Tranh giành tình nhân là bản tính của phụ nữ, có thể là đối với một một người mẹ mà nói, cô khẳng định cùng vì đứa bé tranh sủng, nhưng hiện tại Cố Khuynh Thành nghe được bảo mẫu nói những lời này, tâm vẫn hiển hiện một cỗ hoan hỉ, chẳng qua trên miệng cô, vẫn là khẩu thị tâm phi hỏi một câu: "Có sao? "
"Đương nhiên là có..." Bảo mẫu vừa nói, đột nhiên giống như là nghĩ đến cái gì, lời nói ngừng lại, chờ một lúc, cô mới ngẩng đầu, nhìn qua Cố Khuynh Thành nói: "Cố tiểu thư, những vật như núm vú cao su không có... Còn có giường trẻ nít... xe đẩy trẻ con cũng chỉ có một cái, cô là song bào thai, cho nên còn thiếu một cái..."
Cái xe của trẻ sơ sinh trong miệng bảo mẫu, là ban đầu Cố Khuynh Thành trúng thưởng trên Microblogging...
Bảo mẫu quan sát một lần những đồ bị thiếu, sau đó cầm một cây bút bắt đầu liệt danh sách cho Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành được bảo mẫu nhắc nhở như vậy, lúc này mới nhớ tới, chính mình thực sự trước đấy muốn đi mua hai cái giường trẻ và một chiếc xe cho trẻ sơ sinh.
Chờ đến khi bảo mẫu liệt xong danh sách, Cố Khuynh Thành nhìn một chút, phát hiện đồ còn thiếu không ít.
Cô hiện tại mang thai tám tháng, ngẫu nhiên bị đau thắt lưng, nhưng đi lại vẫn rất bình thường, nếu qua một tháng nữa, sắp sinh, thật đúng là không dám tùy tiện ra ngoài.
Mà những vật này, đại khái Cố Khuynh Thành có thể để bảo mẫu đi ra ngoài mua giúp cô, nhưng là làm một người mẹ, mà lần đầu tiên sinh con, vẫn rất muốn tất cả mọi chuyện đều do chính mình đi làm cho đứa bé.
Trong phòng bếp đun canh, bảo mẫu đi không được, Cố Khuynh Thành nhìn thấy không khí ngoài cửa sổ rất tốt, thế là ngẫm lại, dứt khoát tự mình đi cửa hàng.
Cố Khuynh Thành dùng di động gọi một chiếc xe chuyên dụng, xuống lầu lên xe, trực tiếp chạy tới khu mua sắm lớn nhất thành phố.
Nay cũng không phải cuối tuần, người trong khu mua sắm không nhiêu, Cố Khuynh Thành đi dạo cũng nhẹ nhõm.
Đồ dùng trẻ xon ở tầng trên cùng, lúc Cố Khuynh Thành lên lầu, đi ngang qua tầng ba nữ trang, nhìn lấy quần áo mùa hè bên trong, tuy nhiên hiện tại bụng cô rất lớn không thể mặc, lại vẫn không nhịn được đi lên dạo một vòng.
Đi ngang qua một cửa hàng bán quần áo, Cố Khuynh Thành nhìn thấy quần áo bên trong, vòng eo đều rộng rãi, liền đi vào, quanh một vòng, sau đó chọn một chiếc váy hồng ngắn tay, để phục vụ tìm một cái có vòng eo lớn nhất, sau đó vào phòng thử áo.
Trong phòng thay quần áo rất yên tĩnh, phục vụ dẫn Cố Khuynh Thành đi tới cửa, liền rời đi, Cố Khuynh Thành tùy ý bước vào một gian, đóng cửa, thay quần áo.
Mặc dù vòng eo bộ đồ này lớn nhất, nhưng khóa kéo bên hông, vẫn có chút không thể kéo lên được, Cố Khuynh Thành bất đắc dĩ đổi lại áo bà bầu của mình, đang chuẩn bị kéo cửa phòng ra, lại nghe thấy bên ngoài truyền đến một giọng lạ lẫm, bên trong lại hô cái tên cô quen thuộc: "Tả Ý, cô gần nhất nhìn ứu, tâm tình cũng không tệ."
Tả Ý? Trình Tả Ý sao?
Từ khi cô và Đường Thời hủy bỏ hôn sự về sau, trừ nhà vệ sinh hội sở Tô Uyển, Trình Tả Ý và cô gặp qua một lần, hai người không còn có liên lạc qua, lúc này đụng vào, Cố Khuynh Thành lại có mấy phần lười nhác đối mặt với Trình Tả Ý.
