Vừa bước vào trong điện Tử Vân xém chút nữa là té dập mặt rồi. Nàng kinh ngạc nhìn đóng của cải trước mắt nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, nhẹ nhàng bước tới ghế chủ tọa ngồi xuống.
"Cung chủ" Đang loay hoay thì Điệp Y nhìn thấy Tử Vân vội hành lễ
"Miễn lễ" nàng nhàn nhạt nhấp trà sen mà nô tỳ mới dâng lên
Sau khi uống hết một tách trà nàng mới nhìn Điệp Y đang vật lộn với đống của cải lên tiếng "Tiểu Y à, cái đống này ở đâu ra vậy hả??"
"Bẩm Cung chủ tất cả chổ này đều là của tên Phan Thượng thư ạ"
Nghe Điệp Y nói mà trong lòng nàng thầm thất vọng 'haiz... nàng cứ ngỡ hết đống ấy là quà của các môn phái khác đến tặng lấy lòng nàng cơ ai dè... hừ! cái tên Phan Hệ Đích chết tiệt làm nàng thất vọng a...'
Trong lòng chửi bới kịch liệt nhưng vẻ mặt của nàng cứ nhàn nhạt "Thống kê đi" nàng quay sang Điệp Y ra lệnh.
Điệp Y nhẹ nhàng lên tiếng thống kê
"Bẩm Cung chủ, chỗ này bao gồm ngân lượng có năm ngàn hai trăm lượng vàng, bảy mươi ba vạn lượng bạc trắng; các thứ khác thì có tranh chữ thư pháp có bốn mươi ba bức, đồ cỗ có sáu mươi bốn món các loại, một tượng quan âm bạch ngọc , một đôi kì lân vàng . một cây Phiêu Linh cầm, một bàn cờ lưu ly, hai viên dạ minh châu, một rương trang sức của gia quyến hắn; khế ước của hai mươi bốn cửa hàng, mươi bốn điền trang, sáu biệt viện và giấy nợ của tá điền, giấy bán thân của gia nô". Báo cáo xong Điệp Y đứng sang bên
"Ừm tên này đúng là tham quan chính hiệu luôn.... hắn chết cũng vừa" trong lòng nàng vì dân chúng bá tánh của thiên hạ hỏi thăm lần lượt mười tám đời tổ tông nhà tên Phan Hệ Đích kia_ nàng phân phó
"Tiểu Y à, ngươi đem bảy mươi lượng vàng, mười vạn lượng bạc cùng với một số tranh chữ đồ cỗ gì gì đấy ngày mai đem để trước cửa cung kèm theo bằng chứng ..." Nàng nháy mắt nhìn Điệp Y cười gian "tất nhiên những thứ đó là đồ hạng bét"
Điệp Y nghe nàng giao phó xong rồi nhìn nàng với ánh mắt khâm phục 'phải nói Cung chủ của nàng rất biết kiếm tiền nha, làm ăn một vốn bốn lời! Bởi vì sao? khi nhận vụ làm ăn nào đó thì Cung chủ chẳng những lấy tiền của khách hàng mà còn lấy luôn tiền của kẻ là mục tiêu của vụ làm ăn đó ... rồi chia làm 7-2-1. Bảy phần thì tất nhiên là của bọn họ, Hai phần thí của triều đình, một phần còn lại chia cho dân chúng...'
Mãi miên man theo sự khâm phục của mình với Cung chủ Điệp Y nào có biết cái vị Cung chủ kia đang gọi mình ....
"Tiểu Y, Tiểu Y..." Tử Vân nàng đây đang bực mình nha đang nói chuyện hồn của Điệp Y bay đi tận đâu đâu ...nàng nhẹ nhàng vặn volum lớn hơn "TIỂU YYYYYYY......"
Đang suy nghĩ thì Điệp Y đã 'được' tiếng gọi 'nhẹ nhàng' của Tử Vân kéo về thực tại.
Nhăn mặt, đưa tay xoa xoa cái đôi tai thân yêu của mình Điệp Y ủy khuất nói.
"Cung chủ à, người a~ đừng có lớn tiếng như vậy a, ta... ta... sợ a!". Điệp Y vừa nói vừa ngước mắt long lanh ra vẻ rất ủy khuất
"Phụt!... khụ khụ... Tiểu Y... ngươi nói... nói... gì khụ... hả?" đang uống trà nạp lại năng lượng khi vặn volum gọi Điệp Y về thực tại thì nàng đã bị Điệp Y làm cho sợ nha!
