Lương Nguyệt Lăng ngồi trên sofa trong phòng khách, đang xem phim hoạt hình, sở thích xem phim hoạt hình này là do mấy năm nay mà thành, khi tất cả phim truyền hình đều tiêu hao tâm sức, thì phim hoạt hình biến thành một thứ để khiến tâm tình thoải mái hơn, không cần phải suy nghĩ, còn được chọc cười, mà cô thích xem phim hoạt hình cậu bé bút chì nhất, mỗi lần xem thì cả người vui vẻ, chỉ là cô không thích cười phá lên, thấy buồn cười cũng chỉ cười nhẹ.
Bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe, cô yên lặng tắt TV, nhìn quanh phòng khách, âm thầm thở dài. Phong cách bài trí nơi này không phải như thế, nhưng bốn năm trước, Lương Huy khư khư cố chấp, xếp thành như bây giờ, căn phòng thanh lịch tao nhã, luôn có cảm giác lạnh nhàn nhạt.
Người thích phong cách này không phải là Lương Huy, mà là một người phụ nữ khác.
Lương Huy lảo đảo nghiêng ngã đi tới, Lương Nguyệt Lăng lập tức đứng dậy, đi tới đỡ Lương Huy, “Lại uống rượu?”
Lương Huy đau đầu, gật một cái, chạm thấy tay của Lương Nguyệt Lăng, sau đó mắt lộ ra vài phần kinh ngạc, “Tại sao em còn chưa ngủ?”
Thấy cả người anh mùi rượu nhưng vẫn chưa say, Lương Nguyệt Lăng cũng đỡ lo lắng hơn, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn anh trai mình, “Em đang chờ anh.”
Lương Huy cởi áo khoác, nghe cô nói như vậy, hành động lên tầng về phòng của mình dừng lại, xoay người nhìn em gái mình, “Xảy ra chuyện gì?”
“Anh trai, Giang Thiếu Thành đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc của Thịnh Quang quốc tế, chuyện này không phải là vì anh sao?” Lương Nguyệt Lăng không biết rõ lắm, vì sao Giang Thiếu Thành lại liên lạc với anh trai cô, hơn nữa còn gặp nhau nhiều lần, cô hiểu rõ anh trai mình, là người luôn nghĩ tới lợi ích, trừ khi bọn họ có hợp tác gì, mà hợp tác có thể đem lại lợi ích cho anh trai, nếu không với tính cách của Lương Huy, không thể nào liên lạc với người như thế.
“nói cái gì vô nghĩa vậy!” Lương Huy nghĩ tới điều gì, “Đúng rồi, gần đây Thiếu Thành sẽ rất bận, em cũng ít quấy rầy anh ta thôi, bọn em trong tương lai sẽ có nhiều thời gian, cũng không cần phải gấp trong thời gian này.”
“Anh trai, truyền thông nói rằng Thẩm Diệc Đình đi ra nước ngoài xử lý công việc, đem việc trong nước giao cho Giang Thiếu Thành. Thẩm Diệc Đình ra nước ngoài thật sao?”
“Nguyệt Lăng, hôm nay em sao vậy, sao cứ hỏi những chuyện không giải thích được vậy. Báo chí viết như thế, anh làm sao biết thật giả thế nào.”
“Anh.” Lương Nguyệt Lăng nhíu mày, cũng thay đổi giọng, “Làm sao Thẩm Diệc Đình đột nhiên ra nước ngoài…. Có phải anh làm gì hay không?”
“Nguyệt Lăng, sao em dám nói vậy với anh.” Lương Huy cũng thay đổi sắc mặt.
“Anh, em không cố ý. Chỉ là nhiều năm như vậy, anh cứ nhằm vào Thẩm Diệc Đình, em sợ anh vì muốn đối chọi với anh ta mà làm ra chuyện đáng sợ, em biết rõ anh hận Thẩm Diệc Đình, nhưng anh không làm chuyện trái phép như thế, em sợ……”
Lương Huy dừng mấy giây, “Lời như vậy, anh không muốn nghe thấy nữa.”
“Em rất sợ…… Anh một mực nhằm vào Thẩm Diệc Đình, bây giờ Thẩm Diệc Đình mất tích, Giang Thiếu Thành lại trở thành tổng giám đốc thay cho Thịnh Quang quốc tế, mà trong khoảng thời gian hai người lại liên lạc với nhau… em…. Em đây mới…….”
“Anh nói, anh không muốn nghe những lời thế này nữa. Về chuyện của anh với Thiếu Thành, chuyện của đàn ông, phụ nữ bớt can thiệp vào đi.”
“Chuyện đàn ông…. Vậy anh nói xem, tất cả xảy ra gần đây, không phải là vì Đường Tâm Vũ sao?”
Nghe được tên Đường Tâm Vũ, sắc mặt Lương Huy trầm hẳn xuống, anh nhìn em gái mình, “Nếu em còn coi anh là anh trai em, không cần nói lời như thế nữa.”
Lần này anh không quay đầu rời đi.
