Giữa một mảnh đất trống bị tàn phá một người đàn ông mặc kimono nữ rách nát đang nằm thoi thóp trên mặt đất,đứng kế bên chúng có ba thiếu niên và một thiếu nữ đang xì xào bàng táng.
Hình như nhiệm vụ của chúng ta là bắt chứ không phải giết hắn-Jiraiya ngồi chồm hỏm nhìn Dosu rồi nói.
-Không phải chưa chết sao,nhìn xem còn thoi thóp nè-Orochimaru đặt tay lên mũi Dosu nói.
Chắc là thiếu nước đó,mấy hôm trước tao bắt cá nhìn nó y chang tên này hay đẩy nó xuống hồ không chừng nó sống lại-Gintoki đá vào ngực Dosu làm hắn ói cả máu ra rồi nói.
-Hắn là người đâu phải cá,mày đơn thuần là muốn phi tang vật chứng mà thôi,giết người rồi vứt xác-Tsunade đứng chóng nạnh nói.Jiraiya chợt nghĩ cái gì lại hỏi:làm sao chứng nhận được chúng ta đã giết hắn lỡ về làng rồi mà bảo chưa hoàn thành nhiệm vụ sao bây giờ.
-Mày ngu quá Jiraiya có phong ấn quyển trục làm gì,phong ấn xác hắn lại mang về làng kiểm tra-Orochimaru lắc đầu nói,rồi nhìn phong ấn quyển trục treo ở hông Gintoki,làm jiraiya và Tsunade đều chú ý.
-Nhìn gì,tao phong ấn tiền trong đây rồi không xài được đâu-Gintoki lùi một bước nói.Khi hắn vừa nói xong cả ba người mắt sáng như sao nhìn chằm chằm hắn,lúc này không hiểu nữa thì quả là ngu,tụi này đơn giản tìm cớ giật tiền đây mà,Gintoki chảy mồ hôi trán nói:hừm.....tao qua phụ má đây.
Bên rừng cây bên phải một thiếu niên 13 tuổi tóc trắng đang vừa truy vừa đánh thượng nhẫn làng cát Garu,họ du tẩu trên cành cây phóng kunai,bùa nổ vang vọng khu rừng,làm những con chim sợ hãi cất cánh kêu gọi inh ỏi trên bầu trời.
Sakumo điện quang chớt nhoáng dưới chân làm những cành cây xung quanh nám đen,rồi tung người với tốc độ tia chớp lao vào Garu đao nhỏ trên tay tạo thành màu trắng vòng cung chém vào lưng của hắn,Garu con ngươi co rụt lại quay người sau lưng một tay còn lại cầm Kunai ngăn chặn kịp cú chém ngang vai đó,bổng kunai rạn nứt rồi đứt gãy làm hai,thanh đao nhỏ trắng tuốt vạch nhẹ từ ngực hắn xuống eo làm máu phun ra một vòng cung.
Garu mất sức lực chạy tiếp hắn mất thăng bằng lao xuống đất,tạo thành một mảnh bui bậm nơi đó,bổng có ánh sáng trắng len lỏi trong màng bụi.Garu trợn căng hai mắt như muốn nhìn rõ thứ gì,lại trực giác làm hắn quẻo đầu sang bên phải,đúng lúc đó một cây đao trắng đã đâm kế bên đầu hắn cách hắn 2cm.
Sakumo thở hồng hộc dựa vào cành cây nhìn đang nằm ngữa dưới đất Garu kế bên đầu còn cắm thanh đao nhỏ.
-Tên này thật khó chơi lại dùng trực giác né tránh-Sakumo lắc đầu thở dài.
-Ngươi....tên... gì-bổng Garu hơi thở đứt quản hỏi,hắn lúc này toàn thân rả rời do cú rơi và vết đao trên ngực,hắn biết mình chạy không được rồi,lúc này hắn chỉ muốn biết ai giết mình.
-Sakumo....Hatake-Sakumo thở nặng nề nói,với tuổi tác của hắn chiến đâu nãy giờ đúng là một gánh nặng lớn,đặc biệt là dùng lôi điện kích hoạt tốc độ làm hắn mệt mỏi nhanh hơn.
-Giết....ta...đi...nhưng hãy đốt nó thành tro.....nếu ngươi có qua phong quốc hãy rãi tro ta nơi đó....đây yêu cầu hơi quá đáng....nhưng mà...ta muốn chết..ở quê...nhà-Garu ngực không ngừng rỉ máu cố gắng nói từng chữ.
Sakumo nhảy xuống cành cây đi lại gần Garu rút thanh đao nhỏ trên mặt đất rồi đâm vào cổ họng Garu mà nói:Ta...sẽ..thực hiện nó!
Garu cười khẻ trên khuôn mặt,mặc kệ thanh đao cắm cổ họn,hắn ra đi rất thanh thản.Ít nhất thì có người thật hiện nguyện vọng của hắn.
