Lady Lucien Timothy Hawthorn—Con trai duy nhất của Annabelle và Rosemary Hawthorn. Một tu sĩ. Lén đi nghe giảng đạo và các bài thuyết giảng. Luôn được đối xử ngang bằng như đàn ông trong tầng lớp thượng lưu. Có giọng hát tuyệt vời.
Heathcliff Robert Eddington, III, Công tước xứ Pompinshire—Được biết đến với cái tên “Pompinshire.” Anh có thái độ cộc cằn và gần như là đáng sợ. Anh kế thừa tước vị của bố mình và cũng song song kế thừa tước vị của ông nội. Có nền tảng quân đội. Có tính cách lãng mạn trong nội tâm.
Lord Annabelle Hawthorn, Bá tước Yorkshire— maldy của Lucien. Phục vụ trong quân đội. Một người đàn ông bộc trực với tính cách tuyệt vời, bà cũng là một người cẩn trọng quá mức cần thiết khi sợ con mình xảy ra chuyện gì.
Lady Rosemary Hawthorn, Bá tước phu nhân xứ Yorkshire—Vợ của Annabelle Hawthorn, con gái của Rowena Nibley. Mang dòng máu Tây Ban Nha, là nguồn gốc của tranh cãi của một số người thuộc tầng lớp thượng lưu. Mẹ của Lucien.
Douglas Robert Eddington, Công tước Cumbria—bố của Heathcliff.
Jane Eddington, Công tước phu nhân xứ Cumbria—Vợ của Douglas Eddington. Mẹ của Heathcliff.
Lord Mary Hawthorn, Tử tước Merseyside—Người thừa kế địa vị Bá tước Yorkshire. Chị của Lucien. Con gái cả của Annabelle và Rosemary Hawthorn.
Lady George Hawthorn, Tử tước phu nhân xứ Merseyside—chồng của Mary Hawthorn.
Lord Frances Hawthorn—Chị gái của Lucien Hawthorn, con gái của Annabelle và Rosemary.
Lady Sophie Hawthorn—Vợ của Frances Hawthorn.
Lady Charlotte McCalfrey, Hầu tước phu nhân xứ Kent—chị gái của Lucien. Đứa con gái khác của Annabelle và Rosemary. Kết hôn với Rourke McCalfrey. Cực kỳ thân thiết và che chở cho Lucien.
Lord Rourke McCalfrey, Hầu tước xứ Kent—Một cựu quân nhân và là quý tộc Tscottish, anh kết hôn với Charlotte và cực kỳ che chở cho Lucien.
Lady Eshe Eddington—Nô lệ Châu Phi từ khi 10 tuổi được giải phóng từ gia đình quý tộc và đi đến East End. Cô được Bá tước và Bá tước phu nhân xứ Pompinshire nhận nuôi, vụ việc này cực kỳ gây tranh cãi và gây ra khá nhiều bê bối.
Lord Amelia Hawthorn—Chị của Lucien Hawthorn, con gái của Annabelle và Rosemary.
Lady Gabriella Hawthorn—Vợ của Amelia Hawthorn.
Madison Kipling, người thừa kế tước vị Tử tước xứ Cavendish—người Lucien thầm mến khi xưa. Có mối liên hệ bất thường và kỳ bí với Chiến tranh năm 1812, vụ bắt cóc Orley, Frederick Remmington, cùng nhiều người khác.
Lord Blaine Myerscough, Tử tước xứ Yarborough—mọi người coi anh là một “thằng ngốc” của bạn chung phòng ở Eton, Lord Yarborough thích chọc cho mọi người cười. anh cũng thích chơi bi-a. Mặc dù tiếng tăm của anh khiến mọi người nghĩ rằng anh chẳng bao giờ nghiêm túc, vậy thì họ đã sai toàn tập rồi. Anh làm tình nguyện và tài trợ cho các cô nhi viện ở East End và trong phạm vi Tlondon.
Orley Garrick, Bá tước xứ Whitcomb—Được vinh danh là Bá tước xứ Whitcomb, Orley là một vị anh hùng ở Angland sau khi bị bắt cóc và tra tấn nhiều ngày mà vẫn không tiết lộ bất kỳ một bí mật hay thông tin quân đội nào. Anh là người kín đáo và mạnh mẽ với những bước đi khập khiễng do chấn thương. Anh vẫn gặp phải những cơn ác mộng nhưng vẫn đạp xe, vẽ tranh, đọ kiếm, và làm việc để né tránh chúng.
Lord Quincy Davenport, Hầu tước xứ Galeon—mặc dù là một người đàn ông to cao, anh vẫn rất ngọt ngào và cực kỳ lãng mạn. Anh là một nhà thông thái. Vợ anh, đã qua đời cùng đứa con chưa chào đời… hay khác nhỉ?
Lady Rowena Nibley, Nam tước phu nhân xứ Nibley—bà của Lucien. Một người phụ nữ thanh nhã mang dòng máu Tây Ban Nha. Bà luôn tự hào, mạnh mẽ, và thông minh với những mục tiêu và lý tưởng cao cả. Bà nghĩ Annabelle khá xứng với con gái bà Rosemary và liên tục dò hỏi động cơ của chồng cô. Đó là ngọn nguồn của sự tranh cãi.
Lord Martin Nibley, Nam tước xứ Nibley—Ông của Lucien và là bố của Rosemary. Một người đàn ông cứng đầu có quan điểm rất cổ hủ về đàn ông và phụ nữ. Ông cảm thấy chuyện riêng tư thì cứ phải giữ cho riêng tư, đàn bà và trẻ em cần được để mắt chứ không phải cần được lắng nghe.
