Lúc ăn cơm tối, Tô Hàng đi xuống lầu nhưng vẫn luôn làm mặt lạnh từ đầu chí cuối không thèm nói câu nào.
Mặc dù cả trái tim Hùng Cách Cách đều dâng hiến cho sự nghiệp đam mỹ, nhưng tình cảm biến hóa của Tô Hàng không phải cô không hề phát hiện. Vậy nên cô không biết làm sao, không biết phải đối mặt thế nào với Tô Hàng.
Tô Hàng giống như một vampire tính tình cổ quái, chuyên dựa vào việc hút máu người khác để sống. Nhưng không thể phủ nhận rằng có đôi khi anh ta cũng sẽ mở rộng đôi cánh màu đen bảo vệ bạn dưới cánh chim của mình. Dĩ nhiên bạn cũng phải chuẩn bị sẵn tâm lý cung cấp máu cho anh ta bất cứ lúc nào.
Phó Khương nói cô vĩnh viễn sống trong tình yêu của người khác và không dám một mình đối mặt với thế giới hiện thực. Có lẽ anh ta nói đúng.
Hùng Cách Cách bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ xem ruốt cuộc tình yêu như nào mới là thứ cô khao khát? Rốt cuộc tuýp đàn ông nào mới là mẫu người cô muốn?
Phó Khương rất tốt, suy nghĩ tích cực, là người thú vị, ở cạnh anh ta sẽ vô cùng vui vẻ. Nhưng anh ta biểu hiện ra khuynh hướng nghiêng về thụ, có tiềm chất của em gái! Quan trọng nhất là anh ta là một bệnh nhân tâm thần gián đoạn.
Bệnh tâm thần gián đoạn có thể làm bạn bởi vì bạn bè cơ hội lách mình trốn đến khoảng cách an toàn. Nhưng làm người yêu thân thiết nhất thì tuyệt đối không thể chọn lựa trước sau. Sớm chiều bên nhau bạn đâu biết được khi nào anh ta sẽ đột nhiên nổi bão chứ? Đến lúc đó anh ta cắn một cái thôi thì bạn cũng chẳng có nơi nào để mà khóc lóc kể lể cả!
Phó Bạc Yến cũng không tệ, dịu dàng săn sóc, ra tay hào phóng, tính tình rất tốt, chỉ là.... quá lăng nhăng. Xem xét từ vết hôn ẩn giấu dưới cổ áo cùng với vết cào hấp dẫn ở lưng của anh ta thì anh ta tuyệt đối không phải một người có cuộc sống ổn định! Tuy nói cô thích YY trai đẹp nhưng nếu như cứ không có việc gì là lại phải đích thân quan sát chuyện lăn lộn của ông xã và người đàn bà khác thì cô có chút không chấp nhận nổi! Nếu sau khi kết hôn chuyện ông xã nhà mình lăn lộn với ông xã nhà người ta bị cô phát hiện thì cô còn có thể biểu hiện lòng hào phóng rộng lượng! Mở một mắt nhắm một mắt coi như không có chuyện gì! Nhắm một mắt là để cô giữ lại chút thể diên cho mình. Còn mở một mắt là để dòm trộm chuyện lăn lộn của họ!
Haiz.... để xứng đáng là một hủ nữ vượt chỉ tiêu và hoàn toàn đủ tư cách quả là không dễ chút nào.
Tô Hàng miễn cưỡng được coi là tốtt. Mặc dù anh ta có cái mồm siêu cấp độc ác, lúc nào cũng có thể lấy việc châm chọc cô làm thú vui nhưng dầu gì anh ta cũng được coi là thần tượng của cô. Hủ nữ vẫn có tình cảm thân thiết với thần tượng của mình hơn. Song có một điều là cô thấy anh ta chướng mắt! Anh ta dựa vào đâu mà vừa quát vừa nạt cô? Anh ta dựa vào cái gì mà quát tới quát lui cô? Vì sao anh ta luôn bắn lời ác độc vào cô? Tại sao anh ta luôn hất cằm tự cho mình là đúng? À! Nếu cô là một người đàn ông thì cô có thể hiểu rõ tất cả các hành động của anh ta, anh ta làm vậy là vì cảm thấy lo lắng cáu kỉnh do bị coi nhẹ, đó là một thủ đoạn để thu hút sự chú ý của cô. Nhưng đáng tiếc cô là con gái! Vậy nên xin đừng dùng những mánh khóe mà chỉ những tên thụ xa mới có đánh xuống người cô, được không?
