Phó Bạc Yến và Tô Hàng xuất hiện ở chương trình truyền hình trực tiếp.
Họ ở dưới sân khấu nhìn chằm chằm vào Hùng Cách Cách. Ánh mắt đó lúc sáng lúc tối, cực kỳ… đáng sợ.
Khi Hùng Cách Cách nhìn thấy hai người, cũng bất giác giật mình! Trong giờ làm việc mà cô lại chạy đến đây có tính là bỏ mất chuyên cần không? Chắc hẳn là không đâu? Làm trợ lý của tổng giám đốc thì phải yêu công ty như yêu nhà mình. Nếu chương trình này thuộc quản lý của ‘Phó thị’, vậy cô càng phải cố gắng phối hợp làm thật tốt! Nhưng vẻ mặt của Phó tổng và Tô Hàng thật sự nên cân nhắc suy nghĩ một cách sâu sắc. Hùng Cách Cách đúng là hơi thấp thỏm.
Phó Bạc Yến nhìn Hùng Cách Cách dưới ánh đèn sân khấu, chỉ có cảm giác dường như mình đang nhìn một viên minh châu. Mà viên minh châu này vốn là vật anh cất giấu riêng, nhưng giờ nó lại bị trưng bày trước mắt bao người! Anh rất bực bội, rất căm tức…. cũng rất kinh ngạc! Anh nào giờ chưa từng nghĩ sau khi Hùng Cách trang điểm sẽ trở nên xinh đẹp hút hồn như vậy. Không, không phải đẹp mà là dụ hoặc. Hùng Cách Cách không phải một người đẹp tiêu chuẩn, nhưng chỉ một cái nhăn mày một nụ cười của cô lại hấp dẫn khôn cùng. Trời sinh báu vật, chính là vậy ư?
Trưa nay sau khi ăn cơm xong, là anh đã không tìm được Hùng Cách Cách rồi. Vốn tưởng rằng cô bị Tô Hàng gọi đi giúp việc, nhưng ai ngờ cô lại bị người ta lôi đi ghi hình. Vừa đúng lúc anh đi thị sát công việc ở quanh đây nghe thấy có người nói về Hùng Cách Cách, nên lập tức chạy tới.
Những người để Hùng Cách Cách lộ diện trước mắt bao người phải chuẩn bị tâm lý dần đi. Bởi vì anh cực kỳ tức giận!
Còn về Tô Hàng, sau khi cậu làm việc được một lát thì đến trước bàn làm việc của Hùng Cách Cách, nhưng phát hiện cô không những rời khỏi vị trí công tác của mình, mà còn không nhận điện thoại chơi trò mất tích! Tô Hàng bực mình dựa vào manh mối tìm đến chỗ quản lý Khúc, rồi từ trong miệng quản lý Khúc biết được hướng đi của Hùng Cách Cách. Cậu hùng hùng hổ hổ chạy đi tận mắt thấy sự điên cuồng của đám đàn ông khác, chứng kiến vẻ đẹp nở rộ của Hùng Cách Cách. Không biết vì sao trong lòng cậu khó chịu cực kỳ. Giống như một bí mật chỉ thuộc về mình trong chốc lát bị công bố trước bàn dân thiên hạ.
Cậu thật sự muốn đi lên sân khấu dùng bao tải chụp vào Hùng Cách Cách ôm về nhà, không để cho bất kỳ kẻ nào dòm ngó cô!
Tô Hàng là người thuộc phái hành động.
Cậu không mượn bất kỳ cớ nào cho mình xông thẳng về phía hậu trường tóm chặt khách mời nam đang chuẩn bị lên sân khấu quăng ra chỗ thang máy điện chiếm lấy vị trí.
Khi Tô Hàng xuất hiện tại trên sân khấu, tất cả các khách mời nữ cũng sục sôi!
Mặt trắng bệch, môi đỏ thắm, cằm hơi nhọn, ánh mắt thâm trầm, tóc rối bù xù, quần áo màu đen cực kỳ giống bá tước vampire! Rất có phong cách!