Thiết kế biệt thự với sân, tất cả đều là phong cách mà Đường Tâm Vũ thích, cũng bởi vì Đường Tâm Vũ thích, Lương Huy tốn rất nhiều tiền của để bày trí một lần, nhưng Đường Tâm Vũ thích phong cách này, chưa bao giờ nhìn thấy nơi này, cũng không biết có một người đàn ông tên là Lương Huy yêu cô như thế.
Lương Nguyệt Lăng xoa đầu, hi vọng tất cả đều do mình suy nghĩ nhiều, tất cả không liên quan tới anh trai mình. Chỉ là hành động của Giang Thiếu Thành, cô không vui, cũng không thấy thất vọng, chỉ có thể nói cô tôn trọng lựa chọn của anh, anh là một người đàn ông có dã tâm, nếu anh lựa chọn dùng cách này để mở rộng quyền lực của anh, vậy thì cô tôn trọng cách làm của anh.
Mặc dù Giang Thiếu Thành trực tiếp tiến vào Thịnh Quang quốc tế, hơn nữa còn năm giữ quyền hạn chức vị tổng giám độc ở đây, anh ngay từ đầu đã giết gà dọa khỉ thực sự có chút công hiệu, ít nhất là có chút nhân viên không dám đối nghịch với anh nữa, không chỉ không dám, còn cẩn trọng cố gắng làm việc anh giao, vậy mà một chút…khác, những nhân viên làm lâu năm ở đây thì chưa chắc đã nể mặt, mặc dù không ở ngoài mặt đối nghịch với Giang Thiếu Thành, thì cũng lén lút làm chuyện xấu, Giang Thiếu Thành vừa tới, phần lớn các hạng mục thì không thể hiểu hết được, chỉ cần bọn họ giấu diếm chút, có thể khiến Giang Thiếu Thành bất ngờ. Nhưng bởi vì Giang Thiếu Thành là Thẩm Diệc Đình tự mình dâng tính mạng lên, những người này không dám làm quá lên, nhưng khi người dẫn đầu bọn họ lại là Thẩm Tâm Duy, thế lại khác.
Thẩm Tâm Duy là em gái Thẩm Diệc Đình, cũng là đại cổ đông của Thịnh Quang quốc tế, giờ phút cô bị đẩy ra ngoài, cũng xem ra đã giằng co sơ qua với Giang Thiếu Thành rồi.
Thẩm Tâm Duy thì nghĩ không nhiều lắm, cô chỉ không muốn Giang Thiếu Thành sảng khoái như vậy, anh muốn làm cái
Cho nên cô không suy nghĩ nhiều, liền lật tức gia nhập với những nhân viên kia. Mà điều cô không hiểu rõ nhất chính là, những người này chưa chắc muốn đối nghịch với Giang Thiếu Thành, chỉ là Giang Thiếu Thành xuất hiện, tất nhiên là ảnh hưởng xấu tới ích lợi của bọn họ, nhưng bọn họ lại không dám đối phó thật với Giang Thiếu Thành, như vậy mới đẩy Thẩm Tâm Duy, chính là cách làm tốt nhất. Xảy ra chuyện, có Thẩm Tâm Duy tham dự vào, thành công, đương nhiên bọn họ có phần tốt.
Mạnh Hạo biết Thẩm Tâm Duy làm chuyện như vậy, cũng chỉ là mắt nhắm mắt mở, giả vờ không nhìn thấy, bây giờ điều cô cần chính là phát tiết.
Mà nguyên nhân Mạnh Hạo không ngăn cản chính là, anh thật sự muốn xem năng lực của Giang Thiếu Thành, nếu như Thẩm Diệc Đình ủy thác công ty cho Giang Thiếu Thành, vậy thì Thẩm Diệc Đình cũng nghĩ tới tình trạng hôm nay, thế mà, Thẩm Diệc Đình vẫn làm, đó chính là Thẩm Diệc Đình tin rằng Giang Thiếu Thành tuyệt đối có năng lực xử lý. Mạnh Hạo đi theo Thẩm Diệc Đình nhiều năm, giờ Thẩm Diệc Đình mất tích, Giang Thiếu Thành chiếm vị trí của Thẩm Diệc Đình, Mạnh Hạo cũng không thừa nhận nhưng trên tờ hiệp nghị của Giang Thiếu Thành đã ghi vậy, dù không phủ nhận, bây giờ anh chỉ yên lặng theo dõi.
Vì vậy hai cuộc họp mở ở Thịnh Quang quốc tế, Thẩm Tâm Duy cũng xuất hiện, mà nhiệm vụ của cô chính là phản đối, chỉ cần Giang Thiếu Thành nói ra kế hoạch, tất cả cô đều phản đối, khi cô phản đối, trong cuộc họp lập tức có âm thanh bất đồng, thậm chí hơn nửa đứng bên Thẩm Tâm Duy.
Nhiều người phản đối như vậy, dù là người đang trong thử thách vượt qua, cũng thấy khó chịu đi! cô đang hi vọng anh nổi giận tại chỗ, hoặc trực tiếp đối chọi với cô, vậy mà anh chỉ liếc cô một cái, nói rằng hạng mục này tồn tại tranh cãi, vậy tạm ngừng trước, sau lập tức giải tán.