Hùng Cách Cách gặp phải hoàn cảnh éo le rồi.
Không có người đàn ông nào hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn chọn bạn trăm năm của cô là sao? Còn nếu hỏi cô tiêu chuẩn chọn bạn đời của cô là gì vậy thì đó là—— không có!
Đúng vậy, không có.
Cô chỉ muốn tìm một chàng trai có tính cách hợp với mình, có thể đếm tóc đen cùng cô! Chờ khi họ đều già rồi, tóc bạc trắng rồi thì cũng chỉ có thể đếm tóc đen thôi.
Haiz... Ai cũng có khuyết điểm hết, không bằng nam chính hoàn mỹ trong manga.
Lẽ nào sở dĩ cô thích manga là vì muốn tìm kiếm một người hoàn mỹ?
Cô cũng không phải người cầu toàn mà!
Hùng Cách Cách rối trí.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chẳng tài nào hiểu nổi.
Chỉ là cô sẽ hạ quyết tâm dũng cảm đứng lên đánh gục một chàng trai giống như lời Phó Khương đã nói!
Cô muốn chứng minh, cô không phải một hủ nữ chỉ biết YY, cô là một hủ nữ vô địch dám dũng cảm đối mặt với thực tế! Hủ nữ muôn năm, hủ nữ muôn năm!
Hùng Cách Cách ưỡn ngực, hất cằm lên liếc nhìn ba anh chàng đối diện, cuối cùng khóa mắt trên người Phó Bạc Yến.
Tô Hàng miệng lưỡi bén nhọn, cả mồm toàn răng độc quá đả thương người. Phó Khương mắc bệnh tâm thần gián đoạn, không biết lúc nào sẽ đột nhiên phát bệnh, không thể sống bên nhau lâu dài được. Bất kể từ phương diện nào đi nữa thì Phó Bạc Yến cũng là sự lựa chọn tốt nhất của cô. Hơn nữa... Phó Khương rất dịu dàng với cô. Cho dù anh là một củ cải lớn lăng nhăng thì cô cũng muốn thử một lần! Người xưa nói đàn ông không có kinh nghiệm về phụ nữ quá ngây ngô, là một hủ nữ có thâm niên cô vẫn thích mẫu đàn ông có kỹ thuật giỏi. Không cần luyện tập phóng túng với mình cũng coi như bớt được một chuyện!
Hùng Cách Cách lặng lẽ nhếch miệng cười.
Cô cứ ngỡ mình vẫn là cô nàng bỉ ổi có mái ngố dài người khác không nhìn thấy được vẻ mặt thật giấu sau mái ngố của cô, nhưng sự thật là kiểu tóc mới của cô làm lộ ra cả khuôn mặt cô trước mặt mọi người. Từng biểu cảm của cô đều nở rộ dưới ánh mắt của ba người đàn ông.
Nụ cười của Hùng Cách Cách vô cùng kinh điển, bỉ ổi đến mức khiến da đầu người ta tê dại.
Phó Bạc Yến được cô để mắt tới mà bất giác rùng mình. Thậm chí anh còn có thấy sởn gai ốc.
Phó Khương thu tất cả vào mắt, thầm nói: Hùng Cách Cách muốn bắt tay hành động. Mặc dù đối tượng là Phó Bạc Yến, nhưng cũng coi như một bắt đầu tốt đẹp. Thợ săn mà, bình thường đều núp sau lưng con mồi. Chỉ cần con mồi có động tĩnh thì tất cả đều dễ xử lý, chỉ sợ con mồi luôn ẩn náu không có hành động gì thôi.
