Tứ Nguyệt từ nước Pháp trở về, sắp xếp thời gian mất một tuần mới đến xí nghiệp Thịnh Đường làm việc, công việc phụ trách khách hàng của cô trước khi qua nước Pháp vẫn không có gì thay đổi.
Cô vội vàng sang nước Pháp, hoàn toàn không nói với ai mà tự mình chuyển công tác, đến khi đến công ty rồi thì thư ký mới nói lại với cô về công việc phụ trách khách hàng ba năm qua đều do Tô Niên Hoa tiếp nhận.
Xế chiều thứ hai, Đường Thời, Lâm Cảnh Thần, Lục Nhiên, Tô Niên Hoa cùng Tứ Nguyệt tổ chức một hội nghị cấp cao đơn giản, lúc hội nghị vừa kết thúc, Đường Thời mở miệng nói:" Hôm nay tập đoàn Trương tổng từ Hàng Châu đến, việc này lúc trước là do tiểu Nguyệt phụ trách, bất quá những năm trở lại đây công việc đó đều do lão Ngũ đảm đương. Mọi người xem...đêm nay ai sẽ chịu trách nhiệm đi chiêu đãi bọn họ?"
Lục Niên trầm tư một hồi, nói:" Nếu không có việc gì thì lại để lão Ngũ đi đi, tiểu Nguyệt vừa về nước, rất nhiều việc còn chưa quen thuộc hơn nữa lại đi đón khách hàng, sợ là có nhiều sai sót trong giao tiếp khiến khách hàng không hài lòng."
Dừng một cái, Lục Niên nhìn về phía Tô Niên Hoa:" Lão Ngũ, cậu cảm thấy thế nào?"
Tô Niên Hoa không thấy có gì là đáng nghi liền gật đầu, Đường Thời cũng không thấy không có gì là không ổn, đang định mở miệng nói quyết định như vâỳcon chưa nói ra miệng thì Tứ Nguyệt đột ngột lên tiếng:" Không cần bàn đâu, công việc phụ trách này là của em, vẫn cứ để em đi thì hơn."
Đường Thời nuốt xuống lời sắp ra khỏi miệng, nhìn về phía Tô Niên Hoa. Tô Niên Hoa biết Đường Thời đang hỏi ý kiến của mình.
Khách hàng cần phụ trách lần này là một lão quỷ rượu, mỗi lần gặp gỡ đều là uống không say không về.
Tô Niên Hoa nuốt nuốt nước bọt, tìm một cái lý do thích hợp:" Nếu không thì tôi theo tiểu.."
Tô Niên Hoa muốn nói " Tiểu Nguyệt " nhưng chỉ phun ra được chữ " Tiểu " còn câu sau thì nuốt lại vào bụng, tiếp tục nói:" Để lão Tứ đi cùng đi, việc phụ trách khách hàng này sớm muộn gì cô cũng phải tiếp nhận, có rất nhiều chi tiết so với khả năng của cô chưa chắc đã hiểu hết được, tôi thấy có thể dễ dàng phụ cô một tay đến khi chính cô đã hiểu thấu hết thì giao việc phụ trách cho cô cũng không muộn."
Cô vội vàng sang nước Pháp, hoàn toàn không nói với ai mà tự mình chuyển công tác, đến khi đến công ty rồi thì thư ký mới nói lại với cô về công việc phụ trách khách hàng ba năm qua đều do Tô Niên Hoa tiếp nhận.
Xế chiều thứ hai, Đường Thời, Lâm Cảnh Thần, Lục Nhiên, Tô Niên Hoa cùng Tứ Nguyệt tổ chức một hội nghị cấp cao đơn giản, lúc hội nghị vừa kết thúc, Đường Thời mở miệng nói:" Hôm nay tập đoàn Trương tổng từ Hàng Châu đến, việc này lúc trước là do tiểu Nguyệt phụ trách, bất quá những năm trở lại đây công việc đó đều do lão Ngũ đảm đương. Mọi người xem...đêm nay ai sẽ chịu trách nhiệm đi chiêu đãi bọn họ?"
Lục Niên trầm tư một hồi, nói:" Nếu không có việc gì thì lại để lão Ngũ đi đi, tiểu Nguyệt vừa về nước, rất nhiều việc còn chưa quen thuộc hơn nữa lại đi đón khách hàng, sợ là có nhiều sai sót trong giao tiếp khiến khách hàng không hài lòng."
Dừng một cái, Lục Niên nhìn về phía Tô Niên Hoa:" Lão Ngũ, cậu cảm thấy thế nào?"
Tô Niên Hoa không thấy có gì là đáng nghi liền gật đầu, Đường Thời cũng không thấy không có gì là không ổn, đang định mở miệng nói quyết định như vâỳcon chưa nói ra miệng thì Tứ Nguyệt đột ngột lên tiếng:" Không cần bàn đâu, công việc phụ trách này là của em, vẫn cứ để em đi thì hơn."
Đường Thời nuốt xuống lời sắp ra khỏi miệng, nhìn về phía Tô Niên Hoa. Tô Niên Hoa biết Đường Thời đang hỏi ý kiến của mình.
Khách hàng cần phụ trách lần này là một lão quỷ rượu, mỗi lần gặp gỡ đều là uống không say không về.
Tô Niên Hoa nuốt nuốt nước bọt, tìm một cái lý do thích hợp:" Nếu không thì tôi theo tiểu.."
Tô Niên Hoa muốn nói " Tiểu Nguyệt " nhưng chỉ phun ra được chữ " Tiểu " còn câu sau thì nuốt lại vào bụng, tiếp tục nói:" Để lão Tứ đi cùng đi, việc phụ trách khách hàng này sớm muộn gì cô cũng phải tiếp nhận, có rất nhiều chi tiết so với khả năng của cô chưa chắc đã hiểu hết được, tôi thấy có thể dễ dàng phụ cô một tay đến khi chính cô đã hiểu thấu hết thì giao việc phụ trách cho cô cũng không muộn."