Trên con đường,dòng xe trải dài trên khắp ngã ngỏ hẻm,
Bella vừa đi vừa tức tưởi bật khóc nức chẳng hiểu mình từ trước đến giờ không làm điều gì sai đối với anh,cả tình cảm cô chưa bao giờ có ý định lợi dụng chính anh là người đã chà đạp lên tình cảm của cô hết lần này đến lần khác.
Bây giờ cô mang thai, một người con gái đang có một tương lai rộng mở lại vì một người đàn ông như anh từ bỏ đóng cảnh cửa trái tim của mình lại chỉ vì cô muốn làm tròn bổn phận người mẹ của con anh lại lấy chính đứa con của mình ra để xúc phạm cô hết lần này đến lần khác.
Cô đã làm gì sai với anh mà anh lại đối xử với cô như vậy!
Trần Chí Huy! Anh hãy nhớ những lời khi nãy đã nói với này cho dù anh có quỳ xuống xin tôi tha thứ, tôi nhất quyết sẽ không cho anh biết….Là anh mới chính là cha của đứa con trong bụng đàn ông như anh chỉ xứng với những người phụ nữ thấp kém đó mà thôi! Cô ta sẽ sinh con cho anh mà không phải là tôi.
Tôi hận anh, tôi câm ghét anh....
Két....
Bella đang mải mê chửi rủa Chí Huy trong lòng, mà cô đã vô tình băng qua đường mà không hề để ý,khiến cho một chiếc xe đang đi về phía cô liền giật bắn mình lập tức thắng gấp.
Ngay sau đó không ngoài dự đoán, người tài xế bên trong liền hạ kính xé,lú đầu ra chửi cô ngay lập tức.
"Muốn chết sao? Muốn chết thì đi xa một chút,đừng đâm vào xe của tôi chứ!"
Bella nhất thời hoảng hốt không biết trả lời như thế nào, cô im lặng một lúc lâu, rất lâu sau định lên tiếng nói xin lỗi thì đúng lúc này liền có một giọng nói của một người con gái vang lên.
"Sao....? Ông sợ bị ở tù hay bị bắt bồi thường".
Cả người tài xế và Bella liền ngẩng đầu lên nhìn cô gái đó.
Người con gái không ai xa lạ chính là Lam Lam.
Lam Lam bước đến kéo Bella ra phía sau lưng cô, nhìn tài xế đó đưa ra lời cảnh cáo.
"Tôi nói cho ông được biết, ông đang vi phạm giao thông....Ai cho phép ông đi vào con đường dành người đi bộ với lại"Cô chỉ tay về phía cây đèn giao thông "Mắt ông có vấn đề không? Đang là đèn đỏ....!Ông mới chính là người cố ý đâm xe vào bạn của tôi, ông còn lớn tiếng với ai ở đây."
Người tài xế đơ cả người, chẳng biết ở đâu lòi ra một con nhỏ cái miệng nói không ngừng khiến ông ta có chút xấu hổ.
Thấy vậy, ông ta không nói một lời nào liền lườm nguýt cả hai,sau đó lại quay đầu vào xe nhanh chóng đánh tay lái cho xe rời ta chỉ sợ ở lại thêm một chút nữa, chắc chắn ong ta sẽ không thể nào thoát thân với hai cô gái này đâu.
Đặc biệt là cái cô gái có mái tóc ngắn đầy cá tính vừa mới xuất hiện này.
Sau khi tài xế đó đi rồi,Lam Lam liền đỡ Bella vào trong, cô ân cần hỏi thăm.
"Cô không sao chứ....? Có bị làm sao không?
Bella trong lòng rất muốn cảm ơn Lam Lam vì đã giải vây cho cô, nhưng lời đến miệng cô vẫn chưa thể nào thốt ra được.
Bella cười nhẹ khẽ lắc đầu.
"Tôi không sao?"
"Thật chứ!"Lam Lam vẫn hoài nghi.
Đúng ngay lúc này,Bella đã tưởng mình không sao thì bụng cô ngay lập tức liền lên cơn đau co mặt kém đến nỗi không một giọt máu, cô níu lấy tay của Lam Lam khó khăn lên tiếng.
"Bụng....!Bụng tôi..."
Lam Lam hiểu ngay,ánh mắt bất chợt sợ hãi.
"Bụng cô sao?".
"Lam Lam! Tôi đau bụng quá,mau cứu lấy con của tôi"
Lam Lam từng làm mẹ, cô hiểu hiện tượng này xảy ra với cô không chừng chờ liền bắt một chiếc taxi đưa Bella vào bệnh viện.