Arlington Remmington—Bạn thân của Mary Hawthorn và là người giám hộ không chính thức của Lucien Hawthorn, Arlington hiện đang là chủ sở hữu duy nhất của Câu lạc bộ Quý ông Remmington. Vì bố anh lừa gạt và cờ bạc, Arlington chịu trách nhiệm nuôi dạy các em.
Frederick Remmington—Em trai của Arlington và là bạn của Lord
Mister Leatha Nibley—Anh họ của Lucien. Có vấn đề cờ bạc và coi thường phụ nữ.
Mister Martha Hawthorn—Anh họ của Lucien. Cực kỳ kiêu căng và khinh người.
Mister David Hawthorn—Anh họ của Lucien, đã kết hôn nhưng vẫn dòm ngó Lucien.
Mister Theodora Hawthorn—Anh họ của Lucien. Cực kỳ hỡm hĩnh. Coi thường Charlotte.
Ambrose Harrington, Công tước xứ Norfolk—Thành viên quý tộc giàu có và được trọng vọng, có địa vị cao nhất trong tôn giáo. Còn vì vẻ oai vệ của cậu. Cực kỳ điển trai và thông minh. Giàu có, có nền tảng quân đội và có một cuộc tình, dù là cực kì đình đám và đầy tranh cãi nhưng vẫn tuyệt đẹp với người chồng Redden… một cựu nô lệ và từng là gánh nặng của anh.
Redden Harrington, Công tước phu nhân xứ Norfolk—Được biết đến là người phụ nữ có bản chất đàn ông đẹp nhất Tafrican trên toàn Angland, Redden là một nô lệ được giải phóng trên đường tới Đại lục khi bị Ambrose mua lại, được dạy dỗ, nâng đỡ và sau đó kết hôn với chính người đàn ông đó. Trong khi Lady Brighton phải cố gắng để tạo ra thị hiếu thời trang ở Angland, Redden lại không tốn chút sức nào. Anh che giấu vài bí mật trong tầng lớp thượng lưu.
Lady Fayette Harrington—Con trai của Công tước và Công tước phu nhân xứ Norfolk. Xinh đẹp, nhưng tính tình khó chịu. Thường gặp rắc rối và trốn vào những nơi không có ai biết.
Noel Marlowe, Công tước xứ Brighton—Một người đàn ông giản dị mang một bí mật lớn và một mối quan hệ khăng khít đầy tai tiếng với chị vợ, Lady Eve.
Easter Marlowe, Công tước phu nhân xứ Brighton—Một người phụ nữ rất thời trang tin rằng giá càng cao thì chất lượng càng tốt. Cứ trông đẹp thì xài hết tiền chồng vào đó cũng chẳng sao cả, dù rằng trông chồng cô rất giản dị. Có một vài bí mật rất lớn và tai tiếng.
Lady Eve Cornock—Chị gái chưa kết hôn của Công tước phu nhân xứ Brighton. Có một bí mật tai tiếng và mối tình bí mật có thể gây ra tranh cãi trong tầng lớp thượng lưu.
Lady Ophelia Byron, Bá tước phu nhân xứ Exeter—Lý trí và kiêu ngạo. Bà chẳng ngần ngại lên án ai đó để đẩy họ xuống địa ngục nhưng sau đó lại quay lại kết bạn với họ vì lợi ích xã hội.
Lord George Byron, Bá tước xứ Exeter—Cực kỳ bảo thủ và đạo đức. Khinh thường rất nhiều người. Nghĩ rằng mình hơn hết thảy mọi người nhờ quan hệ với Hoàng đế.
Lady Gareth Jefferson, thẩm phán của Oakley—Con trai của Tử tước xứ Oakley. Bẽn lẽn và dịu dàng, Lady Gareth gây ra hỗn độn khá lớn khi kết hôn với một người Tamerican giàu có, nhưng chuyện tình của họ đẹp đến mức Lady Gareth từ từ viết lại và bí mật xuất bản dưới cái tên khác.
Lord John Jefferson, Tử tước xứ Oakley—Một người Tamerican giàu có kết hôn với Tử tước phu nhân xứ Oakley. Giàu có nhờ xuất nhập khẩu vải và đá quý.
Lord Thurman Folsom, Hầu tước của Nottingham—Nổi tiếng vì sự khờ khạo và hài hước và là một người hay đùa giỡn. Thurman còn có phong cách khủng khiếp nhưng thường là người tạo ra xu hướng thời trang ở Angland bằng cách mang về phong cách mới từ các nước khác.
Lady Lawrence Folsom, Hầu tước phu nhân xứ Nottingham—vẻ đẹp cổ điển và gầy, mặc dù là fotmy (xem định nghĩa bên dưới) của sáu đứa trẻ, Lady Lawrence chỉ nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra là người phụ nữ đúng mực và thanh tao. Sau khi kết hôn với Thurman, thì lại không như vậy. Lawrence cũng vui tính như chồng mình vậy.
Marie-Etienne Nitot—Một người phụ nữ có bản chất đàn ông đầy xinh đẹp người Tfrench. Nổi tiếng là cực kỳ cởi mở và quá ư rực rỡ, cô từng thiết kế đồ trang sức cho Nafoleon và hiện đang bị tẩy chay vì có cửa hàng ở Angland. Làm ra những món đồ trang sức đẹp nhất trong nước. Có tình yêu với trò bi-a, thích cười, và có một danh tiếng chẳng mấy tốt đẹp.
Lord Richard Thorbishare—Một người thích trưng diện và là một tín đồ mua sắm của thành phố. Anh được mời đến mọi bữa tiệc, những lại chẳng được ai tín nhiệm.
