Đối với bạn học nam mà nói, tụ tập đến cửa trường học, hứng thú lớn nhất, đó là nghiên cứu nữ tân sinh nào người đẹp, mà nữ đồng học, ngoại trừ nghiên cứu nam tân sinh nào đẹp trai, nhân tiện cũng sẽ nhìn mỹ nữ một cái.
Thời điểm Cố Khuynh Thành xuất hiện ở cửa trường học, thật đúng là gây ra một trận oanh động nhỏ, nam sinh ngày thường thoạt nhìn tương đối rụt rè lạnh lẽo cô quạnh, đều sẽ chủ động chạy đến trước mặt cô, hỏi cô có cần hỗ trợ hay không, hoặc là trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi có cần mang cô đi chỗ tân sinh báo danh hay không.
MÀĐường Thời, cũng chưa từng xuất hiện ở cửa trường học, lại ở trên sân thượng trường học nhìn chằm chằm một màn này.
Hoa hoa cỏ cỏ vây quanh Cố Khuynh Thành khiến anh sinh lòng phiền chán, vì vậy liền gọi điện thoại cho Tô Niên Hoa, khiến anh ra cửa trường học đón Cố Khuynh Thành.
Thời điểm Tô Niên Hoa đến, người bên cạnh Cố Khuynh Thành vây chật như nêm cối, có nam sinh cũng có nữ sinh mộ danh mà đến,anh bỏ ra rất nhiều sức lực mới chen vào, sau đó làm trò trướcmặt của nhiều người như vậy, hô một tiếng “Khuynh Thành”, sau đó liền mang theo túi của Cố Khuynh Thành, dắt cánh tay Cố Khuynh Thành, hướng về phía chỗ tân sinh báo danh đi tới, dẫn tới vô số thiếu mam tan nát cõi lòng.
Mặc dù là chỗ tân sinh báo danh thoáng hiện, tên Cố Khuynh Thành lại như là cánh dài, trong một đêm, liền bay khắp cao trung, nổi danh bừng bừng, thậm chí giáo viên trong trường học cũng biết, dẫn tới thứ hai ngày khai giảng, chủ nhiệm phòng giáo dục lâu năm khi đi qua lớp Cố Khuynh Thành, còn hỏi một câu, ai là Cố Khuynh Thành?
Đường Thời là chủ tịch hội học sinh, thường thường sẽ vội vàng không có thời gian, Cố Khuynh Thành cùng Tứ Nguyệt vừa vào trường học, chính là quân huấn, mặt trời thành phố Bắc Kinh nóng hừng hực chiếu lên trên người, đó cũng không phải là dày vò nhất, thế nên Đường Thời liền phái Tô Niên Hoa đem đồ uống lạnh cho Cố Khuynh Thành, đương nhiên không thiếu phần Tứ Nguyệt.
Kỳ thực Cố Khuynh Thành thu không ít đồ uống lạnh kem các loại đồ ăn vặt, chỉ là mỗi một lần, cô đều theo thói quen uống đồ Tô Niên Hoa đưa, lâu ngày, các thiếu niên ân cần cho rằng Cố Khuynh Thành danh hoa có chủ với Tô Niên Hoa, từng bước từng bước cũng đi theo dần dần nản lòng thoái chí, sau đó đồ ăn vặt của Cố Khuynh Thành cũng càng ngày càng ít.
Lúc đó Cố Khuynh Thành, được rất nhiều nam sinh truy đuổi, trong lòng vẫn thật cao hứng, dù sao xinh đẹp cũng là một loại khổ não, luôn luôn bị rất nhiều quấy rầy.
Chỉ tiếc, cô an nhàn như vậy, còn chưa học quân huấn xong đã bị phá vỡ.
Đó là bởi vì, một lần Quân Huấn lúc nghỉ ngơi, một nữ sinh ngồi ở bên người Cố Khuynh Thành, bất chợt hỏi cô một câu: “Cậu có phải bạn gái Tô Niên Hoa hay không?”
Cố Khuynh Thành cùng Tứ Nguyệt lúc đó đều đang uống nước, Cố Khuynh Thành nghe được câu này đều không làm ra phản ứng gì, Tứ Nguyệt liền phốc, đem nước trong miệng phun ra ngoài, phản ứng mãnh liệt.
Tứ Nguyệt vừa lau khóe miệng, vừa khoát khoát tay, như là nghe được cái gì không thể chê cười, giọng nói bình tĩnh nói: “Đừng nói giỡn, Khuynh Khuynh cùng tên đó là không có khả năng, Niên Hoa chỉ coi Khuynh Khuynh là em gái.”
Một câu nói kia ngay lúc đó của Tứ Nguyệt, tiếng nói có chút cao, dẫn tới người chung quanh đều hướng về phía Cố Khuynh Thành nhìn qua.
