Một lúc sau,Lục Diệp Bằng cúi đầu xuống,anh cắn chặt đôi môi của cô,sau đó nghiến răng buông ra một câu.
"Vậy mà có người ở trước mặt Mã Giai Kiện rũ bỏ quan hệ với anh, còn muốn kiếm cho anh một cô gái nóng bỏng nữa..." Lục Diệp Bằng cố ý trêu chọc cô.
Lam Lam nở một cười sung sướng,sau đó cô đẩy cả người anh nằm xuống, nhưng hai tay Lục Diệp Bằng vẫn không chịu buông cô kéo cô cùng nằm xuống với anh.
Lam Lam nhìn anh với ánh mắt mê hoặc,từ tốn trả lời.
"Anh không nghe người ta nói là khi con gái giận thì sẽ nói những câu không suy nghĩ sao? Lúc đó,em cảm thấy anh quá đáng ghét, nên muốn chọc anh tức thôi!"
Ánh mắt Lục Diệp Bằng chợt u tối,khi anh vừa nghe cô nói xong,anh đã không nhịn được liền đưa tay phát vào mông của cô một cái thật mạnh, khiến Lam Lam có chút đau nhẹ lườm liếc anh.
Rồi Lam Lam cúi đầu xuống, tự chủ động quyến rũ hôn nhẹ lên ngực anh,giọng điệu lúc này có sự nóng bỏng vang lên.
"Nếu không làm sao em có một món quà và một bó hoa giá trị như thế chứ!"
Lục Diệp Bằng đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của cô, ánh sáng trong phòng mờ mờ ảo cho dáng vẻ của cô lúc này tràn đầy hấp dẫn, khiến anh không thể nào rời mắt.
"Em xứng đáng được nhận hơn như thế này anh sẽ dành nhiều thời gian làm điều này cho em" Sau đó anh đưa tay, kéo cô lên nhìn thẳng vào ánh mắt của cô chợt nói thêm"Còn vài ngày nữa là sẽ tới sinh nhật của em,anh rất mong từ rất lâu,anh muốn chính mình sẽ là người tổ chức và ở bên cạnh em vào ngày hôm có một bất ngờ dành cho em".
Đáy mắt Lam Lam bỗng sáng lên, cô ngồi dậy nhìn anh với vẻ hứng khởi, hỏi nhanh.
"Thật không? Anh sẽ dành bất ngờ cho em sao?" Rồi cô giơ tay của mình đang đeo chiếc vòng vừa mới được anh tặng "Em nghĩ anh đã tặng chiếc lắc tay này là quà sinh nhật cho em rồi chứ!"
Nhìn vẻ mặt đáng yêu của cô,anh kiềm lòng không được liền ngồi dậy hôn vào bờ má hồng hào của cô, nhẹ nhàng trả lời
"Vợ anh chỉ đáng một chiếc lắc tay này thôi sao? Đây là quà xin lỗi, không phải là quà sinh có một món quà to dành cho bà xã yêu dấu của anh nữa".
Vừa nói, bàn tay anh từ từ luồn vào trong váy của cô,da thịt của vợ anh luôn nóng cho anh mỗi lần chạm vào chỉ muốn dập tắt, chiếm hữu cơ thể nóng bỏng này ngay lập tức thôi!
Còn Lam Lam, cô vì quá hạnh phúc điều bất ngờ sắp tới của anh dành cho cô mà đã lơ là mối nguy hiểm trước mặt đến khi, cảm nhận cơ thể của mình có chút ớn lạnh, ý thức quay về,cô mới chợt nhận ra anh đã cởi thẳng chiếc váy của cô ra từ lâu.
Lam Lam khẽ mím chặt môi, theo quán tính liền đưa tay lên che đi cơ thể của mình dưới ánh mắt đen tối của anh.
"Diệp Bằng....!"
Bờ môi Lục Diệp Bằng nhanh chóng cướp lấy đôi môi của cô,anh nghiến răng gầm gừ nói
"Anh đã dặn em bao nhiêu lần rồi, từ đây sắp tới anh không muốn em ở trước mặt anh gọi anh bằng tên...Anh là ông xã của em, phải gọi sao cho nghe em còn như vậy, hình phạt của em là phải ngủ với anh đến khi nào anh thoả mãn thì thôi!"
Ánh mắt Lam Lam có chút giựt mình, cô không nghĩ lời như vậy anh cũng có thể nói là bây giờ anh đã lên cơn hứng tình, nhưng cô có dùng mấy cái miệng cũng sẽ không thoát khỏi anh.
Lam Lam cong môi cười nhẹ, khẽ nói vào tai của anh.
