sốc vì những gì vừa xảy ra..
“ Cái gì đây, sao... sao lại như thế, sao sunny lại như thế, lẽ nào sunny vẫn còn đang giận mình...Vậy thôi, hy vọng sunny sẽ bớt giận, rồi mình sẽ gọi sunny sau.” Tibu nghĩ
“ Em vẫn cứ sống trong tim anh từng ngày, rồi nếu một ngày nào đó, chính em bắt anh phải quên em, anh sẽ làm điều đó như thế nào, khi mà kể cả khi nhắm mắt lại, những hình ảnh của em cũng hiện ra trong suy nghĩ của anh...”
Day 2 :
- Sunny hả, em đang làm gì đó?
- Ừ sunny đang học, có chuyện gì không bạn?
- Em còn giận anh không? Anh xin lỗi, anh sẽ không bao giờ lạnh lùng với em như thế nữa.
- Mình đã nói với bạn rồi, cho dù mình học chung lớp nhưng mình thật sự không thể nhớ bạn là ai, bạn đừng tỏ vẻ thân mật với mình như thế nữa.
- Nhưng mà, nhưng mà... anh....
- Thôi mình bận học rồi, bye bạn.
Tút... tút...
Day 3:
- Alô
- Anh nè sunny, coi như anh cầu xin em đi, em đừng lạnh lùng như thế nữa được không, anh van xin em đó. Anh không hiểu có chuyện gì nhưng em đừng giả bộ như không quen biết anh nữa được không?
- Sunny nói rồi, mình thật sự không nhớ bạn là ai, cũng không quen biết bạn, bạn đừng như vậy được không, mình sắp thi rồi, mình thật sự bận lắm
- Đừng vậy mà sunny, nghe anh... nghe anh.. tút... tút....
Những ngày sau đó, sunny không còn bắt máy mỗi khi tibu gọi nữa. Bắt đầu từ lúc đó, tibu thật sự cảm thấy sợ hãi vô cùng, rõ ràng không phải mọi chuyện là một trò đùa mà là một điều gì đó thật sự nghiêm túc, có lẽ nào sunny hận tibu đến mức đó...
Chỉ biết lúc này, trái tim tibu thật sự đang rất đau...
***
Mấy ngày hôm nay, tibu cứ như người mất hồn, cứ nghĩ về sunny hoài thôi mà không biết làm sao, không biết làm như thế nào để mọi chuyện có thể trở lại như ngày xưa. Buổi tối hôm đó, tibu bật máy tính lên, đăng nhập yahoo xem sunny có online hoặc pm cho tibu không. Rồi bất chợt một nick lạ pm tibu:
- Tibu đang làm gì đó, giờ mới thấy onl. Hôm nay thế nào? Có vui không
Rõ ràng là một nick lạ, và tibu thật sự không biết đó là ai. Tibu nhanh chóng type lên máy tính
- Ừ cũng bình thường, tibu xin lỗi nhưng cho hỏi bạn là ai vậy?
- :( Sao vậy, sao tibu quên mình nhanh vậy, mới mất ngày mà quên mình rồi sao?
- Ủa tibu nhớ là chưa bao giờ nói chuyện với bạn mà
Tibu chợt nghĩ, nick của tibu cũng có mấy thằng bạn thân biết pass, có lẽ nào tụi nó lấy nick mình tán vớ tán vẩn không? Rồi tibu hỏi
- Trí nhớ của mình kém lắm, xin lỗi bạn nhe, vậy bạn tên gì và ở đâu nè?
- Mình tên jenny, ở sài gòn. Bạn nhe, giả bộ quên mình chứ gì?
- Hok phải giả bộ, mình quên thật, tại đầu mình có vấn đề nên dễ quên lắm.
- Ừ không sao, vậy hôm nay mình làm quen lại từ đầu ha. Hihi. Bạn coi wc của mình không? Mình bật nhé
Rồi jenny gởi wc cho tibu, nhưng tibu đã từ chối và không xem
- Sao vậy bạn, sao bạn từ chối vậy? không muốn nhìn thấy mình sao? hihi
- Ừ mình không muốn xem, đánh giá một người không phải bằng vẻ bề ngoài
- Ừ tùy tibu thôi, tibu cũng đặc biệt nhỉ, những người khác chat ai cũng đòi wc.
- Tibu ở Đà Lạt phải không, đl lạnh nhỉ, jenny cũng thích ở đl lắm, thích cái không khí và những hàng thông xanh của đl.
Tibu đang chần chừ suy nghĩ về cô bé này thì
- Ui da, mình có việc bận rồi, phải đi thôi.tạm biệt tibu nhé. Hẹn khi khác nói chuyện
- Ừ bye bye, nice day ha
“Bỗng nhiên tibu thấy hơi rùng mình, có lẽ nào.. có lẽ nào đây là sunny?