Các nam sinh vốn hết hy vọng, nghe được tin tức tốt này lại bắt rục rịch ngóc đầu dậy.
Thời điểm Cố Khuynh Thành xuất hiện ở cửa trường học, thật đúng là gây ra một trận oanh động nhỏ, nam sinh ngày thường thoạt nhìn tương đối rụt rè lạnh lẽo cô quạnh, đều sẽ chủ động chạy đến trước mặt cô, hỏi cô có cần hỗ trợ hay không, hoặc là trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi có cần mang cô đi chỗ tân sinh báo danh hay không.
MÀĐường Thời, cũng chưa từng xuất hiện ở cửa trường học, lại ở trên sân thượng trường học nhìn chằm chằm một màn này.
Hoa hoa cỏ cỏ vây quanh Cố Khuynh Thành khiến anh sinh lòng phiền chán, vì vậy liền gọi điện thoại cho Tô Niên Hoa, khiến anh ra cửa trường học đón Cố Khuynh Thành.
Thời điểm Tô Niên Hoa đến, người bên cạnh Cố Khuynh Thành vây chật như nêm cối, có nam sinh cũng có nữ sinh mộ danh mà đến,anh bỏ ra rất nhiều sức lực mới chen vào, sau đó làm trò trướcmặt của nhiều người như vậy, hô một tiếng “Khuynh Thành”, sau đó liền mang theo túi của Cố Khuynh Thành, dắt cánh tay Cố Khuynh Thành, hướng về phía chỗ tân sinh báo danh đi tới, dẫn tới vô số thiếu mam tan nát cõi lòng.
Mặc dù là chỗ tân sinh báo danh thoáng hiện, tên Cố Khuynh Thành lại như là cánh dài, trong một đêm, liền bay khắp cao trung, nổi danh bừng bừng, thậm chí giáo viên trong trường học cũng biết, dẫn tới thứ hai ngày khai giảng, chủ nhiệm phòng giáo dục lâu năm khi đi qua lớp Cố Khuynh Thành, còn hỏi một câu, ai là Cố Khuynh Thành?
Đường Thời là chủ tịch hội học sinh, thường thường sẽ vội vàng không có thời gian, Cố Khuynh Thành cùng Tứ Nguyệt vừa vào trường học, chính là quân huấn, mặt trời thành phố Bắc Kinh nóng hừng hực chiếu lên trên người, đó cũng không phải là dày vò nhất, thế nên Đường Thời liền phái Tô Niên Hoa đem đồ uống lạnh cho Cố Khuynh Thành, đương nhiên không thiếu phần Tứ Nguyệt.
Kỳ thực Cố Khuynh Thành thu không ít đồ uống lạnh kem các loại đồ ăn vặt, chỉ là mỗi một lần, cô đều theo thói quen uống đồ Tô Niên Hoa đưa, lâu ngày, các thiếu niên ân cần cho rằng Cố Khuynh Thành danh hoa có chủ với Tô Niên Hoa, từng bước từng bước cũng đi theo dần dần nản lòng thoái chí, sau đó đồ ăn vặt của Cố Khuynh Thành cũng càng ngày càng ít.
Lúc đó Cố Khuynh Thành, được rất nhiều nam sinh truy đuổi, trong lòng vẫn thật cao hứng, dù sao xinh đẹp cũng là một loại khổ não, luôn luôn bị rất nhiều quấy rầy.
Chỉ tiếc, cô an nhàn như vậy, còn chưa học quân huấn xong đã bị phá vỡ.
Đó là bởi vì, một lần Quân Huấn lúc nghỉ ngơi, một nữ sinh ngồi ở bên người Cố Khuynh Thành, bất chợt hỏi cô một câu: “Cậu có phải bạn gái Tô Niên Hoa hay không?”
Cố Khuynh Thành cùng Tứ Nguyệt lúc đó đều đang uống nước, Cố Khuynh Thành nghe được câu này đều không làm ra phản ứng gì, Tứ Nguyệt liền phốc, đem nước trong miệng phun ra ngoài, phản ứng mãnh liệt.
Tứ Nguyệt vừa lau khóe miệng, vừa khoát khoát tay, như là nghe được cái gì không thể chê cười, giọng nói bình tĩnh nói: “Đừng nói giỡn, Khuynh Khuynh cùng tên đó là không có khả năng, Niên Hoa chỉ coi Khuynh Khuynh là em gái.”
Một câu nói kia ngay lúc đó của Tứ Nguyệt, tiếng nói có chút cao, dẫn tới người chung quanh đều hướng về phía Cố Khuynh Thành nhìn qua.
Các nam sinh vốn hết hy vọng, nghe được tin tức tốt này lại bắt rục rịch ngóc đầu dậy.