Sự xuất hiện đột ngột của Tô Hàng làm hai MC không kịp trở tay. Họ biết Tô Hàng không phải khách mời nam, nhưng lại là đại thần trong giới manga ——"Mộc cang" ! Muốn phỏng vấn cậu ta thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý lên núi đao, xuống biển lửa. Nghe nói tính khí của vị đại thần này cực kỳ tệ, lời nói cay độc của cậu ta không gì sánh nổi.
Mặc dù biết vậy nhưng hai MC vẫn phải nhắm mắt đi lên!
Nhưng Tô Hàng không cho họ cơ hội mà đi thẳng tới trước mặt Hùng Cách Cách nắm tay cô kéo dậy khỏi ghế ngồi. Sau đó xoay người bước thật nhanh ra khỏi hội trường.
Mọi người đều trợn tròn mắt.
Khi bóng hình Hùng Cách Cách và Tô Hàng biến mất khỏi chương trình truyền hình trực tiếp, thì MC nam mới chợt định thần, cười ứng biến: “Ha ha....Ha ha ha....Thì ra chương trình này của chúng ta cũng có dàn dựng cả màn cướp cô dâu nữa.”
Tô Hàng nắm chặt tay Hùng Cách Cách, không về phòng làm việc mà lái xe thẳng về nhà.
Trong phòng khách, Tô Hàng ngồi ở trên ghế sa lon liếc mắt nhìn Hùng Cách Cách, ánh mắt như mũi tên tẩm độc bắn vèo vèo vào cô! Vì sao cô lại tham gia chương trình đó? Là ai đã tạo hình cho cô? Tại sao người khai quật ra vẻ đẹp của cô không phải là mình? Tại sao vẻ đẹp của cô không phải là báu vật thuộc về riêng mình? Tại sao mình lại giận đến mức không thể kiềm chế được? Vì sao mình lại cảm thấy buồn bã mất mát? Tại sao trong lòng mình tức giận nhưng lại không thể rời mắt khỏi người cô? Tại sao mình lại muốn ôm cô vào lòng, hôn ngấu nghiến không lưu tình chứ?
Hùng Cách Cách đứng bên cạnh bàn trà cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân mình, trong lòng như trống gõ, thầm nói: ánh mắt của Tô Hàng quá đáng sợ!
Trong không gian yên tĩnh một cách quỷ dị, bỗng có tiếng mở cửa vang lên, là Phó Bạc Yến đã về.
Tô Hàng nhìn lướt qua Phó Bạc Yến một cái, nói mang ý châm chọc: "Hôm nay anh về sớm quá ha." Nếu như không phải vì Hùng Cách Cách, anh hai có thể về sớm vậy sao? ! Hừ!
Phó Bạc Yến không quan tâm tới lời nói của Tô Hàng, mà là đi thẳng tới trước mặt của Hùng Cách Cách hỏi: "Mai cô định đi làm thế nào đây?"
Hùng Cách Cách lập tức ngẩng đầu nhìn Phó Bạc Yến, khẩn trương hỏi: "Anh không cần tôi nữa à?"
Phó Bạc Yến bị ánh mắt như tiểu hồ ly của Hùng Cách Cách nhìn, chỉ cảm thấy cả người tê dại hơn phân nửa. Lời của Hùng Cách Cách lại khiến anh tê dại hết nửa còn lại. Ha ha.... lời nói có hàm nghĩa khác nhưng anh lại rất thích. Phó Bạc Yến cười đáp lại một chữ, “Cần.”
Hùng Cách Cách thầm thở phào, sau đó len lén nhìn Tô Hàng, thấy mặt cậu ta viết đầy chữ “cơn giông trước lúc mưa nguồn” lại cúi thấp đầu xuống.
Phó Bạc Yến nói: "Tôi đã cảnh cáo bộ phận nhân sự và nhóm tổ chức chương trình rồi, họ sễ không công bố thông tin của cô ra ngoài. Mai cô vẫn có thể trang điểm như trước kia rồi đi làm bình thường. Mặc dù tôi không dám bảo đảm không ai nhận ra cô nhưng tôi sẽ cố gắng ngăn chặn kiểu tình huống như thế.” Tên tuổi của Hùng Cách Cách đã truyền đi khắp nơi nhưng ai có thể tin nổi cô nàng xám xịt đó lại chính là hồ ly tinh xinh đẹp trên sân khấu chứ?
