Tam phương nhân mã dàn ra, Vu võ tộc do bọn Mộc Chân đứng đầu, Yêu tộc do Lôi Dực và một thiên giai yêu thú chỉ đạo. Phe cuối cùng dĩ nhiên Diệp Phong làm chủ.
"Diệp Phong huynh đệ từ đâu về? Còn đưa theo một đội nhân mã thực lực không tệ?" Đàm phán, thực lực mới là con bài chân chính. Một mình Diệp Phong có lẽ đã không được hai phe trọng thị đến thế.
Nhưng hiện tại Diệp Phong có lực lượng thánh giai như thế trong tay, tu vi của gã bất phàm, coi như đã thị uy nho nhỏ với hai phe kia.
Ít nhất phía Yêu tộc không dám mảy may khinh miệt!
"Ha ha! Tại hạ từ Võ Nguyên đại lục quay lại, đây đều là bằng hữu tại đại lục." Diệp Phong thản nhiên đáp.
"Được lắm! Được lắm!" Lôi Dực sau rốt cũng lên tiếng, nói thẳng luôn: "Chắc Diệp Phong huynh đệ hẹn bọn mỗ đến đây vì việc liên thủ đối kháng Thánh điện."
"Không sai!" Diệp Phong mỉm cười gật đầu.
"Thánh điện là đại địch chung, giờ ba bên chúng ta liên minh, cùng diệt trừ Thánh điện là đương nhiên! Có Diệp Phong huynh đệ gia nhập, thực lực chúng ta càng như hổ thêm cánh, thêm phần chắc chắn đánh bại Thánh điện!" Mộc Chân cười cười.
"Nhưng ba thế lực liên thủ, phải cử ra một người đứng đầu..." Yêu tộc xưa nay không vòng vo, Lôi Dực vận khí thế, lớn tiếng: "Chính là rồng không thể không đầu, chúng ta cần một minh chủ, để tương lai chiến đấu thì cũng không mạnh ai nấy đánh, ảnh hưởng đến đại kế lật đổ Thánh điện?"
Các thiên vu của Vu võ tộc tỏ vẻ không vui. Yêu tộc có Thánh tôn đại nhân tọa trấn, một khi luyện hóa thân thể hoàn tất, tất nhiên là cường giả mạnh nhất ba phe. Lôi Dực đề nghị cử ra minh chủ, chẳng phải bảo Thánh tôn thống lĩnh nhân mã ba bên là gì? Vu võ tộc tuy vẫn bị Thánh điện áp chế, nhưng mấy vạn năm nay vẫn là địch nhân Thánh điện e dè nhất, giờ giao quyền chủ động cho Yêu tộc, họ đời nào tâm cam tình nguyện?
"Không thể nói thế, ba bên chúng ta có cách tu luyện riêng. Cử ra minh chủ tuy đúng là nhất hô bách ứng, nhưng không hoàn toàn hiểu được tình huống, e rằng sẽ dẫn tới tổn thất vô vị..." Mộc Chân phản đối: "Chi bằng mỗi bên cử ra một đại biểu, có việc cần thì các đại biểu thương nghị rồi quyết định xử trí thế nào."
"Không được! Một khi cùng Thánh điện khai chiến, thời cơ và chiến cục thoáng cái là qua. Đợi khi đại biểu ba bên thương nghị được kết quả, chẳng phải lỡ mất đại sự? Vạn nhất bên nào cũng có tư tâm, không dốc tận lực thì liên minh tác chiến chẳng phải là danh hão?" Một Yêu tộc thiên giai phản bác.
"Các hạ sao dám chắc chắn minh chủ được cử ra không có lòng riêng tư?" Vu võ tộc không chịu kém, phản kích.
"Đã là cử ra thì cần cả ba bên công nhận và tín nhiệm! Ngồi lên vị trí minh chủ tất nhiên phải chọn người có uy tín và thực lực vượt hơn các phương cường giả..."