Lady Madeleine Sherwood, Tử tước xứ Addlebury—Người tình cũ của Heathcliff. Muốn tiếp tục mối tình của họ.
Lady Adelaide Pormonteau—Gia sư của Heathcliff. Một người phụ nữ lớn tuổi, tốt bụng, dịu dàng và có quan hệ bí ẩn với Lord
Mister Sydney Hayhurst—Trợ lý của Công tước xứ Pompinshire. Quản lý cổ phần, sách báo, và các vấn đề tài chính khác của ngài.
Mister = Mr: Quý ngài. Chỉ dùng cho người thường nhưng mang hàm ý tôn trọng, dùng để phân biệt với cách gọi tôn trọng của giới quý tộc.
Mister Bertram Lansing—Luật sư của Công tước xứ Pompinshire. Xử lý mọi vấn đề pháp lý có thể phát sinh liên quan đến bất động sản, cổ phiếu, Công tước xứ Pompinshire, và gia đình ngài. Xử lý di chúc, của hồi môn, hợp đồng hôn nhân, v.v.
Lord Vash-—Là thành viên cuối cùng khan hiếm nhất của tầng lớp thượng lưu ở phương Nam nhưng lại hoạt động phi pháp—với sự tán thành và khuyến khích của vợ mình—cùng bạn bè và gia đình.
Lady Vash—Một người phụ nữa liên tục tìm kiếm con đường phấn đấu vượt lên thực tại. Không cần biết là phải ngủ với ai, kết bạn với ai, hay thậm chí… giết người cũng được.
Lord Emory Shropshire, Nam tước xứ Leeds—Một người đàn ông hoàn toàn có thể bị lãng quên, nhưng không thể quên chiều cao đáng kể và vóc dáng gầy gò. Anh nổi tiếng vì việc ra vào một căn phòng mà chẳng ai chú ý cả. Tuy nhiên mỗi lần anh ta xuất hiện, dường như là đều đi kèm scandal. Đây có thể là một sự trùng hợp. Tuy nhiên, trên đời làm gì có chuyện trùng hợp chứ, phải không?
Lady Belinda Shropshire, Nam tước phu nhân xứ Leeds—cũng là người có thể bị lãng quên như chồng có xu hướng đáng giá là có thể biến mất bất cứ lúc này, và mặc dù vợ chồng cô không được đánh giá cao như những người giàu có hơn họ, họ có thể coi là khá giàu có, mà đó là lý do dẫn đến scandal.
Lady Charles Daniger, con trai của Bá tước xứ Pembroke—Một lady trẻ tuổi cực kỳ ngây thơ, anh luôn mơ được giải cứu khỏi người bố lạm dụng *** và có một câu chuyện tình như Romeo và Juliet vậy (mà không phải chết ấy).
Lady Arthur Blackwood, con trai của Hầu tước xứ Durham—Một lady trẻ tuổi rất cứng đầu, yêu bạn thân của anh trai, Lord Cholmondeley, trong vô vọng.
Lady Octavius York, con trai của Công tước xứ Cornwall—Yêu ca hát, cực kì e thẹn nhưng cũng xinh đẹp. Có một lịch sử (và thách ai dám nói đấy, scandal mới đúng?) thú vị với Leonidus, một trong số những người hầu của Heathcliff.
Miss Evanston—Người đi kèm (trong các buổi vũ hội. Kiểu như được thuê làm bạn nhảy, người yêu tối hôm đó). Được cho quyền lợi bốc hơi ngay khi có dấu hiệu dù là nhỏ nhất của scandal.
Lord Irven Colby, Bá tước xứ Leicester—Một anh chàng tròn trĩnh và vui tính. Anh nổi tiếng về việc khuấy động thực vui nhộn trong các mùa đông khi anh phiêu lưu đến khu Đông và chế biến món ăn, làm ra chăn và đồ chơi cho những người cư ngụ ở đó.
Lady Ulena Colby, Bá tước phu nhân xứ Leicester—Cựu diễn viên kết hôn với một thành viên của tầng lớp quý tộc nhỏ, Lady Ulena sinh ra ở East End, chung sống với những hành vi tai tiếng và không biết xấu hổ (cùng với chồng hoặc không) hoặc sống ở khu đông với trẻ bụi đời hoặc trẻ mồ côi ở đó.
Raph: East End là từ mang hàm ý miệt thị chuyên để gọi khu vực phía Đông thành phố Luân Đôn ở Anh vào thời kì Trung cổ, là nơi tập trung người nghèo và người nhập cư trong thời kì bùng nổ dân số ở London. Có tường thành bao quanh.[Nguồn: đây]
Lord Valentine Lincoln, Hầu tước xứ Gloucester—Nổi tiếng vì cực kỳ tài năng trong lĩnh vực ca hát, nhảy múa, diễn xuất, và hội họa, Lord Lincoln là một anh chàng vui tính nhưng cũng có chút nữ tính.
Lady Nathaniel Lincoln, Hầu tước phu nhân xứ Gloucester—Một ca sĩ, vũ công, diễn viên và họa sĩ tài ba giống chồng, Nathaniel cao lêu nghêu và cực kỳ ngoan ngoãn.
Mademoiselle Jean-Luc—Người thiết kế váy áo. Một người đẹp Tfrench cổ điển, Những thiết kế của Jean-Luc là để dành cho các công chúa nước Angland.