Phía bên Gintoki đành phải chia bớt tiền cho ba đứa mới được yên ổn,mà chia bớt rồi lại phát hiện thật ra tiền bây giờ không cần phong ấn nữa,vì gần hết mẹ nó rồi.
Bốn người phong ấn xác của Dosu nhưng không được,lại phát hiện thằng này chưa chết,rồi sau đó phong ấn được,lúc này đã hiểu không cần giải thích.
- Anh Sakumo không biết giết được địch nhân hay chưa mà không thấy tăm hơi đâu-Tsunade đang di chuyển trên cành cây rồi nói.
-Phía trước có ánh lửa kìa -Orochimaru tay chỉ phía trước nói.
-Chắc má ở đó đang thoát y múa lửa không chừng-Gintoki gãi đầu nói,rồi tăng tốc độ chạy tới ánh lửa phía trước,ba người còn lại cũng tăng tốc theo sau.
Bọn họ vừa đáp xuống lại thấy ánh lửa đã tắt còn Sakumo đang nhảy trên đống tro tàng hình như đang đạp cho tro tàn vở nát.
-Quả thật đang múa lửa-Gintoki buồn bực nói.Sakumo quay đầu thấy Gin rồi tiếp tục nhảy múa trên đống tro thuận tiện nói: anh đang lấy tro cốt của tên thượng nhẫn làng cát.
-Lấy tro cốt người ta làm gì má,đừng học tập mấy tên biến thái giết người rồi sưu tầm vật phẩm có được không -Gintoki lắc đầu thất vọng nói.
-Nghĩ đi đâu thế,anh chỉ hoàn thành nguyện vọng của người ta thôi-Sakuno lắc đầu giải thích.
-Được rồi.....hiểu..hiểu mà,mấy tên giết người biến thái khi bị bắt cũng nói thế-Gintoki gật đầu tỏ vẻ hiểu nói.Sakumo vổ tay lên trán coi như bó tay không giải thích gì nữa,giống như đít quần bị dính bùn đất nói thế chả ai tin.
-Nhìn trời cũng tối rồi,chắc ở đây cắm trại ngày mai lại về làng-Orochimaru đứng bên cạnh nhìn bầu trời xế chiều nói.
-Có về thì về thành chứ ở đây làm éo gì,đặc biệt chổ này mới đốt xác nữa hôi chết đi được-Jiraiya che mũi nói.Tsunade gật đầu đồng ý,nàng chưa tắm đây.
Hình như nhiệm vụ của chúng ta là bắt chứ không phải giết hắn-Jiraiya ngồi chồm hỏm nhìn Dosu rồi nói.
-Không phải chưa chết sao,nhìn xem còn thoi thóp nè-Orochimaru đặt tay lên mũi Dosu nói.
Chắc là thiếu nước đó,mấy hôm trước tao bắt cá nhìn nó y chang tên này hay đẩy nó xuống hồ không chừng nó sống lại-Gintoki đá vào ngực Dosu làm hắn ói cả máu ra rồi nói.
-Hắn là người đâu phải cá,mày đơn thuần là muốn phi tang vật chứng mà thôi,giết người rồi vứt xác-Tsunade đứng chóng nạnh nói.Jiraiya chợt nghĩ cái gì lại hỏi:làm sao chứng nhận được chúng ta đã giết hắn lỡ về làng rồi mà bảo chưa hoàn thành nhiệm vụ sao bây giờ.
-Mày ngu quá Jiraiya có phong ấn quyển trục làm gì,phong ấn xác hắn lại mang về làng kiểm tra-Orochimaru lắc đầu nói,rồi nhìn phong ấn quyển trục treo ở hông Gintoki,làm jiraiya và Tsunade đều chú ý.
-Nhìn gì,tao phong ấn tiền trong đây rồi không xài được đâu-Gintoki lùi một bước nói.Khi hắn vừa nói xong cả ba người mắt sáng như sao nhìn chằm chằm hắn,lúc này không hiểu nữa thì quả là ngu,tụi này đơn giản tìm cớ giật tiền đây mà,Gintoki chảy mồ hôi trán nói:hừm.....tao qua phụ má đây.
Bên rừng cây bên phải một thiếu niên 13 tuổi tóc trắng đang vừa truy vừa đánh thượng nhẫn làng cát Garu,họ du tẩu trên cành cây phóng kunai,bùa nổ vang vọng khu rừng,làm những con chim sợ hãi cất cánh kêu gọi inh ỏi trên bầu trời.