Trình Tả Ý ở trước mặt cô dịu dàng, để cho cô không nói ra được những lời tự nhiên.
Cố Khuynh Thành nhíu lông mày một cái, vô ý thức lui người vào trong phòng, nhẹ nhàng khóa cửa lại.
"Đương nhiên là có..." Bảo mẫu vừa nói, đột nhiên giống như là nghĩ đến cái gì, lời nói ngừng lại, chờ một lúc, cô mới ngẩng đầu, nhìn qua Cố Khuynh Thành nói: "Cố tiểu thư, những vật như núm vú cao su không có... Còn có giường trẻ nít... xe đẩy trẻ con cũng chỉ có một cái, cô là song bào thai, cho nên còn thiếu một cái..."
Cái xe của trẻ sơ sinh trong miệng bảo mẫu, là ban đầu Cố Khuynh Thành trúng thưởng trên Microblogging...
Bảo mẫu quan sát một lần những đồ bị thiếu, sau đó cầm một cây bút bắt đầu liệt danh sách cho Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành được bảo mẫu nhắc nhở như vậy, lúc này mới nhớ tới, chính mình thực sự trước đấy muốn đi mua hai cái giường trẻ và một chiếc xe cho trẻ sơ sinh.
Chờ đến khi bảo mẫu liệt xong danh sách, Cố Khuynh Thành nhìn một chút, phát hiện đồ còn thiếu không ít.
Cô hiện tại mang thai tám tháng, ngẫu nhiên bị đau thắt lưng, nhưng đi lại vẫn rất bình thường, nếu qua một tháng nữa, sắp sinh, thật đúng là không dám tùy tiện ra ngoài.
Mà những vật này, đại khái Cố Khuynh Thành có thể để bảo mẫu đi ra ngoài mua giúp cô, nhưng là làm một người mẹ, mà lần đầu tiên sinh con, vẫn rất muốn tất cả mọi chuyện đều do chính mình đi làm cho đứa bé.
Trong phòng bếp đun canh, bảo mẫu đi không được, Cố Khuynh Thành nhìn thấy không khí ngoài cửa sổ rất tốt, thế là ngẫm lại, dứt khoát tự mình đi cửa hàng.
Cố Khuynh Thành dùng di động gọi một chiếc xe chuyên dụng, xuống lầu lên xe, trực tiếp chạy tới khu mua sắm lớn nhất thành phố.
Nay cũng không phải cuối tuần, người trong khu mua sắm không nhiêu, Cố Khuynh Thành đi dạo cũng nhẹ nhõm.
Đồ dùng trẻ xon ở tầng trên cùng, lúc Cố Khuynh Thành lên lầu, đi ngang qua tầng ba nữ trang, nhìn lấy quần áo mùa hè bên trong, tuy nhiên hiện tại bụng cô rất lớn không thể mặc, lại vẫn không nhịn được đi lên dạo một vòng.
Đi ngang qua một cửa hàng bán quần áo, Cố Khuynh Thành nhìn thấy quần áo bên trong, vòng eo đều rộng rãi, liền đi vào, quanh một vòng, sau đó chọn một chiếc váy hồng ngắn tay, để phục vụ tìm một cái có vòng eo lớn nhất, sau đó vào phòng thử áo.
Trong phòng thay quần áo rất yên tĩnh, phục vụ dẫn Cố Khuynh Thành đi tới cửa, liền rời đi, Cố Khuynh Thành tùy ý bước vào một gian, đóng cửa, thay quần áo.
Mặc dù vòng eo bộ đồ này lớn nhất, nhưng khóa kéo bên hông, vẫn có chút không thể kéo lên được, Cố Khuynh Thành bất đắc dĩ đổi lại áo bà bầu của mình, đang chuẩn bị kéo cửa phòng ra, lại nghe thấy bên ngoài truyền đến một giọng lạ lẫm, bên trong lại hô cái tên cô quen thuộc: "Tả Ý, cô gần nhất nhìn ứu, tâm tình cũng không tệ."
Tả Ý? Trình Tả Ý sao?
Từ khi cô và Đường Thời hủy bỏ hôn sự về sau, trừ nhà vệ sinh hội sở Tô Uyển, Trình Tả Ý và cô gặp qua một lần, hai người không còn có liên lạc qua, lúc này đụng vào, Cố Khuynh Thành lại có mấy phần lười nhác đối mặt với Trình Tả Ý.
Trình Tả Ý ở trước mặt cô dịu dàng, để cho cô không nói ra được những lời tự nhiên.
Cố Khuynh Thành nhíu lông mày một cái, vô ý thức lui người vào trong phòng, nhẹ nhàng khóa cửa lại.