Cái hóa đơn này, Tứ Nguyệt nhớ được, là Tô Niên Hoa hôm qua ở Kim Bích Huy Hoàng từ trong thùng rác nhặt ra.
Lúc ấy anh vốn là đang nhìn cái hóa đơn này, nhưng là lúc nhìn thấy mình, bất chợt liền đem cái hóa đơn này giấu đi.
Tứ Nguyệt nhìn chằm chằm cái hóa đơn này hồi lâu, sau đó vươn tay, cầm lấy tờ hóa đơn, liền thấy được một số điện thoại.
Tứ Nguyệt nhìn chằm chằm số điện thoại kia trong chốc lát, sau đó lấy ra điện thoại di động của mình, trực tiếp chụp một tấm hình.
Khi Tứ Nguyệt đi ô-tô đã tới công ty, đã một giờ chiều, cô ở phòng ăn công ty ăn cơm trưa xong, trở lại phòng làm việc của mình, không nhịn được lấy ra điện thoại di động, nghiên cứu số điện thoại kia.
Thật ra thì cô biết, Tô Niên Hoa có không ít phụ nữ, nhưng là người có thể làm cho Tô Niên Hoa nhìn chằm chằm số điện thoại đến ngần ngơ lại không nhiều.
Chỉ có một...
Lòng Tứ Nguyệt, trong lúc bất chợt nổi lên một tầng sợ hãi cùng lo lắng, thời điểm cô đang nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ ngẩn người, trong lúc bất chợt cửa phòng làm việc bị gõ vang, Tứ Nguyệt thu liễm tâm tình, la một tiếng: "Mời vào."
Là thư ký của Tứ Nguyệt, ôm một phần giấy tờ, Tứ Nguyệt nhận giấy tờ, thẩm duyệt một lần, ký tên.
Thư ký quy củ lễ phép hướng về phía Tứ Nguyệt nhợt nhạt mỉm cười một chút, sau đó quy củ nói một câu: "Tôi đi ra ngoài trước."
Tứ Nguyệt gật đầu một cái, thư ký liền xoay người rời đi, chẳng qua là thư ký mới vừa đi được hai bước, Tứ Nguyệt giống như là nhớ tới cái gì, gọi: "Điện thoại di động của cô đâu? Cho tôi mượn dùng một chút."
Thư ký mặc dù có chút tò mò Tứ Nguyệt cầm điện thoại di động của mình làm cái gì, nhưng là đối phương là người lãnh đạo trực tiếp của mình, bất kể cô rấy tò mò, nhưng cũng không dám cự tuyệt, cho nên biết điều một chút đưa điện thoại di động đẩy tới.
Tứ Nguyệt nhận lấy điện thoại di động, trực tiếp đưa vào số điện thoại kia, sau đó gọi đi, điện thoại vang lên vài thanh âm, mới bị người đón nghe, là giọng nữTứ Nguyệt quen thuộc: "Alo, ngài khỏe chứ, xin hỏi ngài là?"
Mặt Tứ Nguyệt trong nháy mắt trở nên tái nhợt, không có một tia huyết sắc.
"Alo? Xin hỏi ngài là ai? Uy? Uy? " cô gái trong điện thoại không thấy ai đáp lại, tiếp tục hỏi mấy câu.
Tứ Nguyệt không có lên tiếng, trực tiếp đem cúp điện thoại, chẳng qua là cảm thấy máu toàn thân đều như chảy ngược, ngây ngốc ngồi ở chỗ ngồi của mình.
Thư ký đứng ở trước bàn làm việc Tứ Nguyệt, nhìn chằm chằm Tứ Nguyệt nắm thật chặt điện thoại di động của mình, qua hồi lâu, sau đó lên tiếng: "Tứ tiểu thư?"
Tứ Nguyệt hoàn hồn, đưa điện thoại di động cho thư ký, sau đó dặn dò thêm một câu: "Số điện thoại tôi mới vừa gọi, cô nhớ cho vào danh sách đen."
"Đã biết, Tứ tiểu thư."
Tứ Nguyệt không nói gì, chẳng qua là chờ thư ký rời phòng làm việc, cả người cô trong nháy mắt xụi lơ ở trên ghế làm việc của mình.
Thật là, cô sợ cái gì, sợ cái gì nha...
Cô mới vừarồi còn đang suy nghĩ, có thể làm cho Tô Niên Hoa như ngời mât hồn chỉ có Tôn Dĩnh.
Cô sở dĩ nghĩ như vậy, là bởi vì cô sợ cô gái Tô Niên Hoa thích trở lại.
Nhưng là cô không nghĩ tới, người đàn bà kia thật sự trở lại, lại cond cho Tô Niên Hoa số điện thoại.
Khó trách, khó trách buổi tối hôm qua Tô Niên Hoa cầm lấy điện thoại di động, nhìn chằm chằm điện thoại di động xuất thần ngẩn người, chắc là Tôn Dĩnh nhắn tin cho anh.
Tứ Nguyệt càng nghĩ càng cảm thấy thất kinh, cô cùng Tô Niên Hoa mới vừa tốt đẹp được bao lâu a, làm sao người đàn bà đã trở lại rồi?
