Hai người đã theo dõi cô ta một đoạn thời gian rất dài, rõ ràng đã không kiên nhẫn đứng lên...!
Cố Khuynh Thành uống một hớp đồ uống nóng, thấy Trình Tả Ý đang ngó ra nhìn ngoài cửa, liền lên tiếng hỏi một câu: “Tả Ý, cô đang nhìn cái gì vậy?”
Nói xong, Cố Khuynh Thành liền nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không có phát hiện có gì đặc biệt.
Trình Tả Ý thu hồi tầm mắt của mình, cúi đầu, ăn một miếng bánh ga-tô, mới lắc đầu với Cố Khuynh Thành nói: “Không có nhìn cái gì.”
Ngừng lại, Trình Tả Ý nhảy ra một đề tài: “ Đúng rồi, Khuynh Thành, buổi chiều hôm qua, tại sao buổi chiều hôm qua tôi không thấy cô ở trong công ty?”
”Hôm qua sao?” Cố Khuynh Thành nghĩ, cũng không có cảm thấy có gì không ổn liền nói thẳng: “Buổi trưa hôm qua, Đường Thời để cho tôi và anh ấy đi tham gia một bữa tiệc, buổi chiều anh ấy và mấy người bạn đánh bài.”
Lại là Đường Thời... ánh mắt Trình Tả Ý ảm đạm một ít, im lặng cúi đầu không lên tiếng, uống một hớp cà phê, ngữ điệu có chút ậm ờ “Ồ” một tiếng.
Cố Khuynh Thành chỉ coi là Trình Tả Ý đang uống cà phê, không có tiện nói, cũng không có suy nghĩ nhiều nói tiếp: “ Chờ sau khi đánh bài xong, đã là hơn bốn giờ chiều, vừa may nhận được điện thoại Trương tổng, nên không trở về công ty, trực tiếp đi tham gia bữa tiệc kế tiếp.”
Nói xong những thứ này, Cố Khuynh Thành chu môi, cầm cái nĩa, xắn một miếng bánh ga-tô, để vào trong miệng, có chút ảo não nói: “Vừa lúc đi tới hai bữa tiệc, thực sự là mệt chết.”
Với Cố Khuynh Thành chuyện đó rầu rĩ, thì đối với Trình Tả Ý mà nói, cô ta cầu còn không được.
Cô nói như vậy, rơi vào trong mắt Trình Tả Ý, càng giống như là khoe khoang.
Đây chính là sự khác nhau giữa cô ta và Cố Khuynh Thành.
Cho tới bây giờ cô ta cũng biết, Cố Khuynh Thành so với Phùng Y Y còn nguy hiểm hơn rất nhiều, một ngày mâu thuẫn giữa cô và Đường Thời giải trừ, như vậy cô ở trước mặt Đường Thời, chính là không có người nào có thể rung chuyển.
Trình Tả Ý lặng lẽ nuốt một ngụm cà phê, đè xuống hâm mộ và đố kị trong lòng, rõ ràng là đề tài này do cô ta chọn, thế nhưng ngược lại làm cho tâm tình của mình đè nén.
Trình Tả Ý cười yếu ớt một cái, nửa đùa nửa thật nói: “Bao nhiêu người ước gì được cùng Đường Tổng tham gia bữa tiệc, cô lại ở chỗ này tỏ vẻ ghét bỏ, nếu bị người ta thấy, cũng không biết phải gặp bao nhiêu người đố kị?”
Trình Tả Ý nói xong, không đợi Cố Khuynh Thành trả lời, trực tiếp nói sang chuyện khác: “Vừa mới nhớ tới, tôi lấy cái áo khoác, là số s, sôd đo của họ có lạnh nhỏ hơn chút ít, chờ chút nữa vào phòng vệ sinh, cô mặc xem một cái, nếu như không thích, vừa may chúng ta có thể xuống lầu đổi lại.”
Cố Khuynh Thành không nghi ngờ gì gật đầu, sảng khoái nói một câu: “ Được.”
Trình Tả Ý cong khóe môi cười, không nói gì, ánh mắt lại hướng quya ra nhìn hai người ngoài cửa, sau đó hạ mi mắt, biểu tình trở nên có chút trào phúng.
-----
Cố Khuynh Thành và Trình Tả Ý ngồi cũng không lâu, thế nhưng hai người cũng không có ăn bao nhiêu, Cố Khuynh Thành đưa thẻ cho người bán hàng tính tiền, rồi cùng Trình Tả Ý cùng nhau rời quán cà phê, đi vào trong toilet cùng tầng.
Trước khi vào toilet, Trình Tả Ý lưu ý hai người đàn ông vẫn luôn theo dõi mình một cái, một người luôn nhìn chằm chằm phương hướng cô ta và Cố Khuynh Thành đi tới, một người đang tính tiền.
Trình Tả Ý và Cố Khuynh Thành bước vào toilet, bộ dạng mong đợi, ý bảo Cố Khuynh Thành mặc thử đồ mình chọn.