"Chi bằng các hạ bảo là Yêu tộc Thánh tôn làm minh chủ luôn đi!" Vu võ tộc trào phúng.
"Thánh tôn đại nhân không có tư cách hả?" Lôi Dực sầm mặt, tỏ vẻ uy hiếp.
"Vu vương truyền thừa của Vu võ tộc một khi kế thừa được ân trạch huyết mạch thì vị tất đã kém Thánh tôn!" Mộc Chân không chịu kém.
"Ha ha! Lưỡng vị hà tất tranh chấp kịch liệt như thế... Nếu không hiểu tình huống tất sẽ nghĩ hai bên đang không đội trời chung!" Diệp Phong nói đúng điểm yếu nên song phương nhũn nhặn hẳn.
"Ba bên có cùng mục tiêu là đối phó Thánh điện, đừng nên tổn thương hòa khí." Diệp Phong cứ đứng ngoài quan sát hai bên tranh chấp, cơ hồ họ quên cả gã.
"Diệp Phong, các hạ tán thành ý kiến bên nào?" Lôi Dực khách khí hỏi.
"Diệp Phong huynh đệ, chắc huynh đệ không cho rằng một minh chủ là có thể thật sự thống lĩnh các phương nhân mã? Tình huống riêng thì vẫn là các tộc tự hiểu rõ nhất. Huynh đệ chắc cũng không hi vọng nhân mã của mình tổn thất vì những mệnh lệnh loạn xạ?" Mộc Chân tận lực lôi kéo Diệp Phong.
Ba bên, chỉ cần hai bên đứng về một phía thì bên còn lại thế cô. Thành ra ý kiến của Diệp Phong vào lúc này phi thường trọng yếu. Lôi Dực và Mộc Chân đều tỏ vẻ mong chờ, hi vọng Diệp Phong đồng ý với kiến nghị của mình.
"Tại hạ xin hỏi, lưỡng tộc đến đây do ai làm chủ?" Diệp Phong mỉm cười, hỏi ngược.
"À... Vu võ nhất tộc nghe theo thánh nữ điện hạ!" Mộc Chân do dự rồi đáo. Hạ Kỳ Lạp không có mặt, dù đàm phán bất lợi thì họ cũng có thể đổ thừa là mình không thể làm chủ để kéo dài thời gian.
Diệp Phong nể mặt Hạ Kỳ Lạp thì sẽ ngả về Vu võ tộc hơn chăng?
"Yêu tộc tất nhiên nghe lệnh Thánh tôn đại nhân. Bất quá Thánh tôn đại nhân không còn tinh lực lo việc khác, đang chuyên tâm tôi luyện thân thể, nên Yêu tộc tạm thời nghe theo lệnh Tiểu Hôi điện hạ." Lôi Dực cũng tính toán như Vu võ tộc, lợi dụng Tiểu Hôi lôi kéo Diệp Phong, dù Diệp Phong không ngả về Yêu tộc thì cũng không để Vu võ tộc chiếm tiện nghi.
Hà huống, Thánh tôn đại nhân sắp tạo lại thân thể, lúc đó với thực lực cao nhất thì đương nhiên sẽ ngồi lên ghế minh chủ.
"Hả? Hai vị nói thật chứ?" Diệp Phong mỉm cười quỷ dị, tỏ vẻ không tin: "Tiểu Hôi và Tiểu Kỳ Lạp đều mới được truyền thừa không lâu, e rằng không thể đại biểu cho lưỡng tộc?"
"Tiểu Hôi điện hạ tuy trẻ tuổi nhưng là huyết mạch của Thánh tôn đại nhân, thực lực trong Yêu tộc cũng chỉ đứng sau Thánh tôn đại nhân. Nên điện hạ đại biểu cho Yêu tộc, tại hạ không có gì để nói!" Lôi Dực khẳng định.
"Thánh nữ điện hạ cũng là vương tộc huyết mạch duy nhất của Vu võ tộc, tu vi tối cao. Thánh nữ đại biểu cho Vu võ tộc là đương nhiên." Mộc Chân gật đầu.
