"Nếu như, em vừa ra đời, em liền có suy nghĩ, có quyền lựa chọn, chắc canh em sẽ không như thế.
Đường Thời chẳng qua là cảm thấy những lời này của Cố Khuynh Thành, nói có chút kỳ lạ, liên quan tới Cố Khuynh Thành đã từng liều mạng muốn gả cho anh, sau đó để cho Cố gia bọn họ phát triển lên, lúc đầu anh cũng không biết, chỉ là có một lần như vậy, Tứ Nguyệt nói chuyện không che đậy, không cẩn thận nói lộ ra nửa câu, để anh lưu ý, sau đó mới chậm rãi phát giác Cố Khuynh Thành thay đổi, hiểu được này nửa câu này của Tứ Nguyệt là có ý gì.
"Đường Thời, anh biết không? Em từ lúc rất nhỏ, người Cố gia đã cho em một tư tưởng, cái tư tưởng kia chỉ có ba điều: "
Ba điều này, là ba điều cô phải khắc trong lòng, cho tới bây giờ, cô đều có thể rõ ràng, một từ không thuộc bỏ xót.
"Điều thứ nhất: Đường Thời thích, em cũng phải thích."
Mi tâm Đường Thời, hơi nhíu lại.
Cố Khuynh Thành duy trì nụ cười yếu ớt, thần thái bình tĩnh nói tiếp: "Điều thứ hai: Nghĩ hết tất cả biện pháp để Đường Thời cao hứng."
Mi tâm Đường Thời, nhíu chặt lại.
Cố Khuynh Thành hít sâu một hơi, đem câu nói sau cùng, dùng giọng rất nhẹ nói ra: "Điều thứ ba: Em nhất định phải gả cho Đường Thời."
Biểu cảm Đường Thời, có chút dừng lại.
"Cho nên, khi đó, tuy nhiên, cái gì em cũng đều không hiểu, nhưng em cũng đã biết, em là của anh."
Một lần nữa nghĩ qua những điều khó khăn chính mình đã từng vượt qua, thật sự là một chuyện rất cần dũng khí.
Cố Khuynh Thành nghĩ, đây tuyệt đối là cả đời này, duy nhất một lần nghĩ về nó, bây giờ lại cảm thấy hoang đường.
"Sau đó, anh biết không? Đường Thời, em trong một đoạn thời gian rất dài, em đều không biết mình thực sự tình cái gì."
"Thậm chí, có như vậy hơn mười năm, em nhìn cô gái khác mặc đủ mọi màu sắc quần áo, thử nghiệm các mùi nước hoa, vắt hết óc làm đủ loại kiểu dáng tóc..." Cố Khuynh Thành nói đến đây, giọng nói thoáng chút phát run: "Thế nhưng với em? Em chỉ có thể chọn trang phục màu xanh lam, dùng nước hoa Chanel số 5, giữ tóc dài, em không có lựa chọn, bởi vì em phải làm thứ anh thích, anh cũng không biết, em thậm chí có một đoạn thời gian, nhìn thấy màu lam muốn ói, ngửi được nước hoa Chanel số 5 muốn ói, hận không thể cầm cây kéo cắt xoẹt hết tóc của mình, càng thậm chí, em còn đêm hôm khuya khoắt bò lên giường, len lén mặc thử quần áo màu khác, sau đó để cho mình dễ chịu, cao hứng một chút."
Cố Khuynh Thành chỉ dùng mấy lời rải rác, hời hợt đưa những gì cô cô trải qua, hiện ra trước mặt Đường Thời.
Mặc dù anh biết Cố Khuynh Thành là bởi vì Thịnh Đường phía sau anh mới muốn gả cho anh, nhưng anh nhưng xưa nay cũng không biết, Cố Khuynh Thành từ nhỏ đến lớn, lại bị hun đúc như vậy.
Hai nhà mặc dù là hàng xóm, nhưng phương thức giáo dục, anh cũng không có quyền can thiệp.
Trước kia cô để anh tức giận, để anh nổi nóng, thì ra chẳng qua cô cũng đau nhức, mà anh thì sao? Lúc việc cô vì cố ý làm anh vui lòng, mà sau đó tàn nhẫn như vậy với cô.
Sắc mặt Đường Thời, trở nên có chút trắng bệch, anh cảm thấy giống như là có một cái tay, xuyên qua lồng ngực mình, nắm lấy trái tim mình.
Anh có chút muốn mở miệng, ngăn cản Cố Khuynh Thành nói tiếp, thế nhưng anh lại chỉ há miệng, sau cùng căn bản không phát ra được chút tiếng.