********
Tại bệnh viện Tần Gia.
Bella được chuyển vào bệnh viện với sự giúp sức của Lam mặt cô nhợt nhạt không một chút sức lực được tất cả bác sĩ y tá đẩy vào phòng cấp cứu.
Lam Lam đứng bên ngoài chờ,như cô đang là một người thân của Bella.
Thi Thi vừa nghe có người báo tin là em gái của cô đang ở phòng cấp đầu liền tưởng rằng Lam Lam lại xảy ra chuyện gì nữa, cho nên cô không suy nghĩ cuộc họp của mình đang diễn ra mà đã tức tốc chạy đến phòng cấp cứu ngay lập tức.
"Lam Lam....!"Vừa đến gần khu vực phòng cấp cứu,Thi Thi đã lập tức nhìn thấy Lam Lam đang ngồi bên ghế chờ trước cửa phòng cấp cứu, cô liền hét lớn tên của em gái mình.
Lam Lam giựt mình vội ngẩng đầu lên nhìn Thi Thi.
Thi Thi thở gấp gáp vừa chạy đến đã kiểm tra cơ thể của Lam Lam, hỏi nhanh.
"Em bị làm sao vậy? Tại sao lại vào bệnh viện....Em thấy trong người không khỏe chỗ nào?" Cô không cho Lam Lam nói gì hết cứ liên tục đặt ra nhiều câu hỏi khiến Lam Lam chỉ biết phì cười với dáng vẻ của chị gái mình.
Thấy Lam Lam cười vô tư như thế,Thi Thi liền nhịn không được đã phát vào mông của em gái một cái,mang theo giọng điệu răng đe.
"Em còn cười, em biết làm cho chị lo lắm không? Lỡ như em lại xảy ra chuyện nữa thì sao?"
Nghe xong,trong lòng Lam Lam dâng lên xúc động, cô lập tức ôm chầm lấy Thi Thi, nghẹn ngào nói khẽ.
"Em không sao đâu, sức khỏe em đã hồi phục cũng hơn chín mươi phần trăm đừng lo cho em....!Người nằm trong phòng cấp cứu chỉ là một người bạn của em thôi!”
Thi Thi kimh ngạc, vội kéo Lam Lam ra chợt hỏi.
"Vậy là em không bị sao mà là một người khác.....?"
"Dạ vâng!" Lam Lam gật đầu.
"Ai vậy...? A Mẫn sao?"
Ngay lúc Lam Lam định trả lời câu hỏi, thì cánh cửa phòng cấp cứu bất chợt mở Lam nhanh đi lại
"Cô ấy sao rồi bác sĩ?"
Vị bác sĩ bước ra liền tháo khẩu trang ra mím môi nhẹ trả lời.
"Cô ấy không sao....Do thai nhi mới mấy tháng đầu vẫn còn chưa khỏe mạnh,cho nên việc ngất xỉu rất thường xảy nào cô ấy tỉnh lại, cô hãy nói lại với là cô ấy hãy cẩn thận hơn một chút là được".
"Vâng tôi cảm ơn bác sĩ ".
Sau khi đồng nghiệp của mình đi rồi,Thi Thi mới nhận ra người nằm trong phòng cấp cứu không phải ai khác mà chính là cô người mẫu mà trước đó xảy ra tin đồn với Lục Diệp Bằng.
Cô cũng chưa hiểu từ khi nào mà Lam Lam lại chơi thân với tình địch của mình đến như vậy..
Còn cái thai trong bụng của Bella....!Không lẽ là của Lục Diệp Bằng?
Nếu như vậy,em gái của cô có phải là đã mất trí rồi không?
Lam Lam tâm linh tương thông liền hiểu ánh mắt của Thi Thi đang nhìn mình với trong đầu mang nhiều sự nghi lập tức lên tiếng ngay.
"Chị đừng suy nghĩ xấu về chồng của em chứ?"
"Em hiểu chị đang nghĩ gì, thì mau trả lời cho chị cuộc cô gái đó mang thai với ai? Không phải Lục Diệp Bằng sao?"
Trong lòng Lam Lam có chút bực mình,khi ai trong nhà đều nghĩ xấu về nhịn không được liền lên tiếng biện minh mà không hề suy nghĩ câu nói của mình.