Cả hai đều chung tâm tư. Chính chủ không có mặt, đàm phán thế nào thì quỳ, không phải do những người có mặt nói là xong? Mội khi bất mãn với quyết nghị của đối phương thì chuyển quyền lợi phủ nhận cho người đại biểu. Dù thế nào cũng không thiệt!
"Được! Các vị đều không thể làm chủ, chi bằng mời người có thể đến bàn bạc nhỉ?" Diệp Phong Mỉm cười: "Không thì bàn đến sang năm cũng không có kết quả."
"Nhưng Tiểu Hôi điện hạ/thánh nữ điện hạ không ở trong tộc, ủy thác bọn tại hạ đến thương nghị!" Cả hai dị khẩu đồng thanh giải thích. Họ không biết Diệp Phong định thế nào!
"Bất tất! Đại biểu có thể làm chủ cho lưỡng tộc đang làm khách ở chỗ Diệp Phong..." Diệp Phong vỗ tay, Tiểu Hôi tinh nghịch và Hạ Kỳ Lạp cười cười đi ra.
"A! Lôi hộ pháp, ông nói đấy nhá, hôm nay do ta làm chủ. Đừng có tự vả vào mồm mình!" Tiểu Hôi đến chỗ Lôi Dực, nhìn y bằng ánh mắt hí lộng.
"Mộc Chân trưởng lão, khó lắm mới được trưởng lão giao quyền đàm phán liên minh, ta sẽ không để ông thất vọng!" Hạ Kỳ Lạp tinh ranh chặn trước Vu võ nhất tộc, hình thành cục diện Diệp Phong - - Tiểu Hôi - - Hạ Kỳ Lạp đối diện hội đàm.
"Việc này..." Tiểu Hôi và Hạ Kỳ Lạp xuất hiện, lưỡng tộc thiên giai thầm hô không hay, hóa ra Diệp Phong còn chiêu này? Lẽ nào hai tiểu tử đào tẩu là do Diệp Phong bày ra?
"Việc này... các bên đều có đại biểu làm chủ được thì thương nghị bắt đầu!" Diệp Phong bình tĩnh tuyên bố.
"Mỗ đại biểu cho Yêu tộc đề nghị lần này liên minh phải tuyển cho được một lão đại!" Tiểu Hôi Nói trước. Lôi Dực gật đầu, tiểu hầu tử này cũng khá, biết tranh thủ lợi ích cho Yêu tộc.
"Vu võ tộc tán thành!" Hạ Kỳ Lạp nói ra khiến Vu võ tộc bất mãn, bất quá Mộc Chân quan sát tình thế, biết phản đối cũng vô dụng nên tạm nhẫn.
"Vậy... Các vị có đề nghị gì hay chăng?" Diệp Phong giả đò.
"Ta đề nghị! Lão đại nhất định phải thông minh duệ trí, uy vọng nhất định cao nhất trong ba phe!" Tiểu Hôi lại nói. Lôi Dực tức thì vỗ tay.
Tiểu Hôi điện hạ, sao trước đây lại không thấy y có gì tinh tế như thế này nhỉ?
"Thực lực cũng phải mạnh nhất trong cả ba phía!" Hạ Kỳ Lạp bổ sung. Vu võ tộc đều trợn tròng trắng!
Thánh nữ điện hạ sao lại nói giúp cho Yêu tộc? Như thế không phải đưa Yêu tộc Thánh tôn lên cái ghế minh chủ sao!
"Nên bọn ta kiến nghị..." Hạ Kỳ Lạp và Tiểu Hôi cùng nói: "Vị trí minh chủ nên thuộc về Phong ca ca!"
"Được... Cái gì!" Lôi Dực định hò reo, đột nhiên nhận ra không ổn nên dừng lại.
Vì sao lại là Diệp Phong? Lẽ nào Tiểu Hôi nói nãy giờ - - thông minh duệ trí, uy vọng cực cao, thực lực độc nhất vô nhị không phải là Thánh tôn đại nhân?
