“Rầm”Nó đạp phăng cánh cửa để bước vào căn phòng duy nhất của tầng lầu này và cũng là nơi cấp cao nhất của toà nhà. Hiện ra trước mắt cả ba đứa là khoảng 300 tên như lời Vi báo trước. - Kẻ nào dám chiếm trụ sở của D.E.A.T.H? (tổ chức này về sau mình sẽ nói). – Nó hỏi.
- Là ai điều đó không quan trọng. – Một tên to con bước lên nói.
- Thế à? Vậy thì một câu hỏi khác nhé? Tụi bây muốn gì? – Trang hất mặt.
- Thứ tụi tao muốn là thứ mà tụi mày đang giữ! – Tên đó trả lời.
- Ý mày là “mảnh ghép đồng”? – Thảo Anh khinh khỉnh.
- Mày thông minh đó! Khôn hồn thì giao nó ra đây đi. Ở đây có tận 300 người thì cho dù tụi mày có là Tứ ma nữ cũng chẳng thể địch lại nổi. Chưa kể ở đây không có Nam ma nữ thì tụi mày thua chắc rồi. – Tên đó chỉ thẳng vào mặt nó.“Ya…”Trang hét lên rồi phóng nhanh về phía tên đó, cô dùng một chân hất cánh tay đang chỉ về phía nó ra rồi dùng chân còn lại phang thẳng vào đầu tên đó. Dù vậy, tên đó sau khi bị gạt tay xuống thì cũng ý thức được chuyện gì đang xảy ra nên ngã người ra sau để tránh.Trang sau khi tiếp đất an toàn thì thụp người xuống gạt chân tên này. Hắn ta ngay lập tức mất thăng bằng nhưng nhanh chóng lấy đà lộn ngược người ra sau rồi dùng chân tiếp đất. Sau đó, hắn ta dùng tay, vo lại thành nắm đấm, hướng thẳng mặt Trang rồi dùng hết sức tấn công.Trang ngã người ra sau, tiện thể co chân, giơ lên ngang tầm bụng hắn ta rồi duỗi thẳng. Hắn ta vì quá bất ngờ, không kịp phản kháng nên lãnh trọn cú đá vào bụng với lực ngang ngửa một tên con trai từ Trang. Tên đó bật ngược ra sau, văng ra sau, ngóc đầu lên không nổi.
- Chỉ như thế này thì không cản trở được chị mày đâu. Còn đứa nào là thằng cầm đầu? Ra đây cho tao! – Trang quát lớn.“Cộp…cộp…”Tiếng đầu nhọn của gót giầy vang lên. Một đứa con gái mặc bộ đồ cơ động màu đen bó sát với gương mặt bị che lại bởi cái mặt nạ bước ra.
- Cô…là người cầm đầu? – Trang hỏi.
- Là tôi. – Nhỏ ta lạnh giọng.
- Thế thứ cô muốn là “mảnh ghép đồng”? – Trang phủi phủi tay.
- Phải. Giao nó ra đây! – Nhỏ ta gắt lên.
- Thế thì tôi đành phải cáo lỗi với cô rồi! Thứ cô muốn tìm không có ở đây! Thật tiếc quá! – Trang giả vở tiếc nuối.
- Đừng có nói láo! Mau giao nó ra đây! - Ả ta quát lớn.
- Cô cứng đầu thật đó! Tôi đã bảo nó không có ở đây cơ mà? – Trang lắc đầu chán nản.
- Được! Nếu muốn đối đầu thì được thôi! Tui bây xông lên! - Ả ta tức tối, ra lệnh cho bọn lâu nhâu phía sau mình. Ngay sau đó là hàng loạt tên xông lên, hướng thẳng về phía Trang mà tiến. Thảo Anh với ý định muốn giúp chị nên bước tới, nhưng ngay lập tức, bước đi phải khựng lại khi bị nó chặn. Thảo Anh nhìn nó van nài nhưng đáp lại chỉ là cái lắc đầu vô cảm của nó. Cô nàng đành phải lui về đứng cạnh Bảo An vì ở nơi đây, chốn này, quyết định của nó là mệnh lệnh, là bất khả kháng. Ai chống lại cũng có nghĩa là chính thức tuyên chiến đối đầu với nó và với D.E.A.T.H.