"Chồng em không giống như chồng của chị đâu, Diệp Bằng và cô gái kia không hề có gì với ấy tuyệt đối sẽ không có gì với một người phụ nữ nào khác".
Thi Thi tinh ý trong câu nói của Lam Lam, cô nhạy bén liền hỏi.
"Em nói chồng chị là sao? Chồng em không giống chồng chị là có ý gì đây?"
Lam Lam chợt cứng họng,đơ cả người.
Cô tự chửi thầm trong bụng mình tại sao nói những lời như vậy với chị ấy chứ?
Chị Thi Thi là người rất thông minh, lại đa nghi khó lòng qua mặt được vậy mà cô lại nói chuyện này với chị chắn trong đầu chị ấy đang có nhiều nghi phải làm sao bây giờ đây?
Thi Thi im lặng, đang chờ câu trả lời từ em nhận ra tay của Lam Lam đang chảy ra rất nhiều mồ hôi, dường như sự nghi ngờ từ bữa giờ cô đã dần có thể đoán ra.
Lam Lam đã biết chuyện gì đó về chồng của cô, nhưng lại không muốn cho cô rốt cuộc đó là chuyện gì, cả hai đang có chuyện gì giấu cô vậy?
Bíp.
Đúng lúc này có một tiếng động vang lên.
Là máy tín hiệu dành cho các bác sĩ trong túi áo của Thi Thi kêu lên,phá vỡ bầu không khí đang căng thẳng như thế này và nó cũng đã cứu Lam Lam một mạng.
Thi Thi lấy ra xem,nhanh chóng cất vào.
Lam Lam thầm cảm ơn ông trời vì sự đúng lúc này.
"Chị có việc thì đi đi,em không sao".
Thi Thi chưa bỏ qua, cô nhanh chóng đứng lên liền ra lệnh.
"Em đã sẵn đến đây rồi thì nhân lúc đợi Bella tỉnh dậy,em hãy chờ chị....Chị muốn biết sự thật" Câu nói cuối cùng Thi Thi dằn mạnh từng chữ.
Dứt lời cô liền rời khỏi.
Lam Lam thở phào nhẹ trái tim của cô vẫn còn đập rất mạnh.
Có lẽ chuyện này cô không thể nào giấu chị ấy được nữa rồi!Nhưng cô mà nói ra, thì cô chắc chắn hai người này sẽ ly hôn.
Cô phải biết tính làm sao đây?
Lam Lam trầm mặc suy nghĩ,ngay sau đó cô bèn rút điện thoại ra gọi cho một người.
Bên kia nhanh chóng bắt Lam liền đi thẳng vào vấn đề.
"Không xong rồi! Chúng ta phải triển khai kết hoạch,mau chóng kết thúc đống rắc rối này đi".
Sau đó cô cúp máy, rồi cô xem tình hình của thấy cô ấy vẫn ổn, nhưng chưa có dấu hiệu tỉnh lại cô liền nhờ cô hộ lý chăm sóc cho cô ấy cho đến khi nào cô ấy tỉnh lại thì điện thoại cho cô.
Rồi Lam Lam nhanh chóng đi về, vì bây giờ cô mà giáp mặt với Thi Thi chắc chắn người chị này của cô sẽ không bao giờ buông tha cho cô đến khi cô nói hết cho chị ấy nghe thì thôi!
Khoảng hơn bốn tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng Thi Thi cũng đã phẫu thuật cũng đã thừa biết Lam Lam sẽ trốn về, nhưng cô cũng không hề quan dù sao ngày mai cô cũng sẽ gặp Lam Lam tại buổi lễ hiệp lẽ cô không đi, nhưng vì em gái của cô đang có chuyện mờ ám đang giấu cô,nhất định vào ngày mai cô phải đi đến đó để gặp em gái của mình.
Sau mấy tiếng đồng hồ,Bella cũng đã tỉnh mở mắt ra, người cô gặp không phải là Lam Lam mà là chị của cô ấy.
Thi Thi vợ của Tổng Giám Đốc Lục Thị,đương nhiên cô đã biết từ lâu.
Thi Thi khoanh tay lại, ngồi ngay ngắn trên Bella đã tỉnh, cô khẽ cong khóe môi lên.
"Cô thấy trong người như thế nào rồi?"
Bella nhìn xung quanh,trong đầu chợt nhớ trước khi cô lên cơn đau bụng và ngất xỉu,rõ ràng là Lam Lam, vậy cô ấy đi đâu rồi?
Còn con của cô?