Hùng Cách Cách cực kỳ ghét cuộc sống giống như ốc sên của mình bị người ta quấy rầy, vì vậy cô đặc biệt biết ơn sự săn sóc của Phó Bạc Yến. Cô ngẩng đầu nhìn Phó Bạc Yến ánh mắt hàm chứa nụ cười đặc biệt hấp dẫn, tim đập thình thịch như bị dòng điện chạy qua.
Tô Hàng thấy Hùng Cách Cách liếc mắt đưa tình với Phó Bạc Yến, còn với mình thì chỉ trầm mặc không nói nên trong lòng hết sức khó chịu. Cậu ta đứng vụt dậy đi đến trước mặt Hùng Cách Cách.
Hùng Cách Cách bị bộ dạng của Tô Hàng làm giật mình, vội vàng lùi về phía sau theo bản năng một bước. Một bước này giống như tính tình lúc nào cũng nhượng bộ của Hùng Cách Cách, nhưng trên thực tế cô lại đang vạch ra khoảng cách an toàn với người khác.
Tô Hàng thấy Hùng Cách Cách như thế, trong lòng càng thêm tức giận, vừa định ra tay túm cổ Hùng Cách Cách thì điện thoại trong túi cậu ta vang lên. Cậu ta móc điện thoại ra ấn nút nghe máy, sau khi ậm ờ đáp lại hai tiếng, cậu ta đột nhiên đưa mắt nhìn sang Hùng Cách Cách rồi từ từ nhếch môi cười, cất cao giọng về phía điện thoại: “Đúng, con muốn cô ấy!”
Hùng Cách Cách giật mình, một dự cảm xấu tức thì vỡ tung thành năm ngôi sao! Đúng là đồ con lợn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao cô lại cảm thấy sợ hãi thế nhỉ?
Đúng như vậy, sự thật đã chứng minh linh cảm của cô có thể so với lời tiên tri của người Maya.
Phó Bạc Yến và Tô Hàng xuất hiện ở chương trình truyền hình trực tiếp.
Họ ở dưới sân khấu nhìn chằm chằm vào Hùng Cách Cách. Ánh mắt đó lúc sáng lúc tối, cực kỳ… đáng sợ.
Khi Hùng Cách Cách nhìn thấy hai người, cũng bất giác giật mình! Trong giờ làm việc mà cô lại chạy đến đây có tính là bỏ mất chuyên cần không? Chắc hẳn là không đâu? Làm trợ lý của tổng giám đốc thì phải yêu công ty như yêu nhà mình. Nếu chương trình này thuộc quản lý của ‘Phó thị’, vậy cô càng phải cố gắng phối hợp làm thật tốt! Nhưng vẻ mặt của Phó tổng và Tô Hàng thật sự nên cân nhắc suy nghĩ một cách sâu sắc. Hùng Cách Cách đúng là hơi thấp thỏm.
Phó Bạc Yến nhìn Hùng Cách Cách dưới ánh đèn sân khấu, chỉ có cảm giác dường như mình đang nhìn một viên minh châu. Mà viên minh châu này vốn là vật anh cất giấu riêng, nhưng giờ nó lại bị trưng bày trước mắt bao người! Anh rất bực bội, rất căm tức…. cũng rất kinh ngạc! Anh nào giờ chưa từng nghĩ sau khi Hùng Cách trang điểm sẽ trở nên xinh đẹp hút hồn như vậy. Không, không phải đẹp mà là dụ hoặc. Hùng Cách Cách không phải một người đẹp tiêu chuẩn, nhưng chỉ một cái nhăn mày một nụ cười của cô lại hấp dẫn khôn cùng. Trời sinh báu vật, chính là vậy ư?
Trưa nay sau khi ăn cơm xong, là anh đã không tìm được Hùng Cách Cách rồi. Vốn tưởng rằng cô bị Tô Hàng gọi đi giúp việc, nhưng ai ngờ cô lại bị người ta lôi đi ghi hình. Vừa đúng lúc anh đi thị sát công việc ở quanh đây nghe thấy có người nói về Hùng Cách Cách, nên lập tức chạy tới.