“Rầm”Nó đạp phăng cánh cửa để bước vào căn phòng duy nhất của tầng lầu này và cũng là nơi cấp cao nhất của toà nhà. Hiện ra trước mắt cả ba đứa là khoảng tên như lời Vi báo trước. - Kẻ nào dám chiếm trụ sở của D.E.A.T.H? (tổ chức này về sau mình sẽ nói). – Nó hỏi.
- Là ai điều đó không quan trọng. – Một tên to con bước lên nói.
- Thế à? Vậy thì một câu hỏi khác nhé? Tụi bây muốn gì? – Trang hất mặt.
- Thứ tụi tao muốn là thứ mà tụi mày đang giữ! – Tên đó trả lời.
- Ý mày là “mảnh ghép đồng”? – Thảo Anh khinh khỉnh.
- Mày thông minh đó! Khôn hồn thì giao nó ra đây đi. Ở đây có tận người thì cho dù tụi mày có là Tứ ma nữ cũng chẳng thể địch lại nổi. Chưa kể ở đây không có Nam ma nữ thì tụi mày thua chắc rồi. – Tên đó chỉ thẳng vào mặt nó.“Ya…”Trang hét lên rồi phóng nhanh về phía tên đó, cô dùng một chân hất cánh tay đang chỉ về phía nó ra rồi dùng chân còn lại phang thẳng vào đầu tên đó. Dù vậy, tên đó sau khi bị gạt tay xuống thì cũng ý thức được chuyện gì đang xảy ra nên ngã người ra sau để tránh.Trang sau khi tiếp đất an toàn thì thụp người xuống gạt chân tên này. Hắn ta ngay lập tức mất thăng bằng nhưng nhanh chóng lấy đà lộn ngược người ra sau rồi dùng chân tiếp đất. Sau đó, hắn ta dùng tay, vo lại thành nắm đấm, hướng thẳng mặt Trang rồi dùng hết sức tấn công.Trang ngã người ra sau, tiện thể co chân, giơ lên ngang tầm bụng hắn ta rồi duỗi thẳng. Hắn ta vì quá bất ngờ, không kịp phản kháng nên lãnh trọn cú đá vào bụng với lực ngang ngửa một tên con trai từ Trang. Tên đó bật ngược ra sau, văng ra sau, ngóc đầu lên không nổi.
- Chỉ như thế này thì không cản trở được chị mày đâu. Còn đứa nào là thằng cầm đầu? Ra đây cho tao! – Trang quát lớn.“Cộp…cộp…”Tiếng đầu nhọn của gót giầy vang lên. Một đứa con gái mặc bộ đồ cơ động màu đen bó sát với gương mặt bị che lại bởi cái mặt nạ bước ra.
- Cô…là người cầm đầu? – Trang hỏi.
- Là tôi. – Nhỏ ta lạnh giọng.
- Thế thứ cô muốn là “mảnh ghép đồng”? – Trang phủi phủi tay.
- Phải. Giao nó ra đây! – Nhỏ ta gắt lên.
- Thế thì tôi đành phải cáo lỗi với cô rồi! Thứ cô muốn tìm không có ở đây! Thật tiếc quá! – Trang giả vở tiếc nuối.
- Đừng có nói láo! Mau giao nó ra đây! - Ả ta quát lớn.
- Cô cứng đầu thật đó! Tôi đã bảo nó không có ở đây cơ mà? – Trang lắc đầu chán nản.
- Được! Nếu muốn đối đầu thì được thôi! Tui bây xông lên! - Ả ta tức tối, ra lệnh cho bọn lâu nhâu phía sau mình. Ngay sau đó là hàng loạt tên xông lên, hướng thẳng về phía Trang mà tiến. Thảo Anh với ý định muốn giúp chị nên bước tới, nhưng ngay lập tức, bước đi phải khựng lại khi bị nó chặn. Thảo Anh nhìn nó van nài nhưng đáp lại chỉ là cái lắc đầu vô cảm của nó. Cô nàng đành phải lui về đứng cạnh Bảo An vì ở nơi đây, chốn này, quyết định của nó là mệnh lệnh, là bất khả kháng. Ai chống lại cũng có nghĩa là chính thức tuyên chiến đối đầu với nó và với D.E.A.T.H.