Lúc tan họp, Thẩm Tâm Duy bị nhiều người "hỏi thăm", một khi hạng mục này gác lại, gian đoạn trước chuẩn bị liền trôi theo nước chảy, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là những người chờ làm hạng mục này lập tức ở không rồi, nếu những người này ở không, hẳn không có lý do ở lại công ty này, nếu như Giang Thiếu Thành lấy Iý do này để bọn họ chủ động từ chức, bọn họ bị thiệt thòi lớn.
cô chỉ cảm thấy phiền, làm khó cũng là chủ ý của bọn họ, bây giờ có kết quả bọn họ lại ở trước mặt cô phân tích hậu quả, giống như nói tất cả đều là lỗi của cô, thậm chí lấy chuyện vợ chồng bất hòa của cô với Giang Thiếu Thành ra nói, nói cô không nên vì chút chuyện nhỏ mà lấy lợi ích công ty ra làm trò đùa.
cô bị bức tới mức bất đắc dĩ, Iúc này mới muốn đi nói chuyện một chút với Giang Thiếu Thành.
Thẩm Tâm Duy ở công ty có một phòng làm việc nhỏ, cô vẫn không đổi được thói quen từ lâu, thích một chỗ nhỏ, như vậy khiến cô có cảm giác an toàn, trừ chuyện cô thấy chỗ đấy ấm áp, còn có nguyên nhân khác. Trước đây rất lâu, cô đã từng xem qua một bộ phim kinh dị, người xấu bị nhốt trong góc tủ, từ đó về sau, trước khi cô ngủ sẽ mở tủ ra nhìn một chút, như vậy mới có thể yên tâm ngủ, mà cô cố chấp cho rằng, chỗ nhỏ một chút, thì chỗ giấu người cũng giảm bớt đi.
Mở tủ nhìn bên trong, hành động như vậy, cô đã lâu không làm, kể từ khi Giang Thiếu Thành chủ động hẹn hò với cô, cô không làm hành động ngu ngốc này nữa. Mỗi ngày trong lòng đều tràn đầy vui vẻ, nằm ở trên giường nhớ gương mặt cười của anh, làm thế nào còn thời gian suy nghĩ có kẻ xấu trong tủ hay không, cũng từng nói tới chuyện đi mở tủ ra.
Thói quen là điều rất đáng sợ, thậm chí có một mình, có thể thay đổi thói quen như vậy, người này ảnh hưởng tới cô thế nào hẳn là đáng sợ ra sao.
Anh nói ly hôn vào buổi tối đó, điều cô muốn làm nhất không phải là cãi với anh, cũng không phải Ià hỏi nguyên nhân, điều cô muốn làm nhất, tự tay giết anh, sau đó mình tự sát, như vậy anh mãi mãi là chồng mình, mà cô vĩnh viễn là vợ anh, như vậy bọn họ mãi là một cặp vợ chồng yêu thương nhau.
cô đã chuẩn bị thuốc độc rồi, thậm chí còn nghĩ không để cho người khác phát hiện, nhưng khi cô gặp anh thì cô đột nhiên phát hiện ra, cô không xuống tay được, cô không để anh chết trước mặt cô được, không để anh biến mất khỏi thế giới này được, vì vậy cô từ bỏ.
Lương Nguyệt Lăng ngồi trên sofa trong phòng khách, đang xem phim hoạt hình, sở thích xem phim hoạt hình này là do mấy năm nay mà thành, khi tất cả phim truyền hình đều tiêu hao tâm sức, thì phim hoạt hình biến thành một thứ để khiến tâm tình thoải mái hơn, không cần phải suy nghĩ, còn được chọc cười, mà cô thích xem phim hoạt hình cậu bé bút chì nhất, mỗi lần xem thì cả người vui vẻ, chỉ là cô không thích cười phá lên, thấy buồn cười cũng chỉ cười nhẹ.
Bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe, cô yên lặng tắt TV, nhìn quanh phòng khách, âm thầm thở dài. Phong cách bài trí nơi này không phải như thế, nhưng bốn năm trước, Lương Huy khư khư cố chấp, xếp thành như bây giờ, căn phòng thanh lịch tao nhã, luôn có cảm giác lạnh nhàn nhạt.
Người thích phong cách này không phải là Lương Huy, mà là một người phụ nữ khác.
Lương Huy lảo đảo nghiêng ngã đi tới, Lương Nguyệt Lăng lập tức đứng dậy, đi tới đỡ Lương Huy, “Lại uống rượu?”
Lương Huy đau đầu, gật một cái, chạm thấy tay của Lương Nguyệt Lăng, sau đó mắt lộ ra vài phần kinh ngạc, “Tại sao em còn chưa ngủ?”
Thấy cả người anh mùi rượu nhưng vẫn chưa say, Lương Nguyệt Lăng cũng đỡ lo lắng hơn, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn anh trai mình, “Em đang chờ anh.”