Gì chứ nói Điệp Y sợ nàng lớn tiếng thì đúng là trời sập! Đúng TRỜI SẬP!!
"Ta nói là a Cung chủ, người đừng có lớn tiếng như vậy ta sợ lắm" Điệp Y nhẹ nhàng nhắc lại một lần nữa
Nàng nghe xong thì ... eo da gà da vịt nổi lên khắp người rồi ... nàng rùng mình đuổi Điệp Y đi làm việc
"Thôi ớn lạnh quá, ngươi làm việc đi a, những chuyện còn lại người biết làm như thế nào rồi đó"
"Vâng thuộc hạ biết rồi" nói rồi Điệp Y xoay người đi ra khỏi điện mang theo nụ cười
Còn lại một mình nàng đi tới thư phòng của mình, ngước mắt chán nản nhìn đống sổ sách trên bàn mà ai oán 'trời ơi, Nguyệt Vân Cung ta đây phải nói là làm ăn rất phát đạt nhưng có cần nhiều công việc đến vậy không?' liếc nhín chồng sổ sách chất từ dưới bàn cao tới mép bàn nàng muốn xỉu
Nghĩ vậy thôi chứ nàng cũng 'ngoan ngoãn' ngồi vào bàn làm việc
Nữa canh giờ sau
Sau một hồi chiến đấu ghi ghi chép chép với đống sổ sách nàng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Vươn vai uể oải nàng gọi
"A Hàn"
Bổng bên ngoài xuất hiện luồng gió bay vào thư phòng "Cung chủ, có thuộc hạ" luồng gió không ai khác chính là một trong Ngũ đại sát thủ những người cánh tay đắt lực của Tử Vân _ Nguyệt Hàn
"Đi điều tra những người này" vừa nói nàng vừa đẩy đóng sổ sách về phía của Nguyệt Hàn.
"Thuộc hạ đi ngay" nhận lấy sổ sách từ nàng Nguyệt Hàn lại như cơn gió biến mất khỏi thư phòng
Làm việc xong nàng cũng chẳng thèm lưu luyến cái thư phòng nữa, cầm phong thư trên bàn nở nụ cười nhạt rồi đặt nó vào trong ngăn kéo đứng lên đi ra khỏi thư phòng
Bước chân tới cửa nàng cảm khái 'thật không ngờ nha Nguyệt Vân Cung của ta đây lại nổi tiếng quá chứ, sắp có vụ làm ăn lớn rồi đây"
****************______________________
Sáng sớm hôm sao
Vườn trúc Nguyệt Vân Cung
Tử Vân đang luyện kiếm cùng với bảo bối thân yêu kiếm TỬ Ngân của mình. Nàng phi thân váy trắng xòe ra xoay vòng, mái tóc vén lên tùy ý giờ bay lất phất trong gió ... "Xoẹt Xoẹt" ánh sáng loét lên thì một cơn mưa ... lá trúc xuất hiện
Đứng bên ngoài nhìn vào trong vườn Điệp Y không khỏi ngẩn người 'Cung chủ của nàng cứ như tiên nữ nha'
Đáp chân xuống đất, tra kiếm vào vỏ Tử Vân nhìn thấy Điệp Y bước tới gần thì... trời ơi Điệp Y lại thả hồn bay đi đâu nữa rồi...
Nàng quơ quơ tay trước mắt Điệp Y kêu hồn nàng ấy trở lại.
"Tiểu Y à, tìm ta có chuyện gì sau hả ?" nàng nhìn phong thư Điệp Y đang cầm trên tay hỏi
"Vâng có người gửi thư cho người nè Cung chủ" đưa bức thư cho Tử Vân, Điệp Y đáp
Nàng nhận lấy phong thư, mở ra đọc càng đọc nụ cười trên môi nàng càng rõ nét. Nhìn Tử Vân cười như vậy Điệp Y khó hiểu hỏi "Cung chủ trong đó viết gì thế ạ?"
Ngước mắt nhìn Điệp Y nàng cười đưa tay ra hiệu "suỵt! bí mật" nói rồi nàng bước ra khỏi vườn trúc về phòng.