Những người để Hùng Cách Cách lộ diện trước mắt bao người phải chuẩn bị tâm lý dần đi. Bởi vì anh cực kỳ tức giận!
Còn về Tô Hàng, sau khi cậu làm việc được một lát thì đến trước bàn làm việc của Hùng Cách Cách, nhưng phát hiện cô không những rời khỏi vị trí công tác của mình, mà còn không nhận điện thoại chơi trò mất tích! Tô Hàng bực mình dựa vào manh mối tìm đến chỗ quản lý Khúc, rồi từ trong miệng quản lý Khúc biết được hướng đi của Hùng Cách Cách. Cậu hùng hùng hổ hổ chạy đi tận mắt thấy sự điên cuồng của đám đàn ông khác, chứng kiến vẻ đẹp nở rộ của Hùng Cách Cách. Không biết vì sao trong lòng cậu khó chịu cực kỳ. Giống như một bí mật chỉ thuộc về mình trong chốc lát bị công bố trước bàn dân thiên hạ.
Cậu thật sự muốn đi lên sân khấu dùng bao tải chụp vào Hùng Cách Cách ôm về nhà, không để cho bất kỳ kẻ nào dòm ngó cô!
Tô Hàng là người thuộc phái hành động.
Cậu không mượn bất kỳ cớ nào cho mình xông thẳng về phía hậu trường tóm chặt khách mời nam đang chuẩn bị lên sân khấu quăng ra chỗ thang máy điện chiếm lấy vị trí.
Khi Tô Hàng xuất hiện tại trên sân khấu, tất cả các khách mời nữ cũng sục sôi!
Mặt trắng bệch, môi đỏ thắm, cằm hơi nhọn, ánh mắt thâm trầm, tóc rối bù xù, quần áo màu đen cực kỳ giống bá tước vampire! Rất có phong cách!
Sự xuất hiện đột ngột của Tô Hàng làm hai MC không kịp trở tay. Họ biết Tô Hàng không phải khách mời nam, nhưng lại là đại thần trong giới manga ——"Mộc cang" ! Muốn phỏng vấn cậu ta thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý lên núi đao, xuống biển lửa. Nghe nói tính khí của vị đại thần này cực kỳ tệ, lời nói cay độc của cậu ta không gì sánh nổi.
Mặc dù biết vậy nhưng hai MC vẫn phải nhắm mắt đi lên!
Nhưng Tô Hàng không cho họ cơ hội mà đi thẳng tới trước mặt Hùng Cách Cách nắm tay cô kéo dậy khỏi ghế ngồi. Sau đó xoay người bước thật nhanh ra khỏi hội trường.
Mọi người đều trợn tròn mắt.
Khi bóng hình Hùng Cách Cách và Tô Hàng biến mất khỏi chương trình truyền hình trực tiếp, thì MC nam mới chợt định thần, cười ứng biến: “Ha ha....Ha ha ha....Thì ra chương trình này của chúng ta cũng có dàn dựng cả màn cướp cô dâu nữa.”
Tô Hàng nắm chặt tay Hùng Cách Cách, không về phòng làm việc mà lái xe thẳng về nhà.
Trong phòng khách, Tô Hàng ngồi ở trên ghế sa lon liếc mắt nhìn Hùng Cách Cách, ánh mắt như mũi tên tẩm độc bắn vèo vèo vào cô! Vì sao cô lại tham gia chương trình đó? Là ai đã tạo hình cho cô? Tại sao người khai quật ra vẻ đẹp của cô không phải là mình? Tại sao vẻ đẹp của cô không phải là báu vật thuộc về riêng mình? Tại sao mình lại giận đến mức không thể kiềm chế được? Vì sao mình lại cảm thấy buồn bã mất mát? Tại sao trong lòng mình tức giận nhưng lại không thể rời mắt khỏi người cô? Tại sao mình lại muốn ôm cô vào lòng, hôn ngấu nghiến không lưu tình chứ?
