Nó thích màu đen vào tối nay. Như vậy sẽ giúp nó thêm lạnh lùng khi ra tay. Nó mặc một cái áo thun đen dài tay cổ rộng không có hoạ tiết, kèm theo đó là một chiếc quần jeans đen bó sát, chân đi đôi giày cao gót màu đen. Ai nói là mang giày cao gót khó chạy nhảy và hoạt động kia chứ? Có thể đối người khác là vậy nhưng đối với Tứ ma nữ, mang giày cao gót đi làm nhiệm vụ là điều-đương-nhi...ên! Bởi khi đánh nhau, gót nhọn của giày giúp tụi nó khá nhiều trong việc đả thương đối thủ. Nó buột tóc gọn gàng lên, đánh nhau mà lù xù làm nó khó chịu.
Bước chân ra khỏi phòng tắm, nó nhìn thấy cái-cảnh-không-nên-thấy! Hắn vừa mặc xong cái quần, còn chưa mặc áo, body chuẩn với những đường cong săn chắc làm nó đỏ rần mặt.
Áaaaaaaaa! – Nó hét lên một cái rồi quay mặt sang chỗ khác.
Em… - Hắn giật mình vì tiếng la của nó, vội vàng lật đật mặc nhanh cái áo sơ-mi vào người.
Sau khi đã hoàn thành xong việc mặc áo, hắn mới từ từ tiến lại chỗ nó, nhẹ nhàng xoay người nó lại:
Anh xong rồi. Tại em ra đột ngột quá nên… - Hắn gãi đầu chữa ngượng.
Đột ngột cái gì? Em thay đồ lâu thế rồi mà ra anh vẫn chưa thay đồ xong nữa là sau? Em không ngờ anh còn chậm chạp hơn cả con gái nữa cơ đấy. – Nó nhăn mặt.
Thì…tại… - Hắn ấp a ấp úng. Cũng chả là vì sau khi nó bước vào phòng tắm, hắn còn mãi lầm bầm than trách việc nó không chịu “thương hoa tiếc ngọc” hắn nên mới thành ra như vậy.
Thôi! Thì với chả tại đến sáng mai à? Đến Vegas thôi. – Nó thở dài rồi quay lưng ra cửa.
Hắn nghe thế thì cũng chẳng thèm giải thích tiếp, bước theo sau nó. Có điều tự dưng đang đi thì nó đứng khựng lại ngay, dường như là mới nghĩ ra việc gì đó nên hắn đi theo sau suýt thì tông vào người nó.
Em sao lại đứng lại? – Hắn nhìn nó than oán.
Này…hỏi anh một câu nhé! – Nó quay người lại nhìn hắn.
…??? – Hắn thắc mắc nhìn nó.
Anh có muốn…trở thành Bắc hộ vệ không? – Nó thẳng thắn, ánh mắt kiên định nhìn vào hắn như chờ câu trả lời.
Hắn mở to con mắt ra nhìn nó. Nó vừa đề nghĩ hắn làm gì cơ chứ? Bắc hộ vệ - người luôn sát cánh với Bắc ma nữ? Hắn có nghe nhầm không?
Nó thích màu đen vào tối nay. Như vậy sẽ giúp nó thêm lạnh lùng khi ra tay. Nó mặc một cái áo thun đen dài tay cổ rộng không có hoạ tiết, kèm theo đó là một chiếc quần jeans đen bó sát, chân đi đôi giày cao gót màu đen. Ai nói là mang giày cao gót khó chạy nhảy và hoạt động kia chứ? Có thể đối người khác là vậy nhưng đối với Tứ ma nữ, mang giày cao gót đi làm nhiệm vụ là điều-đương-nhi...ên! Bởi khi đánh nhau, gót nhọn của giày giúp tụi nó khá nhiều trong việc đả thương đối thủ. Nó buột tóc gọn gàng lên, đánh nhau mà lù xù làm nó khó chịu.
Bước chân ra khỏi phòng tắm, nó nhìn thấy cái-cảnh-không-nên-thấy! Hắn vừa mặc xong cái quần, còn chưa mặc áo, body chuẩn với những đường cong săn chắc làm nó đỏ rần mặt.
Áaaaaaaaa! – Nó hét lên một cái rồi quay mặt sang chỗ khác.
Em… - Hắn giật mình vì tiếng la của nó, vội vàng lật đật mặc nhanh cái áo sơ-mi vào người.
Sau khi đã hoàn thành xong việc mặc áo, hắn mới từ từ tiến lại chỗ nó, nhẹ nhàng xoay người nó lại:
Anh xong rồi. Tại em ra đột ngột quá nên… - Hắn gãi đầu chữa ngượng.
Đột ngột cái gì? Em thay đồ lâu thế rồi mà ra anh vẫn chưa thay đồ xong nữa là sau? Em không ngờ anh còn chậm chạp hơn cả con gái nữa cơ đấy. – Nó nhăn mặt.
Thì…tại… - Hắn ấp a ấp úng. Cũng chả là vì sau khi nó bước vào phòng tắm, hắn còn mãi lầm bầm than trách việc nó không chịu “thương hoa tiếc ngọc” hắn nên mới thành ra như vậy.
Thôi! Thì với chả tại đến sáng mai à? Đến Vegas thôi. – Nó thở dài rồi quay lưng ra cửa.
Hắn nghe thế thì cũng chẳng thèm giải thích tiếp, bước theo sau nó. Có điều tự dưng đang đi thì nó đứng khựng lại ngay, dường như là mới nghĩ ra việc gì đó nên hắn đi theo sau suýt thì tông vào người nó.
Em sao lại đứng lại? – Hắn nhìn nó than oán.
Này…hỏi anh một câu nhé! – Nó quay người lại nhìn hắn.
…??? – Hắn thắc mắc nhìn nó.
Anh có muốn…trở thành Bắc hộ vệ không? – Nó thẳng thắn, ánh mắt kiên định nhìn vào hắn như chờ câu trả lời.
Hắn mở to con mắt ra nhìn nó. Nó vừa đề nghĩ hắn làm gì cơ chứ? Bắc hộ vệ - người luôn sát cánh với Bắc ma nữ? Hắn có nghe nhầm không?