Anh không thích Phùng Y Y, không thích Cố Khuynh Thành có quan hệ cùng Phùng Y Y.
Nhưng mà, anh cũng không vì người mình yêu thích đi hại cô gái khác.
Cho nên đêm nay anh chỉ có thể lựa chọn Phùng Y Y tới nhảy mở màn.
Bởi vì Phùng Y Y cùng mẹ anh cùng một chỗ, mẹ anh biết người cùng anh tại đài ngắm cảnh không phải Phùng Y Y.
---
Người ở trong yến hội đi tới đi lui, khó tránh khỏi sẽ đụng phải người mình không muốn gặp.
Cố Khuynh Thành đối mặt cùng Phùng Y Y, vẻ mặt Phùng Y Y tràn đầy đắc chí liếc cô một cái, dùng một bộ khoe ra giống như công chúa cao ngạo, từ trước mặt Cố Khuynh Thành bước tiếp bước chân rời đi.
Phùng Y Y đi toilet, cô ta đi toilet xong, thời điểm ra ngoài đứng trước gương bồn rửa mặt, lấy ra đồ trang điểm bản thân mang theo bên người, trang điểm lại.
Thời điểm Phùng Y Y trang điểm lại một nửa, Trình Tả Ý cũng từ trong phòng rửa tay đi ra đứng ở phía trước bồn rửa mặt.
Từ trước đến nay Phùng Y Y không để Trình Tả Ý vào mắt, cho nên cô ta cũng chỉ dùng đuôi mắt lườm Trình Tả Ý một cái, sau đó tiếp tục soi gương tỉ mỉ trang điểm lại.
Trình Tả Ý đứng ở bên cạnh, yên lặng bắt đầu rửa tay, cô ta nhìn ra được Phùng Y Y khinh thường mình, những năm gần đây cô ta đã thanh thói quen, cho nên cô ta cố gắng tránh đi Phùng Y Y, nhưng mà thời điểm cô ta rửa tay cô ta thoáng nhìn túi xách Phùng Y Y đặt ở trên bồn rửa mặt, sau đó phá lệ mở miệng khen một câu đối với Phùng Y Y: “Túi xách cô rất xinh đẹp.”
Phùng Y Y biết quan hệ Trình Tả Ý cùng Cố Khuynh Thành rất tốt, cho nên nghe được lời của cô ta biểu tình của cô hơi hơi khinh thường, hừ một tiếng không nói gì, chỉ chậm rãi thu dọn đồ trang điểm của mình.
Phùng Y Y cười lạnh một tiếng: “Năm đó ngay cả học phí đều đóng không nổi, cô còn biết Chanel?”
Sau đó liền mở ra vòi nước, tự nhiên rửa tay.
Trình Tả Ý làm sao nghe không hiểu đây là Phùng Y Y trào phúng mình xuất thân bần hàn, tươi cười trên mặt cô ta chưa thay đổi, nhẹ nhàng mà chớp chớp mắt, sau đó tiếp tục nói: “ Tôi nhìn thấy Khuynh Thành cũng cầm một túi xách Chanel.”
Từ trong miệng Trình Tả Ý nghe được tên Cố Khuynh Thành, sắc mặt Phùng Y Y trở nên càng thêm khó coi, đột nhiên cô ta tắt vòi nước, sau đó rút khăn tay bên cạnh, dùng lực xoa xoa tay mình.
So sánh với Phùng Y Y căm tức, Trình Tả Ý lại có vẻ cực kỳ điềm tĩnh, cô ta ôn nhu rút một tờ khăn giấy xoa xoa tay mình, làm bộ như không để ý nói với Phùng Y Y: “ Thời điểm tôi thấy Khuynh Thành, tâm tình cô ấy giống như thật không tốt, từ trong đại sảnh tiệc rượu đi ra ngoài, trực tiếp liền đi đài ngắm cảnh.”
” Đài ngắm cảnh?” Phùng Y Y vốn đã gần đi ra khỏi toilet đột nhiên ngừng lại bước chân, quay đầu nhìn chằm chằm Trình Tả Ý hỏi: “Đài ngắm cảnh Hồng Viên?”
