Qua Hạ Kỳ Lạp, Diệp Phong hiểu được tình thế của thánh địa. Biết Vu võ nhất tộc và Yêu tộc đang biến động.
Với Vu võ tộc, tuy từng được Diệp Phong giúp đỡ, còn tìm giúp truyền thừa giả của Vu vương huyết mạch là Hạ Kỳ Lạp, ân huệ cực lớn. Nhưng gã đã chết, mọn nợ đó coi như tan biến, gã chết không phải là tin xấu với họ.
Từ góc độ đạo nghĩa, họ không nên có ý nghĩa đó, nhưng vì lợi ích Vu võ nhất tộc thì không cần miễn cưỡng trả lại món nhân tình đó, tựa hồ tình huống cũng không tệ đi, cái chết của Diệp Phong không liên can đến họ, không cần phải ăn năn.
Trọng yếu hơn là khí thế hôm đó thần tôn từ thần sơn phát ra khiến họ hoảng sợ. Uy áp cả thiên giai cũng không thể chống nổi đó khiến tất cả không dấy nổi lòng tranh phong với Thánh điện. Ít nhất, trước khi Vu võ nhất tộc mạnh lên thì không dám chạm tới Thánh điện.
Yêu tộc thì tuy Thánh tôn thu lợi từ Diệp Phong nhưng hôm đó cũng giải nguy cho gã, giờ ông ta đang tụ lại thân thể, khi hoàn toàn thành công có lẽ còn có thể so cao thấp với thần tôn.
Tiểu Hôi dù sao cũng là người kế thừa của ông ta, đời nào ông ta chịu để nó là "sủng vật"của Diệp Phong? Có được thân thể và thực lực, Thánh tôn cũng ý chí cao vời, Diệp Phong tuy tiềm lực rất cao nhưng chưa đáng cho đẳng cấp của ông ta coi trọng.
Nói chung vấn đề song phương quan tâm nhất hiện tại là cố gắng đề thăng thực lực bản tộc để có thêm con bài khi khai chiến với Thánh điện.
Diệp Phong, nhân vật phong vân từng với sức mình quấy loạn cả Thánh điện, thời gian qua đi thì dần dần bị quên lãng...
"Tức là Vu võ tộc hoặc Yêu tộc, tạm thời đều không định trở mặt với Thánh điện?" Diệp Phong hầm hừ bất mãn.
Hạ Kỳ Lạp bĩu môi: "Tuy lưỡng tộc đã kết minh nhưng không một lòng, ai cũng có tính toán riêng, nếu không có muội và Tiểu Hôi tận lực thì lưỡng tộc liên minh chỉ được cái mẽ..."
"Giờ các trưởng lão đoạt lấy một phần quyền lực, hạn chế nhiều với muội. Yêu tộc Thánh tôn đã bắt đầu tôi luyện thân thể mới, với uy vọng của ông ta thì Yêu tộc tất nhiên nghe theo. Nên muội và Tiểu Hôi mấy năm nay không khống chế được cục diện nữa."
"Bọn ngốc!" Diệp Phong tức giận: "Họ lẽ nào không biết thực lực lưỡng tộc tăng tiến nhưng sao bì được với căn cơ hùng hậu của Thánh điện thống trị thánh địa cả vạn năm? Hà huống còn có thần tôn cực độ nguy hiểm sẽ đột phá thánh giai bất cứ lúc nào, khi đó thực lực lưỡng tộc gấp mười cũng không phải đối thủ của thần tôn!"
"Ta chết thế này hả?" Tiểu Hôi sau rốt cũng tỉnh lại, mê mê hồ hồ lẩm bẩm.
"Tiểu Hôi đệ đệ! Tỉnh rồi hả! Mau xem ai này!" Hạ Kỳ Lạp hưng phấn xách Tiểu Hôi lên nhìn Diệp Phong.
"Ai u!" Tiểu Hôi đau ngoác miệng, lẩm bẩm: "Nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Tiểu Hôi ca ca! À, quen quá... Sao chúng ta lại thoát hiểm..."
"Gừ!" Đột nhiên Tiểu Hôi gầm lên như sấm, nhảy vào lòng Diệp Phong: "Phong ca ca! Đúng là ca ca về rồi, Tiểu Hôi nhớ ca ca lắm!"