Bàn tay Bella run rẩy bất chợt đặt lên bụng của mình, trái tim đập mạnh liên tục.
"Con của tôi....Nó có sao rồi?"
"Nó không sao? Cô hãy yên tâm,với lại cô cũng phải giữ gìn sức khỏe,đừng kích động mà làm ảnh hưởng đến đứa bé." Thi Thi vừa nói vừa đứng lên rót một ly nước đưa đến cho Bella.
Bella nhận lấy liền hốp nhẹ một ngụm.
"Tôi cảm ơn!”
Thi Thi chợt lắc đầu.
"Người cô cảm ơn không phải là tôi mà là Lam Lam, chính em ấy đã đưa cô vào đây".
Bella biết chứ! Nhưng trong lòng cô thật sự rất ngại khi đối diện với Lam Lam, trước đây cô làm rất nhiều chuyện xấu xa với cô ấy, nếu Lam Lam không đủ thông mình, thì có khi cô ấy chắc chắn sẽ chịu thua và rời xa Lục Diệp Bằng.
"Tôi thật tình muốn nói một lời xin lỗi với chị ấy, thật ra đứa bé trong bụng của tôi không phải của Lục Diệp Bằng,anh ấy chưa bao giờ đụng vào người của hai chỉ có một mối quan hệ là đối tác trong công việc với nhau thôi".
Thi Thi cười cười, một nụ cười mang tâm trạng rất nhẹ nhàng.
"Cô đừng sợ, tôi không phải Lam Lam mà nếu Lam Lam có ở đây cũng sẽ cười như tôi thôi!"
Bella chợt không hiểu.
"Ý chị là sao?"
Thi Thi thở dài một hơi,sau đó từ tốn trả lời.
"Lam Lam em gái của tôi sẽ không nhìn cô chết mà không ấy là như vậy, không muốn hơn thua với biết không, nếu tôi đoán không lầm thì nếu như thật sự cô mang thai với Lục Diệp Bằng,em ấy vẫn chọn cứu cô và sau đó sẽ lựa chọn rời đi"
Bella kinh hoàng.
"Sao...? Chị ấy sẽ bỏ đi sao?"
"Ừ....! Sẽ đi đó,với lại em ấy không phải mới rời khỏi Lục Diệp Bằng một là lần nào cũng bị cậu ta bắt lại...Lục Diệp Bằng chính là không buông Lam Lam ra được, có lần cậu ấy còn nói nếu Lam Lam vĩnh viễn rời khỏi cuộc đời này, cậu ấy nhất định sẽ đi theo....Cô cùng biết là em gái tôi từng bị bệnh mà có đúng không?"Thi Thi nhìn Bella khẽ hỏi.
Bella không suy nghĩ liền gật đầu nhẹ.
"Lục Diệp Bằng luôn âm thầm ở bên cạnh Lam Lam cho đến khi Lam Lam hoàn toàn khỏi Lam đi hai năm,Lục Diệp Bằng đều nắm được tình hình của em ấy....!Chỉ có điều, cậu ấy ngại mẹ của tôi cho nên chỉ âm thầm đứng từ giờ Lam Lam trở về rồi, tôi nghĩ cậu ấy sẽ không bao giờ dám phạm phải sai lầm thêm lần nào nữa."
Bella hiểu....Thậm chí cô rất hiểu những lời của Thi Thi nên trong lòng cô bây giờ cảm thấy rất có lỗi với Lam Lam, cô biết mình không làm gì sai nhưng lương tâm cô luôn nhắc cô một điều,trước đó đã nhiều lần cô luôn muốn chen chân vào giữa họ.
Cho đến nay, quả thật Trần Chí Huy là người kéo cô ra vũng bùn lầy đó và cũng chính anh ta là người tổn thương đàn ông đó thật sự làm cho trái tim của cô tan vỡ từng mảnh,anh xúc phạm cô hết lần này đến lần khác chỉ để thỏa mãn cơn tức giận trong lòng của anh.
Nhưng vì sao chứ?
Anh cũng chưa bao giờ thể hiện rằng anh yêu cô, vì cái gì anh lại lên cơn điên như thế?
Hay là anh đang tức giận khi cô nói cái thai này là của Lục Diệp Bằng,anh là đang sợ cô chen chân làm người thứ ba của hai người họ sao?
Anh tức thay cho Lam Lam sao? Tại sao anh không nghĩ đến anh sẽ có một cơ hội ở bên cạnh cô ấy?
Hay anh vẫn còn một lý do nào khác nữa?.