Lương Huy cởi áo khoác, nghe cô nói như vậy, hành động lên tầng về phòng của mình dừng lại, xoay người nhìn em gái mình, “Xảy ra chuyện gì?”
“Anh trai, Giang Thiếu Thành đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc của Thịnh Quang quốc tế, chuyện này không phải là vì anh sao?” Lương Nguyệt Lăng không biết rõ lắm, vì sao Giang Thiếu Thành lại liên lạc với anh trai cô, hơn nữa còn gặp nhau nhiều lần, cô hiểu rõ anh trai mình, là người luôn nghĩ tới lợi ích, trừ khi bọn họ có hợp tác gì, mà hợp tác có thể đem lại lợi ích cho anh trai, nếu không với tính cách của Lương Huy, không thể nào liên lạc với người như thế.
“nói cái gì vô nghĩa vậy!” Lương Huy nghĩ tới điều gì, “Đúng rồi, gần đây Thiếu Thành sẽ rất bận, em cũng ít quấy rầy anh ta thôi, bọn em trong tương lai sẽ có nhiều thời gian, cũng không cần phải gấp trong thời gian này.”
“Anh trai, truyền thông nói rằng Thẩm Diệc Đình đi ra nước ngoài xử lý công việc, đem việc trong nước giao cho Giang Thiếu Thành. Thẩm Diệc Đình ra nước ngoài thật sao?”
“Nguyệt Lăng, hôm nay em sao vậy, sao cứ hỏi những chuyện không giải thích được vậy. Báo chí viết như thế, anh làm sao biết thật giả thế nào.”
“Anh.” Lương Nguyệt Lăng nhíu mày, cũng thay đổi giọng, “Làm sao Thẩm Diệc Đình đột nhiên ra nước ngoài…. Có phải anh làm gì hay không?”
“Nguyệt Lăng, sao em dám nói vậy với anh.” Lương Huy cũng thay đổi sắc mặt.
“Anh, em không cố ý. Chỉ là nhiều năm như vậy, anh cứ nhằm vào Thẩm Diệc Đình, em sợ anh vì muốn đối chọi với anh ta mà làm ra chuyện đáng sợ, em biết rõ anh hận Thẩm Diệc Đình, nhưng anh không làm chuyện trái phép như thế, em sợ……”
Lương Huy dừng mấy giây, “Lời như vậy, anh không muốn nghe thấy nữa.”
“Em rất sợ…… Anh một mực nhằm vào Thẩm Diệc Đình, bây giờ Thẩm Diệc Đình mất tích, Giang Thiếu Thành lại trở thành tổng giám đốc thay cho Thịnh Quang quốc tế, mà trong khoảng thời gian hai người lại liên lạc với nhau… em…. Em đây mới…….”
“Anh nói, anh không muốn nghe những lời thế này nữa. Về chuyện của anh với Thiếu Thành, chuyện của đàn ông, phụ nữ bớt can thiệp vào đi.”
“Chuyện đàn ông…. Vậy anh nói xem, tất cả xảy ra gần đây, không phải là vì Đường Tâm Vũ sao?”
Nghe được tên Đường Tâm Vũ, sắc mặt Lương Huy trầm hẳn xuống, anh nhìn em gái mình, “Nếu em còn coi anh là anh trai em, không cần nói lời như thế nữa.”
Lần này anh không quay đầu rời đi.
Thiết kế biệt thự với sân, tất cả đều là phong cách mà Đường Tâm Vũ thích, cũng bởi vì Đường Tâm Vũ thích, Lương Huy tốn rất nhiều tiền của để bày trí một lần, nhưng Đường Tâm Vũ thích phong cách này, chưa bao giờ nhìn thấy nơi này, cũng không biết có một người đàn ông tên là Lương Huy yêu cô như thế.
Lương Nguyệt Lăng xoa đầu, hi vọng tất cả đều do mình suy nghĩ nhiều, tất cả không liên quan tới anh trai mình. Chỉ là hành động của Giang Thiếu Thành, cô không vui, cũng không thấy thất vọng, chỉ có thể nói cô tôn trọng lựa chọn của anh, anh là một người đàn ông có dã tâm, nếu anh lựa chọn dùng cách này để mở rộng quyền lực của anh, vậy thì cô tôn trọng cách làm của anh.
Mặc dù Giang Thiếu Thành trực tiếp tiến vào Thịnh Quang quốc tế, hơn nữa còn năm giữ quyền hạn chức vị tổng giám độc ở đây, anh ngay từ đầu đã giết gà dọa khỉ thực sự có chút công hiệu, ít nhất là có chút nhân viên không dám đối nghịch với anh nữa, không chỉ không dám, còn cẩn trọng cố gắng làm việc anh giao, vậy mà một chút…khác, những nhân viên làm lâu năm ở đây thì chưa chắc đã nể mặt, mặc dù không ở ngoài mặt đối nghịch với Giang Thiếu Thành, thì cũng lén lút làm chuyện xấu, Giang Thiếu Thành vừa tới, phần lớn các hạng mục thì không thể hiểu hết được, chỉ cần bọn họ giấu diếm chút, có thể khiến Giang Thiếu Thành bất ngờ. Nhưng bởi vì Giang Thiếu Thành là Thẩm Diệc Đình tự mình dâng tính mạng lên, những người này không dám làm quá lên, nhưng khi người dẫn đầu bọn họ lại là Thẩm Tâm Duy, thế lại khác.
