Lời của Lam Dư Khê và Diệp Dĩ Muội từng nói không ngừng vang lên bên tai Tần Hàm Dịch, anh không muốn hoài nghi Hạ Lam, nhưng anh vẫn đã có sự nghi ngờ.
Hạ gia và Tần gia kết giao với nhau đã nhiều năm, anh và Hạ Lam cùng nhau lớn lên từ nhỏ, thanh mai trúc mã, tất cả mọi người đều tưởng rằng bọn họ sẽ ở bên nhau.
Thế nhưng, bảy năm trước, Hạ Lam đột nhiên chạy tới nói với anh, cô đã yêu một người, cô muốn cùng anh ta đi Pari.
Giờ phút đó, anh hận không thể đi giết chết người đàn ông đó, tại sao anh ta lại cướp mất Hạ Lam của anh?
Bắt đầu từ năm mười bảy tuổi, anh đã làm việc bạt mạng không biết ngày đêm, qua đi những ngày tháng đen tối nhất, còn Hạ Lam khi đó, là ánh mặt trời duy nhất trong cuộc đời anh.
Cô có thể khi đêm đã khuya, vượt cả dặm đường dài mang canh tới cho anh, dặn dò anh ăn cơm. Thậm chí, ngay cả khi anh nổi cơn thịnh nộ, cô cũng không bỏ anh mà đi, cô ở lại bên anh, kể chuyện cười cho anh nghe, trêu anh cho tới khi anh vui thì thôi.
ở phương diện này cô không hề có tài, cô kể chuyện cười mà không buồn cười, nhưng mỗi lần anh đều cười rất vui, chỉ vì không muốn làm cô mất hứng và phụ tấm lòng của cô.
Năm mười tám tuổi, anh đã ở công ty học tập một năm, tự cho là mình giỏi mà đã đưa ra một quyết định kinh doanh vô cùng lớn, lại không nghĩ bị đối thủ cho vào chòng, hại công ty bị tổn thất nặng nề.
Lần đó, anh tưởng sản nghiệp của cha anh sẽ bị hủy hoại trong tay mình, nhưng không ngờ rằng Hạ gia lúc này đã ra tay giúp đỡ, giúp Tần thị vượt qua được thời kì nguy hiểm, lại còn chống lưng cho anh, để anh ngồi vững vào vị trí tổng tài.
Sau đó, cha của Hạ Lam nói với anh, nếu không phải Hạ Lam đã cầu xin ông ta nhất định đã không giúp anh giải quyết hậu quả của việc làm tùy hứng thiếu trách nhiệm đó.
Sau sự việc đó, anh đã trưởng thành hơn rất nhiều trong công việc, học được rất nhiều điều, và càng trân trọng Hạ Lam hơn.
Anh tự nói với bản thân mình, vì muốn cho Hạ Lam có được một ngày mai không phải lo nghĩ gì, sự nghiệp của anh nhất định phải được nâng lên một tầng nữa.
Vì vậy, anh càng nỗ lực hơn, càng làm việc hăng say hơn.
Thế nhưng, khi anh trở thành một doanh nhân trẻ tuổi thành đạt và nổi tiếng, Hạ Lam đã yêu người khác mất rồi.
Ngày mà cô tới nói với anh, anh đột nhiên cảm thấy mọi nỗ lực cố gắng của bản thân mình chẳng còn có ý nghĩa gì nữa.
Nhưng, anh vẫn không nhẫn tâm nói nặng lời với cô một câu nào, ngược lại còn cười dặn dò cô: “Ra nước ngoài, nhớ phải tự biết chăm sóc bản thân đấy.”
Một tháng sau thì Hạ Lam thực sự đã đi ra nước ngoài, người đàn ông đi cùng cô tên là Hứa An Ca, là con trai duy nhất của ông trùm ngành dệt vài Hứa Lương Tài.
Hứa Lương Tài vô cùng yêu chiều người con trai này, bất luận con trai ông ta muốn làm gì, ông ta đều ủng hộ vô điều kiện.