Tô Hàng thầm nói: Hùng Cách Cách không phải thích chú út à? Sao giờ lại để mắt đến anh hai chứ? Rốt cuộc cô ta là kiểu con gái gì thế? Vàng đỏ nhọ lòng son(**), ai cũng có thể làm chồng? Là mình mắt đui à? Sao có thể nghĩ rằng cô ta băng thanh ngọc khiết, thật thà động lòng người?!
(**) Vàng đỏ nhọ lòng son: Vàng bạc, tiền của bao giờ cũng kích thích lòng tham của con người, khiến người ta không giữ được lương tâm trong sáng.
Nếu như Hùng Cách Cách biết Tô Hàng chĩa mũi nhọn vào mình nặn ra mấy câu thành ngữ kia thì nhất định cô sẽ hối hận, hối hận vì sao lúc ở rạp chiếu phim mình không đấm anh ta thật mạnh vào?!
Cô mà lại là vàng đỏ nhọ lòng son, ai cũng có thể làm chồng hay sao? Cô nhổ vào!
Cô mà là băng thanh ngọc khiết, thật thà động lòng người hay sao? ! Cô nhổ vào!
Cô ấy à, cô chính là một hủ nữ bỉ ổi! Vừa chính vừa tà, không ức hiếp người già trẻ nhỏ!
Một bữa cơm mà ăn đến nổi sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt, nước sôi lửa bỏng, chỉ kém mức cuộn trào lật tung cả chảo dầu lên!
Cuối cùng bữa ăn cũng kết thúc, mỗi người có suy nghĩ riêng.
Phó Bạc Yến đứng lên nói với mọi người: “Tôi có tiệc xã giao, tối có thể sẽ không về.” Xã giao ở xã hội thượng lưu rất dối trá, khách sáo nhưng lại dạy con người ta quy tắc sinh tồn cùng quy củ biến thái.
Hùng Cách Cách đứng phắt lên hỏi: “Anh có cần tôi đi cùng không? Tôi....Tôi là trợ lý của anh!” Đây là lần đầu tiên cô hăng hái yêu cầu đi theo như vậy, Phó Bạc Yến chắc sẽ không từ chối cô đâu nhỉ? Cô lần đầu tiên tích cực như thế yêu cầu đi theo, Phó Bạc Yến cũng sẽ không cự tuyệt cô chứ? Ngàn vạn lần đừng từ chối! Đừng từ chối!
Ánh mắt Phó Bạc Yến dừng lại trên người Hùng Cách Cách ba giây sau đó gật đầ. Trong lòng anh đang cười thầm: Hùng Cách Cách quả nhiên có ý với anh. Nếu cô muốn đi cùng vậy thì anh sẽ dẫn cô đi. Cơ hội hai người ở riêng với nhau tốt thế sao có thể dễ dàng bỏ qua được chứ? Đặc biệt là vừa nghĩ đến trái tim chú út đang khó chịu là tâm trạng của anh liền vô cùng vui vẻ! Hùng Cách Cách, giỏi lắm!
Hùng Cách Cách nhanh nhẹn cởi tạp dề ra, rồi lập tức xông đến trước mặt Phó Bạc Yến nhếch môi cười với anh. A... đó gọi là một cách nịnh nọt!
Phó Bạc Yến đưa tay sửa lại tóc ngắn xốc xếch của Hùng Cách Cách, dịu dàng hỏi: “Không cần mặc thêm quần áo à? Đêm khuya sẽ hơi lạnh đấy.”
Nếu như là những cô gái bình thường thì họ sẽ bẽn lẽn gật đầu chấp nhận ý tốt của Phó Bạc Yến; hay là những cô gái thích giả bộ nhu mì cũng sẽ ngượng ngùng lắc đầu sau đo âm thầm mong đợi Phó Bạc Yến sẽ cởi áo khoác che lên cơ thể mềm mại của mình. Thế nhưng Hùng Cách Cách thực sự không phải chiến sĩ bình thường! Cô hất đầu nói rất khẳng khái: “Anh yên tâm đi! Tôi da dày thịt béo, không biết lạnh!”