Thẩm Tâm Duy là em gái Thẩm Diệc Đình, cũng là đại cổ đông của Thịnh Quang quốc tế, giờ phút cô bị đẩy ra ngoài, cũng xem ra đã giằng co sơ qua với Giang Thiếu Thành rồi.
Thẩm Tâm Duy thì nghĩ không nhiều lắm, cô chỉ không muốn Giang Thiếu Thành sảng khoái như vậy, anh muốn làm cái
Cho nên cô không suy nghĩ nhiều, liền lật tức gia nhập với những nhân viên kia. Mà điều cô không hiểu rõ nhất chính là, những người này chưa chắc muốn đối nghịch với Giang Thiếu Thành, chỉ là Giang Thiếu Thành xuất hiện, tất nhiên là ảnh hưởng xấu tới ích lợi của bọn họ, nhưng bọn họ lại không dám đối phó thật với Giang Thiếu Thành, như vậy mới đẩy Thẩm Tâm Duy, chính là cách làm tốt nhất. Xảy ra chuyện, có Thẩm Tâm Duy tham dự vào, thành công, đương nhiên bọn họ có phần tốt.
Mạnh Hạo biết Thẩm Tâm Duy làm chuyện như vậy, cũng chỉ là mắt nhắm mắt mở, giả vờ không nhìn thấy, bây giờ điều cô cần chính là phát tiết.
Mà nguyên nhân Mạnh Hạo không ngăn cản chính là, anh thật sự muốn xem năng lực của Giang Thiếu Thành, nếu như Thẩm Diệc Đình ủy thác công ty cho Giang Thiếu Thành, vậy thì Thẩm Diệc Đình cũng nghĩ tới tình trạng hôm nay, thế mà, Thẩm Diệc Đình vẫn làm, đó chính là Thẩm Diệc Đình tin rằng Giang Thiếu Thành tuyệt đối có năng lực xử lý. Mạnh Hạo đi theo Thẩm Diệc Đình nhiều năm, giờ Thẩm Diệc Đình mất tích, Giang Thiếu Thành chiếm vị trí của Thẩm Diệc Đình, Mạnh Hạo cũng không thừa nhận nhưng trên tờ hiệp nghị của Giang Thiếu Thành đã ghi vậy, dù không phủ nhận, bây giờ anh chỉ yên lặng theo dõi.
Vì vậy hai cuộc họp mở ở Thịnh Quang quốc tế, Thẩm Tâm Duy cũng xuất hiện, mà nhiệm vụ của cô chính là phản đối, chỉ cần Giang Thiếu Thành nói ra kế hoạch, tất cả cô đều phản đối, khi cô phản đối, trong cuộc họp lập tức có âm thanh bất đồng, thậm chí hơn nửa đứng bên Thẩm Tâm Duy.
Nhiều người phản đối như vậy, dù là người đang trong thử thách vượt qua, cũng thấy khó chịu đi! cô đang hi vọng anh nổi giận tại chỗ, hoặc trực tiếp đối chọi với cô, vậy mà anh chỉ liếc cô một cái, nói rằng hạng mục này tồn tại tranh cãi, vậy tạm ngừng trước, sau lập tức giải tán.
Lúc tan họp, Thẩm Tâm Duy bị nhiều người "hỏi thăm", một khi hạng mục này gác lại, gian đoạn trước chuẩn bị liền trôi theo nước chảy, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là những người chờ làm hạng mục này lập tức ở không rồi, nếu những người này ở không, hẳn không có lý do ở lại công ty này, nếu như Giang Thiếu Thành lấy Iý do này để bọn họ chủ động từ chức, bọn họ bị thiệt thòi lớn.
cô chỉ cảm thấy phiền, làm khó cũng là chủ ý của bọn họ, bây giờ có kết quả bọn họ lại ở trước mặt cô phân tích hậu quả, giống như nói tất cả đều là lỗi của cô, thậm chí lấy chuyện vợ chồng bất hòa của cô với Giang Thiếu Thành ra nói, nói cô không nên vì chút chuyện nhỏ mà lấy lợi ích công ty ra làm trò đùa.
cô bị bức tới mức bất đắc dĩ, Iúc này mới muốn đi nói chuyện một chút với Giang Thiếu Thành.
Thẩm Tâm Duy ở công ty có một phòng làm việc nhỏ, cô vẫn không đổi được thói quen từ lâu, thích một chỗ nhỏ, như vậy khiến cô có cảm giác an toàn, trừ chuyện cô thấy chỗ đấy ấm áp, còn có nguyên nhân khác. Trước đây rất lâu, cô đã từng xem qua một bộ phim kinh dị, người xấu bị nhốt trong góc tủ, từ đó về sau, trước khi cô ngủ sẽ mở tủ ra nhìn một chút, như vậy mới có thể yên tâm ngủ, mà cô cố chấp cho rằng, chỗ nhỏ một chút, thì chỗ giấu người cũng giảm bớt đi.