Kể cả anh không thích tiếp quản sự nghiệp gia tộc, thích thiết kế thời trang, Hứa Lương Tài không nói lời nào, bèn đưa anh đi Paris để học hỏi và nghiên cứu.
Khi Tiêu Nhiên đưa những tài liệu về gia thế của Hứa An Ca đặt trước mặt anh, lần đầu tiên anh hiểu thế nào là cảm giác ghen tỵ.
Cùng là người, cùng sinh ra trong xã hội thượng lưu, Hứa An Ca có thể tùy ý sống theo sở thích, còn ai lại bị đặt lên một cái ghế cao, sống vì sản nghiệp của gia tộc.
Dần dần, thời gian lâu rồi, công việc la liệt, bận rọn, Tần Hàm Dịch từ từ cũng chấp nhận sự thực không có Hạ Lam trong cuộc đời nữa, anh chúc phúc cho cô như chúc phúc một người em gái, thật tâm hi vọng giữa cô và Hứa An Ca có thể trở thành người một nhà.
Còn anh thì không ngừng quẩn quanh với những người con gái, nhưng trước sau đều không tìm thấy một người có thể giữ được chân anh và cùng anh có được một “gia đình.”
Khi đầu năm nay, Hứa An Ca thiết kế ra bộ váy cưới thiên sứ, gây xôn xao dư luận.
Khi đó Hạ Lam hào hứng nói với anh, cô nghĩ Hứa An Ca chắc sẽ rất nhanh thôi cầu hôn với cô.
Thế nhưng Hạ Lam đợi hết tháng này tới tháng khác, bộ váy cưới thiên sứ của Hứa An Ca vẫn không tặng cho cô.
May thay chiếc váy cưới thiên sứ lúc nào cũng ở trong tay Hứa An Ca, Hạ Lam trong lòng cảm thấy không thoải mái, luôn hi vọng nó vẫn ở đó.
Thế nhưng ai ngờ rằng, Hứa An Ca đột nhiên lại đem chiếc váy cưới thiên sứ đó tặng cho người vợ mới cưới của Tần Hàm Dịch là Diệp Dĩ Muội....
Hạ gia và Tần gia kết giao với nhau đã nhiều năm, anh và Hạ Lam cùng nhau lớn lên từ nhỏ, thanh mai trúc mã, tất cả mọi người đều tưởng rằng bọn họ sẽ ở bên nhau.
Thế nhưng, bảy năm trước, Hạ Lam đột nhiên chạy tới nói với anh, cô đã yêu một người, cô muốn cùng anh ta đi Pari.
Giờ phút đó, anh hận không thể đi giết chết người đàn ông đó, tại sao anh ta lại cướp mất Hạ Lam của anh?
Bắt đầu từ năm mười bảy tuổi, anh đã làm việc bạt mạng không biết ngày đêm, qua đi những ngày tháng đen tối nhất, còn Hạ Lam khi đó, là ánh mặt trời duy nhất trong cuộc đời anh.
Cô có thể khi đêm đã khuya, vượt cả dặm đường dài mang canh tới cho anh, dặn dò anh ăn cơm. Thậm chí, ngay cả khi anh nổi cơn thịnh nộ, cô cũng không bỏ anh mà đi, cô ở lại bên anh, kể chuyện cười cho anh nghe, trêu anh cho tới khi anh vui thì thôi.
ở phương diện này cô không hề có tài, cô kể chuyện cười mà không buồn cười, nhưng mỗi lần anh đều cười rất vui, chỉ vì không muốn làm cô mất hứng và phụ tấm lòng của cô.
Năm mười tám tuổi, anh đã ở công ty học tập một năm, tự cho là mình giỏi mà đã đưa ra một quyết định kinh doanh vô cùng lớn, lại không nghĩ bị đối thủ cho vào chòng, hại công ty bị tổn thất nặng nề.