Cố Khuynh Thành uống một hớp đồ uống nóng, thấy Trình Tả Ý đang ngó ra nhìn ngoài cửa, liền lên tiếng hỏi một câu: “Tả Ý, cô đang nhìn cái gì vậy?”
Nói xong, Cố Khuynh Thành liền nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không có phát hiện có gì đặc biệt.
Trình Tả Ý thu hồi tầm mắt của mình, cúi đầu, ăn một miếng bánh ga-tô, mới lắc đầu với Cố Khuynh Thành nói: “Không có nhìn cái gì.”
Ngừng lại, Trình Tả Ý nhảy ra một đề tài: “ Đúng rồi, Khuynh Thành, buổi chiều hôm qua, tại sao buổi chiều hôm qua tôi không thấy cô ở trong công ty?”
”Hôm qua sao?” Cố Khuynh Thành nghĩ, cũng không có cảm thấy có gì không ổn liền nói thẳng: “Buổi trưa hôm qua, Đường Thời để cho tôi và anh ấy đi tham gia một bữa tiệc, buổi chiều anh ấy và mấy người bạn đánh bài.”
Lại là Đường Thời... ánh mắt Trình Tả Ý ảm đạm một ít, im lặng cúi đầu không lên tiếng, uống một hớp cà phê, ngữ điệu có chút ậm ờ “Ồ” một tiếng.
Cố Khuynh Thành chỉ coi là Trình Tả Ý đang uống cà phê, không có tiện nói, cũng không có suy nghĩ nhiều nói tiếp: “ Chờ sau khi đánh bài xong, đã là hơn bốn giờ chiều, vừa may nhận được điện thoại Trương tổng, nên không trở về công ty, trực tiếp đi tham gia bữa tiệc kế tiếp.”
Nói xong những thứ này, Cố Khuynh Thành chu môi, cầm cái nĩa, xắn một miếng bánh ga-tô, để vào trong miệng, có chút ảo não nói: “Vừa lúc đi tới hai bữa tiệc, thực sự là mệt chết.”
Với Cố Khuynh Thành chuyện đó rầu rĩ, thì đối với Trình Tả Ý mà nói, cô ta cầu còn không được.
Cô nói như vậy, rơi vào trong mắt Trình Tả Ý, càng giống như là khoe khoang.
Đây chính là sự khác nhau giữa cô ta và Cố Khuynh Thành.
Cho tới bây giờ cô ta cũng biết, Cố Khuynh Thành so với Phùng Y Y còn nguy hiểm hơn rất nhiều, một ngày mâu thuẫn giữa cô và Đường Thời giải trừ, như vậy cô ở trước mặt Đường Thời, chính là không có người nào có thể rung chuyển.
Trình Tả Ý lặng lẽ nuốt một ngụm cà phê, đè xuống hâm mộ và đố kị trong lòng, rõ ràng là đề tài này do cô ta chọn, thế nhưng ngược lại làm cho tâm tình của mình đè nén.
Trình Tả Ý cười yếu ớt một cái, nửa đùa nửa thật nói: “Bao nhiêu người ước gì được cùng Đường Tổng tham gia bữa tiệc, cô lại ở chỗ này tỏ vẻ ghét bỏ, nếu bị người ta thấy, cũng không biết phải gặp bao nhiêu người đố kị?”
Trình Tả Ý nói xong, không đợi Cố Khuynh Thành trả lời, trực tiếp nói sang chuyện khác: “Vừa mới nhớ tới, tôi lấy cái áo khoác, là số s, sôd đo của họ có lạnh nhỏ hơn chút ít, chờ chút nữa vào phòng vệ sinh, cô mặc xem một cái, nếu như không thích, vừa may chúng ta có thể xuống lầu đổi lại.”
Cố Khuynh Thành không nghi ngờ gì gật đầu, sảng khoái nói một câu: “ Được.”
Trình Tả Ý cong khóe môi cười, không nói gì, ánh mắt lại hướng quya ra nhìn hai người ngoài cửa, sau đó hạ mi mắt, biểu tình trở nên có chút trào phúng.
-----
Cố Khuynh Thành và Trình Tả Ý ngồi cũng không lâu, thế nhưng hai người cũng không có ăn bao nhiêu, Cố Khuynh Thành đưa thẻ cho người bán hàng tính tiền, rồi cùng Trình Tả Ý cùng nhau rời quán cà phê, đi vào trong toilet cùng tầng.
Trước khi vào toilet, Trình Tả Ý lưu ý hai người đàn ông vẫn luôn theo dõi mình một cái, một người luôn nhìn chằm chằm phương hướng cô ta và Cố Khuynh Thành đi tới, một người đang tính tiền.
Trình Tả Ý và Cố Khuynh Thành bước vào toilet, bộ dạng mong đợi, ý bảo Cố Khuynh Thành mặc thử đồ mình chọn.