Thời điểm mình muốn có đứa bé, cũng là chủ động đối tốt với anh, sau đó lợi dụng anh, bị anh phát hiện.
Thời điểm mình muốn thay Cố thị giữ lại La thị, cũng chủ động đối tốt với anh, bị anh phát hiện.
Nay cũng là cô chủ động bưng một chén nước cho anh, sau đó còn nói những thứ kịch truyền hình này với anh, khi anh đang cao hứng, cô nói Tiểu Nguyệt...anh khẳng định cho rằng, bản thân vừa nãy đối với anh tốt, là vì cầu tình cho Tiểu Nguyệt...
Cô thừa nhận mấy lần trước, thật sự là cô ôm mục đích tới gần anh, nên mới làm anh vui lòng.
Thế nhưng nay, cô thật không có như vậy.
Tuy là cô rất muốn khiến Tiểu Nguyệt trở về, cô đã từng cũng nỗ lực cầu tình cho Tiểu Nguyệt, thế nhưng mỗi lần vừa mở miệng, sắc mặt của anh liền lạnh xuống, cô cũng không dám nói lời nào.
Đây là lần đầu tiên Cố Khuynh Thành bị người hiểu lầm, cô cả người có chút bất an, len lén mở mắt ra nhìn Đường Thời, phát hiện sắc mặt người đàn ông là âm trầm cô quen thuộc, Cố Khuynh Thành trở nên càng thêm sợ hãi, cô gãi gãi vạt áo, chần chờ một cái, nhỏ giọng mở miệng, nói: "Không phải em muốn cầu tình cho Tiểu Nguyệt."
Giọng nói của cô rất nhẹ rất nhỏ.
Sắc mặt Đường Thời lại không có chút chuyển biến tốt đẹp nào.
Anh không tin cô sao? Cố Khuynh Thành trở nên càng thêm bối rối, cô cầm lấy vạt áo tay, càng thêm dùng sức, giọng nói đều nổi lên một tia run rẩy: "Em chỉ đơn thuần trả lời vấn đề anh hỏi, em thật chỉ cùng Tiểu Nguyệt thảo luận qua kịch truyền hình, tuy là em rất muốn khiến Tiểu Nguyệt về nước, thế nhưng, vừa nãy em bưng nước cho anh, đề nghị xem ti vi, còn có kể cho anh nội dung trên TV, thực sự cùng Tiểu Nguyệt không có chút quan hệ nào..."
"Khuynh Khuynh." Trong lúc bất chợt, Đường Thời lên tiếng, cắt đứt lời Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành sắc mặt trắng bệch nghiêng đầu, nhìn anh.
Cô còn chưa kịp lên tiếng, khuôn mặt người đàn ông liền áp vào trước mặt cô, sau đó cô cảm giác được môi của mình bị anh ngăn chặn thật sâu.
Mắt Cố Khuynh Thành, chợt trợn đến mức to nhất.
Anh đây là tin tưởng cô sao?
Lúc Cố Khuynh Thành còn đang ngẩn ngơ, cô liền cảm giác được người đàn ông hôn cô hôn càng thêm kịch liệt, thậm chí tay anh, còn thò vào áo cô.
Đường Thời hành động như vậy, đại biểu cho cái gì, Cố Khuynh Thành lại quá là rõ ràng, cô toàn thân theo bản năng buộc chặt, đại não trong nháy mắt tỉnh táo lại.
Đường Thời đây là muốn cùng cô làm việc đó sao?
Thế nhưng... cô còn chưa có chuẩn bị xong...
Một lần kia khi anh ở trong biệt thự, ở bể bơi cùng phòng ngủ, sau hai lần ấy, cô phát hiện, cô ở trong bể bơi không cảm giác đau đớn, là do mình không khẩn trương, theo đó tâm tình của anh cũng tốt.
Ban đầu cô thử ôm tâm tư, đi tiệm thuốc mua một ít thuốc giảm đau, thời điểm cùng anh đơn độc chung đụng, cô ăn hai viên, sau đó cô phát hiện, cùng trong bể bơi một lần kia giống nhau, bởi vì cô không đau, cô cũng thả lỏng rất nhiều, mà ánh mắt của anh cũng không còn khó coi như vậy.
Lúc đó, miễn bàn cô cao hứng biết bao nhiêu, vừa có thể không để cho mình đau, còn có thể khiến anh vui vẻ, thực sự là chuyện tốt nhất cử lưỡng tiện.
Thế nên, từ đó về sau, mỗi lần cô cảm giác được bầu không khí không đúng, cô liền sẽ tìm một thời cơ len lén ăn thuốc giảm đau.
Thế nhưng nay, một màn này, tới quá mức đột nhiên, căn bản không cho cô bất kỳ thời cơ chuẩn bị gì.
Cố Khuynh Thành vừa nghĩ tới bản thân chút nữa lại phải thừa nhận cái loại đau tê tâm liệt phế này, dưới thân thể cô vô thức trở nên cứng ngắc.