"Hừ, con quỷ tinh nghịch này, điếc tai ca ca rồi!" Diệp Phong cười khổ.
"Biết là ca ca sẽ đến cứu mà!" Tiểu Hôi mặt dày kéo Hạ Kỳ Lạp khỏi ngực Diệp Phong, một mình thư thư phục phục bá chiếm khí tức quen thuộc khiến Hạ Kỳ Lạp xị mặt.
"Ha ha! Ta đã về thì sau này không ai dám bắt nạt hai người nữa." Diệp Phong vỗ vỗ trán Tiểu Hôi, nheo mắt: "Hơn nữa ta sẽ khiến tất cả kinh hỉ..."
"Kinh hỉ?" Hạ Kỳ Lạp đột nhiên nhớ ra: "Là thần bí nhân phá trận hả? Thực lực cực mạnh, muội và Tiểu Hôi liên thủ không phá được chướng ngại trong khi y thản nhiên hóa giải."
"Hả? Lẽ nào không phải Phong ca ca xuất thủ phá đại trận?" Tiểu Hôi hiếu kỳ.
"Đó chỉ là kẻ cùng ca ca lợi dụng lẫn nhau, kinh hỉ lớn hơn là khác kia." Diệp Phong mỉm cười: "Theo ca ca là biết!"
Thân thể mới của Ma tôn có vu chú của Diệp Phong, nên gã vừa truyền tin là Ma tôn đã biết nơi tập hợp. Diệp Phong không đợi mà đưa Hạ Kỳ Lạp và Tiểu Hôi đến chỗ hẹn sẵn cùng bọn Thẩm Lan.
"Thời gian khẩn bách, chúng ta đến bái phỏng Vu võ tộc và Yêu tộc..." Diệp Phong nhìn từ xa, tỏ vẻ suy nghĩ.
...
Một ngày sau, Vu võ tộc và Yêu tộc đều nhận được thiếp mời của Diệp Phong.
"Hả? Diệp Phong sao lại mau quay về thánh địa thế, thật ra có tính toán gì?" Thánh tôn đại nhân thản nhiên, ông ta cho rằng có thêm Diệp Phong đối kháng với Thánh điện cũng không nhiều ý nghĩa. Lúc quan trọng này Diệp Phong mới đến bàn chuyện quan trọng, có nên phó ước không?
Ngược lại, Vu võ nhất tộc phản ứng mạnh hơn hẳn.
"Cái gì? Diệp Phong chưa chết?" Mấy trưởng lão Vu võ tộc cực kỳ kinh ngạc.
"Khi xưa Diệp Phong không phải bị hơn mười thiên giai vây công hả! Lẽ nào như thế mà y có thể thoát thân?" Lặc Lôi có phần không tin vào tai mình. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
"Tiểu Hôi chính miệng nói Diệp Phong bị nhiều Thánh điện thiên giai vây công, nhờ Thánh tôn hiện thân mới may mắn thoát được. Dù Diệp Phong không chết thì cũng bị Thánh điện bắt về, lẽ nào kẻ đưa tin lần này có gì gian trá?"
"Không thể nào! Địa điểm mời đến là địa bàn Vu võ tộc và Yêu tộc khống chế, gần đây Thánh điện không có hành động đại quy mô gần đó, muốn qua mặt chúng ta là không thể nào!"
"Chúng ta có nên phó ước hay không?"
"Cẩn thận vẫn hơn, chi bằng chúng ta liên hệ với Yêu tộc. Yêu tộc Thánh tôn đại nhân quyết định phó ước thì chúng ta phái người cùng đến, như thế dù có biến cố, bằng vào lực lượng tinh duệ của hai tộc cũng không thiệt thòi."
"Được! Quyết định thế đi! May mà thánh nữ điện hạ không có mặt, không thì trời mới biết chuyện gì xảy ra!"
...
Ba ngày sau, lưỡng tộc nhân mã hợp lại, Vu võ tộc phái ba thiên vu cùng một đại đội nhân mã. Yêu tộc Thánh tôn đại nhân không đến mà phái hai thiên giai yêu thú dẫn một đại đội thực lực không tệ đi cùng.
Nửa đường.