Mở tủ nhìn bên trong, hành động như vậy, cô đã lâu không làm, kể từ khi Giang Thiếu Thành chủ động hẹn hò với cô, cô không làm hành động ngu ngốc này nữa. Mỗi ngày trong lòng đều tràn đầy vui vẻ, nằm ở trên giường nhớ gương mặt cười của anh, làm thế nào còn thời gian suy nghĩ có kẻ xấu trong tủ hay không, cũng từng nói tới chuyện đi mở tủ ra.
Thói quen là điều rất đáng sợ, thậm chí có một mình, có thể thay đổi thói quen như vậy, người này ảnh hưởng tới cô thế nào hẳn là đáng sợ ra sao.
Anh nói ly hôn vào buổi tối đó, điều cô muốn làm nhất không phải là cãi với anh, cũng không phải Ià hỏi nguyên nhân, điều cô muốn làm nhất, tự tay giết anh, sau đó mình tự sát, như vậy anh mãi mãi là chồng mình, mà cô vĩnh viễn là vợ anh, như vậy bọn họ mãi là một cặp vợ chồng yêu thương nhau.
cô đã chuẩn bị thuốc độc rồi, thậm chí còn nghĩ không để cho người khác phát hiện, nhưng khi cô gặp anh thì cô đột nhiên phát hiện ra, cô không xuống tay được, cô không để anh chết trước mặt cô được, không để anh biến mất khỏi thế giới này được, vì vậy cô từ bỏ.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Lương Nguyệt Lăng ngồi trên sofa trong phòng khách, đang xem phim hoạt hình, sở thích xem phim hoạt hình này là do mấy năm nay mà thành, khi tất cả phim truyền hình đều tiêu hao tâm sức, thì phim hoạt hình biến thành một thứ để khiến tâm tình thoải mái hơn, không cần phải suy nghĩ, còn được chọc cười, mà cô thích xem phim hoạt hình cậu bé bút chì nhất, mỗi lần xem thì cả người vui vẻ, chỉ là cô không thích cười phá lên, thấy buồn cười cũng chỉ cười nhẹ.
Bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe, cô yên lặng tắt TV, nhìn quanh phòng khách, âm thầm thở dài. Phong cách bài trí nơi này không phải như thế, nhưng bốn năm trước, Lương Huy khư khư cố chấp, xếp thành như bây giờ, căn phòng thanh lịch tao nhã, luôn có cảm giác lạnh nhàn nhạt.
Người thích phong cách này không phải là Lương Huy, mà là một người phụ nữ khác.
Lương Huy lảo đảo nghiêng ngã đi tới, Lương Nguyệt Lăng lập tức đứng dậy, đi tới đỡ Lương Huy, “Lại uống rượu?”
Lương Huy đau đầu, gật một cái, chạm thấy tay của Lương Nguyệt Lăng, sau đó mắt lộ ra vài phần kinh ngạc, “Tại sao em còn chưa ngủ?”
Thấy cả người anh mùi rượu nhưng vẫn chưa say, Lương Nguyệt Lăng cũng đỡ lo lắng hơn, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn anh trai mình, “Em đang chờ anh.”
Lương Huy cởi áo khoác, nghe cô nói như vậy, hành động lên tầng về phòng của mình dừng lại, xoay người nhìn em gái mình, “Xảy ra chuyện gì?”
“Anh trai, Giang Thiếu Thành đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc của Thịnh Quang quốc tế, chuyện này không phải là vì anh sao?” Lương Nguyệt Lăng không biết rõ lắm, vì sao Giang Thiếu Thành lại liên lạc với anh trai cô, hơn nữa còn gặp nhau nhiều lần, cô hiểu rõ anh trai mình, là người luôn nghĩ tới lợi ích, trừ khi bọn họ có hợp tác gì, mà hợp tác có thể đem lại lợi ích cho anh trai, nếu không với tính cách của Lương Huy, không thể nào liên lạc với người như thế.
“nói cái gì vô nghĩa vậy!” Lương Huy nghĩ tới điều gì, “Đúng rồi, gần đây Thiếu Thành sẽ rất bận, em cũng ít quấy rầy anh ta thôi, bọn em trong tương lai sẽ có nhiều thời gian, cũng không cần phải gấp trong thời gian này.”
“Anh trai, truyền thông nói rằng Thẩm Diệc Đình đi ra nước ngoài xử lý công việc, đem việc trong nước giao cho Giang Thiếu Thành. Thẩm Diệc Đình ra nước ngoài thật sao?”
“Nguyệt Lăng, hôm nay em sao vậy, sao cứ hỏi những chuyện không giải thích được vậy. Báo chí viết như thế, anh làm sao biết thật giả thế nào.”
“Anh.” Lương Nguyệt Lăng nhíu mày, cũng thay đổi giọng, “Làm sao Thẩm Diệc Đình đột nhiên ra nước ngoài…. Có phải anh làm gì hay không?”
