Chẳng may Mộc Diệp bị trẹo chân xuống, Cao Lãnh thấy vậy liền nhanh chóng rời bàn làm việc đỡ cô: "Cẩn thận chút"
- "À...à ừ cảm ơn" Cô tách ra khỏi người anh, ngượng ngùng nói
- "Em bị làm sao mà nói ấp a ấp úng vậy?" Anh nhìn cô, trong giọng nói có ý cười
- "Tôi không sao! Mà Cao tổng gọi tôi vào đây có chuyện gì?" Cô cố nghiêm túc giấu sự ngại ngùng
- "Em vào làm trợ lý cho tôi" Anh nhìn cô giọng nghiêm túc lại nói
- "Chuyện này... Tôi là nhân viên mới mà được ân ái như vậy chỉ sợ người ngoài sẽ nói này nọ thôi" Cô e ngại nói
Anh nghe cô nói vậy liền cười mỉm bây giờ anh đang nghĩ cô gái này sao có thể dùng từ tùy tiện như vậy chứ.
- Anh ghé sát vào tai cô: "Em được tôi "ân ái" từ đêm đó rồi không phải sao?" Anh cố ý nhấn mạnh hai từ "ân ái"
- Nghe anh nói vậy cô hơi rùng mình, cũng nhận ra lúc nãy mình đã dùng sai từ (mấy mị biết sai từ gì không?) "Cao tổng, anh nói gì tôi không hiểu"
- Anh lại ghé sát vào tai cô một lần nữa: "Giả vờ không biết không tốt đâu" Giọng anh đùa cợt cô
- "Không còn việc gì nữa tôi đi trước" Mặt cô đỏ bừng lên, cố tìm các lẩn tránh
- Thấy cô đi ra ngoài anh liền lấy điện thoại gọi cho thư ký của mình: "Điều tra thân phận nhân viên mới lúc nãy cho tôi, tôi cho cậu 10 phút"
Đúng 10 phút sau
- "Cao tổng, đây ra tất cả thông tin về người anh kêu tôi điều tra" Luật Danh cầm một xấp tài liệu vào
- "Để lên bàn cho tôi rồi đi ra ngoài đi" Giọng anh lạnh như băng nói
- "Vậy tôi đi trước" Nói rồi Luật Danh quay mặt đi ra ngoài
- Thấy Luật Danh đi ra ngoài anh liền lại bàn lấy xấp tài liệu Luật Danh vừa mới đưa vào xem qua rồi tự kỷ: "Tôi sẽ thu phục được em, tiểu Diệp à!"
Khu thực tập
- "Tôi nghe đây" Mộc Diệp nhận được cuộc gọi của ai, bắt máy nói
- "Cô có phải là cô Mộc không?" Đầu dây bên kia hỏi
- "Vâng! Tôi là Mộc Diệp!" Cô trả lời "Có chuyện gì không?"
- "Tình trạng của bà Thanh bây giờ đang xấu hơn, cô mau đến bệnh viện" Đầu giây bên kia giọng không nhanh không chậm nói
- "Tôi biết rồi tôi sẽ đến đó ngay" Giọng cô hối hả rồi nhanh chóng cúp máy "Chị à! Giúp em xin nghỉ việc với, em có việc gấp lắm"
- "Ừ cứ đi đi, chị xin giùm cho" Chị đồng nghiệp trả lời
Mộc Diệp bên dưới công ty bắt taxi mãi không được....
.
- "À...à ừ cảm ơn" Cô tách ra khỏi người anh, ngượng ngùng nói
- "Em bị làm sao mà nói ấp a ấp úng vậy?" Anh nhìn cô, trong giọng nói có ý cười
- "Tôi không sao! Mà Cao tổng gọi tôi vào đây có chuyện gì?" Cô cố nghiêm túc giấu sự ngại ngùng
- "Em vào làm trợ lý cho tôi" Anh nhìn cô giọng nghiêm túc lại nói
- "Chuyện này... Tôi là nhân viên mới mà được ân ái như vậy chỉ sợ người ngoài sẽ nói này nọ thôi" Cô e ngại nói
Anh nghe cô nói vậy liền cười mỉm bây giờ anh đang nghĩ cô gái này sao có thể dùng từ tùy tiện như vậy chứ.
- Anh ghé sát vào tai cô: "Em được tôi "ân ái" từ đêm đó rồi không phải sao?" Anh cố ý nhấn mạnh hai từ "ân ái"
- Nghe anh nói vậy cô hơi rùng mình, cũng nhận ra lúc nãy mình đã dùng sai từ (mấy mị biết sai từ gì không?) "Cao tổng, anh nói gì tôi không hiểu"
- Anh lại ghé sát vào tai cô một lần nữa: "Giả vờ không biết không tốt đâu" Giọng anh đùa cợt cô
- "Không còn việc gì nữa tôi đi trước" Mặt cô đỏ bừng lên, cố tìm các lẩn tránh
- Thấy cô đi ra ngoài anh liền lấy điện thoại gọi cho thư ký của mình: "Điều tra thân phận nhân viên mới lúc nãy cho tôi, tôi cho cậu 10 phút"
Đúng 10 phút sau
- "Cao tổng, đây ra tất cả thông tin về người anh kêu tôi điều tra" Luật Danh cầm một xấp tài liệu vào
- "Để lên bàn cho tôi rồi đi ra ngoài đi" Giọng anh lạnh như băng nói
- "Vậy tôi đi trước" Nói rồi Luật Danh quay mặt đi ra ngoài
- Thấy Luật Danh đi ra ngoài anh liền lại bàn lấy xấp tài liệu Luật Danh vừa mới đưa vào xem qua rồi tự kỷ: "Tôi sẽ thu phục được em, tiểu Diệp à!"
Khu thực tập
- "Tôi nghe đây" Mộc Diệp nhận được cuộc gọi của ai, bắt máy nói
- "Cô có phải là cô Mộc không?" Đầu dây bên kia hỏi
- "Vâng! Tôi là Mộc Diệp!" Cô trả lời "Có chuyện gì không?"
- "Tình trạng của bà Thanh bây giờ đang xấu hơn, cô mau đến bệnh viện" Đầu giây bên kia giọng không nhanh không chậm nói
- "Tôi biết rồi tôi sẽ đến đó ngay" Giọng cô hối hả rồi nhanh chóng cúp máy "Chị à! Giúp em xin nghỉ việc với, em có việc gấp lắm"
- "Ừ cứ đi đi, chị xin giùm cho" Chị đồng nghiệp trả lời
Mộc Diệp bên dưới công ty bắt taxi mãi không được....
.