Raph: Mademoiselle là từ tiếng Pháp, nghĩa là “tiểu thư” hay “quý cô”. Chỉ phụ nữ trẻ và chưa chồng. Từ năm 2011, như một kết quả của phong trào nữ quyền, từ này đã không còn được sử dụng trong tất cả các văn bản chính thức vì nó gây ra sự phân biệt giới tính khi người phụ nữ buộc phải thông báo tình trạng kết hôn của bản thân [Nguồn: đây]
Miss Pleasant Hastings—Gia sư của Eshe Eddington. Người phụ nữ bản chất đàn ông có mối quan hệ bí ẩn với ông của Heath. Thông thạo nhiều ngôn ngữ.
Lady Isadora Gennaro Benedetto nee Davenport, Hầu tước phu nhân đã qua đời xứ Galeon—được ông mình là Đức vua Ferdinand I nuôi dưỡng, mặc dù bố cô, Đức vua Ferdinand VII, đã nói rằng mẹ cô đã sảy thai, Lady Isadora khốn khổ đã thiệt mạng trong khi Lord Galeon phục vụ cho Hải quân hoàng gia.
Còn tiếp…
Raph: Những từ tên riêng mà cứ thêm T (vd: Tscottish, Tearch, Tfrench, Tlondon…) đằng trc sẽ đc chú thích sau. Nhưng mà t nghĩ mấy từ đó cũng thông dụng. Biết một chút tiếng Anh là có thể suy ra đc hén:v
Heath cau mày và xoay sở nhìn theo những cặp đôi khác rời khỏi dải tiếp đón và bước về bàn ngồi. Anh và Lucien dường như đã đứng ở cửa dẫn vào Yorkshire Gardens hàng tiếng đồng hồ, chào đón các vị khách đến dự bữa tiệc cưới. Heath chưa từng thấy nhiều người tập trung cùng một chỗ đến vậy. Anh cũng chưa từng giận dữ như vậy trước đó. Anh miễn cưỡng cười với các thành viên khác của tầng lớp quý tộc bậc thấp và vỗ lên tay Lucien khi cậu bám chặt tay vào tay mình.
“Cái vụ này thật là gây bực mình mà,” Lucien thì thầm. Heath cau mày đồng tình.
“Ngài công tước, rất cám ơn ngài vì đã mời tôi đến dự tiệc,” Một giọng nói dịu dàng vang lên bên trái Heath. Anh quay sang nhìn người vừa nói, cố nhớ tên. Người phụ nữ trước mặt có mái tóc đỏ sậm đáng yêu chải thành búi, những lọn nhỏ rủ xuống bao lấy khuôn mặt. Những nếp nhăn quanh mắt giúp anh biết được bà đã rất hay cười, và dù cho bà trông không hề lớn tuổi, thế nhưng gương mặt lại rám nắng vì tiếp xúc với trời nắng một thời gian dài. Bà mặc chiếc đầm bằng vải muslin trắng thêu màu xanh đen, và cầm chiếc mũ bêrê tua rua cùng với cái dù trong tay, mỉm cười trìu mến với anh.
Heath mỉm cười với bà, dù vẫn không nhớ được tên bà, và rồi bà bật cười.
Âm nhạc nổi lên, len lỏi qua những hàng cây và cuốn Lucien theo những giai điệu tinh tế.
“Lady Adelaide Pormonteau,” Heath thở ra, cúi người nâng tay bà lên hôn lên đó.
“Tôi cứ thắc mắc là liệu trò sẽ mất bao lâu mới nhớ ra cô giáo cũ của mình đấy,” Bà lại cười.
Heath đứng đó lắc đầu. “Xin cô thứ lỗi. Đã lâu quá rồi,” Anh xin lỗi rồi quay sang Lucien. “Lady Adelaide, để tôi giới thiệu vợ tôi. Đây là Công tước phu nhân xứ Pompinshire.”
Heath mỉm cười nhìn hai người cúi chào nhau rồi trìu mến bắt tay nhau.
“Thưa bà, đây là niềm vinh dự lớn lao và đặc ân đối với tôi khi được gặp gỡ người đã góp phần nuôi nấng và dạy dỗ một người đàn ông tuyệt vời như công tước xứ Pompinshire chồng tôi,” Lucien nói, mỉm cười với Heath.
Heath hơi đỏ mặt vì lời khen của Lucien và lại càng đỏ mặt hơn nữa khi Adelaide bật cười.
“Khi đó trò ấy khá tinh quái hoạt bát đấy, thưa ngài công tước, nếu ngài cho phép,” đáy mắt bà ẩn ý cười. “Nhưng trò ấy luôn biết khi nào thì nên nghiêm túc. Về điểm này trò ấy rất có tiếng về ý thức. Tôi luôn biết rằng trò ấy rồi sẽ trở thành một vị công tước tốt. Và một ngày nào đó sẽ là người chồng người cha tuyệt vời.”
“Tôi hoàn toàn đồng ý, thưa bà,” Lucien dịu dàng mỉm cười.
Heath cúi chào khi Adelaide cúi chào anh rồi tạm biệt để đi ra hòa nhập với những vị khách khác.bg-ssp-{height:px}
“Anh có vẻ như khá được yêu thích đấy, ông xã,” Lucien nói khi họ chỉ còn lại hai người.
“Toàn trò hề cả,” Heath bật cười. “Họ khen anh chỉ vì họ không hiểu về anh, hay họ sợ anh, hoặc là vì tước vị công tước của anh. Những người hiểu anh sẽ nói với em rằng anh là một gã đểu cáng khi bị chọc và không hề do dự giết kẻ dám cướp đi thứ thuộc về mình.”
Rồi họ im lặng, rõ ràng họ đang nghĩ đến ngụ ý trong lời nói của Heath. Rồi tiếng va chạm của thủy tinh vang lên, họ lại quay về bàn.
“Hãy tránh đường cho đôi vợ chồng trẻ mới cưới về chỗ để cùng chung vui với cuộc hôn nhân của họ và dữ bự tiệc nào,” Yorkshire vui vẻ nói.