"Ông xã! Anh đúng là đồ quỷ....!Vừa đáng ghét, vừa xấu không biết trước đây,anh có từng như vậy với cô Dương Tiểu Vy đó không?"
Một câu nói bình thường, nhưng lại khiến Lục Diệp Bằng suy nghĩ hồi lâu.
Vài giây sau,Lục Diệp Bằng cắn nhẹ vành tai cô,hơi nóng rực lửa ấy khiến Lam Lam vô thức rụt cổ lại.
Giọng nói anh khàn khàn,bàn tay trực tiếp x0a nắn bầu ng ực căng tròn của cô.
"Em có biết không với em,anh luôn là chủ động muốn chiếm hữu thân thể của em, muốn em nằm ở dưới thân anh r3n rỉ.....Còn với Dương Tiểu Vy,anh chỉ quan hệ với cô ta đúng hai lần và lần nào cũng là cô ta chủ động trèo lên giường với anh, nhưng hai lần đó em có biết là.....Anh đều say,anh say...Cho nên anh mới có thể quan hệ với cô ta".
Ánh mắt Lam Lam nhìn anh mơ hồ, suy nghĩ về một chuyện của anh và cô,rất lâu sau cô mới nhìn thẳng vào anh,buông nhẹ một câu.
"Lần đầu với em,anh cũng đã say....!nên chúng ta mới lên giường với đó anh còn nhìn lầm em là cô ta."Nói xong, cô chợt nở một cười khổ tâm, khiến cho anh vừa nghe xong đã ôm chặt cô vào lòng.
Lục Diệp Bằng lắc đầu
"Có thể lúc đó anh vì căm ghét cô ta,cho nên mới nhìn lầm em là cô ta".
"Anh hận cô ta lắm phải không?" Không đợi anh nói hết, cô đã đưa tay áp vào mặt anh, nghiêm túc hỏi.
Lục Diệp Bằng lại lắc đầu thêm một lần nữa.
"Không phải như em nghĩ! Trên cuộc đời này,anh ghét nhất là sự lừa ta không chỉ phản bội anh....Mà còn muốn chia rẽ tình bạn của anh,Hoắc Thiếu Tiên và cả Tịch Duy ngược với anh, thì hai tên đó lại ghét cô ta rất rất biệt là Hoắc Thiếu Tiên, cũng có lần cô ta vu khống anh ta có ý đồ đen tối với cô ta cho anh so với Tịch Duy An, thì Hoắc Thiếu Tiên lại không đa giờ anh ta chẳng dịu dàng với một người phụ nữ nào làm sao anh ta có thể giở trò với cô ta".
Lam Lam nhìn anh, dường như ánh mắt của cô đều nói lên sự tin tưởng.
Lục Diệp Bằng cúi đầu,có phần kích động nhìn cô nói.
"Cho nên khi đó anh nghĩ em uống thuốc tránh thai,vì nghĩ em không hề yêu anh, nghĩ em có người đàn ông khác,anh còn tưởng tượng sau khi kết thúc hợp đồng hôn nhân....Có phải là em và người đàn ông mà lúc đó anh đã tưởng là ba của An Nhiên, sẽ trở lại và sống với nhau hay không....? Bà xã! Anh sẽ phát điên lên mất khi em phản bội anh....!Dương Tiểu Vy có thể phản bội anh, nhưng em thì tuyệt đối rất cần em bên cạnh anh".
Lam Lam ôm lấy anh, trái tim cô chợt đau nhói khi đây là lần tiên cô nhìn thấy dáng vẻ kích động của anh như chăng, cô đã sai khi nhắc lại quá khứ của anh rồi không?
Cô biết ai cũng có quá vì quá yêu anh,cho nên cô sợ một ngày nào đó cô cũng giống Dương Tiểu Vy bị anh bỏ rơi.
Chẳng mấy chốc,Lam Lam chủ động đè anh xuống giường.
"Ông xã! Chúng ta đừng nhắc chuyện này nữa, để đền đáp món quà anh tặng cho sẽ giúp anh thư giãn một chút nha! Cô nhanh chóng đánh trống lảng qua chuyện khác
Cộng thêm bài học cô vừa mới học trên mạng cũng phải áp dụng ngay thôi.
Lục Diệp Bằng hiểu cũng chẳng muốn nhắc lại chuyện cũ để làm đây anh đã hạnh phúc lắm rồi,khi anh đã có vợ và một tiểu thiên thần An Nhiên bên cạnh.
Quà sinh nhật của Lam Lam,anh cũng đã chuẩn quà của cô con gái cưng, sáng mai cũng sẽ được giao đến.
