"Chẳng qua, Cố Tiểu Thư, tôi len lén nói cho cô biết, đôi khi, phụ nữ cũng không thể để cho đàn ông nhiều lần thực hiện được, thỉnh thoảng treo cao một ít, anh ta sẽ càng thích cô... Còn nữa..." Trương Tẩu tiến đến bên tai Cố Khuynh Thành, thấp giọng nói: "Thỉnh thoảng phụ nữ chủ động, đàn ông cũng thích, phụ nữ bắt được đàn ông, không có kỹ xảo khác, chính là ở câu dẫn trên giường là được..."
Lời của Trương Tẩu, nói càng ngày càng rõ ràng, sắc mặt Cố Khuynh Thành càng thêm cô đơn.
"Cô thật sự cho rằng những người đàn ông mắng họ là hồ ly tinh, chẳng qua bọn họ chỉ mắng đầu môi mà thôi, nhắm mắt lại, nghĩ cũng đều là những hồ ly tinh đó..." Trương Tẩu vừa nói, vừa thấy Cố Khuynh Thành ngơ ngác nhìn chằm chằm một chỗ, cánh môi có chút trở nên trắng bệch, có chút bận tâm vươn tay, đẩy đẩy Cố Khuynh Thành: "Cố Tiểu Thư, cô làm sao vậy?"
Cố Khuynh Thành chợt hoàn hồn, lúc này mới phát giác bản thân lại thất thố, cô hít sâu một hơi, ổn định tâm thần của mình, lắc đầu với Trương Tẩu, xả một lời nói dối lung tung: "Không có gì, chỉ là có chút mệt nhọc."
Lúc này Trương Tẩu mới thở phào một cái: "Thời gian cũng không sớm, Cố Tiểu Thư nghỉ ngơi sớm một chút đi."
Cố Khuynh Thành gật đầu, không nói gì, ánh mắt chỉ là có chút tan rả nhìn chằm chằm nơi không có phương hướng như trước.
Trương Tẩu đứng dậy, thu dọn vài thứ linh tinh trong phòng, rón rén rời đi.
Cố Khuynh Thành nghe được cửa phòng đóng, lông mi thật dài khẽ động, sau đó mới phát hiện, bản thân lại bị kinh hoảng một hồi.
Rõ ràng cô e ngại Đường Thời làm loại chuyện đó như vậy, thậm chí cô đã từng một lần hận không thể anh có thể để cho cô có đứa bé, từ nay về sau không bao giờ muốn đụng cô nữa, cho dù đến bây giờ, cô nhớ tới bản thân muốn cùng Đường Thời làm chuyện này, còn cảm thấy toàn thân run rẩy.
Nhưng bây giờ, cô vừa nghe đến việc Đường Thời có thể là không còn có hứng thú đối với cô hoặc là thích người khác, hơn nữa, đêm hôm trước cô gọi điện thoại, đêm lại có người phụ nữ nghe...
Cố Khuynh Thành cảm giác ở tỏng lòng mình, như là có gì đánh vào, ê ẩm, chua chát, để cho cô khó chịu không hiểu sao lại muốn khóc.
Thậm chí, cô lại bắt đầu sinh mong đợi cô không dám tin, đó chính là, cô thà rằng chịu đựng đau đớn cùng anh làm chuyện đấy như vậy, cũng không nguyện ý anh làm chuyện này với cô gái khác...
Thân thể Đường Thời khôi phục như thường, còn chưa kịp trở về công ty đi làm, thì trước đó lại phải tham gia buổi tiệc mỗi tháng một lần của công ty.
Đây cũng là sau khi hôn sự của Cố Khuynh Thành và Đường Thời quyết định, trong công ty cử hành buổi tiệc đầu tiên.
Gần đây Cố Khuynh Thành vẫn luôn ở cùng một chỗ với Đường Thời, huống chi, mùng 10 tháng sau, là lúc bọn họ đính hôn, cho nôi buổi tiệc này, Cố Khuynh Thành thuận ý đi cùng Đường Thời.
Kể từ khi Cố Khuynh Thành nhiều lần vào ở nhà của Đường Thời, Đường Thời cũng đã dựa theo số đo của Cố Khuynh Thành, làm thêm cho cô phòng thay quần áo.
Cố Khuynh Thành chọn một chiếc váy dài trễ ngực, tóc dài vấn lại, lộ ra cái cổ thon dài sáng bóng, còn đeo một chiếc vòng kim cương, hợp với một đôi giày cao gót, đứng ở nơi đó, ngược lại giống như từ tranh đi ra.
Cố Khuynh Thành thu thập thỏa đáng tất cả, lúc xuống lầu, Đường Thời đã đợi ở trong phòng khách.