Gã... Diệp Phong chỉ là một nhóc con, có tư cách gì đảm đương? Cả Vu võ tộc cũng ngẩn ra, không ngờ vòng vo mãi, Tiểu Hôi và Hạ Kỳ Lạp lại nói đến Diệp Phong!
Buồn cười! Mấy Vu võ tộc thiên giai như Mộc Chân đều mỉm cười.
Hóa ra là một vở kịch... Nếu Tiểu Hôi đề nghị Thánh tôn đại nhân, có Hạ Kỳ Lạp giúp đỡ thì họ không tìm ra lý do phản đối. Nhưng đề cử Diệp Phong thì khác... Hai tiểu tử gây loạn, chắc Yêu tộc cũng không nguyện ý?
Họ hào hứng nhìn Lôi Dực còn chưa kịp định thần, tỏ rõ vẻ hớn hở!
"Tiểu súc sinh, dám phản lại bản tôn! Nạp mệnh!" Nhân lúc Diệp Phong và Yêu vương tranh thủ, Ma tôn nhanh chóng hành động. Mục tiêu đầu tiên là Duệ thiên thánh vốn là nội gian của phe lão.
"Kết trận!" Thánh điện nhân mã hoảng loạn, không gian chấn động mà Diệp Phong, Yêu vương và Hỏa Lệ giao chiến ảnh hưởng lớn đến trận hình, giờ khó mà tập kết lại.
Ma tôn vì tu vi cực cao, bị ảnh hưởng không đáng kể, tích tắc đã bức đến trước Duệ thiên thánh.
"Sư tôn tha mạng!" Duệ thiên thánh hồn phi phách tán. Lão tuy tiết lộ bí mật của bọn Diệp Phong là vì cho rằng Hỏa Lệ có thể hoàn toàn che chở cho mình, Hỏa Lệ cũng giải trừ vu chú mà Diệp Phong gieo cho lão.
Nào ngờ lúc này lại gặp sư tôn? Lúc này tu vi của Ma tôn không phải như lúc ở Võ Nguyên đại lục nữa.
"Linh hồn ngươi mau thành một phần của bản tôn!" Ma tôn chụp xuống, hấp lực kinh nhân trói chặt Duệ thiên thánh, linh hồn y có cảm giác như phi thăng.
"Công kích!" Thánh điện nhân mã kết thành ba đạo Ngũ hành chiến trận, vội vàng toàn lực công kích Ma tôn.
Chết một Duệ thiên thánh cũng mặc, chỉ cần nhân cơ hội này trọng thương Ma tôn thì cũng đáng. Duệ thiên thánh đã cho Thánh điện biết Ma tôn có thể hút linh hồn bồi bổ bản thân nên không dễ để lão sính.
"Hừ!" Ma tôn thản nhiên vung tay kia, kim nguyên trùm xuống, ba Ngũ hành chiến trận công kích vào kim nguyên tráo chỉ hơi rung rinh.
"A!" Duệ thiên thánh thét lên thê thảm, Ma tôn triển khai phòng ngự thì không che cho y nên ba đại trận công kích có một phần đổ lên y khiến Duệ thiên thánh trọng thương.
"Lấy ra!" Ma tôn đợi giờ khắc này, hồn lực đối phương kháng cự kém đi thì sức mạnh hấp hồn của lão bừng lên, hút linh hồn đối phương vào thể nội.
Kim quang quanh Ma tôn càng sáng, lão nhắm mắt nhanh chóng hấp thu tiêu hóa.
"Đáng chết!" Kiếm Vô Phong mắt ánh lên kinh hoảng. Hỏa Lệ vẫn ở xa chống lại không gian chấn động, khí tức của Ma tôn lại bừng bừng dữ dội.
"Kết Ngũ ngũ quy nguyên trận!" Năm Ngũ hành chiến trận chia ra, hình thành thêm một tầng Ngũ hành chiến trận ở ngoài Ngũ hành chiến trận. Với hạch tâm đại trận của Kiếm Vô Phong làm chủ đạo, bạo phát một cây trụ sức mạnh, ảo hóa thành một cây kim kiếm khổng lồ chém vào Ma tôn.