Phó Khương cười, khóe miệng Tô Hàng co giật, Phó Bạc Yến hết ý kiến, chỉ có thể dùng tay làm tư thế “mời”.
Nhìn thấy bóng lưng Tô Hàng và Hùng Cách Cách biến mất trong màn đêm Tô Hàng không nhịn được mở miệng châm chọc Phó Khương, “Cháu cứ tưởng rằng Hùng Cách Cách có gì đó với chú cơ, bây giờ xem ra là hiểu lầm. Sức hấp dẫn của chú út cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Phó Khương lại gần Tô Hàng nói trêu đùa bên tai anh ta: “Đương nhiên là.... có gian tình rồi. Tiểu Hàng Hàng, chẳng lẽ cháu không nhận ra giữa bọn chú mập mờ thế nào sao?”
Tô Hàng tránh khỏi sự kề cận của Phó Khương nhăn mày nói: “Nói chuyện đàng hoàng không được à? Chú cần phải dựa gần thế làm gì? !” Đúng là điên mà!
Phó Khương cười ha ha, lui người về sau dựa vào ghế uống cạn rượu trong ly, híp mắt nói: “Chú đang thể nghiệm niềm vui thú của BL(**).” BL là boy love
Tô Hàng đỏ mặt quát lên: “Cháu là cháu ruột của chú đấy!”
Phó Khương liếm môi, mập mờ nói: “Vậy thì thể nghiệm niềm vui thú BL trái luân lý.”
Tô Hàng vỗ bàn mắng: “Đồ điên!”
Phó Khương làm bộ che tim, “Ôi, Tiểu Hàng Hàng cưng à, con chọc trúng chỗ đau của chú rồi!”
Tô Hàng rùng mình một cái, ba chân bốn cẳng chạy về phòng mình.
Phó Khương đứng lên, lắc đầu cười rồi lẩm bẩm nói: “Hùng Cách Cách, em có hứng thú tệ hại thật đấy. Tôi có cần phải phối hợp với em không đây?” Ha ha….
Lúc ăn cơm tối, Tô Hàng đi xuống lầu nhưng vẫn luôn làm mặt lạnh từ đầu chí cuối không thèm nói câu nào.
Mặc dù cả trái tim Hùng Cách Cách đều dâng hiến cho sự nghiệp đam mỹ, nhưng tình cảm biến hóa của Tô Hàng không phải cô không hề phát hiện. Vậy nên cô không biết làm sao, không biết phải đối mặt thế nào với Tô Hàng.
Tô Hàng giống như một vampire tính tình cổ quái, chuyên dựa vào việc hút máu người khác để sống. Nhưng không thể phủ nhận rằng có đôi khi anh ta cũng sẽ mở rộng đôi cánh màu đen bảo vệ bạn dưới cánh chim của mình. Dĩ nhiên bạn cũng phải chuẩn bị sẵn tâm lý cung cấp máu cho anh ta bất cứ lúc nào.
Phó Khương nói cô vĩnh viễn sống trong tình yêu của người khác và không dám một mình đối mặt với thế giới hiện thực. Có lẽ anh ta nói đúng.
Hùng Cách Cách bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ xem ruốt cuộc tình yêu như nào mới là thứ cô khao khát? Rốt cuộc tuýp đàn ông nào mới là mẫu người cô muốn?
Phó Khương rất tốt, suy nghĩ tích cực, là người thú vị, ở cạnh anh ta sẽ vô cùng vui vẻ. Nhưng anh ta biểu hiện ra khuynh hướng nghiêng về thụ, có tiềm chất của em gái! Quan trọng nhất là anh ta là một bệnh nhân tâm thần gián đoạn.
Bệnh tâm thần gián đoạn có thể làm bạn bởi vì bạn bè cơ hội lách mình trốn đến khoảng cách an toàn. Nhưng làm người yêu thân thiết nhất thì tuyệt đối không thể chọn lựa trước sau. Sớm chiều bên nhau bạn đâu biết được khi nào anh ta sẽ đột nhiên nổi bão chứ? Đến lúc đó anh ta cắn một cái thôi thì bạn cũng chẳng có nơi nào để mà khóc lóc kể lể cả!