“Đây, ở đây!” Douglas nói, nâng cốc sâm-panh lên.
Heath đảo mắt. Bố anh cũng đã rót đầy cốc, và tiệc cưới mới chỉ bắt đầu. Anh có thể tưởng tượng kết quả của ngày hôm nay.
Anh dẫn Lucien đến chỗ ghế dành cho họ và nhận lấy cốc sâm-panh Yorkshire đưa. Anh giúp Lucien ngồi vào ghế và hơi mỉm cười với bố khi ông cười với anh.
“Con trai tôi là con út trong gia đình. Thằng bé cũng là đứa con cuối cùng của tôi kết hôn,” Yorkshire bắt đầu nói. Bà nhìn sang Lucien và cười rạng rỡ. “Thằng bé là đứa con mà tôi và vợ tôi, Rosemary dành nhiều thời gian nâng niu và đắn đo mãi liệu có thật sự muốn thằng bé kết hôn hay không. Mọi người thấy đấy, Lucien có tâm hồn ngọt ngào nhất mà tôi từng biết. Thằng bé thông minh và dịu dàng, và chúng ta đều biết rằng phải là một người phải được nuôi nấng rất đặc biệt mới được như vậy.”
Heath mỉm cười khi Yorkshire đặt bàn tay rắn chắc lên vai anh. “Ngài Công tước xứ Pompinshire, chính là người đàn ông này, đã khiến tôi còn trên cả hạnh phúc khi hai đứa trẻ đến với nhau và tuyên bố kết hôn. Vậy nên xin mời các vị nâng ly cùng tôi chúc mừng cho cuộc hôn nhân của chúng. Để chúng có được một cuộc hôn nhân viên mãn với những đứa trẻ, tràn ngập tiếng cười, yêu thương và sung túc, một cuộc hôn nhân đem lại lợi ích cho cả hai bên, và cuộc hôn nhân này đã đem đến niềm vinh dự cho vùng đất của chúng ta và cả hai gia đình.”
Heath cùng nâng cốc với mọi người và nhấp một ngụm, vẫn luôn để mắt đến Lucien, cậu tao nhã nhấp một ngụm rồi đặt ly lên bàn. Heath ra hiệu cho quản gia, đang dạo quanh để trông chừng bữa tiệc, và gật đầu để bà bày món lên. Mọi thứ diễn ra nhanh chóng và hiệu quả. Heath muốn thấy bữa tiệc này kết thúc càng sớm càng tốt. Dù anh hiểu rất rõ tầm quan trọng của bữa tiệc, đặc biệt là khi Charlotte đã bảo với anh là buổi sáng Lucien không được ăn nhiều lắm, anh thấy toàn bộ chuyện này thật là một cuộc tra khảo khó chịu và muốn muốn lập tức đưa cô dâu mới của anh về căn nhà mới.
Ngay sau khi đồ ăn dọn lên, một bữa ăn xa hoa gồm bột yến mạch và kem ngọt, cá trích và cá hồi hun khói, cá mòi rưới sốt mù tạc, cá hồi nướng rưới sốt bơ trắng, bánh nướng bê đông lạnh, bầu dục nướng, xúc xích ăn kèm khoai tây nghiền, lưỡi bò rưới sốt củ cải ngựa và bánh mì nướng. Ba loại bánh mì tươi được bày lên bàn, và bốn loại cuốn, cùng với các loại nước sốt (bơ mứt) bao gồm bơ, mật ong, mứt cam và mứt. Người phụ trách những người hầu đi loanh quanh bàn đề giới thiệu với các vị khách từ các món có tiếng ở Tfrench và Tspantish, cho đến món rượu táo tươi, trà và cafe.
Heath vui vẻ hơn khi bắt đầu ăn, đặc biệt là khi anh thấy khẩu vị của Lucien khá tốt. Lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm và thả lỏng thư giãm, quyết định tận hưởng bữa ăn trước khi kéo vợ mới cưới đi hưởng trăng mật, thì sự náo động ở cửa điền trang thu hút sự chú ý của anh.
Lord Cavendish đứng đó, nhìn thẳng vào Heath và ra hiệu cho quản gia. Chắc là thi thể Kipling đã được tìm thấy. Địa ngục đẫm máu.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
NHỮNG LỜI ĐỒN ĐẠI TAI TIẾNG
CỦA VƯƠNG QUỐC REMMINGTON:
DANH SÁCH CÁC NHÂN VẬT CHÍNH
TẦNG LỚP QUÝ TỘC
Lady Lucien Timothy Hawthorn—Con trai duy nhất của Annabelle và Rosemary Hawthorn. Một tu sĩ. Lén đi nghe giảng đạo và các bài thuyết giảng. Luôn được đối xử ngang bằng như đàn ông trong tầng lớp thượng lưu. Có giọng hát tuyệt vời.
Heathcliff Robert Eddington, III, Công tước xứ Pompinshire—Được biết đến với cái tên “Pompinshire.” Anh có thái độ cộc cằn và gần như là đáng sợ. Anh kế thừa tước vị của bố mình và cũng song song kế thừa tước vị của ông nội. Có nền tảng quân đội. Có tính cách lãng mạn trong nội tâm.
Lord Annabelle Hawthorn, Bá tước Yorkshire— maldy của Lucien. Phục vụ trong quân đội. Một người đàn ông bộc trực với tính cách tuyệt vời, bà cũng là một người cẩn trọng quá mức cần thiết khi sợ con mình xảy ra chuyện gì.