"Muốn chết!" Ma tôn mở bừng mắt, thần quang sắc bén bừng lên, khí thế bừng bừng: "Kiếm phệ hư không!"
Hai thanh kim kiếm khổng lồ va nhau trên hư không, Ma tôn hộc lên một tiếng, văng đi, va vào một tọa lục cách mấy nghìn thước. Lục đảo sụp đổ!
Ngũ ngũ quy nguyên trận của Thánh điện cũng tan tác sau khi hai luồng năng lượng va nhau, liêu xiêu nghiêng ngửa, một số cao thủ nhờ Hỏa Lệ đề bạt mà mới tấn nhập thiên giai, không chịu nổi xung kích há miệng phun máu.
"Để bản tôn thanh toán lũ tiểu tử này!" Ma tôn hiển nhiên không trọng thương, thoáng sau đã quay lại, mắt vằn tia máu nhìn toán thiên giai tan tác, hình dáng rất đáng sợ.
"Vù!" Ma tôn chụp một mới thiên giai tấn cấp, hấp hồn chi lực thu lại, lấy thêm một linh hồn.
"Ha ha ha! Hỏa Lệ vương bát đản, đợi lão tử thu thập người!" Ma tôn lại rừng rực khí tức, cảm thụ tàn hồn liên tục được tu bổ, đồng thời thể nội liên tục tràn ra sức mạnh, lão lại dấy lên tráng chí.
"Vậy hả?" Hỏa Lệ ngoẹo cổ, hừ mũi. Không gian dư chấn bị năng lượng khoét thủng, như tia chớp đổ về phía Ma tôn.
"Chát!" Ma tôn chặn lại, toàn thân rúng động như ngũ tạng lục phủ suýt đứt đoạn, thầm kinh hãi, không ngờ Hỏa Lệ vừa chống cự không gian chấn động vừa tùy ý phát chiêu mà lão suýt nữa không chống nổi.
Dư ba của Diệp Phong và Yêu vương hiển nhiên không duy trì được lâu, Ma tôn lại loán lên, lao vào một thiên giai.
"Tránh ra!" Kiếm Vô Phong quát to, đồng thời thân hình lách nhanh.
Thánh điện chúng nhân tỉnh ngộ, tản đi. Quanh Ma tôn tức thì trống trơn.
"Kiếm Vô Phong, ngươi dám chống lại bản tôn!" Hấp thu thêm một thiên giai, quanh Ma tôn đã trống trơn, muốn tìm một kẻ nữa sẽ lãng phí thêm thời gian, Hỏa Lệ hiển nhiên không cho lão thêm cơ hội.
"Sư tôn! Hiện tại thần tôn đại nhân đã gom đủ ngũ hành, phá nhập thần cảnh. Sao người lại đứng về phía tên phản nghịch Diệp Phong? Chi bằng theo về Thánh điện, đồ nhi tình nguyện giúp người!" Kiếm Vô Phong nói vọng từ xa, tốc độ bỏ chạy không giảm.
"Vô Phong! Được lắm!" Hỏa Lệ đã miễn cưỡng hoạt động thân thể, đồng thời năng lượng khí tức khuếch tan kinh nhân. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Đợi bản thần thu thập đám sâu kiến cuồng vọng này xong nhất định sẽ trọng thưởng ngươi!" Quanh lão vang lên tiếng canh cách, không gian chấn động trói buộc bị linh khí năng lượng thổi tan.
"Chát!" Hỏa Lệ thoát khốn! Sắc mặt bọn Diệp Phong càng khó coi hơn.
Ma tôn thần sắc ngưng trọng, lướt đến cạnh Diệp Phong, lén đưa một vật ánh lên màu lam tía cỡ nắm tay, phát ra linh hồn chi lực hùng hậu, tỏa rạng trong tay Diệp Phong như sóng nước.