Có lẽ nào sunny đang giả bộ để một lần nữa hai đứa lại gặp nhau một cách bất ngờ..
Sao mình ngu vậy, tự nhiên đòi bật wc cho mình xem mặt lại còn biết khá rõ về đl, là sunny rồi, sunny đang cố ý để mình nhín thấy sunny...”
__________________
Thường thì trong vô vọng con người ta lại tìm thấy thứ ánh sáng le lói trong con đường không lối thoát đó. Đôi khi chỉ những điều vô cùng giản dị và nhỏ bé lại thay đổi cả một cuộc đời của một con người. Hãy cứ sống hết mình và đừng nuối tiếc về bất cứ điều gì, để rồi khi nhắm mắt, ừ thì ta đã sống một cuộc sống không nuối tiếc...
Chap : Sự xuất hiện của Jenny
Tưởng chừng như tất cả đã kết thúc, tường chừng như cuộc sống đã đặt dấu chấm hết với tibu nhưng... rồi thì mọi chuyện cũng suôn sẻ, khi đi tái khám tại một bệnh viện khác, tibu mừng rỡ với kết quả trên tay, chỉ bị xuất huyết dạ dày, chứ không hề có vấn đề gì về ung thư cả. Thế đấy, khi buông xuôi rồi thì tự nhiên hy vọng nó cũng lại tìm đến trong cuộc sống.
Phải bước ra từ cõi chết mọi lần, phải nếm trải cái mùi vị tưởng chừng mất đi tất cả mới biết quý trọng nó, mới biết quý trọng cái cuộc sống vốn có của mình. Chưa bao giờ tibu thấy mỗi ngày mới trôi qua lại tràn đầy sức sống và niềm hy vọng như lúc này, ít nhất từ bây giờ tibu luôn quý trọng mỗi ngày lại được sống, lại được bắt đầu tất cả cho dù nó không suôn sẻ và như mong đợi.
Và người đầu tiên tibu muốn nói chuyện chính là sunny, bao nhiêu cái suy nghĩ trong đầu tibu, tibu sẽ không bao giờ để mất sunny nữa, tibu sẽ xuống sài gòn, sẽ làm tất cả để có lại một người con gái bên cạnh sunny.
Hai bàn tay tibu run lên vì hạnh phúc, cầm điện thoại trên tay tibu nghĩ tới những hình ảnh của sunny, nghĩ tới những lúc hai đứa bên nhau, và rồi chỉ trong một vài giây nữa lần đầu tiên tibu có thể tự tin về tương lai mà nói chuyện với sunny.
Day :
- Sunny hả?
- Dạ, em là sunny
Ôi giọng nói đáng yêu đó, cái giọng nói mà khiến trái tim tibu bao đêm thổn thức và luôn nhớ tới. Rồi tibu tiếp tục nói.
- Em khỏe không? anh nhớ em nhiều lắm, em thế nào rồi, cuộc sống dưới đó thế nào? Em sống tốt chứ?
- Dạ em vẫn khỏe, nhưng cho em hỏi ai vậy ạ?
Tibu hơi khựng lại, không hiểu có chuyện gì đang xảy ra
- Em đừng đùa nữa, anh nè, tibu nè.
- Dạ, tibu nào ạ?
Chần chừ một chút, rồi tibu lại nói tiếp
- Sunny, em đừng đùa nữa? Tibu nè. Anh biết em giận anh vì quãng thời gian qua anh lạnh lùng với em, anh xin lỗi. Đừng giận anh nữa.
- Dạ xin lỗi anh, nhưng hình như mình không quen nhau thì phải, thật sự em không quen ai tên tibu cả.
- Đừng đùa dai nữa, mình học chung hai năm ở Đl, rồi em đi sài gòn, giỡn gì mà ghê vậy, giả bộ quên anh hả?
- Dạ đúng là mình có học trên đó năm, nhưng xin lỗi bạn, thật sự mình không nhớ bạn là ai hết, mình học chung lớp à?
- Em đừng như thế nữa, em hận anh lắm sao? Có chuyện gì vậy, em như thế anh đau lòng lắm...
- Bạn đừng nói chuyện thân mật như vậy, xin lỗi bạn. Giờ mình bận rồi
Tút... tút … tiếng máy cắt ngang như một gáo nước lạnh dội thẳng vào cái khuôn mặt đang háo hức của tibu, mà bây giờ nó đã chuyển sang bàng hoàng và quá sốc vì những gì vừa xảy ra..
“ Cái gì đây, sao... sao lại như thế, sao sunny lại như thế, lẽ nào sunny vẫn còn đang giận mình...Vậy thôi, hy vọng sunny sẽ bớt giận, rồi mình sẽ gọi sunny sau.” Tibu nghĩ
“ Em vẫn cứ sống trong tim anh từng ngày, rồi nếu một ngày nào đó, chính em bắt anh phải quên em, anh sẽ làm điều đó như thế nào, khi mà kể cả khi nhắm mắt lại, những hình ảnh của em cũng hiện ra trong suy nghĩ của anh...”