Lady Rosemary Hawthorn, Bá tước phu nhân xứ Yorkshire—Vợ của Annabelle Hawthorn, con gái của Rowena Nibley. Mang dòng máu Tây Ban Nha, là nguồn gốc của tranh cãi của một số người thuộc tầng lớp thượng lưu. Mẹ của Lucien.
Douglas Robert Eddington, Công tước Cumbria—bố của Heathcliff.
Jane Eddington, Công tước phu nhân xứ Cumbria—Vợ của Douglas Eddington. Mẹ của Heathcliff.
Lord Mary Hawthorn, Tử tước Merseyside—Người thừa kế địa vị Bá tước Yorkshire. Chị của Lucien. Con gái cả của Annabelle và Rosemary Hawthorn.
Lady George Hawthorn, Tử tước phu nhân xứ Merseyside—chồng của Mary Hawthorn.
Lord Frances Hawthorn—Chị gái của Lucien Hawthorn, con gái của Annabelle và Rosemary.
Lady Sophie Hawthorn—Vợ của Frances Hawthorn.
Lady Charlotte McCalfrey, Hầu tước phu nhân xứ Kent—chị gái của Lucien. Đứa con gái khác của Annabelle và Rosemary. Kết hôn với Rourke McCalfrey. Cực kỳ thân thiết và che chở cho Lucien.
Lord Rourke McCalfrey, Hầu tước xứ Kent—Một cựu quân nhân và là quý tộc Tscottish, anh kết hôn với Charlotte và cực kỳ che chở cho Lucien.
Lady Eshe Eddington—Nô lệ Châu Phi từ khi 10 tuổi được giải phóng từ gia đình quý tộc và đi đến East End. Cô được Bá tước và Bá tước phu nhân xứ Pompinshire nhận nuôi, vụ việc này cực kỳ gây tranh cãi và gây ra khá nhiều bê bối.
Lord Amelia Hawthorn—Chị của Lucien Hawthorn, con gái của Annabelle và Rosemary.
Lady Gabriella Hawthorn—Vợ của Amelia Hawthorn.
Madison Kipling, người thừa kế tước vị Tử tước xứ Cavendish—người Lucien thầm mến khi xưa. Có mối liên hệ bất thường và kỳ bí với Chiến tranh năm 1812, vụ bắt cóc Orley, Frederick Remmington, cùng nhiều người khác.
Lord Blaine Myerscough, Tử tước xứ Yarborough—mọi người coi anh là một “thằng ngốc” của bạn chung phòng ở Eton, Lord Yarborough thích chọc cho mọi người cười. anh cũng thích chơi bi-a. Mặc dù tiếng tăm của anh khiến mọi người nghĩ rằng anh chẳng bao giờ nghiêm túc, vậy thì họ đã sai toàn tập rồi. Anh làm tình nguyện và tài trợ cho các cô nhi viện ở East End và trong phạm vi Tlondon.
Orley Garrick, Bá tước xứ Whitcomb—Được vinh danh là Bá tước xứ Whitcomb, Orley là một vị anh hùng ở Angland sau khi bị bắt cóc và tra tấn nhiều ngày mà vẫn không tiết lộ bất kỳ một bí mật hay thông tin quân đội nào. Anh là người kín đáo và mạnh mẽ với những bước đi khập khiễng do chấn thương. Anh vẫn gặp phải những cơn ác mộng nhưng vẫn đạp xe, vẽ tranh, đọ kiếm, và làm việc để né tránh chúng.
Lord Quincy Davenport, Hầu tước xứ Galeon—mặc dù là một người đàn ông to cao, anh vẫn rất ngọt ngào và cực kỳ lãng mạn. Anh là một nhà thông thái. Vợ anh, đã qua đời cùng đứa con chưa chào đời… hay khác nhỉ?
Lady Rowena Nibley, Nam tước phu nhân xứ Nibley—bà của Lucien. Một người phụ nữ thanh nhã mang dòng máu Tây Ban Nha. Bà luôn tự hào, mạnh mẽ, và thông minh với những mục tiêu và lý tưởng cao cả. Bà nghĩ Annabelle khá xứng với con gái bà Rosemary và liên tục dò hỏi động cơ của chồng cô. Đó là ngọn nguồn của sự tranh cãi.
Lord Martin Nibley, Nam tước xứ Nibley—Ông của Lucien và là bố của Rosemary. Một người đàn ông cứng đầu có quan điểm rất cổ hủ về đàn ông và phụ nữ. Ông cảm thấy chuyện riêng tư thì cứ phải giữ cho riêng tư, đàn bà và trẻ em cần được để mắt chứ không phải cần được lắng nghe.
Arlington Remmington—Bạn thân của Mary Hawthorn và là người giám hộ không chính thức của Lucien Hawthorn, Arlington hiện đang là chủ sở hữu duy nhất của Câu lạc bộ Quý ông Remmington. Vì bố anh lừa gạt và cờ bạc, Arlington chịu trách nhiệm nuôi dạy các em.
Frederick Remmington—Em trai của Arlington và là bạn của Lord
Mister Leatha Nibley—Anh họ của Lucien. Có vấn đề cờ bạc và coi thường phụ nữ.
Mister Martha Hawthorn—Anh họ của Lucien. Cực kỳ kiêu căng và khinh người.
Mister David Hawthorn—Anh họ của Lucien, đã kết hôn nhưng vẫn dòm ngó Lucien.
Mister Theodora Hawthorn—Anh họ của Lucien. Cực kỳ hỡm hĩnh. Coi thường Charlotte.