"Thánh tôn đại nhân thấy việc này thế này?" Mộc Chân hỏi Lôi Dực - - một thiên giai lôi bằng yêu thú.
"Thánh tôn đại nhân nói mặc kệ lần này Diệp Phong về thánh địa định làm gì cũng được..." Lôi Dực mỉm cười, có Thánh tôn đại nhân tọa trấn, Vu võ nhất tộc từng có thực lực vượt bản tộc cũng phải hỏi ý kiến, thành ra Yêu tộc vật vờ mấy vạn năm nay rất vừa lòng.
"Nhưng y đưa ra yêu cầu quá đáng thì sao. Các hạ cũng biết, Diệp Phong có giao tình với cả lưỡng tộc, nếu cự tuyệt e không hay..."
"Y còn có yêu cầu gì được? Cùng lắm là mượn lực lượng lưỡng tộc đấu với Thánh điện. Mục tiêu này cả ba bên đều giống nhau." Lôi Dực nhếch môi: "Bất quá cụ thể thế nào thì Diệp Phong tựa hồ không có nhiều quyền nói..."
"Cũng đúng! Đối kháng Thánh điện thì Diệp Phong đích xác không làm chủ được." Hiểu ý Yêu tộc, Mộc Chân thầm tính toán.
Không lâu sau, lưỡng đội nhân đến địa điểm ước định.
"Ồ! Phía trước có nhiều khí tức rất mạnh... Lẽ nào có mai phục?" Lôi Dực ngửi thấy năng lượng dao động, Yêu tộc nhân mã lập tức dừng lại.
"Việc này... chắc không phải?" Mộc Chân cảm nhận một lúc: "Tuy số lượng khí tức nhiều nhưng mạnh nhất mới là địa giai điên phong. Khí tức tựa hồ không hề che giấu, cũng không có địch ý. Nếu mai phục thì không như thế."
"À!" Lôi Dực thấy có lý, họ có năm thiên giai cường giả, mang đến không ít địa giai cao thủ, tất nhiên không sợ nhân mã của đối phương.
"Bất quá nên cẩn thận! Theo lý, Diệp Phong không lấy đâu ra ngần này cường giả là thủ hạ..." Một Thiên vu đề xuất ý kiến.
"Ha ha ha! Hoan nghênh các vị quý khách Yêu tộc và Vu võ tộc. Diệp Phong không đón từ xa, thất kính thất kính!" Trong khi song phương thảo luận, trên lục đảo phía trước vang lên tiếng Diệp Phong cười hùng hậu hào sảng.
Nháy mắt sau, nhất đạo thân ảnh quỷ dị lướt đến trước mặt chúng nhân. Không phải Diệp Phong thì ai nữa?
"Các vị đã đến, vì sao còn dừng lại?" Diệp Phong mỉm cười, biết mà vẫn hỏi.
"À! Diệp Phong huynh đệ, toán thánh giai khí tức đó là nhân mã phương nào?" Diệp Phong được hỗn nguyên chi lực bao phủ toàn thân khiến đối phương không dò ra nông sâu. Khí thế của gã thần bí mạc trắc, khiến ngữ khí của Mộc Chân thập phần khách khí.
"Không sai, chính thị nhân mã của tại hạ." Diệp Phong đưa tay mời: "Các vị đi mấy bước là có thể nhìn thấy, còn ngại gì nữa?"
Nhận ra khí thế thần bí của Diệp Phong, Lôi Dực vốn ngạo khí xung thiên cũng thu liễm khí tức. Lưỡng đội nhân mã cùng vào lục đảo.
Hơn trăm thánh giai, trong đó có hơn hai mươi địa giai, uy thế khiến Yêu tộc và Vu võ tộc chấn kinh. Nếu không tính thiên giai cường giả, thực lực thủ hạ của Diệp Phong gần như tựu ngang với bất kỳ tộc nào!
Ngần này cường giả, Diệp Phong tìm ở đâu ra?
"Nhưng mỗ có điều kiện!" Diệp Phong nghiêm túc nói.
"Nói nhanh đi!"
"Các vị phải cống hiến tham ngộ linh cảm! Cùng chia cho bọn mỗ..." Diệp Phong nói: "Hỏa Lệ hiện tại đã đột phá cảnh giới chí cao, dù thực lực hai vị cao lên cũng không thể đạt tới như y. Bọn mỗ cần các vị trợ giúp. Cùng hưởng linh hồn tham ngộ, ai cũng có lợi!"