Vừa bước vào trong điện Tử Vân xém chút nữa là té dập mặt rồi. Nàng kinh ngạc nhìn đóng của cải trước mắt nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, nhẹ nhàng bước tới ghế chủ tọa ngồi xuống.
"Cung chủ" Đang loay hoay thì Điệp Y nhìn thấy Tử Vân vội hành lễ
"Miễn lễ" nàng nhàn nhạt nhấp trà sen mà nô tỳ mới dâng lên
Sau khi uống hết một tách trà nàng mới nhìn Điệp Y đang vật lộn với đống của cải lên tiếng "Tiểu Y à, cái đống này ở đâu ra vậy hả??"
"Bẩm Cung chủ tất cả chổ này đều là của tên Phan Thượng thư ạ"
Nghe Điệp Y nói mà trong lòng nàng thầm thất vọng 'haiz... nàng cứ ngỡ hết đống ấy là quà của các môn phái khác đến tặng lấy lòng nàng cơ ai dè... hừ! cái tên Phan Hệ Đích chết tiệt làm nàng thất vọng a...'
Trong lòng chửi bới kịch liệt nhưng vẻ mặt của nàng cứ nhàn nhạt "Thống kê đi" nàng quay sang Điệp Y ra lệnh.
Điệp Y nhẹ nhàng lên tiếng thống kê
"Bẩm Cung chủ, chỗ này bao gồm ngân lượng có năm ngàn hai trăm lượng vàng, bảy mươi ba vạn lượng bạc trắng; các thứ khác thì có tranh chữ thư pháp có bốn mươi ba bức, đồ cỗ có sáu mươi bốn món các loại, một tượng quan âm bạch ngọc , một đôi kì lân vàng . một cây Phiêu Linh cầm, một bàn cờ lưu ly, hai viên dạ minh châu, một rương trang sức của gia quyến hắn; khế ước của hai mươi bốn cửa hàng, mươi bốn điền trang, sáu biệt viện và giấy nợ của tá điền, giấy bán thân của gia nô". Báo cáo xong Điệp Y đứng sang bên
"Ừm tên này đúng là tham quan chính hiệu luôn.... hắn chết cũng vừa" trong lòng nàng vì dân chúng bá tánh của thiên hạ hỏi thăm lần lượt mười tám đời tổ tông nhà tên Phan Hệ Đích kia_ nàng phân phó
"Tiểu Y à, ngươi đem bảy mươi lượng vàng, mười vạn lượng bạc cùng với một số tranh chữ đồ cỗ gì gì đấy ngày mai đem để trước cửa cung kèm theo bằng chứng ..." Nàng nháy mắt nhìn Điệp Y cười gian "tất nhiên những thứ đó là đồ hạng bét"
Điệp Y nghe nàng giao phó xong rồi nhìn nàng với ánh mắt khâm phục 'phải nói Cung chủ của nàng rất biết kiếm tiền nha, làm ăn một vốn bốn lời! Bởi vì sao? khi nhận vụ làm ăn nào đó thì Cung chủ chẳng những lấy tiền của khách hàng mà còn lấy luôn tiền của kẻ là mục tiêu của vụ làm ăn đó ... rồi chia làm 7-2-1. Bảy phần thì tất nhiên là của bọn họ, Hai phần thí của triều đình, một phần còn lại chia cho dân chúng...'
Mãi miên man theo sự khâm phục của mình với Cung chủ Điệp Y nào có biết cái vị Cung chủ kia đang gọi mình ....
"Tiểu Y, Tiểu Y..." Tử Vân nàng đây đang bực mình nha đang nói chuyện hồn của Điệp Y bay đi tận đâu đâu ...nàng nhẹ nhàng vặn volum lớn hơn "TIỂU YYYYYYY......"
Đang suy nghĩ thì Điệp Y đã 'được' tiếng gọi 'nhẹ nhàng' của Tử Vân kéo về thực tại.
Nhăn mặt, đưa tay xoa xoa cái đôi tai thân yêu của mình Điệp Y ủy khuất nói.
"Cung chủ à, người a~ đừng có lớn tiếng như vậy a, ta... ta... sợ a!". Điệp Y vừa nói vừa ngước mắt long lanh ra vẻ rất ủy khuất
"Phụt!... khụ khụ... Tiểu Y... ngươi nói... nói... gì khụ... hả?" đang uống trà nạp lại năng lượng khi vặn volum gọi Điệp Y về thực tại thì nàng đã bị Điệp Y làm cho sợ nha!