"Nếu bản tôn bất hạnh bại vong, trách nhiệm báo cừu nhờ vào người!" Ma tôn thận trọng truyền âm: "Đây là hồn lực bản tôn hiện hạ khó mà tiêu hóa, có cả toàn bộ lĩnh ngộ của bản tôn đối với cảnh giới chí cao trong linh hồn ngươi."
"Hi vọng ngươi tự biết xử lý! Đạt tới mức đó hay không là trông vào tạo hóa." Ma tôn tỏ vẻ quyết liệt: "Bản tôn cảm giác được cảnh giới chí cao trong linh hồn ngươi siêu việt Hỏa Lệ. Nếu y lấy được cảnh giới này, chúng ta không mảy may cơ hội thủ thắng."
"Lão ma..." Diệp Phong không biết nói gì. Trong lúc này, cả hai không còn giữ kẽ mà là thật sự cũng chung cừu địch!
"Bản tôn sẽ tận lực kéo dài thời gian, ngươi và Yêu vương mau lên!" Đoạn thân hình Ma tôn loáng lên nghênh đón Hỏa Lệ.
"Hỏa Lệ! Dám độc đấu với bản tôn không!" Ma tôn khiêu chiến.
"Bằng vào ngươi?" Hỏa Lệ khinh khỉnh.
"Thế nào? Không dám hả!" Ma tôn nói: "Hiện tại các phương thế lực đều ở đây, chúng ta đánh cược xem ai mới là cường giả số một thánh địa!"
"Ngươi muốn chết thì bản thần thành toàn!" Hỏa Lệ ngửa mặt cười vang: "Để những tên sâu kiến biết rằng đối đầu với bản thần chỉ có đường chết!"
"Chiến!" Ma tôn thiêu đốt sức mạnh xông lên.
...
"Sư phụ! Nào!" Ngoài xa Ma tôn và Hỏa Lệ kịch chiến, Diệp Phong và Yêu vương nhờ cảnh giới Ma tôn lưu lại mà lĩnh ngộ hồn lực, bắt đầu đột phá.
"Hồn lực này không có lợi gì cho ta, chúng ta chưa từng tập theo cách của Ma tôn. Chúng ta chia ra chỉ e lãng phí." Yêu vương nói.
"Sư phụ nói là?" Diệp Phong hiểu ý. Ma tôn để lại quá nhiều hồn lực, ban nãy lão hút một hơi mấy thiên giai linh hồn. Chúng nhân tuy thực lực đều siêu việt thiên giai, nhưng tu vi chưa siêu thoát phạm trù thánh giai, không thể hút thêm hồn lực.
"Trong đó có lĩnh ngộ ý cảnh của Ma tôn, có thể hoàn toàn chia cho nhiều người." Lĩnh ngộ ý cảnh cũng như một cuốn sách, nhiều người cùng đọc được. Sách còn thì có thể cho bất kỳ ai đọc, nên lĩnh ngộ ý cảnh không lo nhiều người.
"Hồn lực chi bằng chia cho Tố Nhã và bọn Thẩm Lan, coi như họ có thêm khả năng giữ mình."
"Cũng may sư phụ suy nghĩ chu toàn." Diệp Phong hớn hở: "Để Tiểu Hôi và Tiểu Kỳ Lạp cũng hưởng, thêm một phần sức mạnh là khi đối phó Hỏa Lệ sẽ chắc ăn hơn."
Thời gian khẩn bách, chúng nhân vây thành vòng tròn quanh hồn lực và lĩnh ngộ chi lực mà Ma tôn lưu lại, thần niệm cùng vươn ra, chìm vào trạng thái tham ngộ ý cảnh.
Chát!... Chát!... Chát!
Chúng nữ liên tiếp đột phá, thiên giai khí tức hùng hậu bao quanh bọn Thẩm Lan. Họ vốn đạt địa giai điên phong, giờ có được lượng hồn lực lớn đã tiêu hóa thì tất nhiên tấn cấp.