"Việc này... được!" Thánh tôn hơi cân nhắc rồi đáp ứng. Chia sẻ linh hồn cảm thức rất đơn giản.
"Bản tôn không thành vấn đề! Hiện tại ngồi chung một con thuyền, không phải lúc nội đấu!" Ma tôn sảng khoái đáp: "Nếu hôm nay may mắn sống sót, hạ được Hỏa Lệ thì chúng ta tính toán với nhau sau!"
"Vậy đi!" Diệp Phong phát ra huyết ấn vào thân thể Ma tôn: "Để chứng minh, mỗ giải trừ vu chú, để các hạ có thể toàn lực giao chiến!"
"Được! Bản tôn sẽ không giấu!" Đại địch trước mặt, mỗi người đều rũ bỏ tính toán riêng, chỉ muốn đấu với Hỏa Lệ.
Diệp Phong gật đầu, nhìn sang sư phụ. Hai sư đồ tâm ý tương thông, Yêu vương phụ trách giám thị Ma tôn và Thánh tôn, đề phòng họ giở trò. Tuy khả năng này không lớn nhưng tốt nhất vẫn nên phòng bị!
"Lưỡng vị xin hãy trải thần niệm ra, mỗ xác nhận thời cơ chín muồi thì sẽ mở linh hồn thức hải, giúp lưỡng vị tiến nhập. Hiểu được bao nhiêu là trông vào tạo hóa!" Diệp Phong hít một hơi, thầm ngưng thần: "Tiểu Hôi, Tiểu Kỳ Lạp, ữu sư phụ, các vị theo thần niệm của Ma tôn và Thánh tôn, tụ tập tâm thần chuẩn bị tiếp nhận tham ngộ!"
"Đến rồi!" Ma tôn và Thánh tôn không chậm chễ, từ từ ngưng tụ sức mạnh linh hồn hướng vào óc Diệp Phong. Bọn Yêu vương cũng chuẩn bị.
"Đinh!" Linh hồn Diệp Phong rung lên, biết linh hồn khác đã chạm vào rìa hồn hải.
Mở! Sức mạnh linh hồn trong hồn hải Diệp Phong điên cuồng dâng lên, mở một khe cho hai thần niệm lạ mặt tiến vào. Ma tôn và Thánh tôn không khách khí, tiến vào ngay.
Oành! Một làn Nhất cổ linh hồn mạch xung chấn động tâm thần chảy khắp linh hồn tàn phá của cả hai, cảm ngộ từ thời hồng hoang cổ lão cùng sức mạnh kinh nhân điên cuồng dâng lên trong sâu thẳm linh hồn họ.
Với tu vi cảnh giới siêu việt thiên giai của họ, linh hồn trong tích tắc cảm ngộ đó liên tục tăng trưởng, hoàn thiện, tu bổ! Chỉ một tích tắc, Thánh tôn và Ma tôn đã biến hóa khác hẳn, như được trùng sinh!
"Phù!" Trong khi tu vi cảnh giới với tốc độ điên cuồng bừng lên, linh hồn mạch xung cùng thần niệm lĩnh ngộ thả lỏng của họ truyền vào linh hồn Tiểu Hôi, Hạ Kỳ Lạp, Yêu vương đang đợi ở phía sau, còn cả Diệp Phong là bản thể.
"Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!"
Thể nội bốn người bừng lên khí tức cao hơn trước kia, khí tức lan tràn quanh Yêu vương và Diệp Phong, hư không xuất hiên hai luồng khí thế cổ xưa hùng hậu!
"Có người tấn cấp!" Bọn Diệp Phong bố trí trùng trùng kết giới, nên không ai nhìn rõ bên trong xảy ra chuyện gì. Nhưng tất cả đều quen thuộc với khí tức tấn cấp này!
Hỏa Lệ nhếch môi cười khinh miệt, tựa hồ không để tâm, như thể việc có người tấn cấp không có gì đáng cho lão ngạc nhiên.
Mọi thủ đoạn trước cảnh giới chí cao đều là phù vân! Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Sau rốt cũng thiên giai rồi!" Diệp Phong nắm chắc quyền đầu, cảm thụ sức mạnh thư sướng chảy khắp toàn thân. Hỗn nguyên khí hải lớn lên như đang bùng nổ.