Gì chứ nói Điệp Y sợ nàng lớn tiếng thì đúng là trời sập! Đúng TRỜI SẬP!!
"Ta nói là a Cung chủ, người đừng có lớn tiếng như vậy ta sợ lắm" Điệp Y nhẹ nhàng nhắc lại một lần nữa
Nàng nghe xong thì ... eo da gà da vịt nổi lên khắp người rồi ... nàng rùng mình đuổi Điệp Y đi làm việc
"Thôi ớn lạnh quá, ngươi làm việc đi a, những chuyện còn lại người biết làm như thế nào rồi đó"
"Vâng thuộc hạ biết rồi" nói rồi Điệp Y xoay người đi ra khỏi điện mang theo nụ cười
Còn lại một mình nàng đi tới thư phòng của mình, ngước mắt chán nản nhìn đống sổ sách trên bàn mà ai oán 'trời ơi, Nguyệt Vân Cung ta đây phải nói là làm ăn rất phát đạt nhưng có cần nhiều công việc đến vậy không?' liếc nhín chồng sổ sách chất từ dưới bàn cao tới mép bàn nàng muốn xỉu
Nghĩ vậy thôi chứ nàng cũng 'ngoan ngoãn' ngồi vào bàn làm việc
Nữa canh giờ sau
Sau một hồi chiến đấu ghi ghi chép chép với đống sổ sách nàng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Vươn vai uể oải nàng gọi
"A Hàn"
Bổng bên ngoài xuất hiện luồng gió bay vào thư phòng "Cung chủ, có thuộc hạ" luồng gió không ai khác chính là một trong Ngũ đại sát thủ những người cánh tay đắt lực của Tử Vân _ Nguyệt Hàn
"Đi điều tra những người này" vừa nói nàng vừa đẩy đóng sổ sách về phía của Nguyệt Hàn.
"Thuộc hạ đi ngay" nhận lấy sổ sách từ nàng Nguyệt Hàn lại như cơn gió biến mất khỏi thư phòng
Làm việc xong nàng cũng chẳng thèm lưu luyến cái thư phòng nữa, cầm phong thư trên bàn nở nụ cười nhạt rồi đặt nó vào trong ngăn kéo đứng lên đi ra khỏi thư phòng
Bước chân tới cửa nàng cảm khái 'thật không ngờ nha Nguyệt Vân Cung của ta đây lại nổi tiếng quá chứ, sắp có vụ làm ăn lớn rồi đây"
****************______________________
Sáng sớm hôm sao
Vườn trúc Nguyệt Vân Cung
Tử Vân đang luyện kiếm cùng với bảo bối thân yêu kiếm TỬ Ngân của mình. Nàng phi thân váy trắng xòe ra xoay vòng, mái tóc vén lên tùy ý giờ bay lất phất trong gió ... "Xoẹt Xoẹt" ánh sáng loét lên thì một cơn mưa ... lá trúc xuất hiện
Đứng bên ngoài nhìn vào trong vườn Điệp Y không khỏi ngẩn người 'Cung chủ của nàng cứ như tiên nữ nha'
Đáp chân xuống đất, tra kiếm vào vỏ Tử Vân nhìn thấy Điệp Y bước tới gần thì... trời ơi Điệp Y lại thả hồn bay đi đâu nữa rồi...
Nàng quơ quơ tay trước mắt Điệp Y kêu hồn nàng ấy trở lại.
"Tiểu Y à, tìm ta có chuyện gì sau hả ?" nàng nhìn phong thư Điệp Y đang cầm trên tay hỏi
"Vâng có người gửi thư cho người nè Cung chủ" đưa bức thư cho Tử Vân, Điệp Y đáp
Nàng nhận lấy phong thư, mở ra đọc càng đọc nụ cười trên môi nàng càng rõ nét. Nhìn Tử Vân cười như vậy Điệp Y khó hiểu hỏi "Cung chủ trong đó viết gì thế ạ?"
Ngước mắt nhìn Điệp Y nàng cười đưa tay ra hiệu "suỵt! bí mật" nói rồi nàng bước ra khỏi vườn trúc về phòng.