Thời điểm mình muốn thay Cố thị giữ lại La thị, cũng chủ động đối tốt với anh, bị anh phát hiện.
Nay cũng là cô chủ động bưng một chén nước cho anh, sau đó còn nói những thứ kịch truyền hình này với anh, khi anh đang cao hứng, cô nói Tiểu Nguyệt...anh khẳng định cho rằng, bản thân vừa nãy đối với anh tốt, là vì cầu tình cho Tiểu Nguyệt...
Cô thừa nhận mấy lần trước, thật sự là cô ôm mục đích tới gần anh, nên mới làm anh vui lòng.
Thế nhưng nay, cô thật không có như vậy.
Tuy là cô rất muốn khiến Tiểu Nguyệt trở về, cô đã từng cũng nỗ lực cầu tình cho Tiểu Nguyệt, thế nhưng mỗi lần vừa mở miệng, sắc mặt của anh liền lạnh xuống, cô cũng không dám nói lời nào.
Đây là lần đầu tiên Cố Khuynh Thành bị người hiểu lầm, cô cả người có chút bất an, len lén mở mắt ra nhìn Đường Thời, phát hiện sắc mặt người đàn ông là âm trầm cô quen thuộc, Cố Khuynh Thành trở nên càng thêm sợ hãi, cô gãi gãi vạt áo, chần chờ một cái, nhỏ giọng mở miệng, nói: "Không phải em muốn cầu tình cho Tiểu Nguyệt."
Giọng nói của cô rất nhẹ rất nhỏ.
Sắc mặt Đường Thời lại không có chút chuyển biến tốt đẹp nào.
Anh không tin cô sao? Cố Khuynh Thành trở nên càng thêm bối rối, cô cầm lấy vạt áo tay, càng thêm dùng sức, giọng nói đều nổi lên một tia run rẩy: "Em chỉ đơn thuần trả lời vấn đề anh hỏi, em thật chỉ cùng Tiểu Nguyệt thảo luận qua kịch truyền hình, tuy là em rất muốn khiến Tiểu Nguyệt về nước, thế nhưng, vừa nãy em bưng nước cho anh, đề nghị xem ti vi, còn có kể cho anh nội dung trên TV, thực sự cùng Tiểu Nguyệt không có chút quan hệ nào..."
"Khuynh Khuynh." Trong lúc bất chợt, Đường Thời lên tiếng, cắt đứt lời Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành sắc mặt trắng bệch nghiêng đầu, nhìn anh.
Cô còn chưa kịp lên tiếng, khuôn mặt người đàn ông liền áp vào trước mặt cô, sau đó cô cảm giác được môi của mình bị anh ngăn chặn thật sâu.
Mắt Cố Khuynh Thành, chợt trợn đến mức to nhất.
Anh đây là tin tưởng cô sao?
Lúc Cố Khuynh Thành còn đang ngẩn ngơ, cô liền cảm giác được người đàn ông hôn cô hôn càng thêm kịch liệt, thậm chí tay anh, còn thò vào áo cô.
Đường Thời hành động như vậy, đại biểu cho cái gì, Cố Khuynh Thành lại quá là rõ ràng, cô toàn thân theo bản năng buộc chặt, đại não trong nháy mắt tỉnh táo lại.
Đường Thời đây là muốn cùng cô làm việc đó sao?
Thế nhưng... cô còn chưa có chuẩn bị xong...
Một lần kia khi anh ở trong biệt thự, ở bể bơi cùng phòng ngủ, sau hai lần ấy, cô phát hiện, cô ở trong bể bơi không cảm giác đau đớn, là do mình không khẩn trương, theo đó tâm tình của anh cũng tốt.
Ban đầu cô thử ôm tâm tư, đi tiệm thuốc mua một ít thuốc giảm đau, thời điểm cùng anh đơn độc chung đụng, cô ăn hai viên, sau đó cô phát hiện, cùng trong bể bơi một lần kia giống nhau, bởi vì cô không đau, cô cũng thả lỏng rất nhiều, mà ánh mắt của anh cũng không còn khó coi như vậy.
Lúc đó, miễn bàn cô cao hứng biết bao nhiêu, vừa có thể không để cho mình đau, còn có thể khiến anh vui vẻ, thực sự là chuyện tốt nhất cử lưỡng tiện.
Thế nên, từ đó về sau, mỗi lần cô cảm giác được bầu không khí không đúng, cô liền sẽ tìm một thời cơ len lén ăn thuốc giảm đau.
Thế nhưng nay, một màn này, tới quá mức đột nhiên, căn bản không cho cô bất kỳ thời cơ chuẩn bị gì.
Cố Khuynh Thành vừa nghĩ tới bản thân chút nữa lại phải thừa nhận cái loại đau tê tâm liệt phế này, dưới thân thể cô vô thức trở nên cứng ngắc.