Đồng thời, sâu thẳm linh hồn gã, những thứ lâu này không thể tham ngộ thì giờ thoáng đãng hẳn, hiểu được bản chất nhất! Ý niệm thoáng qua, Diệp Phong phát hiện cảnh giới mình lĩnh ngộ đã hơn trăm lần lúc trước.
Yêu vương tựa hồ cũng thế. Ông nhắm mắt, hắc bạch năng lượng tách ra hai bên bắt đầu giao dung, vạch thành những đường cong không có quy tắc khiến không gian rung lên.
Tiểu Hôi và Hạ Kỳ Lạp vì đã tấn nhập thiên giai, tuy nhờ linh hồn mạch xung mà thu lợi lớn nhưng không thể bằng Diệp Phong và Yêu vương tấn cấp. Bất quá thực lực của cả hai cũng tăng trưởng nhiều.
"Chát!" Thân thể Thánh tôn nhanh chóng biến hình, nguyên bản còn thấy được nguyên hình Như ý bổng thì nhờ biến hóa và dung luyện, một cái đuôi màu lục đậm đột nhiên thò ra, vẫy mạnh lên không.
Thân thể Thánh tôn to lên nhanh chóng, dài ra, thoáng sau xuất hiện hình thái như hư ảnh lúc cứu Diệp Phong khi xưa.
Khí tức của Ma tôn cũng tăng lên, cùng Thánh tôn hiện rõ bản tướng, dâng tràn năng lượng. Hai luồng sức mạnh nhất tề rung lên trong kết giới.
"Chát!" Bốn chướng ngại đồng thời nổ tung, ai nấy mới nhìn rõ.
Một Thánh tôn có thân thể hoàn mỹ! Còn cả Ma tôn được vạn đạo kim quang bao lấy như thiên thần! Hai làn khí tức hùng hồn lan khắp toàn trường, khiến Thánh điện chúng thánh vốn thản nhiên cũng biến sắc.
"Xong rồi hả?" Hỏa Lệ cười lạnh, từ tốn nhìn sáu người từ kết giới đi ra.
Mỗi người bị nhìn qua, kể cả Ma tôn và Thánh tôn vừa trùng sinh linh hồn đều dấy lên hàn ý thấu xương. Chỉ là giao phong nhãn thần, Hỏa Lệ một địch sáu mà vẫn thắng!
Tuy mỗi người đều đột phá nhưng khi chân chính đối diện Hỏa Lệ mới phát hiện, song phương vẫn cách biệt quá xa, chỉ biết ngưỡng vọng lão.
Tuy cách biệt vẫn lớn, nhưng đến lúc này họ mới chân chân thiết thiết cảm thụ được tu vi của Hỏa Lệ cỡ nào!
"Xem ra... các ngươi chọn con đường không thông minh lắm."
"Dù cá chết lưới rách thì cũng phải cho tên khốn vong ân phụ nghĩa ngươi biết tay!" Ma tôn liên tục dâng tràn khí thế, gầm lên.
"Muốn chết!" Hỏa Lệ mắt ánh lên tinh quang, linh khí năng lượng quanh Ma tôn đột ngột hình thành một đạo ngũ sắc quang quyển, tích tắc sau ngưng lại thành lợi kiếm đâm vào Ma tôn.
"Mở!" Trán Ma tôn nổi gân xanh, thể nội kim nguyên cấp tốc tụ tập, giơ Tru thần kiếm chém tới.
"Oành!" Tru thần kiếm vuột tay, thân thể Ma tôn bắn đi như đạn pháo.
"Không biết lượng sức!" Chưa thấy Hỏa Lệ động thủ, Ma tôn đã thảm bại. Cách biệt này khiến bọn Diệp Phong chôn chân.
"Quá mạnh!" Yêu vương buồn bã lắc đầu: "Chúng ta liên thủ cũng chỉ không đầy một thành thắng lợi."
"Nhưng ít nhất cũng ta cũng có thực lực uy hiếp y." Diệp Phong cả quyết: "Dù không thắng thì cũng phải khiến y trả giá cao nhất!"