Sakumo điện quang chớt nhoáng dưới chân làm những cành cây xung quanh nám đen,rồi tung người với tốc độ tia chớp lao vào Garu đao nhỏ trên tay tạo thành màu trắng vòng cung chém vào lưng của hắn,Garu con ngươi co rụt lại quay người sau lưng một tay còn lại cầm Kunai ngăn chặn kịp cú chém ngang vai đó,bổng kunai rạn nứt rồi đứt gãy làm hai,thanh đao nhỏ trắng tuốt vạch nhẹ từ ngực hắn xuống eo làm máu phun ra một vòng cung.
Garu mất sức lực chạy tiếp hắn mất thăng bằng lao xuống đất,tạo thành một mảnh bui bậm nơi đó,bổng có ánh sáng trắng len lỏi trong màng bụi.Garu trợn căng hai mắt như muốn nhìn rõ thứ gì,lại trực giác làm hắn quẻo đầu sang bên phải,đúng lúc đó một cây đao trắng đã đâm kế bên đầu hắn cách hắn 2cm.
Sakumo thở hồng hộc dựa vào cành cây nhìn đang nằm ngữa dưới đất Garu kế bên đầu còn cắm thanh đao nhỏ.
-Tên này thật khó chơi lại dùng trực giác né tránh-Sakumo lắc đầu thở dài.
-Ngươi....tên... gì-bổng Garu hơi thở đứt quản hỏi,hắn lúc này toàn thân rả rời do cú rơi và vết đao trên ngực,hắn biết mình chạy không được rồi,lúc này hắn chỉ muốn biết ai giết mình.
-Sakumo....Hatake-Sakumo thở nặng nề nói,với tuổi tác của hắn chiến đâu nãy giờ đúng là một gánh nặng lớn,đặc biệt là dùng lôi điện kích hoạt tốc độ làm hắn mệt mỏi nhanh hơn.
-Giết....ta...đi...nhưng hãy đốt nó thành tro.....nếu ngươi có qua phong quốc hãy rãi tro ta nơi đó....đây yêu cầu hơi quá đáng....nhưng mà...ta muốn chết..ở quê...nhà-Garu ngực không ngừng rỉ máu cố gắng nói từng chữ.
Sakumo nhảy xuống cành cây đi lại gần Garu rút thanh đao nhỏ trên mặt đất rồi đâm vào cổ họng Garu mà nói:Ta...sẽ..thực hiện nó!
Garu cười khẻ trên khuôn mặt,mặc kệ thanh đao cắm cổ họn,hắn ra đi rất thanh thản.Ít nhất thì có người thật hiện nguyện vọng của hắn.
Phía bên Gintoki đành phải chia bớt tiền cho ba đứa mới được yên ổn,mà chia bớt rồi lại phát hiện thật ra tiền bây giờ không cần phong ấn nữa,vì gần hết mẹ nó rồi.
Bốn người phong ấn xác của Dosu nhưng không được,lại phát hiện thằng này chưa chết,rồi sau đó phong ấn được,lúc này đã hiểu không cần giải thích.
- Anh Sakumo không biết giết được địch nhân hay chưa mà không thấy tăm hơi đâu-Tsunade đang di chuyển trên cành cây rồi nói.
-Phía trước có ánh lửa kìa -Orochimaru tay chỉ phía trước nói.
-Chắc má ở đó đang thoát y múa lửa không chừng-Gintoki gãi đầu nói,rồi tăng tốc độ chạy tới ánh lửa phía trước,ba người còn lại cũng tăng tốc theo sau.
Bọn họ vừa đáp xuống lại thấy ánh lửa đã tắt còn Sakumo đang nhảy trên đống tro tàng hình như đang đạp cho tro tàn vở nát.
-Quả thật đang múa lửa-Gintoki buồn bực nói.Sakumo quay đầu thấy Gin rồi tiếp tục nhảy múa trên đống tro thuận tiện nói: anh đang lấy tro cốt của tên thượng nhẫn làng cát.
-Lấy tro cốt người ta làm gì má,đừng học tập mấy tên biến thái giết người rồi sưu tầm vật phẩm có được không -Gintoki lắc đầu thất vọng nói.
-Nghĩ đi đâu thế,anh chỉ hoàn thành nguyện vọng của người ta thôi-Sakuno lắc đầu giải thích.
-Được rồi.....hiểu..hiểu mà,mấy tên giết người biến thái khi bị bắt cũng nói thế-Gintoki gật đầu tỏ vẻ hiểu nói.Sakumo vổ tay lên trán coi như bó tay không giải thích gì nữa,giống như đít quần bị dính bùn đất nói thế chả ai tin.
-Nhìn trời cũng tối rồi,chắc ở đây cắm trại ngày mai lại về làng-Orochimaru đứng bên cạnh nhìn bầu trời xế chiều nói.
-Có về thì về thành chứ ở đây làm éo gì,đặc biệt chổ này mới đốt xác nữa hôi chết đi được-Jiraiya che mũi nói.Tsunade gật đầu đồng ý,nàng chưa tắm đây.