...
Đường Thời chẳng qua là cảm thấy những lời này của Cố Khuynh Thành, nói có chút kỳ lạ, liên quan tới Cố Khuynh Thành đã từng liều mạng muốn gả cho anh, sau đó để cho Cố gia bọn họ phát triển lên, lúc đầu anh cũng không biết, chỉ là có một lần như vậy, Tứ Nguyệt nói chuyện không che đậy, không cẩn thận nói lộ ra nửa câu, để anh lưu ý, sau đó mới chậm rãi phát giác Cố Khuynh Thành thay đổi, hiểu được này nửa câu này của Tứ Nguyệt là có ý gì.
"Đường Thời, anh biết không? Em từ lúc rất nhỏ, người Cố gia đã cho em một tư tưởng, cái tư tưởng kia chỉ có ba điều: "
Ba điều này, là ba điều cô phải khắc trong lòng, cho tới bây giờ, cô đều có thể rõ ràng, một từ không thuộc bỏ xót.
"Điều thứ nhất: Đường Thời thích, em cũng phải thích."
Mi tâm Đường Thời, hơi nhíu lại.
Cố Khuynh Thành duy trì nụ cười yếu ớt, thần thái bình tĩnh nói tiếp: "Điều thứ hai: Nghĩ hết tất cả biện pháp để Đường Thời cao hứng."
Mi tâm Đường Thời, nhíu chặt lại.
Cố Khuynh Thành hít sâu một hơi, đem câu nói sau cùng, dùng giọng rất nhẹ nói ra: "Điều thứ ba: Em nhất định phải gả cho Đường Thời."
Biểu cảm Đường Thời, có chút dừng lại.
"Cho nên, khi đó, tuy nhiên, cái gì em cũng đều không hiểu, nhưng em cũng đã biết, em là của anh."
Một lần nữa nghĩ qua những điều khó khăn chính mình đã từng vượt qua, thật sự là một chuyện rất cần dũng khí.
Cố Khuynh Thành nghĩ, đây tuyệt đối là cả đời này, duy nhất một lần nghĩ về nó, bây giờ lại cảm thấy hoang đường.
"Sau đó, anh biết không? Đường Thời, em trong một đoạn thời gian rất dài, em đều không biết mình thực sự tình cái gì."
"Thậm chí, có như vậy hơn mười năm, em nhìn cô gái khác mặc đủ mọi màu sắc quần áo, thử nghiệm các mùi nước hoa, vắt hết óc làm đủ loại kiểu dáng tóc..." Cố Khuynh Thành nói đến đây, giọng nói thoáng chút phát run: "Thế nhưng với em? Em chỉ có thể chọn trang phục màu xanh lam, dùng nước hoa Chanel số 5, giữ tóc dài, em không có lựa chọn, bởi vì em phải làm thứ anh thích, anh cũng không biết, em thậm chí có một đoạn thời gian, nhìn thấy màu lam muốn ói, ngửi được nước hoa Chanel số 5 muốn ói, hận không thể cầm cây kéo cắt xoẹt hết tóc của mình, càng thậm chí, em còn đêm hôm khuya khoắt bò lên giường, len lén mặc thử quần áo màu khác, sau đó để cho mình dễ chịu, cao hứng một chút."
Cố Khuynh Thành chỉ dùng mấy lời rải rác, hời hợt đưa những gì cô cô trải qua, hiện ra trước mặt Đường Thời.
Mặc dù anh biết Cố Khuynh Thành là bởi vì Thịnh Đường phía sau anh mới muốn gả cho anh, nhưng anh nhưng xưa nay cũng không biết, Cố Khuynh Thành từ nhỏ đến lớn, lại bị hun đúc như vậy.
Hai nhà mặc dù là hàng xóm, nhưng phương thức giáo dục, anh cũng không có quyền can thiệp.
Trước kia cô để anh tức giận, để anh nổi nóng, thì ra chẳng qua cô cũng đau nhức, mà anh thì sao? Lúc việc cô vì cố ý làm anh vui lòng, mà sau đó tàn nhẫn như vậy với cô.
Sắc mặt Đường Thời, trở nên có chút trắng bệch, anh cảm thấy giống như là có một cái tay, xuyên qua lồng ngực mình, nắm lấy trái tim mình.
Anh có chút muốn mở miệng, ngăn cản Cố Khuynh Thành nói tiếp, thế nhưng anh lại chỉ há miệng, sau cùng căn bản không phát ra được chút tiếng.
...