Ambrose Harrington, Công tước xứ Norfolk—Thành viên quý tộc giàu có và được trọng vọng, có địa vị cao nhất trong tôn giáo. Còn vì vẻ oai vệ của cậu. Cực kỳ điển trai và thông minh. Giàu có, có nền tảng quân đội và có một cuộc tình, dù là cực kì đình đám và đầy tranh cãi nhưng vẫn tuyệt đẹp với người chồng Redden… một cựu nô lệ và từng là gánh nặng của anh.
Redden Harrington, Công tước phu nhân xứ Norfolk—Được biết đến là người phụ nữ có bản chất đàn ông đẹp nhất Tafrican trên toàn Angland, Redden là một nô lệ được giải phóng trên đường tới Đại lục khi bị Ambrose mua lại, được dạy dỗ, nâng đỡ và sau đó kết hôn với chính người đàn ông đó. Trong khi Lady Brighton phải cố gắng để tạo ra thị hiếu thời trang ở Angland, Redden lại không tốn chút sức nào. Anh che giấu vài bí mật trong tầng lớp thượng lưu.
Lady Fayette Harrington—Con trai của Công tước và Công tước phu nhân xứ Norfolk. Xinh đẹp, nhưng tính tình khó chịu. Thường gặp rắc rối và trốn vào những nơi không có ai biết.
Noel Marlowe, Công tước xứ Brighton—Một người đàn ông giản dị mang một bí mật lớn và một mối quan hệ khăng khít đầy tai tiếng với chị vợ, Lady Eve.
Easter Marlowe, Công tước phu nhân xứ Brighton—Một người phụ nữ rất thời trang tin rằng giá càng cao thì chất lượng càng tốt. Cứ trông đẹp thì xài hết tiền chồng vào đó cũng chẳng sao cả, dù rằng trông chồng cô rất giản dị. Có một vài bí mật rất lớn và tai tiếng.
Lady Eve Cornock—Chị gái chưa kết hôn của Công tước phu nhân xứ Brighton. Có một bí mật tai tiếng và mối tình bí mật có thể gây ra tranh cãi trong tầng lớp thượng lưu.
Lady Ophelia Byron, Bá tước phu nhân xứ Exeter—Lý trí và kiêu ngạo. Bà chẳng ngần ngại lên án ai đó để đẩy họ xuống địa ngục nhưng sau đó lại quay lại kết bạn với họ vì lợi ích xã hội.
Lord George Byron, Bá tước xứ Exeter—Cực kỳ bảo thủ và đạo đức. Khinh thường rất nhiều người. Nghĩ rằng mình hơn hết thảy mọi người nhờ quan hệ với Hoàng đế.
Lady Gareth Jefferson, thẩm phán của Oakley—Con trai của Tử tước xứ Oakley. Bẽn lẽn và dịu dàng, Lady Gareth gây ra hỗn độn khá lớn khi kết hôn với một người Tamerican giàu có, nhưng chuyện tình của họ đẹp đến mức Lady Gareth từ từ viết lại và bí mật xuất bản dưới cái tên khác.
Lord John Jefferson, Tử tước xứ Oakley—Một người Tamerican giàu có kết hôn với Tử tước phu nhân xứ Oakley. Giàu có nhờ xuất nhập khẩu vải và đá quý.
Lord Thurman Folsom, Hầu tước của Nottingham—Nổi tiếng vì sự khờ khạo và hài hước và là một người hay đùa giỡn. Thurman còn có phong cách khủng khiếp nhưng thường là người tạo ra xu hướng thời trang ở Angland bằng cách mang về phong cách mới từ các nước khác.
Lady Lawrence Folsom, Hầu tước phu nhân xứ Nottingham—vẻ đẹp cổ điển và gầy, mặc dù là fotmy (xem định nghĩa bên dưới) của sáu đứa trẻ, Lady Lawrence chỉ nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra là người phụ nữ đúng mực và thanh tao. Sau khi kết hôn với Thurman, thì lại không như vậy. Lawrence cũng vui tính như chồng mình vậy.
Marie-Etienne Nitot—Một người phụ nữ có bản chất đàn ông đầy xinh đẹp người Tfrench. Nổi tiếng là cực kỳ cởi mở và quá ư rực rỡ, cô từng thiết kế đồ trang sức cho Nafoleon và hiện đang bị tẩy chay vì có cửa hàng ở Angland. Làm ra những món đồ trang sức đẹp nhất trong nước. Có tình yêu với trò bi-a, thích cười, và có một danh tiếng chẳng mấy tốt đẹp.
Lord Richard Thorbishare—Một người thích trưng diện và là một tín đồ mua sắm của thành phố. Anh được mời đến mọi bữa tiệc, những lại chẳng được ai tín nhiệm.
Lady Madeleine Sherwood, Tử tước xứ Addlebury—Người tình cũ của Heathcliff. Muốn tiếp tục mối tình của họ.
Lady Adelaide Pormonteau—Gia sư của Heathcliff. Một người phụ nữ lớn tuổi, tốt bụng, dịu dàng và có quan hệ bí ẩn với Lord
Mister Sydney Hayhurst—Trợ lý của Công tước xứ Pompinshire. Quản lý cổ phần, sách báo, và các vấn đề tài chính khác của ngài.
Mister = Mr: Quý ngài. Chỉ dùng cho người thường nhưng mang hàm ý tôn trọng, dùng để phân biệt với cách gọi tôn trọng của giới quý tộc.
Mister Bertram Lansing—Luật sư của Công tước xứ Pompinshire. Xử lý mọi vấn đề pháp lý có thể phát sinh liên quan đến bất động sản, cổ phiếu, Công tước xứ Pompinshire, và gia đình ngài. Xử lý di chúc, của hồi môn, hợp đồng hôn nhân, v.v.