"Vạn vật ban đầu là một, phân thành hai rồi sinh bốn... Cảnh giới này và tu luyện chi đạo của ta khác biệt nhưng thiên địa đại ngộ đều nhất pháp thông thì vạn pháp thông! Chí cao lĩnh ngộ cực kỳ huyền diệu, Vô cực bát quái chi lực của bản vương cũng có thể thu hoạch phần này!" Yêu vương xuất hiện dị trạng, hắc bạch năng lượng tách ra hình thành hai vũng xoáy, thoáng sau từ hai thành bốn rồi thành tám...
Yêu vương bị các dòng xoáy năng lượng bao trùm, xuất hiện khía tức khác hẳn chúng nhân. Không ai biết Yêu vương đang lột xác thế nào.
Tiểu Hôi và Thánh tôn ngồi cùng nhau, xuất hiện mối dây liên hệ huyền diệu. Thân thể Tiểu Hôi như biến thành lỗ đen khổng lồ, hút năng lượng của Thánh tôn vào thể nội. Nhưng cả hai còn lĩnh ngộ nên không nhận ra.
Rất nhanh, thân thể Thánh tôn do Như ý bổng luyện thành từ từ thu lại, trở lại là một cây bổng, linh hồn và năng lượng từ từ tan biến.
Ngược lại khí tức của Tiểu Hôi bừng lên, một đạo bích ngọc chi quang xung thiên từ hư không chiếu rọi khiến thân thể nó uy võ bá khí như ma thần!
Hạ Kỳ Lạp không biến hóa gì về khí tức nhưng tỏ vẻ đang tham ngộ, như được khơi mở gì đó, mặt hơi đỏ lên, lộ rõ nét quyến rũ điên đảo chúng sinh.
Vu vương huyết mạch dâng tràn trong thể nội, tựa hồ phải tìm chỗ thoát ra, khó lòng áp chế được!
"Chí cao chi cảnh! Hỗn nguyên chi cảnh!" Trong óc Diệp Phong dấy lên vô số câu hỏi và tiếng kinh thán. Nét mặt biến đổi liên hồi.
"Hóa ra ngũ hành hỗn nguyên chỉ là hỗn nguyên tiểu cảnh! Hỏa Lệ đạt tới cảnh giới hỗn nguyên tiểu cảnh mà thôi... Cũng như ta. Chỉ là y tu vi mấy vạn năm, hồn lực kinh thiên nên ta không chống nổi, nếu ta có tu vi và hồn lực như thế thì cũng không kém, theo cảnh giới thì ta và y ngang nhau!" Diệp Phong qua lĩnh ngộ của Ma tôn mà nhận được tin tức mới.
Tin tức này mà do gã dùng tu vi lĩnh ngộ thì e rằng nghìn năm nữa cũng chưa chạm đến, coi như linh hồn tu vi của Ma tôn giúp gã tham ngộ, tất nhiên thần tốc vạn lần!
"Đó là chí cao chi cảnh thật sự, hơn nhiều hỗn nguyên tiểu cảnh của Hỏa Lệ và ta. Nhưng... nhưng vẫn thiếu một chút!" Diệp Phong cảm thụ được mình cách chí cao chi cảnh kỳ thực chỉ một bước nhỏ nhưng cứ đứng mãi đấy, không thể tiến lên mảy may!
"Thật ra là gì, thiếu cái gì!" Trong thức hải gã, hồn lực cuồn cuộn nhưng không thể đột phá. Dần dần, một lòng muốn nghiên cứu đẳng cấp vốn ở đẳng cấp hiện nay của gã không thể chạm tới, linh hồn gã dần biến dị!
Vô tình, linh hồn gã sa vào trạng thái hỗn loạn. Não hải mê loạn, thần thức phi thường bất an, không bao lâu nữa gã sẽ mất thần trí, linh hồn sụp đổ, trở thành một năng lượng tái thể không còn thân xác.
Tình cảnh của Diệp Phong nguy hiểm đến cực điểm!