Phó Bạc Yến cũng không tệ, dịu dàng săn sóc, ra tay hào phóng, tính tình rất tốt, chỉ là.... quá lăng nhăng. Xem xét từ vết hôn ẩn giấu dưới cổ áo cùng với vết cào hấp dẫn ở lưng của anh ta thì anh ta tuyệt đối không phải một người có cuộc sống ổn định! Tuy nói cô thích YY trai đẹp nhưng nếu như cứ không có việc gì là lại phải đích thân quan sát chuyện lăn lộn của ông xã và người đàn bà khác thì cô có chút không chấp nhận nổi! Nếu sau khi kết hôn chuyện ông xã nhà mình lăn lộn với ông xã nhà người ta bị cô phát hiện thì cô còn có thể biểu hiện lòng hào phóng rộng lượng! Mở một mắt nhắm một mắt coi như không có chuyện gì! Nhắm một mắt là để cô giữ lại chút thể diên cho mình. Còn mở một mắt là để dòm trộm chuyện lăn lộn của họ!
Haiz.... để xứng đáng là một hủ nữ vượt chỉ tiêu và hoàn toàn đủ tư cách quả là không dễ chút nào.
Tô Hàng miễn cưỡng được coi là tốtt. Mặc dù anh ta có cái mồm siêu cấp độc ác, lúc nào cũng có thể lấy việc châm chọc cô làm thú vui nhưng dầu gì anh ta cũng được coi là thần tượng của cô. Hủ nữ vẫn có tình cảm thân thiết với thần tượng của mình hơn. Song có một điều là cô thấy anh ta chướng mắt! Anh ta dựa vào đâu mà vừa quát vừa nạt cô? Anh ta dựa vào cái gì mà quát tới quát lui cô? Vì sao anh ta luôn bắn lời ác độc vào cô? Tại sao anh ta luôn hất cằm tự cho mình là đúng? À! Nếu cô là một người đàn ông thì cô có thể hiểu rõ tất cả các hành động của anh ta, anh ta làm vậy là vì cảm thấy lo lắng cáu kỉnh do bị coi nhẹ, đó là một thủ đoạn để thu hút sự chú ý của cô. Nhưng đáng tiếc cô là con gái! Vậy nên xin đừng dùng những mánh khóe mà chỉ những tên thụ xa mới có đánh xuống người cô, được không?
Hùng Cách Cách gặp phải hoàn cảnh éo le rồi.
Không có người đàn ông nào hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn chọn bạn trăm năm của cô là sao? Còn nếu hỏi cô tiêu chuẩn chọn bạn đời của cô là gì vậy thì đó là—— không có!
Đúng vậy, không có.
Cô chỉ muốn tìm một chàng trai có tính cách hợp với mình, có thể đếm tóc đen cùng cô! Chờ khi họ đều già rồi, tóc bạc trắng rồi thì cũng chỉ có thể đếm tóc đen thôi.
Haiz... Ai cũng có khuyết điểm hết, không bằng nam chính hoàn mỹ trong manga.
Lẽ nào sở dĩ cô thích manga là vì muốn tìm kiếm một người hoàn mỹ?
Cô cũng không phải người cầu toàn mà!
Hùng Cách Cách rối trí.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chẳng tài nào hiểu nổi.
Chỉ là cô sẽ hạ quyết tâm dũng cảm đứng lên đánh gục một chàng trai giống như lời Phó Khương đã nói!
Cô muốn chứng minh, cô không phải một hủ nữ chỉ biết YY, cô là một hủ nữ vô địch dám dũng cảm đối mặt với thực tế! Hủ nữ muôn năm, hủ nữ muôn năm!
Hùng Cách Cách ưỡn ngực, hất cằm lên liếc nhìn ba anh chàng đối diện, cuối cùng khóa mắt trên người Phó Bạc Yến.