Hùng Cách Cách đứng bên cạnh bàn trà cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân mình, trong lòng như trống gõ, thầm nói: ánh mắt của Tô Hàng quá đáng sợ!
Trong không gian yên tĩnh một cách quỷ dị, bỗng có tiếng mở cửa vang lên, là Phó Bạc Yến đã về.
Tô Hàng nhìn lướt qua Phó Bạc Yến một cái, nói mang ý châm chọc: "Hôm nay anh về sớm quá ha." Nếu như không phải vì Hùng Cách Cách, anh hai có thể về sớm vậy sao? ! Hừ!
Phó Bạc Yến không quan tâm tới lời nói của Tô Hàng, mà là đi thẳng tới trước mặt của Hùng Cách Cách hỏi: "Mai cô định đi làm thế nào đây?"
Hùng Cách Cách lập tức ngẩng đầu nhìn Phó Bạc Yến, khẩn trương hỏi: "Anh không cần tôi nữa à?"
Phó Bạc Yến bị ánh mắt như tiểu hồ ly của Hùng Cách Cách nhìn, chỉ cảm thấy cả người tê dại hơn phân nửa. Lời của Hùng Cách Cách lại khiến anh tê dại hết nửa còn lại. Ha ha.... lời nói có hàm nghĩa khác nhưng anh lại rất thích. Phó Bạc Yến cười đáp lại một chữ, “Cần.”
Hùng Cách Cách thầm thở phào, sau đó len lén nhìn Tô Hàng, thấy mặt cậu ta viết đầy chữ “cơn giông trước lúc mưa nguồn” lại cúi thấp đầu xuống.
Phó Bạc Yến nói: "Tôi đã cảnh cáo bộ phận nhân sự và nhóm tổ chức chương trình rồi, họ sễ không công bố thông tin của cô ra ngoài. Mai cô vẫn có thể trang điểm như trước kia rồi đi làm bình thường. Mặc dù tôi không dám bảo đảm không ai nhận ra cô nhưng tôi sẽ cố gắng ngăn chặn kiểu tình huống như thế.” Tên tuổi của Hùng Cách Cách đã truyền đi khắp nơi nhưng ai có thể tin nổi cô nàng xám xịt đó lại chính là hồ ly tinh xinh đẹp trên sân khấu chứ?
Hùng Cách Cách cực kỳ ghét cuộc sống giống như ốc sên của mình bị người ta quấy rầy, vì vậy cô đặc biệt biết ơn sự săn sóc của Phó Bạc Yến. Cô ngẩng đầu nhìn Phó Bạc Yến ánh mắt hàm chứa nụ cười đặc biệt hấp dẫn, tim đập thình thịch như bị dòng điện chạy qua.
Tô Hàng thấy Hùng Cách Cách liếc mắt đưa tình với Phó Bạc Yến, còn với mình thì chỉ trầm mặc không nói nên trong lòng hết sức khó chịu. Cậu ta đứng vụt dậy đi đến trước mặt Hùng Cách Cách.
Hùng Cách Cách bị bộ dạng của Tô Hàng làm giật mình, vội vàng lùi về phía sau theo bản năng một bước. Một bước này giống như tính tình lúc nào cũng nhượng bộ của Hùng Cách Cách, nhưng trên thực tế cô lại đang vạch ra khoảng cách an toàn với người khác.
Tô Hàng thấy Hùng Cách Cách như thế, trong lòng càng thêm tức giận, vừa định ra tay túm cổ Hùng Cách Cách thì điện thoại trong túi cậu ta vang lên. Cậu ta móc điện thoại ra ấn nút nghe máy, sau khi ậm ờ đáp lại hai tiếng, cậu ta đột nhiên đưa mắt nhìn sang Hùng Cách Cách rồi từ từ nhếch môi cười, cất cao giọng về phía điện thoại: “Đúng, con muốn cô ấy!”
Hùng Cách Cách giật mình, một dự cảm xấu tức thì vỡ tung thành năm ngôi sao! Đúng là đồ con lợn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao cô lại cảm thấy sợ hãi thế nhỉ?
Đúng như vậy, sự thật đã chứng minh linh cảm của cô có thể so với lời tiên tri của người Maya.