Lần đó, anh tưởng sản nghiệp của cha anh sẽ bị hủy hoại trong tay mình, nhưng không ngờ rằng Hạ gia lúc này đã ra tay giúp đỡ, giúp Tần thị vượt qua được thời kì nguy hiểm, lại còn chống lưng cho anh, để anh ngồi vững vào vị trí tổng tài.
Sau đó, cha của Hạ Lam nói với anh, nếu không phải Hạ Lam đã cầu xin ông ta nhất định đã không giúp anh giải quyết hậu quả của việc làm tùy hứng thiếu trách nhiệm đó.
Sau sự việc đó, anh đã trưởng thành hơn rất nhiều trong công việc, học được rất nhiều điều, và càng trân trọng Hạ Lam hơn.
Anh tự nói với bản thân mình, vì muốn cho Hạ Lam có được một ngày mai không phải lo nghĩ gì, sự nghiệp của anh nhất định phải được nâng lên một tầng nữa.
Vì vậy, anh càng nỗ lực hơn, càng làm việc hăng say hơn.
Thế nhưng, khi anh trở thành một doanh nhân trẻ tuổi thành đạt và nổi tiếng, Hạ Lam đã yêu người khác mất rồi.
Ngày mà cô tới nói với anh, anh đột nhiên cảm thấy mọi nỗ lực cố gắng của bản thân mình chẳng còn có ý nghĩa gì nữa.
Nhưng, anh vẫn không nhẫn tâm nói nặng lời với cô một câu nào, ngược lại còn cười dặn dò cô: “Ra nước ngoài, nhớ phải tự biết chăm sóc bản thân đấy.”
Một tháng sau thì Hạ Lam thực sự đã đi ra nước ngoài, người đàn ông đi cùng cô tên là Hứa An Ca, là con trai duy nhất của ông trùm ngành dệt vài Hứa Lương Tài.
Hứa Lương Tài vô cùng yêu chiều người con trai này, bất luận con trai ông ta muốn làm gì, ông ta đều ủng hộ vô điều kiện.
Kể cả anh không thích tiếp quản sự nghiệp gia tộc, thích thiết kế thời trang, Hứa Lương Tài không nói lời nào, bèn đưa anh đi Paris để học hỏi và nghiên cứu.
Khi Tiêu Nhiên đưa những tài liệu về gia thế của Hứa An Ca đặt trước mặt anh, lần đầu tiên anh hiểu thế nào là cảm giác ghen tỵ.
Cùng là người, cùng sinh ra trong xã hội thượng lưu, Hứa An Ca có thể tùy ý sống theo sở thích, còn ai lại bị đặt lên một cái ghế cao, sống vì sản nghiệp của gia tộc.
Dần dần, thời gian lâu rồi, công việc la liệt, bận rọn, Tần Hàm Dịch từ từ cũng chấp nhận sự thực không có Hạ Lam trong cuộc đời nữa, anh chúc phúc cho cô như chúc phúc một người em gái, thật tâm hi vọng giữa cô và Hứa An Ca có thể trở thành người một nhà.
Còn anh thì không ngừng quẩn quanh với những người con gái, nhưng trước sau đều không tìm thấy một người có thể giữ được chân anh và cùng anh có được một “gia đình.”
Khi đầu năm nay, Hứa An Ca thiết kế ra bộ váy cưới thiên sứ, gây xôn xao dư luận.
Khi đó Hạ Lam hào hứng nói với anh, cô nghĩ Hứa An Ca chắc sẽ rất nhanh thôi cầu hôn với cô.
Thế nhưng Hạ Lam đợi hết tháng này tới tháng khác, bộ váy cưới thiên sứ của Hứa An Ca vẫn không tặng cho cô.
May thay chiếc váy cưới thiên sứ lúc nào cũng ở trong tay Hứa An Ca, Hạ Lam trong lòng cảm thấy không thoải mái, luôn hi vọng nó vẫn ở đó.
Thế nhưng ai ngờ rằng, Hứa An Ca đột nhiên lại đem chiếc váy cưới thiên sứ đó tặng cho người vợ mới cưới của Tần Hàm Dịch là Diệp Dĩ Muội....