Tô Hàng miệng lưỡi bén nhọn, cả mồm toàn răng độc quá đả thương người. Phó Khương mắc bệnh tâm thần gián đoạn, không biết lúc nào sẽ đột nhiên phát bệnh, không thể sống bên nhau lâu dài được. Bất kể từ phương diện nào đi nữa thì Phó Bạc Yến cũng là sự lựa chọn tốt nhất của cô. Hơn nữa... Phó Khương rất dịu dàng với cô. Cho dù anh là một củ cải lớn lăng nhăng thì cô cũng muốn thử một lần! Người xưa nói đàn ông không có kinh nghiệm về phụ nữ quá ngây ngô, là một hủ nữ có thâm niên cô vẫn thích mẫu đàn ông có kỹ thuật giỏi. Không cần luyện tập phóng túng với mình cũng coi như bớt được một chuyện!
Hùng Cách Cách lặng lẽ nhếch miệng cười.
Cô cứ ngỡ mình vẫn là cô nàng bỉ ổi có mái ngố dài người khác không nhìn thấy được vẻ mặt thật giấu sau mái ngố của cô, nhưng sự thật là kiểu tóc mới của cô làm lộ ra cả khuôn mặt cô trước mặt mọi người. Từng biểu cảm của cô đều nở rộ dưới ánh mắt của ba người đàn ông.
Nụ cười của Hùng Cách Cách vô cùng kinh điển, bỉ ổi đến mức khiến da đầu người ta tê dại.
Phó Bạc Yến được cô để mắt tới mà bất giác rùng mình. Thậm chí anh còn có thấy sởn gai ốc.
Phó Khương thu tất cả vào mắt, thầm nói: Hùng Cách Cách muốn bắt tay hành động. Mặc dù đối tượng là Phó Bạc Yến, nhưng cũng coi như một bắt đầu tốt đẹp. Thợ săn mà, bình thường đều núp sau lưng con mồi. Chỉ cần con mồi có động tĩnh thì tất cả đều dễ xử lý, chỉ sợ con mồi luôn ẩn náu không có hành động gì thôi.
Tô Hàng thầm nói: Hùng Cách Cách không phải thích chú út à? Sao giờ lại để mắt đến anh hai chứ? Rốt cuộc cô ta là kiểu con gái gì thế? Vàng đỏ nhọ lòng son(), ai cũng có thể làm chồng? Là mình mắt đui à? Sao có thể nghĩ rằng cô ta băng thanh ngọc khiết, thật thà động lòng người?!
() Vàng đỏ nhọ lòng son: Vàng bạc, tiền của bao giờ cũng kích thích lòng tham của con người, khiến người ta không giữ được lương tâm trong sáng.
Nếu như Hùng Cách Cách biết Tô Hàng chĩa mũi nhọn vào mình nặn ra mấy câu thành ngữ kia thì nhất định cô sẽ hối hận, hối hận vì sao lúc ở rạp chiếu phim mình không đấm anh ta thật mạnh vào?!
Cô mà lại là vàng đỏ nhọ lòng son, ai cũng có thể làm chồng hay sao? Cô nhổ vào!
Cô mà là băng thanh ngọc khiết, thật thà động lòng người hay sao? ! Cô nhổ vào!
Cô ấy à, cô chính là một hủ nữ bỉ ổi! Vừa chính vừa tà, không ức hiếp người già trẻ nhỏ!
Một bữa cơm mà ăn đến nổi sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt, nước sôi lửa bỏng, chỉ kém mức cuộn trào lật tung cả chảo dầu lên!
Cuối cùng bữa ăn cũng kết thúc, mỗi người có suy nghĩ riêng.
Phó Bạc Yến đứng lên nói với mọi người: “Tôi có tiệc xã giao, tối có thể sẽ không về.” Xã giao ở xã hội thượng lưu rất dối trá, khách sáo nhưng lại dạy con người ta quy tắc sinh tồn cùng quy củ biến thái.