Day :
- Sunny hả, em đang làm gì đó?
- Ừ sunny đang học, có chuyện gì không bạn?
- Em còn giận anh không? Anh xin lỗi, anh sẽ không bao giờ lạnh lùng với em như thế nữa.
- Mình đã nói với bạn rồi, cho dù mình học chung lớp nhưng mình thật sự không thể nhớ bạn là ai, bạn đừng tỏ vẻ thân mật với mình như thế nữa.
- Nhưng mà, nhưng mà... anh....
- Thôi mình bận học rồi, bye bạn.
Tút... tút...
Day :
- Alô
- Anh nè sunny, coi như anh cầu xin em đi, em đừng lạnh lùng như thế nữa được không, anh van xin em đó. Anh không hiểu có chuyện gì nhưng em đừng giả bộ như không quen biết anh nữa được không?
- Sunny nói rồi, mình thật sự không nhớ bạn là ai, cũng không quen biết bạn, bạn đừng như vậy được không, mình sắp thi rồi, mình thật sự bận lắm
- Đừng vậy mà sunny, nghe anh... nghe anh.. tút... tút....
Những ngày sau đó, sunny không còn bắt máy mỗi khi tibu gọi nữa. Bắt đầu từ lúc đó, tibu thật sự cảm thấy sợ hãi vô cùng, rõ ràng không phải mọi chuyện là một trò đùa mà là một điều gì đó thật sự nghiêm túc, có lẽ nào sunny hận tibu đến mức đó...
Chỉ biết lúc này, trái tim tibu thật sự đang rất đau...
Mấy ngày hôm nay, tibu cứ như người mất hồn, cứ nghĩ về sunny hoài thôi mà không biết làm sao, không biết làm như thế nào để mọi chuyện có thể trở lại như ngày xưa. Buổi tối hôm đó, tibu bật máy tính lên, đăng nhập yahoo xem sunny có online hoặc pm cho tibu không. Rồi bất chợt một nick lạ pm tibu:
- Tibu đang làm gì đó, giờ mới thấy onl. Hôm nay thế nào? Có vui không
Rõ ràng là một nick lạ, và tibu thật sự không biết đó là ai. Tibu nhanh chóng type lên máy tính
- Ừ cũng bình thường, tibu xin lỗi nhưng cho hỏi bạn là ai vậy?
- :( Sao vậy, sao tibu quên mình nhanh vậy, mới mất ngày mà quên mình rồi sao?
- Ủa tibu nhớ là chưa bao giờ nói chuyện với bạn mà
Tibu chợt nghĩ, nick của tibu cũng có mấy thằng bạn thân biết pass, có lẽ nào tụi nó lấy nick mình tán vớ tán vẩn không? Rồi tibu hỏi
- Trí nhớ của mình kém lắm, xin lỗi bạn nhe, vậy bạn tên gì và ở đâu nè?
- Mình tên jenny, ở sài gòn. Bạn nhe, giả bộ quên mình chứ gì?
- Hok phải giả bộ, mình quên thật, tại đầu mình có vấn đề nên dễ quên lắm.
- Ừ không sao, vậy hôm nay mình làm quen lại từ đầu ha. Hihi. Bạn coi wc của mình không? Mình bật nhé
Rồi jenny gởi wc cho tibu, nhưng tibu đã từ chối và không xem
- Sao vậy bạn, sao bạn từ chối vậy? không muốn nhìn thấy mình sao? hihi
- Ừ mình không muốn xem, đánh giá một người không phải bằng vẻ bề ngoài
- Ừ tùy tibu thôi, tibu cũng đặc biệt nhỉ, những người khác chat ai cũng đòi wc.
- Tibu ở Đà Lạt phải không, đl lạnh nhỉ, jenny cũng thích ở đl lắm, thích cái không khí và những hàng thông xanh của đl.
Tibu đang chần chừ suy nghĩ về cô bé này thì
- Ui da, mình có việc bận rồi, phải đi thôi.tạm biệt tibu nhé. Hẹn khi khác nói chuyện
- Ừ bye bye, nice day ha
“Bỗng nhiên tibu thấy hơi rùng mình, có lẽ nào.. có lẽ nào đây là sunny?
Có lẽ nào sunny đang giả bộ để một lần nữa hai đứa lại gặp nhau một cách bất ngờ..
Sao mình ngu vậy, tự nhiên đòi bật wc cho mình xem mặt lại còn biết khá rõ về đl, là sunny rồi, sunny đang cố ý để mình nhín thấy sunny...”
__________________