Nhưng mà, anh cũng không vì người mình yêu thích đi hại cô gái khác.
Cho nên đêm nay anh chỉ có thể lựa chọn Phùng Y Y tới nhảy mở màn.
Bởi vì Phùng Y Y cùng mẹ anh cùng một chỗ, mẹ anh biết người cùng anh tại đài ngắm cảnh không phải Phùng Y Y.
---
Người ở trong yến hội đi tới đi lui, khó tránh khỏi sẽ đụng phải người mình không muốn gặp.
Cố Khuynh Thành đối mặt cùng Phùng Y Y, vẻ mặt Phùng Y Y tràn đầy đắc chí liếc cô một cái, dùng một bộ khoe ra giống như công chúa cao ngạo, từ trước mặt Cố Khuynh Thành bước tiếp bước chân rời đi.
Phùng Y Y đi toilet, cô ta đi toilet xong, thời điểm ra ngoài đứng trước gương bồn rửa mặt, lấy ra đồ trang điểm bản thân mang theo bên người, trang điểm lại.
Thời điểm Phùng Y Y trang điểm lại một nửa, Trình Tả Ý cũng từ trong phòng rửa tay đi ra đứng ở phía trước bồn rửa mặt.
Từ trước đến nay Phùng Y Y không để Trình Tả Ý vào mắt, cho nên cô ta cũng chỉ dùng đuôi mắt lườm Trình Tả Ý một cái, sau đó tiếp tục soi gương tỉ mỉ trang điểm lại.
Trình Tả Ý đứng ở bên cạnh, yên lặng bắt đầu rửa tay, cô ta nhìn ra được Phùng Y Y khinh thường mình, những năm gần đây cô ta đã thanh thói quen, cho nên cô ta cố gắng tránh đi Phùng Y Y, nhưng mà thời điểm cô ta rửa tay cô ta thoáng nhìn túi xách Phùng Y Y đặt ở trên bồn rửa mặt, sau đó phá lệ mở miệng khen một câu đối với Phùng Y Y: “Túi xách cô rất xinh đẹp.”
Phùng Y Y biết quan hệ Trình Tả Ý cùng Cố Khuynh Thành rất tốt, cho nên nghe được lời của cô ta biểu tình của cô hơi hơi khinh thường, hừ một tiếng không nói gì, chỉ chậm rãi thu dọn đồ trang điểm của mình.
Phùng Y Y cười lạnh một tiếng: “Năm đó ngay cả học phí đều đóng không nổi, cô còn biết Chanel?”
Sau đó liền mở ra vòi nước, tự nhiên rửa tay.
Trình Tả Ý làm sao nghe không hiểu đây là Phùng Y Y trào phúng mình xuất thân bần hàn, tươi cười trên mặt cô ta chưa thay đổi, nhẹ nhàng mà chớp chớp mắt, sau đó tiếp tục nói: “ Tôi nhìn thấy Khuynh Thành cũng cầm một túi xách Chanel.”
Từ trong miệng Trình Tả Ý nghe được tên Cố Khuynh Thành, sắc mặt Phùng Y Y trở nên càng thêm khó coi, đột nhiên cô ta tắt vòi nước, sau đó rút khăn tay bên cạnh, dùng lực xoa xoa tay mình.
So sánh với Phùng Y Y căm tức, Trình Tả Ý lại có vẻ cực kỳ điềm tĩnh, cô ta ôn nhu rút một tờ khăn giấy xoa xoa tay mình, làm bộ như không để ý nói với Phùng Y Y: “ Thời điểm tôi thấy Khuynh Thành, tâm tình cô ấy giống như thật không tốt, từ trong đại sảnh tiệc rượu đi ra ngoài, trực tiếp liền đi đài ngắm cảnh.”
” Đài ngắm cảnh?” Phùng Y Y vốn đã gần đi ra khỏi toilet đột nhiên ngừng lại bước chân, quay đầu nhìn chằm chằm Trình Tả Ý hỏi: “Đài ngắm cảnh Hồng Viên?”