Hùng Cách Cách đứng phắt lên hỏi: “Anh có cần tôi đi cùng không? Tôi....Tôi là trợ lý của anh!” Đây là lần đầu tiên cô hăng hái yêu cầu đi theo như vậy, Phó Bạc Yến chắc sẽ không từ chối cô đâu nhỉ? Cô lần đầu tiên tích cực như thế yêu cầu đi theo, Phó Bạc Yến cũng sẽ không cự tuyệt cô chứ? Ngàn vạn lần đừng từ chối! Đừng từ chối!
Ánh mắt Phó Bạc Yến dừng lại trên người Hùng Cách Cách ba giây sau đó gật đầ. Trong lòng anh đang cười thầm: Hùng Cách Cách quả nhiên có ý với anh. Nếu cô muốn đi cùng vậy thì anh sẽ dẫn cô đi. Cơ hội hai người ở riêng với nhau tốt thế sao có thể dễ dàng bỏ qua được chứ? Đặc biệt là vừa nghĩ đến trái tim chú út đang khó chịu là tâm trạng của anh liền vô cùng vui vẻ! Hùng Cách Cách, giỏi lắm!
Hùng Cách Cách nhanh nhẹn cởi tạp dề ra, rồi lập tức xông đến trước mặt Phó Bạc Yến nhếch môi cười với anh. A... đó gọi là một cách nịnh nọt!
Phó Bạc Yến đưa tay sửa lại tóc ngắn xốc xếch của Hùng Cách Cách, dịu dàng hỏi: “Không cần mặc thêm quần áo à? Đêm khuya sẽ hơi lạnh đấy.”
Nếu như là những cô gái bình thường thì họ sẽ bẽn lẽn gật đầu chấp nhận ý tốt của Phó Bạc Yến; hay là những cô gái thích giả bộ nhu mì cũng sẽ ngượng ngùng lắc đầu sau đo âm thầm mong đợi Phó Bạc Yến sẽ cởi áo khoác che lên cơ thể mềm mại của mình. Thế nhưng Hùng Cách Cách thực sự không phải chiến sĩ bình thường! Cô hất đầu nói rất khẳng khái: “Anh yên tâm đi! Tôi da dày thịt béo, không biết lạnh!”
Phó Khương cười, khóe miệng Tô Hàng co giật, Phó Bạc Yến hết ý kiến, chỉ có thể dùng tay làm tư thế “mời”.
Nhìn thấy bóng lưng Tô Hàng và Hùng Cách Cách biến mất trong màn đêm Tô Hàng không nhịn được mở miệng châm chọc Phó Khương, “Cháu cứ tưởng rằng Hùng Cách Cách có gì đó với chú cơ, bây giờ xem ra là hiểu lầm. Sức hấp dẫn của chú út cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Phó Khương lại gần Tô Hàng nói trêu đùa bên tai anh ta: “Đương nhiên là.... có gian tình rồi. Tiểu Hàng Hàng, chẳng lẽ cháu không nhận ra giữa bọn chú mập mờ thế nào sao?”
Tô Hàng tránh khỏi sự kề cận của Phó Khương nhăn mày nói: “Nói chuyện đàng hoàng không được à? Chú cần phải dựa gần thế làm gì? !” Đúng là điên mà!
Phó Khương cười ha ha, lui người về sau dựa vào ghế uống cạn rượu trong ly, híp mắt nói: “Chú đang thể nghiệm niềm vui thú của BL().” BL là boy love
Tô Hàng đỏ mặt quát lên: “Cháu là cháu ruột của chú đấy!”
Phó Khương liếm môi, mập mờ nói: “Vậy thì thể nghiệm niềm vui thú BL trái luân lý.”
Tô Hàng vỗ bàn mắng: “Đồ điên!”
Phó Khương làm bộ che tim, “Ôi, Tiểu Hàng Hàng cưng à, con chọc trúng chỗ đau của chú rồi!”
Tô Hàng rùng mình một cái, ba chân bốn cẳng chạy về phòng mình.
Phó Khương đứng lên, lắc đầu cười rồi lẩm bẩm nói: “Hùng Cách Cách, em có hứng thú tệ hại thật đấy. Tôi có cần phải phối hợp với em không đây?” Ha ha….