"Đúng!" Yêu vương, Hạ Kỳ Lạp và Tiểu Hôi nhất tề hưởng ứng, mục quang trở nên kiên định.
Thánh tôn mỉm cười: "Bản tôn lấy lại được thân thể, coi như nhặt lại được tính mệnh. Giờ ông trời muốn lấy đi thì tùy!"
Tráng chí của chúng nhân dâng lên thì Ma tôn chợt xảy ra biến cố.
Ma tôn tuy bị Hỏa Lệ một chiêu kích bại, nhưng tình hình không tệ như những gì trông thấy, lão vạch một vòng cung trên hư không, với tốc độ không ngờ lao vào nhân mã Thánh điện.
"Yểm hộ cho Ma tôn!" Diệp Phong rúng động, biết Ma tôn tính toán gì nên quát to.
"Long lân bào hao!" Sức mạnh kinh nhân từ thân thể Thánh tôn tràn ra, phát động thiên phú tuyệt chiêu! Công kích mang theo chấn động linh hồn từ miệng Thánh tôn như cự lãng nuốt chửng Hỏa Lệ.
Tiểu Hôi và Hạ Kỳ Lạp thiêu đốt sức mạnh cao nhất, phối hợp với công kích của Thánh tôn, nhất tề tấn công vào Hỏa Lệ.
Ba lực lượng chưa từng bao giờ hung hãn như thế, mỗi làn đều có thể hủy được Ngũ hành chiến trận do năm thiên giai tổ thành, giờ liên hợp lại công kích một địch nhân: Hỏa Lệ!
"Trò vặt!" Hỏa Lệ hừ lạnh, linh khí đột nhiên tụ hợp, hình thành một cái chuông năm màu, rung lên theo ánh mắt lão.
"Chát!" Sức mạnh âm ba cao hơn "Long lân bào hao" tỏa rộng. Đòn công kích đáng sợ của bọn Thánh tôn bị âm ba chấn thành vô hình.
Đà của âm ba chi lực không giảm, càng với tốc độ hung hãn đổ vào nhóm hánh tôn.
"Phụt!" Thánh tôn há miệng phun máu, thân hình phấng phật con diều đứt dây rơi xuống, Hạ Kỳ Lạp và Tiểu Hôi cũng không thoát, bị khí cuốn tung, như bươm bướm gãy cánh chao chát trong gió bão...
"Hừ! Sâu kiến không biết lượng sức, tưởng với chút thực lực đó là đấu được với bản thần hả!" Hỏa Lệ cười to, mục quang nhìn sang phía Ma tôn lao vào Thánh điện.
Ma tôn xung kích nhân mã Thánh điện, rồi Thánh tôn xuất thủ bị đánh tan, tất cả chỉ một tích tắc, Ma tôn còn chưa có cơ hội xuất thủ!
"Muốn chết!" Hỏa Lệ mắt lóe hung quang, định đối phó Ma tôn.
"Sư phụ! Xuất thủ!" Diệp Phong và Yêu vương nhìn nhau, cực kỳ ăn ý, đồng thời dốc toàn lực.
"Càn khôn tạo hóa thuật! Tru thần chi tiễn!" Tấn nhập thiên giai, Diệp Phong lần đầu tiên dùng Tru thần cung xuất thủ, khí thế bàng bạc khiến tất cả ngừng thở, kim cung chói lòa, ba mươi sáu mũi tên bén cơ hồ xuyên qua tất cả khiến không ai dám nhìn thẳng.
"Vô cực bát quái đấu chuyển trận!" Hắc bạch năng lượng của Yêu vương càng chói lóa, quy luật hai luồng năng lượng trái ngược dung hợp tựa hồ tiến hóa sâu sắc. Khí tức tuy không hung hãn nhưng tạo ra áp lực vô hình.
"À?" Cảm thụ được khí tức khá uy hiếp, Hỏa Lệ buộc phải bỏ qua Ma tôn, quay lại: "Mạnh hơn nữa cũng chỉ là sâu kiến! Vọng đồ hạ được thần? Ha ha ha!"
"Cây cung này của mỗ là Tru thần cung! Ai nói không thể tru thần!" Diệp Phong lạnh buốt mục quang, ba mươi sáu mũi tên quay lại chỉ vào Yêu vương.