“Nguyệt Lăng, sao em dám nói vậy với anh.” Lương Huy cũng thay đổi sắc mặt.
“Anh, em không cố ý. Chỉ là nhiều năm như vậy, anh cứ nhằm vào Thẩm Diệc Đình, em sợ anh vì muốn đối chọi với anh ta mà làm ra chuyện đáng sợ, em biết rõ anh hận Thẩm Diệc Đình, nhưng anh không làm chuyện trái phép như thế, em sợ……”
Lương Huy dừng mấy giây, “Lời như vậy, anh không muốn nghe thấy nữa.”
“Em rất sợ…… Anh một mực nhằm vào Thẩm Diệc Đình, bây giờ Thẩm Diệc Đình mất tích, Giang Thiếu Thành lại trở thành tổng giám đốc thay cho Thịnh Quang quốc tế, mà trong khoảng thời gian hai người lại liên lạc với nhau… em…. Em đây mới…….”
“Anh nói, anh không muốn nghe những lời thế này nữa. Về chuyện của anh với Thiếu Thành, chuyện của đàn ông, phụ nữ bớt can thiệp vào đi.”
“Chuyện đàn ông…. Vậy anh nói xem, tất cả xảy ra gần đây, không phải là vì Đường Tâm Vũ sao?”
Nghe được tên Đường Tâm Vũ, sắc mặt Lương Huy trầm hẳn xuống, anh nhìn em gái mình, “Nếu em còn coi anh là anh trai em, không cần nói lời như thế nữa.”
Lần này anh không quay đầu rời đi.
Thiết kế biệt thự với sân, tất cả đều là phong cách mà Đường Tâm Vũ thích, cũng bởi vì Đường Tâm Vũ thích, Lương Huy tốn rất nhiều tiền của để bày trí một lần, nhưng Đường Tâm Vũ thích phong cách này, chưa bao giờ nhìn thấy nơi này, cũng không biết có một người đàn ông tên là Lương Huy yêu cô như thế.
Lương Nguyệt Lăng xoa đầu, hi vọng tất cả đều do mình suy nghĩ nhiều, tất cả không liên quan tới anh trai mình. Chỉ là hành động của Giang Thiếu Thành, cô không vui, cũng không thấy thất vọng, chỉ có thể nói cô tôn trọng lựa chọn của anh, anh là một người đàn ông có dã tâm, nếu anh lựa chọn dùng cách này để mở rộng quyền lực của anh, vậy thì cô tôn trọng cách làm của anh.
Mặc dù Giang Thiếu Thành trực tiếp tiến vào Thịnh Quang quốc tế, hơn nữa còn năm giữ quyền hạn chức vị tổng giám độc ở đây, anh ngay từ đầu đã giết gà dọa khỉ thực sự có chút công hiệu, ít nhất là có chút nhân viên không dám đối nghịch với anh nữa, không chỉ không dám, còn cẩn trọng cố gắng làm việc anh giao, vậy mà một chút…khác, những nhân viên làm lâu năm ở đây thì chưa chắc đã nể mặt, mặc dù không ở ngoài mặt đối nghịch với Giang Thiếu Thành, thì cũng lén lút làm chuyện xấu, Giang Thiếu Thành vừa tới, phần lớn các hạng mục thì không thể hiểu hết được, chỉ cần bọn họ giấu diếm chút, có thể khiến Giang Thiếu Thành bất ngờ. Nhưng bởi vì Giang Thiếu Thành là Thẩm Diệc Đình tự mình dâng tính mạng lên, những người này không dám làm quá lên, nhưng khi người dẫn đầu bọn họ lại là Thẩm Tâm Duy, thế lại khác.
Thẩm Tâm Duy là em gái Thẩm Diệc Đình, cũng là đại cổ đông của Thịnh Quang quốc tế, giờ phút cô bị đẩy ra ngoài, cũng xem ra đã giằng co sơ qua với Giang Thiếu Thành rồi.
Thẩm Tâm Duy thì nghĩ không nhiều lắm, cô chỉ không muốn Giang Thiếu Thành sảng khoái như vậy, anh muốn làm cái
Cho nên cô không suy nghĩ nhiều, liền lật tức gia nhập với những nhân viên kia. Mà điều cô không hiểu rõ nhất chính là, những người này chưa chắc muốn đối nghịch với Giang Thiếu Thành, chỉ là Giang Thiếu Thành xuất hiện, tất nhiên là ảnh hưởng xấu tới ích lợi của bọn họ, nhưng bọn họ lại không dám đối phó thật với Giang Thiếu Thành, như vậy mới đẩy Thẩm Tâm Duy, chính là cách làm tốt nhất. Xảy ra chuyện, có Thẩm Tâm Duy tham dự vào, thành công, đương nhiên bọn họ có phần tốt.
Mạnh Hạo biết Thẩm Tâm Duy làm chuyện như vậy, cũng chỉ là mắt nhắm mắt mở, giả vờ không nhìn thấy, bây giờ điều cô cần chính là phát tiết.