Nghe cô nói như thế,Lục Diệp Bằng liền vui sướng,anh nhìn cô mê mẩn.
"Vậy bà xã làm đi!" Anh không biết cô sẽ làm gì,anh chỉ biết hôm nay anh sẽ được hưởng thụ khoái lạc với một thân hình nóng bỏng đang đập vào trước đôi mắt đen tối của anh thôi.
Lam Lam ngồi ở trên người của anh, đôi tay trắng nõn của cô đang từ từ di chuyển lên mặt của anh, cô nhẹ nhàng nói nhỏ với anh.
"Em không biết em có làm được không? Nhưng anh có đau thì nói với em một tiếng, vì em chỉ mới học thôi!" Ngay sau đó, cô dùng hai ngón tay trỏ ấn nhẹ vào thái dương của anh, những ngón tay còn lại cũng điêu luyện mát xa trên mặt của anh.
Động tác của cô không khiến anh thư giãn, mà chỉ làm cho anh mắc cười vì sự vụng về của cô.
"Em học mấy cái này trên mạng sao?"
"Vậy anh có thích không?"Lam Lam ngượng ngùng nhìn anh.
Đôi mắt của anh không nhìn cô, mà đã di chuyển nhìn hai ngọn đồi đang đung đưa trước mặt không nổi,anh liền đưa cả hai bàn tay ôm trọn hai bầu ng ực của cô.
"Bà xã! Em làm gì anh cũng thích hết....Nhưng anh đang đói,anh đã không chịu được nữa rồi!"
Ngay sau đó,anh ngồi này đến lượt anh đè cô xuống.
Lục Diệp Bằng cúi đầu,há miệng ngậm cắn một bên ngực của tay thì lại đi xuống dưới kéo thẳng chiếc qu@n lót của cô ra, một ngón tay nhanh chóng đi vào nơi cấm địa đó.
Tiếng r3n rỉ lập tức phát ra từ miệng của Lam Lam.
Lục Diệp Bằng khàn giọng,hơi thở anh gấp gáp nói.
"Bà xã của anh thật xinh đẹp, với em anh luôn là người chủ nói em không còn được như trước sao....? Em lầm rồi,so với trước xinh đẹp, quyến rũ hơn rất nhiều" Anh cúi xuống thì thầm vào tai cô " Đặc biệt là chỗ phía dưới, nó vẫn chặt, vẫn ướt đẫm ngập tràn ngón tay của anh"
"Ưhmmm....!Ông xã...!" Lam Lam níu chặt tay anh, đôi mắt như cầu khẩn.
Lục Diệp Bằng cười lớn.
"Muốn rồi sao? Màn dạo đầu vẫn mới bắt đầu mà cục cưng".
"Ông xã....! Em khó...!chịu quá!" Thật sự Lam Lam cũng không thể nào chịu đựng như lúc trước.
Khi trước, cô nghĩ anh không yêu nên khi quan hệ với nhau, cô đều cắn chặt răng không muốn anh nhìn thấy bộ mặt h@m muốn của bây giờ thì cô đã quá rõ tình yêu của anh dành cho cô....Cô còn gì phải xấu hổ nữa.
Lục Diệp Bằng chăm chú nhìn nét mặt đang từ từ ửng đỏ của cô.
Có trời mới biết,Lục Diệp Bằng này từ khi mở cửa bước vào căn phòng này,nhìn thấy cô ăn mặc một chiếc váy mỏng tang như đã có ý nghĩ không tắm rửa gì hết, mà chỉ muốn lột s@ch chiếc váy của cô ra để làm thịt cô thôi.
Nhưng anh chợt nhớ ra,khi nãy anh gặp Trương Hiểu người còn dính mùi của cô ta,anh không nên để mùi của cô ta bám lấy anh khi anh đang ân ái với vợ của mình được.
Lục Diệp Bằng rướn người hôn lên môi của cô, chi3c lưỡi ẩm ướt của anh không ngừng chui vào khoan miệng của cô nuốt hết những tiếng r3n rỉ đầy phóng túng của cô.
Cô chịu không nổi, nhưng anh cũng đâu thua kém gì khao khát anh dành cho cô, chưa bao giờ anh thấy đủ.
Nhưng lúc này,anh không biết trong lòng mình bị làm sao cái gì đó khiến anh bất an, cảm giác dường như giống như hai năm về trước, lần ân ái cuối cùng khi hai người ở trong bệnh như cô và anh lại một lần nữa sẽ xa nhau.
Trái tim anh bỗng nhiên siết chặt, ánh mắt đau lòng nhìn vào nét mặt ửng đỏ của cô.