Lúc ấy anh vốn là đang nhìn cái hóa đơn này, nhưng là lúc nhìn thấy mình, bất chợt liền đem cái hóa đơn này giấu đi.
Tứ Nguyệt nhìn chằm chằm cái hóa đơn này hồi lâu, sau đó vươn tay, cầm lấy tờ hóa đơn, liền thấy được một số điện thoại.
Tứ Nguyệt nhìn chằm chằm số điện thoại kia trong chốc lát, sau đó lấy ra điện thoại di động của mình, trực tiếp chụp một tấm hình.
Khi Tứ Nguyệt đi ô-tô đã tới công ty, đã một giờ chiều, cô ở phòng ăn công ty ăn cơm trưa xong, trở lại phòng làm việc của mình, không nhịn được lấy ra điện thoại di động, nghiên cứu số điện thoại kia.
Thật ra thì cô biết, Tô Niên Hoa có không ít phụ nữ, nhưng là người có thể làm cho Tô Niên Hoa nhìn chằm chằm số điện thoại đến ngần ngơ lại không nhiều.
Chỉ có một...
Lòng Tứ Nguyệt, trong lúc bất chợt nổi lên một tầng sợ hãi cùng lo lắng, thời điểm cô đang nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ ngẩn người, trong lúc bất chợt cửa phòng làm việc bị gõ vang, Tứ Nguyệt thu liễm tâm tình, la một tiếng: "Mời vào."
Là thư ký của Tứ Nguyệt, ôm một phần giấy tờ, Tứ Nguyệt nhận giấy tờ, thẩm duyệt một lần, ký tên.
Thư ký quy củ lễ phép hướng về phía Tứ Nguyệt nhợt nhạt mỉm cười một chút, sau đó quy củ nói một câu: "Tôi đi ra ngoài trước."
Tứ Nguyệt gật đầu một cái, thư ký liền xoay người rời đi, chẳng qua là thư ký mới vừa đi được hai bước, Tứ Nguyệt giống như là nhớ tới cái gì, gọi: "Điện thoại di động của cô đâu? Cho tôi mượn dùng một chút."
Thư ký mặc dù có chút tò mò Tứ Nguyệt cầm điện thoại di động của mình làm cái gì, nhưng là đối phương là người lãnh đạo trực tiếp của mình, bất kể cô rấy tò mò, nhưng cũng không dám cự tuyệt, cho nên biết điều một chút đưa điện thoại di động đẩy tới.
Tứ Nguyệt nhận lấy điện thoại di động, trực tiếp đưa vào số điện thoại kia, sau đó gọi đi, điện thoại vang lên vài thanh âm, mới bị người đón nghe, là giọng nữTứ Nguyệt quen thuộc: "Alo, ngài khỏe chứ, xin hỏi ngài là?"
Mặt Tứ Nguyệt trong nháy mắt trở nên tái nhợt, không có một tia huyết sắc.
"Alo? Xin hỏi ngài là ai? Uy? Uy? " cô gái trong điện thoại không thấy ai đáp lại, tiếp tục hỏi mấy câu.
Tứ Nguyệt không có lên tiếng, trực tiếp đem cúp điện thoại, chẳng qua là cảm thấy máu toàn thân đều như chảy ngược, ngây ngốc ngồi ở chỗ ngồi của mình.
Thư ký đứng ở trước bàn làm việc Tứ Nguyệt, nhìn chằm chằm Tứ Nguyệt nắm thật chặt điện thoại di động của mình, qua hồi lâu, sau đó lên tiếng: "Tứ tiểu thư?"
Tứ Nguyệt hoàn hồn, đưa điện thoại di động cho thư ký, sau đó dặn dò thêm một câu: "Số điện thoại tôi mới vừa gọi, cô nhớ cho vào danh sách đen."
"Đã biết, Tứ tiểu thư."
Tứ Nguyệt không nói gì, chẳng qua là chờ thư ký rời phòng làm việc, cả người cô trong nháy mắt xụi lơ ở trên ghế làm việc của mình.
Thật là, cô sợ cái gì, sợ cái gì nha...
Cô mới vừarồi còn đang suy nghĩ, có thể làm cho Tô Niên Hoa như ngời mât hồn chỉ có Tôn Dĩnh.
Cô sở dĩ nghĩ như vậy, là bởi vì cô sợ cô gái Tô Niên Hoa thích trở lại.
Nhưng là cô không nghĩ tới, người đàn bà kia thật sự trở lại, lại cond cho Tô Niên Hoa số điện thoại.
Khó trách, khó trách buổi tối hôm qua Tô Niên Hoa cầm lấy điện thoại di động, nhìn chằm chằm điện thoại di động xuất thần ngẩn người, chắc là Tôn Dĩnh nhắn tin cho anh.
Tứ Nguyệt càng nghĩ càng cảm thấy thất kinh, cô cùng Tô Niên Hoa mới vừa tốt đẹp được bao lâu a, làm sao người đàn bà đã trở lại rồi?