Lord Vash-—Là thành viên cuối cùng khan hiếm nhất của tầng lớp thượng lưu ở phương Nam nhưng lại hoạt động phi pháp—với sự tán thành và khuyến khích của vợ mình—cùng bạn bè và gia đình.
Lady Vash—Một người phụ nữa liên tục tìm kiếm con đường phấn đấu vượt lên thực tại. Không cần biết là phải ngủ với ai, kết bạn với ai, hay thậm chí… giết người cũng được.
Lord Emory Shropshire, Nam tước xứ Leeds—Một người đàn ông hoàn toàn có thể bị lãng quên, nhưng không thể quên chiều cao đáng kể và vóc dáng gầy gò. Anh nổi tiếng vì việc ra vào một căn phòng mà chẳng ai chú ý cả. Tuy nhiên mỗi lần anh ta xuất hiện, dường như là đều đi kèm scandal. Đây có thể là một sự trùng hợp. Tuy nhiên, trên đời làm gì có chuyện trùng hợp chứ, phải không?
Lady Belinda Shropshire, Nam tước phu nhân xứ Leeds—cũng là người có thể bị lãng quên như chồng có xu hướng đáng giá là có thể biến mất bất cứ lúc này, và mặc dù vợ chồng cô không được đánh giá cao như những người giàu có hơn họ, họ có thể coi là khá giàu có, mà đó là lý do dẫn đến scandal.
Lady Charles Daniger, con trai của Bá tước xứ Pembroke—Một lady trẻ tuổi cực kỳ ngây thơ, anh luôn mơ được giải cứu khỏi người bố lạm dụng *** và có một câu chuyện tình như Romeo và Juliet vậy (mà không phải chết ấy).
Lady Arthur Blackwood, con trai của Hầu tước xứ Durham—Một lady trẻ tuổi rất cứng đầu, yêu bạn thân của anh trai, Lord Cholmondeley, trong vô vọng.
Lady Octavius York, con trai của Công tước xứ Cornwall—Yêu ca hát, cực kì e thẹn nhưng cũng xinh đẹp. Có một lịch sử (và thách ai dám nói đấy, scandal mới đúng?) thú vị với Leonidus, một trong số những người hầu của Heathcliff.
Miss Evanston—Người đi kèm (trong các buổi vũ hội. Kiểu như được thuê làm bạn nhảy, người yêu tối hôm đó). Được cho quyền lợi bốc hơi ngay khi có dấu hiệu dù là nhỏ nhất của scandal.
Lord Irven Colby, Bá tước xứ Leicester—Một anh chàng tròn trĩnh và vui tính. Anh nổi tiếng về việc khuấy động thực vui nhộn trong các mùa đông khi anh phiêu lưu đến khu Đông và chế biến món ăn, làm ra chăn và đồ chơi cho những người cư ngụ ở đó.
Lady Ulena Colby, Bá tước phu nhân xứ Leicester—Cựu diễn viên kết hôn với một thành viên của tầng lớp quý tộc nhỏ, Lady Ulena sinh ra ở East End, chung sống với những hành vi tai tiếng và không biết xấu hổ (cùng với chồng hoặc không) hoặc sống ở khu đông với trẻ bụi đời hoặc trẻ mồ côi ở đó.
Raph: East End là từ mang hàm ý miệt thị chuyên để gọi khu vực phía Đông thành phố Luân Đôn ở Anh vào thời kì Trung cổ, là nơi tập trung người nghèo và người nhập cư trong thời kì bùng nổ dân số ở London. Có tường thành bao quanh.[Nguồn: đây]
Lord Valentine Lincoln, Hầu tước xứ Gloucester—Nổi tiếng vì cực kỳ tài năng trong lĩnh vực ca hát, nhảy múa, diễn xuất, và hội họa, Lord Lincoln là một anh chàng vui tính nhưng cũng có chút nữ tính.
Lady Nathaniel Lincoln, Hầu tước phu nhân xứ Gloucester—Một ca sĩ, vũ công, diễn viên và họa sĩ tài ba giống chồng, Nathaniel cao lêu nghêu và cực kỳ ngoan ngoãn.
Mademoiselle Jean-Luc—Người thiết kế váy áo. Một người đẹp Tfrench cổ điển, Những thiết kế của Jean-Luc là để dành cho các công chúa nước Angland.
Raph: Mademoiselle là từ tiếng Pháp, nghĩa là “tiểu thư” hay “quý cô”. Chỉ phụ nữ trẻ và chưa chồng. Từ năm 2011, như một kết quả của phong trào nữ quyền, từ này đã không còn được sử dụng trong tất cả các văn bản chính thức vì nó gây ra sự phân biệt giới tính khi người phụ nữ buộc phải thông báo tình trạng kết hôn của bản thân [Nguồn: đây]
Miss Pleasant Hastings—Gia sư của Eshe Eddington. Người phụ nữ bản chất đàn ông có mối quan hệ bí ẩn với ông của Heath. Thông thạo nhiều ngôn ngữ.
Lady Isadora Gennaro Benedetto nee Davenport, Hầu tước phu nhân đã qua đời xứ Galeon—được ông mình là Đức vua Ferdinand I nuôi dưỡng, mặc dù bố cô, Đức vua Ferdinand VII, đã nói rằng mẹ cô đã sảy thai, Lady Isadora khốn khổ đã thiệt mạng trong khi Lord Galeon phục vụ cho Hải quân hoàng gia.
Còn tiếp…
Raph: Những từ tên riêng mà cứ thêm T (vd: Tscottish, Tearch, Tfrench, Tlondon…) đằng trc sẽ đc chú thích sau. Nhưng mà t nghĩ mấy từ đó cũng thông dụng. Biết một chút tiếng Anh là có thể suy ra đc hén:v