Anh không biết chuyện gì sẽ xảy ra sắp bằng mọi giá,anh phải kết hôn với cô ngay bây giờ, phải công bố bên là vợ của anh
Lam Lam khó chịu,bàn tay bấu chặt tấm lưng rộng rãi của mắt nhìn anh mê hồn, nũng nịu lên tiếng gọi anh.
"Ông xã.....!"
Lục Diệp Bằng cưng chiều nhìn cô,anh kéo hai chân cô vòng qua hông của anh chuẩn bị cho một tư thế sẵn sàng.
Anh cúi đầu xuống, hôn lên lớp da thịt của cô, khẽ ra lệnh.
"Nói yêu anh!"
Lam Lam bị d*c vọng dẫn dắt, giọng điệu nhỏ nhẹ lập tức nghe lời.
"Em yêu anh."
"Nói em muốn anh,cầu xin anh muốn em"Lục Diệp Bằng được nước làm tới.
Dứt lời,anh liền dùng tay đâm mạnh vào hoa viên của cô.
"Á.....! Ông xã...." Lam Lam ngượng ngùng, gương mặt cô đã chuyển sang một màu như quả cà chua, làm cho cơn hưng phấn trong người của anh không ngừng ồ ạt chảy ra
Lục Diệp Bằng cười lớn.
"Đến bây giờ em còn mắc cỡ gì nữa,em xem....."Anh cúi thấp xuống, nói lời nham nhở vào tai của cô " Viên ngọc em sưng lên rồi,em chịu không nổi nữa đâu....bà xã!"
Đúng như anh đã anh vừa nói xong,Lam Lam đã kéo đầu anh lại gần cô, chủ động hôn lên môi của tay cô cùng từ từ đi xuống vuốt v e cơ thể anh.
Vài giây sau,Lam Lam bật lên tiếng rên nhẹ, nhưng cô cũng đang cố gắng giữ lại một chút lý trí,để đưa ra một lời cảnh cáo với anh.
"Ông xã....!Em yêu anh rất rất nhiều....!Lần này anh không được phạm phải sai lầm như lần lần này,anh phản bội em...Em tin rằng anh sẽ không bao giờ nhìn thấy em thêm một lần nào nữa"
Lục Diệp Bằng sững người,anh định lên tiếng nói gì đó,thì Lam Lam đã chiều theo ý anh, cầu xin anh.
"Ông xã! Cho em.....Em muốn anh...Anh vào trong đi"
Nghe xong,Lục Diệp Bằng cũng đã không thể chờ đợi thêm phút giây nào thẳng thắt lưng tiến vào thật sâu, lập tức đưa cô l3n đỉnh.
Ngay sau đó, tiếng hét Lam Lam lập tức la lên.
Lục Diệp Bằng hành động dứt khoát,anh như được ai đó gắn vào một con độ anh càng lúc càng nhanh.
Anh ôm lấy cô, cả cơ thể anh như muốn bảo vệ,che chở cho người phụ nữ bé nhỏ đang nằm ở dưới thân của anh vậy.
Lục Diệp Bằng gằn giọng từng chữ.
"Em nghĩ anh sẽ cho em đi sao? Không bao giờ, từ ngày em ký vào giấy kết hôn với anh....!Hai chữ "ly hôn" đã không bao giờ tồn tại trong cuộc đời của chết,anh cũng không bao giờ buông tay em."
Lam Lam thút thít, ôm chặt lấy những tiếng r3n rỉ thay đổi bằng những tiếng khóc nhỏ bé trên vai của anh.
"Em yêu anh....Đời này kiếp này Lam Lam chỉ muốn là người phụ nữ của anh thôi!"
Lục Diệp Bằng mỉm cười hạnh phúc,anh cúi xuống hôn lên môi cô.
"Anh cũng yêu em rất nhiều! Không những kiếp này,anh còn muốn kiếp sau được trở thành chồng của sẽ không bao giờ yêu ai khác ngoài em.....Lam Lam chính là người vợ duy nhất của Lục Diệp Bằng này!"
Một buổi tối đầy lãng mạng trong một căn phòng trên sân bóng hình không ngừng quắn quýt với nhau được chiếu sáng lên trên tường.
Lục Diệp Bằng ôm Lam Lam không ngừng triền miên trên nay, chẳng hiểu sao anh không muốn buông cô ra.
Tình yêu của anh đối với cô có lẽ đã tăng thêm.
Người còn gái này,anh nhất định sẽ nâng niu suốt cả cuộc đời này, không vì bất cứ lý do nào mà bất anh phải ngừng yêu cô.
Anh yêu cô, yêu bằng cả mạng sống của anh..