Mà nguyên nhân Mạnh Hạo không ngăn cản chính là, anh thật sự muốn xem năng lực của Giang Thiếu Thành, nếu như Thẩm Diệc Đình ủy thác công ty cho Giang Thiếu Thành, vậy thì Thẩm Diệc Đình cũng nghĩ tới tình trạng hôm nay, thế mà, Thẩm Diệc Đình vẫn làm, đó chính là Thẩm Diệc Đình tin rằng Giang Thiếu Thành tuyệt đối có năng lực xử lý. Mạnh Hạo đi theo Thẩm Diệc Đình nhiều năm, giờ Thẩm Diệc Đình mất tích, Giang Thiếu Thành chiếm vị trí của Thẩm Diệc Đình, Mạnh Hạo cũng không thừa nhận nhưng trên tờ hiệp nghị của Giang Thiếu Thành đã ghi vậy, dù không phủ nhận, bây giờ anh chỉ yên lặng theo dõi.
Vì vậy hai cuộc họp mở ở Thịnh Quang quốc tế, Thẩm Tâm Duy cũng xuất hiện, mà nhiệm vụ của cô chính là phản đối, chỉ cần Giang Thiếu Thành nói ra kế hoạch, tất cả cô đều phản đối, khi cô phản đối, trong cuộc họp lập tức có âm thanh bất đồng, thậm chí hơn nửa đứng bên Thẩm Tâm Duy.
Nhiều người phản đối như vậy, dù là người đang trong thử thách vượt qua, cũng thấy khó chịu đi! cô đang hi vọng anh nổi giận tại chỗ, hoặc trực tiếp đối chọi với cô, vậy mà anh chỉ liếc cô một cái, nói rằng hạng mục này tồn tại tranh cãi, vậy tạm ngừng trước, sau lập tức giải tán.
Lúc tan họp, Thẩm Tâm Duy bị nhiều người "hỏi thăm", một khi hạng mục này gác lại, gian đoạn trước chuẩn bị liền trôi theo nước chảy, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là những người chờ làm hạng mục này lập tức ở không rồi, nếu những người này ở không, hẳn không có lý do ở lại công ty này, nếu như Giang Thiếu Thành lấy Iý do này để bọn họ chủ động từ chức, bọn họ bị thiệt thòi lớn.
cô chỉ cảm thấy phiền, làm khó cũng là chủ ý của bọn họ, bây giờ có kết quả bọn họ lại ở trước mặt cô phân tích hậu quả, giống như nói tất cả đều là lỗi của cô, thậm chí lấy chuyện vợ chồng bất hòa của cô với Giang Thiếu Thành ra nói, nói cô không nên vì chút chuyện nhỏ mà lấy lợi ích công ty ra làm trò đùa.
cô bị bức tới mức bất đắc dĩ, Iúc này mới muốn đi nói chuyện một chút với Giang Thiếu Thành.
Thẩm Tâm Duy ở công ty có một phòng làm việc nhỏ, cô vẫn không đổi được thói quen từ lâu, thích một chỗ nhỏ, như vậy khiến cô có cảm giác an toàn, trừ chuyện cô thấy chỗ đấy ấm áp, còn có nguyên nhân khác. Trước đây rất lâu, cô đã từng xem qua một bộ phim kinh dị, người xấu bị nhốt trong góc tủ, từ đó về sau, trước khi cô ngủ sẽ mở tủ ra nhìn một chút, như vậy mới có thể yên tâm ngủ, mà cô cố chấp cho rằng, chỗ nhỏ một chút, thì chỗ giấu người cũng giảm bớt đi.
Mở tủ nhìn bên trong, hành động như vậy, cô đã lâu không làm, kể từ khi Giang Thiếu Thành chủ động hẹn hò với cô, cô không làm hành động ngu ngốc này nữa. Mỗi ngày trong lòng đều tràn đầy vui vẻ, nằm ở trên giường nhớ gương mặt cười của anh, làm thế nào còn thời gian suy nghĩ có kẻ xấu trong tủ hay không, cũng từng nói tới chuyện đi mở tủ ra.
Thói quen là điều rất đáng sợ, thậm chí có một mình, có thể thay đổi thói quen như vậy, người này ảnh hưởng tới cô thế nào hẳn là đáng sợ ra sao.
Anh nói ly hôn vào buổi tối đó, điều cô muốn làm nhất không phải là cãi với anh, cũng không phải Ià hỏi nguyên nhân, điều cô muốn làm nhất, tự tay giết anh, sau đó mình tự sát, như vậy anh mãi mãi là chồng mình, mà cô vĩnh viễn là vợ anh, như vậy bọn họ mãi là một cặp vợ chồng yêu thương nhau.
cô đã chuẩn bị thuốc độc rồi, thậm chí còn nghĩ không để cho người khác phát hiện, nhưng khi cô gặp anh thì cô đột nhiên phát hiện ra, cô không xuống tay được, cô không để anh chết trước mặt cô được, không để anh biến mất khỏi thế giới này được, vì vậy cô từ bỏ.