"Đến đây!" Yêu vương tâm lĩnh thần hội, hắc bạch năng lượng trong Vô cực bát quái đấu chuyển trận cấp tốc quay tít, hình thành hình ảnh thập phần quỷ dị.
"Xoạt..." Dây cung nhả ra, ba mươi sáu mũi Tru thần tiễn bắn vào Vô cực bát quái đấu chuyển trận. Năng lượng trong trận dâng tràn, phi thường kỳ diệu hút toàn bộ lại.
Phản chuyển!
Yêu vương mắt ánh lên thần quang, ba mươi sáu mũi Tru thần tiễn bị hắc bạch năng lượng quỷ dị bó lại, bắn ngược đi. Càng thần kỳ là công kích phản xung này, uy lực so với ba mươi sáu mũi Tru thần tiễn cộng lại còn hơn mấy phần.
"Đến phiên đồ nhi!" Diệp Phong không hề kinh hãi, khí tức dâng lên: "Hỗn nguyên càn khôn đại na di!"
Công kích từ phía Yêu vương phán lại được hỗn nguyên lực của Diệp Phong bao lấy, tuy phương thức bất đồng nhưng công kích lại được khuếch đại, khí tức càng bàng bạc!
"Bắn!" Áp lực Diệp Phong chịu còn hơn Yêu vương một phần. Bất quá công kích vẫn tinh chuẩn bắn vào Yêu vương.
"Bát quái phản chuyển!"
"Hỗn nguyên càn khôn đại na di!"...
Cứ thế, chỉ trong tích tắc, ba mươi sáu mũi Tru thần tiễn ban đầu đã thành gấp mười mấy lần, khí tức ngút trời bao phủ toàn trường.
Diệp Phong và Yêu vương bị ép đến đỏ mặt tía tai, đạt tới cực hạn. Họ tự phản chuyển tuyệt chiêu, tuy có hiệu quả tăng cường công kích phản lại nhưng phản chuyển kiểu này cũng có cực hạn. Phản chuyển đích vẫn cần tu vi để khống chế.
Hai sư đồ càng lúc càng gần, sau rốt gần như đứng sát nhau khống chế dải năng lượng công kích liên tục tăng cường, lóe rạng kim quang, như vầng mặt trời lao nhanh trên hư không! Hỏa Lệ ở ngoài xa sắc mặt cũng dần khó coi.
"Bản thần sợ gì các ngươi!" Hỏa Lệ lần đầu tiên nghiêm túc, khí thế ngùn ngụt dâng tràn khiến linh khí trong cả hư không rung động.
"Xuất!" Yêu vương tựa hồ khó chịu đựng thêm, Diệp Phong cũng gần đạt cực hạn. Năng lượng cao hơn uy lực hai người liên thủ công kích mấy chục lần giáng vào mục tiêu!
"Đáng ghét!" Công kích cha tới, Hỏa Lệ đã cảm thụ thấy khí thế bức nhân, mắt lão khó mở to, lão không sao ngờ hai thiên giai tu vi kém xa, gần như không thể uy hiếp được lão còn có chiêu này.
Dù đã tiến giai thành thần, lão vẫn không dám chính diện hứng chịu công kích này.
"Hỗn nguyên nhất thể!" Hỏa Lệ chập tay, hư không linh lực ngưng tụ quanh người.
"Nổ!" Ngũ sắc quang quyển chặn trước Diệp Phong và Yêu vương, hai luồn năng lượng khẽ tiếp xúc, nổ vang kinh thiên động địa.
Không gian rung rinh, cả Hỏa Lệ cũng không đứng vững được.
"Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!"...
Quanh thân thể Hỏa Lệ nổ vang, linh khí như nước triều đổ về, liên tục chuyển hóa, đối kháng lực đạo từ không gian chấn động, lão bị chấn đứng im, không thể động đậy.
Diệp Phong và Yêu vương càng tệ hơn, không gian chấn động ép thân thể họ gần như biến hình, nhất thời vô số vết rách trên mình trào máu, mũi và miệng tuôn ồng ộc như suối, thập phần hãi nhân.
Chúng nhân ở xa hơn, bị xung kích yếu hơn nên vẫn có những người tu vi không đủ tinh thâm, bị không gian chấn động thành trọng thương.