Cố Khuynh Thành đạp giày cao gót, thành thực đi tới trước mặt của Đường Thời.
Đường Thời nhìn cô chằm chằm một lúc lâu, mới thu hồi ánh mắt, cùng cô ra ngoài, xuống lầu.
Lời của Trương Tẩu, nói càng ngày càng rõ ràng, sắc mặt Cố Khuynh Thành càng thêm cô đơn.
"Cô thật sự cho rằng những người đàn ông mắng họ là hồ ly tinh, chẳng qua bọn họ chỉ mắng đầu môi mà thôi, nhắm mắt lại, nghĩ cũng đều là những hồ ly tinh đó..." Trương Tẩu vừa nói, vừa thấy Cố Khuynh Thành ngơ ngác nhìn chằm chằm một chỗ, cánh môi có chút trở nên trắng bệch, có chút bận tâm vươn tay, đẩy đẩy Cố Khuynh Thành: "Cố Tiểu Thư, cô làm sao vậy?"
Cố Khuynh Thành chợt hoàn hồn, lúc này mới phát giác bản thân lại thất thố, cô hít sâu một hơi, ổn định tâm thần của mình, lắc đầu với Trương Tẩu, xả một lời nói dối lung tung: "Không có gì, chỉ là có chút mệt nhọc."
Lúc này Trương Tẩu mới thở phào một cái: "Thời gian cũng không sớm, Cố Tiểu Thư nghỉ ngơi sớm một chút đi."
Cố Khuynh Thành gật đầu, không nói gì, ánh mắt chỉ là có chút tan rả nhìn chằm chằm nơi không có phương hướng như trước.
Trương Tẩu đứng dậy, thu dọn vài thứ linh tinh trong phòng, rón rén rời đi.
Cố Khuynh Thành nghe được cửa phòng đóng, lông mi thật dài khẽ động, sau đó mới phát hiện, bản thân lại bị kinh hoảng một hồi.
Rõ ràng cô e ngại Đường Thời làm loại chuyện đó như vậy, thậm chí cô đã từng một lần hận không thể anh có thể để cho cô có đứa bé, từ nay về sau không bao giờ muốn đụng cô nữa, cho dù đến bây giờ, cô nhớ tới bản thân muốn cùng Đường Thời làm chuyện này, còn cảm thấy toàn thân run rẩy.
Nhưng bây giờ, cô vừa nghe đến việc Đường Thời có thể là không còn có hứng thú đối với cô hoặc là thích người khác, hơn nữa, đêm hôm trước cô gọi điện thoại, đêm lại có người phụ nữ nghe...
Cố Khuynh Thành cảm giác ở tỏng lòng mình, như là có gì đánh vào, ê ẩm, chua chát, để cho cô khó chịu không hiểu sao lại muốn khóc.
Thậm chí, cô lại bắt đầu sinh mong đợi cô không dám tin, đó chính là, cô thà rằng chịu đựng đau đớn cùng anh làm chuyện đấy như vậy, cũng không nguyện ý anh làm chuyện này với cô gái khác...
Thân thể Đường Thời khôi phục như thường, còn chưa kịp trở về công ty đi làm, thì trước đó lại phải tham gia buổi tiệc mỗi tháng một lần của công ty.
Đây cũng là sau khi hôn sự của Cố Khuynh Thành và Đường Thời quyết định, trong công ty cử hành buổi tiệc đầu tiên.
Gần đây Cố Khuynh Thành vẫn luôn ở cùng một chỗ với Đường Thời, huống chi, mùng 10 tháng sau, là lúc bọn họ đính hôn, cho nôi buổi tiệc này, Cố Khuynh Thành thuận ý đi cùng Đường Thời.
Kể từ khi Cố Khuynh Thành nhiều lần vào ở nhà của Đường Thời, Đường Thời cũng đã dựa theo số đo của Cố Khuynh Thành, làm thêm cho cô phòng thay quần áo.
Cố Khuynh Thành chọn một chiếc váy dài trễ ngực, tóc dài vấn lại, lộ ra cái cổ thon dài sáng bóng, còn đeo một chiếc vòng kim cương, hợp với một đôi giày cao gót, đứng ở nơi đó, ngược lại giống như từ tranh đi ra.
Cố Khuynh Thành thu thập thỏa đáng tất cả, lúc xuống lầu, Đường Thời đã đợi ở trong phòng khách.
Cố Khuynh Thành đạp giày cao gót, thành thực đi tới trước mặt của Đường Thời.
Đường Thời nhìn cô chằm chằm một lúc lâu, mới thu hồi ánh mắt, cùng cô ra ngoài, xuống lầu.